Lý Á Nạp quần đảo là danh xưng chung của hơn trăm hòn đảo, bởi vì ở gần Mã Lý Á Nạp nên rất nổi tiếng. Tương truyền rất lâu trước kia, từng có ngư dân định cư ở trên đảo. Dần dần, người càng ngày càng nhiều, tự phát hình thành một đảo quốc có hơn mười vạn dân. Đáng tiếc, năm tháng huy hoàng đã bị Hải Tộc phá hủy trong trận Hải Lục đại chiến.
Năm ngàn năm trước, Giáo Đình có vô số tín đồ và đông đảo cường giả, thực lực bành trướng rất nhanh. Dã tâm bộc phát, liền muốn truyền bá tín ngưỡng với Hải tộc, phái ra rất nhiều Truyền giáo sĩ giỏi thủy tính ra biển truyền giáo. Vừa đe dọa cả dụ dỗ, thậm chí lấy danh nghĩa xử tử Dị giáo đồ đồ sát không ít Hải tộc, ý đồ giết một dọa trăm, dùng cách truyền giáo dã man nhất trên lục địa.
Thái Luân đại lục rất lớn, nhưng so sánh với Đại dương mênh mông thì diện tích nhỏ hơn rất nhiều lần. Nói về dân cư, cho dù tính tất cả các chủng tộc trí tuệ như là Loài người, Tinh linh, Bán thú nhân và Ải nhân cũng không bằng Hải Tộc.
Vốn, Hải Tộc đã hy vọng chuyển vào định cư trên lục địa, tham muốn điều kiện tự nhiên ưu việt của lục địa. Cách truyền giáo dã man của Giáo Đình khiến cho rất nhiều Hải Tộc phẫn nộ, vừa vặn để cho Thống lĩnh Hải Tộc một cái cớ. Vì vậy, khiến cho Hải Lục đại chiến bộc phát lần đầu tiên, sự kịch liệt của cuộc chiến nằm ngoài sự tưởng tượng của hai bên.
Vừa mới bắt đầu, Giáo Đình chỉ huy liên quân loài người chiến đấu với Hải Tộc . Sau này, theo từng bước tiến của Hải Tộc, các chúng tộc trí tuệ ở Đại lục như Bán thú nhân và Thú nhân cũng bị cuốn vào trận chiến. Sau khi Lưỡng bại câu thương, thực lực của Giáo Đình giảm mạnh, không thể không rút lui về Đại lục, từ đó về sau rốt cuộc không đề cập đến việc truyền giáo với Hải Tộc nữa. Vô số Thần miếu bị phá hủy, lực lượng tinh duệ hầu như chết hết, Hải Tộc cũng phải trở lại Đại dương. Đại chiến mặc dù chấm dứt, nhưng từ đó về sau, Hải tộc vô cùng thù ghét các chủng tộc trí tuệ ở Đại lục, không hề có trao đổi gì với nhau cả.
Đem đám Giác Ưng đã thuần hóa giao cho A Tư Na Ma để hắn tổ chức một đội quân Giác Ưng Thú, Dương Lăng hoặc là ở trong thuyền tĩnh tâm tu luyện, hoặc là tiến vào trong Không gian Vu tháp đối chiến với Hắc Long vương, tăng cường năng lực cận chiến của mình. Từ Hắc Long có tài cận chiến nổi tiếng trên Đại lục, học được không ít kỹ xảo thực dụng. Trong hoàn cảnh không mặc Băng phong Vương tọa, hắn có thể đánh ngang tay với Hắc Long vương không thi triển Long vực. Hắc Long vương không có cách nào đột phá Hộ thể vu lực cường đại của hắn, móng vuốt sắc bén khó có thể là thân thể mạnh mẽ của hắn bị trọng thương, mà hắn cũng không thể khiến Hắc Long vương trên người mọc đầy lân giáp màu đen bị trọng thương được. Nếu không bị một kích trí mạng, thì vết thương trên người Hắc Long vương có thể nhanh chóng khôi phục. Tác dụng siêu cường của Ngàn năm Mộc Long tinh, khiến cho Phi Long vương Sắc Lôi Tư đang ở một bên xem cuộc chiến cũng không cầm được nước miếng chảy ròng ròng.
Khi Hắc Long vương thi triển Long vực, Dương Lăng nếu không cần vu thuật công kích Linh hồn, thì chỉ dựa vào năng lực cận chiến không thể nào là đối thủ, cho dù thi triển Băng Phong lĩnh vực cũng kém một bậc. Băng phong khôi giáp có thể ngăn cản cự trảo sắc bén của Hắc Long vương, nhưng không đỡ được đòn nặng nề. Ở bên trong Long vực, tốc độ và lực lượng của Hắc Long vương tăng lên vài lần, hắn liên tục ra các đòn nghiêm trọng như tia chớp. Ngay cả Sao thiết cứng rắn nhất cũng có thể phá tan, thân thể Dương Lăng cho dù mạnh mẽ hơn nữa cũng không dám trực tiếp đón đỡ. Tuy nhiên, mặc dù tạm thời ở phương diện cận chiến thua kém một bậc, nhưng Dương Lăng không quá quan tâm. Long vực của Hắc Long vương tiến giai rất khó khăn, nhưng hắn thì khác, sau khi hấp thu đủ Năng lượng thì tốc độ tiến bộ rất kinh người.
Chỉ cần tiến giai đến Cao cấp thần vu hoặc là phát huy uy lực của Băng phong Vương tọa hơn nữa, thì thân thể và lực lượng của mình sẽ được cường hóa thêm, năng lực cận chiến sẽ tự nhiên tăng lên. Huống chi, cái quan trọng nhất đối với hắn không phải là cận chiến mà là kiểm soát lực lượng Linh hồn. Mục tiêu của hắn không phải là Hắc Long vương, cũng không phải Đại trưởng lão Pháp Ân mà là Tinh linh Đại Tế Ti và Kiếm Thần, các cường giả thần giai thần bí.
Tĩnh tâm tu luyện, thời gian trôi qua rất nhanh, hơn hai ngày sau, Thuyền đội đã đến gần Mã Lý Á Nạp quần đảo.
"Đại nhân, do thám bắt được hai tên Hải đạo, Đại nhân" Ngày hôm đó, Dương Lăng vừa chuẩn bị vào Không gian Vu tháp tu luyện, thì thị vệ Áo Lan Đa đã đi nhanh đến, sắc mặt rất vui vẻ. Cẩu đầu nhân mặc dù biết bơi, nhưng so sánh với Tượng Quy nhân hoặc là Oa nhân thì hơn kém nhau như trời và vực vậy. Bởi vậy lúc mới ra khơi, Áo Lan Đa thiếu chút nữa ngay cả ruột non cũng nôn ra, cũng may vài ngày qua đi cũng từ từ thích ứng được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
"Tốt, đi trước dẫn đường, đi"
Ra lệnh cho Áo Lan Đa dẫn đường, Dương Lăng rất nhanh đuổi kịp. Trước kia trong lúc đọc sách, hắn đã xem không ít phim ảnh về Hải đạo, cảm giác rất là thần bí. Không rõ tại sao đi đến thế giới này, hắn muốn xem Hải đạo ở thế giới này có gì khác hay không.
Trên boong tàu có trói hai tên Hải đạo người đầy vết máu, tên nào cũng không còn sức lực, đánh cho đến độ mặt mũi biến dạng, xem ra, đã chịu không ít đau khổ. A Tư Na Ma, Thi vu vương và Tác Phỉ Á đã sớm đến xem, Tiểu ma nữ An Ny càng đến hiện trường sớm nhất, con mắt to tròn trợn trừng nhìn hai tên Hải đọa, không biết đang nghĩ ra âm mưu quỷ quái gì đây.
"Đại nhân, từ trên người bọn họ lấy được hai khối Khô Lâu lệnh bài, giống như lệnh bài của đám Hải đạo tập kích Duy Sâm tòa thành rơi lại" Một tên tiểu thống lĩnh phụ trách thẩm vấn thông báo tình huống với Dương Lăng, cắn chặt răng nói tiếp: "Tuy nhiên hai tên đáng chết này kiểu gì cũng không nói ra thân phận của bọn hắn, không lộ ra tình huống gì"
Có chết cũng không mở miệng?
Nhìn hai tên Hải đạo người đầy vết máu, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng. Lần này xuất hải có một nguyên nhân quan trọng đó là tiêu diệt Hải đạo của cha Y Thước Á, khó khăn lắm mới tìm được đầu mối, sao có thể bỏ qua dễ dàng được. Hai tên Hải đạo mặc dù người đầy vết máu, nhưng thân thể cường tráng, mắt lộ hung quang, vừa nhìn đã biết là đám không sợ chết. Tuy nhiên, đừng nói là một tên không để ý sống chết, mà chính là một người điên, thậm chí là người chết, Dương Lăng cũng có biện pháp lấy được tin tức.
Theo Vu lực và Tinh thần lực tăng trưởng, hắn cảm giác Luyện Hồn Thuật đã tiến một bước mới, hai tên Hải đạo nếu đã muốn chết, hắn cũng không ngại để cho bọn hắn nếm cảm giác Phệ hồn thống khổ đến thế nào.
"Nói nói ra thân phận và chuyện các ngươi biết, ta cho các ngươi 1 ân huệ, nếu không" Nhìn hai tên Hải đạo có chết cũng không nói, Dương Lăng lạnh lùng cười.
Thị vệ Áo Lan Đa ở bên cạnh hiểu ý, một cước dẫm lên ngón tay một tên Hải đạo dùng sức chà đạp. Trong nháy mắt, tên này quyết ngậm chặt miệng, mồ hôi chảy ròng, cả người run run. Tuy nhiên, bất kể Áo Lan Đa dùng sức thế nào, cũng cố nén không khai, chỉ hừ lạnh hai tiếng. Xem ra không phải nhân vật bình thường chút nào.
Có lẽ, đám do thám vô ý bắt được hai con cá béo. Nếu không, nếu mỗi một tên Hải đạo đều hung ác và ương ngạnh đến vậy, thì các cảng khẩu ở thành phố lớn trên Thái Luân đại lục đã là địa bàn của bọn hắn lâu rồi.
"Sách sách, không sai, có tính cách, ta thích" Nhìn tên Hải đạo ương ngạnh, Dương Lăng lạnh lùng cười, triệu con Cự mãng kim sắc đang trị thương ở trong Không gian Vu tháp ra: "Đây là một con sâu bọ mấy ngày hôm trước ta bắt được, vài ngày nay chưa được ăn gì, ta rất tò mò, nó rốt cuộc ăn như thế nào?"
"Ăn thế nào?"
Nghe Dương Lăng nói như vậy, lại nhìn con Cự mãng đang từ từ bò đến tên Hải đạo, mọi người không cần nhiều lời cũng hiểu sắp tới sẽ phát sinh chuyện gì. Tiểu ma nữ An Ny trời không sợ đất không sợ hét lên một tiếng chói tai, rồi trốn vào phía sau Bối Cách nhĩ trưởng lão không nhúc nhích.
"Dương đại ca.."
Tác Phỉ Á vốn muốn khuyên Dương Lăng dừng tay, nhưng nghĩ lại bộ dáng kiêu ngạo của Y Thước Á khi đồ sát bộ lạc mình lúc trước, nghĩ đến người dân vô tội chết trong tay cha hắn, nên không nói thêm gì nữa. Giống như An Na không dám nhìn quay đầu sang một bên. Ở Tinh linh vương đình, ngoại trừ được Tinh Linh Đại tế ti tẩy lễ, nàng còn nhìn thấy rất nhiều lịch sử không dám nhìn.
"Hắc hắc, ta cũng rất tò mò muốn biết loài mãng xà này một phát nuốt cả con mồi hay là chậm rãi từng bước từng bước cắn xé rồi chầm chậm nuốt xuống?" Nhìn khuôn mặt tái xám của 2 gã hải đạo, Thi vu vương đứng bên cạnh không quên đổ thêm dầu vào lửa.
"Ta dám cá là một miếng nuốt chửng".
"Không, ta đã du ngoạn nhiều năm, đã nghe dũng sĩ kể lại Hắc mạn ba cự mãng thường nuốt con mồi vào, khi trở về hang mới nhả ra rồi chậm rãi nhấm nháp".
"Phải, phải a, ta cũng được nghe có những ngư dân không may mắn bị nuốt vào bụng cự mãng một đêm, hôm sau khi bị nhè ra vẫn còn giãy dụa lớn tiếng kêu cứu".
Sau lưng Thi vu vương, bọn lính ngươi 1 câu, ta 1 câu nhất thời làm 2 tên hải đạo kinh hồn vỡ mật
Thái Luân Đại lục có bờ biển dài, không biết có bao nhiêu bộ tộc bản địa sinh sống. Ở vài nơi vẫn còn những câu chuyện truyền miệng của binh lính. Làm 1 gã hải đạo quanh năm lưu lãng, 2 tên này cũng đã nghe những lời đồn tương tự. Nhìn kim sắc cự mãng đang lởn vởn bên cạnh, nhìn đầu rắn hồng hồng đang uốn éo, và cái miệng đỏ lòm như chậu máu, cả 2 mặt cắt không còn giọt máu, cả người run rẩy, cơ hồ hồn phi phách tán.
Tê.
Mọi người xung quanh hoảng sợ nhìn kim sắc cự mãng dưới sự chỉ hủy của Dương Lăng hô 1 tiếng hướng đến chân của 1 gã hải đạo trực tiếp cắn 1 phát rồi nuốt vào bên trong xà hầu
"A……a"
Nhìn xuyên qua kẽ tay thấy 1 trường rùng rợn như vậy tiểu ma nữ An Ny không kìm được tiếng thét chói tai, lập tức dựa sát vào người Bối Cách trưởng lão. Tên hải đạo may mắn còn lại hoảng sợ đến nổi đáy quần ướt 1 vũng, xú khí nồng nặc. Cho dù tinh thần có cứng cỏi đến dường nào nhưng nhìn từng bộ phận trên thân thể, từng chút từng chút một, không ai muốn mình cũng thụ hưởng cái cảm giác kinh khủng đó
"Đại nhân, ta nói, ta nói"
Hơn một nữa người bị cự mãng nuốt vào, cảm thấy sắp trôi tuột vào yết hầu của cự mãng. Tên hải đạo mặt xanh không còn chút máu không còn chịu đựng được gào thét xin tha, chẳng cần hỏi cũng tự động khai tất tần từ cha sinh mẹ đẻ đến cả cuộc hành trình bí mật này. Hắn không sợ chết nhưng chết kiểu này thật sự quá khủng khiếp.
Nguyên lai, đây là 2 gã thân vệ của Độc Nhãn Long. Lần này, hải đạo bắt được tuyệt sắc mỹ nữ nên chúng đến để đưa về căn cứ bí mật, đồng thời thông báo hải đạo phụ cận sau 1 tháng nữa tập trung quanh đảo A Cổ Khắc Tư .
Năm ngàn năm trước, Giáo Đình có vô số tín đồ và đông đảo cường giả, thực lực bành trướng rất nhanh. Dã tâm bộc phát, liền muốn truyền bá tín ngưỡng với Hải tộc, phái ra rất nhiều Truyền giáo sĩ giỏi thủy tính ra biển truyền giáo. Vừa đe dọa cả dụ dỗ, thậm chí lấy danh nghĩa xử tử Dị giáo đồ đồ sát không ít Hải tộc, ý đồ giết một dọa trăm, dùng cách truyền giáo dã man nhất trên lục địa.
Thái Luân đại lục rất lớn, nhưng so sánh với Đại dương mênh mông thì diện tích nhỏ hơn rất nhiều lần. Nói về dân cư, cho dù tính tất cả các chủng tộc trí tuệ như là Loài người, Tinh linh, Bán thú nhân và Ải nhân cũng không bằng Hải Tộc.
Vốn, Hải Tộc đã hy vọng chuyển vào định cư trên lục địa, tham muốn điều kiện tự nhiên ưu việt của lục địa. Cách truyền giáo dã man của Giáo Đình khiến cho rất nhiều Hải Tộc phẫn nộ, vừa vặn để cho Thống lĩnh Hải Tộc một cái cớ. Vì vậy, khiến cho Hải Lục đại chiến bộc phát lần đầu tiên, sự kịch liệt của cuộc chiến nằm ngoài sự tưởng tượng của hai bên.
Vừa mới bắt đầu, Giáo Đình chỉ huy liên quân loài người chiến đấu với Hải Tộc . Sau này, theo từng bước tiến của Hải Tộc, các chúng tộc trí tuệ ở Đại lục như Bán thú nhân và Thú nhân cũng bị cuốn vào trận chiến. Sau khi Lưỡng bại câu thương, thực lực của Giáo Đình giảm mạnh, không thể không rút lui về Đại lục, từ đó về sau rốt cuộc không đề cập đến việc truyền giáo với Hải Tộc nữa. Vô số Thần miếu bị phá hủy, lực lượng tinh duệ hầu như chết hết, Hải Tộc cũng phải trở lại Đại dương. Đại chiến mặc dù chấm dứt, nhưng từ đó về sau, Hải tộc vô cùng thù ghét các chủng tộc trí tuệ ở Đại lục, không hề có trao đổi gì với nhau cả.
Đem đám Giác Ưng đã thuần hóa giao cho A Tư Na Ma để hắn tổ chức một đội quân Giác Ưng Thú, Dương Lăng hoặc là ở trong thuyền tĩnh tâm tu luyện, hoặc là tiến vào trong Không gian Vu tháp đối chiến với Hắc Long vương, tăng cường năng lực cận chiến của mình. Từ Hắc Long có tài cận chiến nổi tiếng trên Đại lục, học được không ít kỹ xảo thực dụng. Trong hoàn cảnh không mặc Băng phong Vương tọa, hắn có thể đánh ngang tay với Hắc Long vương không thi triển Long vực. Hắc Long vương không có cách nào đột phá Hộ thể vu lực cường đại của hắn, móng vuốt sắc bén khó có thể là thân thể mạnh mẽ của hắn bị trọng thương, mà hắn cũng không thể khiến Hắc Long vương trên người mọc đầy lân giáp màu đen bị trọng thương được. Nếu không bị một kích trí mạng, thì vết thương trên người Hắc Long vương có thể nhanh chóng khôi phục. Tác dụng siêu cường của Ngàn năm Mộc Long tinh, khiến cho Phi Long vương Sắc Lôi Tư đang ở một bên xem cuộc chiến cũng không cầm được nước miếng chảy ròng ròng.
Khi Hắc Long vương thi triển Long vực, Dương Lăng nếu không cần vu thuật công kích Linh hồn, thì chỉ dựa vào năng lực cận chiến không thể nào là đối thủ, cho dù thi triển Băng Phong lĩnh vực cũng kém một bậc. Băng phong khôi giáp có thể ngăn cản cự trảo sắc bén của Hắc Long vương, nhưng không đỡ được đòn nặng nề. Ở bên trong Long vực, tốc độ và lực lượng của Hắc Long vương tăng lên vài lần, hắn liên tục ra các đòn nghiêm trọng như tia chớp. Ngay cả Sao thiết cứng rắn nhất cũng có thể phá tan, thân thể Dương Lăng cho dù mạnh mẽ hơn nữa cũng không dám trực tiếp đón đỡ. Tuy nhiên, mặc dù tạm thời ở phương diện cận chiến thua kém một bậc, nhưng Dương Lăng không quá quan tâm. Long vực của Hắc Long vương tiến giai rất khó khăn, nhưng hắn thì khác, sau khi hấp thu đủ Năng lượng thì tốc độ tiến bộ rất kinh người.
Chỉ cần tiến giai đến Cao cấp thần vu hoặc là phát huy uy lực của Băng phong Vương tọa hơn nữa, thì thân thể và lực lượng của mình sẽ được cường hóa thêm, năng lực cận chiến sẽ tự nhiên tăng lên. Huống chi, cái quan trọng nhất đối với hắn không phải là cận chiến mà là kiểm soát lực lượng Linh hồn. Mục tiêu của hắn không phải là Hắc Long vương, cũng không phải Đại trưởng lão Pháp Ân mà là Tinh linh Đại Tế Ti và Kiếm Thần, các cường giả thần giai thần bí.
Tĩnh tâm tu luyện, thời gian trôi qua rất nhanh, hơn hai ngày sau, Thuyền đội đã đến gần Mã Lý Á Nạp quần đảo.
"Đại nhân, do thám bắt được hai tên Hải đạo, Đại nhân" Ngày hôm đó, Dương Lăng vừa chuẩn bị vào Không gian Vu tháp tu luyện, thì thị vệ Áo Lan Đa đã đi nhanh đến, sắc mặt rất vui vẻ. Cẩu đầu nhân mặc dù biết bơi, nhưng so sánh với Tượng Quy nhân hoặc là Oa nhân thì hơn kém nhau như trời và vực vậy. Bởi vậy lúc mới ra khơi, Áo Lan Đa thiếu chút nữa ngay cả ruột non cũng nôn ra, cũng may vài ngày qua đi cũng từ từ thích ứng được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
"Tốt, đi trước dẫn đường, đi"
Ra lệnh cho Áo Lan Đa dẫn đường, Dương Lăng rất nhanh đuổi kịp. Trước kia trong lúc đọc sách, hắn đã xem không ít phim ảnh về Hải đạo, cảm giác rất là thần bí. Không rõ tại sao đi đến thế giới này, hắn muốn xem Hải đạo ở thế giới này có gì khác hay không.
Trên boong tàu có trói hai tên Hải đạo người đầy vết máu, tên nào cũng không còn sức lực, đánh cho đến độ mặt mũi biến dạng, xem ra, đã chịu không ít đau khổ. A Tư Na Ma, Thi vu vương và Tác Phỉ Á đã sớm đến xem, Tiểu ma nữ An Ny càng đến hiện trường sớm nhất, con mắt to tròn trợn trừng nhìn hai tên Hải đọa, không biết đang nghĩ ra âm mưu quỷ quái gì đây.
"Đại nhân, từ trên người bọn họ lấy được hai khối Khô Lâu lệnh bài, giống như lệnh bài của đám Hải đạo tập kích Duy Sâm tòa thành rơi lại" Một tên tiểu thống lĩnh phụ trách thẩm vấn thông báo tình huống với Dương Lăng, cắn chặt răng nói tiếp: "Tuy nhiên hai tên đáng chết này kiểu gì cũng không nói ra thân phận của bọn hắn, không lộ ra tình huống gì"
Có chết cũng không mở miệng?
Nhìn hai tên Hải đạo người đầy vết máu, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng. Lần này xuất hải có một nguyên nhân quan trọng đó là tiêu diệt Hải đạo của cha Y Thước Á, khó khăn lắm mới tìm được đầu mối, sao có thể bỏ qua dễ dàng được. Hai tên Hải đạo mặc dù người đầy vết máu, nhưng thân thể cường tráng, mắt lộ hung quang, vừa nhìn đã biết là đám không sợ chết. Tuy nhiên, đừng nói là một tên không để ý sống chết, mà chính là một người điên, thậm chí là người chết, Dương Lăng cũng có biện pháp lấy được tin tức.
Theo Vu lực và Tinh thần lực tăng trưởng, hắn cảm giác Luyện Hồn Thuật đã tiến một bước mới, hai tên Hải đạo nếu đã muốn chết, hắn cũng không ngại để cho bọn hắn nếm cảm giác Phệ hồn thống khổ đến thế nào.
"Nói nói ra thân phận và chuyện các ngươi biết, ta cho các ngươi 1 ân huệ, nếu không" Nhìn hai tên Hải đạo có chết cũng không nói, Dương Lăng lạnh lùng cười.
Thị vệ Áo Lan Đa ở bên cạnh hiểu ý, một cước dẫm lên ngón tay một tên Hải đạo dùng sức chà đạp. Trong nháy mắt, tên này quyết ngậm chặt miệng, mồ hôi chảy ròng, cả người run run. Tuy nhiên, bất kể Áo Lan Đa dùng sức thế nào, cũng cố nén không khai, chỉ hừ lạnh hai tiếng. Xem ra không phải nhân vật bình thường chút nào.
Có lẽ, đám do thám vô ý bắt được hai con cá béo. Nếu không, nếu mỗi một tên Hải đạo đều hung ác và ương ngạnh đến vậy, thì các cảng khẩu ở thành phố lớn trên Thái Luân đại lục đã là địa bàn của bọn hắn lâu rồi.
"Sách sách, không sai, có tính cách, ta thích" Nhìn tên Hải đạo ương ngạnh, Dương Lăng lạnh lùng cười, triệu con Cự mãng kim sắc đang trị thương ở trong Không gian Vu tháp ra: "Đây là một con sâu bọ mấy ngày hôm trước ta bắt được, vài ngày nay chưa được ăn gì, ta rất tò mò, nó rốt cuộc ăn như thế nào?"
"Ăn thế nào?"
Nghe Dương Lăng nói như vậy, lại nhìn con Cự mãng đang từ từ bò đến tên Hải đạo, mọi người không cần nhiều lời cũng hiểu sắp tới sẽ phát sinh chuyện gì. Tiểu ma nữ An Ny trời không sợ đất không sợ hét lên một tiếng chói tai, rồi trốn vào phía sau Bối Cách nhĩ trưởng lão không nhúc nhích.
"Dương đại ca.."
Tác Phỉ Á vốn muốn khuyên Dương Lăng dừng tay, nhưng nghĩ lại bộ dáng kiêu ngạo của Y Thước Á khi đồ sát bộ lạc mình lúc trước, nghĩ đến người dân vô tội chết trong tay cha hắn, nên không nói thêm gì nữa. Giống như An Na không dám nhìn quay đầu sang một bên. Ở Tinh linh vương đình, ngoại trừ được Tinh Linh Đại tế ti tẩy lễ, nàng còn nhìn thấy rất nhiều lịch sử không dám nhìn.
"Hắc hắc, ta cũng rất tò mò muốn biết loài mãng xà này một phát nuốt cả con mồi hay là chậm rãi từng bước từng bước cắn xé rồi chầm chậm nuốt xuống?" Nhìn khuôn mặt tái xám của 2 gã hải đạo, Thi vu vương đứng bên cạnh không quên đổ thêm dầu vào lửa.
"Ta dám cá là một miếng nuốt chửng".
"Không, ta đã du ngoạn nhiều năm, đã nghe dũng sĩ kể lại Hắc mạn ba cự mãng thường nuốt con mồi vào, khi trở về hang mới nhả ra rồi chậm rãi nhấm nháp".
"Phải, phải a, ta cũng được nghe có những ngư dân không may mắn bị nuốt vào bụng cự mãng một đêm, hôm sau khi bị nhè ra vẫn còn giãy dụa lớn tiếng kêu cứu".
Sau lưng Thi vu vương, bọn lính ngươi 1 câu, ta 1 câu nhất thời làm 2 tên hải đạo kinh hồn vỡ mật
Thái Luân Đại lục có bờ biển dài, không biết có bao nhiêu bộ tộc bản địa sinh sống. Ở vài nơi vẫn còn những câu chuyện truyền miệng của binh lính. Làm 1 gã hải đạo quanh năm lưu lãng, 2 tên này cũng đã nghe những lời đồn tương tự. Nhìn kim sắc cự mãng đang lởn vởn bên cạnh, nhìn đầu rắn hồng hồng đang uốn éo, và cái miệng đỏ lòm như chậu máu, cả 2 mặt cắt không còn giọt máu, cả người run rẩy, cơ hồ hồn phi phách tán.
Tê.
Mọi người xung quanh hoảng sợ nhìn kim sắc cự mãng dưới sự chỉ hủy của Dương Lăng hô 1 tiếng hướng đến chân của 1 gã hải đạo trực tiếp cắn 1 phát rồi nuốt vào bên trong xà hầu
"A……a"
Nhìn xuyên qua kẽ tay thấy 1 trường rùng rợn như vậy tiểu ma nữ An Ny không kìm được tiếng thét chói tai, lập tức dựa sát vào người Bối Cách trưởng lão. Tên hải đạo may mắn còn lại hoảng sợ đến nổi đáy quần ướt 1 vũng, xú khí nồng nặc. Cho dù tinh thần có cứng cỏi đến dường nào nhưng nhìn từng bộ phận trên thân thể, từng chút từng chút một, không ai muốn mình cũng thụ hưởng cái cảm giác kinh khủng đó
"Đại nhân, ta nói, ta nói"
Hơn một nữa người bị cự mãng nuốt vào, cảm thấy sắp trôi tuột vào yết hầu của cự mãng. Tên hải đạo mặt xanh không còn chút máu không còn chịu đựng được gào thét xin tha, chẳng cần hỏi cũng tự động khai tất tần từ cha sinh mẹ đẻ đến cả cuộc hành trình bí mật này. Hắn không sợ chết nhưng chết kiểu này thật sự quá khủng khiếp.
Nguyên lai, đây là 2 gã thân vệ của Độc Nhãn Long. Lần này, hải đạo bắt được tuyệt sắc mỹ nữ nên chúng đến để đưa về căn cứ bí mật, đồng thời thông báo hải đạo phụ cận sau 1 tháng nữa tập trung quanh đảo A Cổ Khắc Tư .
/832
|