Cô há mồm ra muốn cắn tên kia,tên hình xem nhanh chóng né tránh, mắng, “Đàn bà thúi, máy quả nhiên là chó cái, thật đúng là thích cắn người”
Tên hình xăm dùng chân đè ép chấn Ngũ Y Y, dùng sức đem cánh tay Ngũ Y Y đẩy lên đỉnh đầu, Ngũ Y Y ra sức lay lay thân mình muốn thoát khỏi tên kia.
“Tới phỏng vấn em, cô ấy toàn hỏi những chuyện gì đâu. Phiền muốn chết rồi”
Cố Tại Viễn nói xong, một hơi uống cạn ly rượu
Hoắc Phi Đoạt căn bản không động ly rượu, lười biếng ngồi tại sô pha, chân dài vươn về phía trước, giống như dã thú lúc nào cũng có thể phát động sức mạnh tấn công con mồi
Mặt mũi khunh thành khuynh quốc, đôi mắt lại mơ hồ tỏa ra sát khí
“Tuyên truyền cậu một chút vinh quang, không phải tốt sao?’ truyện thấy hay các bạn sang Doc Truyen . o r g đọc nhé
Chậm rãi không chút để ý phung ra mấy chữ, âm điệu du dương tự tại
“Nào dám! Đó không phải là phỏng vấn anh, không tiết lộ anh…..Anh ngược lại còn nói em không biết suy nghĩ! Em nói lão đại, anh không thể thiên vị cô nhóc đó như vậy, không phải là cô nhóc đó muốn cái gì, anh liền hai tay dâng lên cho nhóc ấy được? Chẵng lẽ nhóc ây nói muốn uống máu của em, dưỡng nha tu chân, anh cũng cắt lấy chứ?”
Hoắc Phi Đoạt lành lạnh nhìn sang Cố Tại Viễn, mắt đẹp môi mỏng khẽ mở, “Nếu cô ấy muốn, cậu cho cô ấy một ít không được sao?”
“A!” Cố Tại Viễn hai tay ôm ngực tỏ ra bi thương,chua xót nói, “Tâm tôi đau quá a! Lão đại, anh có nhóc ây rồi, liền lập tức vứt bỏ em ! Lão đại anh quá tuyệt tình a!”
Cố Tại Viễn bĩu môi, co rút thành một đống, trốn trong góc, nhỏ giọng lầu bầu, “Người ta chọc anh nổi giận, anh lại trút giân vào em. Sao tôi lại xui xẻo như vậy?”
Điện thoại của Hoắc Phi Đoạt vang lên
Cố Tại Viễn vết thương lành liền quên đau kêu lên,” Ai ai ia, nhìn thấy chưa? Phúc Hi điện thoại tìm anh kìa”
Hoắc Phi Đoạt giận đến mức quăng điện thoại lên bàn, không muốn bắt máy
Cố Tại Viễn cười hắc hắc, “Đừng tức giận, đừng tức giận, em thay anh giải quyết”
Cợt nhã cầm điện thoại lên, sửng sốt nhìn một chút, liền la âm lên, “Lão đại, không phải của Phúc Hi”
Hoắc Phi Đoạt như cũ lạnh lẽo liếc mắt nhìn
Cố Tại Viễn giơ chiếc điện thoại trong tay lên, “Là nhóc con gọi”
“Ừm” Hoắc Phi Đoạt vừa nghe, chợt thân thể thẳng tắp, đoạt lấy điện thoại
Quả nhiên,là điện thoại của Ngũ Y Y gọi tới.
Tên hình xăm dùng chân đè ép chấn Ngũ Y Y, dùng sức đem cánh tay Ngũ Y Y đẩy lên đỉnh đầu, Ngũ Y Y ra sức lay lay thân mình muốn thoát khỏi tên kia.
“Tới phỏng vấn em, cô ấy toàn hỏi những chuyện gì đâu. Phiền muốn chết rồi”
Cố Tại Viễn nói xong, một hơi uống cạn ly rượu
Hoắc Phi Đoạt căn bản không động ly rượu, lười biếng ngồi tại sô pha, chân dài vươn về phía trước, giống như dã thú lúc nào cũng có thể phát động sức mạnh tấn công con mồi
Mặt mũi khunh thành khuynh quốc, đôi mắt lại mơ hồ tỏa ra sát khí
“Tuyên truyền cậu một chút vinh quang, không phải tốt sao?’ truyện thấy hay các bạn sang Doc Truyen . o r g đọc nhé
Chậm rãi không chút để ý phung ra mấy chữ, âm điệu du dương tự tại
“Nào dám! Đó không phải là phỏng vấn anh, không tiết lộ anh…..Anh ngược lại còn nói em không biết suy nghĩ! Em nói lão đại, anh không thể thiên vị cô nhóc đó như vậy, không phải là cô nhóc đó muốn cái gì, anh liền hai tay dâng lên cho nhóc ấy được? Chẵng lẽ nhóc ây nói muốn uống máu của em, dưỡng nha tu chân, anh cũng cắt lấy chứ?”
Hoắc Phi Đoạt lành lạnh nhìn sang Cố Tại Viễn, mắt đẹp môi mỏng khẽ mở, “Nếu cô ấy muốn, cậu cho cô ấy một ít không được sao?”
“A!” Cố Tại Viễn hai tay ôm ngực tỏ ra bi thương,chua xót nói, “Tâm tôi đau quá a! Lão đại, anh có nhóc ây rồi, liền lập tức vứt bỏ em ! Lão đại anh quá tuyệt tình a!”
Cố Tại Viễn bĩu môi, co rút thành một đống, trốn trong góc, nhỏ giọng lầu bầu, “Người ta chọc anh nổi giận, anh lại trút giân vào em. Sao tôi lại xui xẻo như vậy?”
Điện thoại của Hoắc Phi Đoạt vang lên
Cố Tại Viễn vết thương lành liền quên đau kêu lên,” Ai ai ia, nhìn thấy chưa? Phúc Hi điện thoại tìm anh kìa”
Hoắc Phi Đoạt giận đến mức quăng điện thoại lên bàn, không muốn bắt máy
Cố Tại Viễn cười hắc hắc, “Đừng tức giận, đừng tức giận, em thay anh giải quyết”
Cợt nhã cầm điện thoại lên, sửng sốt nhìn một chút, liền la âm lên, “Lão đại, không phải của Phúc Hi”
Hoắc Phi Đoạt như cũ lạnh lẽo liếc mắt nhìn
Cố Tại Viễn giơ chiếc điện thoại trong tay lên, “Là nhóc con gọi”
“Ừm” Hoắc Phi Đoạt vừa nghe, chợt thân thể thẳng tắp, đoạt lấy điện thoại
Quả nhiên,là điện thoại của Ngũ Y Y gọi tới.
/660
|