MÃNG HOANG KỶ

Chương 44: Xuân Thảo

/1827



Hơn chục gã người bộ lạc nhìn thấy thiến niên trước mặt như thế thì mặt đầy sợ hãi. Bọn họ cảm thấy được mọi thứ xung quanh đang rung động từng hồi.

Giết Đại yêu Dực Xà?

Thiếu niên trước mặt muốn giết Đại yêu Dực Xà?

"Các ngươi không nói dối đấy chứ?" Kỷ Ninh quét ánh mắt lạnh như bằng nhìn đám nam nhân. "Mễ Oa đã chết thật rồi?"

"Chúng ta nào dám lừa gạt công tử. Công tử cứ đi hỏi bất kỳ người nào ở bộ lạc Hắc Nha cũng sẽ biết được việc này." Đám nam nhân kinh sợ. Cả khí thế lẫn lệnh bài có chữ Kỷ của thiến niên này đều làm bọn họ run sợ.

"Đi."

Kỷ Ninh cưỡi Hắc Giảo thú chạy như bay hướng về bộ lạc Hắc Nha.

Thu Diệp cùng Mạc Ô cũng nhảy lên Hắc Giảo thú đuổi theo.

...

Tại hai tháp canh dựng nối với hàng rào gỗ ở bộ lạc Hắc Nha, có hơn mười người bộ lạc đang canh giữ ở đây.

"Người ngoại tộc, mau dừng lại." Lập tức có một chiến sĩ quát lên.

Kỷ Ninh vác vẻ mặt âm trầm, lấy ra lệnh bài, quát. "Gọi Hắc Nha ra gặp mặt ta!"

Nhìn thấy lệnh bài thì cả đám chiến sĩ sợ đến nhảy dựng lên, vội hô lên. "Xin đợi chút, ta sẽ đi bẩm báo với thủ lĩnh ngay." Nói xong, chiến sĩ ấy vội nhảy từ trên tháp canh xuống chạy thẳng về hướng giữa bộ lạc. Chỉ một lát sau, một gã trung niên trên mặt có vết sẹo mặc đồ da thú màu đen cùng một vài tên chiến sĩ chạy ra. Đúng là thủ lĩnh Hắc Nha của bộ lạc Hắc Nha.

Khi hắn vừa nhìn thấy ba người cưỡi Hắc Giảo thú, đặc biệt là bộ dáng của người đi đầu thì thân thể hắn lập tức run lên, liền quát đám chiến sĩ. "Mở cửa nhanh, nhanh nghênh đón công tử Kỷ tộc."

"Công tử Kỷ tộc?" Bộ lạc Hắc Nha cũng chỉ là một bộ lạc nhỏ, nghe thấy thế thì đám tộc nhân nhảy dựng lên rồi vội đi ra kéo cánh cửa nặng nề lên.

Hắc Nha tiến lên trước, quỳ xuống. "Hắc Nha bái kiến công tử."

Đám chiến sĩ của bộ lạc cũng quỳ xuống theo.

"Đến nhà của ngươi rồi nói." Kỷ Ninh vẫn cưỡi Hắc Giảo thú, trực tiếp ra lệnh.

"Vâng." Hắc Nha nhanh chóng đi lên trước dẫn đường.

Kỷ Ninh nhìn Hắc Nha đi trước thì trong lòng hắn vẫn không tránh được sự tức giận! Hắn hiểu được cái chết của Xuân Thảo thực ra không thể trách Hắc Nha được, chắc Hắc Nha cũng rất đau lòng. Thế nhưng mà Kỷ Ninh vẫn không thể không tự trách bản thân mình...Vì lúc trước chính mình giao Xuân Thảo cho phụ thân nàng, thế nhưng không nghĩ tới chỉ trong thời gian ngắn Xuân Thảo đã chết rồi. Nếu như Xuân Thảo còn đi theo mình thì...

Không kìm được nỗi đau, Kỷ Ninh nắm chặt tay, từng đốt ngón tay trắng bệch ra.

"Công tử, đây là chỗ ở của ta." Hắc Nha đi tới gian nhà đá lớn ở giữa bộ lạc. Ở cửa vào gian nhà đá có hai nữ nhân cùng một đứa bé trai, hai nữ nhân này thấy Kỷ Ninh tới thì đều lộ ra vẻ bất an.

"Đứa bé này là?" Kỷ Ninh nhìn đứa bé trai. Đứa bé này giống Xuân Thảo như...lòng Kỷ Ninh lại thêm xúc động.

"Là con của ta." Hắc Nha cung kính nói, đồng thời quát lên với hai nữ nhân và đứa trẻ. "Còn không mau lui đi?"

Hai nữ nhân dắt đứa trẻ lùi ra.

"Vào nhà rồi nói. Mạc Ô, ngươi đứng ở cửa canh gác không cho bất kỳ kẻ nào xông vào." Kỷ Ninh nhảy khỏi Hắc Giảo thú rồi dẫn Thu Diệp đi vào phòng. Hắc Nha khúm núm đi theo sau.

...

Trong phòng.

Kỷ Ninh nhìn thẳng vào Hắc Nha. Hắn ngồi xuống một cái ghế đá rồi lạnh lùng nói. "Hắc Nha, ta lúc đầu đem Xuân Thảo giao cho ngươi cũng là hi vọng nàng đoàn tụ cùng với cha đẻ để sau nay có những ngày tháng tốt lành! Bất quá, sao ta đến bộ lạc này từ nãy đến giờ vẫn không thấy Xuân Thảo đâu?"

Hắc Nha vội đáp. "Công tử, hiện tại Xuân Thảo không ở trong bộ lạc!"

"Không ở trong bộ lạc?" Kỷ Ninh nhíu mày nhìn thẳng vào Hắc Nha. Gã Hắc Nha này biết mà còn nói dối?

"Sau khi Xuân Thảo trở về bộ lạc một thời gian thì muốn tiện lúc còn trẻ đi tham gia buôn bán và nàng cũng thích cái nghề này. Nó còn trẻ mà đã biết nhận thức như vậy làm ta cũng thêm yên tâm." Hắc Nha đầy vẻ thông thạo ăn nói. "Gái lớn gả chồng, cho nên ta đem con gái gả cho một gã thương nhân. Trước khi Xuân Thảo rời đi buôn bán...cũng để lại cho công tử một bức thứ."

Kỷ Ninh lúc đầu nghe được thì có chút căm tức. Ngươi, cái tên Hắc Nha này dám lừa ta à! Nhưng nghe được câu nói sau cùng thì Kỷ Ninh lại khẽ nói. "Thư?"

"Ta sẽ mang ra cho công tử." Hắc Nha liền đi vào phòng bên cạnh.

"Công tử?" Thu Diệp nhìn Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh nói thầm. "Đừng nóng vội."

Kỷ Ninh cũng không phải kẻ khù khở, cũng không phải kẻ ngu ngốc chỉ biết cắm đầu vào tu luyện. Theo tình báo hắn biết được thì...không thể nghi ngờ việc Xuân Thảo thực sự đã chết! Trước tiên là hỏi đám người ở bên ngoài bộ lạc, cả đám đều muôn miệng một lời, hơn nữa lại còn bảo là Kỷ Ninh có thể hỏi bất kỳ người nào trong bộ lạc cũng nhận được câu trả lời như vậy. Nguồn truyện:

/1827

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status