Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Chương 69 - Chương 69

/143




Mặc dù ý thức của Thẩm Mẫu Đơn có chút mơ hồ nhưng vẫn biết rõ nam nhân trước mắt này là ai. Nàng thèm muốn hương vị và nhiệt độ trên người hắn, nhịn không được càng muốn nhiều hơn. Tới khi hắn thả nàng xuống giường, cơ thể cao lớn của hắn đè nặng xuống người nàng, Thẩm Mẫu Đơn rên nhẹ một tiếng. Có trời mới biết nàng muốn ôm lấy nam nhân trước mắt mà cầu xin sự hoan ái của hắn biết nhường nào, nhưng mà đây là lần đầu tiên của hai người, lại phải nảy sinh dưới tình huống này, nàng không muốn cũng không đồng ý. Nàng hi vọng lần đầu tiên của hai người không phải như thế này.

Thẩm Mẫu Đơn dùng sức cắn đầu lưỡi, nhịn xuống sự khô nóng trong người, ham muốn tê dại càng ngày càng tăng lên. Đôi mắt đầy dục vọng nhìn nam tử cao lớn đang đè trên người nàng, gương mặt hơi mơ hồ, nàng lắc lắc đầu nói: “Điện… điện hạ…, thiếp… thiếp có thể chịu được. Thiếp… không muốn dưới tình huống này…” Nàng rốt cuộc không nói tiếp được nữa, ý thức dần mơ hồ, sự khô nóng toàn thân khiến nàng nhịn không được vặn vẹo cơ thể.

Trong lúc mơ hồ, nàng dường như nghe thấy tiếng nói nhỏ nhẹ của điện hạ ở bên tai: “Đừng cố nhịn nữa, nàng nhịn không nổi đâu. Niệm Hương nói nàng đã ngâm nước lạnh một canh giờ rồi. Mẫu Đơn, toàn bộ cứ giao hết cho ta, tất cả đều có ta.”

“Điện hạ… Thiếp có thể nhịn được mà.” Chỉ cần có ý chí kiên cường là có thể nhịn được thôi, nàng không muốn vào lúc này… nhưng mà thực sự rất khó chịu. Trước mắt là người nam nhân mà mình yêu thương, nàng thật sự rất muốn ôm lấy hắn, quấn quýt lấy hắn, cùng hắn hoan ái một trận, nhưng mà nàng nhất định phải nhịn xuống.

Trong phút chốc, động tác của nam tử cao lớn trên người nàng bỗng dừng lại, hình như sờ vào trong người nàng, không biết lấy ra cái gì, lại đột nhiên rời khỏi người nàng. Trong lúc mơ hồ, Thẩm Mẫu Đơn chỉ tưởng rằng hắn tôn trọng ý kiến của nàng, trong lòng chợt thả lỏng, nhưng mà cơ thể nàng càng ngày càng khó chịu, lại nhịn không được thở gấp mấy tiếng, giơ tay kéo quần áo trên người mình.

Vệ Lang Yến thầm mắng một câu, nhịn xuống sự kích động dâng trào và dục vọng cuồn cuộn, cố kiềm chế rời khỏi cơ thể nàng, sải bước đi ra ngoài cửa, sắc mặt tái nhợt gọi Trần Hoằng Văn qua đây.

Trần Hoằng Văn vừa tới liền trông thấy dáng vẻ gắt gỏng do dục vọng không được thoả mãn kia của điện hạ nhà mình, nhịn không được cảm giác có chút buồn cười, lại thầm cảm thấy kỳ lạ. Vào lúc này sao điện hạ không vào trong đi còn chạy ra đây làm gì? Trong lúc còn đang nghi hoặc, y liền nghe thấy giọng nói đang cố nén dục vọng của điện hạ: “Hoằng Văn, phiền ngươi mời Trần phu nhân tới giúp một chuyện, giúp bổn vương tới Thẩm phủ cầu hôn, trao đổi thiếp canh của bổn vương và Mẫu Đơn, định hôn sự.”

Trần Hoằng Văn quả thật không ngờ điện hạ tới giờ phút này vẫn còn bận tâm tới Thẩm cô nương trước tiên, sợ nàng thiệt thòi. Y hơi sửng sốt, lập tức cười nói: “Vâng, điện hạ. Thuộc hạ lập tức đi mời mẫu thân thuộc hạ đi lo liệu chuyện này.”

Vệ Lang Yến đưa cho y miếng ngọc bội khắc chữa “Yến” mà lúc nãy hắn lấy từ trong người Thẩm Mẫu Đơn ra, nói: “Thời gian có chút cấp bách, sính lễ thì không cần chuẩn bị rồi, lấy cái này làm sính lễ là được rồi.”

Trần Hoằng Văn nhận lấy ngọc bội, lui xuống.

Lúc này Vệ Lang Yến mới xoay người đi vào phòng, phát hiện nữ tử trên tấm chăn lụa bởi vì nhịn không được sự khô nóng khô nóng trên người nên đã tự mình cởi quần áo trên người xuống, lộ ra cái yếm màu xanh biếc bên trong nổi bật trên cơ thể ửng hồng của nàng càng làm mê hoặc lòng người, ngay cả váy và quần lót cũng tụt xuống tới cẳng chân. Cảnh xuân tươi đẹp như vậy thì làm sao một nam nhân có thể nhịn được đây. Hắn sải bước đi qua, cởi xuống tất cả trói buộc, để lộ ra cơ thể cường tráng khoẻ khoắn và mạnh mẽ, lại cởi sạch những thứ còn lại trên người nàng, cũng không có bất kỳ do dự nào, cả người nằm xuống, sợ nàng lại chống cự, nhịn không được nhỏ nhẹ nói ở bên tai nàng: “Mẫu Đơn, đừng lo lắng nữa. Ta đã nhờ Trần phu nhân qua Thẩm phủ cầu hôn rồi. Bây giờ quan hệ của chúng ta là phu thê chưa cưới rồi, đừng sợ nữa, tất cả cứ giao cho ta, được không?”

Trong lúc mơ mơ hồ hồ Thẩm Mẫu Đơn nghe thấy những lời của hắn như vậy. Trái tim càng ngày càng khó chịu, đã tới nước này rồi mà bản thân hắn còn cố kiềm chế để căn dặn người tới Thẩm phủ cầu hôn, chỉ vì sợ nàng tủi thân. Nàng sao có thể không cảm động chứ, nàng cũng không phản kháng nữa, nâng cánh


/143

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status