Cả đêm không nói nữa, tự mình ngủ yên, giữa hai người cách khoảng chừng hai gối đầu, mỗi người đắp chăn một góc gấm, đưa lưng về nhau, nằm nghiêng người, bởi vì trong lòng có khúc mắc, cả đêm không có lật người lại, cứ duy trì tư thế như vậy.
Canh năm, Mạc Kỳ Hàn tỉnh, xoa xoa mắt buồn ngủ, xuống giường đốt đèn mặc quần áo, sửa soạn xong hết, lại không nhịn được trở lại trước giường, lặng lẽ nhìn người ngủ đưa lưng về phía hắn, hồi lâu, nghiêng người cẩn thận ôm lấy thân thể nhỏ nhắn của Lăng Tuyết Mạn, để cho nàng ngủ ở giữa, lại đắp kín chăn gấm cho nàng, lúc này mới rời đi.
Lâm triều, trên điện Kim Loan, Mạc Kỳ Hàn ban hai thánh chỉ!
"Hạ thánh chỉ! Quỳ nghe tuyên đọc ——" Bạn đang xem tại
Canh năm, Mạc Kỳ Hàn tỉnh, xoa xoa mắt buồn ngủ, xuống giường đốt đèn mặc quần áo, sửa soạn xong hết, lại không nhịn được trở lại trước giường, lặng lẽ nhìn người ngủ đưa lưng về phía hắn, hồi lâu, nghiêng người cẩn thận ôm lấy thân thể nhỏ nhắn của Lăng Tuyết Mạn, để cho nàng ngủ ở giữa, lại đắp kín chăn gấm cho nàng, lúc này mới rời đi.
Lâm triều, trên điện Kim Loan, Mạc Kỳ Hàn ban hai thánh chỉ!
"Hạ thánh chỉ! Quỳ nghe tuyên đọc ——" Bạn đang xem tại
/503
|