Tuy rằng thật luyến tiếc, nhưng Bạch Dạ vẫn là rời đi……
Như vậy hắn có được tính là một đứa con bất hiếu không?
Thôi, dù sao tìm được cá nhỏ, sau này hắn vẫn có thể trộm đến xem Bạch Tình, còn có Bạch Dự cùng Bạch Thước.
Đệ đệ của hắn….Bạch Thước, nếu biết hắn không từ mà biệt, hắn sẽ rất tức giận hay là đau khổ đây?
Quên đi, không nghĩ !
Đem những người thân ra khỏi đầu óc, Bạch Dạ nhanh chóng đi về hướng Ma giới.
Chạy đi hồi lâu, Bạch Dạ mới phát hiện phía sau có người theo……..
Theo lý mà nói, Bạch Dạ suốt đêm rời đi Bạch Miệu tộc, chuyện này ngoại trừ Bạch Tình ra thì không người nào biết…….
”Tại sao ngươi lại đi theo ta?”
Bạch Dạ lấy lại bình tĩnh, rất nhanh phát hiện người theo sau mình chính là Hắc Uyển.
” Dạ….Cá nhỏ bị bắt đi cũng là lỗi của chúng ta, ta nghĩ phải thay ca ca giải thích cùng cá nhỏ.”
Hắc Uyển nói rất là thành khẩn, bất quá Bạch Dạ vẫn cho là tuyệt đối không ổn, nói” Ma giới nguy hiểm, ngươi mau trở về!”
” Không được! Ta đã hạ quyết tâm rồi, ta thề sẽ không liên lụy ngươi!”
Bạch Dạ lắc đầu, không có trả lời. Hắn không đáp ứng cũng không cự tuyệt, lại lần thứ hai khởi hành, với công phu của hắn, chỉ trong chốc lát, Hắc Uyển đã muốn đuổi không kịp.
Ngư nhi, ta tới cứu ngươi đây, ngươi ngàn vạn lần đừng xảy ra việc gì!!
=
Ma tộc, trong phòng của Thủy Lượng……
” A…… ân ân…… Lượng…… Lượng……”
” Tâm, kêu ta Đại Thanh Điểm……”
” Lượng…… ta thật sự không được…… a a…… Tiểu Ngư……Tiểu Ngư ở cách vách…… a a!”
Không để ý tới Tàn Tâm giãy dụa, Thủy Lượng kính tự nói chút lời vô vị:” Ha hả……lúc này cũng nên cho đứa con của ngươi mở rộng kiến thức một chút về uy lực của “kế phụ ″ hắn.
Kế phụ!? Thế này chẳng khác nào Thủy Lượng cho rằng hắn cùng mình chính là vợ chồng, rồi chợt nhớ tới mới trước đây không lâu hắn vừa bị Thủy Lượng sát hại thê tử, Tàn Tâm trong ***g ngực một trận khó chịu, vừa rên rỉ vừa mắng:” Ngươi…… Ngươi vô sỉ…… a a ân!!”
Thủy Lượng cười cười, đem vật giữa hai chân đã cương cứng cực đại chậm rãi xâm nhập vào cúc huyệt đã được bạch dịch làm dịu qua, lại nói:” Sau này tiểu bổn ngư kia phải kêu bổn vương là cha, rồi mới…… Ngươi liền làm nương đi, ha hả a……”
Tàn Tâm trừng lớn mắt nhìn Thủy Lượng, nam nhân này đúng là hay thay đổi. Ngay từ đầu bắt hắn tới đây đối với hắn vô cùng thô bạo, khoảng thời gian sau đó lại đối với hắn khi thì rất tốt khi thì tệ hại, mà gần nhất Thủy Lượng đối hắn thái độ thay đổi lớn hơn nữa, có khi quá cưng chìu, có khi lại đối với hắn giống như những ngày đầu vô cùng thô bạo, rốt cuộc là như thế nào đây?!
Đùa bỡn hắn như thế rất vui đúng không?
Tên nam nhân này đúng là đáng giận …..
Tàn Tâm ta tuyệt đối sẽ không làm thê tử của Thủy Lượng, lại càng không để Tiểu Ngư trở thành đứa con của hắn!
” Ngươi đang làm gì vậy?! Thả cha ta ra!!” Nghe rầm một cái, cá nhỏ đẩy cửa mà vào, thấy Thủy Lượng đang “khống chế” Tàn Tâm liền ra tiếng ngăn lại.
” Ác? Con cá nhỏ đến đây rồi ư? Vừa lúc!” Gặp cá nhỏ vào phòng, Thủy Lượng vuốt ve Tàn Tâm, động tác chẳng những không thấy dịu đi, ngược lại còn càng ngày càng dùng sức.
Mà lúc này Tàn Tâm chỉ có thể nhẫn nhịn để không phát ra tiếng rên rỉ, xúc động đối cá nhỏ nói:” Vũ nhi! Mau đi ra!!”
” Đừng đi ra ngoài, hãy ở lại chỗ này hảo hảo nhìn xem“phụ thân” âu yếm “mẫu thân” ngươi ra sao.” Thủy Lượng nói xong liền cúi xuống cắn lấy đôi môi của Tàn Tâm.
” Đáng giận, ngươi…… ngô ngô!!” Tàn Tâm bị ngăn chặn miệng không thể nói chuyện, cố gắng nhấc chân đá vào thân thể Thủy Lượng.
” Không được khi dễ cha ta!!”
Thấy cá nhỏ càng thêm tới gần, Tàn Tâm dùng hết khí lực thật vất vả thoát ly khỏi gông cùm xiềng xích của Thủy Lượng, vội la lên:” Vũ nhi, đừng tới đây, xin ngươi đừng tới đây, không nên nhìn!!”
” Ha hả…… Tâm, ngươi thẹn thùng cái gì? Ngươi là của ta, con cá không thể không có “thủy”, ngươi không ta là không thể hô hấp, biết không?”
Nghe thấy Thủy Lượng một ngữ hai ý nghĩa, Tàn Tâm da mặt đang tái nhợt nhất thời đỏ bừng cả lên, hắn cúi đầu không dám nhìn cá nhỏ.
Tàn Tâm trong lòng thầm nghĩ, cá nhỏ nhất định cảm thấy được phụ thân như hắn quả là vô dụng, chẳng những bảo hộ không được đứa con, còn bị nam nhân khác đặt ở dưới thân chà đạp vũ nhục.
” Nếu tình yêu của ngươi đối với cha ta tạo thành thương tổn, cầu xin ngươi đừng yêu ta cha! Cầu ngươi!!”
Cá nhỏ thốt ra những lời này, không chỉ Tàn Tâm, ngay cả Thủy Lượng đều choáng váng.
Lúc này, ở ngoài cửa, Lạc Nhạn đang định tới để mang cá nhỏ rời đi vừa nghe xong hai tay ôm lấy đầu, thầm nghĩ: cái này hại chết ta rồi…..
Như vậy hắn có được tính là một đứa con bất hiếu không?
Thôi, dù sao tìm được cá nhỏ, sau này hắn vẫn có thể trộm đến xem Bạch Tình, còn có Bạch Dự cùng Bạch Thước.
Đệ đệ của hắn….Bạch Thước, nếu biết hắn không từ mà biệt, hắn sẽ rất tức giận hay là đau khổ đây?
Quên đi, không nghĩ !
Đem những người thân ra khỏi đầu óc, Bạch Dạ nhanh chóng đi về hướng Ma giới.
Chạy đi hồi lâu, Bạch Dạ mới phát hiện phía sau có người theo……..
Theo lý mà nói, Bạch Dạ suốt đêm rời đi Bạch Miệu tộc, chuyện này ngoại trừ Bạch Tình ra thì không người nào biết…….
”Tại sao ngươi lại đi theo ta?”
Bạch Dạ lấy lại bình tĩnh, rất nhanh phát hiện người theo sau mình chính là Hắc Uyển.
” Dạ….Cá nhỏ bị bắt đi cũng là lỗi của chúng ta, ta nghĩ phải thay ca ca giải thích cùng cá nhỏ.”
Hắc Uyển nói rất là thành khẩn, bất quá Bạch Dạ vẫn cho là tuyệt đối không ổn, nói” Ma giới nguy hiểm, ngươi mau trở về!”
” Không được! Ta đã hạ quyết tâm rồi, ta thề sẽ không liên lụy ngươi!”
Bạch Dạ lắc đầu, không có trả lời. Hắn không đáp ứng cũng không cự tuyệt, lại lần thứ hai khởi hành, với công phu của hắn, chỉ trong chốc lát, Hắc Uyển đã muốn đuổi không kịp.
Ngư nhi, ta tới cứu ngươi đây, ngươi ngàn vạn lần đừng xảy ra việc gì!!
=
Ma tộc, trong phòng của Thủy Lượng……
” A…… ân ân…… Lượng…… Lượng……”
” Tâm, kêu ta Đại Thanh Điểm……”
” Lượng…… ta thật sự không được…… a a…… Tiểu Ngư……Tiểu Ngư ở cách vách…… a a!”
Không để ý tới Tàn Tâm giãy dụa, Thủy Lượng kính tự nói chút lời vô vị:” Ha hả……lúc này cũng nên cho đứa con của ngươi mở rộng kiến thức một chút về uy lực của “kế phụ ″ hắn.
Kế phụ!? Thế này chẳng khác nào Thủy Lượng cho rằng hắn cùng mình chính là vợ chồng, rồi chợt nhớ tới mới trước đây không lâu hắn vừa bị Thủy Lượng sát hại thê tử, Tàn Tâm trong ***g ngực một trận khó chịu, vừa rên rỉ vừa mắng:” Ngươi…… Ngươi vô sỉ…… a a ân!!”
Thủy Lượng cười cười, đem vật giữa hai chân đã cương cứng cực đại chậm rãi xâm nhập vào cúc huyệt đã được bạch dịch làm dịu qua, lại nói:” Sau này tiểu bổn ngư kia phải kêu bổn vương là cha, rồi mới…… Ngươi liền làm nương đi, ha hả a……”
Tàn Tâm trừng lớn mắt nhìn Thủy Lượng, nam nhân này đúng là hay thay đổi. Ngay từ đầu bắt hắn tới đây đối với hắn vô cùng thô bạo, khoảng thời gian sau đó lại đối với hắn khi thì rất tốt khi thì tệ hại, mà gần nhất Thủy Lượng đối hắn thái độ thay đổi lớn hơn nữa, có khi quá cưng chìu, có khi lại đối với hắn giống như những ngày đầu vô cùng thô bạo, rốt cuộc là như thế nào đây?!
Đùa bỡn hắn như thế rất vui đúng không?
Tên nam nhân này đúng là đáng giận …..
Tàn Tâm ta tuyệt đối sẽ không làm thê tử của Thủy Lượng, lại càng không để Tiểu Ngư trở thành đứa con của hắn!
” Ngươi đang làm gì vậy?! Thả cha ta ra!!” Nghe rầm một cái, cá nhỏ đẩy cửa mà vào, thấy Thủy Lượng đang “khống chế” Tàn Tâm liền ra tiếng ngăn lại.
” Ác? Con cá nhỏ đến đây rồi ư? Vừa lúc!” Gặp cá nhỏ vào phòng, Thủy Lượng vuốt ve Tàn Tâm, động tác chẳng những không thấy dịu đi, ngược lại còn càng ngày càng dùng sức.
Mà lúc này Tàn Tâm chỉ có thể nhẫn nhịn để không phát ra tiếng rên rỉ, xúc động đối cá nhỏ nói:” Vũ nhi! Mau đi ra!!”
” Đừng đi ra ngoài, hãy ở lại chỗ này hảo hảo nhìn xem“phụ thân” âu yếm “mẫu thân” ngươi ra sao.” Thủy Lượng nói xong liền cúi xuống cắn lấy đôi môi của Tàn Tâm.
” Đáng giận, ngươi…… ngô ngô!!” Tàn Tâm bị ngăn chặn miệng không thể nói chuyện, cố gắng nhấc chân đá vào thân thể Thủy Lượng.
” Không được khi dễ cha ta!!”
Thấy cá nhỏ càng thêm tới gần, Tàn Tâm dùng hết khí lực thật vất vả thoát ly khỏi gông cùm xiềng xích của Thủy Lượng, vội la lên:” Vũ nhi, đừng tới đây, xin ngươi đừng tới đây, không nên nhìn!!”
” Ha hả…… Tâm, ngươi thẹn thùng cái gì? Ngươi là của ta, con cá không thể không có “thủy”, ngươi không ta là không thể hô hấp, biết không?”
Nghe thấy Thủy Lượng một ngữ hai ý nghĩa, Tàn Tâm da mặt đang tái nhợt nhất thời đỏ bừng cả lên, hắn cúi đầu không dám nhìn cá nhỏ.
Tàn Tâm trong lòng thầm nghĩ, cá nhỏ nhất định cảm thấy được phụ thân như hắn quả là vô dụng, chẳng những bảo hộ không được đứa con, còn bị nam nhân khác đặt ở dưới thân chà đạp vũ nhục.
” Nếu tình yêu của ngươi đối với cha ta tạo thành thương tổn, cầu xin ngươi đừng yêu ta cha! Cầu ngươi!!”
Cá nhỏ thốt ra những lời này, không chỉ Tàn Tâm, ngay cả Thủy Lượng đều choáng váng.
Lúc này, ở ngoài cửa, Lạc Nhạn đang định tới để mang cá nhỏ rời đi vừa nghe xong hai tay ôm lấy đầu, thầm nghĩ: cái này hại chết ta rồi…..
/44
|