"Tốt tốt, cuối cùng cũng có 1 đối thủ tương xứng" Đức Lỗ Y An Tháp Lợi Á vốn không nói một tiếng đứng lên: "Dương Lăng, ta muốn khiêu chiến với ngươi"
An Tháp Lợi Á mặt lạnh như băng, vừa nói vừa đi nhanh về phía Dương Lăng. Mái tóc vàng không gió tự bay, hai tay ám quang lưu động, móng tay rất dài, hàn quang lấp lóe.
Vì ngày này, hắn đã đợi rất lâu.
Giờ phút này, cùng với việc nói là hộ tống Tác Phỉ Á trở về, việc quan trọng nữa cần phải làm chính là tìm đến tên Dương Lăng mà Tác Phỉ Á luôn nhắc đến.
Từ khi nhìn thấy Tác Phỉ Á, hắn đã thấy yêu cô gái tinh linh đa sầu đa cảm này, nhất là khi Tác Phỉ Á tẩy lễ thành công, trở thành một Nguyệt nữ Tế ti, hắn càng thề bất luận như thế nào cũng phải có được người đàn bà này.
Dựa vào thân phận Võ sĩ
Nữ thần thần điện, dựa vào cha là Đại trưởng lão của Hương Mạt bộ lạc, từ nhỏ đến lớn, chưa cái gì hắn muốn mà không được. Nhưng là, giờ phút này, hắn tốn mất nhiều tâm cơ cũng không được Tác Phỉ Á để ý. Nghe ngóng từ nhiều phương diện, hắn hiểu tất cả đều là nguyên nhân từ Dương Lăng.
Mình đường đường là một vị Võ sĩ thần điện, đường đường là con trai của Đại trưởng lão Hương Mạt bộ lạc, thế mà còn không bằng một gã loài người ti tiện?
Nhớ đến mấy tháng quanh quẩn bên cạnh Tác Phỉ Á, mà ngay cả chéo áo của nàng cũng không chạm được vào, An Tháp Lợi Á buồn bực đến mức ăn không ngon, ngủ chẳng yên, căm hận tên tình địch Dương Lăng, hận muốn xé xác hắn thành hai nửa. Bây giờ nhìn thấy tình địch ở ngay trước mặt, lại hạ thủ bất lưu tình giết chết thân vệ của mình, hắn sao có thể nhẫn nhịn nỗi phẫn hận trong lòng?
Khiêu chiến?
Nhìn vẻ mặt lạnh như băng của An Tháp Lợi Á đang nhìn chằm chằm vào mình, còn muốn nghĩ đến câu nói của tên Đức Lỗ Y trước khi chết là mình không xứng để cưới Tác Phỉ Á, Dương Lăng trong lòng vừa động, mơ hồ đoán được nguyên nhân đối phương lại căm thù mình đến thế. Không ngờ được rằng, lần này Tác Phỉ Á không những không từ mà biệt, ngược lại còn mang đến cho mình một tên tình địch.
Giết, hay là đem bắt hắn lại?
Nhìn tên An Tháp Lợi Á dung túng cho thuộc hạ quậy phá trong Lãnh địa, Dương Lăng ra vẻ bình tĩnh, khe khẽ nhấp một ngụm Lang mỗ tửu lạnh như băng.
Đức Lỗ Y hóa thân làm Dong binh đoàn đã bị giết, đám thân vệ còn lại chỉ động khẩu mà không động thủ. Thiết nghĩ tội không đến mức phải giết, vốn chỉ muốn cho bọn hắn một bài học mà thôi. Nhưng tên này lại không biết chết sống muốn khiêu chiến, hắn cũng không ngại thuận tay đưa hắn trở về ngao du lãnh địa của Nữ thần tự nhiên.
Tuy nhiên, tên này có khả năng được vài tên Đức Lỗ Y hộ vệ, hiển nhiên không phải tinh linh bình thường. Cho dù không lo lắng kẻ sau lưng đối phương, thì cũng không thể không lo lắng thái độ của Tác Phỉ Á và Trưởng lão tinh linh, trước khi rõ ràng thân phận của đối phương, thì không nên ra tay quá nặng.
Về thân phận tình địch của đối phương, hắn lại không thèm để ý. Bây giờ Tác Phỉ Á chỉ thương tâm mà thôi, dù thế nào nàng cũng sẽ không yêu tên trước mặt này. Tính cách của Tác Phỉ Á, hắn rõ ràng hơn bất cứ ai.
"Hắc hắc, tên vô dụng. Sử dụng Ma pháp nhìn không ra giết chết Khắc Lỗ Mỗ chẳng là bản lãnh gì, có bãn lãnh thì đánh một trận với thiếu gia chúng ta"
"Đúng vậy, nhị thiếu gia đã có thể biến thân thành Lôi điểu vương cửu giai, ai có thể là đối thủ của ngài"
Mặc dù Dương Lăng một chiêu giết chết tên Khắc Lỗ Mỗ hóa thân thành Đại địa bạo hùng. Để cho đám Đức Lỗ Y rất sửng sốt; nhưng nhìn thấy hắn cả nửa ngày không có phản ứng gì, không dám tiếp nhận khiêu chiến của thiếu gia, còn nghĩ rằng hắn sợ hãi, không dám động thủ. Vì vậy đều xuất ngôn cuồng vọng, mở miệng châm biếm.
Thiếu gia An Tháp Lợi Á đã tu luyện thành Ác điểu Đức Lỗ Y mạnh nhất. Có thể hóa thân thành Lôi điểu vương cửu giai. Ngoại trừ Đại thiếu gia Đỗ Tạp Tư đang tĩnh tu trong mật cảnh, tương truyền đã có thể biến thành Hoàng kim cự long, trong bộ lạc đã không có bao nhiêu người là đối thủ của hắn. Mặc dù Ma pháp mà Dương Lăng giết chết Khắc Lỗ Mỗ vô cùng lợi hại, nhưng không có một tên Đức Lỗ Y nào cho rằng thiếu gia của mình sẽ thua.
"Biến thân thành Lôi điểu vương cửu giai? Trời ạ, tuổi còn trẻ như vậy đã có thể biến thân thành Lôi điểu vương cửu giai, thực lực tuyệt đối mạnh hơn Võ sĩ Thánh giai bình thường"
"Đúng vậy, làm sao bây giờ, Lôi điểu vương cửu giai thực lực hơn xa đám Ma thú cửu giai bình thường, Lĩnh chủ đại nhân"
Nghe nói An Tháp Lợi Á có khả năng biến thân thành Lôi điểu vương cửu giai, mọi người bàn tán xôn xao, vô cùng lo lắng.
Lôi điểu bình thường chỉ là Ma thú cấp tám, thực lực tương đương Thú một sừng, nhưng sau khi tiến giai đến Lôi điểu vương cửu giai, thực lực không thể so sánh với đám Ma thú cửu giai bình thường. Truyền thuyết thì mấy trăm năm trước, Dong binh đoàn "Thiên Thần Tà Nhãn" nổi tiếng sau khi gặp phải một con Lôi điểu vương cửu giai ở sâu trong Đặc Lạp Tư rừng rậm mà toàn quân chết hết.
Lúc ấy trong Dong binh đoàn ngoại trừ rất nhiều Ma pháp sư và Võ sĩ cao cấp, còn có một tên Võ sĩ Thánh giai và một Ma pháp sư Thánh giai. Nhưng thực lực kinh khủng như vậy, vẫn không thể chống đỡ được một con Lôi điểu vương cửu giai điên cuồng, thực lực của nó mạnh đến mức nào cũng có thể tưởng tượng được.
Thực lực của Dương Lăng rất cao siêu, nhưng Lôi điểu vương cửu giai trong truyền thuyết thật sự quá lợi hại. Thấy Dương Lăng trầm ngâm cả nửa ngày cũng không có ứng chiến, đừng nói đám Đức Lỗ Y kiêu ngạo, mà ngay cả đám Dong binh và Mạo hiểm giả lui lại một bên cũng cảm giác Lĩnh chủ đại nhân tựa hồ đang lo lắng.
Lôi điểu vương cửu giai?
Nhìn vài tên Đức Lỗ Y kiêu ngạo, lại nhìn đám Thợ săn và trấn dân đang vô cùng lo lắng, Dương Lăng cười nhạt. Thực lực của Lôi điểu vương cửu giai cũng được, nhưng nhiều lắm chỉ ngang cơ với Phi Long vương mà thôi. Đừng nó là triệu tất cả Ma thú đại quân ra, mà chỉ cần triệu Siêu giai Ma thú Hắc Long vương thì đối phương đã không có phần thắng.
Vốn vì nể mặt Tác Phỉ Á và Trưởng lão tinh linh, hắn còn chuẩn bị chỉ cho bọn Đức Lỗ Y chịu khổ một chút mà thôi. Nhưng nếu bọn hắn đã không biết điều, càng lúc càng phóng túng, không ra tay trừng trị, đối phương còn không biết Ma thú lĩnh là địa bàn của ai.
"Thật đáng tiếc, chủy thủ này của ta chỉ dùng để giết người chứ không phải dùng để luận võ" Lấy Huyết Tinh Linh chủy thủ từ trong Không gian giới chỉ ra, Dương Lăng cười lạnh rồi nói tiếp: "Quốc có quốc pháp,Ma thú lĩnh có quy củ của Ma thú lĩnh, dung túng thuộc hạ hành hung, ngươi sẽ nhận sự trừng phạt tương ứng, một tên tù binh không có tư cách khiêu chiến với ta"
Tù binh?
Tù binh không có tư cách khiêu chiến?
Thấy Dương Lăng nói khoác, đám Đức Lỗ Y nhìn nhau một cái, cười lên rất to. Nhưng rất nhanh, thân ảnh Dương Lăng đột nhiên biến mất, tiếng cười của bọn hắn bị cắt đứt, bản năng cảm giác có điều không ổn, kêu lên một tiếng rồi biến thân. Đáng tiếc, đã quá muộn.
Sau vài tiếng kêu thảm thiết, vài tên Đức Lỗ y hóa thân thành Đại địa bạo hùng đã nằm trong vũng máu. Trên ngực mỗi người đều có một vết thương rất sâu nhìn thấy xương cốt, máu chảy ra lênh láng.
"Ngươi, chết đi"
An Tháp Lợi Á sau khi hóa thân thành Lôi điểu vương cửu giai, nhìn thấy đám hộ vệ ngã xuống, hắn vừa sợ vừa giận, không nghĩ được rằng thực lực của Dương Lăng lại kinh khủng đến như vậy. Sau một tiếng rít gào, liền há mồm phun ra một đạo tia chớp to lớn, đánh về phía đầu Dương Lăng, vừa chuẩn xác vừa ác độc.
"Hừ, nếu chỉ có bản lãnh như vậy, ta khuyên ngươi nên tự sát cho sớm đi"
Hừ lạnh một tiếng, Dương Lăng nghiêng người tránh được tia chớp của An Tháp Lợi Á. Tia chớp của đối phương rất nhanh, nhưng tốc độ của hắn cũng không chậm. Tiến giai đến Thần vu, tốc độ của hắn đến ngay cả Giác phong thú nhanh nhất cũng không đuổi kịp, mặc dù vẫn còn kém Thú một sừng, nhưng tránh né vài tia chớp thì thừa sức.
Vì đề phòng bất trắc, vì nhanh chóng chấm dứt chiến đấu, hắn nhanh chóng triệu ra hai con Ma thú cao cấp là Thú một sừng và Hạt Sư vương. Đối phó một con Lôi điểu vương cửu giai, hai con Ma thú này đã thừa sức, không cần phải dùng đến Siêu giai Ma thú Hắc Long vương.
"Nên tự sát sớm?"
Nhìn Thú một sừng và Hạt Sư vương đột nhiên xuất hiện, An Tháp Lợi Á chấn động trong lòng, không dám coi thường vọng động. Nhưng bị Dương Lăng nói như vậy, cả người tức giận đến phát run. Hắn phẫn nộ không để ý hết thảy lao đến, tia chớp màu tím không ngừng đánh tới, nhiều lần nhằm về phía yếu hại của Dương Lăng. Đáng tiếc, mỗi lần đều bị Dương Lăng tránh thoát, hoàn toàn thất bại.
Lôi điểu vương cửu giai có thực lực không tầm thường, đáng tiếc, đuổi không kịp tốc độ của Dương Lăng, thì uy lực mạnh hơn nữa cũng vô dụng. Hơn nữa còn phải đối phó công kích của Thú một sừng và Hạt Sư vương, rất nhanh, Dương Lăng đã chiếm ưu thế tuyệt đối. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"Biến thành một con chim xấu xí mà chỉ có bản lãnh như vậy, bảo sao Tác Phỉ Á không thèm liếc mắt nhìn ngươi một cái" Nhìn An Tháp Lợi Á đang điên cuồng, Dương Lăng lắc đầu nói tiếp: "Con chim xấu xí lông chưa mọc được mấy sợi, ngay cả con lợn Sa la phát tình cũng còn đẹp hơn, vậy mà còn dám theo đuổi tiểu thư Tác Phỉ Á. Sách sách, da mặt thật sự rất dày"
Khiến đối thủ nhục nhã, không chỉ đả kích về thể xác mà còn muốn đả kích tâm linh của hắn, sau đó đạp thêm một cước, khiến cho hắn cả đời cũng không thể xoay người.
Ngoài ra, kẻ xúc động càng dễ đối phó. An Tháp Lợi Á càng tức giận thì càng khiến thần kinh của hắn kích động, sau đó thừa dịp cho hắn một kích trí mạng.
Con chim xấu xí lông mọc được mấy sợi?
Vừa nghe Dương Lăng nói như vậy, nhìn cái mông đít trắng trơn của con Lôi điểu vương cửu giai mà An Tháp Lợi Á biến thành, mọi người cười rống lên. Nhưng An Tháp Lợi Á lại tức giận đến hai mắt đỏ bừng, trên đầu như bốc khói nghi ngút, thiếu chút nữa thì hộc máu. Hận đến độ muốn lao lên bắt lấy Dương Lăng, cắn xé hắn thành trăm ngàn mảnh nhỏ. Không hề phát hiện ra trên đầu chủy thủ của Dương Lăng bôi một ít bột thuốc màu đỏ nhạt, sau đó thi triển một Thủ ấn huyền ảo.
Chỉ huy hai con Ma thú hấp dẫn sự chú ý của An Tháp Lợi Á, Dương Lăng thông qua Thổ độn pháp thuật thuấn di ra sau lưng hắn, thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén đâm mạnh, đâm mạnh vào lưng Lôi điểu vương. Trong nháy mắt, An Tháp Lợi Á kêu lên thảm thiết như lợn bị chọc tiết, "Ba" một tiếng ngã nằm xuống mặt đất.
Ngứa ngáy giống như bị kiến cắn, cảm giác tê liệt như bị trúng nọc độc, đau đớn như bị một cây gậy đánh vào.
An Tháp Lợi Á vô cùng khó chịu, trong nháy mắt khôi phục thành hình người, vừa kêu thảm thiết vì quay cuồng trên mặt đất. Một trảo đánh xuống, mông đít ngay lập tức máu thịt lẫn lộn, cảm giác ngứa ngáy đau đớn càng tăng mạnh, càng cấu xé càng ngứa ngáy khó chịu.
"Ta đã sớm nói rồi, ngươi cơ bản không có tư cách làm đối thủ của ta"
Nhìn An Tháp Lợi Á nhịn không được mà đang tự cào cấu mông đít của mình, Dương Lăng cười lạnh, phân phó vài tên binh lính nghe tin chạy đến bắt An Tháp Lợi Á và vài tên hộ vệ nhốt vào đại lao trong tòa thành.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
An Tháp Lợi Á mặt lạnh như băng, vừa nói vừa đi nhanh về phía Dương Lăng. Mái tóc vàng không gió tự bay, hai tay ám quang lưu động, móng tay rất dài, hàn quang lấp lóe.
Vì ngày này, hắn đã đợi rất lâu.
Giờ phút này, cùng với việc nói là hộ tống Tác Phỉ Á trở về, việc quan trọng nữa cần phải làm chính là tìm đến tên Dương Lăng mà Tác Phỉ Á luôn nhắc đến.
Từ khi nhìn thấy Tác Phỉ Á, hắn đã thấy yêu cô gái tinh linh đa sầu đa cảm này, nhất là khi Tác Phỉ Á tẩy lễ thành công, trở thành một Nguyệt nữ Tế ti, hắn càng thề bất luận như thế nào cũng phải có được người đàn bà này.
Dựa vào thân phận Võ sĩ
Nữ thần thần điện, dựa vào cha là Đại trưởng lão của Hương Mạt bộ lạc, từ nhỏ đến lớn, chưa cái gì hắn muốn mà không được. Nhưng là, giờ phút này, hắn tốn mất nhiều tâm cơ cũng không được Tác Phỉ Á để ý. Nghe ngóng từ nhiều phương diện, hắn hiểu tất cả đều là nguyên nhân từ Dương Lăng.
Mình đường đường là một vị Võ sĩ thần điện, đường đường là con trai của Đại trưởng lão Hương Mạt bộ lạc, thế mà còn không bằng một gã loài người ti tiện?
Nhớ đến mấy tháng quanh quẩn bên cạnh Tác Phỉ Á, mà ngay cả chéo áo của nàng cũng không chạm được vào, An Tháp Lợi Á buồn bực đến mức ăn không ngon, ngủ chẳng yên, căm hận tên tình địch Dương Lăng, hận muốn xé xác hắn thành hai nửa. Bây giờ nhìn thấy tình địch ở ngay trước mặt, lại hạ thủ bất lưu tình giết chết thân vệ của mình, hắn sao có thể nhẫn nhịn nỗi phẫn hận trong lòng?
Khiêu chiến?
Nhìn vẻ mặt lạnh như băng của An Tháp Lợi Á đang nhìn chằm chằm vào mình, còn muốn nghĩ đến câu nói của tên Đức Lỗ Y trước khi chết là mình không xứng để cưới Tác Phỉ Á, Dương Lăng trong lòng vừa động, mơ hồ đoán được nguyên nhân đối phương lại căm thù mình đến thế. Không ngờ được rằng, lần này Tác Phỉ Á không những không từ mà biệt, ngược lại còn mang đến cho mình một tên tình địch.
Giết, hay là đem bắt hắn lại?
Nhìn tên An Tháp Lợi Á dung túng cho thuộc hạ quậy phá trong Lãnh địa, Dương Lăng ra vẻ bình tĩnh, khe khẽ nhấp một ngụm Lang mỗ tửu lạnh như băng.
Đức Lỗ Y hóa thân làm Dong binh đoàn đã bị giết, đám thân vệ còn lại chỉ động khẩu mà không động thủ. Thiết nghĩ tội không đến mức phải giết, vốn chỉ muốn cho bọn hắn một bài học mà thôi. Nhưng tên này lại không biết chết sống muốn khiêu chiến, hắn cũng không ngại thuận tay đưa hắn trở về ngao du lãnh địa của Nữ thần tự nhiên.
Tuy nhiên, tên này có khả năng được vài tên Đức Lỗ Y hộ vệ, hiển nhiên không phải tinh linh bình thường. Cho dù không lo lắng kẻ sau lưng đối phương, thì cũng không thể không lo lắng thái độ của Tác Phỉ Á và Trưởng lão tinh linh, trước khi rõ ràng thân phận của đối phương, thì không nên ra tay quá nặng.
Về thân phận tình địch của đối phương, hắn lại không thèm để ý. Bây giờ Tác Phỉ Á chỉ thương tâm mà thôi, dù thế nào nàng cũng sẽ không yêu tên trước mặt này. Tính cách của Tác Phỉ Á, hắn rõ ràng hơn bất cứ ai.
"Hắc hắc, tên vô dụng. Sử dụng Ma pháp nhìn không ra giết chết Khắc Lỗ Mỗ chẳng là bản lãnh gì, có bãn lãnh thì đánh một trận với thiếu gia chúng ta"
"Đúng vậy, nhị thiếu gia đã có thể biến thân thành Lôi điểu vương cửu giai, ai có thể là đối thủ của ngài"
Mặc dù Dương Lăng một chiêu giết chết tên Khắc Lỗ Mỗ hóa thân thành Đại địa bạo hùng. Để cho đám Đức Lỗ Y rất sửng sốt; nhưng nhìn thấy hắn cả nửa ngày không có phản ứng gì, không dám tiếp nhận khiêu chiến của thiếu gia, còn nghĩ rằng hắn sợ hãi, không dám động thủ. Vì vậy đều xuất ngôn cuồng vọng, mở miệng châm biếm.
Thiếu gia An Tháp Lợi Á đã tu luyện thành Ác điểu Đức Lỗ Y mạnh nhất. Có thể hóa thân thành Lôi điểu vương cửu giai. Ngoại trừ Đại thiếu gia Đỗ Tạp Tư đang tĩnh tu trong mật cảnh, tương truyền đã có thể biến thành Hoàng kim cự long, trong bộ lạc đã không có bao nhiêu người là đối thủ của hắn. Mặc dù Ma pháp mà Dương Lăng giết chết Khắc Lỗ Mỗ vô cùng lợi hại, nhưng không có một tên Đức Lỗ Y nào cho rằng thiếu gia của mình sẽ thua.
"Biến thân thành Lôi điểu vương cửu giai? Trời ạ, tuổi còn trẻ như vậy đã có thể biến thân thành Lôi điểu vương cửu giai, thực lực tuyệt đối mạnh hơn Võ sĩ Thánh giai bình thường"
"Đúng vậy, làm sao bây giờ, Lôi điểu vương cửu giai thực lực hơn xa đám Ma thú cửu giai bình thường, Lĩnh chủ đại nhân"
Nghe nói An Tháp Lợi Á có khả năng biến thân thành Lôi điểu vương cửu giai, mọi người bàn tán xôn xao, vô cùng lo lắng.
Lôi điểu bình thường chỉ là Ma thú cấp tám, thực lực tương đương Thú một sừng, nhưng sau khi tiến giai đến Lôi điểu vương cửu giai, thực lực không thể so sánh với đám Ma thú cửu giai bình thường. Truyền thuyết thì mấy trăm năm trước, Dong binh đoàn "Thiên Thần Tà Nhãn" nổi tiếng sau khi gặp phải một con Lôi điểu vương cửu giai ở sâu trong Đặc Lạp Tư rừng rậm mà toàn quân chết hết.
Lúc ấy trong Dong binh đoàn ngoại trừ rất nhiều Ma pháp sư và Võ sĩ cao cấp, còn có một tên Võ sĩ Thánh giai và một Ma pháp sư Thánh giai. Nhưng thực lực kinh khủng như vậy, vẫn không thể chống đỡ được một con Lôi điểu vương cửu giai điên cuồng, thực lực của nó mạnh đến mức nào cũng có thể tưởng tượng được.
Thực lực của Dương Lăng rất cao siêu, nhưng Lôi điểu vương cửu giai trong truyền thuyết thật sự quá lợi hại. Thấy Dương Lăng trầm ngâm cả nửa ngày cũng không có ứng chiến, đừng nói đám Đức Lỗ Y kiêu ngạo, mà ngay cả đám Dong binh và Mạo hiểm giả lui lại một bên cũng cảm giác Lĩnh chủ đại nhân tựa hồ đang lo lắng.
Lôi điểu vương cửu giai?
Nhìn vài tên Đức Lỗ Y kiêu ngạo, lại nhìn đám Thợ săn và trấn dân đang vô cùng lo lắng, Dương Lăng cười nhạt. Thực lực của Lôi điểu vương cửu giai cũng được, nhưng nhiều lắm chỉ ngang cơ với Phi Long vương mà thôi. Đừng nó là triệu tất cả Ma thú đại quân ra, mà chỉ cần triệu Siêu giai Ma thú Hắc Long vương thì đối phương đã không có phần thắng.
Vốn vì nể mặt Tác Phỉ Á và Trưởng lão tinh linh, hắn còn chuẩn bị chỉ cho bọn Đức Lỗ Y chịu khổ một chút mà thôi. Nhưng nếu bọn hắn đã không biết điều, càng lúc càng phóng túng, không ra tay trừng trị, đối phương còn không biết Ma thú lĩnh là địa bàn của ai.
"Thật đáng tiếc, chủy thủ này của ta chỉ dùng để giết người chứ không phải dùng để luận võ" Lấy Huyết Tinh Linh chủy thủ từ trong Không gian giới chỉ ra, Dương Lăng cười lạnh rồi nói tiếp: "Quốc có quốc pháp,Ma thú lĩnh có quy củ của Ma thú lĩnh, dung túng thuộc hạ hành hung, ngươi sẽ nhận sự trừng phạt tương ứng, một tên tù binh không có tư cách khiêu chiến với ta"
Tù binh?
Tù binh không có tư cách khiêu chiến?
Thấy Dương Lăng nói khoác, đám Đức Lỗ Y nhìn nhau một cái, cười lên rất to. Nhưng rất nhanh, thân ảnh Dương Lăng đột nhiên biến mất, tiếng cười của bọn hắn bị cắt đứt, bản năng cảm giác có điều không ổn, kêu lên một tiếng rồi biến thân. Đáng tiếc, đã quá muộn.
Sau vài tiếng kêu thảm thiết, vài tên Đức Lỗ y hóa thân thành Đại địa bạo hùng đã nằm trong vũng máu. Trên ngực mỗi người đều có một vết thương rất sâu nhìn thấy xương cốt, máu chảy ra lênh láng.
"Ngươi, chết đi"
An Tháp Lợi Á sau khi hóa thân thành Lôi điểu vương cửu giai, nhìn thấy đám hộ vệ ngã xuống, hắn vừa sợ vừa giận, không nghĩ được rằng thực lực của Dương Lăng lại kinh khủng đến như vậy. Sau một tiếng rít gào, liền há mồm phun ra một đạo tia chớp to lớn, đánh về phía đầu Dương Lăng, vừa chuẩn xác vừa ác độc.
"Hừ, nếu chỉ có bản lãnh như vậy, ta khuyên ngươi nên tự sát cho sớm đi"
Hừ lạnh một tiếng, Dương Lăng nghiêng người tránh được tia chớp của An Tháp Lợi Á. Tia chớp của đối phương rất nhanh, nhưng tốc độ của hắn cũng không chậm. Tiến giai đến Thần vu, tốc độ của hắn đến ngay cả Giác phong thú nhanh nhất cũng không đuổi kịp, mặc dù vẫn còn kém Thú một sừng, nhưng tránh né vài tia chớp thì thừa sức.
Vì đề phòng bất trắc, vì nhanh chóng chấm dứt chiến đấu, hắn nhanh chóng triệu ra hai con Ma thú cao cấp là Thú một sừng và Hạt Sư vương. Đối phó một con Lôi điểu vương cửu giai, hai con Ma thú này đã thừa sức, không cần phải dùng đến Siêu giai Ma thú Hắc Long vương.
"Nên tự sát sớm?"
Nhìn Thú một sừng và Hạt Sư vương đột nhiên xuất hiện, An Tháp Lợi Á chấn động trong lòng, không dám coi thường vọng động. Nhưng bị Dương Lăng nói như vậy, cả người tức giận đến phát run. Hắn phẫn nộ không để ý hết thảy lao đến, tia chớp màu tím không ngừng đánh tới, nhiều lần nhằm về phía yếu hại của Dương Lăng. Đáng tiếc, mỗi lần đều bị Dương Lăng tránh thoát, hoàn toàn thất bại.
Lôi điểu vương cửu giai có thực lực không tầm thường, đáng tiếc, đuổi không kịp tốc độ của Dương Lăng, thì uy lực mạnh hơn nữa cũng vô dụng. Hơn nữa còn phải đối phó công kích của Thú một sừng và Hạt Sư vương, rất nhanh, Dương Lăng đã chiếm ưu thế tuyệt đối. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"Biến thành một con chim xấu xí mà chỉ có bản lãnh như vậy, bảo sao Tác Phỉ Á không thèm liếc mắt nhìn ngươi một cái" Nhìn An Tháp Lợi Á đang điên cuồng, Dương Lăng lắc đầu nói tiếp: "Con chim xấu xí lông chưa mọc được mấy sợi, ngay cả con lợn Sa la phát tình cũng còn đẹp hơn, vậy mà còn dám theo đuổi tiểu thư Tác Phỉ Á. Sách sách, da mặt thật sự rất dày"
Khiến đối thủ nhục nhã, không chỉ đả kích về thể xác mà còn muốn đả kích tâm linh của hắn, sau đó đạp thêm một cước, khiến cho hắn cả đời cũng không thể xoay người.
Ngoài ra, kẻ xúc động càng dễ đối phó. An Tháp Lợi Á càng tức giận thì càng khiến thần kinh của hắn kích động, sau đó thừa dịp cho hắn một kích trí mạng.
Con chim xấu xí lông mọc được mấy sợi?
Vừa nghe Dương Lăng nói như vậy, nhìn cái mông đít trắng trơn của con Lôi điểu vương cửu giai mà An Tháp Lợi Á biến thành, mọi người cười rống lên. Nhưng An Tháp Lợi Á lại tức giận đến hai mắt đỏ bừng, trên đầu như bốc khói nghi ngút, thiếu chút nữa thì hộc máu. Hận đến độ muốn lao lên bắt lấy Dương Lăng, cắn xé hắn thành trăm ngàn mảnh nhỏ. Không hề phát hiện ra trên đầu chủy thủ của Dương Lăng bôi một ít bột thuốc màu đỏ nhạt, sau đó thi triển một Thủ ấn huyền ảo.
Chỉ huy hai con Ma thú hấp dẫn sự chú ý của An Tháp Lợi Á, Dương Lăng thông qua Thổ độn pháp thuật thuấn di ra sau lưng hắn, thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén đâm mạnh, đâm mạnh vào lưng Lôi điểu vương. Trong nháy mắt, An Tháp Lợi Á kêu lên thảm thiết như lợn bị chọc tiết, "Ba" một tiếng ngã nằm xuống mặt đất.
Ngứa ngáy giống như bị kiến cắn, cảm giác tê liệt như bị trúng nọc độc, đau đớn như bị một cây gậy đánh vào.
An Tháp Lợi Á vô cùng khó chịu, trong nháy mắt khôi phục thành hình người, vừa kêu thảm thiết vì quay cuồng trên mặt đất. Một trảo đánh xuống, mông đít ngay lập tức máu thịt lẫn lộn, cảm giác ngứa ngáy đau đớn càng tăng mạnh, càng cấu xé càng ngứa ngáy khó chịu.
"Ta đã sớm nói rồi, ngươi cơ bản không có tư cách làm đối thủ của ta"
Nhìn An Tháp Lợi Á nhịn không được mà đang tự cào cấu mông đít của mình, Dương Lăng cười lạnh, phân phó vài tên binh lính nghe tin chạy đến bắt An Tháp Lợi Á và vài tên hộ vệ nhốt vào đại lao trong tòa thành.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
/832
|