Mở đầu 1
Theo thống kê chính thức của thành phố F, hàng năm có khoảng một nghìn hai trăm người cầu hôn trên sân thượng, xác xuất thành công là chín mươi lăm phần trăm. Trong số năm phần trăm người cầu hôn thất bại, có một phần trăm sẽ chọn nhảy lầu kết thúc mạng sống. Đây cũng là nguyên nhân mà xác suất thành công ở sân thượng lại cao như thế - sợ gây ra tai nạn chết người.
Điền Tịnh Thực đứng trên sân thượng ở đài truyền hình, nhìn ánh đèn chạy dài dưới chân, suy nghĩ xem trang đầu báo chí ngày mai có phải sẽ là tin tức "nữ thần trạch nam cô gái hoa sen nhảy lầu bỏ mình, một đại giai nhân hương tiêu ngọc vẫn". Mặc kệ, cô chỉ hy vọng tấm hình chụp mình sẽ xinh đẹp một chút, tốt nhất là mang cảm giác thê mỹ nhợt nhạt. Dẫu sao khuôn mặt này là cái duy nhất để quý bà Thu Mỹ Vân mẹ cô lấy ra khoe khoang.
Có điều với thể chất xui xẻo trăm năm khó gặp của cô, nói không chừng sẽ rơi xuống một cái xe rác chạy ngang qua.
Điền Tịnh Thực nghĩ tới đây, chân bước ra lề sân thượng liền rút lại.
"Này, Điền tiểu thư, cái chân kia của cô cứ đung đưa ở đó cũng gần nửa giờ đồng hồ rồi đấy, lần này có phải đến nhảy thật không hả?", anh bảo vệ ở bên cạnh rốt cuộc không nhịn được trêu chọc một câu. Bây giờ năng lực đề kháng của con người quá yếu đuối, động một cái là tìm chết, mà tìm chết còn do dự, có thể làm được chuyện lớn gì nữa.
Điền Tịnh Thực quay đầu, thấy anh bảo vệ nhàn nhã ngồi bên cạnh, lạnh nhạt nói: "Anh ngồi ở đấy xem tôi nhảy lầu, tôi cũng không thu tiền anh, anh quản
/7
|