Viên Minh hắn như người điên. Cứ nói lẩm bẩm cái gì đó. Rồi khóc. Sự sợ hãi lúc này còn nhiều hơn gấp mấy lần so với lúc nghĩ mình bị đâm.
Nhìn khuôn mặt bình yên đang ngủ kia. Một giấc ngủ không ai biết khi nào tỉnh dậy. Đại phu nói trên cây dao có độc. Tuy vết thương đã ổn, nhưng còn độc dược thì không rõ lắm. Nếu như Nguyệt Cầm qua được đêm nay thì nàng sẽ sống.
Lòng hắn như có lữa đốt, nắm lấy đôi bàn tay ấm áp kia, cúi đầu áp má lên trán nàng, cảm nhận những hơi thở yếu ớt kia, hắn chỉ khóc. Hắn căn bản không nói được, vì cổ họng nó nghèn nghẹn.
Nhìn khuôn mặt bình yên đang ngủ kia. Một giấc ngủ không ai biết khi nào tỉnh dậy. Đại phu nói trên cây dao có độc. Tuy vết thương đã ổn, nhưng còn độc dược thì không rõ lắm. Nếu như Nguyệt Cầm qua được đêm nay thì nàng sẽ sống.
Lòng hắn như có lữa đốt, nắm lấy đôi bàn tay ấm áp kia, cúi đầu áp má lên trán nàng, cảm nhận những hơi thở yếu ớt kia, hắn chỉ khóc. Hắn căn bản không nói được, vì cổ họng nó nghèn nghẹn.
/44
|