“Carlos vẫn lợi hại như xưa, góp công lớn vào chiến thắng mở màn ở World Cup” ___ 《World Sporst Daily》
“Tây Ban Nha mạnh mẽ tiến thẳng vào chung kết” _____《L’Equipe》
“Thuỵ Sĩ đi sai một nước cờ, bại trận ở vòng đấu loại” ______ 《Football of the year》
“Carlos ghi bàn dưới sự cổ vũ cuồng nhiệt của bạn gái” _____ 《Kickers》
“Bosque coi trọng Carlos, dùng hết sức giúp đỡ Carlos” ______《Daily Mail》
“…”
Trận đấu thứ hai ở bảng H, đội tuyển quốc gia Tây Ban Nha đã chiến thắng Thuỵ Sĩ với tỷ số 2-0. Ngoại trừ bàn sút phạt của Carlos, cánh trái cũng tạo ra nhiều đột biến, mang về một bàn quan trọng cho Tây Ban Nha.
Các trận đấu sau chắc chắn sẽ rất căng thẳng. Mỗi đội trong bảng phải trải qua ba lần đối đấu, nhịp điệu trận đấu thử thách sức bền và tố chất tâm lý của các cầu thủ.
Tô Thanh Gia đi cùng Carlos đến ba thành phố, theo dõi tất cả các trận đấu của anh.
Ngày 26 tháng 6, Tây Ban Nha vượt qua Chile, tiến thẳng vào vòng loại với thành tích toàn thắng vòng bảng.
Đêm hôm đó, không biết có bao nhiêu chai rượu bị ném vỡ ngoài sân vận động. Dù sao đi nữa, Chile cũng là một quốc gia có nền bóng đá tương đối phát triển. Càng lúc càng có nhiều người bay đến Nam Phi để theo dõi các trận đấu.
Chính tai nghe quốc ca, tận mắt thấy cờ tổ quốc tung bay, trực tiếp theo dõi bước chạy của các cầu thủ chính là khoảnh khắc hạnh phúc nhất.
Trong khi người dân Tây Ban Nha vui mừng khôn xiết, hai đội còn lại ở bảng H buồn bã rời khỏi đấu trường World Cup. Tại World Cup, mỗi bảng gồm 4 đội, sau khi lần lượt thi đấu, hai đội đứng đầu sẽ tiến xa hơn.
Đội thua cuộc phải đợi bốn năm sau mới có thể cảm nhận được không khí tháng 6 náo nhiệt.
Vậy nhưng, sự nghiệp của các cầu thủ có lẽ không chờ nổi bốn năm.
Đây chính là một điểm hấp dẫn riêng của World Cup. Trong bốn năm, sẽ có rất nhiều cầu thủ thay đổi. Có thể lần này các cầu thủ của bạn thể hiện xuất sắc, nhưng bốn năm sau lại có khả năng không thắng nổi một trận. Giành được chiến thắng là ước mơ chung của 32 đội tham gia World Cup, dẫu vậy, cuối cùng cũng chỉ có duy nhất một nhà vô địch.
Carlos tham gia thi đấu hai trận ở vòng bảng, ghi được hai bàn thắng và một kiến tạo. Anh thể hiện vô cùng xuất sắc, khiến người khác phải vỗ tay khen ngợi.
Cũng vì nguyên nhân này nên vụ việc của Manchester City và Carlos đã bị đẩy lên đỉnh điểm.
Sau khi kết thúc họp báo, đúng như dự tính của Tô Thanh Gia, các cầu thủ tham gia từ chối xin lỗi.
Manchester City muốn chờ vụ việc lắng xuống để kéo các thủ ra khỏi tuyết, sau đó giữ lại. Dù sao đây cũng là đội hình phải bỏ ra 100 triệu bảng Anh mới có thể chiêu mộ, nói chấm dứt là chấm dứt, khác gì ném đá xuống sông?
Tuy nhiên sự việc đã đi quá xa, người phát ngôn của Manchester City đành lên trang web chính thức nói đỡ cho các cầu thủ vài câu.
Cũng vì thế mà giá cổ phiếu của hãng hàng không Etihad Airways giảm xuống đáng kể, các cổ đông mặt tái xanh như ăn phải thuốc nhuộm.
Chỉ vì một hợp đồng 400 triệu với Manchester City mà họ phải trả một cái giá quá đắt. Nếu còn tiếp tục như thế, dự kiến giá cổ phiếu sẽ tiếp tục tụt dốc không phanh.
Họ tỏ thái độ trước truyền thông _____ “Hả? Hợp đồng? Hợp đồng nào? Ký hợp đồng với đội bóng? Các bạn lại đồn thổi linh tinh rồi, không thể có chuyện đó. Chắc là do một bộ phận tùy tiện hành động, chúng tôi không biết gì hết. Mới đây chúng tôi vừa sa thải anh ta rồi.”
Quần chúng xếp hàng ăn dưa: Các ông lật mặt haha
Chiếc máy bay độc quyền mang tên “Blue Moon” được thiết kế tặng Manchester City cũng vừa hoàn thành.
Trước đó, đội trưởng Manchestar City đắc ý ca ngợi hiệu suất và sự xuất hiện của máy bay trước mặt phóng viên. Tuy nhiên nếu không cẩn thận, có thể “Blue Moon” sẽ phải quay về nhà máy và xây dựng lại. Chỉ cần tu sửa vài ngày, nó lập tức biến thành máy bay chở khách bình thường.
Cả Manchester City và tập đoàn tài chính đứng sau đều hận Carlos thấu xương, vậy nhưng ngoài mặt vẫn phải khen ngợi: “Carlos là một cầu thủ hiếm có khó tìm, chúng tôi vô cùng chờ mong màn thể hiện của anh ấy.”
Khi phóng viên hỏi Carlos nghĩ gì về chuyện này, chàng trai tóc vàng cau mày, thẫn thờ nói: “Ừ, Ừ?”
Cư dân mạng quyết làm căng chuyện: Yêu cầu Manchester City xin lỗi Carlos, không tiếp tục dong dài nói đông nói tây. Carlos dồn hết sự chú ý vào đá bóng, không rảnh quan tâm đến các người!
Thẩm Kha âm thầm đổ thêm dầu vào lửa. Hôm sau, Thẩm Kha đã dùng chiến thắng của Carlos làm cho Manchestar City câm nín.
Tại sao Thẩm Kha biết Carlos sẽ ghi bàn?
Đúng, là vì băng rôn trên đầu anh đã được cao tăng làm phép, xin Phật Tổ phù hộ.
Từ trên ban công nhìn xuống có thể thấy hình ảnh phản chiếu của bầu trời trong vắt. Thẩm Kha đã thuê biệt thự ở các thành phố lớn tổ chức World Cup từ trước. Bây giờ, anh đang ở Cape Town hưởng thụ thời gian nhàn hạ, tươi đẹp.
Tuy nhiên đồng chí Thẩm Kha vẫn có chút không vui.
Thứ nhất, anh vừa từ chối một hợp đồng lớn, hợp đồng anh thương lượng suốt nửa tháng nhưng lại bị từ chối khi Carlos xảy ra chuyện, bây giờ lại tự tìm đến cửa.
Là một người có khí thế vững vàng, sau khi chào hỏi vài câu, anh nhanh chóng dùng tư cách người bị hại uyển chuyển từ chối. Anh sử dụng một câu cực kỳ cao thượng ___ “Thưa anh, anh phải biết ‘dệt hoa trên gấm’ thì dễ, nhưng ‘đưa than sưởi ấm’ trong ngày tuyết rơi lại khó, chúng tôi không dám nhận ý tốt của anh.”
Cuối cùng đại diện của công ty cũng hiểu được ý của câu nói sâu sắc đó. Vòng vo một hồi cũng là —- hôm qua các người phớt lờ tôi, hôm nay các người đừng mơ mà trèo cao!
Trong cảm nhận của người Âu Mỹ, Carlos chính là một biểu tượng cao lớn, là gương mặt tiêu biểu không ngừng cố gắng vươn lên hoàn thiện bản thân, ngoài ra anh còn đẹp trai, chung tình. Mặc dù bị từ chối nhưng Coca Cola không hề bỏ cuộc.
Hiện giờ, Tây Ban Nha được coi là một trong những ứng cử viên vô địch. Nghĩ đến việc Tây Ban Nha tiến thẳng vào chung kết, Coca Cola cắn răng điều người đến Nam Phi lì lợm bám đuổi.
Thẩm Kha nhìn món quà dâng lên tận miệng mà không được ăn, lòng đau như cắt. Vậy nhưng có một thứ khiến anh khó chịu hơn là —-
“Này! Hai đứa có thể đừng ôm ấp nhau trước mặt anh không? Em, em nữa, Carlos, anh bảo em nghỉ ngơi một ngày, chứ có bảo em ngồi đây biểu diễn đâu. Về ngay cho anh!!!” Thẩm Kha rất đau, ngày nào cũng bị ngược, ngày nào cũng phải ăn cơm tró.
Đau đến mức không thể thở nổi.
Carlos rất thích tập bóng trên bãi cỏ trong khuôn viên biệt thự. Tô Thanh Gia đang ngồi trên ghế mây quan sát anh. Mỗi lần anh sút vào khung thành, Tô Thanh Gia lại vỗ tay, hôn má hoặc ôm anh một cái.
Sau khi kết thúc vòng bảng, các trận đấu tiếp theo đều không tính điểm để phân thắng bại. Sau khi thảo luận với đội phó, Bosque quyết định cho cả đội nghỉ ngơi một ngày.
Đội tuyển quốc gia nghỉ tại một khách sạn. Hôm nay, Carlos xin nghỉ sớm để chuyển đến chỗ của Tô Thanh Gia.
Tô Thanh Gia vừa thấy nóng vừa thấy Thẩm Kha đang buồn bực nên đành dẫn Carlos về phòng.
Chàng trai tóc vàng bị lời mời gọi quyến rũ, ngơ ngác gãi đầu đi theo cô hai bước, sau đó cảm thấy dường như có gì không đúng, bèn kéo cô quay về chỗ cũ.
Trong lúc Thẩm Kha híp mắt thắc mắc, chàng trai tóc vàng nắm tay Tô Thanh Gia làm động tác tạm biệt anh.
Dưới ánh mặt trời, chiếc nhẫn bạc tỏa sáng rực rỡ.
Làm xong động tác này, chàng trai tóc vàng mới hài lòng về phòng cùng Tô Thanh Gia.
Thẩm Kha tức giận quát lớn: “Thằng nhóc kia, đứng lại cho ông, nhóc đang khoe khoang với ông đấy à? Mẹ kiếp, bắt nạt anh không có bạn gái. Đợi đó, đợi đó, hai ngày nữa anh sẽ về Trung Quốc và bỏ rơi nhóc!!”
Anh hùng hổ lải nhải một lúc, điện thoạt đột nhiên vang lên, là Carlos gọi đến.
Anh nói một câu rồi cúp: “Vợ sắp cưới mới đúng.”
Thẩm Kha: “…”
Sau khi Carlos cúp điện thoại, tầng trên lập tức vang lên tiếng đóng cửa mạnh, Tô Thanh Gia không nhịn được cười.
“Anh trêu anh ấy làm gì, vớ vẩn bây giờ anh ấy đang mắng anh đó.” Tô Thanh Gia hóm hỉnh bưng hai cốc chè đậu xanh tới. Món này là cô tự làm, hương vị đặc biệt thơm ngon.
Carlos uống một hớp là hết, chớp mắt nhìn tủ lạnh, rầu rĩ nói: “Vợ sắp cưới mới đúng, chúng ta đính hôn rồi.” Từ bạn gái biến thành vợ sắp cưới, điều đó có nghĩa là danh từ “vợ” cũng sẽ đến nhanh thôi.
“Không được uống thêm nữa, anh đi tắm trước đi, cả người toàn mồ hôi, để em lấy quần áo cho anh.” Tô Thanh Gia sao có thể không nhận ra được sự tham lam của anh. Cô đưa nửa cốc còn thừa của mình cho anh.
Chàng trai tóc vàng vui mừng uống hết, hôn cô một cái, nghe lời đi tắm.
Tô Thanh Gia về phòng gấp quần áo. Carlos không mang theo nhiều đồ nên chỉ cần một chiếc balo là có thể đựng hết tất cả. Kẹo mút là đồ vật chiếm diện tích nhiều nhất.
Trong lúc tìm áo thun để anh thay, cô vô tình phát hiện một đồ vật khác.
Đó là chiếc áo đỏ xanh mang áo số 23 và tên anh, logo trên ngực hơi bẩn.
Đó là chiếc áo bị fan ném xuống vào đêm anh bị phạt thẻ đỏ.
Đến tận bây giờ Tô Thanh Gia mới biết hóa ra anh luôn mang theo chiếc áo này bên mình.
Hàng loạt cảm xúc xuất hiện, cuối cùng đều biến thành đau lòng.
Cô vẫn nhớ rõ dáng vẻ cô đơn của anh khi nhặt áo lên, nhớ rõ dáng vẻ nâng niu phủi bụi, nhớ rõ dáng vẻ áy náy khi vuốt ve con số 23 trên áo.
Anh rất yêu ước mơ và sự nghiệp của anh.
Nhưng anh càng yêu cô gái của anh hơn.
“Bella, có chuyện gì vậy? Sao em lại khóc?” Carlos quấn khăn chạy ra ngoài, bối rối không biết làm gì.
Tô Thanh Gia tự lau nước mắt, sau đó lắc đầu nói: “Em không sao”.
Carlos nhìn theo ánh mắt của cô thì thấy chiếc áo cô đang cầm trên tay. Nước chảy dọc xuống mặt anh, anh vô thức lau nhẹ vài cái.
Tô Thanh Gia nhét áo vào ngực anh, cầm khăn giúp anh lau mặt.
“Đợi đến lúc vô địch, anh trả chiếc áo này cho cổ động viên kia nhé?” Tô Thanh Gia dịu dàng hỏi.
Cô biết vì sao Carlos làm vậy, anh muốn dùng cách thức này để cổ vũ bản thân, cũng như thúc giục chính mình. Anh không muốn để những người yêu thích anh phải thất vọng.
Anh giữ chặt chiếc áo trong tay, kéo Tô Thanh Gia dựa vào người mình, “Ừ.”
“Tây Ban Nha mạnh mẽ tiến thẳng vào chung kết” _____《L’Equipe》
“Thuỵ Sĩ đi sai một nước cờ, bại trận ở vòng đấu loại” ______ 《Football of the year》
“Carlos ghi bàn dưới sự cổ vũ cuồng nhiệt của bạn gái” _____ 《Kickers》
“Bosque coi trọng Carlos, dùng hết sức giúp đỡ Carlos” ______《Daily Mail》
“…”
Trận đấu thứ hai ở bảng H, đội tuyển quốc gia Tây Ban Nha đã chiến thắng Thuỵ Sĩ với tỷ số 2-0. Ngoại trừ bàn sút phạt của Carlos, cánh trái cũng tạo ra nhiều đột biến, mang về một bàn quan trọng cho Tây Ban Nha.
Các trận đấu sau chắc chắn sẽ rất căng thẳng. Mỗi đội trong bảng phải trải qua ba lần đối đấu, nhịp điệu trận đấu thử thách sức bền và tố chất tâm lý của các cầu thủ.
Tô Thanh Gia đi cùng Carlos đến ba thành phố, theo dõi tất cả các trận đấu của anh.
Ngày 26 tháng 6, Tây Ban Nha vượt qua Chile, tiến thẳng vào vòng loại với thành tích toàn thắng vòng bảng.
Đêm hôm đó, không biết có bao nhiêu chai rượu bị ném vỡ ngoài sân vận động. Dù sao đi nữa, Chile cũng là một quốc gia có nền bóng đá tương đối phát triển. Càng lúc càng có nhiều người bay đến Nam Phi để theo dõi các trận đấu.
Chính tai nghe quốc ca, tận mắt thấy cờ tổ quốc tung bay, trực tiếp theo dõi bước chạy của các cầu thủ chính là khoảnh khắc hạnh phúc nhất.
Trong khi người dân Tây Ban Nha vui mừng khôn xiết, hai đội còn lại ở bảng H buồn bã rời khỏi đấu trường World Cup. Tại World Cup, mỗi bảng gồm 4 đội, sau khi lần lượt thi đấu, hai đội đứng đầu sẽ tiến xa hơn.
Đội thua cuộc phải đợi bốn năm sau mới có thể cảm nhận được không khí tháng 6 náo nhiệt.
Vậy nhưng, sự nghiệp của các cầu thủ có lẽ không chờ nổi bốn năm.
Đây chính là một điểm hấp dẫn riêng của World Cup. Trong bốn năm, sẽ có rất nhiều cầu thủ thay đổi. Có thể lần này các cầu thủ của bạn thể hiện xuất sắc, nhưng bốn năm sau lại có khả năng không thắng nổi một trận. Giành được chiến thắng là ước mơ chung của 32 đội tham gia World Cup, dẫu vậy, cuối cùng cũng chỉ có duy nhất một nhà vô địch.
Carlos tham gia thi đấu hai trận ở vòng bảng, ghi được hai bàn thắng và một kiến tạo. Anh thể hiện vô cùng xuất sắc, khiến người khác phải vỗ tay khen ngợi.
Cũng vì nguyên nhân này nên vụ việc của Manchester City và Carlos đã bị đẩy lên đỉnh điểm.
Sau khi kết thúc họp báo, đúng như dự tính của Tô Thanh Gia, các cầu thủ tham gia từ chối xin lỗi.
Manchester City muốn chờ vụ việc lắng xuống để kéo các thủ ra khỏi tuyết, sau đó giữ lại. Dù sao đây cũng là đội hình phải bỏ ra 100 triệu bảng Anh mới có thể chiêu mộ, nói chấm dứt là chấm dứt, khác gì ném đá xuống sông?
Tuy nhiên sự việc đã đi quá xa, người phát ngôn của Manchester City đành lên trang web chính thức nói đỡ cho các cầu thủ vài câu.
Cũng vì thế mà giá cổ phiếu của hãng hàng không Etihad Airways giảm xuống đáng kể, các cổ đông mặt tái xanh như ăn phải thuốc nhuộm.
Chỉ vì một hợp đồng 400 triệu với Manchester City mà họ phải trả một cái giá quá đắt. Nếu còn tiếp tục như thế, dự kiến giá cổ phiếu sẽ tiếp tục tụt dốc không phanh.
Họ tỏ thái độ trước truyền thông _____ “Hả? Hợp đồng? Hợp đồng nào? Ký hợp đồng với đội bóng? Các bạn lại đồn thổi linh tinh rồi, không thể có chuyện đó. Chắc là do một bộ phận tùy tiện hành động, chúng tôi không biết gì hết. Mới đây chúng tôi vừa sa thải anh ta rồi.”
Quần chúng xếp hàng ăn dưa: Các ông lật mặt haha
Chiếc máy bay độc quyền mang tên “Blue Moon” được thiết kế tặng Manchester City cũng vừa hoàn thành.
Trước đó, đội trưởng Manchestar City đắc ý ca ngợi hiệu suất và sự xuất hiện của máy bay trước mặt phóng viên. Tuy nhiên nếu không cẩn thận, có thể “Blue Moon” sẽ phải quay về nhà máy và xây dựng lại. Chỉ cần tu sửa vài ngày, nó lập tức biến thành máy bay chở khách bình thường.
Cả Manchester City và tập đoàn tài chính đứng sau đều hận Carlos thấu xương, vậy nhưng ngoài mặt vẫn phải khen ngợi: “Carlos là một cầu thủ hiếm có khó tìm, chúng tôi vô cùng chờ mong màn thể hiện của anh ấy.”
Khi phóng viên hỏi Carlos nghĩ gì về chuyện này, chàng trai tóc vàng cau mày, thẫn thờ nói: “Ừ, Ừ?”
Cư dân mạng quyết làm căng chuyện: Yêu cầu Manchester City xin lỗi Carlos, không tiếp tục dong dài nói đông nói tây. Carlos dồn hết sự chú ý vào đá bóng, không rảnh quan tâm đến các người!
Thẩm Kha âm thầm đổ thêm dầu vào lửa. Hôm sau, Thẩm Kha đã dùng chiến thắng của Carlos làm cho Manchestar City câm nín.
Tại sao Thẩm Kha biết Carlos sẽ ghi bàn?
Đúng, là vì băng rôn trên đầu anh đã được cao tăng làm phép, xin Phật Tổ phù hộ.
Từ trên ban công nhìn xuống có thể thấy hình ảnh phản chiếu của bầu trời trong vắt. Thẩm Kha đã thuê biệt thự ở các thành phố lớn tổ chức World Cup từ trước. Bây giờ, anh đang ở Cape Town hưởng thụ thời gian nhàn hạ, tươi đẹp.
Tuy nhiên đồng chí Thẩm Kha vẫn có chút không vui.
Thứ nhất, anh vừa từ chối một hợp đồng lớn, hợp đồng anh thương lượng suốt nửa tháng nhưng lại bị từ chối khi Carlos xảy ra chuyện, bây giờ lại tự tìm đến cửa.
Là một người có khí thế vững vàng, sau khi chào hỏi vài câu, anh nhanh chóng dùng tư cách người bị hại uyển chuyển từ chối. Anh sử dụng một câu cực kỳ cao thượng ___ “Thưa anh, anh phải biết ‘dệt hoa trên gấm’ thì dễ, nhưng ‘đưa than sưởi ấm’ trong ngày tuyết rơi lại khó, chúng tôi không dám nhận ý tốt của anh.”
Cuối cùng đại diện của công ty cũng hiểu được ý của câu nói sâu sắc đó. Vòng vo một hồi cũng là —- hôm qua các người phớt lờ tôi, hôm nay các người đừng mơ mà trèo cao!
Trong cảm nhận của người Âu Mỹ, Carlos chính là một biểu tượng cao lớn, là gương mặt tiêu biểu không ngừng cố gắng vươn lên hoàn thiện bản thân, ngoài ra anh còn đẹp trai, chung tình. Mặc dù bị từ chối nhưng Coca Cola không hề bỏ cuộc.
Hiện giờ, Tây Ban Nha được coi là một trong những ứng cử viên vô địch. Nghĩ đến việc Tây Ban Nha tiến thẳng vào chung kết, Coca Cola cắn răng điều người đến Nam Phi lì lợm bám đuổi.
Thẩm Kha nhìn món quà dâng lên tận miệng mà không được ăn, lòng đau như cắt. Vậy nhưng có một thứ khiến anh khó chịu hơn là —-
“Này! Hai đứa có thể đừng ôm ấp nhau trước mặt anh không? Em, em nữa, Carlos, anh bảo em nghỉ ngơi một ngày, chứ có bảo em ngồi đây biểu diễn đâu. Về ngay cho anh!!!” Thẩm Kha rất đau, ngày nào cũng bị ngược, ngày nào cũng phải ăn cơm tró.
Đau đến mức không thể thở nổi.
Carlos rất thích tập bóng trên bãi cỏ trong khuôn viên biệt thự. Tô Thanh Gia đang ngồi trên ghế mây quan sát anh. Mỗi lần anh sút vào khung thành, Tô Thanh Gia lại vỗ tay, hôn má hoặc ôm anh một cái.
Sau khi kết thúc vòng bảng, các trận đấu tiếp theo đều không tính điểm để phân thắng bại. Sau khi thảo luận với đội phó, Bosque quyết định cho cả đội nghỉ ngơi một ngày.
Đội tuyển quốc gia nghỉ tại một khách sạn. Hôm nay, Carlos xin nghỉ sớm để chuyển đến chỗ của Tô Thanh Gia.
Tô Thanh Gia vừa thấy nóng vừa thấy Thẩm Kha đang buồn bực nên đành dẫn Carlos về phòng.
Chàng trai tóc vàng bị lời mời gọi quyến rũ, ngơ ngác gãi đầu đi theo cô hai bước, sau đó cảm thấy dường như có gì không đúng, bèn kéo cô quay về chỗ cũ.
Trong lúc Thẩm Kha híp mắt thắc mắc, chàng trai tóc vàng nắm tay Tô Thanh Gia làm động tác tạm biệt anh.
Dưới ánh mặt trời, chiếc nhẫn bạc tỏa sáng rực rỡ.
Làm xong động tác này, chàng trai tóc vàng mới hài lòng về phòng cùng Tô Thanh Gia.
Thẩm Kha tức giận quát lớn: “Thằng nhóc kia, đứng lại cho ông, nhóc đang khoe khoang với ông đấy à? Mẹ kiếp, bắt nạt anh không có bạn gái. Đợi đó, đợi đó, hai ngày nữa anh sẽ về Trung Quốc và bỏ rơi nhóc!!”
Anh hùng hổ lải nhải một lúc, điện thoạt đột nhiên vang lên, là Carlos gọi đến.
Anh nói một câu rồi cúp: “Vợ sắp cưới mới đúng.”
Thẩm Kha: “…”
Sau khi Carlos cúp điện thoại, tầng trên lập tức vang lên tiếng đóng cửa mạnh, Tô Thanh Gia không nhịn được cười.
“Anh trêu anh ấy làm gì, vớ vẩn bây giờ anh ấy đang mắng anh đó.” Tô Thanh Gia hóm hỉnh bưng hai cốc chè đậu xanh tới. Món này là cô tự làm, hương vị đặc biệt thơm ngon.
Carlos uống một hớp là hết, chớp mắt nhìn tủ lạnh, rầu rĩ nói: “Vợ sắp cưới mới đúng, chúng ta đính hôn rồi.” Từ bạn gái biến thành vợ sắp cưới, điều đó có nghĩa là danh từ “vợ” cũng sẽ đến nhanh thôi.
“Không được uống thêm nữa, anh đi tắm trước đi, cả người toàn mồ hôi, để em lấy quần áo cho anh.” Tô Thanh Gia sao có thể không nhận ra được sự tham lam của anh. Cô đưa nửa cốc còn thừa của mình cho anh.
Chàng trai tóc vàng vui mừng uống hết, hôn cô một cái, nghe lời đi tắm.
Tô Thanh Gia về phòng gấp quần áo. Carlos không mang theo nhiều đồ nên chỉ cần một chiếc balo là có thể đựng hết tất cả. Kẹo mút là đồ vật chiếm diện tích nhiều nhất.
Trong lúc tìm áo thun để anh thay, cô vô tình phát hiện một đồ vật khác.
Đó là chiếc áo đỏ xanh mang áo số 23 và tên anh, logo trên ngực hơi bẩn.
Đó là chiếc áo bị fan ném xuống vào đêm anh bị phạt thẻ đỏ.
Đến tận bây giờ Tô Thanh Gia mới biết hóa ra anh luôn mang theo chiếc áo này bên mình.
Hàng loạt cảm xúc xuất hiện, cuối cùng đều biến thành đau lòng.
Cô vẫn nhớ rõ dáng vẻ cô đơn của anh khi nhặt áo lên, nhớ rõ dáng vẻ nâng niu phủi bụi, nhớ rõ dáng vẻ áy náy khi vuốt ve con số 23 trên áo.
Anh rất yêu ước mơ và sự nghiệp của anh.
Nhưng anh càng yêu cô gái của anh hơn.
“Bella, có chuyện gì vậy? Sao em lại khóc?” Carlos quấn khăn chạy ra ngoài, bối rối không biết làm gì.
Tô Thanh Gia tự lau nước mắt, sau đó lắc đầu nói: “Em không sao”.
Carlos nhìn theo ánh mắt của cô thì thấy chiếc áo cô đang cầm trên tay. Nước chảy dọc xuống mặt anh, anh vô thức lau nhẹ vài cái.
Tô Thanh Gia nhét áo vào ngực anh, cầm khăn giúp anh lau mặt.
“Đợi đến lúc vô địch, anh trả chiếc áo này cho cổ động viên kia nhé?” Tô Thanh Gia dịu dàng hỏi.
Cô biết vì sao Carlos làm vậy, anh muốn dùng cách thức này để cổ vũ bản thân, cũng như thúc giục chính mình. Anh không muốn để những người yêu thích anh phải thất vọng.
Anh giữ chặt chiếc áo trong tay, kéo Tô Thanh Gia dựa vào người mình, “Ừ.”
/163
|