Thấy cảnh đó, Du Lệ nghĩ thầm, quả như Chử Hiệt nói, với anh cũng không nguy hiểm lắm. Cuối cùng cô cũng thả lỏng tâm tình.
Nhưng Luda thì đau đầu, hủy một bức tranh dễ vậy, giá tiền này có phải cao quá rồi không?
Tranh từ trên tường rơi xuống, thấy rõ yểm ma trong tranh đã chết, bức tranh đó đã trở thành bức tranh thường. Những yểm ma phong ấn trong tranh, dù ban ngày có thể hủy vải vẽ và khung kính đi, nhưng bức tranh không rời khỏi tường được, hoặc không thể mang ra khỏi lầu bốn, chỉ khi giết chết yểm ma trong tranh, tranh mới tự rơi từ trên tường xuống.
Không lâu sau, máu nhuộm đỏ vải vẽ dần biến mất, trong khung kính chỉ còn lại có vải vẽ trống không.
Luda hợp tác cùng Yuna kéo khung kính tới. Du Lệ tò mò hỏi, “Hai người thu thập nó làm gì thế?’
Yuna giải thích, “Những thứ này là vật chứa yểm ma bị phong ấn, dù yểm ma trong tranh đã chết, nhưng trên đó còn giữ lại lực lượng, chỉ cần mang về Giáo Đình xử lý, biết đâu sau này còn có tác dụng đi tranh công nữa”
Du Lệ hơi khó hiểu a một câu, thầm nghĩ, quả nhiên Giáo Đình quá nghèo, còn dùng thứ vô dụng nữa.
Chử Hiệt lại đi tới bức tranh tiếp theo.
Đây là bức tranh phong cảnh trời thu, bên trong vẽ một đám phụ nữ quý tộc cổ điển Phương Tây đang đi du lịch mùa thu, họ mặc quần áo đẹp, đội mũ tinh xảo, đeo đồ trang sức tinh xảo, ngực lớn eo nhỏ đang rong chơi ở khu rừng vùng ngoại ô náo nhiệt vô cùng.
Nhưng lúc này, nhóm “phụ nữ” xinh đẹp đó dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn người đàn ông ngoài tranh, từng nhóm dúm lại với nhau, liên kết lại cũng không dám thò tay ra ngoài, dù sao thò ra sẽ bị anh chặt đứt thôi.
Họ dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn người đàn ông ngoài tranh, cứ như cầu xin anh đừng làm tổn thương họ vậy.
Mặc dù “phụ nữ” trong tranh vừa yếu đuối vừa xinh đẹp, càng khiến người ta thương tiếc, song người đàn ông ngoài tranh chẳng động lòng tý nào, vẫn giơ kiếm gỗ đào trong tay lên, đâm thẳng vào ngực một phụ nữ.
Những phụ nữ khác thấy cầu xin cũng vô dụng, cuối cùng họ cũng nhe răng ra, gầm lên nổi giận, một phụ nữ há mồm to, lộ ra răng nanh sắc nhọn, vọt thẳng từ trong vải vẽ ra, nhào tới người đàn ông ngoài tranh.
Mặt Chử Hiệt không đổi nghiêng người tránh cái đầu đang nhào tới kia, tiếp đó chẳng chút do dự vung kiếm lên, chặt bay đầu người phụ nữ trong tranh xuống.
Những người khác, “….” Thật ác quá đi!~
Người đàn ông hung ác thế này, quả nhiên là cao thủ diệt ma, như mười ngàn tiền vàng một bức tranh thì tính là gì.
Người phụ nữ bị chém bay nửa người rơi từ trên vải vẽ ra ngoài, một nửa biến mất trong tranh.
Thân thể rơi ngoài vải vẽ cũng chưa biến mất, người phụ nữ đó kéo nửa thân người đẫm máu thét lên chói tai định bò lại thế giới tranh, nhưng phát hiện ra không về được, gào thét chói tai, vừa kêu gào vừa biến thành bãi máu đen biến mất.
Cảnh này nhìn quá kinh khủng, sắc mặt Du Lệ tái nhợt.
Yuna hạ giọng giải thích với cô, “Yểm ma phong ấn trong khung ảnh kính, thực ra cũng là vật chứa cho yểm ma tĩnh dưỡng nghỉ ngơi, mặc dù chúng có thể leo ra khỏi tranh, nhưng chỉ là bộ phận thân thể nào đó thôi, cũng không rời đi hoàn toàn được. Nếu lực lượng của chúng chưa đạt trình độ rời khỏi khung ảnh, bị ép rời khỏi thế giới tranh, thì chỉ có nước chết hoàn toàn”
Cô nàng nghiêng đầu nghĩ ngợi, “Tựa như người Hoa Hạ đã nói là hồn bay phách tán đó”
Sắc mặt Du Lệ nghiêm nghị hẳn.
Số phụ nữ cổ điển trong bức cảnh thu quá nhiều, Chử Hiệt tốn khá thời gian giải quyết nhưng cũng không vượt quá mười phút.
Sau khi giải quyết nốt người phụ nữ cầm ô che nắng cuối cùng trong tranh xong, vải vẽ lại nhuốm máu đỏ sậm, rơi từ trên tường xuống.
Tâm tình Luda tràn đầy phức tạp. Yuna thì cao hứng nói, “Thực lực Chử tiên sinh quả là không tầm thường, Luda, đồng tiền này rất đáng đó, anh đừng có đau lòng nữa”
Luda nói nhàn nhạt, “Có bỏ tiền cũng không phải là tiền của cô”
Yuna cười ngượng, “Ôi, đừng so đo vậy chứ, giải quyết hết những yểm ma này đo, tôi và Owen về sẽ xin Giáo Đình giúp anh, để Giáo Đình hỗ trợ chút. Anh thân mến à, chẳng lẽ anh không vui khi những yểm ma này bị diệt sao? Vui lên đi, coi như là giai đoạn đầu tư trước, chúng ta phải có tầm nhìn xa một tý chứ?”
Luda cười như mếu đáp, “Cô thật biết tính toán nhỉ?”
Yuna nói nhỏ, “Đây chẳng phải là học từ quỷ hút máu nhà Guzman đó sao?”
Yêu ma quỷ quái hoành hành khắp thế gian, sinh vật bóng đêm giương mắt theo, cho dù Giáo Đình có lòng gìn giữ sự yên ổn ở phương tây, an toàn của con người, nhưng đôi khi có lòng mà chẳng có sức. Tựa như lần này vậy, không những có yểm ma đáng sợ, còn có Ma tộc lén làm loạn, với sức bọn họ, không biết đến lúc nào mới có thể giải quyết xong, thậm chí có thể nửa đường sơ ý chút, khiến sinh vật bóng đem thừa lúc chen vào.
Chử Hiệt đã thể hiện thực lực cực mạnh của mình, làm rõ số tiền bỏ ra này rất đáng. Ai biết sau này có còn gặp những chuyện thế này không nữa, nếu như có được sự trợ giúp bên ngoài giống Chử Hiệt, thì mất nhiều tiền cũng đáng.
Lúc này coi như là giai đoạn đầu tư, biết đâu sau này còn có thể hợp tác vui vẻ nữa ấy chứ.
Mặt Luda lạnh lùng, chẳng muốn nói chuyện với cô nàng.
Sau khi hủy năm bức tranh liên tục, Chử Hiệt quăng thanh kiếm gỗ đào dính đầy máu yểm ma đi, rời khỏi hành lang.
Những người đó đang đợi anh dùng hành động hủy tất các bức tranh ở hành lang đi chợt sững sờ, đến quỷ hút máu như không liên quan cũng không kìm được nhìn qua, như có vẻ khó hiểu.
“Chử tiên sinh, sao thế? Có gì không đúng à?” Luda vội hỏi.
Chử Hiệt dùng khăn lau tay, đáp, “Mai lại tới”
Mọi người, “….”
“Đại ca Chử à, sao lại đêm mai mới tới vậy?” Yuna hỏi cẩn thận, đồng thời nịnh nọt.
Chử Hiệt đi tới Du Lệ, chẳng mấy khi bố thí một câu, “Giờ cũng muộn rồi”
Mọi người lại …….. lần nữa.
Mãi cho tới khi anh kéo Du Lệ rời đi, cả đám vẫn chưa lấy lại bình tĩnh được.
Luda và Owen cùng nhìn nhau, quỷ hút máu cũng có bộ dạng khó hiểu. Rõ ràng có năng lực có thể hủy sạch toàn bộ tranh ở đây, nhưng anh ta lại chỉ có hủy năm bức mà thôi. Chẳng nhẽ anh ấy lại đổi ý rồi?
Luda lập tức thấy hơi hối hận, lúc nói đến giá tiền trước, chẳng phải bảo hủy hết tranh lầu bốn mới tính tiền sao?
Nhưng Yuna vẫn là người cẩn thận, cô nàng kêu ai da một câu, ôm lấy hai má, bảo, “Chắc đại ca Chử nhất định cảm thấy đêm quá dài, tiểu thư Anita hẳn là nên đi nghỉ sớm chút, sáng mai mọi người còn quay phim nữa đó”
Là một fan cuồng có thâm niên trong giới giải trí, thấy mình mê phim đến phát điên, lúc nào cũng muốn được ăn kẹo, thật là tin mừng, chỉ mong lúc nào cũng được ăn ngọt cả.
Nghe nói thế, ba người đàn ông cùng nhìn nhau lần nữa, bất giác thấy nghẹn cả họng.
Tiếp đó lại thấy thiếu niên quỷ hút máu xoay người dứt khoát, cũng rời đi theo.
“Guzman, anh đi thế sao?” Luda hỏi.
Guzman chẳng thèm nhìn tý nào, “Sáng mai tôi cũng cần đóng phim, cần nghỉ nghỉ sớm chút” Không đi mà ở đây giúp Giáo Đình làm không công sao? Khoảng thời gian này mình đều làm không công cho Giáo Đình, Guzman thấy bản thân chắc chắn đầu óc có vấn đề, nên mới tận tâm tận lực đến thế.
Nhìn Ma nữ Shyia đi, thích thì tới, không thích thì đi thông đồng với món thịt tươi trong đoàn phim lăn lộn cả đêm.
Guzman mặc Luda thấy đau lòng, anh ta nhìn thần sắc ai oán của những người trong tranh trên hành lang chút, nói đầy cảm khái, “Ban ngày tôi cũng cần phải đóng phim mà, lại còn là vai diễn nặng nhất, sao chẳng ai thương tôi nhỉ?”
Yuna nói ngay, “Anh yêu, mai em sẽ làm món ngon cho anh, cố lên nha”
Mặt Luda thì lạnh lùng, không tin một kẻ làm súp khoai tay biến thành đen xì cũng làm ra được món ngon nào, anh ta chẳng thấy đau lòng chút nào.
***
Lúc Guzman xuống lầu, không còn gặp nhóm Du Lệ đâu nữa.
Anh ta không thèm để ý, đi trên cầu thang tối đen xoay tròn, thỉnh thoảng lại thấy một ít ma vật lúc nhúc trong góc tối, bất giác phì cười, tự nhủ, “Ma lấy tâm tình âm u tiêu cực làm thức ăn, lại không biết là con người nuôi ma, hay là ma sinh ra vì con người nữa…. Đúng, mặc dù logic này hơi lạ, nhưng cũng chưa là gì…”
“Ha ha, anh lẩm bẩm gì đó”
Guzman ngẩng đầu, thấy ma nữ từ hắc ám đi ra, nói lãnh đạm, “Không ngờ Ankas cũng thích nghe lén nhỉ?”
Ma nữ lộ ra nụ cười khêu hợi, cười híp mắt bảo, “Tôi không nghe lén, đúng lúc nghe được thôi. Guzman này, đêm nay sao anh về sớm vậy?”
Guzman đáp lạnh lùng, “Luda tìm được bên ngoài giúp, rất lợi hại”
Shyia nghĩ chút, biết rõ bên ngoài là ai kinh ngạc bảo, “Nhóm Anita họ đồng ý giúp rồi à?”
“Đúng, nhưng buộc phải trả tiền, hủy một bức giá mười ngàn tiền vàng. Anita không ra tay, chỉ có Chử Hiệt thôi”. Nói đến đây, trong lòng Guzman lại hiện lên mấy phần kiêng kỵ, “Anh ta cực mạnh, nếu cô không muốn bị hủy thì tốt nhất cách xa anh ta chút”
Shyia giật mình nhìn anh ta, hỏi kỳ lạ, “Guzman, tôi biết anh mấy thập niên rồi, đây là lần đầu tiên thấy anh kiêng kỵ một người đó”
Guzman lờ cô ta đi.
“Thật lợi hại vậy sao?” Shyia hỏi lại nghiêm túc.
Guzman bày ra thần sắc tin hay không thì tùy.
Shyia trầm tư một lúc, đột nhiên bảo, “Guzman này, anh nói xem, nếu có thêm anh ta và Anita, lần này tìm kiếm hành trình La Tắc A Tư đi….”
“Họ chỉ là con người” Alger cắt ngang lời cô ta, “Shyia Keynes, đừng quá ngây thơ”
Shyia cười phá lên, “Đây là lần đầu tiên có người bảo tôi ngây thơ đó! Tiên sinh quỷ hút máu thân mến, tôi cũng không nói đùa đâu, thực lực họ rất mạnh, chẳng mấy khi người Huyền Môn Đông Phương bước chân lên mảnh đất này, biết đâu chừng là định mệnh cũng nên?’
“Tôi không bao giờ tin mệnh”
Alger đáp, nhìn thấy cửa thang lầu ba, thò tay ra kéo.
Một tia sáng từ cánh cửa kéo hắt vào, xua tan hắc ám dưới chân, đồng thời cũng phá vỡ lực lượng của yểm ma, hai người bước chân vào hành lang gấp khúc sáng rực đèn.
Alger phất tay với cô ta, rồi đi về phòng mình.
Shyia đứng ở cửa thang lầu nhìn theo bóng anh ta rời đi, đột nhiên cong môi cười, thò tay kéo đầu một sinh vật đen nhánh xuất hiện dưới chân cô ta lên, nói ôn hòa, “Minos, rất thú vị, có phải không?”
Cái đầu đen dưới chân cô ta cọ cọ vào chân, phát ra tiếng lộc cộc đáp lại.
***
Hôm sau, tinh thần Du Lệ no đủ đi vào trường quay.
Vai diễn hôm nay của cô không nhiều, tư thế ngồi học hỏi, cô ngồi trong trường quay, quan sát người khác đóng phim.
Sau khi gia nhập đoàn phim “Bí Cảnh”, cô phát hiện ra cách diễn của giới Đông, Tây phương khác nhau rất nhiều, nếu cô thực sự muốn phát triển ở Hoollywood, chắc chắn phải học tập nhiều hơn.
Hôm nay Luda tới khá muộn, lúc dẫn trợ lý của anh ta vào trường quay, nhìn nhìn rồi chạy tới ngồi xuống cạnh Du Lệ, tay cầm kịch bản, có vẻ muốn thảo luận cốt truyện với cô.
Những người khác thấy thế, tự nói muốn thảo luận cốt truyện chẳng phải là nên tìm Marisa hoặc Alger thích hợp hơn sao?
Thực thế, kịch bản chỉ là công cụ để che giấu, nội dung họ nói chẳng liên quan tý nào tới kịch bản cả.
“Chử tiên sinh, tối qua sau khi hai người rời đi, có ma vật xuống lầu bốn, nếu không phải chúng tôi kịp phản ứng, chỉ e đã sớm bị nó đánh lén thành công rồi” Nói xong, Luda thở dài, cảm thấy bản thân thiệt thòi hết cỡ mà chẳng ai đau lòng cả.
Du Lệ kinh ngạc nói, “Ma vật lên lầu bốn làm gì thế?”
“Đại khái là biết chúng tôi hủy bức họa yểm ma đi, chúng tới ngăn cản” Luda nói, sắc mặt vô cùng nghiêm túc, “Tối qua Chử tiên sinh hủy một loạt năm bức tranh, nói vậy đã khiến Ma tộc ngầm để ý rồi, hai người các ngươi cẩn thận đó, những Ma tộc đó chắc chắn không để yên đâu, có thể sẽ xuất hiện ngăn cản hai người đó”
Sắc mặt Du Lệ hơi đổi, mồm méo xệch gật đầu.
Chử Hiệt thì chẳng quan tâm, chỉ hỏi, “Chừng nào anh mới chuyển tiền cho tôi thế?”
Luda, “…..” Người anh em à, nói nghiêm túc tý đi, nói đến tiền tục khí làm gì?
Nhưng Luda thì đau đầu, hủy một bức tranh dễ vậy, giá tiền này có phải cao quá rồi không?
Tranh từ trên tường rơi xuống, thấy rõ yểm ma trong tranh đã chết, bức tranh đó đã trở thành bức tranh thường. Những yểm ma phong ấn trong tranh, dù ban ngày có thể hủy vải vẽ và khung kính đi, nhưng bức tranh không rời khỏi tường được, hoặc không thể mang ra khỏi lầu bốn, chỉ khi giết chết yểm ma trong tranh, tranh mới tự rơi từ trên tường xuống.
Không lâu sau, máu nhuộm đỏ vải vẽ dần biến mất, trong khung kính chỉ còn lại có vải vẽ trống không.
Luda hợp tác cùng Yuna kéo khung kính tới. Du Lệ tò mò hỏi, “Hai người thu thập nó làm gì thế?’
Yuna giải thích, “Những thứ này là vật chứa yểm ma bị phong ấn, dù yểm ma trong tranh đã chết, nhưng trên đó còn giữ lại lực lượng, chỉ cần mang về Giáo Đình xử lý, biết đâu sau này còn có tác dụng đi tranh công nữa”
Du Lệ hơi khó hiểu a một câu, thầm nghĩ, quả nhiên Giáo Đình quá nghèo, còn dùng thứ vô dụng nữa.
Chử Hiệt lại đi tới bức tranh tiếp theo.
Đây là bức tranh phong cảnh trời thu, bên trong vẽ một đám phụ nữ quý tộc cổ điển Phương Tây đang đi du lịch mùa thu, họ mặc quần áo đẹp, đội mũ tinh xảo, đeo đồ trang sức tinh xảo, ngực lớn eo nhỏ đang rong chơi ở khu rừng vùng ngoại ô náo nhiệt vô cùng.
Nhưng lúc này, nhóm “phụ nữ” xinh đẹp đó dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn người đàn ông ngoài tranh, từng nhóm dúm lại với nhau, liên kết lại cũng không dám thò tay ra ngoài, dù sao thò ra sẽ bị anh chặt đứt thôi.
Họ dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn người đàn ông ngoài tranh, cứ như cầu xin anh đừng làm tổn thương họ vậy.
Mặc dù “phụ nữ” trong tranh vừa yếu đuối vừa xinh đẹp, càng khiến người ta thương tiếc, song người đàn ông ngoài tranh chẳng động lòng tý nào, vẫn giơ kiếm gỗ đào trong tay lên, đâm thẳng vào ngực một phụ nữ.
Những phụ nữ khác thấy cầu xin cũng vô dụng, cuối cùng họ cũng nhe răng ra, gầm lên nổi giận, một phụ nữ há mồm to, lộ ra răng nanh sắc nhọn, vọt thẳng từ trong vải vẽ ra, nhào tới người đàn ông ngoài tranh.
Mặt Chử Hiệt không đổi nghiêng người tránh cái đầu đang nhào tới kia, tiếp đó chẳng chút do dự vung kiếm lên, chặt bay đầu người phụ nữ trong tranh xuống.
Những người khác, “….” Thật ác quá đi!~
Người đàn ông hung ác thế này, quả nhiên là cao thủ diệt ma, như mười ngàn tiền vàng một bức tranh thì tính là gì.
Người phụ nữ bị chém bay nửa người rơi từ trên vải vẽ ra ngoài, một nửa biến mất trong tranh.
Thân thể rơi ngoài vải vẽ cũng chưa biến mất, người phụ nữ đó kéo nửa thân người đẫm máu thét lên chói tai định bò lại thế giới tranh, nhưng phát hiện ra không về được, gào thét chói tai, vừa kêu gào vừa biến thành bãi máu đen biến mất.
Cảnh này nhìn quá kinh khủng, sắc mặt Du Lệ tái nhợt.
Yuna hạ giọng giải thích với cô, “Yểm ma phong ấn trong khung ảnh kính, thực ra cũng là vật chứa cho yểm ma tĩnh dưỡng nghỉ ngơi, mặc dù chúng có thể leo ra khỏi tranh, nhưng chỉ là bộ phận thân thể nào đó thôi, cũng không rời đi hoàn toàn được. Nếu lực lượng của chúng chưa đạt trình độ rời khỏi khung ảnh, bị ép rời khỏi thế giới tranh, thì chỉ có nước chết hoàn toàn”
Cô nàng nghiêng đầu nghĩ ngợi, “Tựa như người Hoa Hạ đã nói là hồn bay phách tán đó”
Sắc mặt Du Lệ nghiêm nghị hẳn.
Số phụ nữ cổ điển trong bức cảnh thu quá nhiều, Chử Hiệt tốn khá thời gian giải quyết nhưng cũng không vượt quá mười phút.
Sau khi giải quyết nốt người phụ nữ cầm ô che nắng cuối cùng trong tranh xong, vải vẽ lại nhuốm máu đỏ sậm, rơi từ trên tường xuống.
Tâm tình Luda tràn đầy phức tạp. Yuna thì cao hứng nói, “Thực lực Chử tiên sinh quả là không tầm thường, Luda, đồng tiền này rất đáng đó, anh đừng có đau lòng nữa”
Luda nói nhàn nhạt, “Có bỏ tiền cũng không phải là tiền của cô”
Yuna cười ngượng, “Ôi, đừng so đo vậy chứ, giải quyết hết những yểm ma này đo, tôi và Owen về sẽ xin Giáo Đình giúp anh, để Giáo Đình hỗ trợ chút. Anh thân mến à, chẳng lẽ anh không vui khi những yểm ma này bị diệt sao? Vui lên đi, coi như là giai đoạn đầu tư trước, chúng ta phải có tầm nhìn xa một tý chứ?”
Luda cười như mếu đáp, “Cô thật biết tính toán nhỉ?”
Yuna nói nhỏ, “Đây chẳng phải là học từ quỷ hút máu nhà Guzman đó sao?”
Yêu ma quỷ quái hoành hành khắp thế gian, sinh vật bóng đêm giương mắt theo, cho dù Giáo Đình có lòng gìn giữ sự yên ổn ở phương tây, an toàn của con người, nhưng đôi khi có lòng mà chẳng có sức. Tựa như lần này vậy, không những có yểm ma đáng sợ, còn có Ma tộc lén làm loạn, với sức bọn họ, không biết đến lúc nào mới có thể giải quyết xong, thậm chí có thể nửa đường sơ ý chút, khiến sinh vật bóng đem thừa lúc chen vào.
Chử Hiệt đã thể hiện thực lực cực mạnh của mình, làm rõ số tiền bỏ ra này rất đáng. Ai biết sau này có còn gặp những chuyện thế này không nữa, nếu như có được sự trợ giúp bên ngoài giống Chử Hiệt, thì mất nhiều tiền cũng đáng.
Lúc này coi như là giai đoạn đầu tư, biết đâu sau này còn có thể hợp tác vui vẻ nữa ấy chứ.
Mặt Luda lạnh lùng, chẳng muốn nói chuyện với cô nàng.
Sau khi hủy năm bức tranh liên tục, Chử Hiệt quăng thanh kiếm gỗ đào dính đầy máu yểm ma đi, rời khỏi hành lang.
Những người đó đang đợi anh dùng hành động hủy tất các bức tranh ở hành lang đi chợt sững sờ, đến quỷ hút máu như không liên quan cũng không kìm được nhìn qua, như có vẻ khó hiểu.
“Chử tiên sinh, sao thế? Có gì không đúng à?” Luda vội hỏi.
Chử Hiệt dùng khăn lau tay, đáp, “Mai lại tới”
Mọi người, “….”
“Đại ca Chử à, sao lại đêm mai mới tới vậy?” Yuna hỏi cẩn thận, đồng thời nịnh nọt.
Chử Hiệt đi tới Du Lệ, chẳng mấy khi bố thí một câu, “Giờ cũng muộn rồi”
Mọi người lại …….. lần nữa.
Mãi cho tới khi anh kéo Du Lệ rời đi, cả đám vẫn chưa lấy lại bình tĩnh được.
Luda và Owen cùng nhìn nhau, quỷ hút máu cũng có bộ dạng khó hiểu. Rõ ràng có năng lực có thể hủy sạch toàn bộ tranh ở đây, nhưng anh ta lại chỉ có hủy năm bức mà thôi. Chẳng nhẽ anh ấy lại đổi ý rồi?
Luda lập tức thấy hơi hối hận, lúc nói đến giá tiền trước, chẳng phải bảo hủy hết tranh lầu bốn mới tính tiền sao?
Nhưng Yuna vẫn là người cẩn thận, cô nàng kêu ai da một câu, ôm lấy hai má, bảo, “Chắc đại ca Chử nhất định cảm thấy đêm quá dài, tiểu thư Anita hẳn là nên đi nghỉ sớm chút, sáng mai mọi người còn quay phim nữa đó”
Là một fan cuồng có thâm niên trong giới giải trí, thấy mình mê phim đến phát điên, lúc nào cũng muốn được ăn kẹo, thật là tin mừng, chỉ mong lúc nào cũng được ăn ngọt cả.
Nghe nói thế, ba người đàn ông cùng nhìn nhau lần nữa, bất giác thấy nghẹn cả họng.
Tiếp đó lại thấy thiếu niên quỷ hút máu xoay người dứt khoát, cũng rời đi theo.
“Guzman, anh đi thế sao?” Luda hỏi.
Guzman chẳng thèm nhìn tý nào, “Sáng mai tôi cũng cần đóng phim, cần nghỉ nghỉ sớm chút” Không đi mà ở đây giúp Giáo Đình làm không công sao? Khoảng thời gian này mình đều làm không công cho Giáo Đình, Guzman thấy bản thân chắc chắn đầu óc có vấn đề, nên mới tận tâm tận lực đến thế.
Nhìn Ma nữ Shyia đi, thích thì tới, không thích thì đi thông đồng với món thịt tươi trong đoàn phim lăn lộn cả đêm.
Guzman mặc Luda thấy đau lòng, anh ta nhìn thần sắc ai oán của những người trong tranh trên hành lang chút, nói đầy cảm khái, “Ban ngày tôi cũng cần phải đóng phim mà, lại còn là vai diễn nặng nhất, sao chẳng ai thương tôi nhỉ?”
Yuna nói ngay, “Anh yêu, mai em sẽ làm món ngon cho anh, cố lên nha”
Mặt Luda thì lạnh lùng, không tin một kẻ làm súp khoai tay biến thành đen xì cũng làm ra được món ngon nào, anh ta chẳng thấy đau lòng chút nào.
***
Lúc Guzman xuống lầu, không còn gặp nhóm Du Lệ đâu nữa.
Anh ta không thèm để ý, đi trên cầu thang tối đen xoay tròn, thỉnh thoảng lại thấy một ít ma vật lúc nhúc trong góc tối, bất giác phì cười, tự nhủ, “Ma lấy tâm tình âm u tiêu cực làm thức ăn, lại không biết là con người nuôi ma, hay là ma sinh ra vì con người nữa…. Đúng, mặc dù logic này hơi lạ, nhưng cũng chưa là gì…”
“Ha ha, anh lẩm bẩm gì đó”
Guzman ngẩng đầu, thấy ma nữ từ hắc ám đi ra, nói lãnh đạm, “Không ngờ Ankas cũng thích nghe lén nhỉ?”
Ma nữ lộ ra nụ cười khêu hợi, cười híp mắt bảo, “Tôi không nghe lén, đúng lúc nghe được thôi. Guzman này, đêm nay sao anh về sớm vậy?”
Guzman đáp lạnh lùng, “Luda tìm được bên ngoài giúp, rất lợi hại”
Shyia nghĩ chút, biết rõ bên ngoài là ai kinh ngạc bảo, “Nhóm Anita họ đồng ý giúp rồi à?”
“Đúng, nhưng buộc phải trả tiền, hủy một bức giá mười ngàn tiền vàng. Anita không ra tay, chỉ có Chử Hiệt thôi”. Nói đến đây, trong lòng Guzman lại hiện lên mấy phần kiêng kỵ, “Anh ta cực mạnh, nếu cô không muốn bị hủy thì tốt nhất cách xa anh ta chút”
Shyia giật mình nhìn anh ta, hỏi kỳ lạ, “Guzman, tôi biết anh mấy thập niên rồi, đây là lần đầu tiên thấy anh kiêng kỵ một người đó”
Guzman lờ cô ta đi.
“Thật lợi hại vậy sao?” Shyia hỏi lại nghiêm túc.
Guzman bày ra thần sắc tin hay không thì tùy.
Shyia trầm tư một lúc, đột nhiên bảo, “Guzman này, anh nói xem, nếu có thêm anh ta và Anita, lần này tìm kiếm hành trình La Tắc A Tư đi….”
“Họ chỉ là con người” Alger cắt ngang lời cô ta, “Shyia Keynes, đừng quá ngây thơ”
Shyia cười phá lên, “Đây là lần đầu tiên có người bảo tôi ngây thơ đó! Tiên sinh quỷ hút máu thân mến, tôi cũng không nói đùa đâu, thực lực họ rất mạnh, chẳng mấy khi người Huyền Môn Đông Phương bước chân lên mảnh đất này, biết đâu chừng là định mệnh cũng nên?’
“Tôi không bao giờ tin mệnh”
Alger đáp, nhìn thấy cửa thang lầu ba, thò tay ra kéo.
Một tia sáng từ cánh cửa kéo hắt vào, xua tan hắc ám dưới chân, đồng thời cũng phá vỡ lực lượng của yểm ma, hai người bước chân vào hành lang gấp khúc sáng rực đèn.
Alger phất tay với cô ta, rồi đi về phòng mình.
Shyia đứng ở cửa thang lầu nhìn theo bóng anh ta rời đi, đột nhiên cong môi cười, thò tay kéo đầu một sinh vật đen nhánh xuất hiện dưới chân cô ta lên, nói ôn hòa, “Minos, rất thú vị, có phải không?”
Cái đầu đen dưới chân cô ta cọ cọ vào chân, phát ra tiếng lộc cộc đáp lại.
***
Hôm sau, tinh thần Du Lệ no đủ đi vào trường quay.
Vai diễn hôm nay của cô không nhiều, tư thế ngồi học hỏi, cô ngồi trong trường quay, quan sát người khác đóng phim.
Sau khi gia nhập đoàn phim “Bí Cảnh”, cô phát hiện ra cách diễn của giới Đông, Tây phương khác nhau rất nhiều, nếu cô thực sự muốn phát triển ở Hoollywood, chắc chắn phải học tập nhiều hơn.
Hôm nay Luda tới khá muộn, lúc dẫn trợ lý của anh ta vào trường quay, nhìn nhìn rồi chạy tới ngồi xuống cạnh Du Lệ, tay cầm kịch bản, có vẻ muốn thảo luận cốt truyện với cô.
Những người khác thấy thế, tự nói muốn thảo luận cốt truyện chẳng phải là nên tìm Marisa hoặc Alger thích hợp hơn sao?
Thực thế, kịch bản chỉ là công cụ để che giấu, nội dung họ nói chẳng liên quan tý nào tới kịch bản cả.
“Chử tiên sinh, tối qua sau khi hai người rời đi, có ma vật xuống lầu bốn, nếu không phải chúng tôi kịp phản ứng, chỉ e đã sớm bị nó đánh lén thành công rồi” Nói xong, Luda thở dài, cảm thấy bản thân thiệt thòi hết cỡ mà chẳng ai đau lòng cả.
Du Lệ kinh ngạc nói, “Ma vật lên lầu bốn làm gì thế?”
“Đại khái là biết chúng tôi hủy bức họa yểm ma đi, chúng tới ngăn cản” Luda nói, sắc mặt vô cùng nghiêm túc, “Tối qua Chử tiên sinh hủy một loạt năm bức tranh, nói vậy đã khiến Ma tộc ngầm để ý rồi, hai người các ngươi cẩn thận đó, những Ma tộc đó chắc chắn không để yên đâu, có thể sẽ xuất hiện ngăn cản hai người đó”
Sắc mặt Du Lệ hơi đổi, mồm méo xệch gật đầu.
Chử Hiệt thì chẳng quan tâm, chỉ hỏi, “Chừng nào anh mới chuyển tiền cho tôi thế?”
Luda, “…..” Người anh em à, nói nghiêm túc tý đi, nói đến tiền tục khí làm gì?
/240
|