Thẩm Mẫu Đơn vừa nghe những lời này, mặt liền đỏ. Nàng sao lại không hiểu ý những lời này, nàng không được tự nhiên dùng đôi tay che đùi có chút nóng rát lại, đỏ mặt nói: “Đa tạ điện… điện hạ quan tâm, trên đùi không sao.”
Vệ Lang Yến lại không cảm thấy như vậy. trên tay đã bỏng thành như vậy rồi, trong khi cái váy lại không dày lắm, nhất định là cũng bỏng không ra gì rồi, hắn lại nói: “Cởi ra cho ta xem xem, nếu như bị bỏng thật thì thoa hút thuốc mỡ. Một cô nương mà để lại sẹo thì không tốt lắm.” Giọng nói càng ngày càng khàn. Tuy là ham muốn cá nhân của hắn cũng có một phần, nhưng cũng vì thương nàng thật sự. Vả lại hắn cũng đã nhận định là nàng rồi, cả đời này nếu không phải nàng thì không cưới, mặc kệ phải dùng biện pháp gì cũng sẽ cưới nàng vào cửa, bây giờ để hắn ngắm đùi nàng một chút cũng không có gì đáng ngại.
Thẩm Mẫu Đơn vừa nghe liền luống cuống, biết hắn là loại người nói một là một, càng ngày càng đỏ mặt xấu hổ. Đôi tay càng đè chặt váy áo, không chịu nói lời nào.
Vệ Lang Yến thấy dáng vẻ khẩn trương của nàng, lại nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt nhỏ nhắn không bị tóc mái che đi, dung mạo tinh tế, xinh đẹp, đôi mắt long lanh không cẩn thận đối mặt với hắn liền lập tức hoảng hốt tránh đi. Trong lòng hắn giống như bị mèo con cào nhẹ một cái, trái tim ngứa ngáy khó chịu, ngay cả bụng dưới cũng căng cứng, càng ngày càng trướng. Quả thật hắn chỉ muốn trực tiếp bế nàng lên giường đè ở dưới thân dùng sức vuốt ve. Nói ra thì nếu là cô nương khác mà lộ ra vẻ thẹn thùng yếu đuối trước mặt hắn, nói không chừng trong lòng hắn sẽ thấy chán ghét, nhưng một khi gặp được người đặc biệt, hắn mới biết thì ra mặc kệ dáng vẻ của người đó như thế nào, bản thân cũng sẽ không ngừng được yêu thương.
“Là để ta giúp nàng cởi hay là nàng tự cởi, nàng chọn một đi.” Vệ Lang Yến thật sự có chút nhịn không được, trong lòng lại muốn âu yếm, lại xác thực lo lắng cho vết bỏng trên đùi nàng.
“Điện hạ.” Thẩm Mẫu Đơn gấp gáp, sắc mặt hồng hồng nhìn hắn, khẩn cầu nói: “Điện hạ, xin chàng đó… đừng như vậy mà có được không?”
Vệ Lang Yến nghiêm mặt nhìn nàng, nói: “Không được!” Nhìn sắc mặt của nàng ngày càng tái đi, hắn đưa tay muốn kéo nàng vào trong lòng mình “Nếu nàng đã không muốn tự mình cởi, thì để ta giúp nàng vậy.” Thẩm Mẫu Đơn gấp gáp, vội đứng dậy, mặt như đưa đám nhìn nam nhân ngồi vững chắc ở đối diện, thấy vẻ mặt hắn không đổi, biết mình chắc chắn là chạy không thoát, cúi đầu nhỏ giọng nói: “Thiếp… thiếp tự mình cởi được rồi.”
Nhưng quả thật nàng rất ngại khi ở trước mặt điện hạ vén váy cởi quần dài ở bên trong, đành phải đi đến phía sau bình phong, tới đầu giường, lề mề một hồi, cuối cùng vẫn là đỏ mặt từ từ vén váy lên, lộ ra quần dài bằng vải ở bên trong, ngón tay run run cởi quần dài xuống, lại không tiện cởi ra hết toàn bộ, chỉ cởi tới đầu gối thôi. Cũng may chỉ bị bỏng đỏ trên đầu gối một chút, thật sự Thẩm Mẫu Đơn rất ngại đi ra trong dáng vẻ như vậy, chỉ đành ngồi ở đầu giường, dùng váy che hết toàn bộ từ đùi trở lên, dù là vậy nhưng gương mặt của nàng cũng thiếu chút nữa là rỉ máu rồi. Nữ tử của thời đại này không giống với nữ tử ở thời đại kia mà nàng đã trông thấy, ăn mặc thường ngày cũng chỉ có một chiếc quần lót và chân váy ở bên ngoài. Nàng thấy nữ tử của thời đại kia bên đều mặc chiếc quần lót rất là nhỏ ở bên trong, nàng cũng đã làm 2 cái, mặc vào quả thật là vô cùng thoải mái. Cũng may bây giờ bên trong vẫn còn mặc chiếc quần lót nhỏ kia, lại dùng váy che lại cũng không đến nỗi bị nhìn thấy gì. Nếu không thì nàng thật không biết phải đối mặt với nam nhân kia như thế nào, đúng là xấu hổ chết đi được.
Do dự hơn nửa ngày, cuối cùng nàng khẽ gọi: “Điện… điện hạ, xong rồi.” Tiếng nhỏ như muỗi kêu.
Vệ Lang Yến nghe tiếng gọi liền đứng dậy vòng qua bình phong. Vừa nhìn thấy tình cảnh sau bình phong, cả người hắn đều không ổn, hoàn toàn ngẩn ngơ tại chỗ.
Nữ tử gương mặt ửng hồng ngồi ở bên giường, hơi cúi đầu, quần áo ở thân trên vẫn đầy đủ, nhưng quần áo ở nửa thân dưới lại khiến người khác suy nghĩ sâu xa, quần dài bị tụt xuống một nửa ở giữa gối, cái váy thì cuốn lên che hết cái đùi, lộ ra chút xíu cái chân bị bỏng đỏ. Mặc dù cái váy kia đã che hết phần đùi. Nhưng từ chỗ Vệ Lang Yến nhìn qua đây, sẽ thấy rất rõ ràng khe hở giữa đôi chân. Bên trong là chiếc quần lót nhỏ kiểu dáng kỳ lạ, loáng thoáng có thể nhìn thấy
/143
|