Vi the...!
Mộ Yến Lê cố ý ở xoay người, không cẩn thận làm đồ mâm đồ ăn ra đất, tiếng động ẩm ẩm, làm mọi người sợ hãi,
Cảnh Mai Chi cảm giác mâm đồ ăn đổ lên chân mình, có chút lo lắng, cô ta cũng cúi xuống nhìn theo bản năng.
Mộ Yên Lê cũng tỏ vẻ kinh ngạc, vội vàng bỏ ly rượu ra, cúi đầu dọn dẹp.
Lục Việt Anh vội vàng nói: “Đừng nhặt, cần thận đứt tay! Gọi người tới đây dọn là được rồi."
Hai người hầu được gọi đến, họ dọn dẹp xong trong vài phút.
Trong lúc mọi người không chú ý, cứ như vậy Mộ Yến Lệ dễ dàng đổi ly rượu với Cảnh Mai Chi.
Nhưng cô cũng sẽ không ép Cảnh Mai Chi uống rượu, cho cô ta một cơ hội, chỉ cần cô ta không ép cô, cô ta cũng sẽ không phải nhận lấy hậu quả.
Ai ngờ, người phụ nữ này lại tự tìm đến cái chết,vừa dọn dẹp xong, cô ta liền cầm ly giơ lên: "Lại đây đi, chuẩn bị uống rượu thì lại có chuyện bất ngờ xảy ra!" Mộ Yến Lê cười thầm, cô ta cũng thật với vàng quá! “Đúng rồi, cô không bị thương chứ?" “Không có." Cành Mai Chi nói, khẽ cụng ly với cô rồi uống can.
Mộ Yến Lê cũng để ly lại gần, xác nhận lỵ rượu này không có vấn đề, lúc này mới uống cạn rượu trong ly.
Cảnh Mai Chi thấy Mộ Yến Lê uống cạn ly rượu có thuốc, cô ta cảm giác như trút được gánh nặng.
Sau đó cô ta đi ra ngoài ngôi nhà và xem xét, thấy có một chiếc taxi đang đậu ở cửa, cô ta đã cử người ra ngoài kiểm tra, đó là một người đàn ông.
Một lúc sau, cô ta sẽ đi ra ngoài và đưa người đàn ông đó vào.
Đến lúc đó sẽ cho anh ta xem, người phụ nữ trẻ lòng anh ta phóng đãng như thế nào!
Cảnh Mai Chi đã ngừng uống rượu kể từ khi cô ta uống hết lỵ rượu này, nhưng Vương Bích Hà, Lục Việt Anh và Tần Dương Đức vẫn cùng Mộ Yến Lê uống thêm vài lỵ, không khí còn vô cùng vui vẻ.Cảnh Mai Chi nhìn chăm chăm Mô Yến Lê trò chuyện vui vẻ, cảm thấy rất lạ, chẳng lẽ thuốc của cô ta không có tác dụng?
Nhưng đột nhiên có một hơi nóng trào lên khắp người cô ta, như thể cô ta đang ở trong phòng tắm hơi, cô ta nghi ngờ nhìn về hướng điều hòa, nó vẫn đang được bật.
Cô ta làm sao vậy? Chẳng lẽ uống rượu vào sẽ bị như vậy sao?
Cô ta đứng dậy đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Khi cô ta bước ra, cô ta thấy Dung Tư Thành cũng đang ngồi trên bàn của họ, anh ấy đang cúi đầu nói chuyện với Mộ Yến Lê, hai người họ vô cùng thân mật.
Đột nhiên cô ta trở nên tức giận, nhất quyết phải đưa người đàn ông kia vào xem, cô ta phải nhìn Mộ Yến Lệ lăn lộn, làm cho bọn họ nhìn thấy cô ta như một đứa trẻ con, coi Mộ Yên Lệ và người phụ nữ vừa bị đuổi ra ngoài có gì khác nhau không?
Nghĩ tới đó, cô ta đi thẳng ra ngoài, còn đang nghĩ cách để người đàn ông vào, đã thấy Dung Uyển Nga đã đưa người đàn ông đó vào tới nơi.
Khuôn mặt của người đàn ông vô cùng lạnh lùng, còn Dung Uyển Nga bên cạnh anh ta lại tỏ vẻ ngượngngùng.
Cảnh Mai Chi nở nụ cười, mắt nhìn người của cô từ Dung không hề bình thường, trước giờ chưa có ai có thể lọt vào mắt xanh của cô ta! Cô ta cũng chưa bao giờ khép nép ngại ngùng kể cả với cha mẹ l “Uyền Nga!"
Lúc này Dung Uyền Nga mới thấy Cảnh Mai Chi: “Chị Mai Chi, sao chị lại đi ra ngoài này?" “Chị ra hít thở không khí.
Cảnh Mai Chi nói nhìn về phía Trình Gia Dật, nói cái gì cũng chưa nói, nhưng kia một đôi mắt lại như đang nói: “Thế nào? Tôi nói đúng rồi à?" “Anh đây là?" Cô ta ra vẻ không biết hỏi.
Dung Uyển Nga e thẹn nhìn vào mắt Trình Gia Dật: “Đây là bạn của em, Trình Gia Dật"
Sau đó cô ta giới thiệu Trình Gia Dật với Cảnh Mai Chi: “Anh Dật, đây là Cành Mai Chi, bạn của anh trai tôi."
Trình Gia Dật cũng nhìn Cảnh Mai Chi, nở một nụ cười mỉa mai, giống như nói: "Chỉ là bạn, không phải bạn gái!"
Cành Mai Chi đỏ mặt, cô ta cảm thấy toàn bộ khuôn mặt mình nóng bừng lên không có lí do.Cô ta ngượng ngùng cười: "Xin chào!"
Trình Gia Dật không nói một lời, anh ta bước vào trong.
Dung Uyển Nga cũng có chút xấu hổ, người đàn ông này tuy đẹp trai, nhưng rất lạnh lùng, bất luận là ai, anh ta đều không kiêng nể.
Cô ta nói với Cành Mai Chi: "Chị Mai Chi, đi vào thôi, ngoài đây lạnh lắm!”
Thật ra Cảnh Mai Chi thích đứng đây hóng gió, nhưng cô ta muốn xem Mộ Yến Lê sẽ đối phó với hai người đàn ông đó như thế nào, càng muốn xem dáng vẻ thiếu kiên nhẫn của Mộ Yến Lê lúc thuốc có tác dụng.
Vì vậy sao khi được gọi, cô ta nhanh chân đi theo vào trong.
Mộ Yến Lê không hề biết Trình Gia Dật không trở về bán đảo Hà Liên, mà lại tới nhà họ Dung.
Khi cô nhìn thấy Dung Uyển Nga dẫn anh đến trước mặt cô, cô vô cùng bất ngờ, đầu óc cô ngơ ra một lúc lâu, bên tai dường như không có tiếng động, đầu óc cô chỉ toàn nghĩ tới việc tại sao anh lại ở đây?
Sao anh lại tới đây? Là Dung Uyển Nga mời anh tới, hay anh không tin cô nên theo cô tới đây?Cô lắp bắp mở miệng: "Anh, sao anh lại tới đây?".
/299
|