Một Ngàn Linh Một Loại Phu Quân

Chương 3 - Chương 3

/3




Tất nhiên Tiêu Nhạc sẽ không làm giống theo lời của Lâm Yến Cẩm, nhưng mà bắt đầu từ ngày đó, Tiêu Nhạc càng thêm để bụng với Lâm Yến Cẩm, bất luận phát sinh sự tình gì đều để Lâm Yến Cẩm đứng ở bên cạnh mình, cứ như vậy, tuy Lâm Yến Cẩm vẫn biến đổi tính tình mỗi ngày nhưng tốt xấu cũng không tạo ra họa gì nữa.

Ngày đêm từng ngày trôi qua, ngày gặp mặt của các thương gia ở Trừ Châu cũng tới, ngày này Tiêu Nhạc dậy thật sớm, Lâm Yến Cẩm và Thần Thần còn ngủ, nàng lập tức thu dọn rồi mặc quần áo, vẻ mặt phức tạp liếc mắt nhìn Lâm Yến Cẩm ngủ say trên giường một, sau đó đi ra nhà ở.

Bây giờ, yến hội này là một đại sự, cũng là ngày mà Tiêu gia ở Trừ Châu lập uy, đương nhiên không trì hoãn được, lão quản gia Tiêu gia Tiêu Diệu sớm đã canh giữ ở bên ngoài phòng của Tiêu Nhạc và Lâm Yến Cẩm. Thấy Tiêu Nhạc đi ra, Tiêu Diệu vội vàng đi lại, thấp giọng nói: “Bây giờ lão gia Dư gia đã tới, còn lại người mấy nhà còn chưa tới.”

“Ta đã biết.” Tiêu Nhạc gật đầu, muốn đi đến đại đường, cuối cùng lại nhịn không được xoay người liếc mắt nhìn về phòng của mình một, dặn dò Tiêu Diệu: “Hôm nay phái thêm vài người chiếu cố cô gia tốt, hắn muốn cái gì liền lập tức mua cho chàng, chỉ là…… Đừng để cho chàng bước ra sân.”

Nếu ở ngày thường, Tiêu Nhạc tất nhiên không muốn giữ Lâm Yến Cẩm ở trong phòng, Tiêu Nhạc quá hiểu biết quá khứ của Lâm Yến Cẩm, cũng biết từ nhỏ hắn đã bị mệt nhọc không ít ngày tháng, chỉ là tình huống hôm nay lại không tha Tiêu Nhạc sơ sẩy. Chỉ cần việc hôm nay đi qua, Tiêu Nhạc sẽ có thể chăm sóc Lâm Yến Cẩm đến Giang Nam tìm thầy trị bệnh, nghĩ đến đây, Tiêu Nhạc không nhịn được nhẹ nhàng thở dài.

“Đi thôi, đừng để cho lão gia Dư gia chờ sốt ruột.” Nàng đi ra ngoài, Tiêu Diệu theo lời mà Tiêu Nhạc phân phó gọi bọn hạ nhân tới, lại thuật lại ý tứ của Tiêu Nhạc một lần, lúc này mới hướng đại đường đuổi theo Tiêu Nhạc.

Ngày nay có nhiều việc, ngày hội họp của đại bộ phận thương gia sunlia dđlqđôn ở Trừ Châu đương nhiên không phải là ăn một bữa cơm đơn giản vậy, mỗi một nhà đều có mục đích của mình, mà làm Tiêu gia thủ lĩnh ở Trừ Châu, việc phải làm tự nhiên càng nhiều hơn. Cơ hồ từ sớm đến tối, Tiêu Nhạc đều phải ứng phó với dòng người đến không ngừng, trong ngày này cũng không biết đã nói bao nhiêu chuyện, mãi cho đến cuối cùng Tiêu Nhạc cảm thấy giọng nói của mình đã khan đi một chút.

Uống một ngụm trà thuận tiện giương mắt nhìn sắc trời bên ngoài, Tiêu Nhạc mới phát hiện lúc này đã đến chạng vạng, vài ngày trước mỗi ngày nàng bị Lâm Yến Cẩm dán lấy, mà hôm nay lại không thấy nên có chút không quen. Cũng không biết hôm nay Lâm Yến Cẩm lại biến ra cái tính tình gì, bây giờ đang làm cái gì.

Nhưng nếu bọn hạ nhân không lo lắng chạy tới nói với nàng “Thật tốt quá”, như vậy là chứng minh tình huống Lâm Yến Cẩm hôm nay cũng không tính quá lạ.

“Tiêu chủ tử, ngài cảm thấy đề nghị ta vừa mới nói như thế nào?” Không hề chú ý tới Tiêu Nhạc đang phân tâm, quản gia Tống gia ngồi ở trước mặt Tiêu Nhạc nhỏ giọng hỏi.

Tống quản gia từ lần bị Lâm Yến Cẩm lăn lộn cạo hết râu, lúc này vẻ mặt lão gia tử nghiêm túc nói chuyện với Tiêu Nhạc, nhưng thật ra không biết vì sao Tiêu Nhạc nhìn ra vài phần vui vẻ từ lão. Nàng nhướng mày, tuy không biết mới vừa rồi Tống quản gia nói gì, nhưng cũng gật đầu đáp: “Ta đang suy xét.” Nàng nói xong lời này, quay đầu lại nhìn những người khác trong đường, chờ phân phó vài người nữa xong, nàng mới hỏi: “Không biết thiếu gia và tiểu thư Sử gia đi đâu rồi?”

Tiêu Diệu vẫn luôn đứng yên ở phía sau Tiêu Nhạc lập tức đáp: “Hai vị nói là muốn đi dạo Tiêu gia, ta đã phái người dẫn bọn hắn đi.”

Tiêu Nhạc nhíu mày hỏi: “Đi đã bao lâu?”

“Ước chừng…… Hơn một canh giờ.” Tiêu Diệu khẽ biến sắc mặt.

Tiêu gia rất lớn, nhưng lại không cho nhiều người ngoài vào lắm, ngày thường mỗi lần khách nhân nói muốn dạo Tiêu gia, Tiêu Nhạc toàn bảo hạ nhân dẫn bọn hắn đi dạo, nhưng mà thông thường cũng chưa đầy nửa canh giờ là quay lại, thiếu gia và tiểu thư Sử gia này đi hơn một canh giờ cũng không thấy trở về, cũng không biết đến tột cùng gặp phải cái gì.

Tiêu Nhạc lập tức nhớ tới Lâm Yến Cẩm còn ngốc ở trong phòng hậu viện, không khỏi hỏi: “Yến Cẩm còn ở trong phòng sao?”

“Này…… Hạ Doanh còn chưa chạy tới tìm chúng ta, vậy hẳn là vẫn ở.” Mỗi lần Lâm Yến Cẩm mất tích hoặc là náo loạn, trước tiên Hạ Doanh sẽ xông tới nói cho Tiêu Nhạc.

Nghe Tiêu Diệu nói như vậy, Tiêu Nhạc không khỏi nhẹ nhàng thở ra, có lẽ tiểu thư và thiếu gia Sử gia chỉ là đang ở một chỗ nào đó của Tiêu gia lưu luyến quên giờ, mà không phải gặp Lâm Yến Cẩm bên trong hậu viện.

Nhưng mà làm Tiêu Nhạc không nói gì chính là, hai người mới vừa vừa nói xong những lời này, ngoài cửa liền truyền đến Hạ Doanh dồn dập thanh âm: “Chủ tử, thật tốt quá thật tốt quá……”

Hạ Doanh chạy và trong đường, thấy toàn bộ người đông đảo trong đại đường lập tức cũng không dám lớn tiếng nói chuyện, chỉ thật cẩn thận mà dịch tới trước mặt Tiêu Nhạc, ghé vào bên tai nàng nói: “Chủ tử, cô gia hắn đột nhiên không thấy bóng dáng, cũng không biết đi đâu.”

Tiêu Nhạc bất đắc dĩ đóng mắt, nháy mắt trong đầu xẹt qua vô số ý niệm. Hôm nay hộ vệ Tiêu gia nghiêm ngặt, Lâm Yến Cẩm không có khả năng bị bắt cóc, cũng không có khả năng rời đi Tiêu


/3

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status