Ngũ Nhân Tâm cúi đầu, tức giận nói: “Thật không bình thường! Tại sao con nhỏ đê tiện đó lại được đàn ông yêu thích?”
Ngũ Nhân Ái theo ánh mắt của Ngũ Nhân Tâm nhìn sang, cười lạnh một tiếng: “Hai người không cần lo lắng, chúng ta trong cái vòng lẩn quẩn này, giống như Ngũ Y Y là con gái riêng nên không nhìn thấy vẻ vang, nó đừng nghĩ có thể gả vào gia đình giàu có. Mà chúng ta, đều lựa chọn chồng là giàu có, quyền thế, cho nên Ngũ Y Y vĩnh viễn đều không vượt qua chúng ta. Không tin, chúng ta mỏi mắt mong chờ đi.”
“Có thật không? Chị Cả!” Ngũ Nhân Tâm bĩu môi nhìn Ngũ Nhân Ái.
Ngũ Nhân Ái lấy tay vuốt ve nhẹ nhàng trên tóc Ngũ Nhân Tâm nói: “Chị nghe ba ba cùng dì Mai nói chuyện phiếm, có ý định muốn tác hợp em và Hàn Giang Đình thành một đôi, hai nhà dự định sẽ ăn một bửa cơm dã ngoại, muốn cho hai người đính hôn. Vui mừng không?”
Ngũ Nhân Lệ lập tức cười: “Oa, chị hai, cuối cùng chị cũng được đền bù như mong muốn rồi.”
Ngũ Nhân Tâm cũng cười lên: “Em cũng biết, chú Hàn và dì Hàn đều thích em, họ không thích Ngũ Y Y đâu.”
Ngũ Nhân Lệ mừng rỡ: “Ngũ Y Y không phải muốn khóc sao? Từ nhỏ đến lớn đều làm kị sĩ bên cạnh Hàn Giang Đình, lại muốn vứt bỏ nó, khẳng định nó vẫn còn muốn làm Hàn phu nhân đây.”
Ngũ Nhân Ái cười châm chọc: “Ngũ Y Y muốn làm Hàn phu nhân? Nó cũng xứng sao? Các em yên tâm, toàn bộ con gái trên đời này chết sạch, Hàn gia cũng không chấp nhận Ngũ Y Y. Cái loại huyết thống không trong sạch thì không có cách nào bước chân vào nhà giàu có.”
Buổi diễn chính thức bắt đầu.
Bên dưới khán phòng, chật cứng các quan chức, nhà giàu có.
Ngũ Phong Cách không tính là giàu có nhất nơi đây, cũng có thể coi như nhà có tiền, cho nên hắn xem như nằm ở giữa.
Hàng ghế đầu là những nhà kinh doanh giàu có nhất nơi đây, còn có thị trưởng và một số quan chức khác.
Tiếc mục thứ nhất là vũ điệu
Hai mươi cô gái mặc trang phục thời Đường cầm quạt múa trên sân khấu.
“Nhìn Thấy không? Đó là Nhân Tâm! Hàng thứ ba phía bên trái người thứ hai, đó là Nhân Tâm nhà chúng ta!” Ngũ Phong Cách kích động dùng sức vỗ tay, khóe miệng vừa cười vừa nói với Tiêu Mai ngồi bên cạnh.
Tiêu Mai gật đầu cười nói: “Đúng vậy! Nhân Tâm của chúng ta thật xinh đẹp, thật là đáng yêu! Ông xã, anh chụp cho con bé mấy tấm hình đi.”
“Ừ đúng, anh cũng quên, vậy em cẩn thận.” Ngũ Phong Cách vội vàng lấy máy ảnh ra, đứng lên nhìn về phía Ngũ Nhân Tâm chụp răng rắc.
Tiết mục vừa kết thúc, đã có người bắt đầu quyên góp tiền, một ông chủ cho năm mươi nghìn.
Một tràn tiếng vỗ tay.
Ngũ Nhân Tâm kích động chạy xuống dưới đài, kéo lấy cánh tay Hàn Giang Đình nói: “Thành công, tiết mục của chúng ta vừa bắt đầu đã thành công, Giang Đình anh biết không? Em nhảy tiết mục đó, có một ông chủ đã cho năm mươi nghìn, thật tuyệt vời.”
Ngũ Nhân Tâm rất hưng phấn, mà Hàn Giang Đình lại bày ra một dạng rất chán ghét, cố ý ngáp một cái, dùng sức gỡ tay Ngũ Nhân Tâm ra, lười biếng nói: “Cả tập thể nhảy vũ điệu thì có gì mà xem, không phải chỉ năm mươi nghìn sao, nhìn cô dễ dàng hài lòng như vậy.”
Hắn nói xong lắc đầu bỏ đi.
Ngũ Nhân Tâm ở lại, hốc mắt từ từ đỏ lên.
Hàn Giang Đình này, chẳng lẽ hắn không muốn nhìn mình một chút nào sao?
Ngũ Nhân Ái theo ánh mắt của Ngũ Nhân Tâm nhìn sang, cười lạnh một tiếng: “Hai người không cần lo lắng, chúng ta trong cái vòng lẩn quẩn này, giống như Ngũ Y Y là con gái riêng nên không nhìn thấy vẻ vang, nó đừng nghĩ có thể gả vào gia đình giàu có. Mà chúng ta, đều lựa chọn chồng là giàu có, quyền thế, cho nên Ngũ Y Y vĩnh viễn đều không vượt qua chúng ta. Không tin, chúng ta mỏi mắt mong chờ đi.”
“Có thật không? Chị Cả!” Ngũ Nhân Tâm bĩu môi nhìn Ngũ Nhân Ái.
Ngũ Nhân Ái lấy tay vuốt ve nhẹ nhàng trên tóc Ngũ Nhân Tâm nói: “Chị nghe ba ba cùng dì Mai nói chuyện phiếm, có ý định muốn tác hợp em và Hàn Giang Đình thành một đôi, hai nhà dự định sẽ ăn một bửa cơm dã ngoại, muốn cho hai người đính hôn. Vui mừng không?”
Ngũ Nhân Lệ lập tức cười: “Oa, chị hai, cuối cùng chị cũng được đền bù như mong muốn rồi.”
Ngũ Nhân Tâm cũng cười lên: “Em cũng biết, chú Hàn và dì Hàn đều thích em, họ không thích Ngũ Y Y đâu.”
Ngũ Nhân Lệ mừng rỡ: “Ngũ Y Y không phải muốn khóc sao? Từ nhỏ đến lớn đều làm kị sĩ bên cạnh Hàn Giang Đình, lại muốn vứt bỏ nó, khẳng định nó vẫn còn muốn làm Hàn phu nhân đây.”
Ngũ Nhân Ái cười châm chọc: “Ngũ Y Y muốn làm Hàn phu nhân? Nó cũng xứng sao? Các em yên tâm, toàn bộ con gái trên đời này chết sạch, Hàn gia cũng không chấp nhận Ngũ Y Y. Cái loại huyết thống không trong sạch thì không có cách nào bước chân vào nhà giàu có.”
Buổi diễn chính thức bắt đầu.
Bên dưới khán phòng, chật cứng các quan chức, nhà giàu có.
Ngũ Phong Cách không tính là giàu có nhất nơi đây, cũng có thể coi như nhà có tiền, cho nên hắn xem như nằm ở giữa.
Hàng ghế đầu là những nhà kinh doanh giàu có nhất nơi đây, còn có thị trưởng và một số quan chức khác.
Tiếc mục thứ nhất là vũ điệu
Hai mươi cô gái mặc trang phục thời Đường cầm quạt múa trên sân khấu.
“Nhìn Thấy không? Đó là Nhân Tâm! Hàng thứ ba phía bên trái người thứ hai, đó là Nhân Tâm nhà chúng ta!” Ngũ Phong Cách kích động dùng sức vỗ tay, khóe miệng vừa cười vừa nói với Tiêu Mai ngồi bên cạnh.
Tiêu Mai gật đầu cười nói: “Đúng vậy! Nhân Tâm của chúng ta thật xinh đẹp, thật là đáng yêu! Ông xã, anh chụp cho con bé mấy tấm hình đi.”
“Ừ đúng, anh cũng quên, vậy em cẩn thận.” Ngũ Phong Cách vội vàng lấy máy ảnh ra, đứng lên nhìn về phía Ngũ Nhân Tâm chụp răng rắc.
Tiết mục vừa kết thúc, đã có người bắt đầu quyên góp tiền, một ông chủ cho năm mươi nghìn.
Một tràn tiếng vỗ tay.
Ngũ Nhân Tâm kích động chạy xuống dưới đài, kéo lấy cánh tay Hàn Giang Đình nói: “Thành công, tiết mục của chúng ta vừa bắt đầu đã thành công, Giang Đình anh biết không? Em nhảy tiết mục đó, có một ông chủ đã cho năm mươi nghìn, thật tuyệt vời.”
Ngũ Nhân Tâm rất hưng phấn, mà Hàn Giang Đình lại bày ra một dạng rất chán ghét, cố ý ngáp một cái, dùng sức gỡ tay Ngũ Nhân Tâm ra, lười biếng nói: “Cả tập thể nhảy vũ điệu thì có gì mà xem, không phải chỉ năm mươi nghìn sao, nhìn cô dễ dàng hài lòng như vậy.”
Hắn nói xong lắc đầu bỏ đi.
Ngũ Nhân Tâm ở lại, hốc mắt từ từ đỏ lên.
Hàn Giang Đình này, chẳng lẽ hắn không muốn nhìn mình một chút nào sao?
/651
|