Mãi yêu chàng

Chương 6

/10


Chương 6


Giữa hè thời tiết càng oi bức. Những cơn gió nhẹ thổi qua làm cho người ta thấy dễ chịu hơn, ánh trăng tròn lững thững một mình trên bầu trời đêm chiếu ánh sáng xuống mọi cảnh vật.

Một bóng đen lướt những căn lều bay về phía doanh trại quân Nam Hải.

Trong lều lớn quân Nam Hải, mấy người đang thảo luận với nhau, bỗng một tên lính hốt hoảng chạy vào.

Một vị tướng dũng mãnh da ngăm đen, tức giận đập bàn quát lớn “ hỗn láo, sao ngươi dám chạy vào đây.”

“ Tướng quân….’

“ chuyện gì?”Một vị tướng ngồi chính giữa lên tiếng hỏi.

“ dạ, quân lương bị cháy.” Tên binh lính lo sợ nói.

Vừa nói xong đã bị vị tướng dũng mãnh lúc nãy đá một phát bay ra ngoài, phụt máu mà chết. Mọi người cũng không quan tâm nhanh chóng chạy ra ngoài xem xét, khi đến nơi thấy tất cả quân lương bị cháy , mọi người hoảng hốt, tức giận truy tìm thủ phạm nhưng không thấy.

Bất ngờ hơn năm vạn con ngựa trên người toàn lửa lao đi như tên lửa,chúng chạy khắp toàn quân và giẫm đạp lên binh lính, người chết người móng ngựa càng nhiều, ai may mắn không bị ngựa dẫm thì cũng bị người khác đè lên mà chết.

Mấy vị tướng quân nhìn vậy mặt trắng bệch cố gắng chạy nhanh thoát khỏi móng ngựa nhưng ngựa rất đông, chúng chạy toán loạn không ngừng nên họ cũng không thoát khỏi cái chết.

Trần Nam nhìn quân Nam Hải hỗn loạn hài lòng, vận khinh công bay theo một hướng khác.

-----

Trong rừng sâu, Vũ Minh nhìn thấy khói lửa bốc lên từ quân địch vui mừng, nếu không phải đang mai phục thì hắn chắc chắn sẽ cười to. Một cơn gió lướt qua Trần Nam đã xuất hiện bên cạnh từ bao giờ.

Đây là lần đầu tiên Vũ Minh biết trên thế giới này còn có loại khinh công bay như gió, hắn vẫn luôn biết Trần Nam không đơn giản nhưng không ngờ lại lợi hại như vậy, e là tìm khắp thiên hạ này cũng không tìm được người có võ công lợi hại hơn hắn ta.

“ Thế nào rồi?” Trần Nam nhìn quanh hỏi.

“đã bố trí mai phục chỉ chờ quân địch vào.”Vũ Minh nhìn Trần Nam nói, trên khuôn mặt nghiêm túc.

“ ừ.’

Một đội quân đang tiến tới nên hai người im lặng quan sát tình hình. Chờ cho quân địch vào trong mai phục thì Trần Nam, Vũ Minh và vài vị tướng khác xông lên trước, tất cả binh lính cũng xông lên theo. Khắp nơi trần đầy hơi thở tử vong, máu tươi tạo thành các vũng lớn trên mặt đất, chỉ có tiếng hô và tiếng đao kiếm va vào nhau.

Mặt trăng dần dần lặn xuống thế chỗ cho mặt trời, mặt trời càng lên cao, nắng càng gắt.

Trận chiến đã đến hồi kết,thắng thua đã phân định rõ ràng. Quân Nam Hải bị mai phục đã bị diệt sạch còn quân Vân Bằng số binh lính tử cũng nhiều, xác chết nằm la liệt trên đất, những người còn sống mệt mỏi ngồi bệt xuống đất nghỉ ngơi.

Thật ra kế sách của Trần Nam rất đơn giản đó là cho người đóng giả quân lính chuyên đi thám thính tình hình của quân Nam Hải để báo cáo sai thời gian quân tiếp viện Vân Bằng quốc đến,sau đó thông báo cho quân tiếp viện gấp rút lên đường , lại kết hợp với toàn quân đang đóng trước cổng thành để tiêu diệt quân Nam Hải mai phục. Tuy nhiên số quân hai bên chênh lệch quá lớn, quân Nam Hải có những ba mươi vạn quân trong khi quân Vân Bằng chỉ có mười vạn quân tiếp viện và bốn vạn quân đang đóng cổng thành trong đó có nông dân còn lại.

Để bảo vệ thành chờ đến khi quân tiếp viện đến, mọi người đã chiến đấu hết sức mình.

Trần Nam dự tính quân Nam Hải sẽ mang đi khoảng hai mươi vạn quân đánh lén quân tiếp viện Vân Bằng, còn mười vạn quân còn lại sẽ tiến đánh cổng thành của Vân Bằng quốc.

Để chắc chắn trận đánh giành thắng lợi, chỉ có để lại một ngàn quân thủ thành, kế hoạch này rất nguy hiểm nhưng bắt buộc phải làm như vậy mới mong giành chiến thắng. Trần Nam quyết định đốt quân lương làm cho binh lính Nam Hải tụ tập dập lửa sau đó đổ dầu lên ngựa, châm lửa, đàn ngựa sẽ điên cuồng lao đi , quân lính sẽ hoảng hốt chạy nên không có thời gian đi đánh lén đánh lén doanh trại Vân Bằng quốc.

Không ngờ kế hoạch lại thành công ngoài dự kiến, quân Nam Hải đóng quân ở đất thung lũng, khi ngựa lao ra, quân lính chạy chậm lại đè lên nhau, dẫn đến người chết ngày càng nhiều.

-----

“ Ha ha, mọi người cạn ly.”  Vũ tướng quân giơ lên ly rượu mời các tướng sĩ. Ông không ngờ chiến thắng lại vang dội như vậy.Lấy mười bốn vạn quân đánh với ba mươi vạn quân địch, cũng nhờ kế sách của Trần Nam mà toàn quân Nam Hải đã bị diệt, ông chưa bao giờ đánh một trận chiến hay như lần này.

“ Cạn Ly” Mọi người cùng nâng chén lên chúc mừng.

Trần Nam ngồi trong góc yên lặng uống rượu, nàng không vui nổi, dù cho quân địch bị giết thì đó cũng là tính mạng của người dân, những người dân vô tội vì lợi ích chính trị mà hi sinh mạng sống của mình.

Sống trong thời đại hòa bình, Trần Nam căm ghét chiến tranh, căm ghét lạm sát người vô tội, nàng muốn về nhưng không biết làm cách nào để về, vì sao lại đưa nàng đến đây, nơi mà kẻ thắng làm vua, thua làm giặc, vua nắm trong tay tính mạng của toàn dân trên lãnh thổ của mình, những người dân vì gia đình mà tham gia chiến trường, mong muốn lập công có tiền có thể lấy vợ,nhiều người đã phải đánh đổi cả mạng sống của mình, chôn vùi thân xác nơi đất khách quê người một đi không trở lại. Còn nàng vì cái gì? Nàng cũng không biết nữa, không biết mình phải làm gì và nên đi đâu, chiến tranh đã kết thúc, mọi người sẽ về nhà của mình, nhà -nàng không về được, việc muốn làm cũng không có, lần đầu tiên nàng phát hiện mình không có mục tiêu, không có ước mơ.

Nhìn mọi người vui vẻ thảo luận, Trần Nam đứng dậy đi ra ngoài.

Vũ Minh đang uống rượu thấy Trần Nam đi ra ngoài anh cũng đi theo sau, nhìn bóng lưng màu tím đi trước, Trần Nam lúc nào cũng lạnh lùng, ít nói, luôn cự tuyệt người đến gần và rất ít khi bộc lộ cảm xúc của mình nhưng bây giờ trong lòng hắn có cảm giác Trần Nam đang cô đơn, rất tịch mịch khiến hắn hơi lo lắng nhưng cũng không đi theo nữa. Có một số chuyện, chỉ có người trong cuộc mới có thể quyết định được thôi.

Trần Nam đi mãi, đi mãi, cho đến khi đến sân luyện tập của binh sĩ, thấy hai tiểu đội Đạp Tuyết- Vô Ngân đang chăm chỉ luyện tập trong khi các binh lính khác đang uống rượu chúc mừng.

Nhìn những khuôn mặt dù mệt mỏi vẫn chăm chỉ tập, trí nhớ quay về thời thơ ấu, lúc đó, vì muốn giống như ông nội, giống phụ thân, trở thành quân nhân giúp ích cho tổ quốc, nàng đã luyện tập ngày hàng không ngừng nghỉ dù trên người toàn vết thương, vẫn chịu đựng, mỗi ngày mệt chết đi được vì có quá nhiều thứ để học, mỗi ngày lên giường là ngủ mê mệt nhưng bốn giờ sáng hôm sau vẫn dậy, ngày mưa cũng như ngày nắng, mọi người hâm mộ nàng tài giỏi nhưng để có sự thành công, nàng đã đổ ra rất nhiều mồ hôi, nước mắt và máu.

Nhìn những người trước mắt Trần Nam thấy được hình ảnh của mình năm xưa, để có một một tương lai tốt đẹp hơn, không ngừng cố gắng, không ngừng nỗ lực, có lẽ ông trời đưa nàng đến đây để làm cho họ sống tốt hơn. nàng nghĩ ước mơ của mình đã tìm được.

Nhìn về phía chân trời xa xa,Trần Nam cười, nụ cười phát ra từ tận đáy lòng.

Có một nhà thơ đã viết:
       Nếu là con chim, chiếc lá
   Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
       Lẽ nào vay mà không trả
   Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình.


/10

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status