Qua một lúc rất lâu sau ,Nam Mộng mới khôi phục lại .
Điều chỉnh lại tâm tình của mình một chút ,Nam Mộng ngồi xuống ,cầm chén trà lên chậm rãi uống một ngụm nhỏ ,sau đó mới mở mắt ,mỉm cười nói :'' Cả bốn thứ, tại hạ đều muốn.Mời Các lão cho một cái giá ''.
Lão giả sửng sốt ,có chút không tin mà hỏi ngược lại một câu :'' Tiểu hữu muốn mua tất cả ?''.
Nam Mộng gật đầu khẳng định :'' Không sai ,những thứ này đối với tại hạ rất hữu dụng ,còn cả thanh Lam Dương Kiếm Trung phẩm pháp khí cùng Thượng phẩm pháp khí Bích Độc Đao khi nãy ,tại hạ cũng không muốn bỏ qua ''.
Nghe thấy đối phương đã nói như vậy ,lão giả lại nhớ đến số linh thạch trong túi trữ vật đang đặt trên bàn ,lão giả lại càng khẳng định suy đoán của mình về thân phận của đối phương.
Tuy lão giả không biết trên Huyễn Nguyệt đại lục có đại gia tộc nào họ Nam ,bất quá có lẽ đây chỉ là đối phương lấy tên giả, nhằm để qua loa đối phó mà thôi ,điều này cũng là phong cách thường thấy trong tu tiên giới ,bởi vậy thái độ của lão giả lại thêm vài phần khách khí.
Lão giả chắp tay ,cười nói :'' Bản Các kinh doanh cũng chỉ vì kiếm tiền ,đạo hữu đã muốn mua có lý nào lão phu lại từ chối ,bất quá xin đạo hữu chờ một lát ,ta đi lấy hai thứ kia lại đây ''.
Nam Mộng mỉm cười ,gật đầu .
Cũng không lâu lắm ,lão giả cầm hai chiếc hộp khi nãy quay trở lại ,đặt lên bàn ,sau đó suy nghĩ một lúc ,tiếp đó ngẩng đầu ,nhìn Nam Mộng chậm rãi nói :'' Trung phẩm pháp khí Lam Dương Kiếm 230 linh thạch ,Thượng phẩm pháp khí Bích Độc Đao 580 linh thạch ,Cực phẩm pháp khí Quang Thủy Kiếm 1200 linh thạch...''
Nói tới đây lão giả ngừng lại một chút ,khóe miệng hơi nhếch lên ,nhìn Nam Mộng nói :'' Độc Tung Châu tuy là tiêu hao phẩm ,chỉ có thể sử dụng một lần ,bất quá hiệu dụng của nó có thể che lấp khuyết điểm này ,giá của nó cũng không kém hơn Cực phẩm pháp khí bao nhiêu ,1080 linh thạch .Còn ba cây phi châm này,mỗi cây phi châm 400 linh thạch.Cuối cùng là viên Chấn Lôi Châu ,cũng là thứ quý giá nhất trong bốn thứ ,trị giá...5500 linh thạch !''.
Vừa nghe xong cái giá của Chấn Lôi Châu ,Nam Mộng cũng không tỏ vẻ gì,tuy rằng giá không thấp ,nhưng cái này cũng nằm trong suy tính của hắn ,tuy thứ này tương dương với Linh Nguyên kỳ tu sĩ ,bất quá đối với tu sĩ cảnh giới Linh Nguyên kỳ tác dụng cũng không quá lớn .Nhưng đối với đối với tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ kỳ chẳng khác nào một đại sát chiêu bảo mạng ,bất quá giá thành cũng không thể nào bằng một kiệm Hạ phẩm linh khí .
Lúc này ,lại nghe lão giả nói :'' Tất cả trị giá 9790 linh thạch ''.
Nam Mộng vừa nghe xong liền lâm vào yên lặng .
Một tháng hoàn thành xong nhiệm vụ môn phái,tối đa cũng chỉ được hai viên linh thạch ,số tiền này đồng nghĩa với việc Nam Mộng phải bỏ ra gần một ngàn tháng ,mới có thể kiếm được số linh thạch này .Đương nhiên nếu chỉ là đơn thuần ở trong môn phái cả đời.
Mà một năm chỉ có mười hai tháng !
...
Bước ra khỏi Bảo Khí Các ,Nam Mộng đi dọc theo con đường lớn của phường thị .Xunh quanh có không ít cửa hàng ,quan sát một lúc ,một bảng hiệu thu hút sự chú ý của Nam Mộng.
''Thiên Cơ ?''.
Nam Mộng nhất thời tò mò liền dừng lại,nhìn một lúc ,sau đó bước vào.
Bến trong yên tĩnh dị thường ,không hề có một vị khách nhân nào ,chỉ có một lão giả đang ngủ gục trên bàn, tu vi cũng không thấp ,là Trúc Cơ kỳ 10 tầng.
Quan sát xunh quanh một chút ,hai bên có không ít kệ gỗ ,đặt không ít hộp ngọc.Nhìn một lúc Nam Mộng cũng không biết trong này bán thứ gì ,ngẫm nghĩ một chút ,sau đó Nam Mộng lại gần lão giả ,cất tiếng gọi.
''Đạo hữu ''
''Đạo hữu ''
Khi Nam Mộng gọi đến lần thứ hai mới thấy lão giả mắt nhắm mắt mở ngước đầu lên nhìn mình.
''Ngươi muốn mua gì ?''.
''Khụ khụ ,tại hạ di ngang qua đây ,nhất thời tò mò nên muốn vào xem một chút ,không biết quý tiệm kinh doanh thứ gì ?''.Nam Mộng ho khan hai tiếng ,có chút ngượng ngùng hỏi lão giả.
Lão giả quan sát Nam Mộng từ trên xuống dưới một lượt ,sau đó mới nhàn nhạt nói :'' Khu Mê Thuật ''.
''Khu Mê Thuật ?''.Nam Mộng nghi hoặc ,không hiểu lão giả nói gì ,cũng chỉ đành kiên trì hỏi lại .
''Tại hạ thật không hiểu đạo hữu đang nói gì ,Khu Mê Thuật là gì? ,ta chưa hề nghe qua ,đạo hữu có thể nói rõ hơn không?''.
''Khu Mê Thuật ,Khống Linh Thuật ,ngươi chưa nghe qua ? Nếu không có tiền mua thì mau đi đi,đừng làm phiền lão phu nghỉ ngơi''.Lão giả nhíu mày ,có chút khó chịu trả lời một câu ,sau đó lại gục đầu xuống bàn ngủ tiếp.
''Khống Linh Thuật ?''.
''Hóa ra Khống Linh Thuật còn được gọi là Khu Mê Thuật !''.
Nam Mộng lẩm bẩm một câu ,sau đó hướng lão giả cười cười nói :'' Đạo hữu ,ta muốn mua Khu Mê Linh ''.
Lão giả đang gục đầu xuống bàn ,khí Nam Mộng nói vừa dứt lời lão giả liền ngẩng đầu lên ,đôi mắt bắn ra hai luồng tinh quang khiếp người ,hỏi : '' Ngươi muốn mua Khu Mê Linh ?''.
Nam Mộng :'' Không sai ,ta muốn mau Khu Mê Linh ''.
''Haha ,chào mừng khách quan ,khách quan tuyệt đối đến đúng nơi ,những nơi khác lão phu không dám nói ,ở Mai tuyết Cốc này duy chỉ có bản tiệm mới được xem như chân chính hàng tinh phẩm ,chỉ nói về Khu Mê Linh ,khách quan cần loại nào đều có loại đó ,tuyệt đối không để khách quan phải thất vọng! ''.Lão giả vừa nghe Nam Mộng khẳng định ,bộ dáng vốn dĩ lười nhát đột nhiên thay đổi hoàn toàn,mở miệng sang sảng giới thiệu về Khu Mê Thuật ,dường như chỉ có nơi đây mới có được hàn tốt nhất ,đồng thời đôi mắt không ngừng đảo loạn bên hông Nam Mộng.
Thái độ của lão giả thay đổi quá đột ngột khiến Nam Mộng nhất thời lâm vào sững sốt.
Khi Nam Mộng vừa mới hồi phục lại ,chưa kịp nói câu nào liền bị lão giả cầm tay lôi đi ,miệng còn không ngừng truy hỏi dồn dập :'' Khách quan muốn mua loại nào ? Khu Mê Thú ,Khu Mê Nhân ,hay là Khu Mê Khí? Khách quan cứ việc yên tâm ,bản tiệm chỉ có hàn tinh phẩm ,cho dù là đồng cảnh giới ,nếu so sánh với các tiệm khác thực lực cũng tuyệt đối hơn xa ,tuy giá thành hơi cao chút ,bất quá khách quan cứ yên tâm .Chỉ cần khách quan mua từ ba Khu Mê Linh trở lên ta liền giảm ba phần trăm giá thành cho khách quan.Khách quan vẫn chưa hài lòng? Chỉ cần khách quan mua hai chi Khu Mê Linh có cảnh giới tương đương Trúc Cơ kỳ đại viên mãn ,bổn tiệm lập tức giảm năm phần trăm giá thành cho khách quan.Còn nếu khách quan vẫn còn băn khoăn? mọi việc chúng ta đều có thể từ từ thương lượng ,khách quan không cần lo lắng ''.
Nam Mộng đã có chút choáng váng!
Bất quá sau khí Nam Mộng hồi phục tinh thần lại ,đã thấy lão giả đang dùng đôi mắt tràn ngập chờ mong nhìn chằm chằm vào mình ,thấy vậy Nam Mộng cũng chỉ đành âm thầm cười khổ ,sau đó suy nghĩ một chút ,nói :'' Trước cho tại hạ xem thử Khu Mê Nhân có cảnh giới tương đương ta đi ''.
Lão giả nghe vậy đôi mắt liền sáng ngời ,trong miệng lẩm bẩm như tự nói với mình :'' Trúc Cơ kỳ sáu tầng ? Ừ ,giá tiền cũng không thấp !''.
Nam Mộng chỉ thấy lão giả cầm xuống một chiếc hộp ngọc trên kệ ,sau đó mở ra ,từ trong đó lấy ra một vật có hình người làm bằng đá.
Nói chính xác hơn là ''Tiểu Thạch Nhân '' , bất quá nói là nhân ,cũng chỉ là hình dáng tương tự,bất đồng rõ ràng nhất ở đây là phần đầu được cấu tạo như một viên đá ,ở trên viên đá có khắc trạm hình con mắt ,nhưng kiểu dáng cũng chỉ như những con mắt trên những bức tượng gỗ hoặc đá ,mà chưa được sơn vẽ thường thấy.
Còn phần thân ''Tiểu thạch nhân '' chỉ lớn chừng hơn chục tấc,được từng viên đá nhỏ xếp chồng lên nhau tạo thành các bộ phận tay ,chân ,mình ,...
Nhưng có một điểm chung là trên toàn thân '' thạch nhân '' đều có những đường văn lộ tựa như kinh mạch con người ,trải khắp toàn thân,mà những đường văn lộ này ẩn ẩn còn có linh khí tán phát ra ngoài.
Quan sát một lúc ,Nam Mộng liền kinh ngạc:'' Xích Cương Thạch !''.
Lão giả nghe vậy cười cười '' hắc hắc '' nói :'' Không sai ''.
Nam Mộng thấy lão giả khẳng định ,liền cười cười nói :'' Thảo nào Khu Mê Linh nổi tiếng với giá cả đắt đỏ ,đủ để kiến người nghe được liền chùn bước ''.
Lão giả cười lắc lắc đầu, sau đó lại gật đầu :'' Tuy là giá thành khá cao ,nhưng tuyệt đối đáng giá ''.
Nam Mộng gật đầu ,nói :'' Thứ này chắc chắn là một đại trợ lực ,bất quá...''
Nói đến đây Nam Mộng lại nhíu mày :'' Bất quá mỗi lần chỉ có thể khu sử được một '' Mê Linh '',bằng không thứ này tuyệt đối là một đại sát chiêu ''.
Lão giả lắc đầu ,nói :'' Nếu thứ này không có hạn chế như vậy ,Thiên Linh Môn đã trở thành đệ nhất môn phái tu tiên giới tứ đại lục địa từ lâu.Lại nói thông thường cũng chỉ có đệ tử của các đại gia tộc ,đại tông môn mới có đủ tài lực để thu mua thứ này.Bình thường tán tu cùng đệ tử của các tiểu tông phái chỉ có thể nhìn từ xa. Mà người có được chỉ một '' Mê Linh '' thôi đã không nhiều ,chứ đừng nói đến có nhiều hơn . Huống chi mỗi lần đem ra sử dụng cũng chỉ được khống chế một '' Mê Linh '', bằng không nếu cưỡng chế khu sử nhiều hơn , sẽ bị ''Khu Mê Linh '' cắn trả ,nhẹ thì tổn thương ''Nguyên thần '' ,'' Nguyên khí '' ,nặng thì sụt giảm tu vi .Nếu không phải có nhiều thứ hạn chế như vậy ,lão hủ ta cũng đâu cần phải '' nằm mộng giữa ban ngày '' hết ngày này qua ngày khác như vậy ''.
Nam Mộng chỉ mỉm cười ,không nói gì.
Sau khi quan sát kĩ lưỡng ''Khu Mê Nhân '' trước mắt ,Nam Mộng lại ngẩng đầu hỏi :'' Có thể cho ta xem nốt hai thứ còn lại không ?''.
''Đương nhiên có thể ! Khách quan chờ một lát ''.Lão giả nghe Nam Mộng hỏi cũng không ngạc nhiên ,nói xong câu trả lời liền xoay người bước tới cách đó không xa.
Sau đó lão giả cầm lấy một chiếc hộp ngọc khác đi tới trước mặt Nam Mộng.
Tiếp đó chỉ thấy lão giả lấy từ trong hộp ra một vật ,có hình dáng như hổ ,cũng tựa như lang ,cũng chỉ nhỏ cỡ bàn tay người trưởng thành.
Nam Mộng cầm lấy ,sau đó xem xét kĩ.
Bề ngoài thoạt nhìn cũng không khác gì ''Khu Mê Nhân '',toàn thân cũng được làm từ '' Xích Cương Thạch '' ,cùng các đường văn tựa như mạch máu ,có khác chăng cũng chỉ là về hình dáng ,một cái tựa người ,một cái giống thú.
Trong khi Nam Mộng quan sát '' Khu Mê Thú '' ,lão giả đồng thời cũng quay người đi lấy một cái hộp ngọc khác.
Đến khí Nam Mộng ngẩng đầu lên ,đã thấy lão giả đang cầm lấy một chiếc hộp ngọc khác đứng lẳng lặng nhìn mình.
Tiếp đó Nam Mộng cũng không nói gì thêm ,nhận lấy vật còn lại từ trong tay lão giả.
Thứ này cũng không khác gì với hai thứ trước kia ,chỉ có một thứ khác biệt dễ nhận thấy nhất là hình dáng.
Nếu nói hai thứ trước kia một cái là hình người ,một cái là hình thú ,vậy thứ này lại chẳng khác gì một thanh '' Phủ thương ''.
Ở đỉnh đầu là một mũi nhọn không khác gì một thanh trường thương ,bất quá phía dưới lại có thêm một bộ phận chẳng khác gì một thanh đại phủ.
Quan sát qua cả ba thứ ,trong đầu Nam Mộng không khỏi xuất hiện một nghi vấn .Bởi vì là người mua ,Nam Mộng cũng không khách khí ,mà hỏi thẳng lão giả :'' Ta có chút khó hiểu ,cả ba thứ này đều làm từ '' Xích Cương Thạch '' ,nguyên liệu tuy rằng là thứ tốt ,bất quá về phần thực lực cũng chẳng có gì khác nhau ,không lẽ trong này có điều gì đặc biệt sao? Tại sao lại phải phân làm ba loại ''.
Dường như lão giả cũng đã lường trước Nam Mộng sẽ hỏi câu này ,nên rất thản nhiên giải thích :'' Nghi vấn này của khách quan cũng là câu hỏi mà đa phần những người mua lần đầu tiên đều đề cập tới ,điều này đối với những người không phải trong nghề cũng rất bình thường ''.
Ngừng một lát ,lão giả lại nói tiếp :'' Sở dĩ được chia làm ba loại ,cũng là vì cái tên của nó ,đồng thời cũng là vì ngoại hình của nó ''.
''Khu Mê Nhân sở dĩ được gọi là '' nhân '' ,là bởi vì '' Khu Mê Nhân '' cũng chẳng khác gì một người bình thường không học võ ,những người chưa trải qua về mặt học tập võ thuật ,khi gặp trường hợp cần phải giai thủ ,thông thường cũng chỉ biết dùng tay đấm ,dùng chân đá một cách rất bình thường. Mà '' Khu Mê Nhân '' cũng đơn giản và trực tiếp như vậy. Đây cũng là lý do tại sao '' Khu Mê Nhân '' có giá thành thấp nhất trong ba loại ''.
''Còn Khu Mê Thú ,sở dĩ được gọi là '' Thú '' ,là bởi vì trong lúc chiến đấu ,các loài thú thường rất biết cách tận dụng các bộ vị trên cơ thể của mình , chúng không hề để lãng phí bất cứ bộ phận nào. Chúng có thể dùng trảo cào ,dùng miệng cắn ,dùng đuôi để quất ,dùng sừng để đâm ,dùng thân xác cao to của mình để va chạm ,...có rất nhiều !''.
''Mà những thứ này '' bản năng '' này từ đâu mà có ? Là từ trong linh hồn của chúng !''.
'' Bởi vậy khi chế tạo '' Khu Mê Thú '' ,các đại sư '' Khu Mê Linh '' sẽ phải lấy linh hồn từ '' yêu thú '' ,từ đó rút ra một phần '' tinh hồn '' của các loài yêu thú này ,mà trong đó ,lại chứa đại bộ phận khả năng sơ khai của các loài thú ''.
''Tiếp đó đại sư chế tạo '' Khu Mê Linh '' phải đem '' tinh hồn '' của yêu thú này ,dung hợp vào '' Khu Mê Thú '' có hình dáng tương ứng .Mà để làm được điều này ,người đại sư này phải có trình độ nhất định mới có thể làm được ''.
''Đây cũng là lý do tại sao '' Khu Mê Thú '' giá thành lại cao hơn '' Khu Mê Nhân '' không ít ''.
Lão giả lại nói :'' Còn về '' Khu Mê Khí ''! ''.
Lão giả nhìn Nam Mộng cười nói :'' Là thứ đắt nhất trong ba loại '' Khu Mê Linh '' ở giai đoạn Trúc Cơ kỳ !''.
''Về phần tại sao nó là thứ đắt nhất ''
''Bởi vì '' Khu Mê Khí '' ở giai đoạn Trúc Cơ kỳ có thể phi không được !''.
''Phi không được! Đây không phải là công năng của '' Linh khí '' sao ?'' .Nam Mộng nghe vậy liền kinh ngạc ,sau đó nghi hoặc nói.
Lão giả cười nói :'' Bởi vì trong lúc chế tạo '' Khu Mê Khí '' những người chế tạo ra nó đã dung nhập vào trong một thứ ,gọi là Huyền Không Phấn !''.
''Huyền Không Phấn ! '' .Nam Mộng kinh ngạc.
''Huyền Không Phấn '' được tạo ra từ một loài hoa tên là '' Thất Xạ Hoa '' , đồng thời nó còn được gọi là '' Phấn Vụ Hoa '' .Sở dĩ nó còn được gọi bằng cái tên này ,cũng bởi một nguyên nhân rất đơn giản. '' Thất Xạ Hoa '' từ khi còn ấu niên cho đến khi trưởng thành đều tồn tại dưới dạng '' nụ ''. Cho đến một lúc nào đó ,loài hoa này sẽ tán phát ra một mùi hương ,mà trạng thái này sẽ duy trì liên tục trong bảy ngày .Qua bảy ngày sau '' Thất Xạ Hoa '' sẽ nở bung ra , tựa như hoa " Hướng Dương '' ,không hề có bất kỳ sự chậm rãi nào . Mà sau khi nở bung ra ,'' Thất Xạ Hoa '' đồng thời cũng bắn ra xunh quanh mình một loại '' thanh phấn '' .Loại phấn này sau khi được bắn ra ,sẽ không như các loại phấn thông thường bị gió thổi đi , mà sẽ tập trung ở xunh quanh '' Thất Xạ Hoa '' , tựa như một cô gái e thẹn ,ngượng ngùng kéo rèm che để tránh ánh mắt của chàng nhạc si ngoài khung cửa sổ vậy . Dần dần đứng từ ngoài nhìn vào đã không còn thấy '' Thất Xạ Hoa '' đâu , mà chỉ còn một đoàn sương vụ lở lửng ở giữa không trung . Đến lúc này tu tiên giả đã gọi loài hoa này với cái tên '' Phấn Vụ Hoa ''! ''.
Cũng bởi vì nhận ra loại phấn này ,nên Nam Mộng mới kinh ngạc.
Lão giả thấy Nam Mộng phản ứng như vậy ,liền cười nói :'' Khách quan nhận ra loại phấn hoa này ?''.
Nam Mộng gật đầu.
Lão giả lại nói : ''Không sai ! Huyền Không Phấn ,danh như ý nghĩa .Tại sao sau khi được '' Thất Xạ Hoa '' bắn ra lại không rơi xuống đất như các loại phấn hoa thông thường ?''.
''Đây cũng chính là công dụng chính thức của '' Huyền Không Phấn '' !''.
''Trong lúc các vị đại sư '' Khu Mê Linh '' luyện chế '' Khu Mê Khí '' ,đã đem '' Huyền Không Phấn '' dung nhập vào đó ,điều này , đã làm cho tu sĩ Trúc Cơ kỳ với cường độ thần thức yếu kém vẫn có thể khu sử '' Khu Mê Khí '' bay lên tựa như '' Linh khí '', đồng thời tấn công đôi thủ . Mà để làm được điều này , không chỉ cần '' Huyền Không Phấn '' không thôi , mà còn cần có bí pháp đặc thù ,bí pháp này thuộc về bất truyền chi mật ,chỉ có những kẻ trong nghề mới rõ ràng ''.
Lão giả lại nói :'' Bất quá ,nói là tựa như '' Linh khí '' ,chứ không thể nói công năng của nó giống '' Linh khí '' được ''.
''Linh khí ,không những tài liệu cần thiết để luyện chế trân quý hơn pháp khí rất nhiều, , kèm theo đó cũng không thể thiếu được '' Huyền Không Phấn '' mà ta vừa nói với khách quan , ngoài ra còn một thứ cũng cực kỳ trọng yếu ,cùng thập phần hữu dụng , đó là một loại thủy ,loại thủy này có tên là '' Nhược Trầm Thủy ''! ''.
''Nói đến thứ này phải kể về sự việc hơn trăm vạn năm về trước ''.
''Khí đó tu tiên giới tứ đại lục địa ,nếu so với hiện tại phải dùng đến câu '' cực kỳ sơ khai '' để hình dung.
''Lúc đó, đừng nói là dưới khe sâu ,những tuyệt vực ,hay những hang động bí ẩn ,cho dù là trên mặt đất ,hay ngoài biển ,thậm chí là trên không trung nơi con người sinh sống , khắp nơi đều có yêu thú. Có thể nói thiên hạ lúc bấy giờ là thiên hạ của yêu thú cũng không ngoa ''.
''Mà khi ấy Linh Nguyên sơ kỳ tu sĩ bằng với cường độ thần thức của mình ,cũng chỉ có thể khu sử được một kiện Hạ phẩm linh khí mà thôi , cho dù là có thêm '' Huyền Không Phấn '' ,tu tiên giả cũng chỉ có thể phân tán một bộ phận thần thức của mình để sử dụng các loại '' linh phù '' hay những vật phụ trợ khác,ngoài ra đã vô lực đồng thời khống chế những thứ khác ''.
''Mà khi đó tuy yêu thú có rất nhiều ,nhưng việc săn giết yêu thú lại cực kỳ khó khăn cùng nguy hiểm . Thông thường ,cho dù là với một đội ngũ có năm đến sáu người cùng hợp tác hành động ,sau đó chọn trúng một con yêu thú sống đơn lẻ .Nhưng chỉ giao đấu chưa được bao lâu , đã bị số lượng yêu thú nhiều vô số kể bao vây ,kết quả cũng chỉ có một...''
Chính là tuyệt lộ !
''Nguyên nhân rất đơn giản ,bởi khi đó ,cho dù là nơi được cho là an toàn nhất ,thưa thớt yêu thú nhất ,nhiều tu tiên giả lui tới nhất ,những cũng không thể thay đổi được sự thật là...yêu thú có quá nhiều ! ''.
''Mà nguyên nhân trọng yếu nhất của sự việc này , chính là thực lực của tu sĩ ! ''.
''Lúc đó một Linh Nguyên sơ kỳ tu sĩ ,cũng chỉ có thể khu sử được một kiện Hạ phẩm linh khí ,cùng một vài thứ phụ trợ như '' linh phù '' các loại. Song, khí đối diện với yêu thú cấp ba đồng giai ,thì kết quả là...''
''...Linh khí khi gặp phải lớp da dày, cùng lân phiến cứng rắn của yêu thú chỉ để lại một vết sướt nhỏ ,thậm chí chỉ là một vết ngấn. Còn các loại phụ trợ như '' linh phù ''...''
''...Khi gặp phải '' thần thông thiên phú '' của yêu thú ,thì chẳng khác nào một tấm giấy mỏng. Chỉ cần dùng một ngón tay đâm vào ,ngay lập tức liền rách toạc !''.
''Đồng thời tình cảnh của nhân loại lúc đó cũng cực kỳ bi quan .Hết ngày này sang ngày khác, tu tiên giả ,thậm chí là phàm nhân đều chỉ biết đến việc , làm thế nào để chạy thoát khỏi sự đuổi giết của yêu thú ,đồng thời tìm kiếm biện pháp tránh né khỏi sự truy lùng của yêu thú. Sự việc cứ tiếp diễn mãi như vậy , cho đến khi tu sĩ cùng phàm nhân hết mặt trời lặn lại lên , cũng chỉ biết quanh năm suốt tháng trốn trong các đại thành thị được tu sĩ kiến lập ,dựa vào số lượng nhân thủ đông đảo ,mà gắng gượng chống đỡ qua ngày ''.
Nói tới đây ,lão giả lắc lắc đầu cười nói :'' Có lẽ cái đạo lý '' Thịnh cực tất suy , suy cực tất thịnh '' của tạo hóa lại tiếp tục vòng quay nhàm chán của nó ''.
Lão giả lại nói :'' Vào cái lúc phải nói là vô cùng gian nan này ,đột nhiên lại xuất hiện một vị '' tuyệt thế thiên tài '' ,sở hữu thiên phú dị bẩm về phương diện luyện khí. Chính người này đã phát hiện ra sự tồn tại của '' Nhược Trầm thủy '' trong ''Thiên Lựu Nhược Thủy '' .Cũng chính người này ,dựa vào trí tuệ siêu tuyệt của mình , nghiên cứu ra một loại thủ pháp tinh luyện ra một loại tên là '' Hồn linh '' trong '' Nhược Trầm thủy ''.
''Mà cũng chính là vị thiên tài này , đã sáng tạo ra thủ pháp đem '' Hồn linh '' dung nhập vào '' Linh khí '' ,thậm chí là '' Pháp Bảo !''.
''Chưa nói đến thứ '' Pháp bảo '' xa xôi , chỉ nói về '' Linh khí '' . Trước đó Linh Nguyên sơ kỳ tu sĩ chỉ có thể khu sử được một kiện Hạ phẩm linh khí ,nhưng từ khi loại thủ pháp này được truyền lưu rộng rãi ra ngoài .Linh Nguyên sơ kỳ tu sĩ ,đừng nói là Hạ phẩm , Trung phẩm, thậm chí là Thượng phẩm linh khí ,cũng đều có thể khống chế dễ dàng mà không hề có chút miễn cưỡng nào ,càng đừng nói đến những thứ phụ trợ khác ''.
''Có thể nói ,từ đó thế sự đổi dời , thiên thời chuyển biến ''.
''Nhân loại từ bị ép cho khổ sở sinh tồn ,ngay lập tức đảo ngược hoàn toàn tình thế của đôi bên .Không những đã diệt sát vô sô yêu thú , thậm chí còn bức lùi yêu thú về sào huyệt của nó .Hơn nữa trên mặt đất thì đẩy lùi yêu thú đến tận Hoang lâm Tuyệt địa ,ngoài biển thì mở mang ra ngoài vài chục vạn dặm ,trên không thì tuyệt vô thú ảnh , ngay cả ban đêm cũng đã không còn yêu thú tấn công phàm nhân ''.
Nói đến đây, lão giả nhìn Nam Mộng cười nói :'' Từ đó trở đi ,quang cảnh tu tiên giới chắc khách quan cũng đã rõ. Tu sĩ xem yêu thú như là một món tài bảo ,có thể giúp bản thân nhanh chóng tiến giai ,gia tăng thực lực ''.
Nam Mộng nhẹ gật đầu ,sau đó lại cảm thán :'' Đa tạ đạo hữu , ta cũng không biết được, '' Linh khí '' còn có một đoạn lịch sử như vậy ''.
''Hắc hắc ,cũng không có gì ,chỉ cần khách quan mua hàng của lão hủ ,dù chỉ là một chi ''Mê Linh'' ,đã hoàn toàn đáng giá một phen miệng lưỡi của lão hủ ta ''. Vừa nói lão giả vừa xoa tay ,đồng thời hai mắt cứ loạn chuyển trên gương mặt Nam Mộng cùng túi trữ vật bên hông.
Nhìn thấy cảnh này ,không hiểu tại sao trong lòng Nam Mộng có cảm giác '' không an toàn '' ,vì vậy hắn nhanh chóng nói ra :'' Ta muốn mua cả ba loại ,mỗi loại một chi ''.
''Cả ba loại !''.Đôi mắt lão giả sáng ngời .
Sau đó giọng nói có chút cấp bách :'' Khách quan muốn mua cả ba loại ,mỗi loại một chi ,ta không nghe lầm chứ ?''.
Nam Mộng mỉm cười ,gật đầu khẳng định, nói :'' không sai ,là ta nói như vậy ,không biết giá thành thế nào ?''.
Nghe Nam Mộng nói,lão giả ngay lập tức cười to một tiếng sảng khoái :'' Haha ,lựa chọn của khách quan tuyệt đối chính xác ,cả ba loại , mỗi loại một kiện ,giá thành là ,...ách ! ''.
Nói giữa chừng ,lão giả ngừng lại ,đôi mắt chớp chớp hỏi Nam Mộng : '' Không biết khách quan muốn mua loại cảnh giới nào ? Là năm tầng ,sáu tầng ,hay thậm chí là bảy tầng ?''.
Suy nghĩ một chút ,Nam Mộng mỉm cười nói :'' Là Trúc Cơ kỳ đại viên mãn ''.
Sau đó Nam Mộng còn lặp lại một cách '' tỉ mỉ '' :'' Cả ba loại đều là Trúc Cơ kỳ đại viên mãn !''.
Lão nghe nghe thế liền sửng sốt trong chốc lát ,lát sau mới hồi phục lại ,miệng lập tức hô to :'' Người đâu! Dâng trà ! Mau dâng trà cho quý khách !''.
Sau đó lão giả cười híp mắt lại ,tư thái '' từ tốn '' ,'' nhã nhặn '' mời Nam Mộng tới chiếc bàn cách đó không xa :'' Khách quan ,xin mời ngài ngồi vào bàn ,lát nữa sẽ có người dâng trà cho ngài ''.
Nam Mộng lại một lần nữa bị thái độ chuyển biến quá mức đột ngột của lão giả làm cho sửng sốt, ngây người tại chỗ.
Nam Mộng còn chưa có hành động gì,đã bị lão giả kéo lại chiếc bàn cạnh đó ,sau đó còn ấn vai Nam Mộng để hắn ngồi xuống .
Đến khi Nam Mộng hồi phục tinh thần lại ,đã thấy bản thân mình đã ngồi vào ghế ,còn phía đối diện lão giả lại đang cười tủm tỉm nhìn mình .Nhìn thấy như vậy Nam Mộng chỉ biết âm thầm cười khổ ,sau đó nói :'' Không biết giá thành thế nào , mời đạo hữu cứ nói ra ''.
''Khu Mê Nhân Trúc Cơ kỳ đại viên mãn 4000 linh thạch ,Khu Mê Thú Trúc Cơ kỳ đại viên mãn 5600 linh thạch ,Khu Mê Khí Trúc Cơ kỳ đại viên mãn 6700 linh thạch .Tổng cộng là 1 vạn 6300 linh thạch ''. Lão giả không nhanh không chậm nói ra ,đến câu ''Trúc Cơ kỳ đại viên mãn '' còn nhấn âm thật mạnh ,sau đó mắt không chớp nhìn Nam Mộng.
''Đắt như vậy ! ''. Nghe lão giả báo giá Nam Mộng không khỏi thốt lên ,tuy rằng hắn đã biết tuyệt đối không rẻ ,nhưng không ngờ lại cao đến như vậy.
Lão giả thản nhiên nói :'' Khách quan nhìn xunh quanh bản tiệm xem , nếu không phải giá thành cao như thế ,nơi đây cũng không đến mức vắng ngắt như hiện tại ''.
Nam Mộng gật đầu ,đang định mở lời ,lại thấy một thiếu nữ trông khá trẻ đi từ bên trong ra,trên tay còn đang bưng khay trà. Đợi đến khi thiếu nữ lui ra ,Nam Mộng mới cầm chén trà lên ,hớp một ngụm ,sau đó mới nói :'' Quý tiệm không có bán '' Khu Mê Linh '' cảnh giới Linh Nguyên kỳ sao ?''.
Lão giả lắc đầu nói :'' Bổn môn ngoài '' Khu Mê Linh '' cảnh giới Trúc Cơ kỳ ra ,tuyệt không bán '' Khu Mê Linh '' cảnh giới khác ra ngoài. Thông thường cũng chỉ có nội môn đệ tử mới được sở hữu ,ngoài ra chỉ có thể xuất hiện ở các cuộc đấu giá hay trao đổi hội quy mô khá lớn ''.
Lão giả lại nói :'' Mà cho dù có bán ra ngoài ,chỉ với cảnh giới của khách quan cũng không thể nào khu sử được ''.
Nam Mộng nghi hoặc hỏi :'' Tại sao ?''.
Lão giả nói : '' Tầm hiểu biết của khách quan về '' Khu Mê Linh '' dường như rất có hạn ?''.
Nam Mộng cũng không phủ nhận ,gật đầu noi :'' Đúng vậy ,sự hiểu biết của tại hạ về '' Khu Mê Linh '' cũng chẳng được bao nhiêu ''.
Lão giả nhẹ gật đầu ,cũng không nói gì , chỉ nói :'' Nếu tu sĩ cưỡng chế khu sử '' Khu Mê Linh '' cao hơn bản thân một đại cảnh giới ,sẽ bị ''Khu Mê Linh '' phản phệ .Nhẹ thì đại giảm hẳn một đại cảnh giới , còn nặng thì thậm chí là tử vong.Đây là lý do tại sao ta nói như vậy ''.
Nam Mộng cũng không nói gì nữa ,mà quay lại chủ đề chính .Nam Mộng nhìn lão giả nói :'' Được rồi ,ta mua cả ba loại ''.
''Được ,vây xin khách quan chờ một chút '' .Lão giả cười nói ,sao đó đứng dậy xoay người rời đi.
Chỉ một lát sau ,lão giả cầm trên tay ba chiếc hộp ngọc đặt trên bàn ,trước mặt Nam Mộng ,sau đó nói :'' Mời khách quan xem ''.
Nam Mộng mở hộp ngọc ra ,kiểm tra thoáng qua một chút ,bên trong là ba loại ''Khu Mê Linh '' cũng đều là cảnh giới Trúc Cơ kỳ đại viên mãn .Sau khi đã thấy không có vần đề gì , Nam Mộng lấy túi trữ vật đặt trước mặt lão giả nói :'' Mời đạo hữu kiểm tra ''.
''Như lão hủ đã nói , chỉ cần khách quan mua hai chi '' Khu Mê linh '' cảnh giới Trúc Cơ kỳ đại viên mãn trở lên , ta sẽ giảm cho khách quan năm phần trăm giá thành.Đây là số linh thạch còn thừa ,xin khách quan nhận lấy ''.Sau khi kiểm tra xong ,lão giả ngẩng đầu lên nói với Nam Mộng ,đồng thời đưa lại cho Nam Mộng một chiếc túi trữ vật khác.
Nam Mộng cầm lấy ,sau đó cáo từ rời đi.
Khi ra khỏi '' Thiên Cơ '' ,Nam Mộng lại tiếp tục thả chậm cước bộ trên đường .Hiện tại người đi lại cũng đã không ít ,lúc này phía trước mặt Nam Mộng đang đi tới một nam một nữ ,sau đó hai người này bước vào một tòa lầu bên cạnh ,Nam Mộng bất giác ngước đầu lên nhìn xem nơi hai người vừa vào.
'' Cải Mệnh ''
Nhìn thấy hai chữ này ,Nam Mộng không khỏi cười nhẹ ,lẩm bẩm :'' Danh hào cũng không nhỏ ''.
Sau đó Nam Mộng cũng bước vào.
Vừa vào cửa ,thứ Nam Mộng nhìn thấy là '' người ''.
Khách rất đông !
Bất quá cho dù là khách không ít ,nhưng sự chuyên nghiệp của nơi này vẫn không suy giảm .
Nam Mộng vừa bước vào chưa được bao lâu ,một thiếu nữ diện mạo khá thu hút sự chú ý của người khác đi đến trước mặt hắn ,nói:'' Đạo hữu cần gì ?''.
Giọng nói của cô gái chẳng khác gì chim sơn ca đang hót khiến Nam Mộng không khỏi nhìn nhiều vài lần ,sau đó mới nói :'' Tại hạ muốn mua một ít đan dược cần thiết ''.
Thiếu nữ mỉm cười nói :'' Vậy mời đạo hữu đi theo ta ''.
Nam Mộng gật đầu .
Bên trong diện tích cũng không nhỏ ,chỉ nhìn sơ qua Nam Mộng cũng có thể ước chừng có gần trăm trượng ,lúc này khách tuy nhiều nhưng không hề có vẻ gì là chật chội ,xunh quanh còn bày không ít bàn ghế thấp.
Nam Mộng được cô gái dẫn đến một chỗ ngồi trong số đó.
Sau khi ngồi xuống ,Nam Mộng hướng cô gái chắp tay nói :'' Tại hạ dự định tham gia một chuyến săn giết yêu thú ,mà nơi tại hạ muốn đến là một nơi khá ẩm ướt , u tối.Xin hỏi đạo hữu ,những nơi như vậy thông thường nên chuẩn bị những loại đan dược nào mới phù hợp ,mong đạo hữu chỉ giáo ''.
Cô gái nghe vậy không trả lời ngay ,mà ngồi xuống đối diện Nam Mộng , sau đó mỉm cười chậm rãi nói :'' Theo kinh nghiệm của tiểu nữ ,những nơi như vậy thường xuất hiện các loại Hàn thú ,Hàn độc cùng Âm khí ,thậm chí có nhiều nơi tương tự như vậy có tồn tại Chướng khí ,Âm phong .Còn có không ít nơi còn tồn tại Thi độc , Mê độc ''.
Nam Mộng nghe vậy ,tò mò hỏi :'' Mê độc ?''.
Cố gái nhìn Nam Mộng nói :'' Đạo hữu không biết '' mê độc '' sao ?''.
Nam Mộng gật đầu nói :'' Đúng vậy ,tại hạ vẫn chưa nghe qua '' mê độc '' bao giờ ''.
Thiếu nữ nhẹ gật đầu ,không nhanh không chậm nói :'' Đạo hữu chưa nghe qua cũng là chuyện bình thường ,bởi vì người biết được nó đa phần đều đã vẫn lạc ''.
Nam Mộng hỏi :'' Có huyền cơ gì sao ?''.
Thiếu nữ gật đầu nói :'' Mê độc ,thông thường chỉ xuất hiện ở những nơi hàn lãnh ,ngập tràn chướng khí ,những nơi như vậy ,thông thường mức độ nguy hiểm rất cao .Mà người trúng phải '' mê độc '' ,bình thường không hề có chút phát giác nào, đến khí độc tính xâm nhập vào não bộ ,người trúng độc mới có thể phát giác được .Đến lúc đó có người thì trực tiếp hôn mê ngay tại chỗ ,nếu như không được cứu giúp ,vậy có thể chờ bị yêu thú xơi tái. Còn có người khí bị trúng độc ,thần trí tức thì lâm vào huyễn cảnh ,cứ giống như trong mơ ,bước đi một cách vô thức ,đến khi sa vào những nơi có nguy hiểm thì vẫn lạc ,hoặc cũng rơi cả vào bụng yêu thú. Cho nên những người khi biết đến '' Mê độc '' ,có hơn chín thành ,đã không còn cơ hội truyền tin tức ra ngoài ''.
Nam Mộng có chút kinh hãi ,không kìm được liền truy hỏi :'' Không lẽ không có cách nào phòng tránh hay sao?''.
Thiếu nữ thản nhiên nói :'' Trên đời này không có thứ gì là vô địch , '' Mê độc '' ,vẫn có thể phòng ngừa được ''.
Nam Mộng chắp tay ,nói :'' Xin chỉ giáo ''.
Thiếu nữ nói :'' Biện pháp cũng rất đơn giản ,khi xâm nhập vào những nơi như vậy ,đạo hữu chỉ cần sử dụng '' Quang Tráo Phù '' bảo hộ toàn thân ,thì đã không có vấn đề gì ''.
Nam Mộng ngạc nhiên :'' Đơn giản như vậy ''.
Thiếu nữ thản nhiên cười nói :'' Chỉ đơn giản như vậy , '' Mê độc '' tuy lợi hại nhưng cũng có cực lớn hạn chế .''Mê độc '' rất khó bị phát hiện ,cho nên khi bị địch nhân hay yêu thú phá vỡ phòng hộ ,đạo hữu nên nhanh chóng tái khởi lớp phòng hộ mới ,bằng không nếu nơi giao chiến của đạo hữu lại trùng hợp có tồn tại '' mê độc '' ,vậy chẳng khác nào đạo hữu đã giao phó tánh mạng của mình cho đối phương ''.
Nam Mộng gật đầu nói :'' Đa tạ ''.
Nam Mộng lại nói :'' Vậy mời đạo hữu giới thiệu cho ta những đan dược phù hợp ''.
Thiếu nữ ngẫm nghĩ một lúc ,sau đó mới nói :'' Nếu theo như lời đạo hữu nói ,tiểu nữ có thể giới thiệu cho đạo hữu vài loại ''.
Thiếu nữ lại nói :'' Cửu Tiêu Đan ,là một loại đan dược có thể mau chóng chữa trị được chín loại ''Hàn độc'' thường thấy trong tu tiên giới .Xuân Cơ Đan ,có thể giúp đạo hữu sau khí trúng phải âm khí ,âm phong mau chóng khôi phục lại năng lực của mình.Hồi Nguyên Đan , giúp đạo hữu sau khi bị trúng phải '' Thi độc '' có thể mau chóng khôi phục sinh mệnh lực ,tránh khỏi bị độc tính ảnh hưởng đến căn cơ.Bách Độc Đan ,có thể giúp đạo hữu mau chóng khu trừ ,chữa trị các loại độc tính thông thường của yêu thú ở giai đoạn Trúc Cơ kỳ ,không để bị ảnh hưởng đến chiến lực,...''
Sau khi nghe cô gái nói ra hàng loạt đan dược ,Nam Mộng lâm vào suy nghĩ .
Những thứ này Dương Vũ cũng đều đã nói với hắn ,cung không có gì mới lạ .Vì để thêm phần an toàn ,hắn không thể không xin ý kiến của thiếu nữ xinh đẹp trước mắt này .Dù sao thêm một phần thủ đoạn bảo mệnh ,đồng nghĩa với bản thân hắn lại có thêm cơ hội bước xa hơn trên tu tiên lộ .Những thứ hắn có thể suy nghĩ đến ,hắn đều sẽ không bỏ qua .
Suy nghĩ một lát ,Nam Mộng mới ngẩng đầu lên nói với thiếu nữ :'' Mỗi loại ,tại hạ mua hai viên ''.
Thiếu nữ nghe thế liền ngạc nhiên :'' Đạo hữu mua nhiều như vậy !''.
Nam Mộng mỉm cười ,nói một cách rất đơn giản :'' Thêm một viên đan dược ,đồng nghĩa với thêm một phần an toàn ''.
Nhìn thiếu nữ rời đi ,sau đó Nam Mộng hơi cúi đầu ,nhắm mắt lại ,tâm thần chìm vào tĩnh lặng.
Đột nhiên ,có một chủ đề ở bàn bên cạnh thu hút sự chú ý của hắn.
Tuy Nam Mộng vẫn nhắm mắt ,nhưng tai cùng thần thức lại đang ở phía phát ra âm thanh .
Một nam tử niên kỷ khoảng chừng hai lăm ,hai sáu ,đang nhíu mày nói với thiếu nữ đứng đối diện :'' Quý tiệm không có đan dược giải độc của Xích Hỏa Viêm thú sao ?''.
Thiếu nữ có chút khó xử ,nói :'' Bản tiệm không phải không có ,mà là vừa mới bán hết .Đạo hữu không phải không biết ,loại giải dược này rất khó thu thập đủ nguyên liệu để luyện chế .Mà độc tính của Xích Hỏa Viêm thú rất đặc thù ,giải dược nếu không thu thập đủ phân lượng ,cho dù có luyện chế ra ,thì đối với người bị trúng độc cũng không có tác dụng gì. Bản tiệm chỉ có thể nói câu xin lỗi với khách quan vậy ''.
...
Nam Mộng mở mắt ,lẩm bẩm :'' Độc tính đặc thù ?''.
Lúc này ,thiếu nữ vừa nãy đã trở lại ,cầm trong tay một chiếc hộp ,sau đó mở ra ,bên trong có không ít các loại bình lọ ,tiếp đó hướng Nam Mộng nói :'' Đay là những thứ đạo hữu cần ,mời đạo hữu kiểm tra ''.
Nam Mộng phóng thần thức vao trong ,sau khi đã thấy không có vấn đề gì , Nam Mộng mới thu thần thức lại ,tiếp đó hương thiếu nữ chắp tay nói :'' Xin hỏi đạo hữu ,ngoài những thứ này ra, còn có loại độc tính nào cần có đan dược đặc thù mới chữa trị được ,mà những thứ đan dược thông thường đều không có hiệu quả hay không ?''.
Thiếu nữ gật đầu nói :'' Có ''.
Sau đó thiếu nữ ngồi xuống ,chậm rãi nói :'' Ngoài những loại độc thông thường ra, còn có những loại độc khác cần phải có đan dược tương ứng mới có thể chữa trị được ,mà những loại độc này thông thường đều rất mạnh ,nếu trong khoảng thời gian nhất định mà không được giải trừ hoặc không được giải trừ kịp thời ,sẽ rất nguy hại tới thân thể ,thậm chí là tử vong ''.
Tiếp đó cô gái nghi hoặc nhìn Nam Mộng nói :'' Đạo hữu muốn mua loại này ? Loại đan dược này tuyệt không rẻ !''.
Nam Mộng gật đầu nói : '' Không sai ''.
Sau đó Nam Mông lại nói thêm :'' Nơi tại hạ muốn đến không biết có những loài độc đặc thù nào .mong đạo hữu chỉ giáo ''.
Thiếu nữ trầm tư một chút ,sau đó mỉm cười nói :'' Loại trường hợp này rất không cố định ,thông thường những loại độc đặc thù này đều có thể xuất hiện ở mọi nơi ,mọi vật ,cho dù là thú hay hoàn cảnh đặc thù, thậm chí là dược thảo ,thạch ,linh hỏa ,linh thủy ,linh vật ,...rất đa dạng''.
Nam Mộng nhẹ gật đầu ,lại nói :'' Thứ cho tại hạ đường đột,không biết quý tiệm có bao nhiêu loại đan dược như vậy ?''.
Thiếu nữ cũng không để ý ,cười cười nói :'' Không ít hơn trăm loại ''.
Nam Mộng im lặng.
Cúi đầu trầm tư một chút ,sau đó Nam Mộng ngẩng đầu lên ,nói :'' Đạo hữu lấy cho tại hạ mười loại dan dược như vây ,bất quá phải là loại giải dược của loại độc thường thấy ở những nơi âm lãnh ,ẩm ướt ,cùng với một số loại đan dược chữa thương thông thường ''.
Thiếu nữ kinh ngạc nói :'' Đạo hữu ,số linh thạch này cũng không phải nhỏ ,thậm chí có thể nói là rất lớn ''.
Lần này ,Nam Mộng trả lời cũng rất trực tiếp :'' Vì tánh mạng ,bỏ ra bao nhiêu linh thạch cũng xứng đáng !''.
Thiếu nữ nghe thấy đối phương nói vậy ,cũng không nói gì nữa ,rời đi.
Tuy rằng số linh thạch này cho dù là Trúc Cơ kỳ đại viên mãn cũng chưa chắc bỏ ra được ,bất quá nếu đối phương là đệ tử của các đại gia tộc ,đại tông môn ,mà lại được coi trong ,thì cho dù là Trúc Cơ kỳ năm tầng cũng có thể bỏ ra được số linh thạch này.
Không lâu sau thiếu nữ quay trở lại ,sau đó đưa cho đôi phương chiếc hộp cũng tương tự ,kế tiếp là đợi đối phương giao linh thạch.
Đến khi thiếu nữ kiểm tra linh thạch , mới phát hiện bên trong còn thừa ra 100 linh thạch. Cô gái thấy vậy liền nghi hoặc ,ngẩng đầu lên định nói với đối phương ,lại thấy đối phương chắp tay ,mỉm cười nói với mình :'' Đây xem như là quà biếu tặng đạo hữu của tại hạ ,hoặc cũng có thể nói là thù lao ,nhờ đạo hữu mà tại hạ giải khai được không ít nghi hoặc ,cáo từ !''.
Vừa dứt lời ,đã thấy đối phương quay đầu rời đi.
Bước ra khỏi '' Cải mệnh '' ,Nam Mộng lại tiếp tục đi về phía trước ,không lâu sau đó ,Nam Mộng lại bước vào một cửa hàng có tên '' Hoán Phù Hành ''.
Một lát sau ,lại thấy Nam Mộng bước ra khỏi nơi đó .
Kế tiếp Nam Mộng lại không nhanh không chậm bước đi ,cũng không bao lâu ,Nam Mộng bước vào một tòa trà lâu , có danh '' Nhàn Đàm Tự Tại Lâu ''.
Vừa bước vào ,Nam Mộng đã thấy có không ít người ,nam có ,nữ có ,lão có ,ấu có .Có người chỉ ngồi một mình ,vừa thưởng trà vừa suy nghĩ chuyện của bản thân . Cũng có kẻ tụm bốn tụm năm đàm luận chuyện thiên hạ ,trên trời dưới đất.
Ngay lập tức đã có một vị nam tử khoảng hơn hai mươi ,đi tới trước mặt Nam Mộng chắp tay ,mỉm cười nói :'' Không biết đạo hữu cần gì , linh trà ,linh tửu ,là ngồi cùng mọi người hay là một gian độc lập ''.
Nam Mộng nhìn nam tử nói :'' Một gian độc lập cùng một bình linh trà ''.
Nam tử cười nói :'' Được ,mời đạo hữu đi theo ta ''.
Nam Mộng theo sự dẫn đường của nam tử đi tới trước một căn phòng ,sau đó chỉ thấy nam tử lấy ra một cái lệnh bài ,tiếp đó là một luồng hào quang bắn thẳng vào gian phòng trước mắt ,ngay sao đó phía trên xuất hiện cửa vào là một lỗ tròn to bằng ba lần Nam Mộng .
Sau khi cửa vào xuất hiện lại nghe nam tử nói :'' Đạo hữu cầm lấy lệnh bài này ,đây là chìa khóa gian phòng này ,lát sau khi đạo hữu đã không dùng nữa ,có thể cầm lệnh bài này đến bàn Chưởng quầy thanh toán ,không lâu sau sẽ có người mang linh trà đến ''.
Nam Mộng gật đầu ,cầm lấy lệnh bài ,kiểm tra lệnh bài một chút ,sau khi thấy không có vấn đề gì ,liền bước vào .
Bước vào trong ,Nam Mộng ngồi xuống ,sau đó không thấy hắn làm gì ,chỉ ngồi im nhắm mắt dưỡng thần.
Lát sau ,một thiếu niên bưng khay trà bước vào ,sau đó lập tức lui ra ngoài .
Đến khi thiếu niên lui ra ,Nam Mộng mở mắt .
Tiếp đó chỉ thấy Nam Mộng cầm lấy lệnh bài mà nam tử vừa đưa ,truyền chân khí vào ,ngay lập tức cũng là một luồng hào quang bắn vào vách cửa .
Ngay sau đó ,nguyên vốn cửa ra vào đang hiển hiện bất động ,lại đột nhiên dần dần thu nhỏ lại ,chớp mắt sau gian phòng đã như bao căn phòng bình thường.
Nam Mộng đặt lệnh bài lên bàn .
Sau đó trước mặt hắn đã xuất hiện tất cả những thứ hắn vừa mới mua.
Tiếp đó chỉ nghe Nam Mộng nói :'' Thiên Nhai ,ta chuẩn bị đưa những thứ này vào ,ngươi '' phân hóa '' tất cả giúp ta ''.
Trong căn phòng đột nhiên vang lên tiếng nói :'' Được ''.
Sau đó lại giọng nói thanh này lên tiếng :'' Chủ nhân ,người có thể dùng thần thức truyền âm vào cho ta , đề phòng '' tai vách mạch rừng '' ,dù sao cẩn thận vẫn hơn ''.
Nam Mộng nói :'' Ừ ''.
Nam Mộng cầm Chấn Lôi Châu cùng ba loại ''Khu Mê Linh '' lên ,sau đó lần lượt nhỏ vào mỗi thứ một giọt máu .
Ngay sau đó chỉ thấy nguyên bản " Khu Mê Nhân '' cùng '' Khu Mê Thú '' đôi mắt như bức tượng gỗ vô hồn ,lúc này lại tựa như '' họa long điểm nhãn '' .Các đường văn lộ tựa như kinh mạch lúc này lại giống như có máu huyết lưu chuyển ,đôi mắt của cả hai đều trở nên đỏ bừng , từ trên hai '' Mê Linh '' còn tán phát ra một cỗ khí tức cuồng bạo.
Rồi sau đó ,Nam Mộng cầm lấy một vật ,tiếp đó nhắm mắt lại ,vật trên tay hắn đang cầm lập tức biến mất.
Cứ như vậy cho đến khi trên bàn đã không còn vật gì.
Sau đó Nam Mộng lại chậm rãi cầm ấm trà lên ,rót vào chén ,uống một ngụm ,rồi sau đó đặt chén xuống bàn.
Hai mắt của hắn cứ nhìn chằm chằm vào vách tường phía đối diện ,thỉnh thoảng lại có một luồng tinh quang lóe lên ,không biết đang suy nghĩ điều gì.
Thời gian chậm rãi trôi qua...
''Chủ nhân ''
Đột nhiên trong đầu Nam Mộng vang lên âm thanh của Thiên Nhai.
Đang miên man suy nghĩ ,Nam Mộng lập tức bị tiếng nói của Thiên Nhai kéo về với hiện tại.
Nam Mộng liền hỏi :'' Chuyện gì vậy ''.
''Trong số các thứ chủ nhân mua , có hai thứ ta không thể '' phân hóa '' được ''.
Nam Mộng nghe thế liền nhíu mày ,hỏi :'' Là hai thứ gì ?''.
Thiên Nhai nói :'' Cái thứ nhất là '' Khu Mê Thú '' ,bởi bên trong có tồn tại linh hồn ,ta không thể nào phân hóa ''.
Nam Mộng thở dài ,lại hỏi :'' Vậy thứ còn lại ?''.
'' Chấn Lôi Châu ''
'' Chấn Lôi Châu !''.Nam Mộng mở to mắt.
Sau đó hắn lại cười khổ ,nói :'' Tại sao không phải là thứ khác mà lại là thứ này ''.
Thiên Nhai nói :'' Chủ nhân ,bởi bên trong '' Chấn Lôi Châu '' có tồn tại '' Lôi '' lực ,mà thứ này thuộc về Âm Dương ,nên ta cũng đành thúc thủ vô sách ''.
Nam Mộng không nói gì nữa ,gặp biến cũng chỉ có thể suy nghĩ tìm đối sách.
Lát sau mới nghe Nam Mộng thở dài ,nói :'' Những thứ khác vẫn '' phân hóa '' được là tốt rồi . Chấn Lôi Châu đối với tu vi hiện tại của ta chính là một đại sát chiêu dùng để bảo mạng ,đương nhiên là có càng nhiều càng tốt ,để ta đi những cửa hàng khác xem sao ''.
Nói xong ,Nam Mộng lập tức đứng dậy ,cầm lấy lệnh bài đặt trên bàn ,lặp lại động tác cũ ,bất quá sau khi cửa ra vào xuất hiện ,lại có một luồng hào quang bắn ngược trở về lệnh bài.
Thấy cảnh này ,Nam Mộng cũng không tỏ vẻ gì ,thản nhiên bước ra khỏi phòng .
Đi tới bàn Chưởng quầy , Nam Mộng cầm lệnh bài đặt lên bàn .
Lúc này, người đang đứng quầy là một trung niên nhân ,ngoại hình khá mập ,bất quá nụ cười cũng khá phúc hậu .
Chưởng quầy cầm lấy lệnh bài ,sau khi đánh vào vài thủ quyết ,trung niên nam tử mới ngẩng đầu lên ,nói :'' Của khách quan gồm một phòng độc lập chưa tới một canh giờ cùng một bình Tuyết Hương Trà ,tất cả hết 17 linh thạch ''.
Nam Mộng không nói gì ,chỉ lấy linh thạch ra ,sau đó rời đi .
Nửa ngày sau .
Đứng trên con đường lớn của phường thị ,nhìn dòng người qua lại ,Nam Mộng thở dài ,lẩm bẩm :'' Đã đi hết tất cả các cửa hàng vẫn không thể tìm thấy viên Chấn Lôi Châu thứ hai hay những thứ tương tự ''.
Lại nghe hắn nói :'' Đáng tiếc ,ta chỉ có vài ngày để chuẩn bị ,bằng không cũng có thể đi phường thị khác thử tìm kiếm một phen ''.
Nhè nhẹ lắc đầu ,Nam Mộng rời đi .
***
Đêm !
Không trăng !
Một bóng đen phóng như bay trong rừng .
Mỗi khi bóng đen nọ điểm chân tại một nơi nào đó ,ngay lập tức bóng đen nọ đã cách chỗ cũ hơn hai trượng .Tốc độ không thể không nói là kỳ nhanh !
Bất chợt ,phía trước bóng đen xuất hiện một tảng đá cao gần ba trượng .
Chỉ thấy khi tới gần tảng đá ,bóng đen dậm mạnh chân xuống đất ,ngay lập tức thân hình đã ở mặt bên kia của tảng đá.Bóng đen nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất ,sau đó lại nhanh chóng phóng đi.
Trong đêm tối ,những âm thanh '' vù vù '' khiến cho những chiếc lá cây xao động ,vang lên những âm thanh '' xào xạt ''.
Đột nhiên bóng đen nọ dừng thân hình lại ,quay mình lại phía sau ,chỉ nghe bóng đen nói :'' Các vị ,nên xuất hiện đi ''.
Không hề có âm thanh đáp lại.
Tựa hồ bóng đen nọ mất kiên nhẫn , chỉ nghe người nọ lạnh lùng nói :'' Nếu các vị không ra ,vậy để ta mời các vị ra vậy ''.
Người nọ toan động thủ .
Nhưng ngay lúc đó lại có một âm thanh bất âm bất dương vang lên .
'' Hắc hắc ,không cần khách khí như thế ''.
Ngay sau đó nơi ánh mắt của người nọ dừng lại xuất hiện hai nhân ảnh ,cả hai đều là nam tử .
Một người trong số đó có một cái bớt rất to , hầu như bao phủ cả khuôn mặt bên trái ,âm thanh quái dị chính là từ người này phát ra.
Chỉ thấy người này quay sang người bên cạnh nói :'' Đại ca ,con mồi của chúng ta rất không tầm thường !''.
Vị nam tử được gọi là ''Đại ca'' nghe vậy ,liếm đôi môi của mình ,nói :'' Con mồi của chúng ta bao giờ cũng rất ngon !''.
Lại nghe người nọ xen vào :'' Mồi ngon ,rất không dễ nuốt !''.
Vị nam tử có vết bớt nghe thế liền cười hắc hắc nói :'' Đại ca, con mồi của chúng ta rất biết cách '' sủa ''! ''.
Vị '' Đại ca '' cười quái dị nói :'' Hắc hắc , '' sủa'' càng hay ,khi chết lại càng đau đớn ! ''.
Ngay sau đó ,vị ''Đại ca '' lạnh lùng thốt :'' Động thủ !''.
Lập tức thân hình hai người cùng lúc phóng về phía trước ,đồng thời trên thân hai người lóe lên một luồng quang mang ,nháy mắt sau toàn thân hai người đã được bao phủ bởi một tầng bạch quang nhàn nhạt ,trông khá mỏng manh.
Khi vị '' Đại ca '' vừa lên tiếng ,người nọ cũng có động tác.
Chỉ thấy trên tay phải người nọ đột nhiên xuất hiện hai tấm linh phù ,phía trên tỏa ra nhè nhẹ hào quang.
Ngay sau đó bàn tay cầm linh phù của người nọ phất về phía trước.
Chỉ thấy khi linh phù bay ra giữa chừng ,chợt lóe lên một luồng hào quang chói mắt , chỉ sau một cái chớp mắt ,linh phù đã không thấy đâu ,thay vào đó là hai chi '' Bạch hổ '' được bao phủ bởi một tầng lam diễm.
Ngay khi vừa xuất hiện ,hai chi '' Bạch hổ '' gầm lên một tiếng ,sau đó lao thẳng về phía hai người đang xông tới.
Vừa thấy hai chi " Bạch hổ '' xuất hiện ,vị ''Đại ca'' liền hét lên :'' Trung phẩm linh phù !''.
Sau đó vị ''Đại ca'' hét to với đệ đệ của mình :'' Toàn lực phòng thủ !''.
Vừa nói xong ,hai chi '' Bạch hổ '' đã xông thẳng về phía hai người.
''Oành...''
Trong ánh sáng chói lòa ,lờ mờ trông thấy hai bóng nhân ảnh bay ngược về phía sau.
Đến khí quang hoa tán đi, xunh quanh đã có không ít hố nhỏ ,đồng thời thân hình hai người cũng đã hiện ra rõ ràng .
Lúc này cả hai đều một dạng gương mặt trắng bệch ,thậm chí bên khóe miệng của người nam tử có vết bớt còn chảy ra tia máu.
Vị ''Đại ca'' quay sang quan tâm hỏi :'' Đệ không sao chứ ?''.
Nam tử có vết bớt nói :'' Khá nghiêm trọng ,không ngờ đối phương chỉ là Trúc Cơ kỳ sáu tầng lại có trong tay Trung phẩm linh phù ,thứ này uy lực chẳng khác nào Trúc Cơ kỳ tám tầng cầm trong tay một kiện Trung phẩm pháp khí toàn lực một kích ''.
Vị '' Đại ca'' nói :'' Con mồi của chúng ta hôm nay ,rất khó gặm !''.
Nam tử có vết bớt nói :'' Theo đại ca ,tiếp theo chúng ta nên làm thế nào ,trong tay hắn vẫn còn hai tấm Trung phẩm linh phù ,người này chắc chắn không phải là tán tu ''.
Vị '' Đại ca '' thở dài nói :'' Nếu đối phương chỉ còn hai tấm Trung phẩm linh phù ,bằng vào hai chúng ta ,liều mạng một phen vẫn có thể chống qua được.Ta chỉ sợ hắn còn nhiều hơn, thậm chí là thủ đoạn lợi hại hơn ''.
Nam tử có vết bớt lắc đầu nói :'' Khả năng không quá cao ,phải biết ,hai tấm Trung phẩm linh phù đã hơn 160 linh thạch ,mà hắn vừa mới vứt đi 160 linh thạch ,lại thêm hai tấm đối phương đang cầm trong tay ,đã là hơn 320 linh thạch ,huynh nghĩ Trúc Cơ kỳ sáu tầng còn có thể có thủ đoạn khác cao minh hơn sao ?''.
Vị ''Đại ca'' nhẹ lắc đầu nói :'' Không sợ nhất vạn ,chỉ sợ vạn nhất ,theo biểu hiện bình tĩnh của đối phương ,chỉ sợ hắn còn thủ đoạn khác ,nếu là như vậy ,hôm nay trong hai huynh đệ chúng ta , phải có một người bỏ mạng tại đây ''.
Ngừng một chút ,vị ''Đại ca'' lại nói :'' Ta không muốn thấy cảnh này ,hôm nay đành phải cúi đầu một phen vậy ''.
Nam tử có vết bớt cúi đầu ngẫm nghĩ một chút ,sau đó gật đầu nói :'' Vậy cũng tốt ,bằng hai huynh đệ chúng ta nếu muốn rời đi ,hắn cũng không ngăn cản được.!''.
Đã có quyết định ,vị ''Đại ca'' hướng người nọ chắp tay ,mỉm cười nói :'' Vị đạo hữu này ,xem như chúng ta có mắt không trông thấy Thái Sơn ,chuyện hôm nay cứ xem như chưa xảy ra ,chúng ta lập tức rời đi ,thế nào ?''.
Sau khi giao thủ ,lại thấy đối phương không có hành động gì ,kế tiếp lại nghe đối phương nói như vậy ,Nam Mộng không khỏi nhíu mày.
Bên đối phương một người là Trúc Cơ kỳ bảy tầng ,người còn lại chỉ là Trúc Cơ kỳ sáu tầng , nhưng có vẻ như cả hai cũng không có quá nhiều thủ đoạn ,cũng có thể nói là không có thủ đoạn gì đặc biệt .Bằng không chỉ với hai tấm Trung phẩm linh phù đã không khiến đối phương nói câu khiếp nhược như vậy .
Bất quá có thể không đánh vẫn là tốt nhất ,dù sao cả hai bên còn chưa có người ngã xuống ,những thứ khác cũng có thể cho qua ,không cần phải so đo tính toán .
Nghĩ vậy ,Nam Mộng nhàn nhạt nói :'' Không tiễn ''.
Nghe thế ,vị '' Đại ca'' cùng đệ đệ của mình không khỏi đưa mắt nhìn nhau.
Vị '' Đại ca '' truyền âm cho đệ đệ của mình :'' Đệ thấy sao ?''.
Nam tử có vết bớt nói :'' Chỉ e đối phương là '' hổ giấy '' !''.
Vị '' Đại ca'' gật đầu nói :'' Khả năng rất lớn ''.
Nam tử có vết bớt đầy kinh nghiệm nói :'' Thông thường ,nếu gặp phải trường hợp vừa rồi ,đối phương chắc chắn phải đòi lại một số linh thạch tương ứng ,để bù lại cho hai tấm Trung phẩm linh phù đã mất ,dù sao 160 linh thạch cũng không phải là con số nhỏ. Đằng này đối phương lại dễ dàng buông tha cho chúng ta như vậy ,có hơn 5 thành là đối phương đang '' sợ '' ,chỉ mong chúng ta mau chóng rời đi ''.
Vị ''Đại ca'' gật đầu ,đồng tình với cách nghĩ của đệ đệ mình ,nói :'' Vậy có nghĩa là có hơn năm thành là chúng ta chỉ đối mặt với hai tấm Trung phẩm linh phù ,sau đó đối phương chẳng khác nào một chú '' thỏ non '' ,mặc cho chúng ta làm thịt ''.
Vị '' Đại ca '' lại nói :'' Đệ có muốn đặt cược một ván không ?''.
Nam tử có vết bớt cắn rắng nói :'' Tại sao lại không đặt ? Chúng ta không phải thường xuyên dùng tánh mạng của mình để đổi lấy tiền tài sao? Thắng thì làm vua ,thua thì làm giặc !''.
Vị '' Đại ca '' gật đầu nói :'' Tốt ,chuẩn bị ''.
Sau đó vị ''Đại ca '' hướng Nam Mộng cười nói :'' Vị đạo hữu này ,đa tạ đã....''
Nói đến giữa chừng ,thân hình hai người đột nhiên phóng về phía trước.
Thấy cảnh này , Nam Mộng '' hừ ''lạnh một tiếng ,sau đó chỉ thấy tay hắn phất lên ,ngay lập tức trước người hắn đã xuất hiện một chi ''Thạch nhân ''.
Là '' Khu Mê Nhân ''!
Sau đó '' Khu Mê Nhân '' lao về phía vị '' Đại ca ''.
Còn chính Nam Mộng ,cầm trong tay Thượng phẩm pháp khí Bích Độc Đao xông về phía nam tử có vết bớt.
Vừa nhận ra '' Thạch nhân '' trước mắt ,vị '' Đại ca'' âm thanh có chút run rẩy ,thốt lên :'' Khu Mê Linh ,Trúc Cơ kỳ...đại viên mãn !''.
Sau đó chỉ nghe vị '' Đại ca '' này hét lên ,giọng có chút khàn khàn :'' Có thể chạy thì chứ chạy ,không cần lo cho ta ! ''.
Ngay khi '' Khu Mê Nhân '' lao tới vị '' Đại ca '' ,Nam Mộng cũng đã phóng tới trước mặt vị nam tử c
Điều chỉnh lại tâm tình của mình một chút ,Nam Mộng ngồi xuống ,cầm chén trà lên chậm rãi uống một ngụm nhỏ ,sau đó mới mở mắt ,mỉm cười nói :'' Cả bốn thứ, tại hạ đều muốn.Mời Các lão cho một cái giá ''.
Lão giả sửng sốt ,có chút không tin mà hỏi ngược lại một câu :'' Tiểu hữu muốn mua tất cả ?''.
Nam Mộng gật đầu khẳng định :'' Không sai ,những thứ này đối với tại hạ rất hữu dụng ,còn cả thanh Lam Dương Kiếm Trung phẩm pháp khí cùng Thượng phẩm pháp khí Bích Độc Đao khi nãy ,tại hạ cũng không muốn bỏ qua ''.
Nghe thấy đối phương đã nói như vậy ,lão giả lại nhớ đến số linh thạch trong túi trữ vật đang đặt trên bàn ,lão giả lại càng khẳng định suy đoán của mình về thân phận của đối phương.
Tuy lão giả không biết trên Huyễn Nguyệt đại lục có đại gia tộc nào họ Nam ,bất quá có lẽ đây chỉ là đối phương lấy tên giả, nhằm để qua loa đối phó mà thôi ,điều này cũng là phong cách thường thấy trong tu tiên giới ,bởi vậy thái độ của lão giả lại thêm vài phần khách khí.
Lão giả chắp tay ,cười nói :'' Bản Các kinh doanh cũng chỉ vì kiếm tiền ,đạo hữu đã muốn mua có lý nào lão phu lại từ chối ,bất quá xin đạo hữu chờ một lát ,ta đi lấy hai thứ kia lại đây ''.
Nam Mộng mỉm cười ,gật đầu .
Cũng không lâu lắm ,lão giả cầm hai chiếc hộp khi nãy quay trở lại ,đặt lên bàn ,sau đó suy nghĩ một lúc ,tiếp đó ngẩng đầu ,nhìn Nam Mộng chậm rãi nói :'' Trung phẩm pháp khí Lam Dương Kiếm 230 linh thạch ,Thượng phẩm pháp khí Bích Độc Đao 580 linh thạch ,Cực phẩm pháp khí Quang Thủy Kiếm 1200 linh thạch...''
Nói tới đây lão giả ngừng lại một chút ,khóe miệng hơi nhếch lên ,nhìn Nam Mộng nói :'' Độc Tung Châu tuy là tiêu hao phẩm ,chỉ có thể sử dụng một lần ,bất quá hiệu dụng của nó có thể che lấp khuyết điểm này ,giá của nó cũng không kém hơn Cực phẩm pháp khí bao nhiêu ,1080 linh thạch .Còn ba cây phi châm này,mỗi cây phi châm 400 linh thạch.Cuối cùng là viên Chấn Lôi Châu ,cũng là thứ quý giá nhất trong bốn thứ ,trị giá...5500 linh thạch !''.
Vừa nghe xong cái giá của Chấn Lôi Châu ,Nam Mộng cũng không tỏ vẻ gì,tuy rằng giá không thấp ,nhưng cái này cũng nằm trong suy tính của hắn ,tuy thứ này tương dương với Linh Nguyên kỳ tu sĩ ,bất quá đối với tu sĩ cảnh giới Linh Nguyên kỳ tác dụng cũng không quá lớn .Nhưng đối với đối với tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ kỳ chẳng khác nào một đại sát chiêu bảo mạng ,bất quá giá thành cũng không thể nào bằng một kiệm Hạ phẩm linh khí .
Lúc này ,lại nghe lão giả nói :'' Tất cả trị giá 9790 linh thạch ''.
Nam Mộng vừa nghe xong liền lâm vào yên lặng .
Một tháng hoàn thành xong nhiệm vụ môn phái,tối đa cũng chỉ được hai viên linh thạch ,số tiền này đồng nghĩa với việc Nam Mộng phải bỏ ra gần một ngàn tháng ,mới có thể kiếm được số linh thạch này .Đương nhiên nếu chỉ là đơn thuần ở trong môn phái cả đời.
Mà một năm chỉ có mười hai tháng !
...
Bước ra khỏi Bảo Khí Các ,Nam Mộng đi dọc theo con đường lớn của phường thị .Xunh quanh có không ít cửa hàng ,quan sát một lúc ,một bảng hiệu thu hút sự chú ý của Nam Mộng.
''Thiên Cơ ?''.
Nam Mộng nhất thời tò mò liền dừng lại,nhìn một lúc ,sau đó bước vào.
Bến trong yên tĩnh dị thường ,không hề có một vị khách nhân nào ,chỉ có một lão giả đang ngủ gục trên bàn, tu vi cũng không thấp ,là Trúc Cơ kỳ 10 tầng.
Quan sát xunh quanh một chút ,hai bên có không ít kệ gỗ ,đặt không ít hộp ngọc.Nhìn một lúc Nam Mộng cũng không biết trong này bán thứ gì ,ngẫm nghĩ một chút ,sau đó Nam Mộng lại gần lão giả ,cất tiếng gọi.
''Đạo hữu ''
''Đạo hữu ''
Khi Nam Mộng gọi đến lần thứ hai mới thấy lão giả mắt nhắm mắt mở ngước đầu lên nhìn mình.
''Ngươi muốn mua gì ?''.
''Khụ khụ ,tại hạ di ngang qua đây ,nhất thời tò mò nên muốn vào xem một chút ,không biết quý tiệm kinh doanh thứ gì ?''.Nam Mộng ho khan hai tiếng ,có chút ngượng ngùng hỏi lão giả.
Lão giả quan sát Nam Mộng từ trên xuống dưới một lượt ,sau đó mới nhàn nhạt nói :'' Khu Mê Thuật ''.
''Khu Mê Thuật ?''.Nam Mộng nghi hoặc ,không hiểu lão giả nói gì ,cũng chỉ đành kiên trì hỏi lại .
''Tại hạ thật không hiểu đạo hữu đang nói gì ,Khu Mê Thuật là gì? ,ta chưa hề nghe qua ,đạo hữu có thể nói rõ hơn không?''.
''Khu Mê Thuật ,Khống Linh Thuật ,ngươi chưa nghe qua ? Nếu không có tiền mua thì mau đi đi,đừng làm phiền lão phu nghỉ ngơi''.Lão giả nhíu mày ,có chút khó chịu trả lời một câu ,sau đó lại gục đầu xuống bàn ngủ tiếp.
''Khống Linh Thuật ?''.
''Hóa ra Khống Linh Thuật còn được gọi là Khu Mê Thuật !''.
Nam Mộng lẩm bẩm một câu ,sau đó hướng lão giả cười cười nói :'' Đạo hữu ,ta muốn mua Khu Mê Linh ''.
Lão giả đang gục đầu xuống bàn ,khí Nam Mộng nói vừa dứt lời lão giả liền ngẩng đầu lên ,đôi mắt bắn ra hai luồng tinh quang khiếp người ,hỏi : '' Ngươi muốn mua Khu Mê Linh ?''.
Nam Mộng :'' Không sai ,ta muốn mau Khu Mê Linh ''.
''Haha ,chào mừng khách quan ,khách quan tuyệt đối đến đúng nơi ,những nơi khác lão phu không dám nói ,ở Mai tuyết Cốc này duy chỉ có bản tiệm mới được xem như chân chính hàng tinh phẩm ,chỉ nói về Khu Mê Linh ,khách quan cần loại nào đều có loại đó ,tuyệt đối không để khách quan phải thất vọng! ''.Lão giả vừa nghe Nam Mộng khẳng định ,bộ dáng vốn dĩ lười nhát đột nhiên thay đổi hoàn toàn,mở miệng sang sảng giới thiệu về Khu Mê Thuật ,dường như chỉ có nơi đây mới có được hàn tốt nhất ,đồng thời đôi mắt không ngừng đảo loạn bên hông Nam Mộng.
Thái độ của lão giả thay đổi quá đột ngột khiến Nam Mộng nhất thời lâm vào sững sốt.
Khi Nam Mộng vừa mới hồi phục lại ,chưa kịp nói câu nào liền bị lão giả cầm tay lôi đi ,miệng còn không ngừng truy hỏi dồn dập :'' Khách quan muốn mua loại nào ? Khu Mê Thú ,Khu Mê Nhân ,hay là Khu Mê Khí? Khách quan cứ việc yên tâm ,bản tiệm chỉ có hàn tinh phẩm ,cho dù là đồng cảnh giới ,nếu so sánh với các tiệm khác thực lực cũng tuyệt đối hơn xa ,tuy giá thành hơi cao chút ,bất quá khách quan cứ yên tâm .Chỉ cần khách quan mua từ ba Khu Mê Linh trở lên ta liền giảm ba phần trăm giá thành cho khách quan.Khách quan vẫn chưa hài lòng? Chỉ cần khách quan mua hai chi Khu Mê Linh có cảnh giới tương đương Trúc Cơ kỳ đại viên mãn ,bổn tiệm lập tức giảm năm phần trăm giá thành cho khách quan.Còn nếu khách quan vẫn còn băn khoăn? mọi việc chúng ta đều có thể từ từ thương lượng ,khách quan không cần lo lắng ''.
Nam Mộng đã có chút choáng váng!
Bất quá sau khí Nam Mộng hồi phục tinh thần lại ,đã thấy lão giả đang dùng đôi mắt tràn ngập chờ mong nhìn chằm chằm vào mình ,thấy vậy Nam Mộng cũng chỉ đành âm thầm cười khổ ,sau đó suy nghĩ một chút ,nói :'' Trước cho tại hạ xem thử Khu Mê Nhân có cảnh giới tương đương ta đi ''.
Lão giả nghe vậy đôi mắt liền sáng ngời ,trong miệng lẩm bẩm như tự nói với mình :'' Trúc Cơ kỳ sáu tầng ? Ừ ,giá tiền cũng không thấp !''.
Nam Mộng chỉ thấy lão giả cầm xuống một chiếc hộp ngọc trên kệ ,sau đó mở ra ,từ trong đó lấy ra một vật có hình người làm bằng đá.
Nói chính xác hơn là ''Tiểu Thạch Nhân '' , bất quá nói là nhân ,cũng chỉ là hình dáng tương tự,bất đồng rõ ràng nhất ở đây là phần đầu được cấu tạo như một viên đá ,ở trên viên đá có khắc trạm hình con mắt ,nhưng kiểu dáng cũng chỉ như những con mắt trên những bức tượng gỗ hoặc đá ,mà chưa được sơn vẽ thường thấy.
Còn phần thân ''Tiểu thạch nhân '' chỉ lớn chừng hơn chục tấc,được từng viên đá nhỏ xếp chồng lên nhau tạo thành các bộ phận tay ,chân ,mình ,...
Nhưng có một điểm chung là trên toàn thân '' thạch nhân '' đều có những đường văn lộ tựa như kinh mạch con người ,trải khắp toàn thân,mà những đường văn lộ này ẩn ẩn còn có linh khí tán phát ra ngoài.
Quan sát một lúc ,Nam Mộng liền kinh ngạc:'' Xích Cương Thạch !''.
Lão giả nghe vậy cười cười '' hắc hắc '' nói :'' Không sai ''.
Nam Mộng thấy lão giả khẳng định ,liền cười cười nói :'' Thảo nào Khu Mê Linh nổi tiếng với giá cả đắt đỏ ,đủ để kiến người nghe được liền chùn bước ''.
Lão giả cười lắc lắc đầu, sau đó lại gật đầu :'' Tuy là giá thành khá cao ,nhưng tuyệt đối đáng giá ''.
Nam Mộng gật đầu ,nói :'' Thứ này chắc chắn là một đại trợ lực ,bất quá...''
Nói đến đây Nam Mộng lại nhíu mày :'' Bất quá mỗi lần chỉ có thể khu sử được một '' Mê Linh '',bằng không thứ này tuyệt đối là một đại sát chiêu ''.
Lão giả lắc đầu ,nói :'' Nếu thứ này không có hạn chế như vậy ,Thiên Linh Môn đã trở thành đệ nhất môn phái tu tiên giới tứ đại lục địa từ lâu.Lại nói thông thường cũng chỉ có đệ tử của các đại gia tộc ,đại tông môn mới có đủ tài lực để thu mua thứ này.Bình thường tán tu cùng đệ tử của các tiểu tông phái chỉ có thể nhìn từ xa. Mà người có được chỉ một '' Mê Linh '' thôi đã không nhiều ,chứ đừng nói đến có nhiều hơn . Huống chi mỗi lần đem ra sử dụng cũng chỉ được khống chế một '' Mê Linh '', bằng không nếu cưỡng chế khu sử nhiều hơn , sẽ bị ''Khu Mê Linh '' cắn trả ,nhẹ thì tổn thương ''Nguyên thần '' ,'' Nguyên khí '' ,nặng thì sụt giảm tu vi .Nếu không phải có nhiều thứ hạn chế như vậy ,lão hủ ta cũng đâu cần phải '' nằm mộng giữa ban ngày '' hết ngày này qua ngày khác như vậy ''.
Nam Mộng chỉ mỉm cười ,không nói gì.
Sau khi quan sát kĩ lưỡng ''Khu Mê Nhân '' trước mắt ,Nam Mộng lại ngẩng đầu hỏi :'' Có thể cho ta xem nốt hai thứ còn lại không ?''.
''Đương nhiên có thể ! Khách quan chờ một lát ''.Lão giả nghe Nam Mộng hỏi cũng không ngạc nhiên ,nói xong câu trả lời liền xoay người bước tới cách đó không xa.
Sau đó lão giả cầm lấy một chiếc hộp ngọc khác đi tới trước mặt Nam Mộng.
Tiếp đó chỉ thấy lão giả lấy từ trong hộp ra một vật ,có hình dáng như hổ ,cũng tựa như lang ,cũng chỉ nhỏ cỡ bàn tay người trưởng thành.
Nam Mộng cầm lấy ,sau đó xem xét kĩ.
Bề ngoài thoạt nhìn cũng không khác gì ''Khu Mê Nhân '',toàn thân cũng được làm từ '' Xích Cương Thạch '' ,cùng các đường văn tựa như mạch máu ,có khác chăng cũng chỉ là về hình dáng ,một cái tựa người ,một cái giống thú.
Trong khi Nam Mộng quan sát '' Khu Mê Thú '' ,lão giả đồng thời cũng quay người đi lấy một cái hộp ngọc khác.
Đến khí Nam Mộng ngẩng đầu lên ,đã thấy lão giả đang cầm lấy một chiếc hộp ngọc khác đứng lẳng lặng nhìn mình.
Tiếp đó Nam Mộng cũng không nói gì thêm ,nhận lấy vật còn lại từ trong tay lão giả.
Thứ này cũng không khác gì với hai thứ trước kia ,chỉ có một thứ khác biệt dễ nhận thấy nhất là hình dáng.
Nếu nói hai thứ trước kia một cái là hình người ,một cái là hình thú ,vậy thứ này lại chẳng khác gì một thanh '' Phủ thương ''.
Ở đỉnh đầu là một mũi nhọn không khác gì một thanh trường thương ,bất quá phía dưới lại có thêm một bộ phận chẳng khác gì một thanh đại phủ.
Quan sát qua cả ba thứ ,trong đầu Nam Mộng không khỏi xuất hiện một nghi vấn .Bởi vì là người mua ,Nam Mộng cũng không khách khí ,mà hỏi thẳng lão giả :'' Ta có chút khó hiểu ,cả ba thứ này đều làm từ '' Xích Cương Thạch '' ,nguyên liệu tuy rằng là thứ tốt ,bất quá về phần thực lực cũng chẳng có gì khác nhau ,không lẽ trong này có điều gì đặc biệt sao? Tại sao lại phải phân làm ba loại ''.
Dường như lão giả cũng đã lường trước Nam Mộng sẽ hỏi câu này ,nên rất thản nhiên giải thích :'' Nghi vấn này của khách quan cũng là câu hỏi mà đa phần những người mua lần đầu tiên đều đề cập tới ,điều này đối với những người không phải trong nghề cũng rất bình thường ''.
Ngừng một lát ,lão giả lại nói tiếp :'' Sở dĩ được chia làm ba loại ,cũng là vì cái tên của nó ,đồng thời cũng là vì ngoại hình của nó ''.
''Khu Mê Nhân sở dĩ được gọi là '' nhân '' ,là bởi vì '' Khu Mê Nhân '' cũng chẳng khác gì một người bình thường không học võ ,những người chưa trải qua về mặt học tập võ thuật ,khi gặp trường hợp cần phải giai thủ ,thông thường cũng chỉ biết dùng tay đấm ,dùng chân đá một cách rất bình thường. Mà '' Khu Mê Nhân '' cũng đơn giản và trực tiếp như vậy. Đây cũng là lý do tại sao '' Khu Mê Nhân '' có giá thành thấp nhất trong ba loại ''.
''Còn Khu Mê Thú ,sở dĩ được gọi là '' Thú '' ,là bởi vì trong lúc chiến đấu ,các loài thú thường rất biết cách tận dụng các bộ vị trên cơ thể của mình , chúng không hề để lãng phí bất cứ bộ phận nào. Chúng có thể dùng trảo cào ,dùng miệng cắn ,dùng đuôi để quất ,dùng sừng để đâm ,dùng thân xác cao to của mình để va chạm ,...có rất nhiều !''.
''Mà những thứ này '' bản năng '' này từ đâu mà có ? Là từ trong linh hồn của chúng !''.
'' Bởi vậy khi chế tạo '' Khu Mê Thú '' ,các đại sư '' Khu Mê Linh '' sẽ phải lấy linh hồn từ '' yêu thú '' ,từ đó rút ra một phần '' tinh hồn '' của các loài yêu thú này ,mà trong đó ,lại chứa đại bộ phận khả năng sơ khai của các loài thú ''.
''Tiếp đó đại sư chế tạo '' Khu Mê Linh '' phải đem '' tinh hồn '' của yêu thú này ,dung hợp vào '' Khu Mê Thú '' có hình dáng tương ứng .Mà để làm được điều này ,người đại sư này phải có trình độ nhất định mới có thể làm được ''.
''Đây cũng là lý do tại sao '' Khu Mê Thú '' giá thành lại cao hơn '' Khu Mê Nhân '' không ít ''.
Lão giả lại nói :'' Còn về '' Khu Mê Khí ''! ''.
Lão giả nhìn Nam Mộng cười nói :'' Là thứ đắt nhất trong ba loại '' Khu Mê Linh '' ở giai đoạn Trúc Cơ kỳ !''.
''Về phần tại sao nó là thứ đắt nhất ''
''Bởi vì '' Khu Mê Khí '' ở giai đoạn Trúc Cơ kỳ có thể phi không được !''.
''Phi không được! Đây không phải là công năng của '' Linh khí '' sao ?'' .Nam Mộng nghe vậy liền kinh ngạc ,sau đó nghi hoặc nói.
Lão giả cười nói :'' Bởi vì trong lúc chế tạo '' Khu Mê Khí '' những người chế tạo ra nó đã dung nhập vào trong một thứ ,gọi là Huyền Không Phấn !''.
''Huyền Không Phấn ! '' .Nam Mộng kinh ngạc.
''Huyền Không Phấn '' được tạo ra từ một loài hoa tên là '' Thất Xạ Hoa '' , đồng thời nó còn được gọi là '' Phấn Vụ Hoa '' .Sở dĩ nó còn được gọi bằng cái tên này ,cũng bởi một nguyên nhân rất đơn giản. '' Thất Xạ Hoa '' từ khi còn ấu niên cho đến khi trưởng thành đều tồn tại dưới dạng '' nụ ''. Cho đến một lúc nào đó ,loài hoa này sẽ tán phát ra một mùi hương ,mà trạng thái này sẽ duy trì liên tục trong bảy ngày .Qua bảy ngày sau '' Thất Xạ Hoa '' sẽ nở bung ra , tựa như hoa " Hướng Dương '' ,không hề có bất kỳ sự chậm rãi nào . Mà sau khi nở bung ra ,'' Thất Xạ Hoa '' đồng thời cũng bắn ra xunh quanh mình một loại '' thanh phấn '' .Loại phấn này sau khi được bắn ra ,sẽ không như các loại phấn thông thường bị gió thổi đi , mà sẽ tập trung ở xunh quanh '' Thất Xạ Hoa '' , tựa như một cô gái e thẹn ,ngượng ngùng kéo rèm che để tránh ánh mắt của chàng nhạc si ngoài khung cửa sổ vậy . Dần dần đứng từ ngoài nhìn vào đã không còn thấy '' Thất Xạ Hoa '' đâu , mà chỉ còn một đoàn sương vụ lở lửng ở giữa không trung . Đến lúc này tu tiên giả đã gọi loài hoa này với cái tên '' Phấn Vụ Hoa ''! ''.
Cũng bởi vì nhận ra loại phấn này ,nên Nam Mộng mới kinh ngạc.
Lão giả thấy Nam Mộng phản ứng như vậy ,liền cười nói :'' Khách quan nhận ra loại phấn hoa này ?''.
Nam Mộng gật đầu.
Lão giả lại nói : ''Không sai ! Huyền Không Phấn ,danh như ý nghĩa .Tại sao sau khi được '' Thất Xạ Hoa '' bắn ra lại không rơi xuống đất như các loại phấn hoa thông thường ?''.
''Đây cũng chính là công dụng chính thức của '' Huyền Không Phấn '' !''.
''Trong lúc các vị đại sư '' Khu Mê Linh '' luyện chế '' Khu Mê Khí '' ,đã đem '' Huyền Không Phấn '' dung nhập vào đó ,điều này , đã làm cho tu sĩ Trúc Cơ kỳ với cường độ thần thức yếu kém vẫn có thể khu sử '' Khu Mê Khí '' bay lên tựa như '' Linh khí '', đồng thời tấn công đôi thủ . Mà để làm được điều này , không chỉ cần '' Huyền Không Phấn '' không thôi , mà còn cần có bí pháp đặc thù ,bí pháp này thuộc về bất truyền chi mật ,chỉ có những kẻ trong nghề mới rõ ràng ''.
Lão giả lại nói :'' Bất quá ,nói là tựa như '' Linh khí '' ,chứ không thể nói công năng của nó giống '' Linh khí '' được ''.
''Linh khí ,không những tài liệu cần thiết để luyện chế trân quý hơn pháp khí rất nhiều, , kèm theo đó cũng không thể thiếu được '' Huyền Không Phấn '' mà ta vừa nói với khách quan , ngoài ra còn một thứ cũng cực kỳ trọng yếu ,cùng thập phần hữu dụng , đó là một loại thủy ,loại thủy này có tên là '' Nhược Trầm Thủy ''! ''.
''Nói đến thứ này phải kể về sự việc hơn trăm vạn năm về trước ''.
''Khí đó tu tiên giới tứ đại lục địa ,nếu so với hiện tại phải dùng đến câu '' cực kỳ sơ khai '' để hình dung.
''Lúc đó, đừng nói là dưới khe sâu ,những tuyệt vực ,hay những hang động bí ẩn ,cho dù là trên mặt đất ,hay ngoài biển ,thậm chí là trên không trung nơi con người sinh sống , khắp nơi đều có yêu thú. Có thể nói thiên hạ lúc bấy giờ là thiên hạ của yêu thú cũng không ngoa ''.
''Mà khi ấy Linh Nguyên sơ kỳ tu sĩ bằng với cường độ thần thức của mình ,cũng chỉ có thể khu sử được một kiện Hạ phẩm linh khí mà thôi , cho dù là có thêm '' Huyền Không Phấn '' ,tu tiên giả cũng chỉ có thể phân tán một bộ phận thần thức của mình để sử dụng các loại '' linh phù '' hay những vật phụ trợ khác,ngoài ra đã vô lực đồng thời khống chế những thứ khác ''.
''Mà khi đó tuy yêu thú có rất nhiều ,nhưng việc săn giết yêu thú lại cực kỳ khó khăn cùng nguy hiểm . Thông thường ,cho dù là với một đội ngũ có năm đến sáu người cùng hợp tác hành động ,sau đó chọn trúng một con yêu thú sống đơn lẻ .Nhưng chỉ giao đấu chưa được bao lâu , đã bị số lượng yêu thú nhiều vô số kể bao vây ,kết quả cũng chỉ có một...''
Chính là tuyệt lộ !
''Nguyên nhân rất đơn giản ,bởi khi đó ,cho dù là nơi được cho là an toàn nhất ,thưa thớt yêu thú nhất ,nhiều tu tiên giả lui tới nhất ,những cũng không thể thay đổi được sự thật là...yêu thú có quá nhiều ! ''.
''Mà nguyên nhân trọng yếu nhất của sự việc này , chính là thực lực của tu sĩ ! ''.
''Lúc đó một Linh Nguyên sơ kỳ tu sĩ ,cũng chỉ có thể khu sử được một kiện Hạ phẩm linh khí ,cùng một vài thứ phụ trợ như '' linh phù '' các loại. Song, khí đối diện với yêu thú cấp ba đồng giai ,thì kết quả là...''
''...Linh khí khi gặp phải lớp da dày, cùng lân phiến cứng rắn của yêu thú chỉ để lại một vết sướt nhỏ ,thậm chí chỉ là một vết ngấn. Còn các loại phụ trợ như '' linh phù ''...''
''...Khi gặp phải '' thần thông thiên phú '' của yêu thú ,thì chẳng khác nào một tấm giấy mỏng. Chỉ cần dùng một ngón tay đâm vào ,ngay lập tức liền rách toạc !''.
''Đồng thời tình cảnh của nhân loại lúc đó cũng cực kỳ bi quan .Hết ngày này sang ngày khác, tu tiên giả ,thậm chí là phàm nhân đều chỉ biết đến việc , làm thế nào để chạy thoát khỏi sự đuổi giết của yêu thú ,đồng thời tìm kiếm biện pháp tránh né khỏi sự truy lùng của yêu thú. Sự việc cứ tiếp diễn mãi như vậy , cho đến khi tu sĩ cùng phàm nhân hết mặt trời lặn lại lên , cũng chỉ biết quanh năm suốt tháng trốn trong các đại thành thị được tu sĩ kiến lập ,dựa vào số lượng nhân thủ đông đảo ,mà gắng gượng chống đỡ qua ngày ''.
Nói tới đây ,lão giả lắc lắc đầu cười nói :'' Có lẽ cái đạo lý '' Thịnh cực tất suy , suy cực tất thịnh '' của tạo hóa lại tiếp tục vòng quay nhàm chán của nó ''.
Lão giả lại nói :'' Vào cái lúc phải nói là vô cùng gian nan này ,đột nhiên lại xuất hiện một vị '' tuyệt thế thiên tài '' ,sở hữu thiên phú dị bẩm về phương diện luyện khí. Chính người này đã phát hiện ra sự tồn tại của '' Nhược Trầm thủy '' trong ''Thiên Lựu Nhược Thủy '' .Cũng chính người này ,dựa vào trí tuệ siêu tuyệt của mình , nghiên cứu ra một loại thủ pháp tinh luyện ra một loại tên là '' Hồn linh '' trong '' Nhược Trầm thủy ''.
''Mà cũng chính là vị thiên tài này , đã sáng tạo ra thủ pháp đem '' Hồn linh '' dung nhập vào '' Linh khí '' ,thậm chí là '' Pháp Bảo !''.
''Chưa nói đến thứ '' Pháp bảo '' xa xôi , chỉ nói về '' Linh khí '' . Trước đó Linh Nguyên sơ kỳ tu sĩ chỉ có thể khu sử được một kiện Hạ phẩm linh khí ,nhưng từ khi loại thủ pháp này được truyền lưu rộng rãi ra ngoài .Linh Nguyên sơ kỳ tu sĩ ,đừng nói là Hạ phẩm , Trung phẩm, thậm chí là Thượng phẩm linh khí ,cũng đều có thể khống chế dễ dàng mà không hề có chút miễn cưỡng nào ,càng đừng nói đến những thứ phụ trợ khác ''.
''Có thể nói ,từ đó thế sự đổi dời , thiên thời chuyển biến ''.
''Nhân loại từ bị ép cho khổ sở sinh tồn ,ngay lập tức đảo ngược hoàn toàn tình thế của đôi bên .Không những đã diệt sát vô sô yêu thú , thậm chí còn bức lùi yêu thú về sào huyệt của nó .Hơn nữa trên mặt đất thì đẩy lùi yêu thú đến tận Hoang lâm Tuyệt địa ,ngoài biển thì mở mang ra ngoài vài chục vạn dặm ,trên không thì tuyệt vô thú ảnh , ngay cả ban đêm cũng đã không còn yêu thú tấn công phàm nhân ''.
Nói đến đây, lão giả nhìn Nam Mộng cười nói :'' Từ đó trở đi ,quang cảnh tu tiên giới chắc khách quan cũng đã rõ. Tu sĩ xem yêu thú như là một món tài bảo ,có thể giúp bản thân nhanh chóng tiến giai ,gia tăng thực lực ''.
Nam Mộng nhẹ gật đầu ,sau đó lại cảm thán :'' Đa tạ đạo hữu , ta cũng không biết được, '' Linh khí '' còn có một đoạn lịch sử như vậy ''.
''Hắc hắc ,cũng không có gì ,chỉ cần khách quan mua hàng của lão hủ ,dù chỉ là một chi ''Mê Linh'' ,đã hoàn toàn đáng giá một phen miệng lưỡi của lão hủ ta ''. Vừa nói lão giả vừa xoa tay ,đồng thời hai mắt cứ loạn chuyển trên gương mặt Nam Mộng cùng túi trữ vật bên hông.
Nhìn thấy cảnh này ,không hiểu tại sao trong lòng Nam Mộng có cảm giác '' không an toàn '' ,vì vậy hắn nhanh chóng nói ra :'' Ta muốn mua cả ba loại ,mỗi loại một chi ''.
''Cả ba loại !''.Đôi mắt lão giả sáng ngời .
Sau đó giọng nói có chút cấp bách :'' Khách quan muốn mua cả ba loại ,mỗi loại một chi ,ta không nghe lầm chứ ?''.
Nam Mộng mỉm cười ,gật đầu khẳng định, nói :'' không sai ,là ta nói như vậy ,không biết giá thành thế nào ?''.
Nghe Nam Mộng nói,lão giả ngay lập tức cười to một tiếng sảng khoái :'' Haha ,lựa chọn của khách quan tuyệt đối chính xác ,cả ba loại , mỗi loại một kiện ,giá thành là ,...ách ! ''.
Nói giữa chừng ,lão giả ngừng lại ,đôi mắt chớp chớp hỏi Nam Mộng : '' Không biết khách quan muốn mua loại cảnh giới nào ? Là năm tầng ,sáu tầng ,hay thậm chí là bảy tầng ?''.
Suy nghĩ một chút ,Nam Mộng mỉm cười nói :'' Là Trúc Cơ kỳ đại viên mãn ''.
Sau đó Nam Mộng còn lặp lại một cách '' tỉ mỉ '' :'' Cả ba loại đều là Trúc Cơ kỳ đại viên mãn !''.
Lão nghe nghe thế liền sửng sốt trong chốc lát ,lát sau mới hồi phục lại ,miệng lập tức hô to :'' Người đâu! Dâng trà ! Mau dâng trà cho quý khách !''.
Sau đó lão giả cười híp mắt lại ,tư thái '' từ tốn '' ,'' nhã nhặn '' mời Nam Mộng tới chiếc bàn cách đó không xa :'' Khách quan ,xin mời ngài ngồi vào bàn ,lát nữa sẽ có người dâng trà cho ngài ''.
Nam Mộng lại một lần nữa bị thái độ chuyển biến quá mức đột ngột của lão giả làm cho sửng sốt, ngây người tại chỗ.
Nam Mộng còn chưa có hành động gì,đã bị lão giả kéo lại chiếc bàn cạnh đó ,sau đó còn ấn vai Nam Mộng để hắn ngồi xuống .
Đến khi Nam Mộng hồi phục tinh thần lại ,đã thấy bản thân mình đã ngồi vào ghế ,còn phía đối diện lão giả lại đang cười tủm tỉm nhìn mình .Nhìn thấy như vậy Nam Mộng chỉ biết âm thầm cười khổ ,sau đó nói :'' Không biết giá thành thế nào , mời đạo hữu cứ nói ra ''.
''Khu Mê Nhân Trúc Cơ kỳ đại viên mãn 4000 linh thạch ,Khu Mê Thú Trúc Cơ kỳ đại viên mãn 5600 linh thạch ,Khu Mê Khí Trúc Cơ kỳ đại viên mãn 6700 linh thạch .Tổng cộng là 1 vạn 6300 linh thạch ''. Lão giả không nhanh không chậm nói ra ,đến câu ''Trúc Cơ kỳ đại viên mãn '' còn nhấn âm thật mạnh ,sau đó mắt không chớp nhìn Nam Mộng.
''Đắt như vậy ! ''. Nghe lão giả báo giá Nam Mộng không khỏi thốt lên ,tuy rằng hắn đã biết tuyệt đối không rẻ ,nhưng không ngờ lại cao đến như vậy.
Lão giả thản nhiên nói :'' Khách quan nhìn xunh quanh bản tiệm xem , nếu không phải giá thành cao như thế ,nơi đây cũng không đến mức vắng ngắt như hiện tại ''.
Nam Mộng gật đầu ,đang định mở lời ,lại thấy một thiếu nữ trông khá trẻ đi từ bên trong ra,trên tay còn đang bưng khay trà. Đợi đến khi thiếu nữ lui ra ,Nam Mộng mới cầm chén trà lên ,hớp một ngụm ,sau đó mới nói :'' Quý tiệm không có bán '' Khu Mê Linh '' cảnh giới Linh Nguyên kỳ sao ?''.
Lão giả lắc đầu nói :'' Bổn môn ngoài '' Khu Mê Linh '' cảnh giới Trúc Cơ kỳ ra ,tuyệt không bán '' Khu Mê Linh '' cảnh giới khác ra ngoài. Thông thường cũng chỉ có nội môn đệ tử mới được sở hữu ,ngoài ra chỉ có thể xuất hiện ở các cuộc đấu giá hay trao đổi hội quy mô khá lớn ''.
Lão giả lại nói :'' Mà cho dù có bán ra ngoài ,chỉ với cảnh giới của khách quan cũng không thể nào khu sử được ''.
Nam Mộng nghi hoặc hỏi :'' Tại sao ?''.
Lão giả nói : '' Tầm hiểu biết của khách quan về '' Khu Mê Linh '' dường như rất có hạn ?''.
Nam Mộng cũng không phủ nhận ,gật đầu noi :'' Đúng vậy ,sự hiểu biết của tại hạ về '' Khu Mê Linh '' cũng chẳng được bao nhiêu ''.
Lão giả nhẹ gật đầu ,cũng không nói gì , chỉ nói :'' Nếu tu sĩ cưỡng chế khu sử '' Khu Mê Linh '' cao hơn bản thân một đại cảnh giới ,sẽ bị ''Khu Mê Linh '' phản phệ .Nhẹ thì đại giảm hẳn một đại cảnh giới , còn nặng thì thậm chí là tử vong.Đây là lý do tại sao ta nói như vậy ''.
Nam Mộng cũng không nói gì nữa ,mà quay lại chủ đề chính .Nam Mộng nhìn lão giả nói :'' Được rồi ,ta mua cả ba loại ''.
''Được ,vây xin khách quan chờ một chút '' .Lão giả cười nói ,sao đó đứng dậy xoay người rời đi.
Chỉ một lát sau ,lão giả cầm trên tay ba chiếc hộp ngọc đặt trên bàn ,trước mặt Nam Mộng ,sau đó nói :'' Mời khách quan xem ''.
Nam Mộng mở hộp ngọc ra ,kiểm tra thoáng qua một chút ,bên trong là ba loại ''Khu Mê Linh '' cũng đều là cảnh giới Trúc Cơ kỳ đại viên mãn .Sau khi đã thấy không có vần đề gì , Nam Mộng lấy túi trữ vật đặt trước mặt lão giả nói :'' Mời đạo hữu kiểm tra ''.
''Như lão hủ đã nói , chỉ cần khách quan mua hai chi '' Khu Mê linh '' cảnh giới Trúc Cơ kỳ đại viên mãn trở lên , ta sẽ giảm cho khách quan năm phần trăm giá thành.Đây là số linh thạch còn thừa ,xin khách quan nhận lấy ''.Sau khi kiểm tra xong ,lão giả ngẩng đầu lên nói với Nam Mộng ,đồng thời đưa lại cho Nam Mộng một chiếc túi trữ vật khác.
Nam Mộng cầm lấy ,sau đó cáo từ rời đi.
Khi ra khỏi '' Thiên Cơ '' ,Nam Mộng lại tiếp tục thả chậm cước bộ trên đường .Hiện tại người đi lại cũng đã không ít ,lúc này phía trước mặt Nam Mộng đang đi tới một nam một nữ ,sau đó hai người này bước vào một tòa lầu bên cạnh ,Nam Mộng bất giác ngước đầu lên nhìn xem nơi hai người vừa vào.
'' Cải Mệnh ''
Nhìn thấy hai chữ này ,Nam Mộng không khỏi cười nhẹ ,lẩm bẩm :'' Danh hào cũng không nhỏ ''.
Sau đó Nam Mộng cũng bước vào.
Vừa vào cửa ,thứ Nam Mộng nhìn thấy là '' người ''.
Khách rất đông !
Bất quá cho dù là khách không ít ,nhưng sự chuyên nghiệp của nơi này vẫn không suy giảm .
Nam Mộng vừa bước vào chưa được bao lâu ,một thiếu nữ diện mạo khá thu hút sự chú ý của người khác đi đến trước mặt hắn ,nói:'' Đạo hữu cần gì ?''.
Giọng nói của cô gái chẳng khác gì chim sơn ca đang hót khiến Nam Mộng không khỏi nhìn nhiều vài lần ,sau đó mới nói :'' Tại hạ muốn mua một ít đan dược cần thiết ''.
Thiếu nữ mỉm cười nói :'' Vậy mời đạo hữu đi theo ta ''.
Nam Mộng gật đầu .
Bên trong diện tích cũng không nhỏ ,chỉ nhìn sơ qua Nam Mộng cũng có thể ước chừng có gần trăm trượng ,lúc này khách tuy nhiều nhưng không hề có vẻ gì là chật chội ,xunh quanh còn bày không ít bàn ghế thấp.
Nam Mộng được cô gái dẫn đến một chỗ ngồi trong số đó.
Sau khi ngồi xuống ,Nam Mộng hướng cô gái chắp tay nói :'' Tại hạ dự định tham gia một chuyến săn giết yêu thú ,mà nơi tại hạ muốn đến là một nơi khá ẩm ướt , u tối.Xin hỏi đạo hữu ,những nơi như vậy thông thường nên chuẩn bị những loại đan dược nào mới phù hợp ,mong đạo hữu chỉ giáo ''.
Cô gái nghe vậy không trả lời ngay ,mà ngồi xuống đối diện Nam Mộng , sau đó mỉm cười chậm rãi nói :'' Theo kinh nghiệm của tiểu nữ ,những nơi như vậy thường xuất hiện các loại Hàn thú ,Hàn độc cùng Âm khí ,thậm chí có nhiều nơi tương tự như vậy có tồn tại Chướng khí ,Âm phong .Còn có không ít nơi còn tồn tại Thi độc , Mê độc ''.
Nam Mộng nghe vậy ,tò mò hỏi :'' Mê độc ?''.
Cố gái nhìn Nam Mộng nói :'' Đạo hữu không biết '' mê độc '' sao ?''.
Nam Mộng gật đầu nói :'' Đúng vậy ,tại hạ vẫn chưa nghe qua '' mê độc '' bao giờ ''.
Thiếu nữ nhẹ gật đầu ,không nhanh không chậm nói :'' Đạo hữu chưa nghe qua cũng là chuyện bình thường ,bởi vì người biết được nó đa phần đều đã vẫn lạc ''.
Nam Mộng hỏi :'' Có huyền cơ gì sao ?''.
Thiếu nữ gật đầu nói :'' Mê độc ,thông thường chỉ xuất hiện ở những nơi hàn lãnh ,ngập tràn chướng khí ,những nơi như vậy ,thông thường mức độ nguy hiểm rất cao .Mà người trúng phải '' mê độc '' ,bình thường không hề có chút phát giác nào, đến khí độc tính xâm nhập vào não bộ ,người trúng độc mới có thể phát giác được .Đến lúc đó có người thì trực tiếp hôn mê ngay tại chỗ ,nếu như không được cứu giúp ,vậy có thể chờ bị yêu thú xơi tái. Còn có người khí bị trúng độc ,thần trí tức thì lâm vào huyễn cảnh ,cứ giống như trong mơ ,bước đi một cách vô thức ,đến khi sa vào những nơi có nguy hiểm thì vẫn lạc ,hoặc cũng rơi cả vào bụng yêu thú. Cho nên những người khi biết đến '' Mê độc '' ,có hơn chín thành ,đã không còn cơ hội truyền tin tức ra ngoài ''.
Nam Mộng có chút kinh hãi ,không kìm được liền truy hỏi :'' Không lẽ không có cách nào phòng tránh hay sao?''.
Thiếu nữ thản nhiên nói :'' Trên đời này không có thứ gì là vô địch , '' Mê độc '' ,vẫn có thể phòng ngừa được ''.
Nam Mộng chắp tay ,nói :'' Xin chỉ giáo ''.
Thiếu nữ nói :'' Biện pháp cũng rất đơn giản ,khi xâm nhập vào những nơi như vậy ,đạo hữu chỉ cần sử dụng '' Quang Tráo Phù '' bảo hộ toàn thân ,thì đã không có vấn đề gì ''.
Nam Mộng ngạc nhiên :'' Đơn giản như vậy ''.
Thiếu nữ thản nhiên cười nói :'' Chỉ đơn giản như vậy , '' Mê độc '' tuy lợi hại nhưng cũng có cực lớn hạn chế .''Mê độc '' rất khó bị phát hiện ,cho nên khi bị địch nhân hay yêu thú phá vỡ phòng hộ ,đạo hữu nên nhanh chóng tái khởi lớp phòng hộ mới ,bằng không nếu nơi giao chiến của đạo hữu lại trùng hợp có tồn tại '' mê độc '' ,vậy chẳng khác nào đạo hữu đã giao phó tánh mạng của mình cho đối phương ''.
Nam Mộng gật đầu nói :'' Đa tạ ''.
Nam Mộng lại nói :'' Vậy mời đạo hữu giới thiệu cho ta những đan dược phù hợp ''.
Thiếu nữ ngẫm nghĩ một lúc ,sau đó mới nói :'' Nếu theo như lời đạo hữu nói ,tiểu nữ có thể giới thiệu cho đạo hữu vài loại ''.
Thiếu nữ lại nói :'' Cửu Tiêu Đan ,là một loại đan dược có thể mau chóng chữa trị được chín loại ''Hàn độc'' thường thấy trong tu tiên giới .Xuân Cơ Đan ,có thể giúp đạo hữu sau khí trúng phải âm khí ,âm phong mau chóng khôi phục lại năng lực của mình.Hồi Nguyên Đan , giúp đạo hữu sau khi bị trúng phải '' Thi độc '' có thể mau chóng khôi phục sinh mệnh lực ,tránh khỏi bị độc tính ảnh hưởng đến căn cơ.Bách Độc Đan ,có thể giúp đạo hữu mau chóng khu trừ ,chữa trị các loại độc tính thông thường của yêu thú ở giai đoạn Trúc Cơ kỳ ,không để bị ảnh hưởng đến chiến lực,...''
Sau khi nghe cô gái nói ra hàng loạt đan dược ,Nam Mộng lâm vào suy nghĩ .
Những thứ này Dương Vũ cũng đều đã nói với hắn ,cung không có gì mới lạ .Vì để thêm phần an toàn ,hắn không thể không xin ý kiến của thiếu nữ xinh đẹp trước mắt này .Dù sao thêm một phần thủ đoạn bảo mệnh ,đồng nghĩa với bản thân hắn lại có thêm cơ hội bước xa hơn trên tu tiên lộ .Những thứ hắn có thể suy nghĩ đến ,hắn đều sẽ không bỏ qua .
Suy nghĩ một lát ,Nam Mộng mới ngẩng đầu lên nói với thiếu nữ :'' Mỗi loại ,tại hạ mua hai viên ''.
Thiếu nữ nghe thế liền ngạc nhiên :'' Đạo hữu mua nhiều như vậy !''.
Nam Mộng mỉm cười ,nói một cách rất đơn giản :'' Thêm một viên đan dược ,đồng nghĩa với thêm một phần an toàn ''.
Nhìn thiếu nữ rời đi ,sau đó Nam Mộng hơi cúi đầu ,nhắm mắt lại ,tâm thần chìm vào tĩnh lặng.
Đột nhiên ,có một chủ đề ở bàn bên cạnh thu hút sự chú ý của hắn.
Tuy Nam Mộng vẫn nhắm mắt ,nhưng tai cùng thần thức lại đang ở phía phát ra âm thanh .
Một nam tử niên kỷ khoảng chừng hai lăm ,hai sáu ,đang nhíu mày nói với thiếu nữ đứng đối diện :'' Quý tiệm không có đan dược giải độc của Xích Hỏa Viêm thú sao ?''.
Thiếu nữ có chút khó xử ,nói :'' Bản tiệm không phải không có ,mà là vừa mới bán hết .Đạo hữu không phải không biết ,loại giải dược này rất khó thu thập đủ nguyên liệu để luyện chế .Mà độc tính của Xích Hỏa Viêm thú rất đặc thù ,giải dược nếu không thu thập đủ phân lượng ,cho dù có luyện chế ra ,thì đối với người bị trúng độc cũng không có tác dụng gì. Bản tiệm chỉ có thể nói câu xin lỗi với khách quan vậy ''.
...
Nam Mộng mở mắt ,lẩm bẩm :'' Độc tính đặc thù ?''.
Lúc này ,thiếu nữ vừa nãy đã trở lại ,cầm trong tay một chiếc hộp ,sau đó mở ra ,bên trong có không ít các loại bình lọ ,tiếp đó hướng Nam Mộng nói :'' Đay là những thứ đạo hữu cần ,mời đạo hữu kiểm tra ''.
Nam Mộng phóng thần thức vao trong ,sau khi đã thấy không có vấn đề gì , Nam Mộng mới thu thần thức lại ,tiếp đó hương thiếu nữ chắp tay nói :'' Xin hỏi đạo hữu ,ngoài những thứ này ra, còn có loại độc tính nào cần có đan dược đặc thù mới chữa trị được ,mà những thứ đan dược thông thường đều không có hiệu quả hay không ?''.
Thiếu nữ gật đầu nói :'' Có ''.
Sau đó thiếu nữ ngồi xuống ,chậm rãi nói :'' Ngoài những loại độc thông thường ra, còn có những loại độc khác cần phải có đan dược tương ứng mới có thể chữa trị được ,mà những loại độc này thông thường đều rất mạnh ,nếu trong khoảng thời gian nhất định mà không được giải trừ hoặc không được giải trừ kịp thời ,sẽ rất nguy hại tới thân thể ,thậm chí là tử vong ''.
Tiếp đó cô gái nghi hoặc nhìn Nam Mộng nói :'' Đạo hữu muốn mua loại này ? Loại đan dược này tuyệt không rẻ !''.
Nam Mộng gật đầu nói : '' Không sai ''.
Sau đó Nam Mông lại nói thêm :'' Nơi tại hạ muốn đến không biết có những loài độc đặc thù nào .mong đạo hữu chỉ giáo ''.
Thiếu nữ trầm tư một chút ,sau đó mỉm cười nói :'' Loại trường hợp này rất không cố định ,thông thường những loại độc đặc thù này đều có thể xuất hiện ở mọi nơi ,mọi vật ,cho dù là thú hay hoàn cảnh đặc thù, thậm chí là dược thảo ,thạch ,linh hỏa ,linh thủy ,linh vật ,...rất đa dạng''.
Nam Mộng nhẹ gật đầu ,lại nói :'' Thứ cho tại hạ đường đột,không biết quý tiệm có bao nhiêu loại đan dược như vậy ?''.
Thiếu nữ cũng không để ý ,cười cười nói :'' Không ít hơn trăm loại ''.
Nam Mộng im lặng.
Cúi đầu trầm tư một chút ,sau đó Nam Mộng ngẩng đầu lên ,nói :'' Đạo hữu lấy cho tại hạ mười loại dan dược như vây ,bất quá phải là loại giải dược của loại độc thường thấy ở những nơi âm lãnh ,ẩm ướt ,cùng với một số loại đan dược chữa thương thông thường ''.
Thiếu nữ kinh ngạc nói :'' Đạo hữu ,số linh thạch này cũng không phải nhỏ ,thậm chí có thể nói là rất lớn ''.
Lần này ,Nam Mộng trả lời cũng rất trực tiếp :'' Vì tánh mạng ,bỏ ra bao nhiêu linh thạch cũng xứng đáng !''.
Thiếu nữ nghe thấy đối phương nói vậy ,cũng không nói gì nữa ,rời đi.
Tuy rằng số linh thạch này cho dù là Trúc Cơ kỳ đại viên mãn cũng chưa chắc bỏ ra được ,bất quá nếu đối phương là đệ tử của các đại gia tộc ,đại tông môn ,mà lại được coi trong ,thì cho dù là Trúc Cơ kỳ năm tầng cũng có thể bỏ ra được số linh thạch này.
Không lâu sau thiếu nữ quay trở lại ,sau đó đưa cho đôi phương chiếc hộp cũng tương tự ,kế tiếp là đợi đối phương giao linh thạch.
Đến khi thiếu nữ kiểm tra linh thạch , mới phát hiện bên trong còn thừa ra 100 linh thạch. Cô gái thấy vậy liền nghi hoặc ,ngẩng đầu lên định nói với đối phương ,lại thấy đối phương chắp tay ,mỉm cười nói với mình :'' Đây xem như là quà biếu tặng đạo hữu của tại hạ ,hoặc cũng có thể nói là thù lao ,nhờ đạo hữu mà tại hạ giải khai được không ít nghi hoặc ,cáo từ !''.
Vừa dứt lời ,đã thấy đối phương quay đầu rời đi.
Bước ra khỏi '' Cải mệnh '' ,Nam Mộng lại tiếp tục đi về phía trước ,không lâu sau đó ,Nam Mộng lại bước vào một cửa hàng có tên '' Hoán Phù Hành ''.
Một lát sau ,lại thấy Nam Mộng bước ra khỏi nơi đó .
Kế tiếp Nam Mộng lại không nhanh không chậm bước đi ,cũng không bao lâu ,Nam Mộng bước vào một tòa trà lâu , có danh '' Nhàn Đàm Tự Tại Lâu ''.
Vừa bước vào ,Nam Mộng đã thấy có không ít người ,nam có ,nữ có ,lão có ,ấu có .Có người chỉ ngồi một mình ,vừa thưởng trà vừa suy nghĩ chuyện của bản thân . Cũng có kẻ tụm bốn tụm năm đàm luận chuyện thiên hạ ,trên trời dưới đất.
Ngay lập tức đã có một vị nam tử khoảng hơn hai mươi ,đi tới trước mặt Nam Mộng chắp tay ,mỉm cười nói :'' Không biết đạo hữu cần gì , linh trà ,linh tửu ,là ngồi cùng mọi người hay là một gian độc lập ''.
Nam Mộng nhìn nam tử nói :'' Một gian độc lập cùng một bình linh trà ''.
Nam tử cười nói :'' Được ,mời đạo hữu đi theo ta ''.
Nam Mộng theo sự dẫn đường của nam tử đi tới trước một căn phòng ,sau đó chỉ thấy nam tử lấy ra một cái lệnh bài ,tiếp đó là một luồng hào quang bắn thẳng vào gian phòng trước mắt ,ngay sao đó phía trên xuất hiện cửa vào là một lỗ tròn to bằng ba lần Nam Mộng .
Sau khi cửa vào xuất hiện lại nghe nam tử nói :'' Đạo hữu cầm lấy lệnh bài này ,đây là chìa khóa gian phòng này ,lát sau khi đạo hữu đã không dùng nữa ,có thể cầm lệnh bài này đến bàn Chưởng quầy thanh toán ,không lâu sau sẽ có người mang linh trà đến ''.
Nam Mộng gật đầu ,cầm lấy lệnh bài ,kiểm tra lệnh bài một chút ,sau khi thấy không có vấn đề gì ,liền bước vào .
Bước vào trong ,Nam Mộng ngồi xuống ,sau đó không thấy hắn làm gì ,chỉ ngồi im nhắm mắt dưỡng thần.
Lát sau ,một thiếu niên bưng khay trà bước vào ,sau đó lập tức lui ra ngoài .
Đến khi thiếu niên lui ra ,Nam Mộng mở mắt .
Tiếp đó chỉ thấy Nam Mộng cầm lấy lệnh bài mà nam tử vừa đưa ,truyền chân khí vào ,ngay lập tức cũng là một luồng hào quang bắn vào vách cửa .
Ngay sau đó ,nguyên vốn cửa ra vào đang hiển hiện bất động ,lại đột nhiên dần dần thu nhỏ lại ,chớp mắt sau gian phòng đã như bao căn phòng bình thường.
Nam Mộng đặt lệnh bài lên bàn .
Sau đó trước mặt hắn đã xuất hiện tất cả những thứ hắn vừa mới mua.
Tiếp đó chỉ nghe Nam Mộng nói :'' Thiên Nhai ,ta chuẩn bị đưa những thứ này vào ,ngươi '' phân hóa '' tất cả giúp ta ''.
Trong căn phòng đột nhiên vang lên tiếng nói :'' Được ''.
Sau đó lại giọng nói thanh này lên tiếng :'' Chủ nhân ,người có thể dùng thần thức truyền âm vào cho ta , đề phòng '' tai vách mạch rừng '' ,dù sao cẩn thận vẫn hơn ''.
Nam Mộng nói :'' Ừ ''.
Nam Mộng cầm Chấn Lôi Châu cùng ba loại ''Khu Mê Linh '' lên ,sau đó lần lượt nhỏ vào mỗi thứ một giọt máu .
Ngay sau đó chỉ thấy nguyên bản " Khu Mê Nhân '' cùng '' Khu Mê Thú '' đôi mắt như bức tượng gỗ vô hồn ,lúc này lại tựa như '' họa long điểm nhãn '' .Các đường văn lộ tựa như kinh mạch lúc này lại giống như có máu huyết lưu chuyển ,đôi mắt của cả hai đều trở nên đỏ bừng , từ trên hai '' Mê Linh '' còn tán phát ra một cỗ khí tức cuồng bạo.
Rồi sau đó ,Nam Mộng cầm lấy một vật ,tiếp đó nhắm mắt lại ,vật trên tay hắn đang cầm lập tức biến mất.
Cứ như vậy cho đến khi trên bàn đã không còn vật gì.
Sau đó Nam Mộng lại chậm rãi cầm ấm trà lên ,rót vào chén ,uống một ngụm ,rồi sau đó đặt chén xuống bàn.
Hai mắt của hắn cứ nhìn chằm chằm vào vách tường phía đối diện ,thỉnh thoảng lại có một luồng tinh quang lóe lên ,không biết đang suy nghĩ điều gì.
Thời gian chậm rãi trôi qua...
''Chủ nhân ''
Đột nhiên trong đầu Nam Mộng vang lên âm thanh của Thiên Nhai.
Đang miên man suy nghĩ ,Nam Mộng lập tức bị tiếng nói của Thiên Nhai kéo về với hiện tại.
Nam Mộng liền hỏi :'' Chuyện gì vậy ''.
''Trong số các thứ chủ nhân mua , có hai thứ ta không thể '' phân hóa '' được ''.
Nam Mộng nghe thế liền nhíu mày ,hỏi :'' Là hai thứ gì ?''.
Thiên Nhai nói :'' Cái thứ nhất là '' Khu Mê Thú '' ,bởi bên trong có tồn tại linh hồn ,ta không thể nào phân hóa ''.
Nam Mộng thở dài ,lại hỏi :'' Vậy thứ còn lại ?''.
'' Chấn Lôi Châu ''
'' Chấn Lôi Châu !''.Nam Mộng mở to mắt.
Sau đó hắn lại cười khổ ,nói :'' Tại sao không phải là thứ khác mà lại là thứ này ''.
Thiên Nhai nói :'' Chủ nhân ,bởi bên trong '' Chấn Lôi Châu '' có tồn tại '' Lôi '' lực ,mà thứ này thuộc về Âm Dương ,nên ta cũng đành thúc thủ vô sách ''.
Nam Mộng không nói gì nữa ,gặp biến cũng chỉ có thể suy nghĩ tìm đối sách.
Lát sau mới nghe Nam Mộng thở dài ,nói :'' Những thứ khác vẫn '' phân hóa '' được là tốt rồi . Chấn Lôi Châu đối với tu vi hiện tại của ta chính là một đại sát chiêu dùng để bảo mạng ,đương nhiên là có càng nhiều càng tốt ,để ta đi những cửa hàng khác xem sao ''.
Nói xong ,Nam Mộng lập tức đứng dậy ,cầm lấy lệnh bài đặt trên bàn ,lặp lại động tác cũ ,bất quá sau khi cửa ra vào xuất hiện ,lại có một luồng hào quang bắn ngược trở về lệnh bài.
Thấy cảnh này ,Nam Mộng cũng không tỏ vẻ gì ,thản nhiên bước ra khỏi phòng .
Đi tới bàn Chưởng quầy , Nam Mộng cầm lệnh bài đặt lên bàn .
Lúc này, người đang đứng quầy là một trung niên nhân ,ngoại hình khá mập ,bất quá nụ cười cũng khá phúc hậu .
Chưởng quầy cầm lấy lệnh bài ,sau khi đánh vào vài thủ quyết ,trung niên nam tử mới ngẩng đầu lên ,nói :'' Của khách quan gồm một phòng độc lập chưa tới một canh giờ cùng một bình Tuyết Hương Trà ,tất cả hết 17 linh thạch ''.
Nam Mộng không nói gì ,chỉ lấy linh thạch ra ,sau đó rời đi .
Nửa ngày sau .
Đứng trên con đường lớn của phường thị ,nhìn dòng người qua lại ,Nam Mộng thở dài ,lẩm bẩm :'' Đã đi hết tất cả các cửa hàng vẫn không thể tìm thấy viên Chấn Lôi Châu thứ hai hay những thứ tương tự ''.
Lại nghe hắn nói :'' Đáng tiếc ,ta chỉ có vài ngày để chuẩn bị ,bằng không cũng có thể đi phường thị khác thử tìm kiếm một phen ''.
Nhè nhẹ lắc đầu ,Nam Mộng rời đi .
***
Đêm !
Không trăng !
Một bóng đen phóng như bay trong rừng .
Mỗi khi bóng đen nọ điểm chân tại một nơi nào đó ,ngay lập tức bóng đen nọ đã cách chỗ cũ hơn hai trượng .Tốc độ không thể không nói là kỳ nhanh !
Bất chợt ,phía trước bóng đen xuất hiện một tảng đá cao gần ba trượng .
Chỉ thấy khi tới gần tảng đá ,bóng đen dậm mạnh chân xuống đất ,ngay lập tức thân hình đã ở mặt bên kia của tảng đá.Bóng đen nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất ,sau đó lại nhanh chóng phóng đi.
Trong đêm tối ,những âm thanh '' vù vù '' khiến cho những chiếc lá cây xao động ,vang lên những âm thanh '' xào xạt ''.
Đột nhiên bóng đen nọ dừng thân hình lại ,quay mình lại phía sau ,chỉ nghe bóng đen nói :'' Các vị ,nên xuất hiện đi ''.
Không hề có âm thanh đáp lại.
Tựa hồ bóng đen nọ mất kiên nhẫn , chỉ nghe người nọ lạnh lùng nói :'' Nếu các vị không ra ,vậy để ta mời các vị ra vậy ''.
Người nọ toan động thủ .
Nhưng ngay lúc đó lại có một âm thanh bất âm bất dương vang lên .
'' Hắc hắc ,không cần khách khí như thế ''.
Ngay sau đó nơi ánh mắt của người nọ dừng lại xuất hiện hai nhân ảnh ,cả hai đều là nam tử .
Một người trong số đó có một cái bớt rất to , hầu như bao phủ cả khuôn mặt bên trái ,âm thanh quái dị chính là từ người này phát ra.
Chỉ thấy người này quay sang người bên cạnh nói :'' Đại ca ,con mồi của chúng ta rất không tầm thường !''.
Vị nam tử được gọi là ''Đại ca'' nghe vậy ,liếm đôi môi của mình ,nói :'' Con mồi của chúng ta bao giờ cũng rất ngon !''.
Lại nghe người nọ xen vào :'' Mồi ngon ,rất không dễ nuốt !''.
Vị nam tử có vết bớt nghe thế liền cười hắc hắc nói :'' Đại ca, con mồi của chúng ta rất biết cách '' sủa ''! ''.
Vị '' Đại ca '' cười quái dị nói :'' Hắc hắc , '' sủa'' càng hay ,khi chết lại càng đau đớn ! ''.
Ngay sau đó ,vị ''Đại ca '' lạnh lùng thốt :'' Động thủ !''.
Lập tức thân hình hai người cùng lúc phóng về phía trước ,đồng thời trên thân hai người lóe lên một luồng quang mang ,nháy mắt sau toàn thân hai người đã được bao phủ bởi một tầng bạch quang nhàn nhạt ,trông khá mỏng manh.
Khi vị '' Đại ca '' vừa lên tiếng ,người nọ cũng có động tác.
Chỉ thấy trên tay phải người nọ đột nhiên xuất hiện hai tấm linh phù ,phía trên tỏa ra nhè nhẹ hào quang.
Ngay sau đó bàn tay cầm linh phù của người nọ phất về phía trước.
Chỉ thấy khi linh phù bay ra giữa chừng ,chợt lóe lên một luồng hào quang chói mắt , chỉ sau một cái chớp mắt ,linh phù đã không thấy đâu ,thay vào đó là hai chi '' Bạch hổ '' được bao phủ bởi một tầng lam diễm.
Ngay khi vừa xuất hiện ,hai chi '' Bạch hổ '' gầm lên một tiếng ,sau đó lao thẳng về phía hai người đang xông tới.
Vừa thấy hai chi " Bạch hổ '' xuất hiện ,vị ''Đại ca'' liền hét lên :'' Trung phẩm linh phù !''.
Sau đó vị ''Đại ca'' hét to với đệ đệ của mình :'' Toàn lực phòng thủ !''.
Vừa nói xong ,hai chi '' Bạch hổ '' đã xông thẳng về phía hai người.
''Oành...''
Trong ánh sáng chói lòa ,lờ mờ trông thấy hai bóng nhân ảnh bay ngược về phía sau.
Đến khí quang hoa tán đi, xunh quanh đã có không ít hố nhỏ ,đồng thời thân hình hai người cũng đã hiện ra rõ ràng .
Lúc này cả hai đều một dạng gương mặt trắng bệch ,thậm chí bên khóe miệng của người nam tử có vết bớt còn chảy ra tia máu.
Vị ''Đại ca'' quay sang quan tâm hỏi :'' Đệ không sao chứ ?''.
Nam tử có vết bớt nói :'' Khá nghiêm trọng ,không ngờ đối phương chỉ là Trúc Cơ kỳ sáu tầng lại có trong tay Trung phẩm linh phù ,thứ này uy lực chẳng khác nào Trúc Cơ kỳ tám tầng cầm trong tay một kiện Trung phẩm pháp khí toàn lực một kích ''.
Vị '' Đại ca'' nói :'' Con mồi của chúng ta hôm nay ,rất khó gặm !''.
Nam tử có vết bớt nói :'' Theo đại ca ,tiếp theo chúng ta nên làm thế nào ,trong tay hắn vẫn còn hai tấm Trung phẩm linh phù ,người này chắc chắn không phải là tán tu ''.
Vị '' Đại ca '' thở dài nói :'' Nếu đối phương chỉ còn hai tấm Trung phẩm linh phù ,bằng vào hai chúng ta ,liều mạng một phen vẫn có thể chống qua được.Ta chỉ sợ hắn còn nhiều hơn, thậm chí là thủ đoạn lợi hại hơn ''.
Nam tử có vết bớt lắc đầu nói :'' Khả năng không quá cao ,phải biết ,hai tấm Trung phẩm linh phù đã hơn 160 linh thạch ,mà hắn vừa mới vứt đi 160 linh thạch ,lại thêm hai tấm đối phương đang cầm trong tay ,đã là hơn 320 linh thạch ,huynh nghĩ Trúc Cơ kỳ sáu tầng còn có thể có thủ đoạn khác cao minh hơn sao ?''.
Vị ''Đại ca'' nhẹ lắc đầu nói :'' Không sợ nhất vạn ,chỉ sợ vạn nhất ,theo biểu hiện bình tĩnh của đối phương ,chỉ sợ hắn còn thủ đoạn khác ,nếu là như vậy ,hôm nay trong hai huynh đệ chúng ta , phải có một người bỏ mạng tại đây ''.
Ngừng một chút ,vị ''Đại ca'' lại nói :'' Ta không muốn thấy cảnh này ,hôm nay đành phải cúi đầu một phen vậy ''.
Nam tử có vết bớt cúi đầu ngẫm nghĩ một chút ,sau đó gật đầu nói :'' Vậy cũng tốt ,bằng hai huynh đệ chúng ta nếu muốn rời đi ,hắn cũng không ngăn cản được.!''.
Đã có quyết định ,vị ''Đại ca'' hướng người nọ chắp tay ,mỉm cười nói :'' Vị đạo hữu này ,xem như chúng ta có mắt không trông thấy Thái Sơn ,chuyện hôm nay cứ xem như chưa xảy ra ,chúng ta lập tức rời đi ,thế nào ?''.
Sau khi giao thủ ,lại thấy đối phương không có hành động gì ,kế tiếp lại nghe đối phương nói như vậy ,Nam Mộng không khỏi nhíu mày.
Bên đối phương một người là Trúc Cơ kỳ bảy tầng ,người còn lại chỉ là Trúc Cơ kỳ sáu tầng , nhưng có vẻ như cả hai cũng không có quá nhiều thủ đoạn ,cũng có thể nói là không có thủ đoạn gì đặc biệt .Bằng không chỉ với hai tấm Trung phẩm linh phù đã không khiến đối phương nói câu khiếp nhược như vậy .
Bất quá có thể không đánh vẫn là tốt nhất ,dù sao cả hai bên còn chưa có người ngã xuống ,những thứ khác cũng có thể cho qua ,không cần phải so đo tính toán .
Nghĩ vậy ,Nam Mộng nhàn nhạt nói :'' Không tiễn ''.
Nghe thế ,vị '' Đại ca'' cùng đệ đệ của mình không khỏi đưa mắt nhìn nhau.
Vị '' Đại ca '' truyền âm cho đệ đệ của mình :'' Đệ thấy sao ?''.
Nam tử có vết bớt nói :'' Chỉ e đối phương là '' hổ giấy '' !''.
Vị '' Đại ca'' gật đầu nói :'' Khả năng rất lớn ''.
Nam tử có vết bớt đầy kinh nghiệm nói :'' Thông thường ,nếu gặp phải trường hợp vừa rồi ,đối phương chắc chắn phải đòi lại một số linh thạch tương ứng ,để bù lại cho hai tấm Trung phẩm linh phù đã mất ,dù sao 160 linh thạch cũng không phải là con số nhỏ. Đằng này đối phương lại dễ dàng buông tha cho chúng ta như vậy ,có hơn 5 thành là đối phương đang '' sợ '' ,chỉ mong chúng ta mau chóng rời đi ''.
Vị ''Đại ca'' gật đầu ,đồng tình với cách nghĩ của đệ đệ mình ,nói :'' Vậy có nghĩa là có hơn năm thành là chúng ta chỉ đối mặt với hai tấm Trung phẩm linh phù ,sau đó đối phương chẳng khác nào một chú '' thỏ non '' ,mặc cho chúng ta làm thịt ''.
Vị '' Đại ca '' lại nói :'' Đệ có muốn đặt cược một ván không ?''.
Nam tử có vết bớt cắn rắng nói :'' Tại sao lại không đặt ? Chúng ta không phải thường xuyên dùng tánh mạng của mình để đổi lấy tiền tài sao? Thắng thì làm vua ,thua thì làm giặc !''.
Vị '' Đại ca '' gật đầu nói :'' Tốt ,chuẩn bị ''.
Sau đó vị ''Đại ca '' hướng Nam Mộng cười nói :'' Vị đạo hữu này ,đa tạ đã....''
Nói đến giữa chừng ,thân hình hai người đột nhiên phóng về phía trước.
Thấy cảnh này , Nam Mộng '' hừ ''lạnh một tiếng ,sau đó chỉ thấy tay hắn phất lên ,ngay lập tức trước người hắn đã xuất hiện một chi ''Thạch nhân ''.
Là '' Khu Mê Nhân ''!
Sau đó '' Khu Mê Nhân '' lao về phía vị '' Đại ca ''.
Còn chính Nam Mộng ,cầm trong tay Thượng phẩm pháp khí Bích Độc Đao xông về phía nam tử có vết bớt.
Vừa nhận ra '' Thạch nhân '' trước mắt ,vị '' Đại ca'' âm thanh có chút run rẩy ,thốt lên :'' Khu Mê Linh ,Trúc Cơ kỳ...đại viên mãn !''.
Sau đó chỉ nghe vị '' Đại ca '' này hét lên ,giọng có chút khàn khàn :'' Có thể chạy thì chứ chạy ,không cần lo cho ta ! ''.
Ngay khi '' Khu Mê Nhân '' lao tới vị '' Đại ca '' ,Nam Mộng cũng đã phóng tới trước mặt vị nam tử c
/36
|