Nghe nói có có một nhóm lớn dong binh và mạo hiểm giả ở trước cửa Quán rượu Dạ lai hương đánh nhau to, mà Dương Lăng lại vừa vào bên trong quán, Tạp Tây không dám chần chờ, mang theo đám võ sĩ hỏa tốc chạy đến, tiên phong đúng là Gia Lỗ Khắc dẫn theo dũng sĩ Dã man nhân.
-Đại nhân, có muốn hay không tách rời bọn họ ra .
Nhìn trận đại hỗn chiến quy mô chưa từng có, nhìn máu tươi đầy đất, Tạp Tây lớn tiếng hỏi. Dương Lăng còn không nói chuyện, tên táo bạo Gia Lỗ Khắc đã vung mạnh cái rìu lớn như bánh xe lên:
-Bọn cá noãn, giết hết tất cả bọn chúng đi.
Nhìn trận hỗn chiến thảm thiết, ngửi được mùi máu tươi nồng đậm, người khác e sợ tránh còn không kịp, mà Gia Lỗ Khắc đám dã man nhân cường hãn lại vô cùng phấn khích. Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày bọn họ đều mặc áo giáp nặng nề tuần tra theo một lộ tuyến cố định, đừng nói là cường đạo mà ngay cả một tên trộm con con cũng không thấy, quả thực là cực kỳ nhàm chán.
-Toàn quân đề phòng, không nên ra tay!
Dương Lăng sắc mặt nghiêm túc, hắn có một dự cảm rất không tốt, đánh hơi thấy một hồi âm mưu không ổn. Có lẽ, những ngày yên bình ngắn ngủi ở Duy Sâm Trấn lập tức sẽ trôi qua.
-Vâng, thuộc hạ hiểu!
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Dương Lăng, Tạp Tây hiểu được đây không phải là một cuộc ẩu đả dơn giản. Chỉ huy đám võ sĩ bố trí tốt trận hình trước mặt quán rượu, để tránh phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn.
-Mọi người không cần khẩn trương, chỉ cần các ngươi không lao ra, ta cam đoan sự an toàn của các ngươi
Nhìn đông đảo khách nhân sắc mặt tái nhợt bên trong quán rượu, Dương Lăng điềm tĩnh cười:
-Hôm nay, rượu toàn bộ đều miễn phí, ta mời khách. Các cô gái, mang rượu lên
Có lời cam đoan chắc chắn của Dương Lăng, lại nhìn đông đảo hộ vệ mặc áo giáp nặng nề ở bên ngoài, mọi người thở dài một hơi. Bình thường, chứng kiến đám Dã man nhân hình dáng xấu xa, bọn họ còn cười nhạo mấy câu sau lưng, nhưng bây giờ nhìn thấy cơ thể cao lớn cùng với chiến rìu lớn như bánh xe của bọn họ lại cảm giác được một sự an toàn trước đó chưa từng có.
Uống vào vài ngụm rượu mạnh, cảm giác khẩn trương của mọi người dần dần bình tĩnh lại. Cho dù không có Tạp Tây mang đến đông đảo hộ vệ, chỉ cần Dương Lăng ở đây, cho dù cho đám dong binh bên ngoài một ngàn cái mật hổ, bọn họ cũng không dám giết vào bên trong. Ở Duy Sâm Trấn, Dương Lăng chính là lá bùa hộ thân tốt nhất.
Cùng lúc đó, thấy trước cửa quán rượu xuất hiện một nhóm hộ vệ đằng đằng sát khí, hai bên không hề ham chiến, dưới sự chỉ huy của tên cầm đầu nhanh chóng tiêu tán. Tới nhanh, rút đi cũng nhanh, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng đâu cả.
-Hừ, Tạp Tây cho người dọn dẹp chiến trường, lau sạch các vết máu .
Sau khi hừ lạnh một tiếng, Dương Lăng nhanh chóng rời đi, tràng hỗn chiến này quá bất ngờ, phải nhanh chóng điều tra rõ ràng mọi chuyện bên trong.
Một ngày không lạnh giá mà đóng băng ba thước.
Trận hỗn chiến lớn như vậy đột nhiên xuất hiện, cho thấy rằng hai bên đều có chuẩn bị mà đến. Không nhanh chóng tra ra rõ ràng thực lực cùng mục đích tới Duy Sâm Trấn của bọn họ, chính mình sẽ cực kỳ bị động.
Sau khi trở lại Duy Sâm tòa thánh, Dương Lăng sai A Cổ Tô nhanh chóng tìm mưu sĩ Cổ Đức tới.
-Đại nhân, ngươi tìm ta ?
Dương Lăng đợi cả nửa ngày, Cổ Đức mới vội vã chạy tới, sắc mặt tối tăm, phảng phất như đã xảy ra đại sự
-Chỗ khai thác gỗ ở bên kia có người đào được mười mấy thi thể không đầu, ta vừa mới qua đó xem xét một chút tình huống
Mười mấy thi thể không đầu?
Dương Lăng kinh hãi, thật là một chuyện tiếp một chuyện xảy ra :
-Có xác định được thời gian tử vong và thân phận của người chết không?
-Căn cứ độ thối rữa của thi thể, thời gian tử vong hẳn là mấy ngày nay, nhưng còn chưa xác định được thân phận. Có người nói bọn họ là một mạo hiểm đội nhỏ đến từ Ban Đồ đế quốc, cũng có người nói bọn họ là một dong binh đoàn nhỏ đi lại bên trong Ban Đồ đế quốc
Cổ Đức lắc đầu, tra xét cả nửa ngày cũng không xác định được thân phận của người chết, trên thi thể không có một dấu hiệu nào cả. Chỗ chôn thi thể dám chắc không phải hiện trường, hung thủ kinh nghiệm rất phong phú, vô cùng tàn nhẫn, không để lại một dấu vết. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
-Hắc hắc, lại là Ban Đồ đế quốc.
Vô luận là Hoàng gia đại kiếm sư Ba Đế Tứ lúc trước hay là Tật phong dong binh đoàn sau này, Dương Lăng đều đối với Ban Đồ đế quốc sau lưng bọn họ không có ấn tượng tốt. Cổ Đức bị người hãm hại, điều tửu sư cũng bị làm cho có nhà mà không thể trở về, dường như chỉ cần liên quan đến Ban Đồ đế quốc thì hết thảy đều không có chuyện gì tốt.
-Hừ, Ban Đồ đế quốc đã mục nát đến tận gốc rồi.
Nói đến Ban Đồ đế quốc, Cổ Đức cắn răng nghiến răng. Vừa nghĩ đến lão tặc năm đó hãm hại mình, trong lòng lại dấy lên ngọn lửa căm thù.
-Cổ Đức, ngươi yên tâm, mọi thứ đã chuẩn bị tốt lắm, chúng ta ngay lập tức ra tay cứu người nhà của ngươi .
Thấy Cổ Đức nghiến răng cắn răng, Dương Lăng biết chình mình lại khơi lại chuyện thương tâm của hắn.
-Tạ ơn đại nhân .
Cổ Đức khom lưng cung kính hành một đại lễ.
Sau khi nâng dậy Cổ Đức, Dương Lăng trong lòng vừa động, nói :
-Được rồi, Cổ Đức có hay không từ trong miệng đoàn trưởng Tật phong dong binh đoàn Cơ Nỗ Duy Tư hỏi được cái gì?
-Không có, tên kia rất kín miệng, tự biết mình khó thoát khỏi cái chết, mặc kệ như thế nào cũng không có mở miệng Cổ Đức lắc đầu, tiếp theo nói :
-Tuy nhiên, dựa theo tin tức hồi bào, trong mơ hắn từng nói Duy Sâm lĩnh chủ gì đó, đồng thời, dong binh bị bắt làm tù binh phản ánh, trước khi tới Duy Sâm Trấn Cơ Nỗ Duy Tư thu được rất nhiều tinh tệ không rõ lai lịch, tựa hồ lần này đi tới Duy Sâm Trấn vì hoàn thành một nhiệm vụ bí mật nào đó.
-Ồ, nhiệm vụ bí mật ?
Dương Lăng nhíu mày :
-Đáng tiếc tin tức tình báo của chúng ta quá ít, đối mặt với dong binh cùng mạo hiểm giả tới ngày càng nhiều như thủy triều, tình thế phi thường bất lợi, càng ngày càng bị động.
Mập mờ, Dương Lăng có một loại trực giác, trận hỗn chiến với quy mô kích thước chưa từng có hôm nay có liên quan đến nhiệm vụ bí mật nào đó của Cơ Nỗ Duy Tư. Đáng tiếc năng lực thu thập tin tức tình báo còn quá kém, không có cách nào cung cấp được sự hỗ trợ mạnh mẽ.
-Đại nhân, trong đại lao vừa vặn có mấy người là chuyên gia tình báo, chỉ cần sử dụng Táng mạng chi tuyền hóa giải chất độc cho bọn họ, có lẽ ...
Nhìn Dương Lăng khẩn trương, Cổ Đức có chút chần chờ.
-Cổ Đức, việc này ngươi tự mình giải quyết, Nếu nửa bình Táng mạng chi tuyền lần trước không đủ, thì đến tìm ta
Dương Lăng hiểu được ý tứ của Cổ Đức, tiếp theo nói :
-Mặt khác, vô luận là sử dụng biện pháp gì, nhất định phải nhanh mở miệng Cơ Nỗ Duy Tư, moi được bí mật của hắn.
Sau khi dặn dò vài câu, Dương Lăng đi nhanh vào trong sân nơi mình ở. Đối mặt với hung hiểm không biết rõ, ngoại trừ tin tức tình bảo chuẩn xác, thì nhanh chóng đề ca thực lực mới là trọng yếu nhất. Cho dù không cách nào tiến giai, tận dụng thời gian luyện chế thêm vài đạo vu phù cũng không sai.
Trong khoảng thời gian này, dưới sự hấp dẫn của tinh tệ, mọi người mang đến không ít tinh hạch cùng ma thú máu huyết, hơn nữa thu hoạch của đại quân con nhện, cũng đủ cho hắn luyện chế thêm hơn một trăm đạo vu phù hộ thân.
Tiếp theo, trong vài ngày Dương Lăng chuyên tâm tu luyện, mọi người lục tục đào được một ít thi thể không đầu. Có đôi khi, thậm chí có người dân sáng sớm ngủ dậy liền phát hiện có người chết ở trước cửa hoặc vườn sau nhà mình.
Sau trận hỗn chiến hai bên không chết không ngớt trước cửa quán rượu, thỉnh thoảng còn phát sinh một số xung đột có lớn có nhỏ trước mặt mọi người . Còn bí mật xung đột thì càng gia tăng nhiều hơn.
Tình thế càng ngày càng khẩn trương, càng ngày càng ác liệt.
Đáp ứng yêu cầu của mọi người, Cổ Đức lại tăng cường lực lượng và phạm vi tuần tra của đội hộ vê, nhưng sau vài ngày yên tĩnh, vẫn thi thoảng phát hiện một thi thể không đầu. May mắn chính là, hai bên hỗn chiến tạm thời còn không ra tay đối với người dân bình thường, càng không dám gây sự ở địa bàn của Dương Lăng.
Gặp phải tình huống khẩn cấp, mọi người chỉ cần trốn vào lữ quán Hương cách lý lạp, tiệm bán binh khí ải nhân hoặc là Quán rượu Dạ lai hương, tuyệt đối không phải lo lắng mất mạng. Về phần Duy Sâm tòa thánh được đề phòng cẩn mật, càng không có tên nào không có mắt dám tìm tới cửa quấy rầy. Người có tiếng, cây có bóng, Dương Lăng đang tĩnh tâm tu luyện trở thành lá bùa hộ thân lớn nhất trong lòng mọi người.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
-Đại nhân, có muốn hay không tách rời bọn họ ra .
Nhìn trận đại hỗn chiến quy mô chưa từng có, nhìn máu tươi đầy đất, Tạp Tây lớn tiếng hỏi. Dương Lăng còn không nói chuyện, tên táo bạo Gia Lỗ Khắc đã vung mạnh cái rìu lớn như bánh xe lên:
-Bọn cá noãn, giết hết tất cả bọn chúng đi.
Nhìn trận hỗn chiến thảm thiết, ngửi được mùi máu tươi nồng đậm, người khác e sợ tránh còn không kịp, mà Gia Lỗ Khắc đám dã man nhân cường hãn lại vô cùng phấn khích. Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày bọn họ đều mặc áo giáp nặng nề tuần tra theo một lộ tuyến cố định, đừng nói là cường đạo mà ngay cả một tên trộm con con cũng không thấy, quả thực là cực kỳ nhàm chán.
-Toàn quân đề phòng, không nên ra tay!
Dương Lăng sắc mặt nghiêm túc, hắn có một dự cảm rất không tốt, đánh hơi thấy một hồi âm mưu không ổn. Có lẽ, những ngày yên bình ngắn ngủi ở Duy Sâm Trấn lập tức sẽ trôi qua.
-Vâng, thuộc hạ hiểu!
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Dương Lăng, Tạp Tây hiểu được đây không phải là một cuộc ẩu đả dơn giản. Chỉ huy đám võ sĩ bố trí tốt trận hình trước mặt quán rượu, để tránh phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn.
-Mọi người không cần khẩn trương, chỉ cần các ngươi không lao ra, ta cam đoan sự an toàn của các ngươi
Nhìn đông đảo khách nhân sắc mặt tái nhợt bên trong quán rượu, Dương Lăng điềm tĩnh cười:
-Hôm nay, rượu toàn bộ đều miễn phí, ta mời khách. Các cô gái, mang rượu lên
Có lời cam đoan chắc chắn của Dương Lăng, lại nhìn đông đảo hộ vệ mặc áo giáp nặng nề ở bên ngoài, mọi người thở dài một hơi. Bình thường, chứng kiến đám Dã man nhân hình dáng xấu xa, bọn họ còn cười nhạo mấy câu sau lưng, nhưng bây giờ nhìn thấy cơ thể cao lớn cùng với chiến rìu lớn như bánh xe của bọn họ lại cảm giác được một sự an toàn trước đó chưa từng có.
Uống vào vài ngụm rượu mạnh, cảm giác khẩn trương của mọi người dần dần bình tĩnh lại. Cho dù không có Tạp Tây mang đến đông đảo hộ vệ, chỉ cần Dương Lăng ở đây, cho dù cho đám dong binh bên ngoài một ngàn cái mật hổ, bọn họ cũng không dám giết vào bên trong. Ở Duy Sâm Trấn, Dương Lăng chính là lá bùa hộ thân tốt nhất.
Cùng lúc đó, thấy trước cửa quán rượu xuất hiện một nhóm hộ vệ đằng đằng sát khí, hai bên không hề ham chiến, dưới sự chỉ huy của tên cầm đầu nhanh chóng tiêu tán. Tới nhanh, rút đi cũng nhanh, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng đâu cả.
-Hừ, Tạp Tây cho người dọn dẹp chiến trường, lau sạch các vết máu .
Sau khi hừ lạnh một tiếng, Dương Lăng nhanh chóng rời đi, tràng hỗn chiến này quá bất ngờ, phải nhanh chóng điều tra rõ ràng mọi chuyện bên trong.
Một ngày không lạnh giá mà đóng băng ba thước.
Trận hỗn chiến lớn như vậy đột nhiên xuất hiện, cho thấy rằng hai bên đều có chuẩn bị mà đến. Không nhanh chóng tra ra rõ ràng thực lực cùng mục đích tới Duy Sâm Trấn của bọn họ, chính mình sẽ cực kỳ bị động.
Sau khi trở lại Duy Sâm tòa thánh, Dương Lăng sai A Cổ Tô nhanh chóng tìm mưu sĩ Cổ Đức tới.
-Đại nhân, ngươi tìm ta ?
Dương Lăng đợi cả nửa ngày, Cổ Đức mới vội vã chạy tới, sắc mặt tối tăm, phảng phất như đã xảy ra đại sự
-Chỗ khai thác gỗ ở bên kia có người đào được mười mấy thi thể không đầu, ta vừa mới qua đó xem xét một chút tình huống
Mười mấy thi thể không đầu?
Dương Lăng kinh hãi, thật là một chuyện tiếp một chuyện xảy ra :
-Có xác định được thời gian tử vong và thân phận của người chết không?
-Căn cứ độ thối rữa của thi thể, thời gian tử vong hẳn là mấy ngày nay, nhưng còn chưa xác định được thân phận. Có người nói bọn họ là một mạo hiểm đội nhỏ đến từ Ban Đồ đế quốc, cũng có người nói bọn họ là một dong binh đoàn nhỏ đi lại bên trong Ban Đồ đế quốc
Cổ Đức lắc đầu, tra xét cả nửa ngày cũng không xác định được thân phận của người chết, trên thi thể không có một dấu hiệu nào cả. Chỗ chôn thi thể dám chắc không phải hiện trường, hung thủ kinh nghiệm rất phong phú, vô cùng tàn nhẫn, không để lại một dấu vết. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
-Hắc hắc, lại là Ban Đồ đế quốc.
Vô luận là Hoàng gia đại kiếm sư Ba Đế Tứ lúc trước hay là Tật phong dong binh đoàn sau này, Dương Lăng đều đối với Ban Đồ đế quốc sau lưng bọn họ không có ấn tượng tốt. Cổ Đức bị người hãm hại, điều tửu sư cũng bị làm cho có nhà mà không thể trở về, dường như chỉ cần liên quan đến Ban Đồ đế quốc thì hết thảy đều không có chuyện gì tốt.
-Hừ, Ban Đồ đế quốc đã mục nát đến tận gốc rồi.
Nói đến Ban Đồ đế quốc, Cổ Đức cắn răng nghiến răng. Vừa nghĩ đến lão tặc năm đó hãm hại mình, trong lòng lại dấy lên ngọn lửa căm thù.
-Cổ Đức, ngươi yên tâm, mọi thứ đã chuẩn bị tốt lắm, chúng ta ngay lập tức ra tay cứu người nhà của ngươi .
Thấy Cổ Đức nghiến răng cắn răng, Dương Lăng biết chình mình lại khơi lại chuyện thương tâm của hắn.
-Tạ ơn đại nhân .
Cổ Đức khom lưng cung kính hành một đại lễ.
Sau khi nâng dậy Cổ Đức, Dương Lăng trong lòng vừa động, nói :
-Được rồi, Cổ Đức có hay không từ trong miệng đoàn trưởng Tật phong dong binh đoàn Cơ Nỗ Duy Tư hỏi được cái gì?
-Không có, tên kia rất kín miệng, tự biết mình khó thoát khỏi cái chết, mặc kệ như thế nào cũng không có mở miệng Cổ Đức lắc đầu, tiếp theo nói :
-Tuy nhiên, dựa theo tin tức hồi bào, trong mơ hắn từng nói Duy Sâm lĩnh chủ gì đó, đồng thời, dong binh bị bắt làm tù binh phản ánh, trước khi tới Duy Sâm Trấn Cơ Nỗ Duy Tư thu được rất nhiều tinh tệ không rõ lai lịch, tựa hồ lần này đi tới Duy Sâm Trấn vì hoàn thành một nhiệm vụ bí mật nào đó.
-Ồ, nhiệm vụ bí mật ?
Dương Lăng nhíu mày :
-Đáng tiếc tin tức tình báo của chúng ta quá ít, đối mặt với dong binh cùng mạo hiểm giả tới ngày càng nhiều như thủy triều, tình thế phi thường bất lợi, càng ngày càng bị động.
Mập mờ, Dương Lăng có một loại trực giác, trận hỗn chiến với quy mô kích thước chưa từng có hôm nay có liên quan đến nhiệm vụ bí mật nào đó của Cơ Nỗ Duy Tư. Đáng tiếc năng lực thu thập tin tức tình báo còn quá kém, không có cách nào cung cấp được sự hỗ trợ mạnh mẽ.
-Đại nhân, trong đại lao vừa vặn có mấy người là chuyên gia tình báo, chỉ cần sử dụng Táng mạng chi tuyền hóa giải chất độc cho bọn họ, có lẽ ...
Nhìn Dương Lăng khẩn trương, Cổ Đức có chút chần chờ.
-Cổ Đức, việc này ngươi tự mình giải quyết, Nếu nửa bình Táng mạng chi tuyền lần trước không đủ, thì đến tìm ta
Dương Lăng hiểu được ý tứ của Cổ Đức, tiếp theo nói :
-Mặt khác, vô luận là sử dụng biện pháp gì, nhất định phải nhanh mở miệng Cơ Nỗ Duy Tư, moi được bí mật của hắn.
Sau khi dặn dò vài câu, Dương Lăng đi nhanh vào trong sân nơi mình ở. Đối mặt với hung hiểm không biết rõ, ngoại trừ tin tức tình bảo chuẩn xác, thì nhanh chóng đề ca thực lực mới là trọng yếu nhất. Cho dù không cách nào tiến giai, tận dụng thời gian luyện chế thêm vài đạo vu phù cũng không sai.
Trong khoảng thời gian này, dưới sự hấp dẫn của tinh tệ, mọi người mang đến không ít tinh hạch cùng ma thú máu huyết, hơn nữa thu hoạch của đại quân con nhện, cũng đủ cho hắn luyện chế thêm hơn một trăm đạo vu phù hộ thân.
Tiếp theo, trong vài ngày Dương Lăng chuyên tâm tu luyện, mọi người lục tục đào được một ít thi thể không đầu. Có đôi khi, thậm chí có người dân sáng sớm ngủ dậy liền phát hiện có người chết ở trước cửa hoặc vườn sau nhà mình.
Sau trận hỗn chiến hai bên không chết không ngớt trước cửa quán rượu, thỉnh thoảng còn phát sinh một số xung đột có lớn có nhỏ trước mặt mọi người . Còn bí mật xung đột thì càng gia tăng nhiều hơn.
Tình thế càng ngày càng khẩn trương, càng ngày càng ác liệt.
Đáp ứng yêu cầu của mọi người, Cổ Đức lại tăng cường lực lượng và phạm vi tuần tra của đội hộ vê, nhưng sau vài ngày yên tĩnh, vẫn thi thoảng phát hiện một thi thể không đầu. May mắn chính là, hai bên hỗn chiến tạm thời còn không ra tay đối với người dân bình thường, càng không dám gây sự ở địa bàn của Dương Lăng.
Gặp phải tình huống khẩn cấp, mọi người chỉ cần trốn vào lữ quán Hương cách lý lạp, tiệm bán binh khí ải nhân hoặc là Quán rượu Dạ lai hương, tuyệt đối không phải lo lắng mất mạng. Về phần Duy Sâm tòa thánh được đề phòng cẩn mật, càng không có tên nào không có mắt dám tìm tới cửa quấy rầy. Người có tiếng, cây có bóng, Dương Lăng đang tĩnh tâm tu luyện trở thành lá bùa hộ thân lớn nhất trong lòng mọi người.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
/832
|