- Ta vốn sáng lập ra công pháp dung hợp cảnh giới Thất Tinh cùng cảnh giới Lục Hợp, là Thất Tinh Lục Hợp Nguyên Thần Công, đã từng truyền cho Tần huynh. Tần huynh lại truyền bá môn công pháp này ra ngoài, nhưng người học được không nhiều.
Bước chân của Hư Sinh Hoa không ngừng, đột nhiên xuất hiện ở trong thần tàng linh thai bên trong cơ thể của Hồ Bất Quy, trong tay hắn cầm một cành liễu, cành liễu này chắc là thần mộc, có thể tự do biến hóa dài ngắn, trên cành liễu có các loại vạch khác nhau.
Hắn ném cành liễu ra, đo lường linh thai thần tàng của Hồ Bất Quy, Kinh Yến lại ở một bên hỗ trợ, ghi lại các loại số liệu, hai phu thê bọn họ phối hợp rất tốt.
- Bởi vì người luyện thành không nhiều, chỉ có đám người Chiến Không, Vương Mộc Nhiên, Lâm Hiên, Hồ Linh Nhi có tư chất xuất chúng luyện thành, cho nên ta cảm thấy Thất Tinh Lục Hợp Nguyên Thần Công không quá tốt. Vì vậy, ta ở trên cơ sở của môn công pháp này, sáng lập ra pháp môn sát nhập thần tàng mới, là Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều.
Hư Sinh Hoa đo lường hết linh thai thần tàng, lại cùng Kinh Yến đi đến ngũ diệu thần tàng, đo lường độ rộng cả ngũ diệu ngôi sao cùng với trời cao đất rộng, tiếp tục nói:
- Chỉ có điều môn công pháp Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này là một môn công pháp vô cùng phiền phức, thần tàng của mỗi người khác nhau, số liệu công pháp cần dùng đến cũng sẽ không giống nhau. Bởi vậy mỗi một người tu luyện môn công pháp này đều cần cẩn thận đo lường mô hình thần tàng của từng người, sau đó căn cứ vào số liệu khác nhau tới điều chỉnh công pháp, như vậy mới có khả năng xác định xây dựng ra một cầu Thần Kiều bằng gỗ trực tiếp từ linh thai thần tàng!
Tâm thần Tần Mục chấn động mạnh, thất thanh nói:
- Hư huynh, nếu huynh xây dựng xong Thần Kiều gỗ tự nhiên này, chỉ sợ sẽ là một công pháp cải cách có công lao lớn! Một tòa thần tàng chạy thẳng tới Thiên Cung, sẽ có thay đổi không thể đo lường đối với đạo pháp thần thông! Xây Thần Kiều gỗ tự nhiên, còn quan trọng hơn so với Nguyên Thần Dẫn do ta và Dục Tú sáng lập ra!
Hư Sinh Hoa lộ ra vẻ tươi cười:
- Ta muốn vượt qua ngươi, cho ngươi tự nhận là giả phách thể, làm sao có thể không có chút suy nghĩ của riêng mình? Chỉ có điều dựa vào một mình ta lại làm không được. Môn Tiên Thiên Thần Kiều Huyền Công cần dùng đến thuật số cao thâm, số lượng tính toán rất lớn, đã vượt qua tầm kiến thức và nội tình của ta, cho nên ta cần có người đến hỗ trợ.
- Ngươi đi mời Lâm Hiên đạo chủ tới hỗ trợ?
Tần Mục hiếu kỳ nói.
Hư Sinh Hoa đang đo về dãy núi Ngũ Hành, không kịp trả lời.
Kinh Yến cười nói:
- Không chỉ là Lâm Hiên đạo chủ. Phu quân nhà ta còn đi tìm Tú công chúa, Hương thánh nữ, Vương Mộc Nhiên, còn có những người khác của Thiên Minh. Trừ bọn họ ra, còn có quốc sư, Hắc Hổ Thần và các cường giả thuật số. Phu quân nhà ta cùng đại tôn có quan hệ không tệ, cũng mời qua, cùng nhau suy tính xây Thần Kiều gỗ tự nhiên.
Tần Mục trợn tròn hai mắt, những người này có chút là có phần đứng đầu, không ngờ cũng bị Hư Sinh Hoa mời được, nhân mạch của Hư Sinh Hoa thật sự rộng như vậy sao?
Kinh Yến cười nói:
- Vương Mộc Nhiên cùng quốc sư có thù oán, đại tôn cùng những người khác đều có thù oán. Chỉ có điều bọn họ nghe nói phu quân nhà ta muốn chế tạo Thần Kiều gỗ tự nhiên, có thể ép đè danh tiếng của Tần giáo chủ, lại đều rất vui vẻ, mừng rỡ khi thấy Tần giáo chủ chịu thiệt, vì vậy vui vẻ đến đây.
- Vui vẻ đến đây?
Tần Mục hừ một tiếng.
Kinh Yến tiếp tục nói:
- Hoàng đế cũng rất vui vẻ, mặc dù không có cách nào tự mình chạy tới, nhưng lại truyền lệnh các Đại Học cung, triệu tập sĩ tử có thành tựu thuật số cao nhất đi hỗ trợ trước. Hoàng đế lại nói chuyện này cho Tiều Phu thánh nhân, thánh nhân cũng đi hỗ trợ.
- Hoàng đế cũng rất vui vẻ? Lão sư ta cũng đi?
Tần Mục kêu lên một tiếng rên rỉ, trong lòng căm giận:
- Tiều phu lão sư qua, cũng vì ép danh tiếng của ta? Ta chắc hẳn nên để cho hắn ở trong rãnh nước thối! Không đúng, sở dĩ tiều phu lão sư điên cuồng đi tìm Đấu Vũ Thiên Sư, sợ rằng lại là bởi vì Hư Sinh Hoa cùng bọn họ hoàn thành việc xây Thần Kiều gỗ tự nhiên, bởi vậy hắn mới có sức lực tìm đến Đấu Vũ Thiên Sư. Chỉ có điềum hắn không ngờ rằng Đấu Vũ Thiên Sư căn bản không nghe hắn, trực tiếp đánh hắn vào trong rãnh nước thối. Đáng đời!
Hắn liếc mắt nhìn Long Kỳ Lân, vẻ mặt ôn hoà nói:
- Rồng béo, ngươi không phải cũng đi chứ?
Long Kỳ Lân liền vội vàng lắc đầu:
- Hổ ca mời ta, nhưng ta không đi!
- Nhưng ngươi cũng không có nói với ta chuyện này.
Sắc mặt Tần Mục không ốt.
Long Kỳ Lân nhát gan nói:
- Khi đó giáo chủ đang chế luyện kiếm hoàn, sau khi luyện xong kiếm hoàn lại chuẩn bị nổ mạnh luyện bảo...
Kinh Yến nói:
- Sau lại Sơ tổ gặp phải Tinh Ngạn, nói cho hắn biết chuyện này, Tinh Ngạn rất kính trọng Sơ tổ, lại thêm nghe được có thể làm cho Tần giáo chủ chịu thiệt, vì vậy cũng chạy tới, giúp đỡ không nhỏ. Suy tính của chúng ta thành công, căn cứ theo kết quả phu quân nhà ta tính toán, suy tính ra Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này, nhưng lại không có một người nào có thể tu luyện thành.
Nàng thở dài, nói:
- Cuối cùng phu quân nhà ta suy tính một hồi, nói là yêu cầu đối với thân thể rất cao, thân thể không mạnh, rất khó chịu được áp lực khủng khiếp do thần tàng dung hợp mang đến. Tất cả mọi người không có thân thể cường đại như vậy, chỉ đành phải thôi.
- Còn có Tinh Ngạn...
Tần Mục trán gân xanh tán loạn:
- Với nhân phẩm của ta, lẽ nào thậm chí cũng không bằng Tinh Ngạn đại tôn?
- Nhưng thân thể của Hồ Bất Quy Hồ huynh đã mạnh mẽ đến một bước này!
Hư Sinh Hoa đo lường hết ngũ diệu thần tàng, lại tới đến lục hợp thần tàng Hồ Bất Quy, nói:
- Hồ huynh là một trong những tồn tại ta gặp được có thân thể mạnh mẽ nhất. Những người khác tu luyện Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này, đều sẽ chết, nhưng Hồ huynh sẽ không chết.
Hắn hoàn toàn tự tin.
Hai phu thê bọn họ đo lường hết lục hợp thần tàng, lại tới đến thất tinh thần tàng, sau lại đi đo tới hai đại thần tàng thiên nhân sinh tử, cuối cùng cũng đo xong tất cả thần tàng của Hồ Bất Quy.
Hai vợ chồng bay ra khỏi thần tàng Hồ Bất Quy, Hư Sinh Hoa lập tức bắt đầu dựa theo số liệu đo lường ra điêu chỉnh cho Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này.
Hắn đã thành lập được mô hình thuật số của Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này, chỉ cần đổi số liệu thần tàng của Hồ Bất Quy một hồi, lại có thể điều chỉnh môn công pháp này đến trình độ thích ứng với thân thể của Hồ Bất Quy.
Tần Mục thầm khen một tiếng:
- Hư Sinh Hoa và phần lớn cao thủ khác vì đánh bại ta, thực sự đã phải nhọc lòng, chỉ có điều Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này cũng thật sự vô cùng tinh diệu, có thể nói là vẻ đẹp trời sinh cho thuật số!
Bản thân hắn chính là chuyên gia thuật số, lão nông, con trâu già và Hồ Bất Quy đều thấy choáng váng đầu óc, nhưng Tần Mục lại có thể thưởng thức được vẻ đẹp của Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này.
Kiến Mộc Thần Kiều này chỉ dùng thuật số để xây dựng một gốc thần thụ cắm rễ ở đại lục của linh đài lục, rễ của thần thụ đâm sâu vào U Đô, thần thụ lại liên kết cùng dãy núi Ngũ Hành, bên ngoài tán cây là nhật nguyệt vây quanh, cành ở ngũ diệu ngôi sao, quần tinh giấu ở trong từng mảnh lá cây.
Mà đỉnh của thần thụ này lại ngang bằng cùng Thần Kiều.
Nhưng nếu dựa theo người Duyên Khang bị chặt cầu lại thấy được, tán cây vừa vặn có thể lấp đầy hư không giữa Thiên Cung cùng cầu bị gãy, nối liền cầu gãy.
Điều này cũng làm cho bọn họ bớt ỏ đi tu luyện Thước Kiều quyết Huyền Dẫn quyết và Thần Độ quyết.
Nghĩ đến khi đám người Hư Sinh Hoa, tiều phu, quốc sư, Tinh Ngạn lúc đó suy tính, dung nhập ba bí quyết Thần Kiều này vào tong Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này.
Chỉ có điều, đối với Võ giả của Đấu Ngưu giới mà nói, xây Thần Kiều gỗ chỉ bổ sung một đoạn Thần Kiều, chỉ có đoạn ở giữa, không có đầu và cuối.
Nếu tu vi thực lực không đủ, vẫn không có cách nào khiến nguyên thần bay vượt qua Thiên Cung.
Hắn là chuyên gia thuật tính, người sáng Thái Vi Toán Kinh lập, thành tựu cực cao, lập tức nghĩ đến có thể thông qua mở rộng tán cây, tới chế tạo ra một Thần Kiều thần tàng.
Nhưng cái này cần phải dựa trên cơ sở của Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều, làm ra càng nhiều thôi diễn thuật số.
Sau khi Hư Sinh Hoa tính toán tốt, dùng nguyên khí xây dựng một cây giống nho nhỏ, bấm tay bắn ra, đưa vào đến trong thần tàng của Hồ Bất Quy.
Mầm cây nhỏ này cắm rễ ở trong đại linh đài lục của Hồ Bất Quy, mọc rễ nẩy mầm.
Tần Mục lập tức nhìn ra, Hư Sinh Hoa sử dụng chính là thần ma đạo tâm chủng ma trong Đại Dục Thiên Ma Kinh của Thiên Thánh giáo, hẳn là do tiều phu truyền thụ cho hắn.
Hắn chỉ cần lấy mầm cây nhỏ này làm hạt giống, lại có thể trồng môn công pháp này ở trong cơ thể của Hồ Bất Quy, hấp thu nguyên khí của Hồ Bất Quy, cây giống lại điên cuồng sinh trưởng, trưởng thành cây lớn che trời!
Hư Sinh Hoa do dự một chút, không có lập tức phát động mầm cây nhỏ, thử dò xét nói:
- Hồ huynh có sợ chết sao?
Hồ Bất Quy lắc đầu nói:
- Không sợ!
Hư Sinh Hoa thở phào nhẹ nhõm.
Lão nông thản nhiên nói:
- Hư Sinh Hoa, ngươi sợ chết không?
Hư Sinh Hoa hơi ngẩn người ra, không rõ ý tứ của hắn.
Mồ hôi lạnh trên trán Tần Mục chảy ròng ròng, khẽ nói:
- Hư huynh, lần này ngươi nắm chắc được mấy phần thành công?
Trong lòng Hư Sinh Hoa đầy tự tin, dựng thẳng ba đầu ngón tay lên:
- Ba phần!
Tần Mục tức giận tới mức cười ngược:
- Hư huynh, từ trước tới nay ngươi không phải như vậy! Từ trước tới nay ngươi đều phải chờ tám chín phần thắng mới sẽ động thủ! Ba phần, ngươi học theo ai? Ngươi thật hư hỏng!
- Học theo ngươi.
Hư Sinh Hoa phát động nguyên khí, mầm cây trong cơ thể Hồ Bất Quy lập tức bắt đầu điên cuồng sinh trưởng, điên cuồng hấp thu cắn nuốt nguyên khí tu vi cả Hồ Bất Quy!
Bụi cây nhỏ kia rất nhanh sinh trưởng đến trăm trượng, nghìn trượng, vượt qua từng ngọn sơn mạch của đại lục linh đài lục hợp, cao vút vào trong mây bưng, hơn nữa còn ở sinh trưởng!
Gốc cây lớn che trời này đã sinh trưởng đến trình độ chạm đến bầu trời, chỉ nghe những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên, đã phá đỉnh tường thần tàng bao quanh linh thai thần tàng, ngũ diệu thần tàng và lục hợp thần tàng!
Hồ Bất Quy kêu lên một tiếng rên rỉ, xương cốt trong cơ thể kêu lên răng rắc, thân thể nhận áp lực nặng nề cường đại không gì sánh được, cường độ bắp thịt của hắn kinh người, nhưng giờ phút này hắn bất chợt lại biến thành da bọc xương!
Đó là bắp thịt của hắn bị ép tới mức biến thành màng mỏng dính chết ở trên xương cốt!
Loại áp lực này không phải từ lên đi xuống, cũng không phải từ ngoài vào trong, là áp lực đến từ các mặt của thân thể, rất khủng khiếp!
Xương đầu của Hồ Bất Quy cũng bị ép tới mức vang lên những tiếng rắc rắc, hình như bất cứ lúc nào cũng có khả năng nổ tung ra!
Mọi người vô cùng khẩn trương, Hư Sinh Hoa suy nghĩ một lát, nhìn về phía Kinh Yến nói:
- Phu nhân, tốc độ sinh trưởng quá nhanh, chắc là pháp lực tu vi của Hồ huynh có chút vượt qua dự tính của ta. Tu vi của hắn thực sự hùng hậu thuần túy, vượt qua cả ta.
- Lời này nghe thế nào lại có chút quen tai như vậy?
Tần Mục thầm nghĩ.
- Kiến Mộc hấp thu nguyên khí tu vi của hắn, tốc độ sinh trưởng sẽ càng lúc càng nhanh, bước tiếp theo lại sẽ phá vỡ tường bao quanh thất tinh, áp lực càng lớn hơn nữa.
Hư Sinh Hoa hồn nhiên không có khẩn trương như mọi người, vẫn thản nhiên nói:
- Thất tinh thần tàng sẽ làm tốc độ sinh trưởng của Kiến Mộc tăng nhanh, đến Thiên Nhân thần tàng, áp lực tăng lên gấp bội, sau đó rễ của Kiến Mộc lại xuyên qua đại lục của hắn, cắm rễ trong U Đô ở trong sinh tử thần tàng. Khi đó là thời điểm áp lực mạnh nhất... Tần huynh, ta vừa mới rồi có thể nói hơi quá, hiện tại ta cảm thấy khả năng chỉ có hai phần nắm chắc.
- Giáo chủ, chúng ta có nên chuồn đi không?
Long Kỳ Lân nói nhỏ.
Tần Mục lặng lẽ lắc đầu, đột nhiên phía sau lưng hắn hiện ra cánh cửa Thừa Thiên, chuẩn bị vào lúc Hồ Bất Quy bị ép bạo, hắn sẽ ra tay cứu người.
Hư Sinh Hoa thấy thế, lắc đầu nói:
- Giáo chủ, thất bại sẽ không cứu trở lại được, nguyên thần của hắn cũng sẽ bị ép nổ, hồn phi phách tán sẽ không rơi vào U Đô.
Hắn vẫn rất bình tĩnh ung dung.
Khóe mắt của Tần Mục run lên, nhìn về phía lão nông khách khí nói:
- Sư thúc, vãn bối đã từng tập trung hồn phách lại cho Thiên Âm nương nương, Thiên Âm nương nương hồn phi phách tán cũng bị vãn bối cứu trở về. Sư thúc yên tâm, yên tâm, cất nắm đấm lại đi...
Bước chân của Hư Sinh Hoa không ngừng, đột nhiên xuất hiện ở trong thần tàng linh thai bên trong cơ thể của Hồ Bất Quy, trong tay hắn cầm một cành liễu, cành liễu này chắc là thần mộc, có thể tự do biến hóa dài ngắn, trên cành liễu có các loại vạch khác nhau.
Hắn ném cành liễu ra, đo lường linh thai thần tàng của Hồ Bất Quy, Kinh Yến lại ở một bên hỗ trợ, ghi lại các loại số liệu, hai phu thê bọn họ phối hợp rất tốt.
- Bởi vì người luyện thành không nhiều, chỉ có đám người Chiến Không, Vương Mộc Nhiên, Lâm Hiên, Hồ Linh Nhi có tư chất xuất chúng luyện thành, cho nên ta cảm thấy Thất Tinh Lục Hợp Nguyên Thần Công không quá tốt. Vì vậy, ta ở trên cơ sở của môn công pháp này, sáng lập ra pháp môn sát nhập thần tàng mới, là Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều.
Hư Sinh Hoa đo lường hết linh thai thần tàng, lại cùng Kinh Yến đi đến ngũ diệu thần tàng, đo lường độ rộng cả ngũ diệu ngôi sao cùng với trời cao đất rộng, tiếp tục nói:
- Chỉ có điều môn công pháp Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này là một môn công pháp vô cùng phiền phức, thần tàng của mỗi người khác nhau, số liệu công pháp cần dùng đến cũng sẽ không giống nhau. Bởi vậy mỗi một người tu luyện môn công pháp này đều cần cẩn thận đo lường mô hình thần tàng của từng người, sau đó căn cứ vào số liệu khác nhau tới điều chỉnh công pháp, như vậy mới có khả năng xác định xây dựng ra một cầu Thần Kiều bằng gỗ trực tiếp từ linh thai thần tàng!
Tâm thần Tần Mục chấn động mạnh, thất thanh nói:
- Hư huynh, nếu huynh xây dựng xong Thần Kiều gỗ tự nhiên này, chỉ sợ sẽ là một công pháp cải cách có công lao lớn! Một tòa thần tàng chạy thẳng tới Thiên Cung, sẽ có thay đổi không thể đo lường đối với đạo pháp thần thông! Xây Thần Kiều gỗ tự nhiên, còn quan trọng hơn so với Nguyên Thần Dẫn do ta và Dục Tú sáng lập ra!
Hư Sinh Hoa lộ ra vẻ tươi cười:
- Ta muốn vượt qua ngươi, cho ngươi tự nhận là giả phách thể, làm sao có thể không có chút suy nghĩ của riêng mình? Chỉ có điều dựa vào một mình ta lại làm không được. Môn Tiên Thiên Thần Kiều Huyền Công cần dùng đến thuật số cao thâm, số lượng tính toán rất lớn, đã vượt qua tầm kiến thức và nội tình của ta, cho nên ta cần có người đến hỗ trợ.
- Ngươi đi mời Lâm Hiên đạo chủ tới hỗ trợ?
Tần Mục hiếu kỳ nói.
Hư Sinh Hoa đang đo về dãy núi Ngũ Hành, không kịp trả lời.
Kinh Yến cười nói:
- Không chỉ là Lâm Hiên đạo chủ. Phu quân nhà ta còn đi tìm Tú công chúa, Hương thánh nữ, Vương Mộc Nhiên, còn có những người khác của Thiên Minh. Trừ bọn họ ra, còn có quốc sư, Hắc Hổ Thần và các cường giả thuật số. Phu quân nhà ta cùng đại tôn có quan hệ không tệ, cũng mời qua, cùng nhau suy tính xây Thần Kiều gỗ tự nhiên.
Tần Mục trợn tròn hai mắt, những người này có chút là có phần đứng đầu, không ngờ cũng bị Hư Sinh Hoa mời được, nhân mạch của Hư Sinh Hoa thật sự rộng như vậy sao?
Kinh Yến cười nói:
- Vương Mộc Nhiên cùng quốc sư có thù oán, đại tôn cùng những người khác đều có thù oán. Chỉ có điều bọn họ nghe nói phu quân nhà ta muốn chế tạo Thần Kiều gỗ tự nhiên, có thể ép đè danh tiếng của Tần giáo chủ, lại đều rất vui vẻ, mừng rỡ khi thấy Tần giáo chủ chịu thiệt, vì vậy vui vẻ đến đây.
- Vui vẻ đến đây?
Tần Mục hừ một tiếng.
Kinh Yến tiếp tục nói:
- Hoàng đế cũng rất vui vẻ, mặc dù không có cách nào tự mình chạy tới, nhưng lại truyền lệnh các Đại Học cung, triệu tập sĩ tử có thành tựu thuật số cao nhất đi hỗ trợ trước. Hoàng đế lại nói chuyện này cho Tiều Phu thánh nhân, thánh nhân cũng đi hỗ trợ.
- Hoàng đế cũng rất vui vẻ? Lão sư ta cũng đi?
Tần Mục kêu lên một tiếng rên rỉ, trong lòng căm giận:
- Tiều phu lão sư qua, cũng vì ép danh tiếng của ta? Ta chắc hẳn nên để cho hắn ở trong rãnh nước thối! Không đúng, sở dĩ tiều phu lão sư điên cuồng đi tìm Đấu Vũ Thiên Sư, sợ rằng lại là bởi vì Hư Sinh Hoa cùng bọn họ hoàn thành việc xây Thần Kiều gỗ tự nhiên, bởi vậy hắn mới có sức lực tìm đến Đấu Vũ Thiên Sư. Chỉ có điềum hắn không ngờ rằng Đấu Vũ Thiên Sư căn bản không nghe hắn, trực tiếp đánh hắn vào trong rãnh nước thối. Đáng đời!
Hắn liếc mắt nhìn Long Kỳ Lân, vẻ mặt ôn hoà nói:
- Rồng béo, ngươi không phải cũng đi chứ?
Long Kỳ Lân liền vội vàng lắc đầu:
- Hổ ca mời ta, nhưng ta không đi!
- Nhưng ngươi cũng không có nói với ta chuyện này.
Sắc mặt Tần Mục không ốt.
Long Kỳ Lân nhát gan nói:
- Khi đó giáo chủ đang chế luyện kiếm hoàn, sau khi luyện xong kiếm hoàn lại chuẩn bị nổ mạnh luyện bảo...
Kinh Yến nói:
- Sau lại Sơ tổ gặp phải Tinh Ngạn, nói cho hắn biết chuyện này, Tinh Ngạn rất kính trọng Sơ tổ, lại thêm nghe được có thể làm cho Tần giáo chủ chịu thiệt, vì vậy cũng chạy tới, giúp đỡ không nhỏ. Suy tính của chúng ta thành công, căn cứ theo kết quả phu quân nhà ta tính toán, suy tính ra Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này, nhưng lại không có một người nào có thể tu luyện thành.
Nàng thở dài, nói:
- Cuối cùng phu quân nhà ta suy tính một hồi, nói là yêu cầu đối với thân thể rất cao, thân thể không mạnh, rất khó chịu được áp lực khủng khiếp do thần tàng dung hợp mang đến. Tất cả mọi người không có thân thể cường đại như vậy, chỉ đành phải thôi.
- Còn có Tinh Ngạn...
Tần Mục trán gân xanh tán loạn:
- Với nhân phẩm của ta, lẽ nào thậm chí cũng không bằng Tinh Ngạn đại tôn?
- Nhưng thân thể của Hồ Bất Quy Hồ huynh đã mạnh mẽ đến một bước này!
Hư Sinh Hoa đo lường hết ngũ diệu thần tàng, lại tới đến lục hợp thần tàng Hồ Bất Quy, nói:
- Hồ huynh là một trong những tồn tại ta gặp được có thân thể mạnh mẽ nhất. Những người khác tu luyện Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này, đều sẽ chết, nhưng Hồ huynh sẽ không chết.
Hắn hoàn toàn tự tin.
Hai phu thê bọn họ đo lường hết lục hợp thần tàng, lại tới đến thất tinh thần tàng, sau lại đi đo tới hai đại thần tàng thiên nhân sinh tử, cuối cùng cũng đo xong tất cả thần tàng của Hồ Bất Quy.
Hai vợ chồng bay ra khỏi thần tàng Hồ Bất Quy, Hư Sinh Hoa lập tức bắt đầu dựa theo số liệu đo lường ra điêu chỉnh cho Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này.
Hắn đã thành lập được mô hình thuật số của Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này, chỉ cần đổi số liệu thần tàng của Hồ Bất Quy một hồi, lại có thể điều chỉnh môn công pháp này đến trình độ thích ứng với thân thể của Hồ Bất Quy.
Tần Mục thầm khen một tiếng:
- Hư Sinh Hoa và phần lớn cao thủ khác vì đánh bại ta, thực sự đã phải nhọc lòng, chỉ có điều Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này cũng thật sự vô cùng tinh diệu, có thể nói là vẻ đẹp trời sinh cho thuật số!
Bản thân hắn chính là chuyên gia thuật số, lão nông, con trâu già và Hồ Bất Quy đều thấy choáng váng đầu óc, nhưng Tần Mục lại có thể thưởng thức được vẻ đẹp của Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này.
Kiến Mộc Thần Kiều này chỉ dùng thuật số để xây dựng một gốc thần thụ cắm rễ ở đại lục của linh đài lục, rễ của thần thụ đâm sâu vào U Đô, thần thụ lại liên kết cùng dãy núi Ngũ Hành, bên ngoài tán cây là nhật nguyệt vây quanh, cành ở ngũ diệu ngôi sao, quần tinh giấu ở trong từng mảnh lá cây.
Mà đỉnh của thần thụ này lại ngang bằng cùng Thần Kiều.
Nhưng nếu dựa theo người Duyên Khang bị chặt cầu lại thấy được, tán cây vừa vặn có thể lấp đầy hư không giữa Thiên Cung cùng cầu bị gãy, nối liền cầu gãy.
Điều này cũng làm cho bọn họ bớt ỏ đi tu luyện Thước Kiều quyết Huyền Dẫn quyết và Thần Độ quyết.
Nghĩ đến khi đám người Hư Sinh Hoa, tiều phu, quốc sư, Tinh Ngạn lúc đó suy tính, dung nhập ba bí quyết Thần Kiều này vào tong Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này.
Chỉ có điều, đối với Võ giả của Đấu Ngưu giới mà nói, xây Thần Kiều gỗ chỉ bổ sung một đoạn Thần Kiều, chỉ có đoạn ở giữa, không có đầu và cuối.
Nếu tu vi thực lực không đủ, vẫn không có cách nào khiến nguyên thần bay vượt qua Thiên Cung.
Hắn là chuyên gia thuật tính, người sáng Thái Vi Toán Kinh lập, thành tựu cực cao, lập tức nghĩ đến có thể thông qua mở rộng tán cây, tới chế tạo ra một Thần Kiều thần tàng.
Nhưng cái này cần phải dựa trên cơ sở của Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều, làm ra càng nhiều thôi diễn thuật số.
Sau khi Hư Sinh Hoa tính toán tốt, dùng nguyên khí xây dựng một cây giống nho nhỏ, bấm tay bắn ra, đưa vào đến trong thần tàng của Hồ Bất Quy.
Mầm cây nhỏ này cắm rễ ở trong đại linh đài lục của Hồ Bất Quy, mọc rễ nẩy mầm.
Tần Mục lập tức nhìn ra, Hư Sinh Hoa sử dụng chính là thần ma đạo tâm chủng ma trong Đại Dục Thiên Ma Kinh của Thiên Thánh giáo, hẳn là do tiều phu truyền thụ cho hắn.
Hắn chỉ cần lấy mầm cây nhỏ này làm hạt giống, lại có thể trồng môn công pháp này ở trong cơ thể của Hồ Bất Quy, hấp thu nguyên khí của Hồ Bất Quy, cây giống lại điên cuồng sinh trưởng, trưởng thành cây lớn che trời!
Hư Sinh Hoa do dự một chút, không có lập tức phát động mầm cây nhỏ, thử dò xét nói:
- Hồ huynh có sợ chết sao?
Hồ Bất Quy lắc đầu nói:
- Không sợ!
Hư Sinh Hoa thở phào nhẹ nhõm.
Lão nông thản nhiên nói:
- Hư Sinh Hoa, ngươi sợ chết không?
Hư Sinh Hoa hơi ngẩn người ra, không rõ ý tứ của hắn.
Mồ hôi lạnh trên trán Tần Mục chảy ròng ròng, khẽ nói:
- Hư huynh, lần này ngươi nắm chắc được mấy phần thành công?
Trong lòng Hư Sinh Hoa đầy tự tin, dựng thẳng ba đầu ngón tay lên:
- Ba phần!
Tần Mục tức giận tới mức cười ngược:
- Hư huynh, từ trước tới nay ngươi không phải như vậy! Từ trước tới nay ngươi đều phải chờ tám chín phần thắng mới sẽ động thủ! Ba phần, ngươi học theo ai? Ngươi thật hư hỏng!
- Học theo ngươi.
Hư Sinh Hoa phát động nguyên khí, mầm cây trong cơ thể Hồ Bất Quy lập tức bắt đầu điên cuồng sinh trưởng, điên cuồng hấp thu cắn nuốt nguyên khí tu vi cả Hồ Bất Quy!
Bụi cây nhỏ kia rất nhanh sinh trưởng đến trăm trượng, nghìn trượng, vượt qua từng ngọn sơn mạch của đại lục linh đài lục hợp, cao vút vào trong mây bưng, hơn nữa còn ở sinh trưởng!
Gốc cây lớn che trời này đã sinh trưởng đến trình độ chạm đến bầu trời, chỉ nghe những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên, đã phá đỉnh tường thần tàng bao quanh linh thai thần tàng, ngũ diệu thần tàng và lục hợp thần tàng!
Hồ Bất Quy kêu lên một tiếng rên rỉ, xương cốt trong cơ thể kêu lên răng rắc, thân thể nhận áp lực nặng nề cường đại không gì sánh được, cường độ bắp thịt của hắn kinh người, nhưng giờ phút này hắn bất chợt lại biến thành da bọc xương!
Đó là bắp thịt của hắn bị ép tới mức biến thành màng mỏng dính chết ở trên xương cốt!
Loại áp lực này không phải từ lên đi xuống, cũng không phải từ ngoài vào trong, là áp lực đến từ các mặt của thân thể, rất khủng khiếp!
Xương đầu của Hồ Bất Quy cũng bị ép tới mức vang lên những tiếng rắc rắc, hình như bất cứ lúc nào cũng có khả năng nổ tung ra!
Mọi người vô cùng khẩn trương, Hư Sinh Hoa suy nghĩ một lát, nhìn về phía Kinh Yến nói:
- Phu nhân, tốc độ sinh trưởng quá nhanh, chắc là pháp lực tu vi của Hồ huynh có chút vượt qua dự tính của ta. Tu vi của hắn thực sự hùng hậu thuần túy, vượt qua cả ta.
- Lời này nghe thế nào lại có chút quen tai như vậy?
Tần Mục thầm nghĩ.
- Kiến Mộc hấp thu nguyên khí tu vi của hắn, tốc độ sinh trưởng sẽ càng lúc càng nhanh, bước tiếp theo lại sẽ phá vỡ tường bao quanh thất tinh, áp lực càng lớn hơn nữa.
Hư Sinh Hoa hồn nhiên không có khẩn trương như mọi người, vẫn thản nhiên nói:
- Thất tinh thần tàng sẽ làm tốc độ sinh trưởng của Kiến Mộc tăng nhanh, đến Thiên Nhân thần tàng, áp lực tăng lên gấp bội, sau đó rễ của Kiến Mộc lại xuyên qua đại lục của hắn, cắm rễ trong U Đô ở trong sinh tử thần tàng. Khi đó là thời điểm áp lực mạnh nhất... Tần huynh, ta vừa mới rồi có thể nói hơi quá, hiện tại ta cảm thấy khả năng chỉ có hai phần nắm chắc.
- Giáo chủ, chúng ta có nên chuồn đi không?
Long Kỳ Lân nói nhỏ.
Tần Mục lặng lẽ lắc đầu, đột nhiên phía sau lưng hắn hiện ra cánh cửa Thừa Thiên, chuẩn bị vào lúc Hồ Bất Quy bị ép bạo, hắn sẽ ra tay cứu người.
Hư Sinh Hoa thấy thế, lắc đầu nói:
- Giáo chủ, thất bại sẽ không cứu trở lại được, nguyên thần của hắn cũng sẽ bị ép nổ, hồn phi phách tán sẽ không rơi vào U Đô.
Hắn vẫn rất bình tĩnh ung dung.
Khóe mắt của Tần Mục run lên, nhìn về phía lão nông khách khí nói:
- Sư thúc, vãn bối đã từng tập trung hồn phách lại cho Thiên Âm nương nương, Thiên Âm nương nương hồn phi phách tán cũng bị vãn bối cứu trở về. Sư thúc yên tâm, yên tâm, cất nắm đấm lại đi...
/1208
|