“Khụ Khụ!” Hoắc Phi Đoạt chỉ có thể giả vờ ho khan để giảm bớt cảm xúc trong lòng mình đang dâng lên.
“Hôm nay anh kho khan rất nhiều, có phải cổ họng không thoải mái không? Có muốn tôi gọi bác sĩ đến không?”
Ngũ Y Y đã quyết định phải cố gắng nịnh hót tên Hoắc lão đại có tính tình xấu xa này thật tốt.
Hoắc Phi Đoạt không cần cảm kích, trợn to mắt nói: “Lại nói nhiều!”
Ngũ Y Y sợ tới mức há miệng, vội vàng đứng im lại rồi cúi đầu xuống.
Hoắc Phi Đoạt thở ra một hơi, hắm cầm khăn choàng choàng lên trên vai Ngũ Y Y, che phủ hết bờ vai cô lại.
“A? Là mặc cho tôi sao? Còn rất đẹp mắt, ánh mắt của chú Trung còn có thể………”
Ngũ Y Y kéo khăn choàng nhìn nó.
“Sau này không được mặc loại quần áo hở hang này nữa…..”
“Tôi biết rồi, tôi biết rồi! Sẽ không dám nữa, không dám nữa……” Ngũ Y Y rụt cổ lại, xua xua hai tay nhỏ bé của mình.
“Ừ.”
“Cái đó…….”
“Hửm?” Nha đầu này còn muốn nói cái gì? Hoắc Phi Đoạt híp mắt, cúi đầu nhìn gương mặt nhỏ bé của Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y cười gượng hai cái: “Ha ha, chủ nợ đại nhân……..Cái đó cái đó…..Sau này đừng dùng cách thức trừng phạt bằng cách ngăn miệng tôi lại được không? Thật sự là khả năng hít thở của tôi rất kém.”
Ách!
Gương mặt Hoắc Phi Đoạt đỏ lên.
Không tồi, nơi này ánh sáng rất mờ, không dễ gì bị người khác nhìn thấy.
“Muốn chết có phải không? Đi thôi!”
Hoắc Phi Đoạt hốt hoảng gầm lên một câu, mở cửa đi ra ngoài trước.
“Người này thật là…..không nghe ý kiến của mình một chút………” Ngũ Y Y vểnh miệng lên, tức giận chân.
Nhịn không được liền phàn nàn vài câu: “Quả thật người ta không thể thở mà, nói nhiều quá bây giờ lưỡi người cũng run lên rồi, Hoắc lão đại này có phải có bệnh hôn môi không? Nước bọt hòa vào nhau, tốt cái gì chứ?”
Đột nhiên cô hiểu rõ, thì ra nhân vật lớn này lại có một sở thích quái dị như vậy!
Hoắc Phi Đoạt lại rất thích dùng cách thức bịt miệng để trừng phạt người khác. Thật sự là làm cho người ta không thể nói được lời nào mà!
Xem ra Hoắc Phi Đoạt vẫn luôn luôn dùng cách này để trừng phạt người khác, cho nên kĩ thuật hôn của hắn mới tốt được. còn nhiều truyện mới tại Doc Truyen . o. r .g
Như vậy Hoắc Phi Đoạt sẽ không dùng cách này để trừng phạt đàn ông chứ?
“Ha ha ha, buồn cười quá, phun máu ra ngoài……”
Ngũ Y Y nghịch nghịch hai ngón tay, chậm chạp đi ra ngoài.
Ngũ Y Y vừa đi ra ngoài liền bị A Trung ngăn cản lại.
“Ngũ tiểu thư, cô ở lại đi một lát rồi đi.”
“Vì sao?”
Ngũ Y Y rướn cổ nhìn qua nhìn lại, liền thấy Hoắc Phi Đoạt đi vào bên trong đám tiệc.
Phía bên kia, ánh sáng rực rỡ, trang phục thơm mát đẹp mỹ lệ.
A Trung khó xử nhìn cô nói: “Nói chung vì lão đại muốn tốt cho cô. Đây là lệnh của lão đại chúng tôi.”
Ngũ Y Y đảo đôi mắt to tròn một vòng: “Làm sao lại ra lệnh a, Hoắc Phi Đoạt rất thích ra lệnh người khác! Đúng là siêu cấp đáng ghét!”
A Trung không dám nói gì chỉ lấy tay xoa xoa trán.
Ngũ Y Y này lại rất chán ghét Lão đại của bọn họ!
Lão đại thật đáng thương………
Đột nhiên Ngũ Y Y cười toe toét hỏi A Trung: “Chú A Trung, chú đã từng bị chú Hoắc trừng phạt chưa?”
“Tất nhiên đã bị qua rồi! Tính tình lão đại còn lợi hại hơn so với hoàng đế!”
Chứ không phải chú Hoắc luyện võ đến thất điên bát đảo, rồi vài ngày sau bị đau thắt lưng à?
“A! Chú cũng chịu qua rồi à? Trời ạ…..chậc chậc chậc…….”
Ngũ Y Y bày ra bộ dạng sợ hãi, còn phát ra giọng chậc chậc.
“Hôm nay anh kho khan rất nhiều, có phải cổ họng không thoải mái không? Có muốn tôi gọi bác sĩ đến không?”
Ngũ Y Y đã quyết định phải cố gắng nịnh hót tên Hoắc lão đại có tính tình xấu xa này thật tốt.
Hoắc Phi Đoạt không cần cảm kích, trợn to mắt nói: “Lại nói nhiều!”
Ngũ Y Y sợ tới mức há miệng, vội vàng đứng im lại rồi cúi đầu xuống.
Hoắc Phi Đoạt thở ra một hơi, hắm cầm khăn choàng choàng lên trên vai Ngũ Y Y, che phủ hết bờ vai cô lại.
“A? Là mặc cho tôi sao? Còn rất đẹp mắt, ánh mắt của chú Trung còn có thể………”
Ngũ Y Y kéo khăn choàng nhìn nó.
“Sau này không được mặc loại quần áo hở hang này nữa…..”
“Tôi biết rồi, tôi biết rồi! Sẽ không dám nữa, không dám nữa……” Ngũ Y Y rụt cổ lại, xua xua hai tay nhỏ bé của mình.
“Ừ.”
“Cái đó…….”
“Hửm?” Nha đầu này còn muốn nói cái gì? Hoắc Phi Đoạt híp mắt, cúi đầu nhìn gương mặt nhỏ bé của Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y cười gượng hai cái: “Ha ha, chủ nợ đại nhân……..Cái đó cái đó…..Sau này đừng dùng cách thức trừng phạt bằng cách ngăn miệng tôi lại được không? Thật sự là khả năng hít thở của tôi rất kém.”
Ách!
Gương mặt Hoắc Phi Đoạt đỏ lên.
Không tồi, nơi này ánh sáng rất mờ, không dễ gì bị người khác nhìn thấy.
“Muốn chết có phải không? Đi thôi!”
Hoắc Phi Đoạt hốt hoảng gầm lên một câu, mở cửa đi ra ngoài trước.
“Người này thật là…..không nghe ý kiến của mình một chút………” Ngũ Y Y vểnh miệng lên, tức giận chân.
Nhịn không được liền phàn nàn vài câu: “Quả thật người ta không thể thở mà, nói nhiều quá bây giờ lưỡi người cũng run lên rồi, Hoắc lão đại này có phải có bệnh hôn môi không? Nước bọt hòa vào nhau, tốt cái gì chứ?”
Đột nhiên cô hiểu rõ, thì ra nhân vật lớn này lại có một sở thích quái dị như vậy!
Hoắc Phi Đoạt lại rất thích dùng cách thức bịt miệng để trừng phạt người khác. Thật sự là làm cho người ta không thể nói được lời nào mà!
Xem ra Hoắc Phi Đoạt vẫn luôn luôn dùng cách này để trừng phạt người khác, cho nên kĩ thuật hôn của hắn mới tốt được. còn nhiều truyện mới tại Doc Truyen . o. r .g
Như vậy Hoắc Phi Đoạt sẽ không dùng cách này để trừng phạt đàn ông chứ?
“Ha ha ha, buồn cười quá, phun máu ra ngoài……”
Ngũ Y Y nghịch nghịch hai ngón tay, chậm chạp đi ra ngoài.
Ngũ Y Y vừa đi ra ngoài liền bị A Trung ngăn cản lại.
“Ngũ tiểu thư, cô ở lại đi một lát rồi đi.”
“Vì sao?”
Ngũ Y Y rướn cổ nhìn qua nhìn lại, liền thấy Hoắc Phi Đoạt đi vào bên trong đám tiệc.
Phía bên kia, ánh sáng rực rỡ, trang phục thơm mát đẹp mỹ lệ.
A Trung khó xử nhìn cô nói: “Nói chung vì lão đại muốn tốt cho cô. Đây là lệnh của lão đại chúng tôi.”
Ngũ Y Y đảo đôi mắt to tròn một vòng: “Làm sao lại ra lệnh a, Hoắc Phi Đoạt rất thích ra lệnh người khác! Đúng là siêu cấp đáng ghét!”
A Trung không dám nói gì chỉ lấy tay xoa xoa trán.
Ngũ Y Y này lại rất chán ghét Lão đại của bọn họ!
Lão đại thật đáng thương………
Đột nhiên Ngũ Y Y cười toe toét hỏi A Trung: “Chú A Trung, chú đã từng bị chú Hoắc trừng phạt chưa?”
“Tất nhiên đã bị qua rồi! Tính tình lão đại còn lợi hại hơn so với hoàng đế!”
Chứ không phải chú Hoắc luyện võ đến thất điên bát đảo, rồi vài ngày sau bị đau thắt lưng à?
“A! Chú cũng chịu qua rồi à? Trời ạ…..chậc chậc chậc…….”
Ngũ Y Y bày ra bộ dạng sợ hãi, còn phát ra giọng chậc chậc.
/660
|