Thời kì mang thai có nhiều thay đổi, nhưng có lẽ đối với Chân Nam Nam thì thứ thay đổi nhiều nhất lại không phải là ngoại hình, mà là tính cách của cô.
Mặc dù từ trước đến giờ cô không phải người quá đầm tính, nhưng khi mang thai cô lại cực kỳ nóng nảy, dường như chỉ cần một vấn đề nhỏ cũng đủ để làm cô trở nên nóng giận, có khi cô còn không kiểm soát được bản thân mà đánh luôn Tiêu Trọng Triết nữa mà.
Nhưng mà cho dù vợ yêu có thay đổi tới đâu thì Tiêu Trọng Triết vẫn rất nuông chiều và yêu thương cô, nếu nói anh là ông chồng số hai thì chắc không ai số một, quả thật là một người rất thương vợ, thương con.
Đến những tháng cuối cùng của thai kì thì Tiêu Trọng Triết giống như là con sam, trực tiếp dính chặt với Chân Nam Nam, hơn nữa là không bao giờ để cô cách xa quá tầm mắt của anh, nếu như có thể thì chắc anh sẽ biến thành sợi tóc để ở bên cạnh cô mãi mãi.
Vì bụng to lại nặng nề, vấn đề đi lại của Chân Nam Nam cũng có hơi khó khăn một chút, bác sĩ lúc đó còn ngạc nhiên khi siêu âm những tháng cuối của thai kì, ban đầu bác sĩ còn tưởng rằng con của hai người có dị tật bẩm sinh, vì trong lúc siêu âm thì thấy đứa bé có tận ba cánh tay và bốn cái chân, khi đó bác còn định bảo họ hãy xem xét và kiểm tra kĩ lại.
Nhưng bác sĩ cũng chỉ dám nói trước với Tiêu Trọng Triết thôi, vì ai cũng sợ làm ảnh hưởng xấu đến thai phụ.
Trải qua đủ loại kiểm tra thì không phải em bé có dị tật, mà Chân Nam Nam đang mang song thai. Khi đó đừng nói là Chân Nam Nam ngạc nhiên, đến Tiêu Trọng Triết hay trên dưới hai nhà họ Tiêu - Chân đều kinh ngạc, lúc đầu khi xét nghiệm thì chỉ có một túi thai, trải qua thêm mấy tháng, làm đủ loại siêu âm cũng chỉ phát hiện có một em bé thôi mà, sao đột nhiên lại biến thành hai em bé rồi.
Khi này bác sĩ đã nhìn họ, nói:
- Có thể là do đứa bé còn lại quá nhỏ, tất cả đều bị đứa bé lớn che lại hết nên không thể nhìn thấy được.
Nghe đến đây thì Lạc Vô Song mới gật gù, bà ấy đã nói mà, bụng của sinh một sao lại có thể to như vậy chứ, lúc mà Chân Nam Nam mang thai ở tháng thứ tư thì bà ấy đã thấy kì quái rồi, vì trước kia Lạc Vô Song cũng mang song thai và Tiêu Tú Trân chỉ sinh một, nên nhìn qua là họ đã thấy bụng của Chân Nam Nam không đơn giản chỉ có một thai.
Bây giờ thì người sốc tận óc nhất chắc là Tiêu Trọng Triết thôi nhỉ?
Vì theo như bác sĩ nói thì đây là thai cùng trứng, nên nếu sinh ra thì có thể là hai nam hoặc hai nữ.
Nếu là hai nữ thì không còn gì để bàn cãi nữa, quá tuyệt vời luôn rồi.
Cơ mà… Nếu sinh ra hai thằng đực rựa thì không phải anh sẽ phải bị ruồng bỏ gấp hai lần sao?
Và quả nhiên, ghét của nào trời trao của đó, khi Chân Nam Nam chuyển dạ sinh con thì cả nhà đã đem cô hốt vào bệnh viện ngay lập tức, sau khi ngồi chờ phẫu thuật thì Tiêu Trọng Triết còn liên tục khấn Cửu Huyền Thất Tổ, khấn Phật Tổ Như Lai, khấn Quan Âm Bồ Tát, nói chung là có khấn cái gì là anh đều khấn hết, chỉ hi vọng mẹ con ba người bình an.
Nhưng chắc do Tiêu Trọng Triết quên khấn về việc con trai hay con gái, nên ông trời đã trực tiếp ban cho anh hai hội trưởng hội anti Tiêu Trọng Triết.
Hai cậu ấm nhà họ Tiêu cuối cùng cũng đã cất tiếng khóc chào đời lần đầu tiên, khi Tiêu Trọng Triết nhìn thấy hai cậu con trai thì thứ anh quan tâm không phải là việc sau này phải chuẩn bị hai phần sính lễ, mà thứ anh lo lắng nhất chính là cái giường sẽ bị chiếm từ trái qua phải, vợ anh cũng bị chiếm như thế.
Quả nhiên!
Anh đoán đâu có sai!
Hai thằng đó vừa chào đời là trái một thằng, phải một thằng, trực tiếp bao vây vợ anh không có đường có anh chui vào. Càng nhìn, Tiêu Trọng Triết càng tức giận.
Nhưng lúc này Tiêu Uẩn lại nhìn con trai, vỗ vai con trai, nói:
- Con đã hiểu cảm giác của cha lúc trước chưa? Đây gọi là quả báo đó, quả không phải không báo, mà là tới hơi muộn thôi. Chúc con may mắn, con trai.
Cha của anh quả nhiên là rất biết cách nói khấy nói khịa người khác mà, nhưng anh bây giờ chỉ biết khoanh tay đứng nhìn vợ mình bị chiếm hữu thôi chứ có làm gì được hai thằng nhãi ranh đó đâu, thật sự là tức chết đi được mà.
Buổi tối hôm đó, sau khi đã ru con ngủ xong thì Chân Nam Nam cũng muốn nhích một chút thời gian để an ủi chồng mình, cô cũng đem hai đứa nhỏ đặt vào nôi, rồi mới nhẹ nhàng đi tìm chồng mình, dịu dàng hôn một cái lên môi anh, nhỏ giọng gọi:
- Ông xã… Ông xã…
Tiêu Trọng Triết đang nhắm mắt cũng mở mắt ra nhìn cô, vừa nhìn thấy vợ yêu liền choàng tay ôm lấy eo của cô, hôn lên môi cô, nói:
- Em không ngủ được sao?
Chân Nam Nam lắc đầu, sau đó cô lại nhìn anh, nói:
- Không có, trái lại là anh đó, anh không ngủ được sao?
Tiêu Trọng Triết cũng không ngần ngại mà gật đầu, đã qua mấy tháng rồi, anh còn chưa được ôm vợ ngủ, mỗi đêm đi ngủ đều chỉ biết ôm chăn, ôm gối, thật sự là ấm ức lắm rồi. Nhưng vì anh cũng nhìn thấy vợ bận rộn với con cái, nên anh càng không dám khiến cho cô suy nghĩ nhiều.
Chân Nam Nam lúc này liền nhìn anh rồi phì cười, nói:
- Anh đúng là bảo bảo đáng yêu mà, hôm nay hai đứa nhỏ đã ngủ rồi, hay em ôm anh ngủ nha?
- Bà xã, em đúng là làm anh phấn khích muốn chết mà.
Sau đó Tiêu Trọng Triết chỉ vừa mới hôn vợ mình một chút thôi mà hai hội trưởng hội anti Tiêu Trọng Triết đã mở miệng khóc oe oe oe như chưa từng được khóc, gương mặt của Tiêu Trọng Triết có chút sa sầm, hai thằng này được, có khí phách lắm.
Vốn dĩ anh đang định đến mắng hai đứa nhỏ, nhưng đáng tiếc rằng đôi mắt của cả hai đứa đều giống Chân Nam Nam nên anh không nỡ mắng. Chê anh quá thê nô cũng được, nhưng hãy nhìn cặp mắt y hệt như vợ yêu đi, lại còn long lanh ngấn nước nữa chứ, bây giờ có bảo anh quá ngốc nghếch cũng được… Chứ sao mà nỡ mắng chửi hai cục vàng này chứ.
Nhưng dù sao Tiêu Trọng Triết cũng là cha của chúng ta, anh cũng phải có một chút giá trị của bậc làm cha chứ, đến đây anh lại vô cùng nghiêm túc nghiêm giọng, nói:
- Tiêu Dương Kỳ, Tiêu Tu Kiệt, hai đứa vừa rồi đã ôm mẹ rồi, cũng uống sữa no bụng rồi, làm ơn nhắm đôi mắt xinh đẹp kia rồi đi ngủ đi, đừng có làm phiền cha mẹ nữa, biết không?
Còn chưa nhắc đến nhỉ, hai cậu ấm nhà họ Tiêu được đặt là Tiêu Dương Kỳ và Tiêu Tu Kiệt, đặc điểm nhận dạng của hai đứa thì anh lớn Tiêu Dương Kỳ có một nốt ruồi ở đuôi mắt bên phải, còn Tiêu Tu Kiệt thì có một nốt ruồi ở đuôi mắt bên trái.
Đặc biệt hơn thì cái tên Tiêu Dương Kỳ là do cha của cô đã đặt, ý nghĩa của ba chữ “Tiêu Dương Kỳ” chính là viên ngọc đẹp giữa đại dương bao la.
Còn ba chữ “Tiêu Tu Kiệt” là do Lạc Vô Song đã đặt, với ý nghĩa là đứa trẻ hào kiệt, xuất chúng.
Nói chung thì có thể thấy rằng hai bên gia đình đều đã đặt rất nhiều hi vọng vào hai cậu ấm này, nhưng đối với Chân Nam Nam hay Tiêu Trọng Triết thì hai người chỉ mong con của mình có thể bình an trưởng thành là vui rồi.
Chân Nam Nam nhìn chồng đang “dạy dỗ” con trai mà cũng chỉ biết bật cười, người đàn ông này đúng là có nhiều lúc toàn làm ra những chuyện khiến người khác không ngờ được mà. Trước kia, cô còn tưởng anh là người lạnh lùng, ít nói, kiệm lời đến khó gần, nhưng hình như là sai rồi… Tiêu Trọng Triết này không chỉ mặt dày vô sỉ với cô, ngay cả với con cũng không có chút mặt mũi nào.
Đột nhiên Chân Nam Nam cảm thấy hơi lo, không biết sau này anh sẽ nuôi dạy con kiểu gì nữa, thật sự là đáng quan ngại lắm đó.
#Yu~
Mặc dù từ trước đến giờ cô không phải người quá đầm tính, nhưng khi mang thai cô lại cực kỳ nóng nảy, dường như chỉ cần một vấn đề nhỏ cũng đủ để làm cô trở nên nóng giận, có khi cô còn không kiểm soát được bản thân mà đánh luôn Tiêu Trọng Triết nữa mà.
Nhưng mà cho dù vợ yêu có thay đổi tới đâu thì Tiêu Trọng Triết vẫn rất nuông chiều và yêu thương cô, nếu nói anh là ông chồng số hai thì chắc không ai số một, quả thật là một người rất thương vợ, thương con.
Đến những tháng cuối cùng của thai kì thì Tiêu Trọng Triết giống như là con sam, trực tiếp dính chặt với Chân Nam Nam, hơn nữa là không bao giờ để cô cách xa quá tầm mắt của anh, nếu như có thể thì chắc anh sẽ biến thành sợi tóc để ở bên cạnh cô mãi mãi.
Vì bụng to lại nặng nề, vấn đề đi lại của Chân Nam Nam cũng có hơi khó khăn một chút, bác sĩ lúc đó còn ngạc nhiên khi siêu âm những tháng cuối của thai kì, ban đầu bác sĩ còn tưởng rằng con của hai người có dị tật bẩm sinh, vì trong lúc siêu âm thì thấy đứa bé có tận ba cánh tay và bốn cái chân, khi đó bác còn định bảo họ hãy xem xét và kiểm tra kĩ lại.
Nhưng bác sĩ cũng chỉ dám nói trước với Tiêu Trọng Triết thôi, vì ai cũng sợ làm ảnh hưởng xấu đến thai phụ.
Trải qua đủ loại kiểm tra thì không phải em bé có dị tật, mà Chân Nam Nam đang mang song thai. Khi đó đừng nói là Chân Nam Nam ngạc nhiên, đến Tiêu Trọng Triết hay trên dưới hai nhà họ Tiêu - Chân đều kinh ngạc, lúc đầu khi xét nghiệm thì chỉ có một túi thai, trải qua thêm mấy tháng, làm đủ loại siêu âm cũng chỉ phát hiện có một em bé thôi mà, sao đột nhiên lại biến thành hai em bé rồi.
Khi này bác sĩ đã nhìn họ, nói:
- Có thể là do đứa bé còn lại quá nhỏ, tất cả đều bị đứa bé lớn che lại hết nên không thể nhìn thấy được.
Nghe đến đây thì Lạc Vô Song mới gật gù, bà ấy đã nói mà, bụng của sinh một sao lại có thể to như vậy chứ, lúc mà Chân Nam Nam mang thai ở tháng thứ tư thì bà ấy đã thấy kì quái rồi, vì trước kia Lạc Vô Song cũng mang song thai và Tiêu Tú Trân chỉ sinh một, nên nhìn qua là họ đã thấy bụng của Chân Nam Nam không đơn giản chỉ có một thai.
Bây giờ thì người sốc tận óc nhất chắc là Tiêu Trọng Triết thôi nhỉ?
Vì theo như bác sĩ nói thì đây là thai cùng trứng, nên nếu sinh ra thì có thể là hai nam hoặc hai nữ.
Nếu là hai nữ thì không còn gì để bàn cãi nữa, quá tuyệt vời luôn rồi.
Cơ mà… Nếu sinh ra hai thằng đực rựa thì không phải anh sẽ phải bị ruồng bỏ gấp hai lần sao?
Và quả nhiên, ghét của nào trời trao của đó, khi Chân Nam Nam chuyển dạ sinh con thì cả nhà đã đem cô hốt vào bệnh viện ngay lập tức, sau khi ngồi chờ phẫu thuật thì Tiêu Trọng Triết còn liên tục khấn Cửu Huyền Thất Tổ, khấn Phật Tổ Như Lai, khấn Quan Âm Bồ Tát, nói chung là có khấn cái gì là anh đều khấn hết, chỉ hi vọng mẹ con ba người bình an.
Nhưng chắc do Tiêu Trọng Triết quên khấn về việc con trai hay con gái, nên ông trời đã trực tiếp ban cho anh hai hội trưởng hội anti Tiêu Trọng Triết.
Hai cậu ấm nhà họ Tiêu cuối cùng cũng đã cất tiếng khóc chào đời lần đầu tiên, khi Tiêu Trọng Triết nhìn thấy hai cậu con trai thì thứ anh quan tâm không phải là việc sau này phải chuẩn bị hai phần sính lễ, mà thứ anh lo lắng nhất chính là cái giường sẽ bị chiếm từ trái qua phải, vợ anh cũng bị chiếm như thế.
Quả nhiên!
Anh đoán đâu có sai!
Hai thằng đó vừa chào đời là trái một thằng, phải một thằng, trực tiếp bao vây vợ anh không có đường có anh chui vào. Càng nhìn, Tiêu Trọng Triết càng tức giận.
Nhưng lúc này Tiêu Uẩn lại nhìn con trai, vỗ vai con trai, nói:
- Con đã hiểu cảm giác của cha lúc trước chưa? Đây gọi là quả báo đó, quả không phải không báo, mà là tới hơi muộn thôi. Chúc con may mắn, con trai.
Cha của anh quả nhiên là rất biết cách nói khấy nói khịa người khác mà, nhưng anh bây giờ chỉ biết khoanh tay đứng nhìn vợ mình bị chiếm hữu thôi chứ có làm gì được hai thằng nhãi ranh đó đâu, thật sự là tức chết đi được mà.
Buổi tối hôm đó, sau khi đã ru con ngủ xong thì Chân Nam Nam cũng muốn nhích một chút thời gian để an ủi chồng mình, cô cũng đem hai đứa nhỏ đặt vào nôi, rồi mới nhẹ nhàng đi tìm chồng mình, dịu dàng hôn một cái lên môi anh, nhỏ giọng gọi:
- Ông xã… Ông xã…
Tiêu Trọng Triết đang nhắm mắt cũng mở mắt ra nhìn cô, vừa nhìn thấy vợ yêu liền choàng tay ôm lấy eo của cô, hôn lên môi cô, nói:
- Em không ngủ được sao?
Chân Nam Nam lắc đầu, sau đó cô lại nhìn anh, nói:
- Không có, trái lại là anh đó, anh không ngủ được sao?
Tiêu Trọng Triết cũng không ngần ngại mà gật đầu, đã qua mấy tháng rồi, anh còn chưa được ôm vợ ngủ, mỗi đêm đi ngủ đều chỉ biết ôm chăn, ôm gối, thật sự là ấm ức lắm rồi. Nhưng vì anh cũng nhìn thấy vợ bận rộn với con cái, nên anh càng không dám khiến cho cô suy nghĩ nhiều.
Chân Nam Nam lúc này liền nhìn anh rồi phì cười, nói:
- Anh đúng là bảo bảo đáng yêu mà, hôm nay hai đứa nhỏ đã ngủ rồi, hay em ôm anh ngủ nha?
- Bà xã, em đúng là làm anh phấn khích muốn chết mà.
Sau đó Tiêu Trọng Triết chỉ vừa mới hôn vợ mình một chút thôi mà hai hội trưởng hội anti Tiêu Trọng Triết đã mở miệng khóc oe oe oe như chưa từng được khóc, gương mặt của Tiêu Trọng Triết có chút sa sầm, hai thằng này được, có khí phách lắm.
Vốn dĩ anh đang định đến mắng hai đứa nhỏ, nhưng đáng tiếc rằng đôi mắt của cả hai đứa đều giống Chân Nam Nam nên anh không nỡ mắng. Chê anh quá thê nô cũng được, nhưng hãy nhìn cặp mắt y hệt như vợ yêu đi, lại còn long lanh ngấn nước nữa chứ, bây giờ có bảo anh quá ngốc nghếch cũng được… Chứ sao mà nỡ mắng chửi hai cục vàng này chứ.
Nhưng dù sao Tiêu Trọng Triết cũng là cha của chúng ta, anh cũng phải có một chút giá trị của bậc làm cha chứ, đến đây anh lại vô cùng nghiêm túc nghiêm giọng, nói:
- Tiêu Dương Kỳ, Tiêu Tu Kiệt, hai đứa vừa rồi đã ôm mẹ rồi, cũng uống sữa no bụng rồi, làm ơn nhắm đôi mắt xinh đẹp kia rồi đi ngủ đi, đừng có làm phiền cha mẹ nữa, biết không?
Còn chưa nhắc đến nhỉ, hai cậu ấm nhà họ Tiêu được đặt là Tiêu Dương Kỳ và Tiêu Tu Kiệt, đặc điểm nhận dạng của hai đứa thì anh lớn Tiêu Dương Kỳ có một nốt ruồi ở đuôi mắt bên phải, còn Tiêu Tu Kiệt thì có một nốt ruồi ở đuôi mắt bên trái.
Đặc biệt hơn thì cái tên Tiêu Dương Kỳ là do cha của cô đã đặt, ý nghĩa của ba chữ “Tiêu Dương Kỳ” chính là viên ngọc đẹp giữa đại dương bao la.
Còn ba chữ “Tiêu Tu Kiệt” là do Lạc Vô Song đã đặt, với ý nghĩa là đứa trẻ hào kiệt, xuất chúng.
Nói chung thì có thể thấy rằng hai bên gia đình đều đã đặt rất nhiều hi vọng vào hai cậu ấm này, nhưng đối với Chân Nam Nam hay Tiêu Trọng Triết thì hai người chỉ mong con của mình có thể bình an trưởng thành là vui rồi.
Chân Nam Nam nhìn chồng đang “dạy dỗ” con trai mà cũng chỉ biết bật cười, người đàn ông này đúng là có nhiều lúc toàn làm ra những chuyện khiến người khác không ngờ được mà. Trước kia, cô còn tưởng anh là người lạnh lùng, ít nói, kiệm lời đến khó gần, nhưng hình như là sai rồi… Tiêu Trọng Triết này không chỉ mặt dày vô sỉ với cô, ngay cả với con cũng không có chút mặt mũi nào.
Đột nhiên Chân Nam Nam cảm thấy hơi lo, không biết sau này anh sẽ nuôi dạy con kiểu gì nữa, thật sự là đáng quan ngại lắm đó.
#Yu~
/69
|