Lúc nhóm Luda trông thất thần rời đi, họ quyết định quay lại và ngủ một giấc thật ngon để lấy lại sức.
Du Lệ nhìn họ một cái, sau đó quay đầu hỏi Chử Hiệt, “Chậm nhất là chiều mai Nhạc Chính Vương sẽ chưa tới ngay được, những quỷ hút máu và Ma tộc này đều ở cả đây sao?”
Hình như có vẻ không được an toàn thì phải?
Chử Hiệt đáp lạnh lùng, “Đúng thế, trước tống vào đám sương mù đen đã, không ai phát hiện ra đâu”
Du Lệ nghiêng đầu nhìn anh, một lúc sau cũng hiểu được ý anh, vẻ mặt đầy vi diệu.
Tiếp đó Du Lệ nhìn thấy Chử Hiệt phất tay một cái, đám sương mù đen trong không khí quét tới, cuốn hết đám quỷ hút máu và yêu ma trên mặt đất đi, sương mù đen cuộn mình ngập tràn khắp phòng cuốn sạch sẽ cả đám quỷ hút máu và ác quỷ đi.
Làm xong mọi chuyện Chử Hiệt kéo tay cô, “Vẫn còn sớm, em ngủ tiếp đi”
Du Lệ nhìn anh, ừm ừm hai câu, ngoan ngoãn mặc anh kéo về phòng.
Cửa sổ kiểu pháp mở toàn để gió đêm lạnh lẽo tràn vào phòng.
Chử Hiệt đóng cửa sổ lại, quay người lại thì thấy người ngồi trên giường đang nhìn mình với anh mắt vô cùng kỳ lạ, trong lòng chấn động, bước tới bên giường, âu yếm nhìn cô hỏi, “Sao thế?”
Du Lệ tự dưng thấy mình hơi kỳ lạ, đáp dứt khoát, “Không sao, tự dưng em phát hiện ra anh là quỷ thực sự”
Có lẽ ngoại hình con người hiện giờ của Chử Hiệt quá giả dối, dù biết anh là yêu quái nhưng cũng không nhầm anh với một loại ác ma hắc ám, tham lam, độc ác, xảo quyệt và coi anh như một con người.
Mãi cho tới tận bây giờ lúc anh dễ dàng hất tay cho đám sương mù đen kéo sạch đám quỷ hút máu kia đi, tự dưng cô mới hiểu ra rằng cho dù có giả làm con người thế nào thì anh quả thật vẫn là yêu quái.
Chử Hiệt hơi khó giải thích, chuyện anh là quỷ ở A Trát Bỉ Đặc đã biết rồi không phải sao?
Dù khó hiểu nhưng Chử Hiệt vẫn cúi người xuống hôn lên má cô bảo, “Ngủ đi”
Du Lệ ngoan ngoãn nằm xuống.
Sau đó bên cạnh cũng có người nằm, tiếp đó người đó theo thói quen xoay người choàng tay qua ôm cô vào lòng, hơi thở Chử Hiệt lướt nhẹ qua cổ cô mềm mại.
Chử Hiệt ôm chặt cô vào lòng, hôn lên đầu cô một cái cất giọng khàn khàn thì thầm bên tai cô, “Đừng nhìn anh như thế”
“…. Sao thế?” Cô hỏi thở dốc.
“Bất kể anh có trở thành cái gì thì anh vẫn là anh, và em đừng từ chối anh”
Du Lệ hơi ngượng không giải thích được, nghĩ đến lúc trở thành quỷ thì thế nào cười bảo, “Ý anh là lúc thành quỷ á? Em biết, em sẽ không cự tuyệt đâu”
Chử Hiệt cúi đầu hôn lên trán cô một cái nói chậm rãi, “Đây là lời em nói đó nhé! Ngoan quá!”
Du Lệ mỉm cười nhìn anh, dướn người hôn anh, sau đó điều chỉnh một vị trí thoải mái trong lòng anh, đặt tay lên tay anh chẳng mấy chốc ngủ say mất.
**
Tuần lễ thời trang đã kết thúc, các ngôi sao đến tham gia thời trang cũng đều rời khỏi nước Y.
Do họ đang đợi Nhạc Chính Vương tới, Du Lệ cũng không vội rời đi, mà tiếp tục ở lại trong khách sạn.
Không chỉ có cô mà Alger, Luda và Shiya cũng chưa muốn rời đi vội.
Kết quả Marisa phát hiện ra cô là người duy nhất rời khỏi máy bay, cô nàng rất buồn bực, sáng sớm đã gửi hàng trăm tin nhắn ném bom Du Lệ.
Buổi sáng, trợ lý Trịnh vừa nhờ khách sạn mang đồ ăn sáng đến, đã nghe thấy tiếng gõ cửa, cứ ngỡ là nhân viên khách sạn, nhưng lúc ra mở cửa thì lại thấy Luda – Holson, Alger – Guzman và Shiya – Keynes là những ngôi sao lớn ở Hollywood.
Trợ lý Trịnh thấy hơi bối rối, dù biết Du Lệ rất được mọi người yêu mến, nhưng hiện giờ chỉ coi là tình bạn thôi cũng khó mà giải thích được chuyện như thế này.
“Anita có ở phòng không?” Luda hỏi lịch sự.
Trợ lý Trịnh khẽ gật đầu, “Có, có muốn vào không?”
“Vậy làm phiền rồi”
Sau đó cả ba người đều lướt qua trợ lý Trịnh và bước hiên ngang vào phòng.
Trợ lý Trịnh xoa xoa mặt, vội vàng nhìn theo bảo, “Cô Anita đang bận, xin vui lòng đợi chút”
“Không sao, chúng tôi không vội”
Vẫn là Luda trả lời, với vẻ ngoài hiền lành, dễ mến, rất xứng với danh hiệu người nổi tiếng, cũng khiến nhiều phụ nữ động lòng, mà ngược lại Shiya và Alger thì lại quá lạnh lùng.
Trong lòng trợ lý Trịnh cảm thấy bề ngoài Luda hành xử tốt lắm, ai mà biết đời tư lại rối tung lên thế, trợ lý Trịnh vẫn hiểu nhầm, đi pha cà phê, hỏi họ xem có chuyện gì xảy ra.
“Không có gì đâu, tôi nghe Anita bảo đã tham gia thử vai cho bộ phim truyền hình của đạo diễn O’neill nên tôi muốn nói chuyện về bộ phim này với cô ấy thôi”
Nghe thấy những lời này của Luda, mắt trợ lý Trịnh sáng lên. Trước khi lên đường tới nước Y, đạo diễn O’neill cũng có gửi một lá thư mời Du Lệ thử vai. Có chọn hay không thì tùy tình hình. Nếu Luda và những người khác giúp đỡ có lẽ cô sẽ được chọn. Giờ trợ lý Trịnh rất nhiệt tình giải thích với họ.
Lúc Du Lệ và Chử Hiệt bước ra khỏi phòng, trợ lý Trịnh khôn ngoan rời đi, không gây ra bất cứ gián đoạn nào.
Du Lệ kinh ngạc nhìn họ, chào buổi sáng, hỏi luôn, “Mọi người tới đây sớm như vậy là có chuyện gì à?”
Luda im lặng nhìn cô, không nói câu gì.
“Tiểu Lệ Chi, lại đây ăn sáng trước đi” Chử Hiệt gọi, lãnh đạm liếc ba người một cái, đợi họ ăn sáng xong đã.
Chẳng rõ chuyện tối qua xảy ra có khiến họ nhận ra Chử Hiệt nguy hiểm hơn họ nghĩ không. Luda và những người khác không nói, để Chử Hiệt gọi Du Lệ ăn sáng xong.
Ăn xong, Du Lệ và Chử Hiệt ngồi trên sofa, đối mặt với Luda, Alger và Shiya.
Du Lệ hỏi, “Anh có chyện gì à?”
Luda nhìn chung quanh trước tiên rồi hỏi, “Những quỷ hút máu và Ma tộc đêm qua đâu rồi?”
Alger và Shiya thì nhìn họ chằm chằm.
“Chuyện này….” Du Lệ đáp bình tĩnh, “Chúng tôi đã chuyển chúng đến nơi an toàn rồi”
“Nơi an toàn đó là gì?” Luda hỏi.
Du Lệ bình tĩnh nhìn anh ta bảo, “Các anh tới đây chỉ là hỏi về chúng thôi sao”
“Đương nhiên không phải” Luda vội vàng đáp, “Hôm nay chúng tôi tới đây là muốn nói cho cô biết là A Khắc La Tư”
Du Lệ sảng khoái nhìn anh ta với ánh mắt nóng sốt, “Giáo Đình các anh tìm được A Khắc La Tư rồi à?”
“Có tìm được chút” Luda nhìn Alger nói tiếp, “Alger cũng biết về nó”
Vì thế Du Lệ lại quay sang Alger, “Nhớ lại nắm ngoái Luda biết chuyện quỷ hút máu, người làm việc với yêu quái để tạo ra những bức họa yểm quỷ, kẻ đứng sau là ông chủ A Khắc La Tư, họ lợi dụng đám quỷ hút máu đó. Tôi đã tới gặp Luda và Alger nhưng cả hai vẫn chẳng trả lời rõ cho được về ông ta”
Chử Hiệt cũng nhìn Alger, vẻ mặt thản nhiên, tựa như tin này chẳng mấy quan trọng với anh.
A Nhĩ Kiệt bảo, “A Khắc La Tư là Hoàng Tử của quỷ hút máu, nhưng ông ta đã là quỷ hút máu từ một ngàn năm trước rồi, nên tôi cũng không biết được nhiều về ghi chép dòng họ Quỷ hút máu ấy vì một lý do nào đó. Tôi nghĩ tên ông ta rất quen, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng ông ta là Hoàng Tử Quỷ Hút máu của một ngàn năm trước”
“Một ngàn năm trước ư?” Du Lệ trầm ngâm nhìn Alger, “Quỷ hút máu có tuổi thọ rất cao đúng không?”
“Đúng thế, nhưng nếu Quỷ Hút máu này đã chết ở một ngàn năm trước rồi thì sao?” Alger nhếch miệng lên cười rạng rỡ, lộ ra sắc mặt giễu cợt, “Trong ghi chép của gia tộc Ma Cà Rồng, A Khắc La Tư chính là Hoàng Tử Quỷ Hút máu không còn tồn tại, còn phần A Khắc La Tư đối với cô bây giờ chẳng rõ có giống nhau không nữa..”
Luda nói tiếp, “Năm ngoái, lúc Giáo Đình bao vây và đàn áp đám sinh vật hắc ám, cũng tìm được một số tin tức. Có một nhóm Quỷ Hút Máu đã rời khỏi Gia tộc Quỷ Hút máu. Họ hành động một mình. Họ hợp tác với yêu quái và đối xử tệ với con người và Giáo Đình, Quỷ Hút máu. Thủ lĩnh của Quỷ là Quỷ Hút Máu Bí ẩn có tên là A Khắc La Tư. Người ta đồn rằng ông ta rất mạnh, thậm chí còn có toàn bộ sức mạnh của ông tổ Quỷ Hút máu nữa”
Nói xong mắt Luda tối sầm lại.
Cấp độ sức mạnh của ông tổ Quỷ Hút máu có sức hấp dẫn cực lớn trong giới Ma Cà Rồng, nếu Quỷ Hút Máu thực sự muốn hợp tác với yêu quái thì sẽ khiến cho toàn bộ Giáo Đình thậm chí toàn bộ phía Tây không được an toàn.
Nghe thế, Du Lệ liếc mắt nhìn, thầm nghĩ Giáo Đình tìm được khá nhiều thứ, cũng giống như Công tước Thiết Tư Đặc được đưa tới làm thuê ở Lôi Nạp Đa Nhĩ vậy.
Mục tiêu của A Khắc La Tư và Tắc Long quả nhiên là toàn bộ nhân gian, giới Phương Tây chỉ là chướng ngại trên con đường của họ thôi.
Còn tại sao Tắc Long lại hợp tác với Quỷ Hút máu, cô cũng đoán được.
“Hai người phải cẩn thận đó” Luda nhìn Chử Hiệt và Du Lệ, “Nếu A Khắc La Tư thật sự chết rồi, e là…”
Alger cười lạnh nói, “Tối qua Quỷ Hút máu không thấy trở về, đoán chừng A Khắc La Tư sẽ biết tin sớm thôi” Chỉ mình Shiya ngồi im như thóc.
Cô ta thầm nghĩ trong lòng, Ông tổ Quỷ Hút máu là gì nhỉ? Đến cả những yêu quái như quỷ điên Uy Sắt cũng có thể khuất phục được thì thật kinh khủng, tuy không rõ là Cổ Ma nào, nhưng không thể nghi ngờ là hoàn toàn cổ ma, thực lực khá, cho dù là Tắc Long cũng không địch lại.
Du Lệ nhìn ba người họ tới từ sớm, quan tâm bảo, “Vậy đợi gã tới”
Luda khẽ cau mày, Alger nhìn Chử Hiệt, thấy anh ngồi im không rõ đang nghĩ gì.
Nói đến đây, Du Lệ đột nhiên nghĩ tới cái gì, hỏi, “Hôm nay không phải là bay sao?”
Hai người Luda đồng thời lắc đầu, ánh mắt nhìn vào Chử Hiệt như không có chuyện gì.
Lúc Du Lệ tò mò hỏi, Luda bảo thật, “Thực ra tôi rất tò mò về Lôi Nạp Đa Nhĩ, về Đại Yêu Ma vùng Tây Bắc Hoa Quốc. Chúng tôi cũng định muốn gặp Yêu Vương này…”
Du Lệ bất giác kinh ngạc, nói thẳng, “Nếu không vấn đề gì thì chiều anh ấy sẽ tới thôi”
Như để khẳng định lời mình nói, Luda, Alger và Shiya đều ngồi đợi trong phòng khách sạn của Du Lệ cả buổi.
Trong lòng trợ lý Trịnh lẩm bẩm, những siêu sao Hollywood này rất rảnh à?
Du Lệ không thèm quan tâm tới họ, trưa cùng Chử Hiệt đến nhà hàng ăn cơm, sau đó đi dạo khách sạn.
Chử Hiệt thấy cô vừa đi vừa nhìn chung quanh, bất chợt hỏi, “Em tìm gì thế?”
“Xem có Quỷ Hút Máu hay Ma tộc không thôi” Du Lệ đáp thản nhiên.
Cô liếc mắt nhìn bầu trời, mặt trời tỏa ra ánh nắng mùa xuân ấm áp, thời tiết đẹp, nhưng với Quỷ Hút máu mà nói thì khó chịu lắm, với loài quỷ cấp cao hơn thì chúng tương tự như con người không sợ ánh mặt trời.
Nói về chúng, những con quỷ cấp cao hơn có tự do nhiều hơn. Hai người đi vòng ra bên ngoài, tự dưng không gặp được Quỷ Hút máu hay ma tộc, họ không về khách sạn cho tới khi trời gần tối. Chẳng bao lâu khi trở lại khách sạn Nhạc Chính Vương cũng tới.
Du Lệ nhìn họ một cái, sau đó quay đầu hỏi Chử Hiệt, “Chậm nhất là chiều mai Nhạc Chính Vương sẽ chưa tới ngay được, những quỷ hút máu và Ma tộc này đều ở cả đây sao?”
Hình như có vẻ không được an toàn thì phải?
Chử Hiệt đáp lạnh lùng, “Đúng thế, trước tống vào đám sương mù đen đã, không ai phát hiện ra đâu”
Du Lệ nghiêng đầu nhìn anh, một lúc sau cũng hiểu được ý anh, vẻ mặt đầy vi diệu.
Tiếp đó Du Lệ nhìn thấy Chử Hiệt phất tay một cái, đám sương mù đen trong không khí quét tới, cuốn hết đám quỷ hút máu và yêu ma trên mặt đất đi, sương mù đen cuộn mình ngập tràn khắp phòng cuốn sạch sẽ cả đám quỷ hút máu và ác quỷ đi.
Làm xong mọi chuyện Chử Hiệt kéo tay cô, “Vẫn còn sớm, em ngủ tiếp đi”
Du Lệ nhìn anh, ừm ừm hai câu, ngoan ngoãn mặc anh kéo về phòng.
Cửa sổ kiểu pháp mở toàn để gió đêm lạnh lẽo tràn vào phòng.
Chử Hiệt đóng cửa sổ lại, quay người lại thì thấy người ngồi trên giường đang nhìn mình với anh mắt vô cùng kỳ lạ, trong lòng chấn động, bước tới bên giường, âu yếm nhìn cô hỏi, “Sao thế?”
Du Lệ tự dưng thấy mình hơi kỳ lạ, đáp dứt khoát, “Không sao, tự dưng em phát hiện ra anh là quỷ thực sự”
Có lẽ ngoại hình con người hiện giờ của Chử Hiệt quá giả dối, dù biết anh là yêu quái nhưng cũng không nhầm anh với một loại ác ma hắc ám, tham lam, độc ác, xảo quyệt và coi anh như một con người.
Mãi cho tới tận bây giờ lúc anh dễ dàng hất tay cho đám sương mù đen kéo sạch đám quỷ hút máu kia đi, tự dưng cô mới hiểu ra rằng cho dù có giả làm con người thế nào thì anh quả thật vẫn là yêu quái.
Chử Hiệt hơi khó giải thích, chuyện anh là quỷ ở A Trát Bỉ Đặc đã biết rồi không phải sao?
Dù khó hiểu nhưng Chử Hiệt vẫn cúi người xuống hôn lên má cô bảo, “Ngủ đi”
Du Lệ ngoan ngoãn nằm xuống.
Sau đó bên cạnh cũng có người nằm, tiếp đó người đó theo thói quen xoay người choàng tay qua ôm cô vào lòng, hơi thở Chử Hiệt lướt nhẹ qua cổ cô mềm mại.
Chử Hiệt ôm chặt cô vào lòng, hôn lên đầu cô một cái cất giọng khàn khàn thì thầm bên tai cô, “Đừng nhìn anh như thế”
“…. Sao thế?” Cô hỏi thở dốc.
“Bất kể anh có trở thành cái gì thì anh vẫn là anh, và em đừng từ chối anh”
Du Lệ hơi ngượng không giải thích được, nghĩ đến lúc trở thành quỷ thì thế nào cười bảo, “Ý anh là lúc thành quỷ á? Em biết, em sẽ không cự tuyệt đâu”
Chử Hiệt cúi đầu hôn lên trán cô một cái nói chậm rãi, “Đây là lời em nói đó nhé! Ngoan quá!”
Du Lệ mỉm cười nhìn anh, dướn người hôn anh, sau đó điều chỉnh một vị trí thoải mái trong lòng anh, đặt tay lên tay anh chẳng mấy chốc ngủ say mất.
**
Tuần lễ thời trang đã kết thúc, các ngôi sao đến tham gia thời trang cũng đều rời khỏi nước Y.
Do họ đang đợi Nhạc Chính Vương tới, Du Lệ cũng không vội rời đi, mà tiếp tục ở lại trong khách sạn.
Không chỉ có cô mà Alger, Luda và Shiya cũng chưa muốn rời đi vội.
Kết quả Marisa phát hiện ra cô là người duy nhất rời khỏi máy bay, cô nàng rất buồn bực, sáng sớm đã gửi hàng trăm tin nhắn ném bom Du Lệ.
Buổi sáng, trợ lý Trịnh vừa nhờ khách sạn mang đồ ăn sáng đến, đã nghe thấy tiếng gõ cửa, cứ ngỡ là nhân viên khách sạn, nhưng lúc ra mở cửa thì lại thấy Luda – Holson, Alger – Guzman và Shiya – Keynes là những ngôi sao lớn ở Hollywood.
Trợ lý Trịnh thấy hơi bối rối, dù biết Du Lệ rất được mọi người yêu mến, nhưng hiện giờ chỉ coi là tình bạn thôi cũng khó mà giải thích được chuyện như thế này.
“Anita có ở phòng không?” Luda hỏi lịch sự.
Trợ lý Trịnh khẽ gật đầu, “Có, có muốn vào không?”
“Vậy làm phiền rồi”
Sau đó cả ba người đều lướt qua trợ lý Trịnh và bước hiên ngang vào phòng.
Trợ lý Trịnh xoa xoa mặt, vội vàng nhìn theo bảo, “Cô Anita đang bận, xin vui lòng đợi chút”
“Không sao, chúng tôi không vội”
Vẫn là Luda trả lời, với vẻ ngoài hiền lành, dễ mến, rất xứng với danh hiệu người nổi tiếng, cũng khiến nhiều phụ nữ động lòng, mà ngược lại Shiya và Alger thì lại quá lạnh lùng.
Trong lòng trợ lý Trịnh cảm thấy bề ngoài Luda hành xử tốt lắm, ai mà biết đời tư lại rối tung lên thế, trợ lý Trịnh vẫn hiểu nhầm, đi pha cà phê, hỏi họ xem có chuyện gì xảy ra.
“Không có gì đâu, tôi nghe Anita bảo đã tham gia thử vai cho bộ phim truyền hình của đạo diễn O’neill nên tôi muốn nói chuyện về bộ phim này với cô ấy thôi”
Nghe thấy những lời này của Luda, mắt trợ lý Trịnh sáng lên. Trước khi lên đường tới nước Y, đạo diễn O’neill cũng có gửi một lá thư mời Du Lệ thử vai. Có chọn hay không thì tùy tình hình. Nếu Luda và những người khác giúp đỡ có lẽ cô sẽ được chọn. Giờ trợ lý Trịnh rất nhiệt tình giải thích với họ.
Lúc Du Lệ và Chử Hiệt bước ra khỏi phòng, trợ lý Trịnh khôn ngoan rời đi, không gây ra bất cứ gián đoạn nào.
Du Lệ kinh ngạc nhìn họ, chào buổi sáng, hỏi luôn, “Mọi người tới đây sớm như vậy là có chuyện gì à?”
Luda im lặng nhìn cô, không nói câu gì.
“Tiểu Lệ Chi, lại đây ăn sáng trước đi” Chử Hiệt gọi, lãnh đạm liếc ba người một cái, đợi họ ăn sáng xong đã.
Chẳng rõ chuyện tối qua xảy ra có khiến họ nhận ra Chử Hiệt nguy hiểm hơn họ nghĩ không. Luda và những người khác không nói, để Chử Hiệt gọi Du Lệ ăn sáng xong.
Ăn xong, Du Lệ và Chử Hiệt ngồi trên sofa, đối mặt với Luda, Alger và Shiya.
Du Lệ hỏi, “Anh có chyện gì à?”
Luda nhìn chung quanh trước tiên rồi hỏi, “Những quỷ hút máu và Ma tộc đêm qua đâu rồi?”
Alger và Shiya thì nhìn họ chằm chằm.
“Chuyện này….” Du Lệ đáp bình tĩnh, “Chúng tôi đã chuyển chúng đến nơi an toàn rồi”
“Nơi an toàn đó là gì?” Luda hỏi.
Du Lệ bình tĩnh nhìn anh ta bảo, “Các anh tới đây chỉ là hỏi về chúng thôi sao”
“Đương nhiên không phải” Luda vội vàng đáp, “Hôm nay chúng tôi tới đây là muốn nói cho cô biết là A Khắc La Tư”
Du Lệ sảng khoái nhìn anh ta với ánh mắt nóng sốt, “Giáo Đình các anh tìm được A Khắc La Tư rồi à?”
“Có tìm được chút” Luda nhìn Alger nói tiếp, “Alger cũng biết về nó”
Vì thế Du Lệ lại quay sang Alger, “Nhớ lại nắm ngoái Luda biết chuyện quỷ hút máu, người làm việc với yêu quái để tạo ra những bức họa yểm quỷ, kẻ đứng sau là ông chủ A Khắc La Tư, họ lợi dụng đám quỷ hút máu đó. Tôi đã tới gặp Luda và Alger nhưng cả hai vẫn chẳng trả lời rõ cho được về ông ta”
Chử Hiệt cũng nhìn Alger, vẻ mặt thản nhiên, tựa như tin này chẳng mấy quan trọng với anh.
A Nhĩ Kiệt bảo, “A Khắc La Tư là Hoàng Tử của quỷ hút máu, nhưng ông ta đã là quỷ hút máu từ một ngàn năm trước rồi, nên tôi cũng không biết được nhiều về ghi chép dòng họ Quỷ hút máu ấy vì một lý do nào đó. Tôi nghĩ tên ông ta rất quen, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng ông ta là Hoàng Tử Quỷ Hút máu của một ngàn năm trước”
“Một ngàn năm trước ư?” Du Lệ trầm ngâm nhìn Alger, “Quỷ hút máu có tuổi thọ rất cao đúng không?”
“Đúng thế, nhưng nếu Quỷ Hút máu này đã chết ở một ngàn năm trước rồi thì sao?” Alger nhếch miệng lên cười rạng rỡ, lộ ra sắc mặt giễu cợt, “Trong ghi chép của gia tộc Ma Cà Rồng, A Khắc La Tư chính là Hoàng Tử Quỷ Hút máu không còn tồn tại, còn phần A Khắc La Tư đối với cô bây giờ chẳng rõ có giống nhau không nữa..”
Luda nói tiếp, “Năm ngoái, lúc Giáo Đình bao vây và đàn áp đám sinh vật hắc ám, cũng tìm được một số tin tức. Có một nhóm Quỷ Hút Máu đã rời khỏi Gia tộc Quỷ Hút máu. Họ hành động một mình. Họ hợp tác với yêu quái và đối xử tệ với con người và Giáo Đình, Quỷ Hút máu. Thủ lĩnh của Quỷ là Quỷ Hút Máu Bí ẩn có tên là A Khắc La Tư. Người ta đồn rằng ông ta rất mạnh, thậm chí còn có toàn bộ sức mạnh của ông tổ Quỷ Hút máu nữa”
Nói xong mắt Luda tối sầm lại.
Cấp độ sức mạnh của ông tổ Quỷ Hút máu có sức hấp dẫn cực lớn trong giới Ma Cà Rồng, nếu Quỷ Hút Máu thực sự muốn hợp tác với yêu quái thì sẽ khiến cho toàn bộ Giáo Đình thậm chí toàn bộ phía Tây không được an toàn.
Nghe thế, Du Lệ liếc mắt nhìn, thầm nghĩ Giáo Đình tìm được khá nhiều thứ, cũng giống như Công tước Thiết Tư Đặc được đưa tới làm thuê ở Lôi Nạp Đa Nhĩ vậy.
Mục tiêu của A Khắc La Tư và Tắc Long quả nhiên là toàn bộ nhân gian, giới Phương Tây chỉ là chướng ngại trên con đường của họ thôi.
Còn tại sao Tắc Long lại hợp tác với Quỷ Hút máu, cô cũng đoán được.
“Hai người phải cẩn thận đó” Luda nhìn Chử Hiệt và Du Lệ, “Nếu A Khắc La Tư thật sự chết rồi, e là…”
Alger cười lạnh nói, “Tối qua Quỷ Hút máu không thấy trở về, đoán chừng A Khắc La Tư sẽ biết tin sớm thôi” Chỉ mình Shiya ngồi im như thóc.
Cô ta thầm nghĩ trong lòng, Ông tổ Quỷ Hút máu là gì nhỉ? Đến cả những yêu quái như quỷ điên Uy Sắt cũng có thể khuất phục được thì thật kinh khủng, tuy không rõ là Cổ Ma nào, nhưng không thể nghi ngờ là hoàn toàn cổ ma, thực lực khá, cho dù là Tắc Long cũng không địch lại.
Du Lệ nhìn ba người họ tới từ sớm, quan tâm bảo, “Vậy đợi gã tới”
Luda khẽ cau mày, Alger nhìn Chử Hiệt, thấy anh ngồi im không rõ đang nghĩ gì.
Nói đến đây, Du Lệ đột nhiên nghĩ tới cái gì, hỏi, “Hôm nay không phải là bay sao?”
Hai người Luda đồng thời lắc đầu, ánh mắt nhìn vào Chử Hiệt như không có chuyện gì.
Lúc Du Lệ tò mò hỏi, Luda bảo thật, “Thực ra tôi rất tò mò về Lôi Nạp Đa Nhĩ, về Đại Yêu Ma vùng Tây Bắc Hoa Quốc. Chúng tôi cũng định muốn gặp Yêu Vương này…”
Du Lệ bất giác kinh ngạc, nói thẳng, “Nếu không vấn đề gì thì chiều anh ấy sẽ tới thôi”
Như để khẳng định lời mình nói, Luda, Alger và Shiya đều ngồi đợi trong phòng khách sạn của Du Lệ cả buổi.
Trong lòng trợ lý Trịnh lẩm bẩm, những siêu sao Hollywood này rất rảnh à?
Du Lệ không thèm quan tâm tới họ, trưa cùng Chử Hiệt đến nhà hàng ăn cơm, sau đó đi dạo khách sạn.
Chử Hiệt thấy cô vừa đi vừa nhìn chung quanh, bất chợt hỏi, “Em tìm gì thế?”
“Xem có Quỷ Hút Máu hay Ma tộc không thôi” Du Lệ đáp thản nhiên.
Cô liếc mắt nhìn bầu trời, mặt trời tỏa ra ánh nắng mùa xuân ấm áp, thời tiết đẹp, nhưng với Quỷ Hút máu mà nói thì khó chịu lắm, với loài quỷ cấp cao hơn thì chúng tương tự như con người không sợ ánh mặt trời.
Nói về chúng, những con quỷ cấp cao hơn có tự do nhiều hơn. Hai người đi vòng ra bên ngoài, tự dưng không gặp được Quỷ Hút máu hay ma tộc, họ không về khách sạn cho tới khi trời gần tối. Chẳng bao lâu khi trở lại khách sạn Nhạc Chính Vương cũng tới.
/240
|