Mật Mã Tây Tạng

Chương 110: Đêm Moscow

/235


Mùa đông Moscow rất lạnh, nhưng hàng bạch dương thẳng đều tăm tắp bên ngoài sân bay quốc tế Sheremetyevo mang lại cho Trác Mộc Cường Ba cảm giác bất khuất quật cường. Thả bộ bước đi trên phố Baumanskaya, gã có cảm giác như lại trở về núi tuyết. Tuy gã đã không còn ho nữa, nhưng mỗi lần hít thở thứ không khí lạnh như băng này, cứ cảm giác như trong phổi có gì đó là lạ, kiểu như thiếu thứ gì đó, nhưng hô hấp vẫn hết sức bình thường. Trác Mộc Cường Ba bất giác thầm nhủ: "Lẽ nào cổ độc đang phát tác theo một phương thức mà chúng ta không biết đến?" Tính thời gian ra thì mạng gã chỉ còn lại khoảng chưa đầy mười tháng nữa thôi.

Gã và Ba Tang ở một khách sạn nhỏ, hẹn tay kia gặp mặt vào trưa ngày hôm sau. Vì cả hai đều không thông thuộc Moscow nên địa điểm gặp mặt do phía bên kia quy định. Trước yêu cầu của tay kia, họ phải tìm một cái sân thượng nhà cao tầng làm địa điểm giao dịch, nghe nói như vậy mới khó bị người ta theo dõi, cũng ít có khả năng bị mai phục. Tuy Trác Mộc Cường Ba thầm giễu cợt đối phương quá mẫn cảm, nhưng cũng vẫn chấp nhận theo yêu cầu ấy. Theo như Ba Tang giới thiệu, người này tên là Aleksandrovich, nhân viên quản lý hồ sơ lịch sử quân sự quốc gia của nước Nga, rất thích chơi cá ngựa, trước đây từng bị người khác tố cáo đã bán văn kiện cơ mật của nhà nước để trả tiền thua cá ngựa, nhưng vì các cơ quan hữu quan của Nga không tìm được bằng chứng gì, nên chỉ coi như có người cố ý vu khống hãmhại, nên y vẫn tiếp tục làm công việc quản lý hồ sơ lịch sử quân sự ấy.

Dọc đường, không hiểu sao Trác Mộc Cường Ba lại nhớ đến lời cảnh cáo của Lữ Cánh Nam, nên tương đối lưu ý đến cử chỉ của Ba Tang, nhưng tất cả đều không có gì khác thường, gã hoàn toàn không nhận ra bất cứ điều gì bất ổn. Đồng thời, trong tâm trí Trác Mộc Cường Ba cũng có một âm thanh không ngừng nhắc nhở rằng, Ba Tang chẳng qua chỉ không thích nói chuyện mà thôi, không nên vô duyên vô cớ đi nghi ngờ người ta như thế.

Sau một phen tìm kiếm, bọn họ chọn được một tòa nhà hai mươi tầng nằm trên con phố buôn bán đông đúc gần Quảng trường Đỏ, xây dựng theo kiểu kiến trúc dạng trang sách truyền thống. Sở dĩ chọn nơi đây, vì nó thuộc khu buôn bán, các tầng và thang máy đều có người qua lại, lên nóc nhà cũng không bị ai để ý. Mấy tầng dưới là cửa hàng, từ tầng năm trở lên là văn phòng, ngoài cửa sổ gắn từng dãy điều hòa san sát, nhìn từ dưới lên, phần chính giữa trang sách là một cầu thang sắt màu xanh dùng làm lối thoát khẩn cấp.

Trác Mộc Cường Ba và Ba Tang dễ dàng lên đến sân thượng. Bốn góc sân thượng có buộc bốn quả khí cầu rất lớn, bên trên tấm băng rôn quảng cáo. Hai người đi quanh sân một lượt, chỉ thấy các công trình xung quanh đa phần đều cao ngang bằng hoặc thấp hơn một chút, không có chỗ nào cao hơn để có thể nhìn trộm xuống. Sân thượng này hình chữ nhật, chạy theo hướng từ Đông sang Tây, mặt phía Đông hướng về phía con phố lớn tấp nập, mặt phía Tây dựa lưng vào khu dân cư, còn hai mặt Nam Bắc là hai tòa nhà cao tầng cùng loại, cách nhau chừng hai chục mét, ở giữa toàn là các ki ốt một tầng để buôn bán, thang cấp cứu khi có hỏa hoạn đều ở giữa hai mặt Nam Bắc này. Trác Mộc Cường Ba đứng bên mặt phía Nam, quan sát tòa nhà cao tầng đằng xa, lấy làm hài lòng với địa điểm giao dịch này, tầm nhìn rộng, không khí trong lành. Gã cúi người, nhìn thấy bên ngoài các cửa sổ gắn đầy những cục điều hòa, bỗng chợt dâng lên cảm giác xung động dữ dội, chỉ muốn nhảy xuống dưới. Gã biết, ít nhất cũng có năm cách không cần dùng cầu thang mà có thể nhanh chóng xuống dưới tầng trệt, nhưng tại sao lại có cảm giác xung động ấy thì Trác Mộc Cường Ba không sao hiểu nổi. Đúng lúc đó, gã chợt cảm thấy hình như mình bị người khác nhìn trộm, nhưng trên sân thượng này, ngoài gã và Ba Tang ra, đâu có người thứ ba nào nữa? Trác Mộc Cường Ba lấy lại bình tĩnh, liếc khóe mắt nhìn sang phía Ba Tang, chỉ thấy anh ta cũng đang ở bên mặt phía Đông cúi người quan sát, không hề có cử động gì lạ thường. Cảm giác bị nhìn trộm củagã lúc này cũng đã tan biến, đành thầm nhủ: "Lẽ nào là ảo giác?"

Hai người quan sát hoàn cảnh xung quanh xong xuôi, bèn quyết định chọn nơi này làm địa điểm giao dịch, rồi hẹn với Aleksandrovich, sau đó, lại ra phố Kalinin, chọn mua vài món đồ dùng cần thiết. Ba Tang mua cho mình và Trác Mộc Cường Ba mỗi người một con dao găm mô phỏng theo dao của quân đội Nga, nói là để đề phòng bất trắc. Trác Mộc Cường Ba vốn định nhắc nhở Ba Tang, họ không thể mang thứ này về nước được, mua cũng vô dụng thôi, nhưng nhìn nét mặt của anh ta, gã đành nhận lấy cất đi. Gã có cảm giác, trong tâm trí người đàn ông này, đâu đâu cũng là chiến trường, bất cứ lúc nào cũng là thời chiến cả.

Lúc ra khỏi phố Kalinin, cả hai đã khoác lên mình một chiếc măng tô da màu đen, có thắt lưng, may phỏng theo kiểu áo quân dụng, đường nét lạnh lùng cũng như ánh mắt coi khinh tử thần trên gương mặt họ khiến người đi đường đều không khỏi liếc mắt nhìn trộm. Trên đường về khách sạn, họ trông thấy một đám thanh niên đang đứng vây quanh một cây cột đèn. Một người đang dùng cả hai tay ôm chặt cột đèn, thân thể song song với mặt đất, phất phơ trong không trung như lá cờ, đám còn lại đều đứng vây xung quanh quan sát. Người đi đường ai nấy đều mặc áo quần dày sụ, nhưng đám thanh thiếu niên ấy lại chỉ mặc mỗi bộ đồ thể thao mỏng manh, đứa nào đứa nấy chỉ tầm mười bảy mười tám tuổi, xỏ lỗ tai lỗ mũi, đầu tóc nhuộm năm sáu màu sặc sỡ. "Đang làm cái gì vậy? Biểu diễn đường phố à?" Ba Tang không cầm được buột miệng hỏi.

Trác Mộc Cường Ba lắc đầu: "Không, có lẽ là một trào lưu thể thao mới gì đó, nghe nói bây giờ trong đám thanh niên đang thịnh nhất là môn chạy Parkour 1 của Pháp. Đây có lẽ là một kiểu huấn luyện sức lực và khả năng thăng bằng cơ thể thôi, khá giống một số hạng mục huấn luyện cơ sở của chúng ta vậy, không phải sao?" Trác Mộc Cường Ba vô ý liếc nhìn gã thanh niên đang treo ngang người lơ lửng trên không trung, chợt phát hiện ra đối phương cũng đang nhìn mình chằm chằm, thấy gã nhìn qua, ánh mắt sáng lấp lóa đó liền nhìn ngay sang chỗ khác.

/235

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status