Trời cao và đẹp. Phủ suốt mặt đường còn vương chút mùi nhựa mới là dải lụa mềm mại, ấm áp của nàng tiên nắng. Thời tiết tương đối mát mẻ. Tuy nhiên, nhiệt độ lại không ngừng tăng cao tại khán đài trường đua giải Black World ngày hôm nay. Mọi chỗ ngồi đã được lấp kín. Tiếng trống, tiếng hò reo của người hâm mộ làm khuấy động cả một vùng không gian. Chẳng để khán giả phải đợi lâu, sáu chiếc xe với sáu màu sắc khác nhau lần lượt ra khỏi đường pit*.
(*đường pít là đường giới hạn khoảng sân chuẩn bị của các đội)
Tiến lên đầu tiên là chiếc xe màu xanh da trời của đội Blue eye. Theo sau đó làm màu vàng óng của Gà vàng. Chàng tân binh mới mang tên Sao xẹt lại sử dụng một chiếc xe màu xám tro, trang trí bằng hình ngôi sao. Còn đối với Sói đỏ và Hoa tuyết, tuy rằng ở chung một đội, họ vẫn giữ nguyên màu sắc đại diện riêng của mình trước đây: đỏ và bạc. Và cuối cùng, một trong những ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch, không thể không kể đến, đó chính là tân binh bất bại SOD. Vẫn với chiếc xe While cat quen thuộc, SOD chậm rãi di chuyển vào vị trí xuất phát của mình trong tiếng reo hò của bao cổ động viên, mà đa phần đều là nữ. Khi tiếng súng báo hiệu nổ lên cũng là lúc, hàng loạt động cơ xe cất âm thanh gầm vang, hoà cùng khói bụi mù mịt, những chiếc xe lướt đi vun vút hệt như tia chớp.
Ngay từ những vòng đầu tiên, sự khác biệt về kỹ thuật và đẳng cấp đã được thể hiện rất rõ. Dẫn đầu đường đua là chiếc xe màu bạc của Hoa tuyết. While cat và xe của Sói đỏ cũng theo ngay sau đó sát nút. Đến vòng đua thứ hai mươi, "đầm lầy cá sấu", nhờ vào khả năng chuyển hoá hình dạng bánh xe, While cat đã dễ dàng vượt qua thử thách và đạt vị trí dẫn đầu. Thứ tự hiện tại của các đội là: SOD, Sói đỏ, Hoa tuyết, Gà vàng, Sao xẹt và Blue eye. Thứ tự này được duy trì cho đến vòng đua ba mươi chín, khi mà các đội đang thay lốp, tiếp nhiên liệu thì đội Blue eye gây bất ngờ khi vẫn đua đồng thời sử dụng hai kỹ năng liên tiếp: tự sửa chữa và gia tốc khẩn cấp. Nhờ đó, Blue eye một mình tiến vào và dễ dàng vượt qua "hố đen" của vòng bốn mươi. While cat và Hoa tuyết sau công đoạn hậu cần cũng lập tức trở lại đường đua, cạnh tranh ngôi vị thứ hai. Để qua ba "hố đen" được đào sẵn trong đường đua thử thách số bốn mươi, SOD đã dùng kỹ năng "phóng bệ" của While cat. Khi chiếc xe lao đến hai cái bệ ấy thì lập tức theo đà mà bay lên, vượt qua cả ba cái hố. Blue eye chỉ có thể giữ vững vị trí dẫn đầu trong vòng năm vòng, ngay sau đó, chiếc xe xanh lần lượt bị các đội khác qua mặt và "cố thủ" ở vị trí thứ năm. Sau hơn một tiếng đua, hai mươi vòng cuối cùng, cũng được coi như đoạn nước rút đã đến. Và một điều bất ngờ nhất đã xảy ra. Chiếc xe màu trắng đang ở top dẫn đầu bỗng đột nhiên chậm lại và đứng ở vị trí cuối vào vòng số năm tám.
"SOD, cậu đang tính làm gì vậy? Sắp đến vòng thử thách cuối rồi"
Từ bộ đàm liên lạc, Hoàng Dương lo lắng hỏi Bình An. Đáp lại, cô chỉ nói một câu duy nhất.
"Tớ sẽ dùng kỹ năng số ba"
Kỹ năng số ba? Ngay đến Hoàng Dương cũng không thể hiểu tại sao cô bạn này lại cần dùng đến nó. Xưa giờ, cô đã bao giờ sử dụng đâu? Hơn nữa giờ cô đang là người dẫn đầu.
Kỹ năng số ba với cái tên rất kêu là "bazoka" đã được đích thân Vũ Phong và Hoàng Hải sáng tạo cũng như thiết kế. Kỹ năng này đòi hỏi chiếc xe cần phải từ từ gia tốc để tạo xung lực cho bộ máy cài ở đuôi xe. Sau khâu mở đầu, "bazoka" sẽ lập tức giúp chiếc xe di chuyển trên không với tốc độ kinh hoàng trong phạm vi cho phép là 2 km.
Lý do mà Bình An quyết định sử dụng khả năng này của While cat là vì ở "đường đua trơn trượt", xe đua sẽ vô cùng khó điều khiển. Ngay cả khi rời khỏi đường đua đó, lớp chất nhờn bám trên bánh xe cũng sẽ gây ra nhiều khó khăn ở chặng kế. Chính vì vậy, cách tốt nhất là di chuyển trên không. Ngoài ra, còn một số lý do khác. Chẳng hạn như xe của Hoa tuyết, với khả năng xây cầu băng sẽ dễ dàng vượt qua đường đua này. Hay là việc Sói đỏ chưa sử dụng bất cứ kỹ năng nào khiến Bình An vô cùng lo ngại. Nếu có thể, cô mong rằng sẽ bỏ xa các đội khác khoảng một vòng nhờ "bazoka". Cô cũng đã tính toán đến phần nhiên liệu. Dù kỹ năng này tiêu hao rất nhiều năng lượng nhưng cũng đủ để di chuyển đến lúc kiểm tra sửa chữa. Tóm lại, kế hoạch của cô vô cùng hoàn hảo. Tỷ lệ thắng được tính toán là hơn 90%.
Trên khán đài, những cổ động viên vô cùng phấn khích và không ngừng hò reo "SOD... SOD". Harry và anh bạn mà cậu ta gọi là "Thìn" cũng đang ngồi hoà cùng đám đông. Chỉ khác là trong khi ai cũng đứng dậy thì hai người đó vẫn cứ yên vị.
"Thằng kia, đến khi nào mày mới ngừng ăn mấy quả táo ấy hả? Tên đó sắp thắng rồi kìa"
Harry nghe thế liền nhếch mép cười, khuôn mặt tự tin.
"Yên tâm. Đâu sẽ còn đó. Ngay lúc bắt đầu thì hắn đã không có cơ hội rồi. Trừ phi hắn là tên đó"
Thìn nghe thằng bạn nói xong lại càng chẳng hiểu gì. Thôi thì cứ im lặng mà coi hết trận đua này vậy.
Cho đến vòng đua thứ sáu chín, Bình An đã dẫn trước các đối thủ một vòng. Chiếc cờ ca rô báo hiệu về đích đã được giương sẵn. Ngay lúc kết quả tưởng chừng đã định đoạt thì Hoa tuyết liền sử dụng *hai lượt kỹ năng cuối của mình để tạo một con đường băng và đóng băng tạm thời bánh xe While cat.
(*luật King of speed cho phép dùng tối đa năm lượt các kỹ năng, điều này đã đề cập ở chương đối lập 2)
Ngay tiếp đó, Sói đỏ lợi dụng đường băng Hoa tuyết đã tạo, kèm theo năm lượt xài kỹ năng "cân bằng" giúp chiếc xe dễ dàng qua các khúc cua mà vẫn giữ nguyên tốc độ ổn định. Chiếc cúp vô địch chỉ còn cách tầm tay Bình An khoảng chừng 1km nữa thôi. Cô cố gắng khởi động kỹ năng "đổi dạng bánh xe" hòng phá vỡ lớp băng trong khi khoảng cách với Sói đỏ ngày càng thu hẹp. Thế rồi, chiếc xe màu đỏ vụt lướt qua ngay khi lớp băng ở bánh xe của While cat vừa phá hết. Cả khán đài đều đứng dậy. Hồi hộp chờ đợi. Hai cái bóng trắng và đỏ xoẹt ngang vạch đích gần như cùng một lúc.
"Tim tôi gần như rơi ra ngoài đấy, cô Suu à. Cô nghĩ ai sẽ giành chiến thắng?"
"Với tốc độ chừng đó, tôi hầu như chẳng thể nhìn thấy gì nữa. Có lẽ ta phải chờ xem kết quả quay chậm lại"
Hai vị bình luận viên của giải đấu đã có cuộc trao đổi ngắn như thế trước mười lăm phút chờ đợi kết quả.
Ở trong phòng chờ, Bình An liên tục cắn môi. Cô đã biết tình hình có thể sẽ xấu đi, nhưng không ngờ lại tệ đến vậy.
Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của cô.
"Mời vào"
Và người đang đứng trước mặt càng khiến cô thêm kinh ngạc.
"Sao lại là cậu?"
Harry tay không còn cầm táo, mặc bộ vét màu xám, nở nụ cười xã giao với cô.
"Xem ra cậu có vẻ không muốn gặp tôi lắm?"
"Đây là phòng chờ của vận động viên, người ngoài như cậu, cảm phiền đi ra"
Tâm trạng đã không tốt, gặp tên này càng khiến cô thêm khó chịu.
"Ồ, nhưng tôi không phải người ngoài. Nói sao nhỉ, chủ sở hữu Dragon là bạn của tôi. Và cậu ta thì mời tôi đến làm cố vấn kỹ thuật"
Bình An tuy ngạc nhiên nhưng vẫn tỏ vẻ điềm đạm.
"Vậy thì làm ơn, đi thẳng, rẽ phải. Đến cái căn phòng có đề chữ Dragon to tổ chảng ngoài cửa ấy. Đừng có làm phiền tôi"
"Nhưng điều này không có trong thoả thuận của chúng ta"
Harry cũng bình tĩnh không kém mà đáp trả.
"Thoả thuận? Cậu chắc rằng đội của mình sẽ thắng sao? Hơn nữa, dù có thắng thì tôi cũng không muốn dính vào loại người như cậu"
Nói rồi, cô quay người đi, tỏ ý không tiếp.
Trái lại, Harry vẫn bước vô phòng, kéo ghế ngồi xuống, khẽ tặc lưỡi.
"Chà chà. Tôi không thích cái thái độ đó đâu, Lê Lâm Bình. À không, hay tôi nên gọi là Lê Thị Bình An nhỉ?"
Vừa đúng lúc đó, tiếng thông báo từ loa của ban tổ chức vang lên, to và rõ.
"Xin lỗi đã để các vị chờ lâu. Chúng ta đã có kết quả cuối cùng. Chức vô địch năm nay thuộc về Sói đỏ đội Dragon. Xin mời Sói đỏ đội Dragon cùng các tuyển thủ còn lại di chuyển ra ngoài để làm lễ trao giải"
Hai tia sét xoẹt ngang qua. Nhưng giờ cô chỉ còn quan tâm đến những gì Harry vừa nói. Hắn vừa gọi cô là gì cơ?
Ngó thấy bộ dạng cứng nhắc của Bình An hiện tại, Harry vẫn làm như không có gì. Cậu ngả lưng vào ghế, cười nhẹ, đồng thời đưa tay phẩy phẩy.
"Đi đi. Tôi đợi"
Còn tiếp.
***
Ngoài lề: nhảm một chút, có thể thấy là bạn Harry này khá nguy hiểm đấy chứ? Từ kinh nghiệm của Bình An, rút ra là không nên quá tin vào nhận định ban đầu của mình.
(*đường pít là đường giới hạn khoảng sân chuẩn bị của các đội)
Tiến lên đầu tiên là chiếc xe màu xanh da trời của đội Blue eye. Theo sau đó làm màu vàng óng của Gà vàng. Chàng tân binh mới mang tên Sao xẹt lại sử dụng một chiếc xe màu xám tro, trang trí bằng hình ngôi sao. Còn đối với Sói đỏ và Hoa tuyết, tuy rằng ở chung một đội, họ vẫn giữ nguyên màu sắc đại diện riêng của mình trước đây: đỏ và bạc. Và cuối cùng, một trong những ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch, không thể không kể đến, đó chính là tân binh bất bại SOD. Vẫn với chiếc xe While cat quen thuộc, SOD chậm rãi di chuyển vào vị trí xuất phát của mình trong tiếng reo hò của bao cổ động viên, mà đa phần đều là nữ. Khi tiếng súng báo hiệu nổ lên cũng là lúc, hàng loạt động cơ xe cất âm thanh gầm vang, hoà cùng khói bụi mù mịt, những chiếc xe lướt đi vun vút hệt như tia chớp.
Ngay từ những vòng đầu tiên, sự khác biệt về kỹ thuật và đẳng cấp đã được thể hiện rất rõ. Dẫn đầu đường đua là chiếc xe màu bạc của Hoa tuyết. While cat và xe của Sói đỏ cũng theo ngay sau đó sát nút. Đến vòng đua thứ hai mươi, "đầm lầy cá sấu", nhờ vào khả năng chuyển hoá hình dạng bánh xe, While cat đã dễ dàng vượt qua thử thách và đạt vị trí dẫn đầu. Thứ tự hiện tại của các đội là: SOD, Sói đỏ, Hoa tuyết, Gà vàng, Sao xẹt và Blue eye. Thứ tự này được duy trì cho đến vòng đua ba mươi chín, khi mà các đội đang thay lốp, tiếp nhiên liệu thì đội Blue eye gây bất ngờ khi vẫn đua đồng thời sử dụng hai kỹ năng liên tiếp: tự sửa chữa và gia tốc khẩn cấp. Nhờ đó, Blue eye một mình tiến vào và dễ dàng vượt qua "hố đen" của vòng bốn mươi. While cat và Hoa tuyết sau công đoạn hậu cần cũng lập tức trở lại đường đua, cạnh tranh ngôi vị thứ hai. Để qua ba "hố đen" được đào sẵn trong đường đua thử thách số bốn mươi, SOD đã dùng kỹ năng "phóng bệ" của While cat. Khi chiếc xe lao đến hai cái bệ ấy thì lập tức theo đà mà bay lên, vượt qua cả ba cái hố. Blue eye chỉ có thể giữ vững vị trí dẫn đầu trong vòng năm vòng, ngay sau đó, chiếc xe xanh lần lượt bị các đội khác qua mặt và "cố thủ" ở vị trí thứ năm. Sau hơn một tiếng đua, hai mươi vòng cuối cùng, cũng được coi như đoạn nước rút đã đến. Và một điều bất ngờ nhất đã xảy ra. Chiếc xe màu trắng đang ở top dẫn đầu bỗng đột nhiên chậm lại và đứng ở vị trí cuối vào vòng số năm tám.
"SOD, cậu đang tính làm gì vậy? Sắp đến vòng thử thách cuối rồi"
Từ bộ đàm liên lạc, Hoàng Dương lo lắng hỏi Bình An. Đáp lại, cô chỉ nói một câu duy nhất.
"Tớ sẽ dùng kỹ năng số ba"
Kỹ năng số ba? Ngay đến Hoàng Dương cũng không thể hiểu tại sao cô bạn này lại cần dùng đến nó. Xưa giờ, cô đã bao giờ sử dụng đâu? Hơn nữa giờ cô đang là người dẫn đầu.
Kỹ năng số ba với cái tên rất kêu là "bazoka" đã được đích thân Vũ Phong và Hoàng Hải sáng tạo cũng như thiết kế. Kỹ năng này đòi hỏi chiếc xe cần phải từ từ gia tốc để tạo xung lực cho bộ máy cài ở đuôi xe. Sau khâu mở đầu, "bazoka" sẽ lập tức giúp chiếc xe di chuyển trên không với tốc độ kinh hoàng trong phạm vi cho phép là 2 km.
Lý do mà Bình An quyết định sử dụng khả năng này của While cat là vì ở "đường đua trơn trượt", xe đua sẽ vô cùng khó điều khiển. Ngay cả khi rời khỏi đường đua đó, lớp chất nhờn bám trên bánh xe cũng sẽ gây ra nhiều khó khăn ở chặng kế. Chính vì vậy, cách tốt nhất là di chuyển trên không. Ngoài ra, còn một số lý do khác. Chẳng hạn như xe của Hoa tuyết, với khả năng xây cầu băng sẽ dễ dàng vượt qua đường đua này. Hay là việc Sói đỏ chưa sử dụng bất cứ kỹ năng nào khiến Bình An vô cùng lo ngại. Nếu có thể, cô mong rằng sẽ bỏ xa các đội khác khoảng một vòng nhờ "bazoka". Cô cũng đã tính toán đến phần nhiên liệu. Dù kỹ năng này tiêu hao rất nhiều năng lượng nhưng cũng đủ để di chuyển đến lúc kiểm tra sửa chữa. Tóm lại, kế hoạch của cô vô cùng hoàn hảo. Tỷ lệ thắng được tính toán là hơn 90%.
Trên khán đài, những cổ động viên vô cùng phấn khích và không ngừng hò reo "SOD... SOD". Harry và anh bạn mà cậu ta gọi là "Thìn" cũng đang ngồi hoà cùng đám đông. Chỉ khác là trong khi ai cũng đứng dậy thì hai người đó vẫn cứ yên vị.
"Thằng kia, đến khi nào mày mới ngừng ăn mấy quả táo ấy hả? Tên đó sắp thắng rồi kìa"
Harry nghe thế liền nhếch mép cười, khuôn mặt tự tin.
"Yên tâm. Đâu sẽ còn đó. Ngay lúc bắt đầu thì hắn đã không có cơ hội rồi. Trừ phi hắn là tên đó"
Thìn nghe thằng bạn nói xong lại càng chẳng hiểu gì. Thôi thì cứ im lặng mà coi hết trận đua này vậy.
Cho đến vòng đua thứ sáu chín, Bình An đã dẫn trước các đối thủ một vòng. Chiếc cờ ca rô báo hiệu về đích đã được giương sẵn. Ngay lúc kết quả tưởng chừng đã định đoạt thì Hoa tuyết liền sử dụng *hai lượt kỹ năng cuối của mình để tạo một con đường băng và đóng băng tạm thời bánh xe While cat.
(*luật King of speed cho phép dùng tối đa năm lượt các kỹ năng, điều này đã đề cập ở chương đối lập 2)
Ngay tiếp đó, Sói đỏ lợi dụng đường băng Hoa tuyết đã tạo, kèm theo năm lượt xài kỹ năng "cân bằng" giúp chiếc xe dễ dàng qua các khúc cua mà vẫn giữ nguyên tốc độ ổn định. Chiếc cúp vô địch chỉ còn cách tầm tay Bình An khoảng chừng 1km nữa thôi. Cô cố gắng khởi động kỹ năng "đổi dạng bánh xe" hòng phá vỡ lớp băng trong khi khoảng cách với Sói đỏ ngày càng thu hẹp. Thế rồi, chiếc xe màu đỏ vụt lướt qua ngay khi lớp băng ở bánh xe của While cat vừa phá hết. Cả khán đài đều đứng dậy. Hồi hộp chờ đợi. Hai cái bóng trắng và đỏ xoẹt ngang vạch đích gần như cùng một lúc.
"Tim tôi gần như rơi ra ngoài đấy, cô Suu à. Cô nghĩ ai sẽ giành chiến thắng?"
"Với tốc độ chừng đó, tôi hầu như chẳng thể nhìn thấy gì nữa. Có lẽ ta phải chờ xem kết quả quay chậm lại"
Hai vị bình luận viên của giải đấu đã có cuộc trao đổi ngắn như thế trước mười lăm phút chờ đợi kết quả.
Ở trong phòng chờ, Bình An liên tục cắn môi. Cô đã biết tình hình có thể sẽ xấu đi, nhưng không ngờ lại tệ đến vậy.
Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của cô.
"Mời vào"
Và người đang đứng trước mặt càng khiến cô thêm kinh ngạc.
"Sao lại là cậu?"
Harry tay không còn cầm táo, mặc bộ vét màu xám, nở nụ cười xã giao với cô.
"Xem ra cậu có vẻ không muốn gặp tôi lắm?"
"Đây là phòng chờ của vận động viên, người ngoài như cậu, cảm phiền đi ra"
Tâm trạng đã không tốt, gặp tên này càng khiến cô thêm khó chịu.
"Ồ, nhưng tôi không phải người ngoài. Nói sao nhỉ, chủ sở hữu Dragon là bạn của tôi. Và cậu ta thì mời tôi đến làm cố vấn kỹ thuật"
Bình An tuy ngạc nhiên nhưng vẫn tỏ vẻ điềm đạm.
"Vậy thì làm ơn, đi thẳng, rẽ phải. Đến cái căn phòng có đề chữ Dragon to tổ chảng ngoài cửa ấy. Đừng có làm phiền tôi"
"Nhưng điều này không có trong thoả thuận của chúng ta"
Harry cũng bình tĩnh không kém mà đáp trả.
"Thoả thuận? Cậu chắc rằng đội của mình sẽ thắng sao? Hơn nữa, dù có thắng thì tôi cũng không muốn dính vào loại người như cậu"
Nói rồi, cô quay người đi, tỏ ý không tiếp.
Trái lại, Harry vẫn bước vô phòng, kéo ghế ngồi xuống, khẽ tặc lưỡi.
"Chà chà. Tôi không thích cái thái độ đó đâu, Lê Lâm Bình. À không, hay tôi nên gọi là Lê Thị Bình An nhỉ?"
Vừa đúng lúc đó, tiếng thông báo từ loa của ban tổ chức vang lên, to và rõ.
"Xin lỗi đã để các vị chờ lâu. Chúng ta đã có kết quả cuối cùng. Chức vô địch năm nay thuộc về Sói đỏ đội Dragon. Xin mời Sói đỏ đội Dragon cùng các tuyển thủ còn lại di chuyển ra ngoài để làm lễ trao giải"
Hai tia sét xoẹt ngang qua. Nhưng giờ cô chỉ còn quan tâm đến những gì Harry vừa nói. Hắn vừa gọi cô là gì cơ?
Ngó thấy bộ dạng cứng nhắc của Bình An hiện tại, Harry vẫn làm như không có gì. Cậu ngả lưng vào ghế, cười nhẹ, đồng thời đưa tay phẩy phẩy.
"Đi đi. Tôi đợi"
Còn tiếp.
***
Ngoài lề: nhảm một chút, có thể thấy là bạn Harry này khá nguy hiểm đấy chứ? Từ kinh nghiệm của Bình An, rút ra là không nên quá tin vào nhận định ban đầu của mình.
/47
|