Mị Sát

Chương 40 - Chương 21

/77


Từ khi Anh Túc trở lại nhà họ Sở, những ngày này, căn bản mỗi ngày đều nhận được một cuộc điện thoại từ Lý Du Anh.

Lý Du Anh gọi điện thoại rất đúng giờ, mỗi đêm vào chín giờ rưỡi, mỗi lần đều chỉ vang lên bảy tiếng chuông. Nếu như Anh Túc không nhận, anh ta lập tức cúp máy, cả ngày hôm đó cũng không quấy rầy nữa. Lúc đầu gọi đến mười lần thì Anh Túc không nghe đến tám lần, còn dư lại một hai lần thì cũng chỉ là nói mấy câu không mặn không nhạt rồi cúp máy rất nhanh. Vậy mà Lý Du Anh vẫn không để tâm, kiên trì tới bây giờ, nhiều lần như vậy, nên mỗi lần Anh Túc nhấn nút từ chối thì thời gian do dự càng ngày càng dài, càng về sau rốt cuộc không từ chối nữa.

Lần đầu tiên Anh Túc nói chuyện điện thoại với Lý Du Anh vượt qua năm phút đồng hồ, uyển chuyển kể rõ hoàn cảnh và thân phận của mình. Sau khi Lý Du Anh nghe xong, gần như không hề dừng lại lập tức trả lời cô, hơn nữa vẫn là thái độ tự nhiên thoải mái gió nhẹ nước chảy đó: Nhưng anh thấy bản chất của sự việc không có gì khác nhau. Cho dù em ở nhà họ Tưởng hay là nhà họ Sở, em gọi là Tô Phác hay là Anh Túc, công việc rảnh rỗi hay bận rộn, anh nghĩ người anh muốn theo đuổi cũng chỉ là em mà thôi. Trước sau không hề thay đổi. Em thấy có đúng hay không?

Anh Túc trầm mặc một lúc lâu, hỏi anh: Anh thật sự chắc chắn như vậy sao?

Ở bên kia Lý Du Anh khẽ mỉm cười một cái, khi mở miệng lần nữa thì giọng nói càng lúc càng dịu dàng: Tô Phác, em luôn cho anh một cảm giác rất quả quyết và kiên định. Khó có khi thấy được em cũng có lúc do dự không quyết như vậy. Hơn nữa anh càng không có nghĩ tới rằng chuyện làm em do dự lại là chuyện liên quan đến anh. Anh rất vui. Nhưng, em lại không tin tưởng anh đến như vậy sao? Tại sao lại cảm thấy anh không chắc chắn chứ?

Anh Túc lại trầm mặc. Ngày đó, sau khi cúp điện thoại, cô lăn lộn khó ngủ suốt cả buổi tối. Sáng ngày thứ hai khi Anh Túc ra ngoài, cô ghé một cửa tiệm ở ven đường mua sim và điện thoại mới. Buổi tối cô nói dãy số mới cho Lý Du Anh, Lý Du Anh vừa nói được, vừa cười hỏi: Tại sao lại phiền toái như vậy? Bình thường nhà họ Sở quản lý nghiêm ngặt giống như trường quân đội vậy sao?

Anh Túc suy nghĩ một chút, trả lời: Theo mức độ lời nói của anh, thì cũng có thể hiểu như thế.

Cứ như thế qua một thời gian, Lý Du Anh lại gọi điện thoại tới, nói cho cô biết chủ nhật anh sẽ tới thành phố C: Có một người bạn hẹn gặp mặt, vào tối thứ sáu. Em có rãnh không?

Anh Túc suy nghĩ một chút, cuối cùng thành thật nói: Tôi không biết.

Đến gần tối ngày thứ sáu, khi Anh Túc trở về từ trụ sở của Sở thị, đang muốn về phòng thay đổi quần áo để ra ngoài, thì đột nhiên bị Sở Hành kêu lên, chỉ đích danh cô đi cùng anh đến một bữa tiệc thì Anh Túc mới xác định được rằng ngày đó mình nói với Lý Du Anh ba chữ Tôi không biết là hoàn toàn chính xác.

Anh Túc đi đổi lễ phục, lúc ngồi vào trong xe thì thấy Sở Hành đang chống trán nhắm mắt nghỉ ngơi. Nhận thấy cửa xe mở ra rồi

/77

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status