Khiêu khích Lộ Thanh Vũ giống như chuyện đốt pháo. Cô đã châm ngòi nổ, dù dây dẫn có khúc khuỷu dài dằng dặc đến đâu, nổ chỉ là vấn đề thời gian.
Đương nhiên Lộ Thanh Vũ sẽ chẳng suy xét đến vấn đề “tự thú”, chỉ là đối với việc mình luôn tin chắc, cô ta sẽ nảy sinh ra sự nghi ngờ và phỏng đoán.
Thích Niên không hề ngạc nhiên khi hành trình đến thành phố N lần này không thu hoạch được gì, trong trường có Kỷ Ngôn Tín xin nghỉ giúp, cho nên cô cũng không quay về thành phố Z, mà tiếp tục hướng về phía bắc đến thành phố B.
Mấy ngày qua Diệp Trường An đã ở thành phố B, tối hôm qua cô ấy có liên lạc với Thích Niên, xác định cùng trao đổi chuyện hợp tác bản quyền phim ảnh tại thành phố B. Diệp Trường An là một người rất thẳng thắn, sau lần gặp Thích Niên ở hội đặt hàng sách báo, cô ấy trở về mở cuộc họp đánh giá giá trị thị trường của Thích Niên và dự đoán vốn đầu tư mua vào bản quyền phim ảnh trên tay cô.
Chỉ mất một tiếng để thỏa thuận tổng thể điều kiện hợp đồng, lại quyết định mười giờ sáng mai kí hợp đồng rồi kết thúc đề tài công việc. Suy nghĩ một chút, Diệp Trường An thuận miệng hỏi: “Vừa rồi nghe nói em học nghiên cứu sinh năm hai, sắp đi thực tập, gần đây chị mới đầu tư một công ty truyền thông ở thành phố Z. Em có hứng thú muốn thử làm chủ biên chút không?”
Một ngụm nước trong miệng Thích Niên xém phun ra ngoài…
Thật ra Thích Niên rất biết ơn Diệp Trường An, bất luận là sự tán thưởng hay sự tín nhiệm của cô ấy. Dù sao có thể bỏ qua những tin tức xấu, khăng khăng kí với cô… Lòng dạ ấy, nếu là một người tâm lý không mạnh mẽ thì thật đúng là khó làm được.
Có lẽ nhìn thấu suy nghĩ của Thích Niên, Diệp Trường An mỉm cười rồi nói: “Mỗi một người chìm nổi trong giới lâu, đều có thể nhìn rõ không ít việc. Chị tin rằng em không phải loại người như bọn họ nói, nên sẵn lòng cho em giá trị tương ứng. Sau khi chuyện này trôi qua, Thích Niên à, em sẽ ngày càng giỏi. Bây giờ chị chỉ đầu tư sớm mà thôi.”
Hu hu hu…
Sau những lời này, càng có thiện cảm.
——
Về lại khách sạn, không gian yên tĩnh và tối tăm khiến Thích Niên sinh ra một cảm giác mệt mỏi. Cô ngồi bên giường một hồi, nhìn điện thoại chòng chọc, đấu tranh có nên gọi điện thoại cho Kỷ Ngôn Tín không hết mười phút…
Cuối cùng vẫn là Chu Hân Hân gọi tới, cứu vớt cô đúng lúc.
Mọi thứ đều đến bất ngờ, giống như chuyện bốn năm trước bỗng nhiên ngoi đầu trở lại, vào lúc này, tất cả sự tĩnh mịch đều bị sóng gió đánh tan. Chiếc thuyền buồm vẫn trôi nổi trên biển, tấm vải bạt bị phơi trắng nhợt dưới ánh mặt trời, cuối cùng cũng bị gió mạnh cuốn phăng. Mưa to xối xả đánh gãy cột buồm, ép cả chiếc thuyền xuống đáy biển, xé thành từng mảnh.
Lúc bảy giờ tối, Tiêu Lê Lê đăng weibo ——
Tiêu Lê Lê_Sun: “Xin lỗi, Thất Tể.”
Một viên đá dấy lên sóng lớn, câu xin lỗi đột ngột này làm đề tài chìm xuống không lâu lại sôi nổi lần nữa. Tất cả mọi người không hiểu ra sao, suy đoán ý nghĩa trong câu nói của Tiêu Lê Lê. May mà, không để mọi người chờ lâu lắm. Mấy phút sau, Tiêu Lê Lê đăng thêm một bài viết dài, cùng lúc đó, cô ta cũng trịnh trọng đăng một bài viết ở diễn đàn Mạn Hội, công khai xin lỗi.
“Là một trong những người biết toàn bộ chuyện bốn năm trước, đến bây giờ mới có can đảm nói ra sự thật, tôi cảm thấy rất xấu hổ. Đầu tiên, xin lỗi Thất Tể, bởi vì sự ích kỉ và sai lầm của tôi, đã để cô ấy chịu những chỉ trích đáng ra không nên nhận vào bốn năm trước. Cũng vì tôi giả vờ không biết, trong bốn năm nay, đã để cô ấy bị bạn bè mạng nghi ngờ, chất vấn.
Chuyện năm đó là thế này:
Trên mạng, tôi chú ý đến truyện tranh của Thất Nguyệt Thanh Vũ, bèn liên lạc với Thất Nguyệt Thanh Vũ đồng thời hẹn ra bàn chuyện hợp đồng. Trong lúc nói chuyện thì phát hiện mình cùng thành phố với Thất Nguyệt Thanh Vũ, cho nên trực tiếp hẹn gặp mặt ở công ty. Sau khi gặp mặt nói chuyện, tôi mới biết thì ra cô ta là Lộ Thanh Vũ, cho nên đề nghị cô ta dùng tên “Lộ Thanh Vũ” để kí. Bởi vì truyện tranh dài kì kí hợp đồng đã kết thúc, cho nên sau khi kí hợp đồng, tôi yêu cầu Lộ Thanh Vũ nhanh chóng giao bản thảo.
Đến khi gần hết ba tháng giao bản thảo, cô ta mới giao nó cho tôi. Sau khi giao cho tôi không lâu, trên mạng liền tuôn ra chuyện Thất Tể sao chép. Đêm hôm đó, tôi nhận được lời đồng ý kết bạn của Thất Tể, có lẽ khi đó tâm trạng của tôi không quá vững vàng, cho nên nhận ra rất nhiều sơ hở. Nhưng khi tôi chuyển cuộc nói chuyện này cho Lộ Thanh Vũ xem, đồng thời chất vấn cô ta chuyện là thế nào, thì tôi mới biết được chân tướng sự việc.
Đằng sau tài khoản Thất Nguyệt Thanh Vũ tổng cộng có hai người, một là Thất Tể, một là Lộ Thanh Vũ. Ngoại trừ một số ít hình ảnh là Lộ Thanh Vũ làm, còn lại đều là sáng tác riêng của Thất Tể. Nhưng để kí hợp đồng ba bộ truyện tranh này, tôi đã ra tiền nhuận bút giá cao và cam kết thúc đẩy bản quyền phồn thể nước ngoài, vả lại cũng kí quyền đại diện bản quyền phim ảnh. Sau đó Lộ Thanh Vũ lén lút sửa thông tin đăng kí và mật mã của tài khoản Thất Nguyệt Thanh Vũ, chiếm tác phẩm của Thất Tể làm của riêng.
Mà cái gọi là ba tháng ngâm bản thảo, cũng bởi vì Lộ Thanh Vũ không có bản thảo gốc, cố ý lấy bản thảo từ chỗ Thất Tể và hủy hết tất cả chứng cứ. Ngoài ra, trước đây trên Mạn Hội có người tố Thất Tể sao chép thật ra là tài khoản phụ của Lộ Thanh Vũ, vì muốn hoàn toàn hủy hoại Thất Tể, để mình không còn tai họa về sau.
Năm đó tôi đang ở thời kì mấu chốt cạnh tranh chủ biên, rất sợ chuyện này sẽ trở thành vết nhơ trên lý lịch của mình nên im lặng, tạo thành sai lầm lớn. Hơn nữa không hề đứng ra bảo vệ quyền lợi chính đáng của Thất Tể mà cúi đầu cho qua, xem như không biết chuyện gì, ủng hộ Lộ Thanh Vũ, thổi phồng sự kiêu căng của Lộ Thanh Vũ ngày hôm nay.
Hôm nay sau bốn năm, Lộ Thanh Vũ vô tình gặp được Thất Tể ở hội đặt hàng sách báo, tối đó liên tiếp phát hai bài đăng weibo chỉ trích Thất Tể và chủ đề nóng trên Mạn Hội đều do cô ta làm. Để gây ảnh hưởng lớn hơn, thậm chí cô ta còn thuê thủy quân, dẫn dắt dư luận, đồng thời ác ý tung ra tin tức đời thật của Thất Tể và Tiên sinh J.
Đến bây giờ, có lẽ chuyện đã trôi qua, nhưng phía dưới sẽ đăng hình ảnh cuộc trò chuyện của tôi và Lộ Thanh Vũ năm đó.”
Bài đăng này kể rõ cặn kẽ chuyện đã xảy ra, hơn nữa còn có hình, cho nên chuyện Lộ Thanh Vũ đã làm mấy năm nay không thể thay đổi được nữa.
Giống như một cuộc lật thuyền, vốn con thuyền đang trôi theo quỹ đạo, nhưng trên đường lại va phải đá ngầm, không nơi xoay sở.
Mấy phút sau khi bài viết đó được đăng lên, bình luận dưới bài thanh minh và câu “Tôi rất ổn, không cần lo lắng cho tôi” Thích Niên phát mấy ngày trước lập tức tăng vô số. Fans của Thích Niên bị dư luận chèn ép nhiều ngày như vậy, sau khi sự trong sạch được chứng minh, bây giờ ngoại trừ hãnh diện thì càng thương tiếc cô nhiều hơn. Dù là ai, đặt mình vào hoàn cảnh đấy, cũng đều cảm thấy bất công và đau lòng vì Thích Niên bốn năm trước.
“Nếu như tui biết Đại Đại sớm một chút thì tốt rồi, ít nhất có thể đứng về phía chị ấy như Thất Hùng bốn năm trước, dù không làm được gì thì cũng để cho chị ấy biết, sau lưng chị ấy vẫn còn chúng ta ủng hộ.”
“Mẹ bà, đúng là Thần thay đổi của năm… Đầu óc không đủ dùng nữa rồi.”
“Quả nhiên! Tôi biết mà, với nhân phẩm của Đại Đại nhà tôi, cô ấy sẽ không làm chuyện đó!!! Mấy người không tin hả! Vả mặt chưa? Mặt cái đám khốn nạn nhà Lộ Thanh Vũ có đau không? Chết tiệt, tôi cũng bị bản thân làm cảm động phát khóc.”
“Đau lòng Thất Tể Đại Đại của tôi, Đại Đại nhanh đi tìm Tiên sinh J để được dỗ dành đi.”
Bình luận của Thất Hùng – Fanclub của Thất Tể thình lình đứng đầu: “Không biết tại sao, khó chịu phát khóc. Tôi là fan cứng của Thất Tể từ bốn năm trước, tình cảnh bị chửi hung tàn năm đó vẫn còn nhớ đôi chút. Khi đó đi đâu, chỉ cần là fan của Thất Tể đều bị trào phúng chửi bới đủ kiểu, hoàn toàn không có đường sống.
Khi đó tôi lo Đại Đại gắng gượng không nổi, bây giờ tôi thấy sự kiên trì của tôi vẫn luôn đúng, cảm giác vầng sáng trên đỉnh đầu Đại Đại vẫn sáng không thôi, cũng thấy mình trâu bò vô cùng, xúc động y như tôi được chứng minh trong sạch.
Nói thật, nhiều năm như thế, tôi chỉ luôn kiên trì và hoàn toàn tin tưởng Đại Đại. Tôi cũng vô cùng biết ơn bản thân năm đó đã kiên định đứng bên Đại Đại, đây thật sự là một chuyện mang lại cảm giác thành công không gì sánh được.”
Vô số vô số bình luận, ủng hộ, an ủi, xin lỗi…
Tất cả những gì cô từng muốn, đều đạt được trong đêm nay. Những tủi thân khi không được cảm thông, những ấm ức không cách nào nói, những mệt mỏi lúc bị chỉ trích, bây giờ cuối cùng thư thái rồi. Trái tim nơi lồng ngực đập ngày một mạnh, máu nóng như muốn lao ra khỏi người cô, vô cùng mạnh mẽ.
So với chỗ Thích Niên, weibo Lộ Thanh Vũ thảm không nỡ nhìn. Mũi nhọn dư luận đã thay đổi, lưỡi dao sắc bén ấy dùng tốc độ không gì sánh được đâm vào mệnh môn, lợi hại vô cùng.
Bởi vì Kỷ Ngôn Tín mà một loạt V vàng chú ý Thích Niên, các vị đại thần dù Thích Niên quen hay không quen cũng đều chia sẻ ủng hộ cô.
Độ chú ý mạnh và độ đề tài sôi sục trong 24 giờ, lập tức lên bảng tìm kiếm —— #nhận lỗi với Thất Tể#.
Trước đây chẳng bao giờ hy vọng xa vời rằng sẽ lấy lại tất cả thuộc về mình, nhưng hôm nay, được bảo vệ, được ủng hộ, được coi trọng… Loại tâm trạng mãnh liệt này làm Thích Niên xúc động đỏ viền mắt.
Nhưng khi cả thế giới dường như đang bận rộn vì chuyện của cô, thì chỉ có một người, đến bây giờ cũng chẳng có chút tin tức gì. Thích Niên cầm điện thoại, nhìn chằm chằm tên Kỷ Ngôn Tín trong danh sách trò chuyện gần nhất, sau đó cũng gọi sang. Sau vài tiếng máy bận ngắn ngủi, một tiếng động nhỏ vang lên rồi điện thoại được nối máy.
Thích Niên hít sâu một hơi, đè nén tâm trạng cuồn cuộn đến giờ vẫn chưa lắng xuống, nhẹ nhàng “Alo”. Còn chưa kịp nghe Kỷ Ngôn Tín trả lời, cô chợt nghe thấy giọng nói hòa nhã của tiếp viên hàng không nhắc nhở hành khách chú ý.
Kỷ Ngôn Tín cúi đầu “Ừ” một cái, xem như đáp lại. Không có gì bất ngờ, anh nghe thấy tiếng hít thở bên kia bắt đầu phập phồng. Kỷ Ngôn Tín tìm được chỗ ngồi, rồi nghiêng đầu nhìn màn đêm qua cửa sổ máy bay, nhỏ giọng khai báo: “Bây giờ anh vừa lên máy bay, khoảng một tiếng sau sẽ đến sân bay thành phố B. Em có muốn tới đón anh không?”
Ngay sau đó, trong tiếng hít thở của Thích Niên, anh lại dịu dàng nói: “Anh nhớ em”.
Đương nhiên Lộ Thanh Vũ sẽ chẳng suy xét đến vấn đề “tự thú”, chỉ là đối với việc mình luôn tin chắc, cô ta sẽ nảy sinh ra sự nghi ngờ và phỏng đoán.
Thích Niên không hề ngạc nhiên khi hành trình đến thành phố N lần này không thu hoạch được gì, trong trường có Kỷ Ngôn Tín xin nghỉ giúp, cho nên cô cũng không quay về thành phố Z, mà tiếp tục hướng về phía bắc đến thành phố B.
Mấy ngày qua Diệp Trường An đã ở thành phố B, tối hôm qua cô ấy có liên lạc với Thích Niên, xác định cùng trao đổi chuyện hợp tác bản quyền phim ảnh tại thành phố B. Diệp Trường An là một người rất thẳng thắn, sau lần gặp Thích Niên ở hội đặt hàng sách báo, cô ấy trở về mở cuộc họp đánh giá giá trị thị trường của Thích Niên và dự đoán vốn đầu tư mua vào bản quyền phim ảnh trên tay cô.
Chỉ mất một tiếng để thỏa thuận tổng thể điều kiện hợp đồng, lại quyết định mười giờ sáng mai kí hợp đồng rồi kết thúc đề tài công việc. Suy nghĩ một chút, Diệp Trường An thuận miệng hỏi: “Vừa rồi nghe nói em học nghiên cứu sinh năm hai, sắp đi thực tập, gần đây chị mới đầu tư một công ty truyền thông ở thành phố Z. Em có hứng thú muốn thử làm chủ biên chút không?”
Một ngụm nước trong miệng Thích Niên xém phun ra ngoài…
Thật ra Thích Niên rất biết ơn Diệp Trường An, bất luận là sự tán thưởng hay sự tín nhiệm của cô ấy. Dù sao có thể bỏ qua những tin tức xấu, khăng khăng kí với cô… Lòng dạ ấy, nếu là một người tâm lý không mạnh mẽ thì thật đúng là khó làm được.
Có lẽ nhìn thấu suy nghĩ của Thích Niên, Diệp Trường An mỉm cười rồi nói: “Mỗi một người chìm nổi trong giới lâu, đều có thể nhìn rõ không ít việc. Chị tin rằng em không phải loại người như bọn họ nói, nên sẵn lòng cho em giá trị tương ứng. Sau khi chuyện này trôi qua, Thích Niên à, em sẽ ngày càng giỏi. Bây giờ chị chỉ đầu tư sớm mà thôi.”
Hu hu hu…
Sau những lời này, càng có thiện cảm.
——
Về lại khách sạn, không gian yên tĩnh và tối tăm khiến Thích Niên sinh ra một cảm giác mệt mỏi. Cô ngồi bên giường một hồi, nhìn điện thoại chòng chọc, đấu tranh có nên gọi điện thoại cho Kỷ Ngôn Tín không hết mười phút…
Cuối cùng vẫn là Chu Hân Hân gọi tới, cứu vớt cô đúng lúc.
Mọi thứ đều đến bất ngờ, giống như chuyện bốn năm trước bỗng nhiên ngoi đầu trở lại, vào lúc này, tất cả sự tĩnh mịch đều bị sóng gió đánh tan. Chiếc thuyền buồm vẫn trôi nổi trên biển, tấm vải bạt bị phơi trắng nhợt dưới ánh mặt trời, cuối cùng cũng bị gió mạnh cuốn phăng. Mưa to xối xả đánh gãy cột buồm, ép cả chiếc thuyền xuống đáy biển, xé thành từng mảnh.
Lúc bảy giờ tối, Tiêu Lê Lê đăng weibo ——
Tiêu Lê Lê_Sun: “Xin lỗi, Thất Tể.”
Một viên đá dấy lên sóng lớn, câu xin lỗi đột ngột này làm đề tài chìm xuống không lâu lại sôi nổi lần nữa. Tất cả mọi người không hiểu ra sao, suy đoán ý nghĩa trong câu nói của Tiêu Lê Lê. May mà, không để mọi người chờ lâu lắm. Mấy phút sau, Tiêu Lê Lê đăng thêm một bài viết dài, cùng lúc đó, cô ta cũng trịnh trọng đăng một bài viết ở diễn đàn Mạn Hội, công khai xin lỗi.
“Là một trong những người biết toàn bộ chuyện bốn năm trước, đến bây giờ mới có can đảm nói ra sự thật, tôi cảm thấy rất xấu hổ. Đầu tiên, xin lỗi Thất Tể, bởi vì sự ích kỉ và sai lầm của tôi, đã để cô ấy chịu những chỉ trích đáng ra không nên nhận vào bốn năm trước. Cũng vì tôi giả vờ không biết, trong bốn năm nay, đã để cô ấy bị bạn bè mạng nghi ngờ, chất vấn.
Chuyện năm đó là thế này:
Trên mạng, tôi chú ý đến truyện tranh của Thất Nguyệt Thanh Vũ, bèn liên lạc với Thất Nguyệt Thanh Vũ đồng thời hẹn ra bàn chuyện hợp đồng. Trong lúc nói chuyện thì phát hiện mình cùng thành phố với Thất Nguyệt Thanh Vũ, cho nên trực tiếp hẹn gặp mặt ở công ty. Sau khi gặp mặt nói chuyện, tôi mới biết thì ra cô ta là Lộ Thanh Vũ, cho nên đề nghị cô ta dùng tên “Lộ Thanh Vũ” để kí. Bởi vì truyện tranh dài kì kí hợp đồng đã kết thúc, cho nên sau khi kí hợp đồng, tôi yêu cầu Lộ Thanh Vũ nhanh chóng giao bản thảo.
Đến khi gần hết ba tháng giao bản thảo, cô ta mới giao nó cho tôi. Sau khi giao cho tôi không lâu, trên mạng liền tuôn ra chuyện Thất Tể sao chép. Đêm hôm đó, tôi nhận được lời đồng ý kết bạn của Thất Tể, có lẽ khi đó tâm trạng của tôi không quá vững vàng, cho nên nhận ra rất nhiều sơ hở. Nhưng khi tôi chuyển cuộc nói chuyện này cho Lộ Thanh Vũ xem, đồng thời chất vấn cô ta chuyện là thế nào, thì tôi mới biết được chân tướng sự việc.
Đằng sau tài khoản Thất Nguyệt Thanh Vũ tổng cộng có hai người, một là Thất Tể, một là Lộ Thanh Vũ. Ngoại trừ một số ít hình ảnh là Lộ Thanh Vũ làm, còn lại đều là sáng tác riêng của Thất Tể. Nhưng để kí hợp đồng ba bộ truyện tranh này, tôi đã ra tiền nhuận bút giá cao và cam kết thúc đẩy bản quyền phồn thể nước ngoài, vả lại cũng kí quyền đại diện bản quyền phim ảnh. Sau đó Lộ Thanh Vũ lén lút sửa thông tin đăng kí và mật mã của tài khoản Thất Nguyệt Thanh Vũ, chiếm tác phẩm của Thất Tể làm của riêng.
Mà cái gọi là ba tháng ngâm bản thảo, cũng bởi vì Lộ Thanh Vũ không có bản thảo gốc, cố ý lấy bản thảo từ chỗ Thất Tể và hủy hết tất cả chứng cứ. Ngoài ra, trước đây trên Mạn Hội có người tố Thất Tể sao chép thật ra là tài khoản phụ của Lộ Thanh Vũ, vì muốn hoàn toàn hủy hoại Thất Tể, để mình không còn tai họa về sau.
Năm đó tôi đang ở thời kì mấu chốt cạnh tranh chủ biên, rất sợ chuyện này sẽ trở thành vết nhơ trên lý lịch của mình nên im lặng, tạo thành sai lầm lớn. Hơn nữa không hề đứng ra bảo vệ quyền lợi chính đáng của Thất Tể mà cúi đầu cho qua, xem như không biết chuyện gì, ủng hộ Lộ Thanh Vũ, thổi phồng sự kiêu căng của Lộ Thanh Vũ ngày hôm nay.
Hôm nay sau bốn năm, Lộ Thanh Vũ vô tình gặp được Thất Tể ở hội đặt hàng sách báo, tối đó liên tiếp phát hai bài đăng weibo chỉ trích Thất Tể và chủ đề nóng trên Mạn Hội đều do cô ta làm. Để gây ảnh hưởng lớn hơn, thậm chí cô ta còn thuê thủy quân, dẫn dắt dư luận, đồng thời ác ý tung ra tin tức đời thật của Thất Tể và Tiên sinh J.
Đến bây giờ, có lẽ chuyện đã trôi qua, nhưng phía dưới sẽ đăng hình ảnh cuộc trò chuyện của tôi và Lộ Thanh Vũ năm đó.”
Bài đăng này kể rõ cặn kẽ chuyện đã xảy ra, hơn nữa còn có hình, cho nên chuyện Lộ Thanh Vũ đã làm mấy năm nay không thể thay đổi được nữa.
Giống như một cuộc lật thuyền, vốn con thuyền đang trôi theo quỹ đạo, nhưng trên đường lại va phải đá ngầm, không nơi xoay sở.
Mấy phút sau khi bài viết đó được đăng lên, bình luận dưới bài thanh minh và câu “Tôi rất ổn, không cần lo lắng cho tôi” Thích Niên phát mấy ngày trước lập tức tăng vô số. Fans của Thích Niên bị dư luận chèn ép nhiều ngày như vậy, sau khi sự trong sạch được chứng minh, bây giờ ngoại trừ hãnh diện thì càng thương tiếc cô nhiều hơn. Dù là ai, đặt mình vào hoàn cảnh đấy, cũng đều cảm thấy bất công và đau lòng vì Thích Niên bốn năm trước.
“Nếu như tui biết Đại Đại sớm một chút thì tốt rồi, ít nhất có thể đứng về phía chị ấy như Thất Hùng bốn năm trước, dù không làm được gì thì cũng để cho chị ấy biết, sau lưng chị ấy vẫn còn chúng ta ủng hộ.”
“Mẹ bà, đúng là Thần thay đổi của năm… Đầu óc không đủ dùng nữa rồi.”
“Quả nhiên! Tôi biết mà, với nhân phẩm của Đại Đại nhà tôi, cô ấy sẽ không làm chuyện đó!!! Mấy người không tin hả! Vả mặt chưa? Mặt cái đám khốn nạn nhà Lộ Thanh Vũ có đau không? Chết tiệt, tôi cũng bị bản thân làm cảm động phát khóc.”
“Đau lòng Thất Tể Đại Đại của tôi, Đại Đại nhanh đi tìm Tiên sinh J để được dỗ dành đi.”
Bình luận của Thất Hùng – Fanclub của Thất Tể thình lình đứng đầu: “Không biết tại sao, khó chịu phát khóc. Tôi là fan cứng của Thất Tể từ bốn năm trước, tình cảnh bị chửi hung tàn năm đó vẫn còn nhớ đôi chút. Khi đó đi đâu, chỉ cần là fan của Thất Tể đều bị trào phúng chửi bới đủ kiểu, hoàn toàn không có đường sống.
Khi đó tôi lo Đại Đại gắng gượng không nổi, bây giờ tôi thấy sự kiên trì của tôi vẫn luôn đúng, cảm giác vầng sáng trên đỉnh đầu Đại Đại vẫn sáng không thôi, cũng thấy mình trâu bò vô cùng, xúc động y như tôi được chứng minh trong sạch.
Nói thật, nhiều năm như thế, tôi chỉ luôn kiên trì và hoàn toàn tin tưởng Đại Đại. Tôi cũng vô cùng biết ơn bản thân năm đó đã kiên định đứng bên Đại Đại, đây thật sự là một chuyện mang lại cảm giác thành công không gì sánh được.”
Vô số vô số bình luận, ủng hộ, an ủi, xin lỗi…
Tất cả những gì cô từng muốn, đều đạt được trong đêm nay. Những tủi thân khi không được cảm thông, những ấm ức không cách nào nói, những mệt mỏi lúc bị chỉ trích, bây giờ cuối cùng thư thái rồi. Trái tim nơi lồng ngực đập ngày một mạnh, máu nóng như muốn lao ra khỏi người cô, vô cùng mạnh mẽ.
So với chỗ Thích Niên, weibo Lộ Thanh Vũ thảm không nỡ nhìn. Mũi nhọn dư luận đã thay đổi, lưỡi dao sắc bén ấy dùng tốc độ không gì sánh được đâm vào mệnh môn, lợi hại vô cùng.
Bởi vì Kỷ Ngôn Tín mà một loạt V vàng chú ý Thích Niên, các vị đại thần dù Thích Niên quen hay không quen cũng đều chia sẻ ủng hộ cô.
Độ chú ý mạnh và độ đề tài sôi sục trong 24 giờ, lập tức lên bảng tìm kiếm —— #nhận lỗi với Thất Tể#.
Trước đây chẳng bao giờ hy vọng xa vời rằng sẽ lấy lại tất cả thuộc về mình, nhưng hôm nay, được bảo vệ, được ủng hộ, được coi trọng… Loại tâm trạng mãnh liệt này làm Thích Niên xúc động đỏ viền mắt.
Nhưng khi cả thế giới dường như đang bận rộn vì chuyện của cô, thì chỉ có một người, đến bây giờ cũng chẳng có chút tin tức gì. Thích Niên cầm điện thoại, nhìn chằm chằm tên Kỷ Ngôn Tín trong danh sách trò chuyện gần nhất, sau đó cũng gọi sang. Sau vài tiếng máy bận ngắn ngủi, một tiếng động nhỏ vang lên rồi điện thoại được nối máy.
Thích Niên hít sâu một hơi, đè nén tâm trạng cuồn cuộn đến giờ vẫn chưa lắng xuống, nhẹ nhàng “Alo”. Còn chưa kịp nghe Kỷ Ngôn Tín trả lời, cô chợt nghe thấy giọng nói hòa nhã của tiếp viên hàng không nhắc nhở hành khách chú ý.
Kỷ Ngôn Tín cúi đầu “Ừ” một cái, xem như đáp lại. Không có gì bất ngờ, anh nghe thấy tiếng hít thở bên kia bắt đầu phập phồng. Kỷ Ngôn Tín tìm được chỗ ngồi, rồi nghiêng đầu nhìn màn đêm qua cửa sổ máy bay, nhỏ giọng khai báo: “Bây giờ anh vừa lên máy bay, khoảng một tiếng sau sẽ đến sân bay thành phố B. Em có muốn tới đón anh không?”
Ngay sau đó, trong tiếng hít thở của Thích Niên, anh lại dịu dàng nói: “Anh nhớ em”.
/92
|