Trên cổ là khăn quàng Lâm Tiêu mới tặng cho cậu.
Cơn giận của Lâm Tiêu nhất thời tiêu thất.
Lúc đi ngang qua chỗ ngồi của Tô Bạch còn đặt tay lên đầu cậu xoa một hồi.
Lâm Tiêu lòng đầy mong chờ hỏi: khụ, Tô Bạch, cậu đang ở trong phòng học sao còn đeo khăn quàng cổ?
Tô Bạch một bộ ngốc hề hề: quàng vào cho ấm, trong phòng học rất lạnh.
Lâm Tiêu kiên nhẫn: vậy cậu đeo khăn quàng cổ này chỉ bởi vì lạnh à?
Tô Bạch vẻ mặt khó hiểu: đúng thế, không phải vậy chẳng lẽ là bởi vì nóng sao?
Lâm Tiêu mặt không cảm xúc: ờ.
Con mẹ nó cậu đeo không thể là bởi vì tôi sao?
Mk, bệnh thần kinh.
Cơn giận của Lâm Tiêu nhất thời tiêu thất.
Lúc đi ngang qua chỗ ngồi của Tô Bạch còn đặt tay lên đầu cậu xoa một hồi.
Lâm Tiêu lòng đầy mong chờ hỏi: khụ, Tô Bạch, cậu đang ở trong phòng học sao còn đeo khăn quàng cổ?
Tô Bạch một bộ ngốc hề hề: quàng vào cho ấm, trong phòng học rất lạnh.
Lâm Tiêu kiên nhẫn: vậy cậu đeo khăn quàng cổ này chỉ bởi vì lạnh à?
Tô Bạch vẻ mặt khó hiểu: đúng thế, không phải vậy chẳng lẽ là bởi vì nóng sao?
Lâm Tiêu mặt không cảm xúc: ờ.
Con mẹ nó cậu đeo không thể là bởi vì tôi sao?
Mk, bệnh thần kinh.
/39
|