Điền Hành Kiện lau mồ hôi lạnh trên trán , trong lòng thầm nghĩ : “May là ông đây đã sớm đề phòng , thu lấy thẻ thân phận của đám binh lính Thần Thoại quân đoàn , nếu không chắc chắn là lộ rồi .” Hắn nhìn thẻ thân phận bằng thép cơ hồ bị nắn ra nước trong tay , dùng thanh âm lạnh lùng không mang theo một chút tình cảm, nói : “ Thần Thoại quân đoàn trực thuộc hoàng thất đế quốc Gatralan, trung đoàn 3 - tiểu đoàn 2 - đại đội 1 - tiểu đội trưởng tiểu đội 2 - thượng sĩ Ralph. “
Ali nhìn máy điện tử trong tay, gật đầu nói : “ Cám ơn sự phối hợp của ngài, hệ thống Thiên Võng xác nhận trong vòng 50 km quanh căn cứ có tên ngài. Rất xin lỗi tiên sinh vì đã làm chậm trễ thời gian, bây giờ ngài có thể dẫn binh lính của mình tiến vào căn cứ. Chúc ngài mọi việc như ý.”
Chế độ chủng tộc nghiêm khắc làm cho mỗi một người hạ đẳng đều hiểu nên nói chuyện như thế nào với một người thượng đẳng, cho dù quân hàm của đối phương thấp hơn so với mình thì cũng phải sử dụng kính ngữ. Những lời lẽ cung kính từ miệng của Ali làm cho Điền Hành Kiện cảm thấy bi ai thay cho hắn. Tại đế quốc Gatralan này, những chủng tộc bị nô dịch không hề có ngày mai rốt cục là chiến đấu vì cái gì?
Điền Hành Kiện xoay người rời đi, thanh âm của Ali từ phía sau truyền đến : “Xin thông báo cho Ralph tiên sinh một chút, đồng đội Buel của ngài cũng sắp đến rồi , bọn họ sẽ tới nơi này sau hai giờ nữa.”
Quay đầu lại nhìn Ali, Điền Hành Kiện cảm thấy khó hiểu, dân tộc này rốt cuộc là dân tộc như thế nào vậy? Một số chuyện bản thân mình xem là cực kỳ không hợp lý thì trong mắt họ lại trở thành rất bình thường.
Mặc dù trong mấy trăm năm lịch sử của đế quốc Gatralan, bọn họ cũng không ngừng xuất hiện anh hùng phát động phản kháng chính sách tàn bạo. Nhưng đa số những anh hùng này đều là vì bị người thượng đẳng đem cả nhà họ treo cổ mà đứng lên. Phía sau lưng những anh hùng này lại là những đồng tộc ngu muội và cam chịu sống cuộc sống bị người thượng đẳng chèn ép mà không phản kháng, thậm chí có thể ức hiếp một số tộc khác hay vì nhận được sự khen ngợi của người thượng đẳng mà đắc ý.
Lực lượng của truyền thống là rất vĩ đại, khi một dân tộc bị thống trị đã trở thành thói quen , khi kẻ thống trị không ngừng lợi dụng mâu thuẫn nội bộ khiến bọn họ không ngừng chia rẽ, khi bọn họ đã phải tiếp nhận nền giáo dục lừa gạt từ thưở nhỏ, cộng thêm chế độ đẳng cấp xã hội cùng hiện thực tàn khốc thì dân tộc đó đã bị nhào nặn thành một dân tộc hạ đẳng chân chính, bọn họ mất đi trái tim phấn đấu, không có lòng tự trọng, trở thành những kẻ vô lại, lười biếng sản xuất ... ngay cả bản thân họ cũng xem thường chính mình.
Điền Hành Kiện bỏ đi , hắn không đành lòng nhìn tiếp khuôn mặt chất phác đang cố gắng lấy lòng mình.
Đi vào trong căn cứ, sáu chiếc [ Ma Hổ ] tách ra, bọn họ phải lắp đặt xong bom điều khiển từ xa trong vòng hai giờ, phá huỷ hoàn toàn hệ thống tên lửa phòng ngự và các máy làm nhiễu phản trinh sát.
Điền Hành Kiện điều khiển robot chậm rãi đi lại trong căn cứ, bên trong tối thui như mực. Mặc dù có hệ thống tên lửa phòng không và máy làm nhiễu phản trinh sát, nhưng để đề phòng không quân Liên bang tập kích nên nơi này áp dụng chế độ quản lý ánh đèn, đặc biệt là kho năng lượng và kho đạn lại càng hạn chế.
[ Ma Hổ ] không khách khí tiến vào một kho hàng tiến hành kiểm tra vị trí. Chuyện như thế này trong Đế quốc quân đã trở thành bình thường như cơm bữa, đừng nói là quân đoàn trực thuộc hoàng gia, dù là một số hiến binh bình thường chấp hành kiểm tra thường lệ cũng sẽ rất náo động. Binh sĩ đế quốc đã không còn lạ gì nữa rồi , huống hồ binh lính nơi này chỉ là quân bảo vệ của bộ hậu cận mà thôi, không nóng tính như bộ đội tác chiến ở tiền tuyến, một số binh lính sau khi bừng tỉnh liền xoay người tiếp tục ngủ, tự nói với chính mình : “Cái đám Thần Thoại quân đoàn này không phải cỡ mình có thể trêu chọc được, huống hồ người ta đang chấp hành nhiệm vụ, nếu bị chụp lên đầu tội danh cản trở thi hành nhiệm vụ thì thật oan uổng quá rồi, ngày mai còn nhiều chuyện chờ mình làm, ngủ tiếp thôi.”
Sĩ quan cao nhất của căn cứ cũng bị kinh động. Sau khi nghe vệ binh báo cáo, vị thượng tá vốn cũng là tộc Wibault chỉ phất phất tay cười mắng một câu : “Đám ranh con này.” , sau đó liền chui trở về đống chăn của mình. Trong mắt hắn, đám binh lính Thần Thoại quân đoàn này cũng giống như đám con cháu trong nhà mình mà thôi, cứ để bọn họ chơi đi, dù sao căn cứ này cũng chỉ có đám người hạ đẳng hết ăn lại nằm mà thôi, thời gian nghỉ ngơi mỗi ngày cũng quá nhiều rồi.
Công tác lắp đặt bom tiến hành thuận lợi tới mức khác thường, chỉ sau một giờ, ngoại trừ doanh trại do có quá nhiều người nên không có cách nào đặt bom ra thì tất cả các kho hàng và kho đạn đều đã được lắp đặt bom điều khiển từ xa, hệ thống tên lửa phòng không và máy làm nhiễu phản trinh sát lại càng không bị bỏ qua.
Sau khi được đổ đầy năng lượng, Điền Hành Kiện lấy cớ còn muốn tiếp tục tìm kiếm tù binh liên bang đang chạy trốn liền dẫn tiểu đội của mình nghênh ngang rời khỏi căn cứ.
Trở về khu vực rừng cây mà các robot Liên bang đang ẩn náp, [ Thiên Tuyến ] báo cáo , hành động trên không đã bắt đầu. Do không quân của địch chống cự rất dữ dội nên cấp trên quyết định đem đại đội phi hành dự bị tham gia chiến đấu, khiến cho ở hành lang trên không bên Liên bàn có tới ba đại đội, ngoài ra còn đang kkhẩn cấp tập hợp thêm một đại đội nữa.
Trên một khoảng không chỉ dài bốn trăm km, chiều rộng một trăm km lại có tới ba đại đội không quân mỗi bên đang giao chiến, mức độ kịch liệt của nó ai cũng có thể tưởng tượng được.
Hành động trên không này bắt đầu từ 5 giờ sáng, nhưng do quân địch chống cự quá dữ dội khiến cho Liên bang rốt cuộc phải đưa vào trổng cộng năm đại đội, cho đến tận 8 giờ sáng mới tạm thời nắm được quyền khống chế không trung . Các máy bay chiến đấu bắt đầu thanh trừ kẻ địch nhân trong khu vực bán kính 50 km quanh căn cứ hậu cần. Một trung đội vận tải không quân khẩn cấp xuất phát hướng về căn cứ địch, bọn họ sẽ phụ trách thả dù khoảng ba tiểu đoàn bộ đội đặc chủng nhằm hỗ trợ đội ngũ chạy trốn ngăn cản lục quân địch, yểm hộ rút lui.
Điền Hành Kiện dẫn đầu nhóm trinh sát đặc chủng ẩn nấp đến gần trụ sở không tới một km, sau đó khởi động thiết bị điều khiển từ xa. Những tiếng nổ mạnh liên tiếp khiến cho căn cứ địch hoàn toàn rối loạn, đặc biệt là tiếng nổ từ kho đạn càng khủng khiếp, dẫn theo vô số tiếng nổ liên hoàn. Số bom đạn phát nổ khiến toàn bộ căn cứ hoàn toàn sụp đổ. Các binh sĩ Liên bang ở bên ngoài thầm chắt lưỡi, không ngờ lựu đạn nhiệt hạch chỉnh sửa một chút, buộc vào một ít năng lượng thể rắn, thêm bộ phận bộc phát tháo ra từ súng năng lượng lại có thể sinh ra uy lực lớn đến thế.
Căn cứ của địch lâm vào rối loạn, ảnh lửa thiêu đốt hòa vào ánh bình minh buổi sáng phía chân trời, thỉnh thoảng trong căn cứ chạy ra một số nhân viên và robot, hỗn loạn vô cùng.
“Đến lúc rồi. Hỏa lực bao trùm, đột kích trong phạm vi 100 mét. “ Điền Hành Kiện phát lệnh.
[ Thiên Tuyến ] mở đầu với công kích điện tử, robot Liên bang và năm chiếc [ Ma Hổ ] theo kế hoạch chia làm hai đội, [ Nộ Hoả ] cùng với 8 chiếc [ Dũng Sĩ Tiên Khu Giả ] tấn công bên trái, [ Logic ] cùng 5 chiếc [ Ma Hổ ] sẽ đột kích vào bên phải sau năm phút nữa.
Ali nhìn máy điện tử trong tay, gật đầu nói : “ Cám ơn sự phối hợp của ngài, hệ thống Thiên Võng xác nhận trong vòng 50 km quanh căn cứ có tên ngài. Rất xin lỗi tiên sinh vì đã làm chậm trễ thời gian, bây giờ ngài có thể dẫn binh lính của mình tiến vào căn cứ. Chúc ngài mọi việc như ý.”
Chế độ chủng tộc nghiêm khắc làm cho mỗi một người hạ đẳng đều hiểu nên nói chuyện như thế nào với một người thượng đẳng, cho dù quân hàm của đối phương thấp hơn so với mình thì cũng phải sử dụng kính ngữ. Những lời lẽ cung kính từ miệng của Ali làm cho Điền Hành Kiện cảm thấy bi ai thay cho hắn. Tại đế quốc Gatralan này, những chủng tộc bị nô dịch không hề có ngày mai rốt cục là chiến đấu vì cái gì?
Điền Hành Kiện xoay người rời đi, thanh âm của Ali từ phía sau truyền đến : “Xin thông báo cho Ralph tiên sinh một chút, đồng đội Buel của ngài cũng sắp đến rồi , bọn họ sẽ tới nơi này sau hai giờ nữa.”
Quay đầu lại nhìn Ali, Điền Hành Kiện cảm thấy khó hiểu, dân tộc này rốt cuộc là dân tộc như thế nào vậy? Một số chuyện bản thân mình xem là cực kỳ không hợp lý thì trong mắt họ lại trở thành rất bình thường.
Mặc dù trong mấy trăm năm lịch sử của đế quốc Gatralan, bọn họ cũng không ngừng xuất hiện anh hùng phát động phản kháng chính sách tàn bạo. Nhưng đa số những anh hùng này đều là vì bị người thượng đẳng đem cả nhà họ treo cổ mà đứng lên. Phía sau lưng những anh hùng này lại là những đồng tộc ngu muội và cam chịu sống cuộc sống bị người thượng đẳng chèn ép mà không phản kháng, thậm chí có thể ức hiếp một số tộc khác hay vì nhận được sự khen ngợi của người thượng đẳng mà đắc ý.
Lực lượng của truyền thống là rất vĩ đại, khi một dân tộc bị thống trị đã trở thành thói quen , khi kẻ thống trị không ngừng lợi dụng mâu thuẫn nội bộ khiến bọn họ không ngừng chia rẽ, khi bọn họ đã phải tiếp nhận nền giáo dục lừa gạt từ thưở nhỏ, cộng thêm chế độ đẳng cấp xã hội cùng hiện thực tàn khốc thì dân tộc đó đã bị nhào nặn thành một dân tộc hạ đẳng chân chính, bọn họ mất đi trái tim phấn đấu, không có lòng tự trọng, trở thành những kẻ vô lại, lười biếng sản xuất ... ngay cả bản thân họ cũng xem thường chính mình.
Điền Hành Kiện bỏ đi , hắn không đành lòng nhìn tiếp khuôn mặt chất phác đang cố gắng lấy lòng mình.
Đi vào trong căn cứ, sáu chiếc [ Ma Hổ ] tách ra, bọn họ phải lắp đặt xong bom điều khiển từ xa trong vòng hai giờ, phá huỷ hoàn toàn hệ thống tên lửa phòng ngự và các máy làm nhiễu phản trinh sát.
Điền Hành Kiện điều khiển robot chậm rãi đi lại trong căn cứ, bên trong tối thui như mực. Mặc dù có hệ thống tên lửa phòng không và máy làm nhiễu phản trinh sát, nhưng để đề phòng không quân Liên bang tập kích nên nơi này áp dụng chế độ quản lý ánh đèn, đặc biệt là kho năng lượng và kho đạn lại càng hạn chế.
[ Ma Hổ ] không khách khí tiến vào một kho hàng tiến hành kiểm tra vị trí. Chuyện như thế này trong Đế quốc quân đã trở thành bình thường như cơm bữa, đừng nói là quân đoàn trực thuộc hoàng gia, dù là một số hiến binh bình thường chấp hành kiểm tra thường lệ cũng sẽ rất náo động. Binh sĩ đế quốc đã không còn lạ gì nữa rồi , huống hồ binh lính nơi này chỉ là quân bảo vệ của bộ hậu cận mà thôi, không nóng tính như bộ đội tác chiến ở tiền tuyến, một số binh lính sau khi bừng tỉnh liền xoay người tiếp tục ngủ, tự nói với chính mình : “Cái đám Thần Thoại quân đoàn này không phải cỡ mình có thể trêu chọc được, huống hồ người ta đang chấp hành nhiệm vụ, nếu bị chụp lên đầu tội danh cản trở thi hành nhiệm vụ thì thật oan uổng quá rồi, ngày mai còn nhiều chuyện chờ mình làm, ngủ tiếp thôi.”
Sĩ quan cao nhất của căn cứ cũng bị kinh động. Sau khi nghe vệ binh báo cáo, vị thượng tá vốn cũng là tộc Wibault chỉ phất phất tay cười mắng một câu : “Đám ranh con này.” , sau đó liền chui trở về đống chăn của mình. Trong mắt hắn, đám binh lính Thần Thoại quân đoàn này cũng giống như đám con cháu trong nhà mình mà thôi, cứ để bọn họ chơi đi, dù sao căn cứ này cũng chỉ có đám người hạ đẳng hết ăn lại nằm mà thôi, thời gian nghỉ ngơi mỗi ngày cũng quá nhiều rồi.
Công tác lắp đặt bom tiến hành thuận lợi tới mức khác thường, chỉ sau một giờ, ngoại trừ doanh trại do có quá nhiều người nên không có cách nào đặt bom ra thì tất cả các kho hàng và kho đạn đều đã được lắp đặt bom điều khiển từ xa, hệ thống tên lửa phòng không và máy làm nhiễu phản trinh sát lại càng không bị bỏ qua.
Sau khi được đổ đầy năng lượng, Điền Hành Kiện lấy cớ còn muốn tiếp tục tìm kiếm tù binh liên bang đang chạy trốn liền dẫn tiểu đội của mình nghênh ngang rời khỏi căn cứ.
Trở về khu vực rừng cây mà các robot Liên bang đang ẩn náp, [ Thiên Tuyến ] báo cáo , hành động trên không đã bắt đầu. Do không quân của địch chống cự rất dữ dội nên cấp trên quyết định đem đại đội phi hành dự bị tham gia chiến đấu, khiến cho ở hành lang trên không bên Liên bàn có tới ba đại đội, ngoài ra còn đang kkhẩn cấp tập hợp thêm một đại đội nữa.
Trên một khoảng không chỉ dài bốn trăm km, chiều rộng một trăm km lại có tới ba đại đội không quân mỗi bên đang giao chiến, mức độ kịch liệt của nó ai cũng có thể tưởng tượng được.
Hành động trên không này bắt đầu từ 5 giờ sáng, nhưng do quân địch chống cự quá dữ dội khiến cho Liên bang rốt cuộc phải đưa vào trổng cộng năm đại đội, cho đến tận 8 giờ sáng mới tạm thời nắm được quyền khống chế không trung . Các máy bay chiến đấu bắt đầu thanh trừ kẻ địch nhân trong khu vực bán kính 50 km quanh căn cứ hậu cần. Một trung đội vận tải không quân khẩn cấp xuất phát hướng về căn cứ địch, bọn họ sẽ phụ trách thả dù khoảng ba tiểu đoàn bộ đội đặc chủng nhằm hỗ trợ đội ngũ chạy trốn ngăn cản lục quân địch, yểm hộ rút lui.
Điền Hành Kiện dẫn đầu nhóm trinh sát đặc chủng ẩn nấp đến gần trụ sở không tới một km, sau đó khởi động thiết bị điều khiển từ xa. Những tiếng nổ mạnh liên tiếp khiến cho căn cứ địch hoàn toàn rối loạn, đặc biệt là tiếng nổ từ kho đạn càng khủng khiếp, dẫn theo vô số tiếng nổ liên hoàn. Số bom đạn phát nổ khiến toàn bộ căn cứ hoàn toàn sụp đổ. Các binh sĩ Liên bang ở bên ngoài thầm chắt lưỡi, không ngờ lựu đạn nhiệt hạch chỉnh sửa một chút, buộc vào một ít năng lượng thể rắn, thêm bộ phận bộc phát tháo ra từ súng năng lượng lại có thể sinh ra uy lực lớn đến thế.
Căn cứ của địch lâm vào rối loạn, ảnh lửa thiêu đốt hòa vào ánh bình minh buổi sáng phía chân trời, thỉnh thoảng trong căn cứ chạy ra một số nhân viên và robot, hỗn loạn vô cùng.
“Đến lúc rồi. Hỏa lực bao trùm, đột kích trong phạm vi 100 mét. “ Điền Hành Kiện phát lệnh.
[ Thiên Tuyến ] mở đầu với công kích điện tử, robot Liên bang và năm chiếc [ Ma Hổ ] theo kế hoạch chia làm hai đội, [ Nộ Hoả ] cùng với 8 chiếc [ Dũng Sĩ Tiên Khu Giả ] tấn công bên trái, [ Logic ] cùng 5 chiếc [ Ma Hổ ] sẽ đột kích vào bên phải sau năm phút nữa.
/969
|