-Nó chết rồi,em yên tâm đi
Kaitô vỗ hai tay vào nhau đảm bảo nói
-Hừ,anh nói hay lắm
Nói xong liền nhảy từ trên người hắn xuống nhưng vẩn đề phòng tuy không đứng cùng hắn nhưng lại chuyển sang đứng gần Youki,khiến ai đó mà ai cũng biết là ai đó cảm thấy khó chịu
-Ko có việc gì vậy tôi đi trước
Hắn lạnh lùng nói xong lập tức đi ra ngoài để lại mọi người với tiếng cười sau lưng đi ra ngoài
Đứng trên lang can đầy gió mang theo hương vị của mùa đông đến. Mi-a (biệt danh lúc nhỏ của nó) một mùa đông nữa lại tới giờ em ở đâu? Ở đây anh thật sự rất bối rối, thật sự anh không hiểu cảm giác của mình là gì? Anh có cảm giác rung động,ấm áp khi ở bên cô ta (nó), anh thấy được mình khi còn ở cùng em biết vui buồn là gì à còn cả sự đố kị, ghen tị với Youki và Kaitô vì sau lại vậy chứ? Không dám thừa nhận nhưng anh cũng không thể phủ nhận anh đang rung động nhưng lại không biết vì cô ta giống em từ hành động đến cử chỉ khiến anh rung động với cô ta hay không? Nhất định là vậy nhất định là vì cô ta giống em. Nhưng Mi-a à em vô tâm lắm, em đem cho tôi cảm giác hạnh phúc,ấm áp rồi lại tàn ác lấy đi tất cả. Tôi hận em, tôi thật sự hận em Mi-a à em mau quay về, mau quay về đi. Trong khi hắn đang đau khổ trong cảm giác thống hận vậy kòn nó thì sao?
PHÒNG NÓ
-Ross àk nhớ buổi chiều trang điểm giúp mình nha
Hima nghé tai nó thì thầm
-Được rồi, sẽ làm cho cậu bất ngờ đến khó đở
Nó nháy mắt cười tinh nghịch nào phải một Lee Ross tàn nhẩn lạnh lùng lúc sáng, nàot phải Lee Ross thống khổ lúc nằm ngủ nó lại là nó tính tình thất thường vui vẻ thân thiện
-Này....
-ÁÁÁ đau qúa...
Tiếng hét của nó cắt đức lời nói vừa phát ra được một chử của Youki . Mọi người chỉ kịp thấy nó ngã xuống ôm đầu liền hốt hoảng ngồi xuống. Kaitô lập tức ôm nó vào lòng hét lên
-Tỉnh, tỉnh, em lại sao vậy Mi-a ,làm sao vậy?
Theo bản năng Kaitô lại lở lời kêu tên khi nhỏ của nó, có vẻ như lo lắng nên Hima và Ryô không để ý nhưng còn anh.....Youki ngẩn người...Mi-a,Mi-a bao lâu rồi,bao lâu rồi anh không nghe thấy tên này,cái tên vốn đã ăn sâu trong con người anh.Lại hút một ngụm không lạnh giúp mình thức tỉnh, lại nhìn nó trong lòng Kaitô, ko lẽ....
Cùng lúc đó, nó đang thực sự rất đau là ai là ai đang nói tiếng nói vẩn lảng vảng bên tai nhưng là ai
....Tôi hận em, tôi thật sự hận em Mi-a à em mau quay về, mau quay về đi....
....Tôi hận em, tôi thật sự hận em Mi-a à em mau quay về, mau quay về đi....
Là ai, là ai đang nói, Mi-a là ai, kia là tiếng nói của ai, sao lại quen tai đến vậy, sao lại thống khổ như vậy là ai, rốt cuộc là ai.... Trong mơ màng nó lại thiết đi, hôm nay quả là một ngày mệt mỏi với nó... Ngủ đi,có lẻ sau khi thức dậy ánh dương sẽ soi sáng con đường nó đi, hạnh phúc đang đợi nó tới tìm......
Kaitô vỗ hai tay vào nhau đảm bảo nói
-Hừ,anh nói hay lắm
Nói xong liền nhảy từ trên người hắn xuống nhưng vẩn đề phòng tuy không đứng cùng hắn nhưng lại chuyển sang đứng gần Youki,khiến ai đó mà ai cũng biết là ai đó cảm thấy khó chịu
-Ko có việc gì vậy tôi đi trước
Hắn lạnh lùng nói xong lập tức đi ra ngoài để lại mọi người với tiếng cười sau lưng đi ra ngoài
Đứng trên lang can đầy gió mang theo hương vị của mùa đông đến. Mi-a (biệt danh lúc nhỏ của nó) một mùa đông nữa lại tới giờ em ở đâu? Ở đây anh thật sự rất bối rối, thật sự anh không hiểu cảm giác của mình là gì? Anh có cảm giác rung động,ấm áp khi ở bên cô ta (nó), anh thấy được mình khi còn ở cùng em biết vui buồn là gì à còn cả sự đố kị, ghen tị với Youki và Kaitô vì sau lại vậy chứ? Không dám thừa nhận nhưng anh cũng không thể phủ nhận anh đang rung động nhưng lại không biết vì cô ta giống em từ hành động đến cử chỉ khiến anh rung động với cô ta hay không? Nhất định là vậy nhất định là vì cô ta giống em. Nhưng Mi-a à em vô tâm lắm, em đem cho tôi cảm giác hạnh phúc,ấm áp rồi lại tàn ác lấy đi tất cả. Tôi hận em, tôi thật sự hận em Mi-a à em mau quay về, mau quay về đi. Trong khi hắn đang đau khổ trong cảm giác thống hận vậy kòn nó thì sao?
PHÒNG NÓ
-Ross àk nhớ buổi chiều trang điểm giúp mình nha
Hima nghé tai nó thì thầm
-Được rồi, sẽ làm cho cậu bất ngờ đến khó đở
Nó nháy mắt cười tinh nghịch nào phải một Lee Ross tàn nhẩn lạnh lùng lúc sáng, nàot phải Lee Ross thống khổ lúc nằm ngủ nó lại là nó tính tình thất thường vui vẻ thân thiện
-Này....
-ÁÁÁ đau qúa...
Tiếng hét của nó cắt đức lời nói vừa phát ra được một chử của Youki . Mọi người chỉ kịp thấy nó ngã xuống ôm đầu liền hốt hoảng ngồi xuống. Kaitô lập tức ôm nó vào lòng hét lên
-Tỉnh, tỉnh, em lại sao vậy Mi-a ,làm sao vậy?
Theo bản năng Kaitô lại lở lời kêu tên khi nhỏ của nó, có vẻ như lo lắng nên Hima và Ryô không để ý nhưng còn anh.....Youki ngẩn người...Mi-a,Mi-a bao lâu rồi,bao lâu rồi anh không nghe thấy tên này,cái tên vốn đã ăn sâu trong con người anh.Lại hút một ngụm không lạnh giúp mình thức tỉnh, lại nhìn nó trong lòng Kaitô, ko lẽ....
Cùng lúc đó, nó đang thực sự rất đau là ai là ai đang nói tiếng nói vẩn lảng vảng bên tai nhưng là ai
....Tôi hận em, tôi thật sự hận em Mi-a à em mau quay về, mau quay về đi....
....Tôi hận em, tôi thật sự hận em Mi-a à em mau quay về, mau quay về đi....
Là ai, là ai đang nói, Mi-a là ai, kia là tiếng nói của ai, sao lại quen tai đến vậy, sao lại thống khổ như vậy là ai, rốt cuộc là ai.... Trong mơ màng nó lại thiết đi, hôm nay quả là một ngày mệt mỏi với nó... Ngủ đi,có lẻ sau khi thức dậy ánh dương sẽ soi sáng con đường nó đi, hạnh phúc đang đợi nó tới tìm......
/41
|