Chương 14: Biểu hiện của tên đó quá tệ
Ngọc mỹ nhân si ngốc nở nụ cười: “Bệ hạ cảm thấy thần đẹp sao?”
Ngôn Vu chân thành nói: “Đẹp.”
Ngọc mỹ nhân mím mím môi, cất giọng yếu ớt: “Thần đẹp như vậy, vậy mà tối qua không để thần hầu hạ người.”
Nói tới nói lui thì viền mắt cũng đỏ lên: “Thần vẫn luôn tha thiết chờ đợi bệ hạ, vì bệ hạ, thần đã học hỏi rất nhiều kỹ nghệ phòng the, thế nhưng bệ hạ chưa bao giờ lật thẻ bài của thần.”
Ngôn Vu:…Kỹ nghệ phòng the, là cái mà cô hiểu sao?
Không phải chứ?
Tên này học kiểu gì vậy?
Hay là học với nam nhân khác?
Cô giơ tay, vốn muốn sờ sờ gương mặt nhẵn nhụi của anh ta, nhưng sau đó lại đổi thành sờ đỉnh đầu anh ta.
Có điều vừa làm động tác này xong cô liền hối hận.
Nữ Đế tuy cao, nhưng đứng trước Ngọc mỹ nhân vẫn thấp hơn nửa cái đầu, cô sờ đầu của Ngọc mỹ nhân, hoàn toàn không giống vỗ về, nhìn có hơi buồn cười.
Ngọc mỹ nhân cũng bị động tác này của Ngôn Vu dọa cho cứng đờ, vùng cổ không khống chế được nổi lên một tầng da gà chằng chịt, anh ta phải cố nhịn mới không hất văng bàn tay của Ngôn Vu ra.
Ngôn Vu là hoàng đế, dù có lúng túng thì cũng phải mặt dày, tiếp tục sờ thêm hai cái nữa, sau đó vỗ vỗ, thực hiện xong toàn bộ thao tác.
Cô cất giọng hòa ái hỏi: “Ngươi còn học cả kỹ nghệ phòng the?”
Trong lời nói dường như có chút mong đợi.
Ngọc mỹ nhân ngay lập tức phấn chấn, giọng nói càng thêm kiều mị: “Vâng thưa bệ hạ, thần đã xem rất nhiều thư họa, hiện giờ đã rất tinh thông, bệ hạ, người cho thần một cơ hội thể hiện đi.”
Anh ta một mặt mong đợi, đôi con ngươi ngập nước chứa đầy tình cảm dịu dàng nhìn chằm chằm cô, khiến Ngôn Vu cảm động không thôi.
“Trẫm cho ngươi cơ hội này.” Cô cảm động nói: “Ngươi đi một chuyến đến Khôn Ninh Cung, đi chỉ bảo Đế hậu một chút, kỹ nghệ của tên đó thật sự quá tệ.”
Lúc nói lời này, cô còn không quên lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
Ngọc mỹ nhân: ???
Thời khắc này anh ta không biết nên cười nhạo vị ở Khôn Ninh Cung kia trước hay cười nhạo bản thân anh ta trước.
Anh chớp chớp mắt, hậu tri hậu giác phản ứng lại, vội vã kéo một góc ống tay áo của Ngôn Vu, làm nũng: “Bệ hạ, thần mới không chỉ bảo người khác, thần chỉ muốn giữ cho mình thôi, thần chỉ muốn lấy lòng một mình bệ hạ thôi, bệ hạ bảo thần dạy người khác, thần sẽ ghen đó.”
“Ngoan chút, phải nghe lời.” Ngôn Vu nói rồi liền muốn sờ đầu Ngọc mỹ nhân tiếp.
Ngọc mỹ nhân vội vàng lui về sau một bước tránh né, giả vờ tủi thân giậm chân: “Bệ hạ muốn thần dạy bảo y, vậy thần đi dạy bảo y là được.”
Dứt lời liền xoay người rời đi.
Ngôn Vu nhìn bóng lưng vận một thân hồng y rực rỡ kia, trong lòng có chút thất vọng thở dài một hơi, Ngọc mỹ nhân này nếu không phải gian tế mà địch quốc phái tới, cô nhất định sẽ không chút do dự ngủ với người ta.
Ài, chỉ có thể nhìn mà không thể sờ, ủa không phải, là không thể ngủ, cũng đủ khiến người khác đau buồn.
Chuyện vị ở Khôn Ninh Cung kia có kỹ nghệ phòng the chẳng ra sao chỉ vỏn vẹn một buổi trưa đã truyền khắp hậu cung ai ai cũng biết.
Mọi người không có bản lĩnh như Ngọc mỹ nhân, không có cách nào đến trước mặt Nữ Đế xoát độ tồn tại, vì thế dứt khoát ân cần đến Khôn Ninh Cung thỉnh an.
Ngày hôm đó, ngưỡng cửa của Khôn Ninh cung cũng sắp bị mọi người giẫm nát.
Giang Hành Chi chịu đựng mọi người châm chọc cả một ngày, buổi tối lúc gặp Ngôn Vu, vẫn có thể mặt không đổi sắc mà thỉnh an.
“Bệ hạ…”
Anh đang định hành lễ.
Ngôn Vu đỡ cánh tay anh: “Miễn lễ, sau này gặp trẫm không cần hành lễ.”
Cô không đợi Giang Hành Chi đáp lễ, ra lệnh: “Qua đây, thay y phục cho trẫm.”
Giang Hành Chi giúp cô thay áo trong, lại ôm cô đến thùng tắm đã đổ đầy nước.
Thùng tắm này rất lớn, Giang Hành Chi vốn muốn ngồi xổm bên cạnh gội đầu cho Ngôn Vu, một khắc sau lại bị Ngôn Vu ôm lấy cổ nhào vào trong nước.
Ngôn Vu và anh cùng chìm vào trong nước, tiếp đó cô túm lấy một bên mông của anh, bóp một cái.
Ừm, xúc cảm không tồi.
Tai của Hỉ công công vô cùng nhạy bén.
Hai người vừa ở trong nước bắt đầu không bao lâu.
Giọng nói the thé của Hỉ công công liền vang lên: “Bệ hạ, canh giờ đã đến.
/527
|