Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 172: Ma pháp thủy tinh cầu.

/832


Niệm chú trong khoảng khắc, lão già áo đen lấy một thủy tinh cầu không ánh sáng từ trong không gian ma pháp ra, nói: "Ở bộ lạc chúng ta, mỗi đứa trẻ con sỉnh ra đều phải nhỏ một giọt máu lên quả thủy tinh cầu này, để dự đoán khả năng liên lạc với dã thú của hắn"
Dương Lăng hấp thu được năng lượng trong hắc đà thạch, phát ra một vòng ánh sáng đỏ và tiếng kêu ông ông, là tiên tri nên tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ, lão già áo đen ngay lập tức cảm ứng được, sau đó phái thị vệ đi mời Dương Lăng tới đây.
Vừa nhìn thấy, hắn đã cảm giác được một hơi thở khác thường trên người Dương Lăng, cái cảm giác này có điểm giống như tộc nhân luyện dã thú chi linh đến cấp cao. Cẩn thận kiểm nghiệm, hắn quyết định lấy thủy tinh cầu ra thử một lần, xác nhận xem rốt cuộc Dương Lăng có liên lạc với tộc nhân ra sao.
Thủy tinh cầu chính là báu vật của bộ lạc Tô Mỹ Nhĩ, là thánh vật đời đời truyền cho các nhà tiên tri. Không chỉ có thể đoán được khả năng liên lạc với dã thú của tộc nhân, còn có thể xác nhận thân phận của tộc nhân. Sau khi nhỏ một giọt máu lên, nếu là người ngoài thì thủy tinh cầu sẽ không có phản ứng gì, còn nếu có máu huyết của người Tô Mỹ Nhĩ, thủy tinh cầu sẽ phát ra một luống ánh sáng màu lục.
Thủy tinh cầu này, có cái gì khác thưởng?
Thấy vẻ mặt nghiêm trọng của lão già áo đen, Dương Lăng trầm ngâm không nói, lo lắng xem đây có phải cạm bẫy hay không, lại hy vọng có khả năng nhân cơ hội này kiểm tra khả năng liên lạc với dã thú của mình. Nếu có thể lấy được phương pháp tu luyện dã thú chi linh của người Tô Mỹ Nhĩ, vậy tin tưởng sẽ có rất nhiều chỗ tốt đối với ma thú đại quân của mình.
"Dương đại ca, ta thử trước"
Thấy Dương Lăng trầm ngâm không nói, Vưu Na hiểu được lo lắng của hắn, vừa nói vừa căn ngón trỏ, không đợi Dương Lăng trả lời đã đặt tay lên trên thủy tinh cầu. Trong nháy mắt, thủy tinh cầu phát ra một vòng ánh sáng lục nhàn nhạt.
"Tốt, rất tốt, thật sự quá tốt"
Mặc dù hai mắt bị mù, nhưng lão già áo đen vẫn cảm ứng được biến hóa của thủy tinh cầu, kích động đến độ hai tay đều run lên. Những năm gần đâu, tộc nhân đời sau không bằng đời trước, năng lực liên lạc với dã thú càng ngày càng thấp, hơn nữa nhân số cũng càng lúc càng ít. Nếu lúc này tìm được một nhánh tộc nhân thất lạc, thì tuyệt đối là một tin tức tuyệt vời.
Thấy Vưu Na nháy mắt với mình, Dương Lăng hiểu được ý của nàng, biết thủy tinh cầu không có nguy hiểm gì. Trầm ngâm một lát rồi không chần chờ, cắn đầu ngón tay đặt lên trên. Không ngờ, thủy tinh cầu không phát ra ánh sáng lục, ngược lại lại rung động nhẹ nhàng.
"Ồ, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?"
Chứng kiến sự khác thường này đừng nói là Dương Lăng và Vưu Na mà ngay cả lão già áo đen suốt ngày tiếp xúc với thủy tinh cầu cũng nghi hoặc không hiểu rốt cuộc có chuyện gì xảy ra. Ngoài ý muốn qua đi, hắn khe khẽ niệm chú vài câu, trong nháy mắt, hai mắt của pho tượng cụt tay bắn ra hai luồng ánh sáng lục mạnh, chiếu tới thủy tinh cầu đang run run.
Đặt ngón tay lên trên thủy tinh cầu, Dương Lăng cảm giác được vu lực trong cơ thể mãnh liệt tuôn ra, hắn kinh hãi niệm vu quyết thật nhanh. Nhất thời, vu đan rung động kịch liệt, điều động vu lực trong cơ thể vận chuyển. vu lực chạy vào trong thủy tinh cầu rồi quay lại, không những không tổn thất chút nào, ngược lại còn lấy ra được một cỗ năng lượng màu xanh biếc bên trong thủy tinh cầu.
Hấp thu được rất nhiều năng lượng màu xanh biếc, thủy tinh cầu từ từ dừng lại, dưới tác dụng của vu lực và sinh mệnh năng lượng của Dương Lăng, phát ra một vòng ánh sáng màu cam, ùng lúc đó ngoài mặt cũng hiện ra một đám phù văn huyền ảo.
Trên mặt thủy tinh cầu phù văn rậm rạp, biến đổi rất nhanh, như tia chớp léo qua. Vưu Na trợn mắt há mồm cơ bản không thể nào nhớ được, lão già áo đen cúi đầu lẩm bẩm, đau đầu suy nghĩ về nguyên nhân sự khác thường của thủy tinh cầu, không hề phát hiện ra sự xuất hiện của đám phù văn, chỉ có Dương Lăng sau khi tiến cấp đến địa vu, trí nhớ tăng lên rất nhiều là có thể kịp thời nghi nhớ.
"Dương Lăng, người vẫn ổn chứ?" Cơn ngoài ý muốn qua đi, thấy Dương Lăng thu ngón tay lại, hai mắt nhắm chặt không nói một lời, Vưu Na vô cùng lo lắng, nhìn Dương Lăng sau đó lại nhìn lão già áo đen đang trầm ngâm bên cạnh.
Xác nhận không quên một phù văn nào, Dương Lăng mở hai mắt ra, cười cười nhàn nhạt, ra hiệu cho Vưu Na không cần khẩn trương. Mặc dù một thời gian ngắn không thể hiểu rõ ý nghĩa của đám phù văn này, nhưng trực giác nói cho hắn tuyệt đối không thể bỏ qua một vật tốt như vậy.
"Kỳ quái, sao lại có thể như thế?"
Sờ sờ thủy tinh cầu, lão già áo đen lắc đầu nghi hoặc. Nhiều năm như vậy, hắn chưa thấy qua cũng không nghe nói thủy tinh cầu lưu truyền từ xa xưa phát sinh chuyện lạ như vậy.
Tuy nhiên, mặc dù trong khoảng thời gian ngắn không hiểu được rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, nhưng hắn có thể khẳng định hai người có quan hệ đối với tộc nhân bị thất lạc từ xa xưa. Nếu không, sau khi hấp thu máu của Vưu Na, thủy tinh cầu tuyệt đối sẽ không phát ra ánh sáng lục nhàn nhạt.
"Đây là phương pháp tu luyện dã thú chi linh của người Tô Mỹ Nhĩ chúng ta, các ngươi mở tờ đầu tiên ra xem"
Trầm ngâm một lát, lão già áo đen lấy một quyển sách cổ màu vàng trong lòng ngực ra, từ từ giải thích, cũng ra lệnh cho một tên thị vệ đầu có năm chiếc lông chim biểu diễn các động tác cho hai người, chỉ dẫn cho bọn họ biết chữ viết của người Tô Mỹ Nhĩ.
Dưới sự chỉ dẫn của nhà tiên tri và thị vệ, Dương Lăng và vu lực từng bước hiểu được pháp thuật tu luyện dã thú chi linh.
Thì ra, dã thú chi linh chính là sử dụng tinh thần lực tạo ra một sự liên lạc nhất định với dã thú, sau đó thông qua một ít kỹ xảo để chỉ huy chúng hành động. Tinh thần lực càng mạnh thì càng dễ dàng cảm giác được ý nghĩ của dã thú, chỉ huy cũng càng dễ dàng hơn.
Nếu ở một góc độ nào đó mà nói, dã thú chi linh có cùng tác dụng với lấy máu thuần hóa, nhưng có xu hướng tiến hành liên lạc hai phía với dã thú. Nếu có một con dã thú cuồng bạo không nghe mệnh lệnh, thì tuần thú sư chỉ có thể trấn an nó, đợi nó bình tĩnh lại mới có thể chỉ huy tiếp, khác cơ bản so với lấy máu thuần hóa.
Căn cứ vào bản ghi chép trên tháp, Vu sư sẽ nắm giữ sự sống chết của ma thú thuần hòa. Tu luyện đến cấp cao, nếu có một con không nghe lệnh, thì có thế xóa toàn bộ trí nhớ của chúng, cũng có thể trực tiếp luyện hóa linh hồn của chúng, vô cùng lợi hại.
Hiểu được tác dụng của dã thú chi linh, Dương Lăng âm thầm tính toán làm thế nào để vận dụng đối với ma thú đại quân của mình.
Người Tô Mỹ Nhĩ sử dụng tù và để chỉ huy đại quân hành đọng, có lẽ mình có thể cải tiến, có thể sử dụng chiếc còi nhỏ, hoặc tiếng huýt sáo để chỉ huy, tránh tiêu hao quá nhiều Tinh thần lực khi chỉ huy ma thú đại quân hành động.
Số lượng ma thú đại quân càng ngày càng nhiều, hắn càng lúc càng cần nhiều ma thú vương giả như lang chu vương và Tà nhãn bạo quân, để mình không phải chỉ huy mỗi một con nhện hay là Tà nhãn hành động.
Vì tránh để cho lang chu vương, Tà nhãn bạo quân chết trên chiến trường khiến cho đại quân con nhện và tà nhãn đại quân trở lên hỗn loạn, hắn đã bồi dưỡng một đám tiểu đội trưởng để đề phòng bất trắc. Nhưng sơ bộ hiểu được phương pháp tu luyện dã thú chi linh của người Tô Mỹ Nhĩ, hắn còn có một sự lựa chọn khác tốt hơn, ở thời khắc quyết định, có lẽ còn có thể thông qua tiếng huýt sáo chỉ huy ma thú đại quân.
Mặc dù trong thời gian ngắn không hiểu rõ năng lực liên lạc với dã thú của Dương Lăng, nhưng trên người Vưu Na, lão già áo đen cảm giác được năng lực vô cùng lớn. Chỉ một canh giờ, Vưu Na đã chính thức bước vào cánh cửa tu luyện dã thú chi linh, liên lạc được với vân báo mà thị vệ mang tới.
"Mấy ngàn năm trước đây, người Tô Mỹ Nhĩ chúng ta đã sáng tạo văn minh tuần thú huy hoàng rực rỡ. Đáng tiếc, đến bây giờ có rất nhiều pháp thuật cao cấp đã bị thất truyền. Bây giờ hầu hết tộc nhân cả đời chỉ có thể tuần phục được chó săn và vân báo các loại ma thú cấp thấp"
Thở dài một hơn, lão già áo đen nói tiếp: "Theo truyền thuyết, võ sĩ tinh anh của bộ tộc có thể gọi về bổn mạng ma thú thực lực vô cùng cường đại. Đáng tiếc sau tai nạn, tinh anh hầu như chết hết, bao đời tiên tri phí rất nhiều tâm huyết cũng không tìm được pháp thuật triệu hồi bổn mạng ma thú?
Bổn mạng ma thú?
Nghe nhà tiên tri nói như vậy, tên thị vệ đầu có năm chiếc lông chim chấn động cả người, nắm chặt tay lại. Trăm ngàn năm qua, vì tìm kiếm pháp thuật triệu hồi bổn mạng ma thú, vô số tinh anh không hề do dự đi vào nơi nguy hiểm. Đáng tiếc, không có một người còn sống quay lại.
Cảm giác Dương Lăng và Vưu Na nghi ngờ nhìn mình chằm chằm, lão già áo đen từ từ giải thích.
Thì ra, truyền thuyết dã thú chi linh khi tu luyện đến cấp cao thì có thể nắm giữ rất nhiều pháp thuật cao cấp. Đáng tiếc hầu hết đều đã thất truyền trong đó có cả pháp thuật đốt cháy linh hồn để gọi về ma thú bổn mạng.
Ma thú bổn mạng, chính là ma thú có liên hệ về sinh mạng đối với chủ nhân, mỗi tuần thú sư cả đời chỉ có một con ma thú bổn mạng. Sau khi tìm được một con ma thú bổn mạng, tuần thú sư sẽ sống lâu hơn rất nhiều người bình thường, nhưng nếu mà ma thú bị chét, thì tuân tuần thú sư cũng phải chết.
Sau khi tìm được ma thú bổn mạng, tuần thú sư không chỉ sống rất dài lâu, đồng thồ có thể có được khả năng của ma thú. Theo truyền thuyết, trong lịch sử có một gã anh hùng Tô Mỹ Nhĩ có một con ma thú bổn mạng là vua rồng đen, khiến cho thân thể hắn vô cùng mạnh mẽ, khả năng chống cự lại ma pháp cao đến mức kẻ khác khó thể tin được.
"Được rồi, Vưu Na, gia tộc ngươi ở đâu, bộ lạc ngươi còn có bao nhiêu người?"
Nói cả nửa ngày, lão già áo đen nói đổi đề tài, chuẩn bị tìm hiểu thân thế của Dương Lăng và Vưu Na. Nếu có thể tìm được thật nhiều tộc nhân thất lạc từ thời xa xưa, vậy đối với người Tô Mỹ Nhĩ càng lúc càng ít đi tuyệt đối là một tin tức tốt nhất trong ngàm năm trở lại đây. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Này …,
Vưu Na ấp a ấp úng, không biết nên trả lời như thế nào. Mặc dù không hiểu tại sao khi nhỏ máu lên thủy tinh cầu thì phát ra ánh sáng lục, nhưng trong lòng nàng hiểu rõ mình tuyệt đối không phải người Tô Mỹ Nhĩ.
"Nghe nói cách đây rất lâu, gia tộc chúng ta di cư từ một thánh địa thần bí, định cư ở đế quốc phú nhiêu" Thấy Vưu Na ấp a ấp úng, sợ lộ ra sơ hở, Dương Lăng rất nhanh nói đỡ, nói tiêp: "Nhiều năm qua, người trong gia tộc cũng không nhiều lắm, nhưng trong thánh địa còn có bao nhiêu tộc nhân vậy ta không biết"
Nếu đối phương hiểu lầm mình và Vưu Na là tộc nhân thất lạc, Dương Lăng quyết định cứ để cho như vậy, tránh sinh ra phiền phức. Dù sao đối phương đã nói cho mình phương pháp tu luyện dã thú chi linh, nếu lúc này mà phủ nhận thì có quỷ mới biết đối phương có xấu hổ mà phẫn nộ hay không.
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Hôm nay trở đi sẽ có hàng nhiều cho mọi người. Thanks all đã theo dõi MTLC. (Tự chúc mừng sinh nhật vậy. Hehe)

/832

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status