*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có gì ăn không, tôi đói” Eden không mấy bận tâm
Tô Tinh nhún nhún vai, “Có bánh mì và sữa tươi, muốn ăn không?”
“Cũng được” Eden nói, anh không kén ăn, chỉ cần có thể lấp đầy bụng là được
Tổ Tinh cầm bánh mì và sữa tươi ra, hai người ngồi xuống ăn
Eden nhanh chóng ăn xong rồi nói với cô, “Hôm nay tôi định rời khỏi đây, cô có muốn đi cùng tôi không?”
“Tôi đi với anh làm gì?” Tô Tinh khó hiểu
“Nếu tôi đoán không lầm thì cô đang tránh người nào phải không? Tôi chuẩn bị đi rừng nguyên thủy, là một nơi dễ che giấu hành tung, cô có chắc là không muốn đi cùng tôi à?”
Vẻ mặt Tô Tinh như cười như không, “Anh có chắc là không phải đang tìm cho mình một vệ2sĩ miễn phí à?”
“Ừ, cô nói vậy cũng không sai” Eden cười tủm tỉm
“Được rồi, vậy tôi đi cùng anh, ở đây mãi cũng chán” Cô đã ở đây một thời gian, Eden không nói thì cô cũng sẽ rời đi
Dù sao thì người tổ chức kia cũng không buông tha cho cô
Cơm nước xong, Tô Tinh thu xếp vài thứ rồi đi cùng Eden, “Sao lần này anh lại đến đây, còn động đến đám người kia nữa?” Trên đường đi, Tô Tinh hỏi Eden
“Tôi không may gặp phải một tên vong ân phụ nghĩa” Eden thở dài
Vì một ân tình mà anh đến đây, không nhờ trên đường đi thì lão đại bang phái bị thương, muốn anh cứu chữa
Tên lão đại này lại là kẻ thù của Ryan nên Eden từ chối, sau đó thì anh bị7truy sát
Người bang phái kia vốn không biết mặt anh, nhưng cái tên vong ơn kia đã từng gặp anh, nên lấy ảnh anh đưa cho đối phương
Cho nên không thể tùy tiện cứu người được” Tô Tinh trêu chọc anh
“Vậy sao lần này còn cứu tôi?”
“Ai bảo anh lại là bạn Thanh Lan chứ
Nếu tôi thật sự khoanh tay đứng nhìn, để anh bị thương thì Thanh Lan sẽ đau lòng, thế nên tôi chỉ có thể ra tay” Tô Tinh nói với vẻ rất bất đắc dĩ, tựa như không còn cách nào khác nên mới cứu Eden
Eden đương nhiên không tin lời cô, “Có thể làm bạn Thanh Lan mà được cô cứu là vinh hạnh của tôi
Đúng rồi, cô và Thanh Lan đã lâu không gặp phải không?” “Ừ, cũng không cần thiết phải gặp
Tôi biết9cô ấy vẫn ổn là được rồi” Tô Tinh thản nhiên nói
Thẩm Thanh Lan hiện tại sống rất hạnh phúc, sự xuất hiện của cô chỉ mang thêm phiền toái cho cô ấy, như vậy cần gì phải xuất hiện chứ
“Thật ra cô ấy vẫn luôn lo lắng cho cô” Eden nói
“Đừng nói cho cô ấy biết tình hình của tôi
Nếu anh thật sự phải nói thì hãy nói là gặp khi tôi đang nghỉ phép”
Eden hơi giật mình, “Thật ra tôi rất tò mò một chuyện, cô rốt cuộc có phải là Tần Mộc không?” Tốc độ bước chân Tô Tinh vẫn không đổi, “Sao ai cũng cảm thấy tôi là cô ấy nhỉ? Chuyện này quan trọng lắm à?” Eden cười, “Cũng không phải quan trọng lắm, chỉ có điều tôi rất tò mò thái độ của cô5đối với Thanh Lan
Nếu có thật sự là Tần Mộc thì mọi chuyện sẽ có thể hiểu được
Tần Mộc là người quan trọng nhất với An, có lẽ ngoại trừ con và chống thì Tân Mộc chính là người quan trọng nhất trong đời cô ấy”
“Anh có thời gian nghĩ chuyện này thì không bằng nghĩ xem chúng ta nên làm thế nào để che giấu hành tung mà rời khỏi đây đi” Tô Tinh nói sang chuyện khác
Cái tên Tần Mộc đã biến mất khỏi thế giới này và cũng sẽ không xuất hiện nữa, hiện giờ chỉ có người tên Tô Tinh mà thôi
“Đây chẳng lẽ không phải là chuyện của cô sao?” Tô Tinh cười nhạt, “Anh thật sự coi tôi là vệ sĩ à?”
“Chúng ta bây giờ gọi là đồng đội hợp tác” Eden cười tủm3tỉm
Mà hôm sau lúc bọn họ rời đi thì phòng Tô Tinh ở trước đó liền có mấy vị khách không mời mà đến
Người đàn ông nhìn căn phòng trống không, sắc mặt âm trầm, “Tiếp tục tìm cho tôi, tìm cho đến khi bắt được người trở về” “Lão đại, có thể làm bị thương không?” “Giữ lại cái miệng là được”
“Vâng”
Người đàn ông cười am hiểm, Tô Tinh, cô chạy như thế thật sự làm tôi rất muốn chặt đứt chân cô”
Mà những chuyện này Tô Tinh không hề biết, bởi cô đang mạo hiểm cùng Eden trong rừng rậm
***
Kết thúc ngày nghỉ, Hạo Hạo về nhà mình, còn An An đi học trở lại
Thẩm Thanh Lan lái xe đưa An An đến nhà trẻ rồi lái xe đến bệnh viện, không ngờ lại gặp Hàn Dịch và Vu Hiểu Huyên ở của bệnh viện
Vu Hiểu Huyền thở hổn hển đi đằng trước, Hàn Dịch đi theo sau, cười lấy lòng, “Hiểu Huyên, em đi chậm một chút, đừng đi nhanh như vậy” Vu Hiểu Huyên lườm, “Hàn Dịch, bây giờ người em không muốn thấy nhất chính là anh, anh hãy biến khỏi mắt em ngay” Vừa dời mắt thì cô ấy nhìn thấy Thẩm Thanh Lan, lập tức chạy về phía cô, “Thanh Lan, sao cậu lại ở đây?”
Thẩm Thanh Lan nhếch mày, “Tớ đến kiểm tra sức khỏe” “Cậu không thoải mái ở đâu sao?” Vu Hiểu Huyên hỏi
“Không, chỉ đến kiểm tra sức khỏe định kỳ thôi” Thẩm Thanh Lan nhìn Hàn Dịch, “Hai người đang ẩmi chuyện gì vậy?” Nhắc đến chuyện này thì mặt Vu Hiểu Huyên liền đen lại, “Thanh Lan, hôm khác tớ sẽ kể chuyện này cho cậu nghe, tớ về trước đây” Nói xong cũng không nhìn Hàn Dịch mà xoay người rời đi
Hàn Dịch chỉ cười với Thẩm Thanh Lan một cái rồi vội đuổi theo
“Hiểu Huyên, em đi chậm một chút, anh sai rồi, đều lỗi của anh
Em đợi anh với” Hàn Dịch gọi theo Vu Hiểu Huyên, nhưng cô ấy lại càng bước nhanh hơn
Thẩm Thanh Lan lắc đầu bật cười
Đôi oan gia này vẫn thường ầm ĩ như vậy, cô cũng đã quen rồi
Cô không để ý mà đi vào khoa phụ sản
Cầm lấy kết quả kiểm tra, Thẩm Thanh Lan hơi cong miệng cười, rồi lấy điện thoại di động ra gọi cho Phó Hoành Dật
“Thanh Lan” Giọng nói trầm thấp nam tính của Phó Hoành Dật truyền từ đầu dây bên kia đến
“Anh có đang bận không?” Phó Hoành Dật nhìn mấy sĩ quan trước mặt mình, “Không, anh không vội” “Phó Hoành Dật, em báo cho anh biết một tin” Thẩm Thanh Lan dừng một chút, rồi nói từng chữ từng chữ, “Em có thai rồi”
Có gì ăn không, tôi đói” Eden không mấy bận tâm
Tô Tinh nhún nhún vai, “Có bánh mì và sữa tươi, muốn ăn không?”
“Cũng được” Eden nói, anh không kén ăn, chỉ cần có thể lấp đầy bụng là được
Tổ Tinh cầm bánh mì và sữa tươi ra, hai người ngồi xuống ăn
Eden nhanh chóng ăn xong rồi nói với cô, “Hôm nay tôi định rời khỏi đây, cô có muốn đi cùng tôi không?”
“Tôi đi với anh làm gì?” Tô Tinh khó hiểu
“Nếu tôi đoán không lầm thì cô đang tránh người nào phải không? Tôi chuẩn bị đi rừng nguyên thủy, là một nơi dễ che giấu hành tung, cô có chắc là không muốn đi cùng tôi à?”
Vẻ mặt Tô Tinh như cười như không, “Anh có chắc là không phải đang tìm cho mình một vệ2sĩ miễn phí à?”
“Ừ, cô nói vậy cũng không sai” Eden cười tủm tỉm
“Được rồi, vậy tôi đi cùng anh, ở đây mãi cũng chán” Cô đã ở đây một thời gian, Eden không nói thì cô cũng sẽ rời đi
Dù sao thì người tổ chức kia cũng không buông tha cho cô
Cơm nước xong, Tô Tinh thu xếp vài thứ rồi đi cùng Eden, “Sao lần này anh lại đến đây, còn động đến đám người kia nữa?” Trên đường đi, Tô Tinh hỏi Eden
“Tôi không may gặp phải một tên vong ân phụ nghĩa” Eden thở dài
Vì một ân tình mà anh đến đây, không nhờ trên đường đi thì lão đại bang phái bị thương, muốn anh cứu chữa
Tên lão đại này lại là kẻ thù của Ryan nên Eden từ chối, sau đó thì anh bị7truy sát
Người bang phái kia vốn không biết mặt anh, nhưng cái tên vong ơn kia đã từng gặp anh, nên lấy ảnh anh đưa cho đối phương
Cho nên không thể tùy tiện cứu người được” Tô Tinh trêu chọc anh
“Vậy sao lần này còn cứu tôi?”
“Ai bảo anh lại là bạn Thanh Lan chứ
Nếu tôi thật sự khoanh tay đứng nhìn, để anh bị thương thì Thanh Lan sẽ đau lòng, thế nên tôi chỉ có thể ra tay” Tô Tinh nói với vẻ rất bất đắc dĩ, tựa như không còn cách nào khác nên mới cứu Eden
Eden đương nhiên không tin lời cô, “Có thể làm bạn Thanh Lan mà được cô cứu là vinh hạnh của tôi
Đúng rồi, cô và Thanh Lan đã lâu không gặp phải không?” “Ừ, cũng không cần thiết phải gặp
Tôi biết9cô ấy vẫn ổn là được rồi” Tô Tinh thản nhiên nói
Thẩm Thanh Lan hiện tại sống rất hạnh phúc, sự xuất hiện của cô chỉ mang thêm phiền toái cho cô ấy, như vậy cần gì phải xuất hiện chứ
“Thật ra cô ấy vẫn luôn lo lắng cho cô” Eden nói
“Đừng nói cho cô ấy biết tình hình của tôi
Nếu anh thật sự phải nói thì hãy nói là gặp khi tôi đang nghỉ phép”
Eden hơi giật mình, “Thật ra tôi rất tò mò một chuyện, cô rốt cuộc có phải là Tần Mộc không?” Tốc độ bước chân Tô Tinh vẫn không đổi, “Sao ai cũng cảm thấy tôi là cô ấy nhỉ? Chuyện này quan trọng lắm à?” Eden cười, “Cũng không phải quan trọng lắm, chỉ có điều tôi rất tò mò thái độ của cô5đối với Thanh Lan
Nếu có thật sự là Tần Mộc thì mọi chuyện sẽ có thể hiểu được
Tần Mộc là người quan trọng nhất với An, có lẽ ngoại trừ con và chống thì Tân Mộc chính là người quan trọng nhất trong đời cô ấy”
“Anh có thời gian nghĩ chuyện này thì không bằng nghĩ xem chúng ta nên làm thế nào để che giấu hành tung mà rời khỏi đây đi” Tô Tinh nói sang chuyện khác
Cái tên Tần Mộc đã biến mất khỏi thế giới này và cũng sẽ không xuất hiện nữa, hiện giờ chỉ có người tên Tô Tinh mà thôi
“Đây chẳng lẽ không phải là chuyện của cô sao?” Tô Tinh cười nhạt, “Anh thật sự coi tôi là vệ sĩ à?”
“Chúng ta bây giờ gọi là đồng đội hợp tác” Eden cười tủm3tỉm
Mà hôm sau lúc bọn họ rời đi thì phòng Tô Tinh ở trước đó liền có mấy vị khách không mời mà đến
Người đàn ông nhìn căn phòng trống không, sắc mặt âm trầm, “Tiếp tục tìm cho tôi, tìm cho đến khi bắt được người trở về” “Lão đại, có thể làm bị thương không?” “Giữ lại cái miệng là được”
“Vâng”
Người đàn ông cười am hiểm, Tô Tinh, cô chạy như thế thật sự làm tôi rất muốn chặt đứt chân cô”
Mà những chuyện này Tô Tinh không hề biết, bởi cô đang mạo hiểm cùng Eden trong rừng rậm
***
Kết thúc ngày nghỉ, Hạo Hạo về nhà mình, còn An An đi học trở lại
Thẩm Thanh Lan lái xe đưa An An đến nhà trẻ rồi lái xe đến bệnh viện, không ngờ lại gặp Hàn Dịch và Vu Hiểu Huyên ở của bệnh viện
Vu Hiểu Huyền thở hổn hển đi đằng trước, Hàn Dịch đi theo sau, cười lấy lòng, “Hiểu Huyên, em đi chậm một chút, đừng đi nhanh như vậy” Vu Hiểu Huyên lườm, “Hàn Dịch, bây giờ người em không muốn thấy nhất chính là anh, anh hãy biến khỏi mắt em ngay” Vừa dời mắt thì cô ấy nhìn thấy Thẩm Thanh Lan, lập tức chạy về phía cô, “Thanh Lan, sao cậu lại ở đây?”
Thẩm Thanh Lan nhếch mày, “Tớ đến kiểm tra sức khỏe” “Cậu không thoải mái ở đâu sao?” Vu Hiểu Huyên hỏi
“Không, chỉ đến kiểm tra sức khỏe định kỳ thôi” Thẩm Thanh Lan nhìn Hàn Dịch, “Hai người đang ẩmi chuyện gì vậy?” Nhắc đến chuyện này thì mặt Vu Hiểu Huyên liền đen lại, “Thanh Lan, hôm khác tớ sẽ kể chuyện này cho cậu nghe, tớ về trước đây” Nói xong cũng không nhìn Hàn Dịch mà xoay người rời đi
Hàn Dịch chỉ cười với Thẩm Thanh Lan một cái rồi vội đuổi theo
“Hiểu Huyên, em đi chậm một chút, anh sai rồi, đều lỗi của anh
Em đợi anh với” Hàn Dịch gọi theo Vu Hiểu Huyên, nhưng cô ấy lại càng bước nhanh hơn
Thẩm Thanh Lan lắc đầu bật cười
Đôi oan gia này vẫn thường ầm ĩ như vậy, cô cũng đã quen rồi
Cô không để ý mà đi vào khoa phụ sản
Cầm lấy kết quả kiểm tra, Thẩm Thanh Lan hơi cong miệng cười, rồi lấy điện thoại di động ra gọi cho Phó Hoành Dật
“Thanh Lan” Giọng nói trầm thấp nam tính của Phó Hoành Dật truyền từ đầu dây bên kia đến
“Anh có đang bận không?” Phó Hoành Dật nhìn mấy sĩ quan trước mặt mình, “Không, anh không vội” “Phó Hoành Dật, em báo cho anh biết một tin” Thẩm Thanh Lan dừng một chút, rồi nói từng chữ từng chữ, “Em có thai rồi”
/880
|