*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đã đỡ nhiều rồi, hôm nào cậu giúp tớ cảm ơn chị Hồ Dao nha, cảm ơn chị ấy đã gửi ô mai cho tớ, khẩu vị của tớ cũng tốt hơn nhiều.” Vì ốm nghén quá dữ dội nên Phương Đồng chẳng ăn được gì. Cuối cùng vẫn là may mà nhờ Thẩm Thanh Lan nhớ lại lúc mình mang thai, bà Ôn có gửi cho cô một loại ô mai có tác dụng áp chế cơn ốm nghén rất hiệu quả.
Ôn Hề Dao đã gọi điện nhờ bà Ôn gửi cho Phương Đông.
“Hôm nay cậu có thể đích thân đi cảm ơn chị ấy.” Thẩm Thanh Lan nói. Phương Đồng vỗ đầu một cái, “Đúng là mang thai một lần ngốc ba năm mà, buổi tiệc như hôm nay nhất định chị Hề Dao sẽ tham dự.”
“Thanh Lan.” Giọng của Daniel vang2trên đỉnh đầu Thẩm Thanh Lan. Cô đứng lên, “Daniel, đã lâu không gặp.” “Có lâu đâu, mới một tháng thôi mà. Dạo này vẫn khỏe chứ?”
“Rất khỏe, còn anh?”
“Như cũ vẫn vậy, không tốt không xấu.” Daniel nói, nụ cười trên mặt vẫn nhàn nhạt. Từ sau khi anh ta trở về gia tộc, cô luôn nhìn thấy dáng vẻ này của anh ta, dường như cảm xúc vui vẻ đã thật sự rời xa anh vậy.
cứ như tất cả sự vui vẻ thật lòng đều đã rời khỏi anh ta vậy. “Thanh Lan, cô ấy... vẫn khỏe chứ?” Daniel do dự một chút rồi, hỏi.
Thẩm Thanh Lan gật đầu, “Ừm, cô ấy rất khỏe.” Nụ cười của cô có ẩn ý khác, chỉ tiếc là Daniel không hiểu. “Vậy thì tốt rồi, chỉ cần cô ấy khỏe là được.” Daniel vui mừng.8“Tôi đi tìm anh trai cô em đây, không làm phiền các cô, bọn em trò chuyện nữa.” Nhận được thông tin tức mình muốn, Daniel liền rời đi.
Thẩm Thanh Lan nhìn quanh một vòng sảnh tiệc cũng không thấy Kim Ân Hi, bèn gửi một tin nhắn hỏi cô đang ở đâu. Kết quả là cô ấy vẫn đang trên đường, cô lập tức hiểu ngay, đoán chừng cô nàng này vẫn quá hồi hộp, do dự thật lâu rồi mới quyết định ra ngoài đây mà.
Mãi cho đến khi tiệc rượu sắp bắt đầu, Kim Ân Hi mới đến, cô nhìn quanh một vòng, vừa liếc mắt đã thấy được Daniel trong đám người. Anh ta gầy đi rất nhiều, làm góc cạnh trên mặt càng rõ ràng hơn, khóe môi mỉm cười nhưng lại có vẻ xa cách, dường như anh2ta... đã thay đổi rất nhiều. Anh có ta cảm giác được có người đang chăm chú nhìn mình thì liền quay lại, chỉ thấy bóng lưng của một cô gái áo đỏ có mái tóc xoăn xõa ngang lưng màu đỏ rượu, nhưng chỉ nhìn thoáng qua, cũng không mấy để tâm rồi thôi chứ không để ý.
Kim Ân Hi vỗ ngực rồi khẽ thở phào nhẹ nhõm, vừa nãy suýt chút là bị phát hiện rồi, mặc dù mục đích tới đây hôm nay chủ yếu là để gặp Daniel, nhưng không phải dùng bằng cách này, cô muốn phải xuất hiện thật xinh đẹp cơ. Cuối cùng Kim Ân Hi cũng tìm được thấy Thẩm Thanh Lan. Nhìn cách ăn mặc hôm nay của Kim Ân Hi, Thẩm Thanh Lam Lan rất hài lòng, quả thật rất đẹp. Kim Ân Hi2chỉ cười tủm tỉm.
Thẩm Thanh Lan không có hứng thú với mấy buổi tiệc rượu thế này. Hôm nay cô có mặt ở đây hoàn toàn là vì Kim Ân Hi, “Chuẩn bị xong chưa?” Cố hạ giọng hỏi.
Kim Ân Hi cười khẽ, “Nói thật là chưa, nhưng mà ngày nào tớ cũng như hôm nay hết.”
Tiệc rượu đêm nay sẽ có màn khiêu vũ, Kim Ân Hi định mời Daniel khiêu vũ, xem như bọn họ hai người chính thức gặp mặt.
Còn một lát nữa là tiệc rượu chính thức bắt đầu. Đám Thẩm Thanh Lan ngồi trong góc nói chuyện phiếm.
Hôm nay Vu Hiểu Huyên đến cùng với Hàn Dịch. Lại nói hiện giờ, thân phận của Vu Hiểu Huyên bây giờ không chỉ là tiểu hoa nổi tiếng trong giới giải trí, mà còn là tổng giám đốc của một công6ty đã lên sàn. Công ty này là do Phó Hoành Dật và nhóm Hàn Dịch lên kế hoạch thành lập từ trước. Vụ Hiểu Huyên chỉ đứng tên trên danh nghĩa, cổ phiếu thuộc về Phó Hoành Dật được đăng ký dưới tên Thẩm Thanh Lan. Vì thế người ngoài cũng hiểu được rằng đây chính là công ty mà anh em Thẩm thị Thị và Vu Hiểu Huyên cùng hùn vốn để mở.
Có Hàn Dịch và Thẩm Quân Dục đứng sau quản lý, đương nhiên công ty phát triển không ngừng, vào tháng ba năm nay đã chính thức đưa ra thị trường lên sàn, có thể nói giá trị bản thân của Vu Hiểu Huyên đã tăng lên mấy lần, rốt cuộc thì những người kia cũng không còn nói cô chỉ là một cô đào chỉ biết đóng phim nữa.
Mà Vu Hiểu Huyên vẫn luôn tập trung quay phim, vào năm ngoái đã nhận được vinh hạnh dự đặc biệt, xem như bước được một bước dài. Nhất là năm ngoái, cô đã cùng đạo diễn Vương Bân đứng ra tổ chức một cuộc tuyển chọn diễn viên quy mô lớn, cuối cùng cũng chọn được một diễn viên mà đạo diễn Vương Bần hết sức hài lòng. Cuộc tuyển chọn này rất nổi tiếng quy mô, đồng thời cũng giúp tăng độ nổi tiếng và hào quang của cô nàng, khiến giúp con đường diễn kịch sự nghiệp của cô càng rộng hơn, liên tục nhận được lời mời đóng phim, có thể tưởng tượng được hiện tại cô có bao nhiêu tài sản vô vàn tài nguyên, tài sản cũng đáng nể. “Thanh Lan, nhớ cậu chết mất.” Vu Hiểu Huyên liền nhào đến ôm rồi trách móc, không hề để ý đến ánh mắt ghét bỏ của Thẩm Thanh Lan.
“Sao bây giờ cậu vẫn không thận trọng trẻ con như thế chứ.” Phương Đồng mắng cô. Vu Hiểu Huyên trừng mắt, “Chỉ với các cậu tớ mới thế này thôi, ở ngoài tớ đoan trang nền nã biết bao nhiêu.”
“Đã đỡ nhiều rồi, hôm nào cậu giúp tớ cảm ơn chị Hồ Dao nha, cảm ơn chị ấy đã gửi ô mai cho tớ, khẩu vị của tớ cũng tốt hơn nhiều.” Vì ốm nghén quá dữ dội nên Phương Đồng chẳng ăn được gì. Cuối cùng vẫn là may mà nhờ Thẩm Thanh Lan nhớ lại lúc mình mang thai, bà Ôn có gửi cho cô một loại ô mai có tác dụng áp chế cơn ốm nghén rất hiệu quả.
Ôn Hề Dao đã gọi điện nhờ bà Ôn gửi cho Phương Đông.
“Hôm nay cậu có thể đích thân đi cảm ơn chị ấy.” Thẩm Thanh Lan nói. Phương Đồng vỗ đầu một cái, “Đúng là mang thai một lần ngốc ba năm mà, buổi tiệc như hôm nay nhất định chị Hề Dao sẽ tham dự.”
“Thanh Lan.” Giọng của Daniel vang2trên đỉnh đầu Thẩm Thanh Lan. Cô đứng lên, “Daniel, đã lâu không gặp.” “Có lâu đâu, mới một tháng thôi mà. Dạo này vẫn khỏe chứ?”
“Rất khỏe, còn anh?”
“Như cũ vẫn vậy, không tốt không xấu.” Daniel nói, nụ cười trên mặt vẫn nhàn nhạt. Từ sau khi anh ta trở về gia tộc, cô luôn nhìn thấy dáng vẻ này của anh ta, dường như cảm xúc vui vẻ đã thật sự rời xa anh vậy.
cứ như tất cả sự vui vẻ thật lòng đều đã rời khỏi anh ta vậy. “Thanh Lan, cô ấy... vẫn khỏe chứ?” Daniel do dự một chút rồi, hỏi.
Thẩm Thanh Lan gật đầu, “Ừm, cô ấy rất khỏe.” Nụ cười của cô có ẩn ý khác, chỉ tiếc là Daniel không hiểu. “Vậy thì tốt rồi, chỉ cần cô ấy khỏe là được.” Daniel vui mừng.8“Tôi đi tìm anh trai cô em đây, không làm phiền các cô, bọn em trò chuyện nữa.” Nhận được thông tin tức mình muốn, Daniel liền rời đi.
Thẩm Thanh Lan nhìn quanh một vòng sảnh tiệc cũng không thấy Kim Ân Hi, bèn gửi một tin nhắn hỏi cô đang ở đâu. Kết quả là cô ấy vẫn đang trên đường, cô lập tức hiểu ngay, đoán chừng cô nàng này vẫn quá hồi hộp, do dự thật lâu rồi mới quyết định ra ngoài đây mà.
Mãi cho đến khi tiệc rượu sắp bắt đầu, Kim Ân Hi mới đến, cô nhìn quanh một vòng, vừa liếc mắt đã thấy được Daniel trong đám người. Anh ta gầy đi rất nhiều, làm góc cạnh trên mặt càng rõ ràng hơn, khóe môi mỉm cười nhưng lại có vẻ xa cách, dường như anh2ta... đã thay đổi rất nhiều. Anh có ta cảm giác được có người đang chăm chú nhìn mình thì liền quay lại, chỉ thấy bóng lưng của một cô gái áo đỏ có mái tóc xoăn xõa ngang lưng màu đỏ rượu, nhưng chỉ nhìn thoáng qua, cũng không mấy để tâm rồi thôi chứ không để ý.
Kim Ân Hi vỗ ngực rồi khẽ thở phào nhẹ nhõm, vừa nãy suýt chút là bị phát hiện rồi, mặc dù mục đích tới đây hôm nay chủ yếu là để gặp Daniel, nhưng không phải dùng bằng cách này, cô muốn phải xuất hiện thật xinh đẹp cơ. Cuối cùng Kim Ân Hi cũng tìm được thấy Thẩm Thanh Lan. Nhìn cách ăn mặc hôm nay của Kim Ân Hi, Thẩm Thanh Lam Lan rất hài lòng, quả thật rất đẹp. Kim Ân Hi2chỉ cười tủm tỉm.
Thẩm Thanh Lan không có hứng thú với mấy buổi tiệc rượu thế này. Hôm nay cô có mặt ở đây hoàn toàn là vì Kim Ân Hi, “Chuẩn bị xong chưa?” Cố hạ giọng hỏi.
Kim Ân Hi cười khẽ, “Nói thật là chưa, nhưng mà ngày nào tớ cũng như hôm nay hết.”
Tiệc rượu đêm nay sẽ có màn khiêu vũ, Kim Ân Hi định mời Daniel khiêu vũ, xem như bọn họ hai người chính thức gặp mặt.
Còn một lát nữa là tiệc rượu chính thức bắt đầu. Đám Thẩm Thanh Lan ngồi trong góc nói chuyện phiếm.
Hôm nay Vu Hiểu Huyên đến cùng với Hàn Dịch. Lại nói hiện giờ, thân phận của Vu Hiểu Huyên bây giờ không chỉ là tiểu hoa nổi tiếng trong giới giải trí, mà còn là tổng giám đốc của một công6ty đã lên sàn. Công ty này là do Phó Hoành Dật và nhóm Hàn Dịch lên kế hoạch thành lập từ trước. Vụ Hiểu Huyên chỉ đứng tên trên danh nghĩa, cổ phiếu thuộc về Phó Hoành Dật được đăng ký dưới tên Thẩm Thanh Lan. Vì thế người ngoài cũng hiểu được rằng đây chính là công ty mà anh em Thẩm thị Thị và Vu Hiểu Huyên cùng hùn vốn để mở.
Có Hàn Dịch và Thẩm Quân Dục đứng sau quản lý, đương nhiên công ty phát triển không ngừng, vào tháng ba năm nay đã chính thức đưa ra thị trường lên sàn, có thể nói giá trị bản thân của Vu Hiểu Huyên đã tăng lên mấy lần, rốt cuộc thì những người kia cũng không còn nói cô chỉ là một cô đào chỉ biết đóng phim nữa.
Mà Vu Hiểu Huyên vẫn luôn tập trung quay phim, vào năm ngoái đã nhận được vinh hạnh dự đặc biệt, xem như bước được một bước dài. Nhất là năm ngoái, cô đã cùng đạo diễn Vương Bân đứng ra tổ chức một cuộc tuyển chọn diễn viên quy mô lớn, cuối cùng cũng chọn được một diễn viên mà đạo diễn Vương Bần hết sức hài lòng. Cuộc tuyển chọn này rất nổi tiếng quy mô, đồng thời cũng giúp tăng độ nổi tiếng và hào quang của cô nàng, khiến giúp con đường diễn kịch sự nghiệp của cô càng rộng hơn, liên tục nhận được lời mời đóng phim, có thể tưởng tượng được hiện tại cô có bao nhiêu tài sản vô vàn tài nguyên, tài sản cũng đáng nể. “Thanh Lan, nhớ cậu chết mất.” Vu Hiểu Huyên liền nhào đến ôm rồi trách móc, không hề để ý đến ánh mắt ghét bỏ của Thẩm Thanh Lan.
“Sao bây giờ cậu vẫn không thận trọng trẻ con như thế chứ.” Phương Đồng mắng cô. Vu Hiểu Huyên trừng mắt, “Chỉ với các cậu tớ mới thế này thôi, ở ngoài tớ đoan trang nền nã biết bao nhiêu.”
/880
|