*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh vừa bước vào cửa chính thì đã thấy Lục Nhất Manh đang đứng đó, biết cô ta và Phó Thư Nghệ khá thân thiết nên bước về phía đó.
“Thự Nghệ đâu?” Bạch Tuấn Nam hỏi.
Lục Nhất Manh ngẩng đầu lên nhìn anh, “Thư Nghệ đang đi vệ sinh.”
Bạch Tuấn Nam nhíu mày, “Tại sao điện thoại cô ấy lại tắt máy?” Trong lòng anh hơi bất an
Lục Nhất Manh ra vẻ kinh ngạc, “Tắt máy? Có khi điện thoại cậu ấy hết pin rồi
Đôi khi Thư Nghệ sơ ý quên sạc pin, em đã thấy nhiều lần rồi.” “Cô ấy ở nhà vệ sinh nào?” Bạch Tuấn Nam hỏi
Ngón tay Lục Nhất Manh chỉ về hướng nhà vệ sinh tầng một
Bạch Tuấn Nam bước ngang qua cô ta, đi thẳng3vào nhà vệ sinh
Lục Nhất Manh thấy thế thì vội vàng đi theo.
Bạch Tuấn Nam đứng trước cửa phòng vệ sinh chứ không tùy tiện xông vào
Dù sao đây cũng là nhà vệ sinh nữ
Anh níu tay một cô gái vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh, “Chào cô
Bạn gái của tôi vào phòng vệ sinh khá lâu rồi, cô có thể giúp tôi nhìn xem có phải cô ấy đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
Dáng dấp anh đẹp trai, nói chuyện lại ôn hòa, lễ độ nên cô gái bị anh giữ lại không có bất kỳ biểu cảm gì không vui, gật đầu rồi bước vào
Lục Nhất Manh đi theo sau anh thấy thế thì nói đùa, “Anh Bạch, Thư Nghệ vừa vào không lâu, anh không cần1phải căng thẳng như vậy.”
Bạch Tuấn Nam lạnh nhạt nhìn cô ta một cái không nói gì
Lục Nhất Manh cắn môi
Ánh mắt ban nãy nhìn cô ta rõ ràng là có ác cảm, nhưng lần trước gặp mặt Bạch Tuấn Nam đầu có thể hiện cảm xúc rõ ràng như vậy? Là vì ban nãy cô ta nói gì nên bị anh phát hiện sao? Lục Nhất Manh cẩn thận nghĩ, thấy hành động của Bạch Tuấn Nam từ đầu đến giờ không có gì không ổn thì mới thoáng yên tâm trong lòng
Cô gái vừa đi vào ra rất nhanh, “Thưa anh, có phải bạn gái anh đã đi trước rồi không? Trong nhà vệ sinh không có ai hết.” Ánh mắt Bạch Tuấn Nam hơi thay đổi, “Cô chắc3chắn ư? Tôi không thấy cô ấy bước ra.”
Cô gái kia không có bất kỳ sự bất mãn nào với lời chất vấn của Bạch Tuấn Nam, “Tôi đã xem từng gian rồi, thật sự không có
Nếu anh không tin thì có thể nhờ cô gái này vào xem.” Cô ta chỉ vào Lục Nhất Manh.
Ánh mắt của Bạch Tuấn Nam thay đổi hoàn toàn, nói một tiếng cảm ơn rồi bước thẳng ra ngoài
Lục Nhất Manh thấy thế thì vội vàng bước theo, “Anh Bạch, chắc Thư Nghệ đã ra rồi đấy, chỉ là có thể hướng đi của chúng ta với cậu ấy không giống nên cậu ấy đã đi đường khác rồi
Chúng ta ra cửa ra vào đứng chờ cậu ấy một lát đi.”
Bạch Tuấn Nam không nói3một lời, chạy thẳng lên lầu
Lục Nhất Manh nhìn thoáng qua đồng hồ, thấy từ lúc cô ta đi xuống đến giờ chỉ mới có năm phút ngắn ngủi, chắc chắn Lý Chí Thâm vẫn chưa thành công
Cô ta muốn kéo dài thời gian.
Lục Nhất Manh cản trước mặt Bạch Tuấn Nam, “Anh Bạch, cho dù bây giờ anh đi tìm cũng không tìm thấy
Chúng ta vẫn nên đứng ở cổng chờ đi
Điện thoại Thư Nghệ không còn pin, bây giờ tìm cũng không thấy cậu ấy đâu.”
Bạch Tuấn Nam lạnh lùng nhìn cô ta, ánh mắt lạnh như băng khiến cho Lục Nhất Manh hơi chột dạ
Biểu hiện của cô ta như vậy, nếu Bạch Tuấn Nam còn chưa nhìn ra có vấn đề thì đúng là có quỷ mới9tin
“Nếu Thư Nghệ xảy ra chuyện gì thì cô đừng hòng yên ổn với tôi.” Anh đẩy cô ta ra, chạy lên phòng bao trên lầu.
***
Cùng lúc đó trong phòng bao, Lý Chí Thâm đợi sau khi Lục Nhất Manh đi ra thì khóa trái cửa lại
Hắn ta cười híp mắt nhìn Phó Thư Nghệ, “Cô Phó, thật ra con người anh trước nay không thích dùng sức mạnh
Em không nên ép anh động thủ, như thể em dễ chịu tôi cũng vui sướng
Em thấy sao?”
Phó Thư Nghệ lạnh lùng nhìn hắn, lùi về sau mấy bước, “Anh thật sự nghĩ nếu anh thành công thì nhà họ Phó sẽ không truy cứu?” Mắt cô đã hơi mờ, những cái bóng trước mắt chồng chéo lên nhau
Tay cô đặt trên đùi, dùng sức véo mình, trong lòng chỉ mong Bạch Tuấn Nam có thể đến nhanh một chút, nhanh hơn chút nữa.
Trên mặt Lý Chí Thâm đã xuất hiện vẻ do dự
Nếu nói hắn ta không sợ nhà họ Phó là giả
Dù sao nhà người ta cũng là hào môn thế gia, nhà hắn chỉ có thể nói là có tiền
Bản chất của hai việc này rất khác nhau.
“Tôi rất có trách nhiệm mà nói cho anh biết, nếu bây giờ anh để tôi đi thì chuyện hôm nay tôi sẽ chỉ tìm Lục Nhất Manh, tuyệt đối không truy cứu anh
Nhưng nếu anh dám động đến một sợi tóc của tôi thì tôi cam đoan, cho dù tối thân bại danh liệt thì cũng sẽ khiến cả nhà anh chôn cùng
Tin tôi đi, chỉ cần tôi muốn thì nhà họ Lý các anh tuyệt đối không có cách nào đặt chân ở thủ đô này đâu.”
Vẻ mặt của cô lạnh lẽo, rõ ràng là sắp không chịu nổi nữa nhưng khí thế lại rất mạnh mẽ, điểm này ngược lại rất giống Thẩm Thanh Lan
Nhất thời, Lý Chí Thâm rất do dự
Hắn ta muốn Phó Thư Nghệ, chuyện này không thể nghi ngờ, dù sao vẻ đẹp của cô cũng đang bày trước mặt hắn
Nhưng hắn ta cũng rất sợ hãi sự trả thù của nhà họ Phó
Nhân lúc hắn đang ngây người thì Phó Thư Nghệ trực tiếp cầm ly nước Lục Nhất Manh cầm vào ban nãy, đập mạnh xuống đất
Đổ làm từ thủy tinh sao có thể chịu được sự giày vò thế này, võ thành vô số mảnh
Phó Thư Nghệ cố gắng cầm miếng lớn nhất trong tay
Lý Chí Tham muốn ngăn cản cô, nhưng động tác lại không nhanh bằng Phó Thư Nghệ
Phó Thư Nghệ dùng sức nắm chặt miếng thủy tinh, tay cô lập tức bị mảnh vỡ sắc bén cứa vào, vết thương chảy máu
Cơn đau đớn lại lần nữa kéo lý trí của cô về
Mắt Phó Thư Nghệ nhìn Lý Chí Thâm chằm chằm, không buồn nhìn miệng vết thương trên tay mình lấy một cái.
Ngược lại Lý Chí Thâm lại bị giật mình bởi động tác này của cô
Hắn ta không ngờ một cô gái lại có thể tàn nhẫn với chính mình như vậy, nhất thời đứng ngây ra đó không dám ra tay
“Anh suy nghĩ cho thật kỹ đi
Chưa kể bạn trai tôi sẽ lập tức đến ngay, lúc đó cho dù anh muốn phủi sạch quan hệ cũng là chuyện không thể nào.” Bởi vì tác dụng của thuốc nên sắc mặt của Phó Thư Nghệ bây giờ đỏ hồng tựa như đang đánh má hồng, càng tăng thêm sức sống của tuổi trẻ, nếu dùng “kiều diễm, ướt át” để miêu tả chỉ sợ không đủ
Máu đỏ tươi trên tay không những không khiến cho người ta cảm thấy đáng sợ mà còn tăng thêm một phần hoang dại
Lý Chí Thâm trợn mắt, đầu óc hỗn loạn, làm sao nhớ được cô nói gì
“Người ta thường nói chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu
Người đẹp, so với việc thả em đi, anh càng nghĩ đến việc muốn em hơn.” Lý Chí Thâm cười thô bỉ, bước đến gần Phó Thư Nghệ, vừa đi vừa cởi đồ mình ra.
Ánh mắt Phó Thư Nghệ thay đổi, trong mắt hiện lên sự bối rối
Cô chưa từng gặp phải trường hợp như vậy, nếu không bị chuốc thuốc thì đừng nói là một Lý Chí Thâm, cho dù là mấy người cô cũng không sợ
Nhưng bây giờ cả người cô đang không còn chút sức lực, ngay cả đi đường cũng khó khăn thì sao có thể đối phó được với Lý Chí Thâm.
Ánh mắt dung tục của Lý Chí Thâm không thèm che giấu chút nào, sau khi cởi được nửa người trên thì đặt tay lên thắt lưng, ánh mắt nhìn Phó Thư Nghệ tràn ngập sự ham muốn, nếu ai không biết còn tưởng người bị chuốc thuốc là hắn ta cũng không biết chừng.
Phó Thư Nghệ không ngừng lui về sau
Cô đang muốn lui đến nhà vệ sinh
Chỉ cần cô có thể khóa trái cửa nhà vệ sinh thì liền có thể tranh thủ chút thời gian cho mình.
Dường như Lý Chỉ Thâm đã nhìn ra ý đồ của cô, bước nhanh qua đó, trực tiếp chặn đường đi đến phòng vệ sinh của cô, “Người đẹp, em đừng giãy giụa nữa
Anh sẽ rất dịu dàng, sẽ khiến em dục tiện dục tử.”
Phó Thư Nghệ nghe được lời này chỉ cảm thấy buồn nôn, đâm miếng thủy tinh nhọn vào động mạch mình, “Anh đừng qua đây, nếu không tôi sẽ đâm xuống
Nếu tôi chết thì cả nhà anh sẽ phải chôn cùng với tôi.” Mặt Lý Chí Thâm biến sắc, yên lặng nhìn Phó Thư Nghệ
Chắc chắn hắn ta không muốn làm chết người.
Phó Thư Nghệ đầu nặng chân nhẹ, những cái bóng trước mắt cùng chồng chéo lên nhau, quay cuồng
Miếng thủy tinh trong tay cô chuyển hướng đâm thẳng vào đùi cô
Phó Thư Nghệ kêu lên một tiếng đau đớn
Lý Chí Thâm thấy thế thì lập tức đánh về phía cô, Phó Thư Nghệ thấy thể thì cầm miếng thủy tinh, vô thức hướng về phía hắn ta, một giây sau, trong phòng bao truyền ra tiếng hét thê thảm.
Anh vừa bước vào cửa chính thì đã thấy Lục Nhất Manh đang đứng đó, biết cô ta và Phó Thư Nghệ khá thân thiết nên bước về phía đó.
“Thự Nghệ đâu?” Bạch Tuấn Nam hỏi.
Lục Nhất Manh ngẩng đầu lên nhìn anh, “Thư Nghệ đang đi vệ sinh.”
Bạch Tuấn Nam nhíu mày, “Tại sao điện thoại cô ấy lại tắt máy?” Trong lòng anh hơi bất an
Lục Nhất Manh ra vẻ kinh ngạc, “Tắt máy? Có khi điện thoại cậu ấy hết pin rồi
Đôi khi Thư Nghệ sơ ý quên sạc pin, em đã thấy nhiều lần rồi.” “Cô ấy ở nhà vệ sinh nào?” Bạch Tuấn Nam hỏi
Ngón tay Lục Nhất Manh chỉ về hướng nhà vệ sinh tầng một
Bạch Tuấn Nam bước ngang qua cô ta, đi thẳng3vào nhà vệ sinh
Lục Nhất Manh thấy thế thì vội vàng đi theo.
Bạch Tuấn Nam đứng trước cửa phòng vệ sinh chứ không tùy tiện xông vào
Dù sao đây cũng là nhà vệ sinh nữ
Anh níu tay một cô gái vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh, “Chào cô
Bạn gái của tôi vào phòng vệ sinh khá lâu rồi, cô có thể giúp tôi nhìn xem có phải cô ấy đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
Dáng dấp anh đẹp trai, nói chuyện lại ôn hòa, lễ độ nên cô gái bị anh giữ lại không có bất kỳ biểu cảm gì không vui, gật đầu rồi bước vào
Lục Nhất Manh đi theo sau anh thấy thế thì nói đùa, “Anh Bạch, Thư Nghệ vừa vào không lâu, anh không cần1phải căng thẳng như vậy.”
Bạch Tuấn Nam lạnh nhạt nhìn cô ta một cái không nói gì
Lục Nhất Manh cắn môi
Ánh mắt ban nãy nhìn cô ta rõ ràng là có ác cảm, nhưng lần trước gặp mặt Bạch Tuấn Nam đầu có thể hiện cảm xúc rõ ràng như vậy? Là vì ban nãy cô ta nói gì nên bị anh phát hiện sao? Lục Nhất Manh cẩn thận nghĩ, thấy hành động của Bạch Tuấn Nam từ đầu đến giờ không có gì không ổn thì mới thoáng yên tâm trong lòng
Cô gái vừa đi vào ra rất nhanh, “Thưa anh, có phải bạn gái anh đã đi trước rồi không? Trong nhà vệ sinh không có ai hết.” Ánh mắt Bạch Tuấn Nam hơi thay đổi, “Cô chắc3chắn ư? Tôi không thấy cô ấy bước ra.”
Cô gái kia không có bất kỳ sự bất mãn nào với lời chất vấn của Bạch Tuấn Nam, “Tôi đã xem từng gian rồi, thật sự không có
Nếu anh không tin thì có thể nhờ cô gái này vào xem.” Cô ta chỉ vào Lục Nhất Manh.
Ánh mắt của Bạch Tuấn Nam thay đổi hoàn toàn, nói một tiếng cảm ơn rồi bước thẳng ra ngoài
Lục Nhất Manh thấy thế thì vội vàng bước theo, “Anh Bạch, chắc Thư Nghệ đã ra rồi đấy, chỉ là có thể hướng đi của chúng ta với cậu ấy không giống nên cậu ấy đã đi đường khác rồi
Chúng ta ra cửa ra vào đứng chờ cậu ấy một lát đi.”
Bạch Tuấn Nam không nói3một lời, chạy thẳng lên lầu
Lục Nhất Manh nhìn thoáng qua đồng hồ, thấy từ lúc cô ta đi xuống đến giờ chỉ mới có năm phút ngắn ngủi, chắc chắn Lý Chí Thâm vẫn chưa thành công
Cô ta muốn kéo dài thời gian.
Lục Nhất Manh cản trước mặt Bạch Tuấn Nam, “Anh Bạch, cho dù bây giờ anh đi tìm cũng không tìm thấy
Chúng ta vẫn nên đứng ở cổng chờ đi
Điện thoại Thư Nghệ không còn pin, bây giờ tìm cũng không thấy cậu ấy đâu.”
Bạch Tuấn Nam lạnh lùng nhìn cô ta, ánh mắt lạnh như băng khiến cho Lục Nhất Manh hơi chột dạ
Biểu hiện của cô ta như vậy, nếu Bạch Tuấn Nam còn chưa nhìn ra có vấn đề thì đúng là có quỷ mới9tin
“Nếu Thư Nghệ xảy ra chuyện gì thì cô đừng hòng yên ổn với tôi.” Anh đẩy cô ta ra, chạy lên phòng bao trên lầu.
***
Cùng lúc đó trong phòng bao, Lý Chí Thâm đợi sau khi Lục Nhất Manh đi ra thì khóa trái cửa lại
Hắn ta cười híp mắt nhìn Phó Thư Nghệ, “Cô Phó, thật ra con người anh trước nay không thích dùng sức mạnh
Em không nên ép anh động thủ, như thể em dễ chịu tôi cũng vui sướng
Em thấy sao?”
Phó Thư Nghệ lạnh lùng nhìn hắn, lùi về sau mấy bước, “Anh thật sự nghĩ nếu anh thành công thì nhà họ Phó sẽ không truy cứu?” Mắt cô đã hơi mờ, những cái bóng trước mắt chồng chéo lên nhau
Tay cô đặt trên đùi, dùng sức véo mình, trong lòng chỉ mong Bạch Tuấn Nam có thể đến nhanh một chút, nhanh hơn chút nữa.
Trên mặt Lý Chí Thâm đã xuất hiện vẻ do dự
Nếu nói hắn ta không sợ nhà họ Phó là giả
Dù sao nhà người ta cũng là hào môn thế gia, nhà hắn chỉ có thể nói là có tiền
Bản chất của hai việc này rất khác nhau.
“Tôi rất có trách nhiệm mà nói cho anh biết, nếu bây giờ anh để tôi đi thì chuyện hôm nay tôi sẽ chỉ tìm Lục Nhất Manh, tuyệt đối không truy cứu anh
Nhưng nếu anh dám động đến một sợi tóc của tôi thì tôi cam đoan, cho dù tối thân bại danh liệt thì cũng sẽ khiến cả nhà anh chôn cùng
Tin tôi đi, chỉ cần tôi muốn thì nhà họ Lý các anh tuyệt đối không có cách nào đặt chân ở thủ đô này đâu.”
Vẻ mặt của cô lạnh lẽo, rõ ràng là sắp không chịu nổi nữa nhưng khí thế lại rất mạnh mẽ, điểm này ngược lại rất giống Thẩm Thanh Lan
Nhất thời, Lý Chí Thâm rất do dự
Hắn ta muốn Phó Thư Nghệ, chuyện này không thể nghi ngờ, dù sao vẻ đẹp của cô cũng đang bày trước mặt hắn
Nhưng hắn ta cũng rất sợ hãi sự trả thù của nhà họ Phó
Nhân lúc hắn đang ngây người thì Phó Thư Nghệ trực tiếp cầm ly nước Lục Nhất Manh cầm vào ban nãy, đập mạnh xuống đất
Đổ làm từ thủy tinh sao có thể chịu được sự giày vò thế này, võ thành vô số mảnh
Phó Thư Nghệ cố gắng cầm miếng lớn nhất trong tay
Lý Chí Tham muốn ngăn cản cô, nhưng động tác lại không nhanh bằng Phó Thư Nghệ
Phó Thư Nghệ dùng sức nắm chặt miếng thủy tinh, tay cô lập tức bị mảnh vỡ sắc bén cứa vào, vết thương chảy máu
Cơn đau đớn lại lần nữa kéo lý trí của cô về
Mắt Phó Thư Nghệ nhìn Lý Chí Thâm chằm chằm, không buồn nhìn miệng vết thương trên tay mình lấy một cái.
Ngược lại Lý Chí Thâm lại bị giật mình bởi động tác này của cô
Hắn ta không ngờ một cô gái lại có thể tàn nhẫn với chính mình như vậy, nhất thời đứng ngây ra đó không dám ra tay
“Anh suy nghĩ cho thật kỹ đi
Chưa kể bạn trai tôi sẽ lập tức đến ngay, lúc đó cho dù anh muốn phủi sạch quan hệ cũng là chuyện không thể nào.” Bởi vì tác dụng của thuốc nên sắc mặt của Phó Thư Nghệ bây giờ đỏ hồng tựa như đang đánh má hồng, càng tăng thêm sức sống của tuổi trẻ, nếu dùng “kiều diễm, ướt át” để miêu tả chỉ sợ không đủ
Máu đỏ tươi trên tay không những không khiến cho người ta cảm thấy đáng sợ mà còn tăng thêm một phần hoang dại
Lý Chí Thâm trợn mắt, đầu óc hỗn loạn, làm sao nhớ được cô nói gì
“Người ta thường nói chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu
Người đẹp, so với việc thả em đi, anh càng nghĩ đến việc muốn em hơn.” Lý Chí Thâm cười thô bỉ, bước đến gần Phó Thư Nghệ, vừa đi vừa cởi đồ mình ra.
Ánh mắt Phó Thư Nghệ thay đổi, trong mắt hiện lên sự bối rối
Cô chưa từng gặp phải trường hợp như vậy, nếu không bị chuốc thuốc thì đừng nói là một Lý Chí Thâm, cho dù là mấy người cô cũng không sợ
Nhưng bây giờ cả người cô đang không còn chút sức lực, ngay cả đi đường cũng khó khăn thì sao có thể đối phó được với Lý Chí Thâm.
Ánh mắt dung tục của Lý Chí Thâm không thèm che giấu chút nào, sau khi cởi được nửa người trên thì đặt tay lên thắt lưng, ánh mắt nhìn Phó Thư Nghệ tràn ngập sự ham muốn, nếu ai không biết còn tưởng người bị chuốc thuốc là hắn ta cũng không biết chừng.
Phó Thư Nghệ không ngừng lui về sau
Cô đang muốn lui đến nhà vệ sinh
Chỉ cần cô có thể khóa trái cửa nhà vệ sinh thì liền có thể tranh thủ chút thời gian cho mình.
Dường như Lý Chỉ Thâm đã nhìn ra ý đồ của cô, bước nhanh qua đó, trực tiếp chặn đường đi đến phòng vệ sinh của cô, “Người đẹp, em đừng giãy giụa nữa
Anh sẽ rất dịu dàng, sẽ khiến em dục tiện dục tử.”
Phó Thư Nghệ nghe được lời này chỉ cảm thấy buồn nôn, đâm miếng thủy tinh nhọn vào động mạch mình, “Anh đừng qua đây, nếu không tôi sẽ đâm xuống
Nếu tôi chết thì cả nhà anh sẽ phải chôn cùng với tôi.” Mặt Lý Chí Thâm biến sắc, yên lặng nhìn Phó Thư Nghệ
Chắc chắn hắn ta không muốn làm chết người.
Phó Thư Nghệ đầu nặng chân nhẹ, những cái bóng trước mắt cùng chồng chéo lên nhau, quay cuồng
Miếng thủy tinh trong tay cô chuyển hướng đâm thẳng vào đùi cô
Phó Thư Nghệ kêu lên một tiếng đau đớn
Lý Chí Thâm thấy thế thì lập tức đánh về phía cô, Phó Thư Nghệ thấy thể thì cầm miếng thủy tinh, vô thức hướng về phía hắn ta, một giây sau, trong phòng bao truyền ra tiếng hét thê thảm.
/880
|