Một Thời Vụng Dại

Chương 7

/31


- Làm cháu bộ có lợi lộc gì sao mà "nói vô " dữ vậy? Nếu người ta cảm thấy đôi bên thuận tình hợp ý, thì chú ấy đâu có buồn chứ?

- Nói vậy là Khả Khả đẩy "bị cáo " xuống vực à ? Ngon nhỉ ?

- Làm gì ngon ? Tại mình không đủ những điều kiện ắt có và đủ , để được mặc áo cô dâu bên ông chú tài hoa của Hằng thôi mà . Mình cũng đâu có vui vẻ gì.

- Tại sao không chấp nhận thành ý đó ? Người ta đâu cần điều kiện nào , chú ấy về vật chất không hề thiếu , chỉ cần có Khả Khả bên đời thôi . Với mẫu người như chú Long , có điểm nào Khả không vừa ý chứ ? Hay sự yêu cầu ở người yêu , một ông chồng của bà cần có những tiêu chuẩn cao cấp hơn ?

Khả bóp nhẹ tay bạn , nạt nhỏ :- Nói bậy cũng ráng hất mặt mà diễn tả cho được . Chơi nhau bao năm qua , nhỏ Khả là người như thế nào ?

- Vậy từ chối là sao ? Nhìn chú buồn trong cơn say , lòng nào đành đoạn chứ ? Phật trên cao còn phải " từ bi , hỉ xả " . Còn bà thì...

Thở dài, chắt lưỡi Khả Khả đáp giọng trùng thấp:

- Mình nói điều này với tấm lòng chân thật,còn Hằng hay chú Long có tin hay không thì tùy . Thật ra , mẫu người lý tưởng như chú , không có con gái nào không mơ ước được làm vợ , sống bên Duy Long suốt một đời còn lại . Nhưng hoàn cảnh của mình , có nhiều chuyện chưa và có thể không bao giờ thố lộ cho ai biết , tại sao mình phải từ chối lời thương yêu chân thành của chú ấy dành tặng riêng mình . Chỉ biết xin lỗi chú ấy thôi.

- Tại sao vậy ?

- Đừng hỏi mình hai chữ "tại sao " ấy . Chỉ biết rằng mình cũng chua xót , đau khổ khi từ chối , để chú Long đau lòng vì tự ái bị tổn thương . Sự thật mình chưa hề yêu ai , chú Long là người đầu tiên mình có thiện cảm . Từ thuở bước vào ngưỡng cửa đại học , sự từ chối được lập lại nhiều lần , nhưng chưa bao giờ mình nghe lòng quặng đau , trái tim se thắt như với chú Long . mong rằng cơn đau ấy như gió thoảng qua , trả lại cho Duy Long sự bình thản như ngày nào vậy.

- Một khi chú yêu thì chú chấp nhận dĩ vãng, hiện tại cũng như những tật xấu, tính tốt của Khả Khả mà.

- Chú nói với Lam Hằng à ?

- Chứ gì nữa . Sau cơn say kéo dài , chú tỉnh dậy trút tất cả nỗi lòng của mình cho Lam Hằng nghe . Dù cơn buồn ngủ bám lấy thế nào , mình cũng bừng dậy để nghe người say kể chuyện tình yêu một cách thẳng thừng , không giấu diếm . Thật đáng thương làm sao !

Nuốt giọng , Hằng tiếp :

- Vì vậy , nhỏ Lam Hằng mới biết Khả Khả bay về Sàigòn nên ra bến xe đón nè.

- Chú Long đưa Hằng ra bến đón Khả để đi cùng à ?

Thú nhận Hằng gật đầu :- Chú cũng có mặt lúc chúng ta gặp nhau và khi đưa Khả vào quán ăn sáng để vững bụng đi xa , cũng là ý và tiền của chú đưa cho Lam Hằng để lo cho Khả Khả đấy !

- Cả hai vé xe luôn chứ ? --- Nhỏm người Khả hỏi nhanh.

- Dĩ nhiên rồi . --- Hằng nhướng mắt rồi gật đầu.

Khả Khả kêu lên :

- Hằng à , bà nhận tiền của chú Long làm gì chứ ? Hết nói nổi bà rồi . Bộ khinh Khả Khả này không có tiền hay sao , phải cần đến sự hỗ trợ của chú đó chứ ?

Lam Hằng nghiêng người cự nự :

- Bà biết gì mà trách ?

- Làm chuyện tào lao không trách à ? Khùng điên , làm tài lanh còn nói.

Hằng càng cau có hơn :

- Hứ , xí xọn chưa từng có . Nghe đây bà thiếm : Chú Long nói rằng "Chú biết nhỏ Khả cũng yêu mình , tình cảm rất chân thật và trong trắng . Nhưng không biết lý do gì , cô ấy không đồng ý kết hôn khi chú mở lời . Chú thầm biết bên trong có vấn đề nghiêm trọng nào đó , Khả Khả không tiện phơi bày . Cả tuần không gặp , chú nào có ngờ Khả Khả ốm như vậy . Cho nên , chú muốn có Lam Hằng bên cạnh , vấn đề ăn uống được nhắc nhở , Khả Khả có thể khá hơn . "

- Chú Long biết cháu mình có tâm hồn ăn uống nên chọn người , đúng việc , kết quả mỹ mãn hơn ; chứ gì nữa nhìn gì ?

- Người ta âm thầm lo lắng như vậy , bộ không cảm động sao , bày đặt đổi tông ? Hay không muốn tâm trạng đang ngả nghiêng đó bị người ta phát hiện ?

Khả Khả đáp nhỏ :

- Chẵng lẽ xúc động rồi la lên cho cả hành khách trên xe biết, bộ "mát" dây hay sao?

Lam Hằng nheo mắt :

- Nhờ nó tửng tửng vậy mà có người ăn phở đặc biệt miễn phí đó . Ăn cho no rồi quên mất người ta . Vô ơn bạc nghĩa còn ráng nói ?

- Nếu nôn ra được cũng trả cho xong nợ đời đó . Bộ người ta thích vay nợ lắm sao hả ?

- Đàn ông người ta khi yêu là tự nguyện mà. Có người muốn chú để ý đến , nhưng không được thì sao?

- Hỏi người ta ấy , nói với nhỏ này làm gì ? Điên khùng vừa thôi.

- Đừng giả lả , trở lại vấn đề chính đi . Có phải bà cũng "để ý " chú Long không ?

Liếc ngang Khả Khả hỏi để tránh né :

- Bà phụ trách mục "gỡ rối tơ lòng " hồi nào mà tôi không hay ?

- Từ lúc biết chú Long và bà đá long mi với nhau , được không ?

- Nếu vậy thì bà đã quên một điều . một khi ai đó cần bà làm "quân sư " thì người ta tự động trải lòng mình lên trang giấy gởi đến mong nhận một lời khuyên . Còn như ngược lại , bà đâu thể tra gạn phụ nữ mở phong the cho mình , để có cơ hội bình luận "thời sự " chứ đúng không ?

Lam Hằng nhăn mặt nhướng mày , hỏi :

- Có nghĩa là đèn bị tắt không phải vì hư , mà là cúp điện . Cũng được thôi , vì điện còn khi thăng khi giáng mà . Nhà không có đèn pin phải chịu vậy . Biết trách ai đây chứ ?

Khả Khả nắm tay bạn lắc nhẹ vì Lam Hằng chợt lặng lẽ từ ấy . Cô chọc lại :

- Ê nhỏ ! Chương trình bị gián đoạn vì lý do kỹ thuật , sao lâu quá vậy ? Khán giả truyền hình đang nóng lòng đấy.

-...

- Thì ra cô xướng ngôn viên đau amidal mà tôi không hay điều quan trọng ấy ù . Thất lễ ! Thất lễ!

Lam Hằng nhìn ra xa , nhưng Khả Khả lại ẹo mình kêu lên . Tay xuýt xoa vào chỗ đau , mắt liếc Hằng nhăn nhó :

- Trời ơi ! Sao không bỏ tật vậy bà Hai . Nhéo đau muốn khóc luôn hà . Ai kêu đi theo mà hết tra gạn đến hạch hỏi , còn hành hạ ng` ta nữa !

Lam Hằng hất mặt , nhép môi :

- Mỗi khi muốn trị bệnh á khẩu người ta phải hành xác kẻ cạnh bên . Đó là phương pháp di truyền ấy . Nếu muốn tránh mang tội vạ phải thành thật khai báo , nhà nước khoan hồng cho ai thành tâm hối hận . Ngược lại , chỉ có sự? chấp nhận thương đau thôi em gái ạ.

- Định ép người lấy cung hả . Còn lâu à . Cà chớn à ? Gậy ông đập lưng ông ấy . Bà chị đừng kêu ca khi phải nhận hình phạt đích đáng ấy nhé.

Lam Hằng cười , bởi ánh mắt trêu chọc của Khả Khả . Tiếng xôn xao , của hành khách trên xe cho cô biết , cuộc tranh luận tạm kết thúc , vì xe vào bến đổ . Khả Khả hít hơi thở ra như vừa trút đi gánh nặng trên vai mình vậy . Nụ cười thoải mái mới có dịp nở trên môi cô , từ khi rời khỏi vùng quê thân thương ấy .[

/31

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status