Chương 14.1: Đầu óc bị nước vào.
Cố Bắc Thần về đến Lam Trạch Viên nhưng không xuống xe, chỉ là chờ ở trong xe... Khoảng nửa tiếng sau, thấy Giản Mạt lái chiếc xe màu trắng đi tới.
Hơi nhíu mày, đối với chiếc xe rởm Giản Mạt mua này làm xong thủ tục cũng chỉ mới mười vạn, nhìn thế nào anh cũng đều có có cảm giác muốn đập.
Sau khi Giản Mạt đậu xe xong liếc nhìn chiếc Spyker Takeover, ngay sau đó gửi tin nhắn: Em lên tầng thay quần áo , chờ em năm phút. Moah, Moah!
Nhìn thấy tin nhắn, đôi môi mỏng của Cố Bắc Thần nở một nụ cười nhàn nhạt... ý cười như vậy, nhưng chỉ trong chốc lát đã đạt tới đáy mắt.
“Moah moah?”
Người phụ nữ này luôn như vậy một phút trước vân đạm phong khinh nhìn thấy scandal của anh và người phụ nữ khác, một phút sau lại thân mật với anh giống như chưa có chuyện gì từng xảy ra.
Cố Bắc Thần nghiêng đầu, vừa vặn nhìn thấy bóng dáng Giản Mạt đi vào biệt thự, giây phút đó... ánh mắt anh không tự chủ được càng thêm thâm thúy.
Bà nội Cố ở trong biệt thự nằm ở ngoại thành thành đông, Giản Mạt và Cố Bắc Thần thường xuyên trở về ăn cơm cùng bà cụ... Ban đầu hôn lễ được cử hành ở nơi này, chẳng qua người nhà họ Cố đến tham gia hôn lễ cũng chẳng có mấy người.
Những người không tới này bao gồm cha mẹ của Cố Bắc Thần...
“Mạt Mạt à, sao nhìn lại gầy đi vậy?” Bà nội Cố đối với người cháu dâu này rất hài lòng, mặc dù biết ban đầu cháu trai cưới cô bé này, là bởi vì 20% cổ phần của tập đoàn Đế Hoàng trong tay Mặc Hoài.
Giản Mạt cười dính lấy bên cạnh bà cụ Cố, “Bà nội, bây giờ các cô gái đều thích gầy, gầy một chút mới đẹp.”
Bà nội Cố nghe một chút, giả vờ nghiêm mặt, “Gầy không khỏe mạnh... bà còn đang chờ một đứa chắt nội đấy.”
“Bà nội, lúc trước Cố Bắc Thần lo con chưa tốt nghiệp đã mang thai sẽ không tốt, bây giờ con vừa mới tốt nghiệp chưa lâu mà.” Giản Mạt nói dối dỗ người đặc biệt thuận miệng, không khiến cho người ta cảm thấy giả một chút nào, “Gần đây con cũng muốn cùng Cố Bắc Thần sinh một đứa mà.”
Từ đầu đến cuối Cố Bắc Thần đều không nói câu nào, ngồi im xem cô diễn trò.
Bà nội nghe vậy nhíu mày: “Bà nghe thằng nhóc kia nói không phải con đã có rồi sao?”
Giản Mạt nghĩ có lẽ đây là hậu quả của hôm diễn trò ở bên chỗ nhà họ Cố, tức khắc sắc mặt liền ủ rũ , đôi mắt đầy mất mác, “Con cũng muốn... nhưng cuối cùng khi đến bệnh viện, bác sĩ nói là do dạ dày con không được tốt...”
Bà nội Cố thấy Giản Mạt chịu đựng mất mát buồn phiền, vội kéo tay cô an ủi nói: “Không cần vội vàng, nếu cháu đã muốn, để Tiểu Thần cố gắng một chút, rất nhanh sẽ có thôi...” Nói xong bà cũng nhìn Cố Bắc Thần với ánh mắt như vậy.
Cố Bắc Thần da mặt dày, không cảm thấy gì, nhưng da mặt Giản Mạt mỏng thoáng cái đã đỏ mặt.
“Vâng, cháu và Giản Mạt sẽ cố gắng...” Người nào đó thấy Giản Mạt chưa đủ mất mặt, vẻ mặt nghiêm túc nói.
Bà nội Cố nhìn hai vợ chồng son tình cảm hài hòa nên rất vui vẻ, thấy Cố Bắc Thần cũng không phản đối việc có con, trong ngực lại nhẹ lòng hơn không ít... Sau khi ăn cơm xong, liền đuổi vợ chồng son trở về nỗ lực.
Trở về biệt thự, Cố Bắc Thần còn có việc liền đi vào phòng làm việc.
Nhân cơ hội này Giản Mạt cầm nước hoa hồng vào phòng khác thoa lên mắt cá chân, sợ mùi quá nồng, nên không dám thoa ở trong phòng ngủ.
Bởi vì thời gian còn sớm Giản Mạt cầm bản vẽ thiết kế phòng hòa nhạc ra ngoài tiếp tục vẽ... Nhưng nhìn khung xương đi ra hoàn toàn không hài lòng, dứt khoát để cho suy nghĩ hỗn loạn được nghỉ ngơi.
Giản Mạt tắm xong đã gần 11 giờ đêm, dường như Cố Bắc Thần vẫn còn đang bận rộn.
/4646
|