Hình như...chị sắp sinh.
.
"Rốt cuộc cậu gọi một đống người chúng tôi đến đây là để dỗ chị nhà cậu vui vẻ à?"
Vào bối cảnh trò chơi, đã có mấy người đứng ở quảng trường trước nhà ga, Thời Duyệt giới thiệu từng người, người này, là bạn thân của Hứa Ấu Diên, người kia, là vợ của bạn thân của Hứa Ấu Diên.
Tiểu Quất đã trúng độc Hứa Ấu Diên nặng từ thời đại học, dù chưa bao giờ quen biết cũng không có hứng thú gì với Hứa Ấu Diên, cô vẫn có thể biết tất cả sự tích về Hứa Ấu Diên qua bạn cùng phòng Thời Duyệt.
Hôm nay rốt cuộc Thời Duyệt đã cập bến với Hứa Ấu Diên, Tiểu Quất cũng không còn ở cùng phòng với cô ấy, vốn tưởng rằng có thể thoát khỏi bể khổ, nào ngờ Thời Duyệt lại ngày một trầm trọng hơn.
"Trong lòng cậu, chúng tôi đều là đạo cụ." Tiểu Quất mặc vẻ ngoài nữ chiến Phật, trước cảnh mặt trời từ từ ló rạng nơi quảng trường nhà ga tráng lệ nhưng vắng vẻ, cô có một cảm giác bi tráng.
Để tìm lại rung động thuở đầu gặp gỡ, Thời Duyệt mặc vẻ ngoài ma cà rồng như lần đầu gặp Hứa Ấu Diên trong Phòng Bí Mật, nghe Tiểu Quất nói vậy, Thời Duyệt khoác vai cô ấy, cùng nhìn về phía mặt trời mọc.
"Không phải cậu vẫn muốn đổi máy tính loại VXIII à? Tôi đổi cho cậu."
Tiểu Quất kinh ngạc nhìn sang Thời Duyệt: "Cậu nghĩ tôi là người có thể mua chuộc bằng tiền?"
"Đổi hết sáu cái."
"..." Tiểu Quất chuyển ánh mắt về phía mặt trời một lần nữa, "Thời Duyệt, cậu thay đổi rồi."
"Hả?"
"Trở nên đáng yêu."
Khi mọi người đã đến đông đủ, Hứa Ấu Diên cảm thấy rất kỳ lạ, kéo Thời Duyệt lại hỏi: "Em nói thật đi, sao em có đủ sức kêu gọi để tất cả mọi người đều đến?"
"Xem chị nói này, sao lại là em có sức kêu gọi?" Thời Duyệt cẩn thận sửa lại cổ áo cho Hứa Ấu Diên, dịu dàng nói, "Là mọi người yêu chị quan tâm chị, biết chị đang mang thai tâm trạng không tốt, muốn đến chơi với chị."
"Thôi đi, chị còn không biết các cậu ấy..."
"Được rồi, chị đừng so đo nhiều thế." Thời Duyệt thơm lên má chị, "Tất cả mọi người đến rồi thì lên đường thôi!"
Điểm thú vị nhất của bối cảnh nghỉ dưỡng này chính là chế độ du lịch nhiều người, người chơi đề nghị mời, có thể xây dựng đoàn du lịch tối đa là một trăm người, cùng nhau đi nghỉ dưỡng, giống như một cuộc giao lưu nhỏ.
Trước đây chỉ có cán bộ chính thức mới có thể đề nghị bối cảnh này, trong phiên bản mới của Phòng Bí Mật, cá nhân cũng có thể bắt đầu.
Bên cạnh 300 bối cảnh điện ảnh khác nhau có thể nhập, còn có 150 bối cảnh có sẵn để lựa chọn.
Với đặc trưng của Phòng Bí Mật, nhất định cũng không thể thiếu phần easter eggs mang đến bất ngờ dựa trên sở thích của "trưởng đoàn".
Đoàn tàu sang trọng sắp đến ga, Thời Duyệt để mọi người chọn trưởng đoàn.
"Trưởng đoàn là thế nào?"
Thời Duyệt giải thích những vấn đề liên quan đến easter eggs, mọi người nhất trí quyết định chọn ai làm trưởng đoàn cũng được, nhưng tuyệt đối không thể là Hứa Ấu Diên.
"Não chị Điểu quá to quá kích thích, chúng tôi chỉ muốn có một ngày nghỉ thoải mái mà thôi, hoàn toàn không mong sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng." Người chơi cá ươn Thời Dã đã hơi chóng mặt trong bối cảnh hologram, nếu chỉ là ngâm nước phơi nắng thì không sao, nhưng nếu bỗng dưng có một con T-rex nhảy ra dọa sợ vãi tè ngay tại chỗ thì quá tệ.
"Em được không?" Thời Duyệt xung phong nhận việc.
"Thôi khỏi, chị thấy em cũng không an toàn." Thời Dã từ chối.
"Em thì sao?" Diêm Dung đã đổi sang vẻ ngoài cô gái mèo, trên cổ còn đeo chuông đáng yêu, "Em nhất định sẽ rất nhẹ nhàng."
"Em cũng thôi khỏi." Không đợi ai khác phản đối, Thương Lộc là người không đồng ý đầu tiên, "Em mà lên cơn thì còn tự đánh mình, không an toàn bằng chị Điểu."
"Ôi chao chị Lộc thật đáng ghét, mắng em trước mặt mọi người." Diêm Dung vẫy tai mèo lại gần ôm tay Thương Lộc, Thương Lộc thấy mọi người lùi về sau tới tấp, xoa da gà nổi trên tay, cũng cảm thấy hơi ngại:
"Xin lỗi mọi người, Diêm Dung nhà chị chính là vậy, vừa buồn nôn vừa đáng yêu."
"Xong rồi chị Lộc." Giang Uẩn nói, "Chị đã hoàn toàn bị đồng hóa rồi, mấy người đừng ai chê ai buồn nôn."
Lần đầu tiên vào Phòng Bí Mật, chị Huệ cầm hai con dao ném lên cao, nghe Giang Uẩn nói vậy, híp mắt cười vạch trần cô ấy: "Em ở riêng cũng không khá hơn là bao."
Giang Uẩn "ngao" một tiếng, mọi người nhiệt tình giơ ngón cái với chị Huệ.
"Được thôi, nếu đã bị vạch trần, tôi cũng không còn gì để giấu giếm." Giang Uẩn chống nạnh, "Bằng không để tôi làm trưởng đoàn, đảm bảo kỳ nghỉ của mấy người sung sướng ngất ngây."
Giang Uẩn vừa nói vậy, khuôn mặt A Thấu và Thời Duyệt đều không khỏi lộ ra vẻ hào hứng khó có thể che giấu.
Tiểu Quất và Hứa Ấu Diên đều lắc đầu ngán ngẩm, Thời Dã càng không muốn nhìn, hỏi A Can:
"Cậu thấy thế nào?"
A Can: "Tôi thấy...đáng tin."
Trần Thúc: "Tán thành."
"Các cậu lại là kiểu người này?!" Thời Dã quay lại hỏi A Phù mặc một bộ áo giáp che kín cả mặt, "Ở đây chỉ còn hai chúng ta là trong sáng."
A Phù lặng lẽ đẩy mặt nạ của mũ giáp lên, để lộ nửa khuôn mặt đỏ bừng.
Thời Dã: "?"
A Phù: "Mình cũng được."
Thời Dã: "..."
Giang Uẩn được hơn một nửa số phiếu ủng hộ, đảm nhiệm vị trí trưởng đoàn của đoàn du lịch lần này.
Thời Duyệt mở giao diện điều khiển, thiết lập trưởng đoàn.
"Không thấy có gì thay đổi hết." A Thấu nhìn chằm chằm Tiểu Quất từ trên xuống dưới.
"Làm gì có chuyện nhanh thế!" Tiểu Quất cầm hồng anh thương đẩy cô ấy ra.
"Ơ?" Hứa Ấu Diên cảm thấy cơ thể mình có phần thay đổi, ngực có cảm giác căng phồng, cô cúi xuống nhìn, vòng một vốn được mình nặn to giờ càng lúc càng to hơn, to đến mức cường điệu.
"Giang Uẩn! Dừng lại cho tôi!"
Không chỉ Hứa Ấu Diên, tất cả mọi người ở đây đều biến thành cup E.
Giang Uẩn nhìn cảnh tượng rầm rộ, không chỉ vui mừng mà còn sửng sốt:
"Tiểu Thời Duyệt, trò chơi này của em tuyệt quá, bới ra cả sở thích sâu nhất của chị, hơn nữa còn thể hiện rất đầy đủ."
Thời Duyệt nhìn thử, nói: "Sao em không thay đổi gì?"
Đoàn tàu hơi nước đen huyền bay đến từ phía chân trời, đáp xuống đường ray, tiếng còi hơi thanh thúy lại chấn động vang lên, cách xa nghìn mét cũng có thể nghe thấy âm thanh của nó.
Đoàn tàu đến ga, khi dừng lại trước mặt, mọi người mới phát hiện kích thước của nó lớn vô cùng, giống như một đoàn tàu khổng lồ.
Thang cuốn chầm chậm trải xuống từ lối vào, mời các người chơi lên tàu.
Trên tàu là những bộ sô pha thoải mái mang phong cách cổ điển, còn có đồ uống và đồ ăn ngon nhiều không đếm xuể.
Đồ uống và món ngon là sự kết hợp giữa Phòng Bí Mật và Thế Giới Mỹ Thực Huyễn Tưởng, lần nâng cấp này của chip cảm biến cơ thể cũng có một phần là để vị giác đạt tới sự tinh tế tuyệt vời như trong Mỹ Thực Huyễn Tưởng.
Loa phát thanh trên tàu nói: "Các hành khách thân mến, tàu sắp xuất phát, chúc các bạn có một kỳ nghỉ vui vẻ và trọn vẹn."
Sau một hồi lăn bánh về phía trước trên đường ray, đoàn tàu hơi nước dần dần bay lên.
Vô số hòn đảo trôi nổi trên bầu trời xanh, từng đàn cá bơi qua bơi lại giữa những tầng mây.
Đoàn tàu lên rồi lại xuống kịch liệt, đồ uống và đồ ăn trong tay các hành khách rơi vãi khắp nơi, nhưng tâm trạng mọi người vẫn đều vui như trước.
Cho đến khi...
Nụ cười của Hứa Ấu Diên dần cứng lại, tay ôm chặt bụng.
Thời Duyệt phát hiện chị khác thường: "Tình yêu, sao thế?"
Hứa Ấu Diên: "Hình như chị...sắp sinh." . Bạn có biết trang truyện -- TRЦмtrцуen . V N --
"Cái gì! Nhanh đưa đến bệnh viện!" Thời Dã bật dậy, bỏng ngô đổ khắp người.
"Sao lại sớm thế này? Vẫn chưa đến ngày dự sinh mà! Thoát khỏi trò chơi luôn đi!" Thời Duyệt lập tức tháo tinh thể truy cập, phát hiện Hứa Ấu Diên đã vỡ ối, lập tức đưa chị đến bệnh viện.
Hứa Ấu Diên tháo tinh thể truy cập, cảnh tượng trò chơi vẫn hiện trong đầu cô vô cùng rõ ràng.
"Thời Duyệt...chị, muốn nôn..." Hứa Ấu Diên rời khỏi trò chơi đúng lúc đoàn tàu đang bay qua mây, mặc dù rung lắc không quá kịch liệt, thế nhưng vẫn gần giống cảm giác ngồi trên tàu lượn siêu tốc. Không biết là bug gì, dù đã thoát ra nhưng cảnh trò chơi vẫn quấy nhiễu hệ thần kinh của Hứa Ấu Diên, lúc được bế vào xe vẫn có cảm giác lắc lư dữ dội.
"Sao thế, chị...chị cố gắng một chút." Thời Duyệt đổ mồ hôi đầy đầu, định lái tay để đi nhanh hơn, "Chúng ta lập tức đến bệnh viện!"
Hứa Ấu Diên vừa đau dữ dội vừa vẫn nghiêng ngả trên mây, xe di chuyển, cô thật sự không chịu nổi, cắn vào cánh tay Thời Duyệt.
.
"Rốt cuộc cậu gọi một đống người chúng tôi đến đây là để dỗ chị nhà cậu vui vẻ à?"
Vào bối cảnh trò chơi, đã có mấy người đứng ở quảng trường trước nhà ga, Thời Duyệt giới thiệu từng người, người này, là bạn thân của Hứa Ấu Diên, người kia, là vợ của bạn thân của Hứa Ấu Diên.
Tiểu Quất đã trúng độc Hứa Ấu Diên nặng từ thời đại học, dù chưa bao giờ quen biết cũng không có hứng thú gì với Hứa Ấu Diên, cô vẫn có thể biết tất cả sự tích về Hứa Ấu Diên qua bạn cùng phòng Thời Duyệt.
Hôm nay rốt cuộc Thời Duyệt đã cập bến với Hứa Ấu Diên, Tiểu Quất cũng không còn ở cùng phòng với cô ấy, vốn tưởng rằng có thể thoát khỏi bể khổ, nào ngờ Thời Duyệt lại ngày một trầm trọng hơn.
"Trong lòng cậu, chúng tôi đều là đạo cụ." Tiểu Quất mặc vẻ ngoài nữ chiến Phật, trước cảnh mặt trời từ từ ló rạng nơi quảng trường nhà ga tráng lệ nhưng vắng vẻ, cô có một cảm giác bi tráng.
Để tìm lại rung động thuở đầu gặp gỡ, Thời Duyệt mặc vẻ ngoài ma cà rồng như lần đầu gặp Hứa Ấu Diên trong Phòng Bí Mật, nghe Tiểu Quất nói vậy, Thời Duyệt khoác vai cô ấy, cùng nhìn về phía mặt trời mọc.
"Không phải cậu vẫn muốn đổi máy tính loại VXIII à? Tôi đổi cho cậu."
Tiểu Quất kinh ngạc nhìn sang Thời Duyệt: "Cậu nghĩ tôi là người có thể mua chuộc bằng tiền?"
"Đổi hết sáu cái."
"..." Tiểu Quất chuyển ánh mắt về phía mặt trời một lần nữa, "Thời Duyệt, cậu thay đổi rồi."
"Hả?"
"Trở nên đáng yêu."
Khi mọi người đã đến đông đủ, Hứa Ấu Diên cảm thấy rất kỳ lạ, kéo Thời Duyệt lại hỏi: "Em nói thật đi, sao em có đủ sức kêu gọi để tất cả mọi người đều đến?"
"Xem chị nói này, sao lại là em có sức kêu gọi?" Thời Duyệt cẩn thận sửa lại cổ áo cho Hứa Ấu Diên, dịu dàng nói, "Là mọi người yêu chị quan tâm chị, biết chị đang mang thai tâm trạng không tốt, muốn đến chơi với chị."
"Thôi đi, chị còn không biết các cậu ấy..."
"Được rồi, chị đừng so đo nhiều thế." Thời Duyệt thơm lên má chị, "Tất cả mọi người đến rồi thì lên đường thôi!"
Điểm thú vị nhất của bối cảnh nghỉ dưỡng này chính là chế độ du lịch nhiều người, người chơi đề nghị mời, có thể xây dựng đoàn du lịch tối đa là một trăm người, cùng nhau đi nghỉ dưỡng, giống như một cuộc giao lưu nhỏ.
Trước đây chỉ có cán bộ chính thức mới có thể đề nghị bối cảnh này, trong phiên bản mới của Phòng Bí Mật, cá nhân cũng có thể bắt đầu.
Bên cạnh 300 bối cảnh điện ảnh khác nhau có thể nhập, còn có 150 bối cảnh có sẵn để lựa chọn.
Với đặc trưng của Phòng Bí Mật, nhất định cũng không thể thiếu phần easter eggs mang đến bất ngờ dựa trên sở thích của "trưởng đoàn".
Đoàn tàu sang trọng sắp đến ga, Thời Duyệt để mọi người chọn trưởng đoàn.
"Trưởng đoàn là thế nào?"
Thời Duyệt giải thích những vấn đề liên quan đến easter eggs, mọi người nhất trí quyết định chọn ai làm trưởng đoàn cũng được, nhưng tuyệt đối không thể là Hứa Ấu Diên.
"Não chị Điểu quá to quá kích thích, chúng tôi chỉ muốn có một ngày nghỉ thoải mái mà thôi, hoàn toàn không mong sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng." Người chơi cá ươn Thời Dã đã hơi chóng mặt trong bối cảnh hologram, nếu chỉ là ngâm nước phơi nắng thì không sao, nhưng nếu bỗng dưng có một con T-rex nhảy ra dọa sợ vãi tè ngay tại chỗ thì quá tệ.
"Em được không?" Thời Duyệt xung phong nhận việc.
"Thôi khỏi, chị thấy em cũng không an toàn." Thời Dã từ chối.
"Em thì sao?" Diêm Dung đã đổi sang vẻ ngoài cô gái mèo, trên cổ còn đeo chuông đáng yêu, "Em nhất định sẽ rất nhẹ nhàng."
"Em cũng thôi khỏi." Không đợi ai khác phản đối, Thương Lộc là người không đồng ý đầu tiên, "Em mà lên cơn thì còn tự đánh mình, không an toàn bằng chị Điểu."
"Ôi chao chị Lộc thật đáng ghét, mắng em trước mặt mọi người." Diêm Dung vẫy tai mèo lại gần ôm tay Thương Lộc, Thương Lộc thấy mọi người lùi về sau tới tấp, xoa da gà nổi trên tay, cũng cảm thấy hơi ngại:
"Xin lỗi mọi người, Diêm Dung nhà chị chính là vậy, vừa buồn nôn vừa đáng yêu."
"Xong rồi chị Lộc." Giang Uẩn nói, "Chị đã hoàn toàn bị đồng hóa rồi, mấy người đừng ai chê ai buồn nôn."
Lần đầu tiên vào Phòng Bí Mật, chị Huệ cầm hai con dao ném lên cao, nghe Giang Uẩn nói vậy, híp mắt cười vạch trần cô ấy: "Em ở riêng cũng không khá hơn là bao."
Giang Uẩn "ngao" một tiếng, mọi người nhiệt tình giơ ngón cái với chị Huệ.
"Được thôi, nếu đã bị vạch trần, tôi cũng không còn gì để giấu giếm." Giang Uẩn chống nạnh, "Bằng không để tôi làm trưởng đoàn, đảm bảo kỳ nghỉ của mấy người sung sướng ngất ngây."
Giang Uẩn vừa nói vậy, khuôn mặt A Thấu và Thời Duyệt đều không khỏi lộ ra vẻ hào hứng khó có thể che giấu.
Tiểu Quất và Hứa Ấu Diên đều lắc đầu ngán ngẩm, Thời Dã càng không muốn nhìn, hỏi A Can:
"Cậu thấy thế nào?"
A Can: "Tôi thấy...đáng tin."
Trần Thúc: "Tán thành."
"Các cậu lại là kiểu người này?!" Thời Dã quay lại hỏi A Phù mặc một bộ áo giáp che kín cả mặt, "Ở đây chỉ còn hai chúng ta là trong sáng."
A Phù lặng lẽ đẩy mặt nạ của mũ giáp lên, để lộ nửa khuôn mặt đỏ bừng.
Thời Dã: "?"
A Phù: "Mình cũng được."
Thời Dã: "..."
Giang Uẩn được hơn một nửa số phiếu ủng hộ, đảm nhiệm vị trí trưởng đoàn của đoàn du lịch lần này.
Thời Duyệt mở giao diện điều khiển, thiết lập trưởng đoàn.
"Không thấy có gì thay đổi hết." A Thấu nhìn chằm chằm Tiểu Quất từ trên xuống dưới.
"Làm gì có chuyện nhanh thế!" Tiểu Quất cầm hồng anh thương đẩy cô ấy ra.
"Ơ?" Hứa Ấu Diên cảm thấy cơ thể mình có phần thay đổi, ngực có cảm giác căng phồng, cô cúi xuống nhìn, vòng một vốn được mình nặn to giờ càng lúc càng to hơn, to đến mức cường điệu.
"Giang Uẩn! Dừng lại cho tôi!"
Không chỉ Hứa Ấu Diên, tất cả mọi người ở đây đều biến thành cup E.
Giang Uẩn nhìn cảnh tượng rầm rộ, không chỉ vui mừng mà còn sửng sốt:
"Tiểu Thời Duyệt, trò chơi này của em tuyệt quá, bới ra cả sở thích sâu nhất của chị, hơn nữa còn thể hiện rất đầy đủ."
Thời Duyệt nhìn thử, nói: "Sao em không thay đổi gì?"
Đoàn tàu hơi nước đen huyền bay đến từ phía chân trời, đáp xuống đường ray, tiếng còi hơi thanh thúy lại chấn động vang lên, cách xa nghìn mét cũng có thể nghe thấy âm thanh của nó.
Đoàn tàu đến ga, khi dừng lại trước mặt, mọi người mới phát hiện kích thước của nó lớn vô cùng, giống như một đoàn tàu khổng lồ.
Thang cuốn chầm chậm trải xuống từ lối vào, mời các người chơi lên tàu.
Trên tàu là những bộ sô pha thoải mái mang phong cách cổ điển, còn có đồ uống và đồ ăn ngon nhiều không đếm xuể.
Đồ uống và món ngon là sự kết hợp giữa Phòng Bí Mật và Thế Giới Mỹ Thực Huyễn Tưởng, lần nâng cấp này của chip cảm biến cơ thể cũng có một phần là để vị giác đạt tới sự tinh tế tuyệt vời như trong Mỹ Thực Huyễn Tưởng.
Loa phát thanh trên tàu nói: "Các hành khách thân mến, tàu sắp xuất phát, chúc các bạn có một kỳ nghỉ vui vẻ và trọn vẹn."
Sau một hồi lăn bánh về phía trước trên đường ray, đoàn tàu hơi nước dần dần bay lên.
Vô số hòn đảo trôi nổi trên bầu trời xanh, từng đàn cá bơi qua bơi lại giữa những tầng mây.
Đoàn tàu lên rồi lại xuống kịch liệt, đồ uống và đồ ăn trong tay các hành khách rơi vãi khắp nơi, nhưng tâm trạng mọi người vẫn đều vui như trước.
Cho đến khi...
Nụ cười của Hứa Ấu Diên dần cứng lại, tay ôm chặt bụng.
Thời Duyệt phát hiện chị khác thường: "Tình yêu, sao thế?"
Hứa Ấu Diên: "Hình như chị...sắp sinh." . Bạn có biết trang truyện -- TRЦмtrцуen . V N --
"Cái gì! Nhanh đưa đến bệnh viện!" Thời Dã bật dậy, bỏng ngô đổ khắp người.
"Sao lại sớm thế này? Vẫn chưa đến ngày dự sinh mà! Thoát khỏi trò chơi luôn đi!" Thời Duyệt lập tức tháo tinh thể truy cập, phát hiện Hứa Ấu Diên đã vỡ ối, lập tức đưa chị đến bệnh viện.
Hứa Ấu Diên tháo tinh thể truy cập, cảnh tượng trò chơi vẫn hiện trong đầu cô vô cùng rõ ràng.
"Thời Duyệt...chị, muốn nôn..." Hứa Ấu Diên rời khỏi trò chơi đúng lúc đoàn tàu đang bay qua mây, mặc dù rung lắc không quá kịch liệt, thế nhưng vẫn gần giống cảm giác ngồi trên tàu lượn siêu tốc. Không biết là bug gì, dù đã thoát ra nhưng cảnh trò chơi vẫn quấy nhiễu hệ thần kinh của Hứa Ấu Diên, lúc được bế vào xe vẫn có cảm giác lắc lư dữ dội.
"Sao thế, chị...chị cố gắng một chút." Thời Duyệt đổ mồ hôi đầy đầu, định lái tay để đi nhanh hơn, "Chúng ta lập tức đến bệnh viện!"
Hứa Ấu Diên vừa đau dữ dội vừa vẫn nghiêng ngả trên mây, xe di chuyển, cô thật sự không chịu nổi, cắn vào cánh tay Thời Duyệt.
/177
|