*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi và mẹ nó khuyên nó rất nhiều lần, hy vọng nó có thể chia tay với cậu
Nhưng đứa trẻ này sống chết không nghe chúng tôi
Chúng tôi cũng không phải kiểu bố mẹ gia đình cổ hủ, con gái tôi muốn ở bên cậu, tôi đương nhiên cũng sẽ không ép buộc chia rẽ hai đứa.”
Cố Dương không ngờ chuyển biến lại đến nhanh và bất ngờ như vậy, trong phút chốc liền sững sờ tại chỗ, anh còn cho rằng ông Đào muốn hai người bọn họ chia tay
Anh lấy tay vào hai bên quần vết nắm, lau đi mồ hôi ướt đẫm trong lòng bàn tay, “Chú, cháu dùng sinh mạng của cháu đảm bảo, đời này cháu nhất định sẽ đối xử rất tốt rất tốt3với Nhiên Nhiên.”
Ông Đào khoát tay, “Lời đảm bảo thì thôi không cần nói, con người tôi thích nhìn hành động hơn
Có điều chàng trai trẻ à, tôi cũng hy vọng cậu có thể suy nghĩ nhiều hơn về cảm giác của con gái tôi
Tôi không có bất kỳ ác cảm gì với nghề nghiệp quân nhân các cậu, tôi rất bội phục sự hy sinh của các cậu, nhưng đó là đứng trên góc độ của người ngoài, đứng trên lập trường của một người bố, tôi vẫn rất hy vọng cậu có thể dành nhiều thời gian ở bên con gái tôi hơn nữa.”
“Thưa chú, cháu hiểu.” Ý cười nơi khoé môi Cố Dương có chút chua xót, anh thực sự hiểu ý ông Đào, nhưng bảo anh0chuyển nghề, nói thật lòng, hiện tại không có khả năng đó
Anh yêu Đào Nhiên, điểm này không thể nghi ngờ, có thể nói trừ mẹ anh ra thì cô là người phụ nữ anh yêu nhất, nhưng nếu bảo anh vì Đào Nhiên mà từ bỏ quân đội, anh không làm được.
“Nhưng chú ạ, hiện giờ cháu thực sự không thể rời khỏi quân đội, trên vai cháu có trách nhiệm thuộc về cháu.” Mang lên mình bộ quân phục rồi, anh sẽ không dễ dàng cởi bỏ
Ông Đào nhìn chăm chú vào mắt Cố Dương
Ông có thể nhận ra con người trước mặt là một đứa trẻ thành thật
Bình thường, khi con người ta ở trong hoàn cảnh này hoàn toàn có thể tùy tiện bịa ra mấy5câu để lừa dối cho qua
Chờ đến khi kết hôn rồi, nếu cậu ta thực sự không muốn xuất ngũ chuyển nghề, vậy thì người làm phụ huynh như bọn họ cũng không có cách nào
Nhưng trong trường hợp này, cậu ta lại lựa chọn nói ra suy nghĩ thật lòng, về điểm này ông Đào có chút tán thưởng cậu ta.
“Cậu nói vậy không sợ tôi kiên quyết phản đối cuộc hôn nhân của hai đứa sao? Cố Dương thành thật gật đầu, “Cháu sợ chứ, nhưng cháu sẽ không vì thế mà giấu giếm điều gì? “Cậu rất thành thật.” Ông Đào tỏ ý không vui nói ra một câu, nhưng có thể nghe ra là không có ý tức giận
Trong nhà bếp, Đào Nhiên đang giúp mẹ4nhặt rau, thỉnh thoảng lại hướng mắt về phía phòng khách
Bà Đào nhìn thấy thế thì không khỏi buồn cười, “Lo nhặt rau đi.” Cô bĩu môi, có chút lo lắng nói, “Mẹ, bố con sẽ không nói gì quá đáng chứ?” “Bố con mà thấy dáng vẻ con thế này, nói không chừng bố con sẽ nói đấy.” Mẹ cô bật cười, con nhóc này là điển hình của việc cùi chỏ hướng ra ngoài đây mà.
“Mẹ, lần này còn đưa Cố Dương về là để bố mẹ xem xem, lát nữa hai người đừng có làm khó anh ấy đấy.” Đào Nhiên làm nũng, cô biết bố mẹ có chút bất mãn với Cố Dương
Phía bố cô bây giờ không thể đút tay vào được, chỉ có thể9ra dặn dò mẹ cô, dù sao mẹ cô cũng dễ nói chuyện hơn.
Bà Đào thở dài, “Nhiên Nhiên, con thực sự nghĩ kỹ rồi à?” “Mẹ, con nghĩ xong từ lâu rồi, con cảm thấy Cố Dương rất tốt
Ban đầu con để ý anh ấy chính bởi vì anh ấy là lính của con em nhà dân mà.”
“Con ấy, chỉ biết tự làm khổ mình, đó là con không biết vợ quân nhân vất vả cỡ nào thôi.”
“Sao con lại không biết, con nhớ nhà mình có một chị dâu họ cũng là vợ quân nhân đấy thôi.” Đào Nhiên nói, nhà họ có đồng bà con họ hàng, cô có rất nhiều anh chị em họ, cô có một anh họ bà con xa cũng làm lính, đương nhiên anh họ có chỉ là lính bình thường, không so được với Cố Dương.
Cô với chị dâu họ kia không qua lại nhiều, nhưng từ sau khi bố mẹ cô có ý định muốn cô chia tay với Cố Dương, thì không ít lần nói chuyện xoay quanh về chị dâu họ cho cô nghe, tiến hành khuyên nhủ bằng chủ đề “Làm vợ quân nhân vất vả ra sao, lấy chồng rồi cũng giống như không”
Cho dù trước kia cô không biết, hiện giờ cô lại rất rõ, nhưng sau khi rõ ràng rồi, Đào Nhiên cũng vẫn không thay đổi suy nghĩ của mình, cô nhất định phải lấy Cố Dương chứ không ai khác.
Bà Đào cực kỳ hiểu rõ con gái mình, thấy cô như vậy liền biết cô đã quyết tâm rồi, bà đành thở dài, “Con ấy, chỉ biết làm bố mẹ lo lắng.” “Mẹ, có gì phải lo lắng, bố mẹ chỉ nhìn thấy Cố Dương không thường xuyên về nhà, nhưng không nhìn thấy được anh ấy đối xử với con tốt thế nào
Con nghĩ, nếu vuột mất anh ấy, cả đời này con sẽ không gặp được một ai khác đối xử thật lòng với con như vậy nữa
Mẹ à, mẹ giúp con nói tốt cho anh ấy trước mặt bố đi mà.”
Bà Đào không vui dùng ngón tay dí vào trán Đào Nhiên, “Đúng là ngốc, y hệt bố cô.”
Đào Nhiên cười híp mắt, không thèm nhặt rau nữa, cô dựa vào người mẹ, ôm lấy cánh tay bà làm nũng, “Vậy con coi như mẹ đồng ý rồi đấy nhé, con biết mẹ con là người mẹ tốt nhất trên đời này mà, con yêu mẹ nhất đấy.” Bà Đào rung vai, “Mau xê ra đi, đang xào thức ăn đấy, coi chừng dầu bắn trúng người con.”
“Con không, con cứ dựa vào mẹ đấy.” “Bao nhiêu tuổi rồi còn làm nũng.”
“Hì hì, mặc kệ bao nhiêu tuổi con đều là con gái của mẹ mà, trong mắt mẹ con chỉ là một đứa trẻ, sao lại không được làm nũng chứ, con còn muốn làm nũng trong lòng mẹ cả đời ấy.”
Bà Đào không vui lườm cô một cái, nhưng khóe mắt đều là ý cười
Sau khi mua chuộc được mẹ, Đào Nhiên cười tít mắt tiếp tục giúp mẹ nhặt rau, tâm trạng vô cùng tốt
Bà Đào nhìn thấy không mà khỏi bật cười, con gái lớn không giữ nổi nữa rồi
“Bố, Cố Dương, ăn cơm thôi.” Đào Nhiên giúp mẹ bưng thức ăn ra ngoài
Cố Dương thấy vậy vội vàng đứng lên, “Mau đặt xuống, coi chừng bị bỏng, để anh bưng cho.” Nói xong đi thẳng luôn vào bếp, hoàn toàn quên mất đây không phải là nhà mình.
Anh biểu hiện rất tự nhiên, không hề có chút làm màu
Chờ khi anh đi vào rồi, Đào Nhiên cười híp mắt đi đến cạnh bố, “Bố, anh ấy không tồi chứ?” Giữa hai hàng lông mày hiển hiện ý khoe khoang.
Ông Đào cứng nhắc quét qua người cô, khẽ hừ một tiếng rồi ngồi xuống bàn ăn
Đào Nhiên nhìn sắc mặt của bố, trong lòng không khỏi nghi hoặc, chẳng lẽ Cố Dương không xử lý được bố cô, bình thường giỏi ăn nói lắm mà, sao gặp bố cô thì lại kinh sợ thể.
Nghĩ lại, có lẽ là do Cố Dương căng thẳng, hơn nữa bố cô cũng chẳng phải là người dễ đối phó
Không sao, còn có cô mà, hiện giờ cô đã kéo được mẹ về phe mình rồi, hai chọi một, cô không tin không giải quyết được bố mình
Lúc ăn cơm, không khí lại rất hài hòa, ông Đào cũng chẳng cố ý soi mói Cố Dương thêm
Còn bà Đào đã bị con gái thuyết phục, tất nhiên sẽ không gây khó dễ cho Cố Dương, luôn săn sóc anh ăn cơm, khiến anh được sủng ái mà lo sợ.
Tôi và mẹ nó khuyên nó rất nhiều lần, hy vọng nó có thể chia tay với cậu
Nhưng đứa trẻ này sống chết không nghe chúng tôi
Chúng tôi cũng không phải kiểu bố mẹ gia đình cổ hủ, con gái tôi muốn ở bên cậu, tôi đương nhiên cũng sẽ không ép buộc chia rẽ hai đứa.”
Cố Dương không ngờ chuyển biến lại đến nhanh và bất ngờ như vậy, trong phút chốc liền sững sờ tại chỗ, anh còn cho rằng ông Đào muốn hai người bọn họ chia tay
Anh lấy tay vào hai bên quần vết nắm, lau đi mồ hôi ướt đẫm trong lòng bàn tay, “Chú, cháu dùng sinh mạng của cháu đảm bảo, đời này cháu nhất định sẽ đối xử rất tốt rất tốt3với Nhiên Nhiên.”
Ông Đào khoát tay, “Lời đảm bảo thì thôi không cần nói, con người tôi thích nhìn hành động hơn
Có điều chàng trai trẻ à, tôi cũng hy vọng cậu có thể suy nghĩ nhiều hơn về cảm giác của con gái tôi
Tôi không có bất kỳ ác cảm gì với nghề nghiệp quân nhân các cậu, tôi rất bội phục sự hy sinh của các cậu, nhưng đó là đứng trên góc độ của người ngoài, đứng trên lập trường của một người bố, tôi vẫn rất hy vọng cậu có thể dành nhiều thời gian ở bên con gái tôi hơn nữa.”
“Thưa chú, cháu hiểu.” Ý cười nơi khoé môi Cố Dương có chút chua xót, anh thực sự hiểu ý ông Đào, nhưng bảo anh0chuyển nghề, nói thật lòng, hiện tại không có khả năng đó
Anh yêu Đào Nhiên, điểm này không thể nghi ngờ, có thể nói trừ mẹ anh ra thì cô là người phụ nữ anh yêu nhất, nhưng nếu bảo anh vì Đào Nhiên mà từ bỏ quân đội, anh không làm được.
“Nhưng chú ạ, hiện giờ cháu thực sự không thể rời khỏi quân đội, trên vai cháu có trách nhiệm thuộc về cháu.” Mang lên mình bộ quân phục rồi, anh sẽ không dễ dàng cởi bỏ
Ông Đào nhìn chăm chú vào mắt Cố Dương
Ông có thể nhận ra con người trước mặt là một đứa trẻ thành thật
Bình thường, khi con người ta ở trong hoàn cảnh này hoàn toàn có thể tùy tiện bịa ra mấy5câu để lừa dối cho qua
Chờ đến khi kết hôn rồi, nếu cậu ta thực sự không muốn xuất ngũ chuyển nghề, vậy thì người làm phụ huynh như bọn họ cũng không có cách nào
Nhưng trong trường hợp này, cậu ta lại lựa chọn nói ra suy nghĩ thật lòng, về điểm này ông Đào có chút tán thưởng cậu ta.
“Cậu nói vậy không sợ tôi kiên quyết phản đối cuộc hôn nhân của hai đứa sao? Cố Dương thành thật gật đầu, “Cháu sợ chứ, nhưng cháu sẽ không vì thế mà giấu giếm điều gì? “Cậu rất thành thật.” Ông Đào tỏ ý không vui nói ra một câu, nhưng có thể nghe ra là không có ý tức giận
Trong nhà bếp, Đào Nhiên đang giúp mẹ4nhặt rau, thỉnh thoảng lại hướng mắt về phía phòng khách
Bà Đào nhìn thấy thế thì không khỏi buồn cười, “Lo nhặt rau đi.” Cô bĩu môi, có chút lo lắng nói, “Mẹ, bố con sẽ không nói gì quá đáng chứ?” “Bố con mà thấy dáng vẻ con thế này, nói không chừng bố con sẽ nói đấy.” Mẹ cô bật cười, con nhóc này là điển hình của việc cùi chỏ hướng ra ngoài đây mà.
“Mẹ, lần này còn đưa Cố Dương về là để bố mẹ xem xem, lát nữa hai người đừng có làm khó anh ấy đấy.” Đào Nhiên làm nũng, cô biết bố mẹ có chút bất mãn với Cố Dương
Phía bố cô bây giờ không thể đút tay vào được, chỉ có thể9ra dặn dò mẹ cô, dù sao mẹ cô cũng dễ nói chuyện hơn.
Bà Đào thở dài, “Nhiên Nhiên, con thực sự nghĩ kỹ rồi à?” “Mẹ, con nghĩ xong từ lâu rồi, con cảm thấy Cố Dương rất tốt
Ban đầu con để ý anh ấy chính bởi vì anh ấy là lính của con em nhà dân mà.”
“Con ấy, chỉ biết tự làm khổ mình, đó là con không biết vợ quân nhân vất vả cỡ nào thôi.”
“Sao con lại không biết, con nhớ nhà mình có một chị dâu họ cũng là vợ quân nhân đấy thôi.” Đào Nhiên nói, nhà họ có đồng bà con họ hàng, cô có rất nhiều anh chị em họ, cô có một anh họ bà con xa cũng làm lính, đương nhiên anh họ có chỉ là lính bình thường, không so được với Cố Dương.
Cô với chị dâu họ kia không qua lại nhiều, nhưng từ sau khi bố mẹ cô có ý định muốn cô chia tay với Cố Dương, thì không ít lần nói chuyện xoay quanh về chị dâu họ cho cô nghe, tiến hành khuyên nhủ bằng chủ đề “Làm vợ quân nhân vất vả ra sao, lấy chồng rồi cũng giống như không”
Cho dù trước kia cô không biết, hiện giờ cô lại rất rõ, nhưng sau khi rõ ràng rồi, Đào Nhiên cũng vẫn không thay đổi suy nghĩ của mình, cô nhất định phải lấy Cố Dương chứ không ai khác.
Bà Đào cực kỳ hiểu rõ con gái mình, thấy cô như vậy liền biết cô đã quyết tâm rồi, bà đành thở dài, “Con ấy, chỉ biết làm bố mẹ lo lắng.” “Mẹ, có gì phải lo lắng, bố mẹ chỉ nhìn thấy Cố Dương không thường xuyên về nhà, nhưng không nhìn thấy được anh ấy đối xử với con tốt thế nào
Con nghĩ, nếu vuột mất anh ấy, cả đời này con sẽ không gặp được một ai khác đối xử thật lòng với con như vậy nữa
Mẹ à, mẹ giúp con nói tốt cho anh ấy trước mặt bố đi mà.”
Bà Đào không vui dùng ngón tay dí vào trán Đào Nhiên, “Đúng là ngốc, y hệt bố cô.”
Đào Nhiên cười híp mắt, không thèm nhặt rau nữa, cô dựa vào người mẹ, ôm lấy cánh tay bà làm nũng, “Vậy con coi như mẹ đồng ý rồi đấy nhé, con biết mẹ con là người mẹ tốt nhất trên đời này mà, con yêu mẹ nhất đấy.” Bà Đào rung vai, “Mau xê ra đi, đang xào thức ăn đấy, coi chừng dầu bắn trúng người con.”
“Con không, con cứ dựa vào mẹ đấy.” “Bao nhiêu tuổi rồi còn làm nũng.”
“Hì hì, mặc kệ bao nhiêu tuổi con đều là con gái của mẹ mà, trong mắt mẹ con chỉ là một đứa trẻ, sao lại không được làm nũng chứ, con còn muốn làm nũng trong lòng mẹ cả đời ấy.”
Bà Đào không vui lườm cô một cái, nhưng khóe mắt đều là ý cười
Sau khi mua chuộc được mẹ, Đào Nhiên cười tít mắt tiếp tục giúp mẹ nhặt rau, tâm trạng vô cùng tốt
Bà Đào nhìn thấy không mà khỏi bật cười, con gái lớn không giữ nổi nữa rồi
“Bố, Cố Dương, ăn cơm thôi.” Đào Nhiên giúp mẹ bưng thức ăn ra ngoài
Cố Dương thấy vậy vội vàng đứng lên, “Mau đặt xuống, coi chừng bị bỏng, để anh bưng cho.” Nói xong đi thẳng luôn vào bếp, hoàn toàn quên mất đây không phải là nhà mình.
Anh biểu hiện rất tự nhiên, không hề có chút làm màu
Chờ khi anh đi vào rồi, Đào Nhiên cười híp mắt đi đến cạnh bố, “Bố, anh ấy không tồi chứ?” Giữa hai hàng lông mày hiển hiện ý khoe khoang.
Ông Đào cứng nhắc quét qua người cô, khẽ hừ một tiếng rồi ngồi xuống bàn ăn
Đào Nhiên nhìn sắc mặt của bố, trong lòng không khỏi nghi hoặc, chẳng lẽ Cố Dương không xử lý được bố cô, bình thường giỏi ăn nói lắm mà, sao gặp bố cô thì lại kinh sợ thể.
Nghĩ lại, có lẽ là do Cố Dương căng thẳng, hơn nữa bố cô cũng chẳng phải là người dễ đối phó
Không sao, còn có cô mà, hiện giờ cô đã kéo được mẹ về phe mình rồi, hai chọi một, cô không tin không giải quyết được bố mình
Lúc ăn cơm, không khí lại rất hài hòa, ông Đào cũng chẳng cố ý soi mói Cố Dương thêm
Còn bà Đào đã bị con gái thuyết phục, tất nhiên sẽ không gây khó dễ cho Cố Dương, luôn săn sóc anh ăn cơm, khiến anh được sủng ái mà lo sợ.
/880
|