Buổi sáng hôm sau, khi Tiêu Trọng Triết đang chuẩn bị đi làm thì đã nghe thấy tiếng điện thoại reo lên, hiển nhiên không phải của anh, mà là của Chân Nam Nam, đưa mắt nhìn qua thì là một số máy lạ, anh không phải người qua hay nghe điện thoại của vợ, nên anh quyết định mặc kệ, để xíu nữa vợ dậy rồi vợ gọi lại sau vậy.
Tiếp tục chuẩn bị đi làm thì anh lại thấy số máy đó lại gọi đến, khi đó Tiêu Trọng Triết chỉ nghĩ đơn giản là có việc gì đó rất quan trọng cần tìm Chân Nam Nam nên anh đã nhanh chóng nhận máy, còn chưa kịp để anh lên tiếng thì ở bên kia đã truyền đến một giọng nói già nua nhưng rất chanh chua.
- [Con ranh kia! Là mày đúng không? Là mày báo cảnh sát bắt Xảo Xảo đúng không? Những ngày tháng qua mày đã sống sung sướng lắm nhỉ? Còn tụi tao phải cực khổ với mớ bồng bông mà mày đã gây nên. Tao cho mày nửa tiếng, nếu như trong nửa tiếng mày không vác mặt đến đây thì tao đến tận Tiêu gia để loan tin đồn của mày! Nghe rõ chưa con ranh!]
Tiêu Trọng Triết nhíu mày không vui, rốt cuộc thì đàn bà già nua này là ai vậy? Sao lại dám mắng chửi vợ anh như vậy chứ? Hơn nữa còn liên quan đến Hồ Xảo, nếu vậy thì hẳn là người của Hồ gia rồi. Nhưng tiết quá, cho dù là người của Diêm Vương thì cũng không được phép ăn nói với vợ anh như thế!
Ở bên kia, Đường Thụy Nha có vẻ như không có kiên nhẫn chờ đợi nên đã quát lên một tiếng, ở bên này Tiêu Trọng Triết cũng hắng giọng, ho khan một tiếng, nói:
- Hồ gia đúng không? Tôi sẽ đến ngay.
Ở đầu dây bên kia lại truyền đến một đợt im lặng đến đáng sợ. Giây sau đó thì Đường Thụy Nha liền cười hớn hở, nói:
- [Cháu rể, là cháu đó à? Bà là bà ngoại của Nam Nam, chào con nha, con…]
- Dừng! Nam Nam và Hồ gia đã sớm cắt đứt quan hệ rồi. Đừng thấy sang mà bắt quàng làm họ, nghe chưa?
- [Cháu xem cháu nói gì vậy chứ? Tình thân máu mủ, đâu phải muốn cắt là cắt đứt được. Đúng không? Hơn nữa Nam Nam nhà bà còn là một đứa bé hiểu chuyện nữa mà, cháu rể xem… Có phải là Nam Nam rất xinh đẹp và ngoan ngoãn không? Là một tay bà đã nuôi dạy đó.]
Nghe đến đây thì Tiêu Trọng Triết cũng không nhịn được mà bật cười, người nhà họ Hồ chắc tưởng anh ngu lắm sao? Những chuyện mà họ đã làm với Chân gia còn chưa đủ rõ ràng sao? Bây giờ nhìn thấy Nam Nam sống tốt thì lại bắt đầu ganh tị, quả nhiên Hồ Xảo là do bà ta dạy dỗ nên mới trở nên như thế.
Đến đây, Tiêu Trọng Triết lại nói:
- Vậy ra Hồ Xảo tiểu thư cũng là do bà dạy dỗ sao?
- [Đúng đúng đúng, Xảo Xảo nhà bà vừa xinh đẹp, vừa ngoan ngoãn, lại hiểu chuyện, công dung ngôn hạnh hay tam tòng tứ đức đều tốt, cầm kì thi họa cái gì cũng giỏi. Nhà nào cưới được Xảo Xảo làm vợ là phước ba đời của nhà đó đấy.]
- Bảo sao…
- [Cháu rể cũng có ý với Xảo Xảo sao? Nếu vậy thì cháu có thể…]
Còn chưa đợi Đường Thụy Nha khoác lác xong thì Tiêu Trọng Triết đã lạnh nhạt, nói:
- Bảo sao đều thối nát như nhau. Bà Hồ, tôi tôn trọng bà vì bà là bà ngoại của Nam Nam, nhưng đó chỉ là trên huyết thống thôi, còn trên mặt tình nghĩa thì bà chẳng là cái gì trong mắt tôi cả. Tiêu Trọng Triết tôi cảnh cáo Hồ gia các người, nếu còn tiếp tục làm phiền Nam Nam thì chuyện Hồ gia gặp phải không chỉ đơn thuần là bị mời đi đâu!
Nói xong thì Tiêu Trọng Triết cũng tắt máy, rồi sau đó là ném điện thoại của vợ sang một bên. Hóa ra những ngày qua vợ anh lại phải chịu đựng những kẻ điên này à? Nếu như anh biết sớm thì anh đã xử lý rồi.
Nhẹ nhàng hôn lên trán của cô, mi mắt của Chân Nam Nam cũng có hơi động đậy, sau đó là đưa mắt nhìn anh, hiển nhiên Tiêu Trọng Triết cũng dịu dàng nói:
- Nam Nam, em có muốn về lại công ty không?
Nghe đến đây, Chân Nam Nam liền mở to mắt nhìn anh, sau đó còn ngồi bật dậy, hớn hở nói:
- Có thể sao?
Nhưng cô còn chưa kịp vui mừng bao lâu thì lại yểu xìu, nói:
- Cơ mà Tiểu Kỳ và Tiểu Kiệt còn nhỏ quá, em không yên tâm khi để tụi nhỏ ở nhà.
- Vậy thì mang cả hai đứa đến công ty là được mà.
- Anh nói gì cơ?
Sau đó Tiêu Trọng Triết mới nói rằng anh sẽ cho sửa sang lại văn phòng làm việc, tạo thêm một phòng ngủ riêng ở trong văn phòng để cho hai đứa nhỏ có chỗ nghỉ ngơi, hiển nhiên là cũng để cho vợ chồng họ có thêm chỗ nghỉ ngơi rồi.
- Có thể sẽ hoàn thành vào cuối tháng này, nên em hãy chuẩn bị tinh thần đi làm đi nhé.
- Anh đây là vừa muốn có vợ hầu hạ ở bên cạnh, vừa muốn bốc lột sức lao động của nhân viên sao?
Anh chỉ nhìn cô rồi giả vờ nói:
- Ai da, sao em lại biết rồi? Kế hoạch của anh hoàn mỹ vậy mà, phải làm sao đây? Bị phát hiện mất rồi.
- Anh đó…
#Yu~
Tiếp tục chuẩn bị đi làm thì anh lại thấy số máy đó lại gọi đến, khi đó Tiêu Trọng Triết chỉ nghĩ đơn giản là có việc gì đó rất quan trọng cần tìm Chân Nam Nam nên anh đã nhanh chóng nhận máy, còn chưa kịp để anh lên tiếng thì ở bên kia đã truyền đến một giọng nói già nua nhưng rất chanh chua.
- [Con ranh kia! Là mày đúng không? Là mày báo cảnh sát bắt Xảo Xảo đúng không? Những ngày tháng qua mày đã sống sung sướng lắm nhỉ? Còn tụi tao phải cực khổ với mớ bồng bông mà mày đã gây nên. Tao cho mày nửa tiếng, nếu như trong nửa tiếng mày không vác mặt đến đây thì tao đến tận Tiêu gia để loan tin đồn của mày! Nghe rõ chưa con ranh!]
Tiêu Trọng Triết nhíu mày không vui, rốt cuộc thì đàn bà già nua này là ai vậy? Sao lại dám mắng chửi vợ anh như vậy chứ? Hơn nữa còn liên quan đến Hồ Xảo, nếu vậy thì hẳn là người của Hồ gia rồi. Nhưng tiết quá, cho dù là người của Diêm Vương thì cũng không được phép ăn nói với vợ anh như thế!
Ở bên kia, Đường Thụy Nha có vẻ như không có kiên nhẫn chờ đợi nên đã quát lên một tiếng, ở bên này Tiêu Trọng Triết cũng hắng giọng, ho khan một tiếng, nói:
- Hồ gia đúng không? Tôi sẽ đến ngay.
Ở đầu dây bên kia lại truyền đến một đợt im lặng đến đáng sợ. Giây sau đó thì Đường Thụy Nha liền cười hớn hở, nói:
- [Cháu rể, là cháu đó à? Bà là bà ngoại của Nam Nam, chào con nha, con…]
- Dừng! Nam Nam và Hồ gia đã sớm cắt đứt quan hệ rồi. Đừng thấy sang mà bắt quàng làm họ, nghe chưa?
- [Cháu xem cháu nói gì vậy chứ? Tình thân máu mủ, đâu phải muốn cắt là cắt đứt được. Đúng không? Hơn nữa Nam Nam nhà bà còn là một đứa bé hiểu chuyện nữa mà, cháu rể xem… Có phải là Nam Nam rất xinh đẹp và ngoan ngoãn không? Là một tay bà đã nuôi dạy đó.]
Nghe đến đây thì Tiêu Trọng Triết cũng không nhịn được mà bật cười, người nhà họ Hồ chắc tưởng anh ngu lắm sao? Những chuyện mà họ đã làm với Chân gia còn chưa đủ rõ ràng sao? Bây giờ nhìn thấy Nam Nam sống tốt thì lại bắt đầu ganh tị, quả nhiên Hồ Xảo là do bà ta dạy dỗ nên mới trở nên như thế.
Đến đây, Tiêu Trọng Triết lại nói:
- Vậy ra Hồ Xảo tiểu thư cũng là do bà dạy dỗ sao?
- [Đúng đúng đúng, Xảo Xảo nhà bà vừa xinh đẹp, vừa ngoan ngoãn, lại hiểu chuyện, công dung ngôn hạnh hay tam tòng tứ đức đều tốt, cầm kì thi họa cái gì cũng giỏi. Nhà nào cưới được Xảo Xảo làm vợ là phước ba đời của nhà đó đấy.]
- Bảo sao…
- [Cháu rể cũng có ý với Xảo Xảo sao? Nếu vậy thì cháu có thể…]
Còn chưa đợi Đường Thụy Nha khoác lác xong thì Tiêu Trọng Triết đã lạnh nhạt, nói:
- Bảo sao đều thối nát như nhau. Bà Hồ, tôi tôn trọng bà vì bà là bà ngoại của Nam Nam, nhưng đó chỉ là trên huyết thống thôi, còn trên mặt tình nghĩa thì bà chẳng là cái gì trong mắt tôi cả. Tiêu Trọng Triết tôi cảnh cáo Hồ gia các người, nếu còn tiếp tục làm phiền Nam Nam thì chuyện Hồ gia gặp phải không chỉ đơn thuần là bị mời đi đâu!
Nói xong thì Tiêu Trọng Triết cũng tắt máy, rồi sau đó là ném điện thoại của vợ sang một bên. Hóa ra những ngày qua vợ anh lại phải chịu đựng những kẻ điên này à? Nếu như anh biết sớm thì anh đã xử lý rồi.
Nhẹ nhàng hôn lên trán của cô, mi mắt của Chân Nam Nam cũng có hơi động đậy, sau đó là đưa mắt nhìn anh, hiển nhiên Tiêu Trọng Triết cũng dịu dàng nói:
- Nam Nam, em có muốn về lại công ty không?
Nghe đến đây, Chân Nam Nam liền mở to mắt nhìn anh, sau đó còn ngồi bật dậy, hớn hở nói:
- Có thể sao?
Nhưng cô còn chưa kịp vui mừng bao lâu thì lại yểu xìu, nói:
- Cơ mà Tiểu Kỳ và Tiểu Kiệt còn nhỏ quá, em không yên tâm khi để tụi nhỏ ở nhà.
- Vậy thì mang cả hai đứa đến công ty là được mà.
- Anh nói gì cơ?
Sau đó Tiêu Trọng Triết mới nói rằng anh sẽ cho sửa sang lại văn phòng làm việc, tạo thêm một phòng ngủ riêng ở trong văn phòng để cho hai đứa nhỏ có chỗ nghỉ ngơi, hiển nhiên là cũng để cho vợ chồng họ có thêm chỗ nghỉ ngơi rồi.
- Có thể sẽ hoàn thành vào cuối tháng này, nên em hãy chuẩn bị tinh thần đi làm đi nhé.
- Anh đây là vừa muốn có vợ hầu hạ ở bên cạnh, vừa muốn bốc lột sức lao động của nhân viên sao?
Anh chỉ nhìn cô rồi giả vờ nói:
- Ai da, sao em lại biết rồi? Kế hoạch của anh hoàn mỹ vậy mà, phải làm sao đây? Bị phát hiện mất rồi.
- Anh đó…
#Yu~
/69
|