Nước sông hạ xuống, dãy núi chung quanh chấn động rất mạnh, có chỗ lún xuống. Dãy núi bị dòng sông nện nứt toác, tạo thành phá hư cực kì khủng bố, không ít thôn dân gặp nạn.
Đây cũng là hành động bất đắc dĩ.
Nếu như không diệt trừ Hoạn Long Quân, cắt đứt hành động cải biến long mạch của hắn, gặp nạn không chỉ có cư dân bên bờ sông mà là toàn bộ Duyên Khang quốc.
- Mù gia gia, Hoạn Long Quân có thể lột xác chữa thương!
Tần Mục đứng trên đầu Long Kỳ Lân chạy về phía người mù, cao giọng nói:
- Không thể chủ quan! Hắn bây giờ còn chưa có chết!
Người mù không hiểu:
- Ngươi nói Thiện Ngư Quân (1) làm sao vậy? Ta điểm bể nát toàn thân hắn, đánh tan tất cả lân phiến toàn thân, phá hư sinh cơ, lại bị Dũng giang đè xuống, hắn còn sống?
- Hắn không chết!
Tần Mục lớn tiếng nói:
- Chỉ cần không chém đứt đầu của hắn, bất kể hắn tổn thương như thế nào, sau khi lột xác đều khôi phục thương thế.
Vào lúc này, nước sông nổi sóng, từ thượng du lao ngược trở về. Sóng nước dâng trào tới tận đỉnh núi, một con quái vật khổng lồ từ dưới sông lao ra ngoài.
- Giao Vương Thần của Thiện Ngư Quân đã trở về! Xem ra Thiện Ngư Quân không chết.
Người mù nghiêm túc, hắn nhấc gậy trúc điểm vào mặt nước. Hoạn Long Quân bị Dũng giang áp xuống đáy sông, Dũng giang từ trên trời rơi xuống đè tên thần linh này xuống đáy. Áp lực cực lớn và công kích của người mù đủ làm hắn tan xương nát thịt.
Người mù cầm trượng điểm vào bờ sông, đột nhiên Giao Vương Thần uốn lượn thân thể, đầu rồng to lớn dựng đứng lên, nước sông dâng trào và va chạm với trượng của người mù.
Ầm ầm!
Dũng giang khô cạn, lộ ra đáy sông thật sâu, Long Kỳ Lân tránh né dư âm tạo thành, cũng bay lên trời.
Tần Mục nằm trên lưng Long Kỳ Lân, nhìn vào vị trí hố sâu của Hoạn Long Quân. Nước bùn dưới hố bị người mù và Giao Vương Thần công kích đánh tan, Hoạn Long Quân nằm trong hố, dáng vẻ vô cùng thê thảm.
Đúng như hắn đoán, Hoạn Long Quân cũng không chết, hắn đang lột da.
Tần Mục liếc nhìn, nhìn thấy trán Hoạn Long Quân đã nứt ra. Một cái đầu to lớn đang nhúc nhích trong đầu Hoạn Long Quân, cố gắng bò ra bên ngoài.
- Nếu như Hoạn Long Quân lột xác thành công, có Giao Vương Thần trợ giúp hắn, Mù gia gia không nhất định là đối thủ của hắn!
Hắn bất chấp suy nghĩ nhiều, đột nhiên tung người nhảy lên. Hắn nhảy ra khỏi lưng Long Kỳ Lân, phát lực chạy như điên và chạy về hướng Hoạn Long Quân.
Tư Vân Hương và Linh Dục Tú kinh hô một tiếng, các nàng vươn tay muốn bắt lấy hắn nhưng bắt hụt, không thể giữ lấy Tần Mục.
Bành!
Tốc độ của Tần Mục càng lúc càng nhanh, trong khoảnh khắc vượt qua thanh âm, sau lưng xuất hiện khói trắng.
Người mù phong ấn ba đại thần tàng của hắn, hắn không thể sử dụng nguyên khí nhưng Thâu Thiên Thần Thoái chính là thần thông thân thể, chỉ dựa vào lực lượng thân thể bạo phát ra thần thông.
Điểm này, người mù phong ấn không được.
Tần Mục chạy trên bầu trời, hắn lao thẳng về phía Hoạn Long Quân.
Vào lúc này, thượng du và hạ du Dũng giang bắt đầu hợp lại, cùng lúc đó nguyên thần Huyền Vũ xuất hiện sau lưng người mù. Hắn ra tay đánh nhau với Giao Vương Thần, người mù “nhìn thấy” Tần Mục từ trên trời chạy về hướng Hoạn Long Quân, hắn nói một câu to gan lớn mật sau đó điểm một cái.
Tần Mục đang ở giữa không trung, hắn bị một đạo chỉ phong bắn vào mi tâm, ngay sau đó thân thể nổ vang. Linh Thai, Ngũ Diệu và Lục Hợp thần tàng lần lượt mở ra, pháp lực trở lại trên người, hắn vui mừng như điên.
Một bên bờ sông, người mù đang điên cuồng tiến công, hắn liều mạng với Giao Vương Thần, tránh Tần Mục bị Giao Vương Thần dùng đuôi quất chết.
- Bị ta phong ấn thần tàng còn dám cả gan làm loạn như thế! Tên tiểu tử thúi này, tại sao lúc động phòng không thấy hắn long tinh hổ mãnh như thế.
Người mù cau mày, hắn thật sự nổi giận. Giao Vương Thần vung móng vuốt, người mù lấy gậy trúc liên tục điểm vào vuốt rồng, gân cốt vuốt rồng rối loạn, nó không thể phát huy lực lượng ra được.
Người mù lại điểm một trượng tới, nước sông xoay tròn, hóa thành một cây đại thương đâm thẳng vào trái tim Giao Vương Thần làm cho Giao Vương Thần không thể không đằng không bay lên tránh một kích này.
Ba chít chít!
Tần Mục đã lao tới vị trí hố bùn trước khi dòng sông hợp lại, ngay sau đó là tiếng nổ kinh thiên vang lên. Nước sông hợp lưu, lũ lụt ngập trời va chạm vào nhau, uy lực vô cùng kinh khủng, sóng lớn ngập trời và chảy về hướng đông.
Đáy sông, Tần Mục nín thở, áp lực nặng nề từ nước sông hợp lưu suýt đè chết hắn. Lồng ngực bị đè nổ, đầu óc kêu ông ong.
Sau một lúc lâu, Tần Mục khôi phục tinh thần và bò ra ngoài. Thân thể như cá bơi lội, hắn đi tới vị trí hố bùn của Hoạn Long Quân.
Dũng giang vận chuyển bùn đất, không ngừng tích tụ, cho nên Hoạn Long Quân bị chôn gần một nửa.
Tần Mục bơi tới bên cạnh Hoạn Long Quân, nhìn thấy chung quanh là thịt nhão, thần huyết bị đè hỏng, nước sông cọ rửa cuốn đi. Trong khoảng thời gian ngắn, máu trong người Hoạn Long Quân đã mất đi một nửa.
Thân thể thần linh rất nặng, cho dù là cường giả Thần Kiều cảnh cũng khó cõng thần linh rời đi. Bởi vậy Hoạn Long Quân nằm dưới đáy sông, dòng nước cũng không thể cuốn hắn đi.
Cho dù thần huyết trong cơ thể Hoạn Long Quân suýt chảy hết, đầu của hắn vẫn động đậy, hai cái sừng rồng chui ra.
Tần Mục đưa tay sờ loạn, hai tay hắn lật tung trên thân thể Hoạn Long Quân.
- Chân Long sào ở đâu? Giấu ở nơi nào?
Răng rắc.
Trán của Hoạn Long Quân nứt ra càng lớn, ngay sau đó thần uy bộc phát.
Tần Mục giật mình, nhìn thấy đầu rồng chui ra một nửa, hắn nhanh chóng bơi tới cái trán trụi lủi của Hoạn Long Quân. Hắn rút Vô Ưu kiếm ra, lại điều động ba thần tàng, phát động nguyên khí ra sức cắm vào trán Hoạn Long Quân. Lại nghe tiếng đinh đinh vang lên, Vô Ưu kiếm chạm đến một chiếc vảy rồng và bắn lên cao, long lân cũng xuất hiện vết kiếm.
Tần Mục tiếp tục đâm xuống, sau khi đâm hơn mười lần mới đâm xuyên qua long lân.
Tần Mục rút kiếm đâm xuống, ra sức đâm mạnh, Vô Ưu kiếm đâm một nửa vào trán Hoạn Long Quân. Ngay sau đó hắn lại sử dụng chùy sắt, ra sức nện vào chuôi kiếm. Hắn liên tục gõ đinh đinh đang đang thật lâu, cũng đập Vô Ưu kiếm cắm hoàn toàn vào trán Hoạn Long Quân.
Vô Ưu kiếm đóng túi da lột xác của Hoạn Long Quân vào thân thể mới sinh ra. Đầu rồng không dám nhúc nhích mạnh, dường như e sợ cho kinh động thần uy ẩn chứa trong thần kiếm nên chỉ có thể chậm rãi lột xác ra ngoài, nhưng lại bị Vô Ưu kiếm định trụ, hắn không thể lột da thoát ra ngoài.
- Tiểu tử thật thà, lại là ngươi.
Hoạn Long Quân hé miệng phát ra âm thanh yếu ớt:
- Ta muốn giết ngươi, nhất định phải giết ngươi!
Tần Mục vận chuyển nguyên khí cuốn lấy bùn cát nhét vào miệng hắn làm hắn nói không ra lời, lại cầm lấy một ít Tam Phá tán cuối cùng nhét vào trong, sau đó tiếp tục sờ loạn khắp nơi.
- Độc không chết ngươi cũng có thể làm ngươi lột da!
Tần Mục lật tới lật lui, hắn tìm kiếm Chân Long sào.
Thân thể Hoạn Long Quân cứng ngắc, bởi vì cái gọi là thừa dịp hắn bệnh muốn mạng hắn. Độc tính Tam Phá tán bộc phát quá lợi hại, làm thân thể tàn phá của hắn sinh ra đứt gãy, phá thân phá thần phá hồn phách.
Hắn chưa lột xác hoàn toàn, còn chưa cắt đứt với thân thể cũ, thân thể mới lại trúng độc.
Tần Mục tìm trong thân thể Hoạn Long Quân các loại long bì, long giác, trảo trượng, long cốt và nhiều thứ kỳ quái. Từ đầu tới cuối hắn không thể tìm ra long sào của Chân Long chi chủ.
- Kỳ quái, hắn không giấu trên người, cũng không có khả năng vứt bỏ.
Tần Mục cầm lấy Đế điệp, ý đồ cảm ứng long sào, điểm cổ quái chính là, Đế điệp cũng không có cảm ứng. Tần Mục liên tục thôi thúc Đế điệp, văn tự trên Đế điệp biến hóa, vẫn không thể tìm ra vị trí long sào.
Nhưng lúc này, đột nhiên hắn cảm giác nước sông chung quanh có chấn động dị thường, nội tâm hắn giật mình.
Lúc này nước sông đục ngầu, bùn cát bị nước sông cuốn lấy, ánh mắt hắn khó nhìn xa. Tần Mục nhanh chóng bơi tới trán Hoạn Long Quân, một tay vịn chuôi kiếm, thận trọng nhìn bốn phía.
Một dòng nước xiết lao tới bên cạnh, hắn không nhúc nhích. Hắn nhìn thấy thân rồng thô to, lân phiến màu xanh sẫm, mỗi một mảnh lân phiến còn khổng lồ hơn thân thể của hắn.
Đây là một con Giao Long, hẳn là Giao Long của Hoạn Long Quân nuôi, bị khí tức của Hoạn Long Quân thu hút tới gần. Con Giao Long này vô cùng cường đại, còn mạnh hơn cấp giáo chủ nhiều, hắn tuyệt đối không phải đối thủ.
Ánh mắt Tần Mục lóe sáng, hắn vừa mò được cây sáo bằng long cốt trên người Hoạn Long Quân, lặng lẽ sử dụng nguyên khí thúc giục cây sáo.
Hắn muốn dùng Ngự Long quyết thành lập cảm ứng với Giao Long, khống chế con Giao Long này.
Nhưng vào lúc này, đầu óc hắn nổ tung, đau đầu như nứt ra, tiếng ông ông vang lên. Thì ra Hoạn Long Quân phát động tinh thần lực xung kích tâm thần của hắn làm hắn suýt hôn mê.
Tần Mục đau đớn, Hoạn Long Quân dưới chân lại nhúc nhích. Vô Ưu kiếm cũng lung la lung lay, không ngừng trồi lên phía trước, Vô Ưu kiếm cũng cắt da đầu của Hoạn Long Quân.
- Ăn một nắm Tam Phá tán lớn như vậy, hắn còn có thể lột xác? Độc của ta thật sự không bằng dược sư gia gia. Nếu như dược sư gia gia luyện độc, Hoạn Long Quân có lột xác vài chục lần cũng phải chết.
Tần Mục vội vàng rút kiếm, tiếc rằng bản thân dùng chuỳ sắt đập quá sâu, trong thời gian ngắn không nhổ ra được. Hắn lại thấy đầu rồng của Hoạn Long Quân đã chui ra ngoài, trên trán còn cắm Vô Ưu kiếm.
Tần Mục đứng trên đầu Hoạn Long Quân, hai tay nắm chuôi kiếm, dưới lòng bàn chân chính là hai con mắt to lớn của Hoạn Long Quân. Hoạn Long Quân đang mở to mắt nhìn hắn, sắc mặt tái xanh, đó là dấu vết trúng độc lưu lại, hắn đang toàn lực áp chế Tam Phá tán.
Sau lưng Tần Mục, đầu Giao Long kia xuất hiện, thân thể uốn lượn trong nước, Giao Long màu xanh há miệng lộ ra răng nanh sắc bén.
Đôi mắt Tần Mục xoay tròn, hắn lặng lẽ vươn tay bắt lấy Đế điệp, bỗng nhiên cầm Đế điệp đưa lên cao. Miệng của Giao Long cũng cách đỉnh đầu của hắn một tấc, răng nanh sắc bén suýt cắm vào đầu hắn.
Tần Mục giơ cao Đế điệp, hai chân run rẩy, Hoạn Long Quân dưới chân đang ra sức bò ra ngoài.
- Được, đến rồi!
Tần Mục lên tiếng, hắn còn nghe ra mình đang run rẩy, trong miệng xuất hiện từng đám bọt khí:
- Đừng động đến, đến, ngoan được được được!
Con Giao Long màu xanh dừng lại, chậm rãi lui về phía sau, ánh mắt nhìn vào Đế điệp trong tay hắn.
- Mã ha!
Con Giao Long cúi đầu xuống.
Tần Mục thở phào nhẹ nhõm, một cước đạp vào ánh mắt Hoạn Long Quân, hung ác nói:
- Suýt chút nữa hại chết ta! Nói nhanh một chút, Chân Long sào bị ngươi giấu ở đâu? Ta có mấy trăm loại độc dược, có tin ta nghiền xương ngươi thành tro hay không?
Hoạn Long Quân lạnh lùng nhìn hắn, tiếp tục nhúc nhích bò ra ngoài. Đột nhiên trên trán sinh ra tiếng răng rắc, một con rồng khác chui ra. Hắn trúng độc của Tần Mục, lột xác một lần không thể phá giải, cần thuế biến lần nữa.
- Mã ha mã ha!
Con Giao Long sau lưng Tần Mục đã thu nhỏ hình thể, nó bơi tới đầu vai Tần Mục. Hai móng vuốt nắm lấy bờ vai hắn, hé miệng, Tần Mục hơi ngẩn ra, Chân Long sào đang nằm trong miệng con Giao Long này.
- Giảo hoạt, ngươi thật giảo hoạt!
Tần Mục mở cờ trong bụng, hắn giơ ngón cái với Hoạn Long Quân.
***
(1): con lươn. Đăng bởi: admin
Đây cũng là hành động bất đắc dĩ.
Nếu như không diệt trừ Hoạn Long Quân, cắt đứt hành động cải biến long mạch của hắn, gặp nạn không chỉ có cư dân bên bờ sông mà là toàn bộ Duyên Khang quốc.
- Mù gia gia, Hoạn Long Quân có thể lột xác chữa thương!
Tần Mục đứng trên đầu Long Kỳ Lân chạy về phía người mù, cao giọng nói:
- Không thể chủ quan! Hắn bây giờ còn chưa có chết!
Người mù không hiểu:
- Ngươi nói Thiện Ngư Quân (1) làm sao vậy? Ta điểm bể nát toàn thân hắn, đánh tan tất cả lân phiến toàn thân, phá hư sinh cơ, lại bị Dũng giang đè xuống, hắn còn sống?
- Hắn không chết!
Tần Mục lớn tiếng nói:
- Chỉ cần không chém đứt đầu của hắn, bất kể hắn tổn thương như thế nào, sau khi lột xác đều khôi phục thương thế.
Vào lúc này, nước sông nổi sóng, từ thượng du lao ngược trở về. Sóng nước dâng trào tới tận đỉnh núi, một con quái vật khổng lồ từ dưới sông lao ra ngoài.
- Giao Vương Thần của Thiện Ngư Quân đã trở về! Xem ra Thiện Ngư Quân không chết.
Người mù nghiêm túc, hắn nhấc gậy trúc điểm vào mặt nước. Hoạn Long Quân bị Dũng giang áp xuống đáy sông, Dũng giang từ trên trời rơi xuống đè tên thần linh này xuống đáy. Áp lực cực lớn và công kích của người mù đủ làm hắn tan xương nát thịt.
Người mù cầm trượng điểm vào bờ sông, đột nhiên Giao Vương Thần uốn lượn thân thể, đầu rồng to lớn dựng đứng lên, nước sông dâng trào và va chạm với trượng của người mù.
Ầm ầm!
Dũng giang khô cạn, lộ ra đáy sông thật sâu, Long Kỳ Lân tránh né dư âm tạo thành, cũng bay lên trời.
Tần Mục nằm trên lưng Long Kỳ Lân, nhìn vào vị trí hố sâu của Hoạn Long Quân. Nước bùn dưới hố bị người mù và Giao Vương Thần công kích đánh tan, Hoạn Long Quân nằm trong hố, dáng vẻ vô cùng thê thảm.
Đúng như hắn đoán, Hoạn Long Quân cũng không chết, hắn đang lột da.
Tần Mục liếc nhìn, nhìn thấy trán Hoạn Long Quân đã nứt ra. Một cái đầu to lớn đang nhúc nhích trong đầu Hoạn Long Quân, cố gắng bò ra bên ngoài.
- Nếu như Hoạn Long Quân lột xác thành công, có Giao Vương Thần trợ giúp hắn, Mù gia gia không nhất định là đối thủ của hắn!
Hắn bất chấp suy nghĩ nhiều, đột nhiên tung người nhảy lên. Hắn nhảy ra khỏi lưng Long Kỳ Lân, phát lực chạy như điên và chạy về hướng Hoạn Long Quân.
Tư Vân Hương và Linh Dục Tú kinh hô một tiếng, các nàng vươn tay muốn bắt lấy hắn nhưng bắt hụt, không thể giữ lấy Tần Mục.
Bành!
Tốc độ của Tần Mục càng lúc càng nhanh, trong khoảnh khắc vượt qua thanh âm, sau lưng xuất hiện khói trắng.
Người mù phong ấn ba đại thần tàng của hắn, hắn không thể sử dụng nguyên khí nhưng Thâu Thiên Thần Thoái chính là thần thông thân thể, chỉ dựa vào lực lượng thân thể bạo phát ra thần thông.
Điểm này, người mù phong ấn không được.
Tần Mục chạy trên bầu trời, hắn lao thẳng về phía Hoạn Long Quân.
Vào lúc này, thượng du và hạ du Dũng giang bắt đầu hợp lại, cùng lúc đó nguyên thần Huyền Vũ xuất hiện sau lưng người mù. Hắn ra tay đánh nhau với Giao Vương Thần, người mù “nhìn thấy” Tần Mục từ trên trời chạy về hướng Hoạn Long Quân, hắn nói một câu to gan lớn mật sau đó điểm một cái.
Tần Mục đang ở giữa không trung, hắn bị một đạo chỉ phong bắn vào mi tâm, ngay sau đó thân thể nổ vang. Linh Thai, Ngũ Diệu và Lục Hợp thần tàng lần lượt mở ra, pháp lực trở lại trên người, hắn vui mừng như điên.
Một bên bờ sông, người mù đang điên cuồng tiến công, hắn liều mạng với Giao Vương Thần, tránh Tần Mục bị Giao Vương Thần dùng đuôi quất chết.
- Bị ta phong ấn thần tàng còn dám cả gan làm loạn như thế! Tên tiểu tử thúi này, tại sao lúc động phòng không thấy hắn long tinh hổ mãnh như thế.
Người mù cau mày, hắn thật sự nổi giận. Giao Vương Thần vung móng vuốt, người mù lấy gậy trúc liên tục điểm vào vuốt rồng, gân cốt vuốt rồng rối loạn, nó không thể phát huy lực lượng ra được.
Người mù lại điểm một trượng tới, nước sông xoay tròn, hóa thành một cây đại thương đâm thẳng vào trái tim Giao Vương Thần làm cho Giao Vương Thần không thể không đằng không bay lên tránh một kích này.
Ba chít chít!
Tần Mục đã lao tới vị trí hố bùn trước khi dòng sông hợp lại, ngay sau đó là tiếng nổ kinh thiên vang lên. Nước sông hợp lưu, lũ lụt ngập trời va chạm vào nhau, uy lực vô cùng kinh khủng, sóng lớn ngập trời và chảy về hướng đông.
Đáy sông, Tần Mục nín thở, áp lực nặng nề từ nước sông hợp lưu suýt đè chết hắn. Lồng ngực bị đè nổ, đầu óc kêu ông ong.
Sau một lúc lâu, Tần Mục khôi phục tinh thần và bò ra ngoài. Thân thể như cá bơi lội, hắn đi tới vị trí hố bùn của Hoạn Long Quân.
Dũng giang vận chuyển bùn đất, không ngừng tích tụ, cho nên Hoạn Long Quân bị chôn gần một nửa.
Tần Mục bơi tới bên cạnh Hoạn Long Quân, nhìn thấy chung quanh là thịt nhão, thần huyết bị đè hỏng, nước sông cọ rửa cuốn đi. Trong khoảng thời gian ngắn, máu trong người Hoạn Long Quân đã mất đi một nửa.
Thân thể thần linh rất nặng, cho dù là cường giả Thần Kiều cảnh cũng khó cõng thần linh rời đi. Bởi vậy Hoạn Long Quân nằm dưới đáy sông, dòng nước cũng không thể cuốn hắn đi.
Cho dù thần huyết trong cơ thể Hoạn Long Quân suýt chảy hết, đầu của hắn vẫn động đậy, hai cái sừng rồng chui ra.
Tần Mục đưa tay sờ loạn, hai tay hắn lật tung trên thân thể Hoạn Long Quân.
- Chân Long sào ở đâu? Giấu ở nơi nào?
Răng rắc.
Trán của Hoạn Long Quân nứt ra càng lớn, ngay sau đó thần uy bộc phát.
Tần Mục giật mình, nhìn thấy đầu rồng chui ra một nửa, hắn nhanh chóng bơi tới cái trán trụi lủi của Hoạn Long Quân. Hắn rút Vô Ưu kiếm ra, lại điều động ba thần tàng, phát động nguyên khí ra sức cắm vào trán Hoạn Long Quân. Lại nghe tiếng đinh đinh vang lên, Vô Ưu kiếm chạm đến một chiếc vảy rồng và bắn lên cao, long lân cũng xuất hiện vết kiếm.
Tần Mục tiếp tục đâm xuống, sau khi đâm hơn mười lần mới đâm xuyên qua long lân.
Tần Mục rút kiếm đâm xuống, ra sức đâm mạnh, Vô Ưu kiếm đâm một nửa vào trán Hoạn Long Quân. Ngay sau đó hắn lại sử dụng chùy sắt, ra sức nện vào chuôi kiếm. Hắn liên tục gõ đinh đinh đang đang thật lâu, cũng đập Vô Ưu kiếm cắm hoàn toàn vào trán Hoạn Long Quân.
Vô Ưu kiếm đóng túi da lột xác của Hoạn Long Quân vào thân thể mới sinh ra. Đầu rồng không dám nhúc nhích mạnh, dường như e sợ cho kinh động thần uy ẩn chứa trong thần kiếm nên chỉ có thể chậm rãi lột xác ra ngoài, nhưng lại bị Vô Ưu kiếm định trụ, hắn không thể lột da thoát ra ngoài.
- Tiểu tử thật thà, lại là ngươi.
Hoạn Long Quân hé miệng phát ra âm thanh yếu ớt:
- Ta muốn giết ngươi, nhất định phải giết ngươi!
Tần Mục vận chuyển nguyên khí cuốn lấy bùn cát nhét vào miệng hắn làm hắn nói không ra lời, lại cầm lấy một ít Tam Phá tán cuối cùng nhét vào trong, sau đó tiếp tục sờ loạn khắp nơi.
- Độc không chết ngươi cũng có thể làm ngươi lột da!
Tần Mục lật tới lật lui, hắn tìm kiếm Chân Long sào.
Thân thể Hoạn Long Quân cứng ngắc, bởi vì cái gọi là thừa dịp hắn bệnh muốn mạng hắn. Độc tính Tam Phá tán bộc phát quá lợi hại, làm thân thể tàn phá của hắn sinh ra đứt gãy, phá thân phá thần phá hồn phách.
Hắn chưa lột xác hoàn toàn, còn chưa cắt đứt với thân thể cũ, thân thể mới lại trúng độc.
Tần Mục tìm trong thân thể Hoạn Long Quân các loại long bì, long giác, trảo trượng, long cốt và nhiều thứ kỳ quái. Từ đầu tới cuối hắn không thể tìm ra long sào của Chân Long chi chủ.
- Kỳ quái, hắn không giấu trên người, cũng không có khả năng vứt bỏ.
Tần Mục cầm lấy Đế điệp, ý đồ cảm ứng long sào, điểm cổ quái chính là, Đế điệp cũng không có cảm ứng. Tần Mục liên tục thôi thúc Đế điệp, văn tự trên Đế điệp biến hóa, vẫn không thể tìm ra vị trí long sào.
Nhưng lúc này, đột nhiên hắn cảm giác nước sông chung quanh có chấn động dị thường, nội tâm hắn giật mình.
Lúc này nước sông đục ngầu, bùn cát bị nước sông cuốn lấy, ánh mắt hắn khó nhìn xa. Tần Mục nhanh chóng bơi tới trán Hoạn Long Quân, một tay vịn chuôi kiếm, thận trọng nhìn bốn phía.
Một dòng nước xiết lao tới bên cạnh, hắn không nhúc nhích. Hắn nhìn thấy thân rồng thô to, lân phiến màu xanh sẫm, mỗi một mảnh lân phiến còn khổng lồ hơn thân thể của hắn.
Đây là một con Giao Long, hẳn là Giao Long của Hoạn Long Quân nuôi, bị khí tức của Hoạn Long Quân thu hút tới gần. Con Giao Long này vô cùng cường đại, còn mạnh hơn cấp giáo chủ nhiều, hắn tuyệt đối không phải đối thủ.
Ánh mắt Tần Mục lóe sáng, hắn vừa mò được cây sáo bằng long cốt trên người Hoạn Long Quân, lặng lẽ sử dụng nguyên khí thúc giục cây sáo.
Hắn muốn dùng Ngự Long quyết thành lập cảm ứng với Giao Long, khống chế con Giao Long này.
Nhưng vào lúc này, đầu óc hắn nổ tung, đau đầu như nứt ra, tiếng ông ông vang lên. Thì ra Hoạn Long Quân phát động tinh thần lực xung kích tâm thần của hắn làm hắn suýt hôn mê.
Tần Mục đau đớn, Hoạn Long Quân dưới chân lại nhúc nhích. Vô Ưu kiếm cũng lung la lung lay, không ngừng trồi lên phía trước, Vô Ưu kiếm cũng cắt da đầu của Hoạn Long Quân.
- Ăn một nắm Tam Phá tán lớn như vậy, hắn còn có thể lột xác? Độc của ta thật sự không bằng dược sư gia gia. Nếu như dược sư gia gia luyện độc, Hoạn Long Quân có lột xác vài chục lần cũng phải chết.
Tần Mục vội vàng rút kiếm, tiếc rằng bản thân dùng chuỳ sắt đập quá sâu, trong thời gian ngắn không nhổ ra được. Hắn lại thấy đầu rồng của Hoạn Long Quân đã chui ra ngoài, trên trán còn cắm Vô Ưu kiếm.
Tần Mục đứng trên đầu Hoạn Long Quân, hai tay nắm chuôi kiếm, dưới lòng bàn chân chính là hai con mắt to lớn của Hoạn Long Quân. Hoạn Long Quân đang mở to mắt nhìn hắn, sắc mặt tái xanh, đó là dấu vết trúng độc lưu lại, hắn đang toàn lực áp chế Tam Phá tán.
Sau lưng Tần Mục, đầu Giao Long kia xuất hiện, thân thể uốn lượn trong nước, Giao Long màu xanh há miệng lộ ra răng nanh sắc bén.
Đôi mắt Tần Mục xoay tròn, hắn lặng lẽ vươn tay bắt lấy Đế điệp, bỗng nhiên cầm Đế điệp đưa lên cao. Miệng của Giao Long cũng cách đỉnh đầu của hắn một tấc, răng nanh sắc bén suýt cắm vào đầu hắn.
Tần Mục giơ cao Đế điệp, hai chân run rẩy, Hoạn Long Quân dưới chân đang ra sức bò ra ngoài.
- Được, đến rồi!
Tần Mục lên tiếng, hắn còn nghe ra mình đang run rẩy, trong miệng xuất hiện từng đám bọt khí:
- Đừng động đến, đến, ngoan được được được!
Con Giao Long màu xanh dừng lại, chậm rãi lui về phía sau, ánh mắt nhìn vào Đế điệp trong tay hắn.
- Mã ha!
Con Giao Long cúi đầu xuống.
Tần Mục thở phào nhẹ nhõm, một cước đạp vào ánh mắt Hoạn Long Quân, hung ác nói:
- Suýt chút nữa hại chết ta! Nói nhanh một chút, Chân Long sào bị ngươi giấu ở đâu? Ta có mấy trăm loại độc dược, có tin ta nghiền xương ngươi thành tro hay không?
Hoạn Long Quân lạnh lùng nhìn hắn, tiếp tục nhúc nhích bò ra ngoài. Đột nhiên trên trán sinh ra tiếng răng rắc, một con rồng khác chui ra. Hắn trúng độc của Tần Mục, lột xác một lần không thể phá giải, cần thuế biến lần nữa.
- Mã ha mã ha!
Con Giao Long sau lưng Tần Mục đã thu nhỏ hình thể, nó bơi tới đầu vai Tần Mục. Hai móng vuốt nắm lấy bờ vai hắn, hé miệng, Tần Mục hơi ngẩn ra, Chân Long sào đang nằm trong miệng con Giao Long này.
- Giảo hoạt, ngươi thật giảo hoạt!
Tần Mục mở cờ trong bụng, hắn giơ ngón cái với Hoạn Long Quân.
***
(1): con lươn. Đăng bởi: admin
/1208
|