Thanh Bình đang chuẩn bị nói ý kiến của mình, thang máy đã đến tầng hai mươi hai.“Lan khê, tôi đến rồi. Xong việc chúng ta sẽ tán gẫu tiếp!”
“Được, buổi tối chúng ta cùng nhau ăn cơm.” Lan Khê tiễn Thanh Bình bước khỏi thang máy, quay đầu lại cười với Đậu Mật Đường. Đậu Mật Đường cũng vội vàng lễ phép khom người tươi cười chân thành sáng lạn.
“Tôi là Trầm Lan Khê, là quản lí phòng vệ sinh.” Lan Khê vươn tay, tự giới thiệu.
“Tôi là đậu mật đường. Là người mới của phòng thiết kế, lại nhờ cô chiếu cố nhiều.” Đậu Mật Đường bắt tay Lan Khê, khách khí nói.
“Không cần khách khí, có chuyện gì, đến phòng của tôi, tôi ở tầng hai mươi tám.” Trầm Lan Khê nói chuyện đến đây, thang máy lại “đinh” một tiếng: “Tôi đến nơi rồi, Đậu tiểu thư, gặp lại sau”.
“Trầm tiểu thư, gặp lại sau.” Đậu Mật Đường tiễn Trầm Lan Khê không lâu, thang máy đi đến tầng ba mươi. Có lẽ, Mật Đường đến quá sớm. Văn phòng Tiêu phó tổng chỉ có một mình thư kí.
“Xin chào cô, xin hỏi Tiêu phó tổng có ở đây không?” Đậu Mật Đường tiến lên trước:“Tôi là Đậu Mật Đường, nhân viên mới, tôi tới đây để nhân công việc.”
Đậu Mật Đường cảm thấy Tiêu Tử Phượng cũng không thuộc dạng thù dai, độc ác.
Từ chuyện phỏng vấn, có thể thấy như vậy.
Độc ác? Nếu cô ta giống như lời của Trầm Lan Khê nói, thì cô-Đậu Mật Đường làm sao vượt qua vòng phỏng vấn .
Cao ngạo? Hình như là có một chút. Nhưng mà cũng không đến nỏi nào. Là đại tiểu thư khó tránh khỏi tính tình như thế!
Đậu Mật Đường vừa trách mình nhỏ nhen, ích kỉ, vừa muốn thấy Tiêu Tử Phượng để xin lỗi và cảm ơn!
Xin lỗi? Hình như là không cần! Dù sao thì sự việc kia không phải lỗi của cô.
Cám ơn? Có lẽ phải thế ! Cám ơn cô ta đã không đem ân oán cá nhân vào công việc!
(Tuyết Thiên: nhầm rồi chị! Chị sẽ thảm hại >”
Thư kí Trần Vân nhìn Đậu Mật Đường từ trên xuống dưới. Trong ánh mắt xinh đẹp lại toát ra một cái nhìn đồng tình. Đây chính là Đậu Mật Đường sao? Thật không biết nha đầu này chọc giận Tiêu phó tổng như thế nào ? là sinh viên khoa thiết kế nhưng bị đưa đến làm người dọn vệ sinh, thật sự đáng tiếc.
“Đậu tiểu thư, hôm nay Tiêu phó tổng muốn cùng vị hôn phu đi chọn lựa nhẫn đính hôn, cho nên không đến công ty. Cô có thể tự đến tầng 20 nhận việc!”
Đậu Mật Đường cám ơn Trần Vân, đi thẳng đến tầng 20. Không gặp mặt cũng tốt, đỡ mất công lại xấu hổ. Về chuyện cảm ơn thì tính sau vậy!
“Cái gì? Tôi bị phân đến ngành vệ sinh làm người dọn vệ sinh?” Đậu Mật Đường không thể tin vào lỗ tai mình, chất vấn nhân viên. Cô học thiết kế nội thất mà? Sao lại bị phân phối đến ngàng vệ sinh? Thật buồn cười!
“Đậu tiểu thư, Cô được điều đến ngành vệ sinh, Tiêu phó tổng tự mình chỉ định! Có gì không rõ, mời cô trực tiếp nói chuyện với Tiêu phó tổng.” Nhân viên tươi cười nói. Thanh âm rất dễ nghe giống như một ca khúc hay.“Nếu không có ý kiến, xin mời đến tầng 20 nhận việc.”
Xem ra, Tiêu phó tổng thật đúng là một ả thâm sâu khó lường!
Cho cô cơ hội có công việc? Đơn giản là muốn nhục nhã cô mà thôi!
“Được, buổi tối chúng ta cùng nhau ăn cơm.” Lan Khê tiễn Thanh Bình bước khỏi thang máy, quay đầu lại cười với Đậu Mật Đường. Đậu Mật Đường cũng vội vàng lễ phép khom người tươi cười chân thành sáng lạn.
“Tôi là Trầm Lan Khê, là quản lí phòng vệ sinh.” Lan Khê vươn tay, tự giới thiệu.
“Tôi là đậu mật đường. Là người mới của phòng thiết kế, lại nhờ cô chiếu cố nhiều.” Đậu Mật Đường bắt tay Lan Khê, khách khí nói.
“Không cần khách khí, có chuyện gì, đến phòng của tôi, tôi ở tầng hai mươi tám.” Trầm Lan Khê nói chuyện đến đây, thang máy lại “đinh” một tiếng: “Tôi đến nơi rồi, Đậu tiểu thư, gặp lại sau”.
“Trầm tiểu thư, gặp lại sau.” Đậu Mật Đường tiễn Trầm Lan Khê không lâu, thang máy đi đến tầng ba mươi. Có lẽ, Mật Đường đến quá sớm. Văn phòng Tiêu phó tổng chỉ có một mình thư kí.
“Xin chào cô, xin hỏi Tiêu phó tổng có ở đây không?” Đậu Mật Đường tiến lên trước:“Tôi là Đậu Mật Đường, nhân viên mới, tôi tới đây để nhân công việc.”
Đậu Mật Đường cảm thấy Tiêu Tử Phượng cũng không thuộc dạng thù dai, độc ác.
Từ chuyện phỏng vấn, có thể thấy như vậy.
Độc ác? Nếu cô ta giống như lời của Trầm Lan Khê nói, thì cô-Đậu Mật Đường làm sao vượt qua vòng phỏng vấn .
Cao ngạo? Hình như là có một chút. Nhưng mà cũng không đến nỏi nào. Là đại tiểu thư khó tránh khỏi tính tình như thế!
Đậu Mật Đường vừa trách mình nhỏ nhen, ích kỉ, vừa muốn thấy Tiêu Tử Phượng để xin lỗi và cảm ơn!
Xin lỗi? Hình như là không cần! Dù sao thì sự việc kia không phải lỗi của cô.
Cám ơn? Có lẽ phải thế ! Cám ơn cô ta đã không đem ân oán cá nhân vào công việc!
(Tuyết Thiên: nhầm rồi chị! Chị sẽ thảm hại >”
Thư kí Trần Vân nhìn Đậu Mật Đường từ trên xuống dưới. Trong ánh mắt xinh đẹp lại toát ra một cái nhìn đồng tình. Đây chính là Đậu Mật Đường sao? Thật không biết nha đầu này chọc giận Tiêu phó tổng như thế nào ? là sinh viên khoa thiết kế nhưng bị đưa đến làm người dọn vệ sinh, thật sự đáng tiếc.
“Đậu tiểu thư, hôm nay Tiêu phó tổng muốn cùng vị hôn phu đi chọn lựa nhẫn đính hôn, cho nên không đến công ty. Cô có thể tự đến tầng 20 nhận việc!”
Đậu Mật Đường cám ơn Trần Vân, đi thẳng đến tầng 20. Không gặp mặt cũng tốt, đỡ mất công lại xấu hổ. Về chuyện cảm ơn thì tính sau vậy!
“Cái gì? Tôi bị phân đến ngành vệ sinh làm người dọn vệ sinh?” Đậu Mật Đường không thể tin vào lỗ tai mình, chất vấn nhân viên. Cô học thiết kế nội thất mà? Sao lại bị phân phối đến ngàng vệ sinh? Thật buồn cười!
“Đậu tiểu thư, Cô được điều đến ngành vệ sinh, Tiêu phó tổng tự mình chỉ định! Có gì không rõ, mời cô trực tiếp nói chuyện với Tiêu phó tổng.” Nhân viên tươi cười nói. Thanh âm rất dễ nghe giống như một ca khúc hay.“Nếu không có ý kiến, xin mời đến tầng 20 nhận việc.”
Xem ra, Tiêu phó tổng thật đúng là một ả thâm sâu khó lường!
Cho cô cơ hội có công việc? Đơn giản là muốn nhục nhã cô mà thôi!
/144
|