Ma Thiên Ký

Q.3 - Chương 346 - Ngự Kiếm Phi Hành

/1550


Tâm trạng lão giả buồn bực từ lúc rời động phủ, một đường không ngừng truy tung suốt ba ngày ba đêm, trên núi hoang thấy cảnh tượng Như Ngọc phu nhân bị giết, tự nhiên càng thêm đau buồn.

Khi hắn thấy chữ Diệp , trong lòng càng giận như không kìm được nửa, y ngửa mặt lên trời một tiếng thét dài, liền từ trong tay áo bắn ra một đoàn hỏa cầu đem đầu lâu biến thành tro tàn, sau đó tiếp tục phá không hướng Diệp Thiên Mi đuổi theo.

Trên đường đi, Ma Thứ còn tụ hợp cùng một Trưởng lão thêm vài tên thủ hạ, ôm mối hận này, y thề phải đem Diệp Thiên Mi giết chết, dùng thủ cấp hiến tế cho đạo lữ của y.

. . .

Hôm nay, Ma Thứ cùng một gã lão giả có hàm râu ngắn, mắt cú vọ, khuôn mặt dữ tợn đang nhìn chằm chằm ngọn núi khổng lồ có bạch y nữ tử đang đứng.

Tiện nhân, ngươi thật to gan, chẳng những tự tiện xông vào động phủ của ta, giết tất cả nô bộc cùng đạo lữ song tu của ta, thù này không đội trời chung, hôm nay vô luận như thế nào, ngươi đừng mơ tưởng sẽ rời khỏi đây. - Đôi mắt Ma Thứ nồng đậm sát ý, chậm rãi mở miệng.

Ma Thứ, vị đã làm chuyện gì, không cần ta nhắc nhở ngươi chứ? Giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền, còn muốn cái gì! - Diệp Thiên Mi nhàn nhạt nói, đối mặt hai đại Hóa Tinh cường giả trên mặt không thấy chút dị sắc nào.

Hôm nay nói đúng là ba hoa chích choè, cũng mơ tưởng có thể rời khỏi đây. - Ma Thứ nếu như đuổi tới đây, tự nhiên sẽ không nói tiếp cái gì đạo lý, mắt lộ ra hung quang nói.

Vậy ta cũng muốn xem qua thực lực hai vị đạo hữu.

Vừa dứt lời, chỉ thấy trên người Diệp Thiên Mi hàn ý bỗng nhiên đại thịnh, trường kiếm trong tay rung lên, thân thể một hồi mơ hồ, liền hóa thành một đạo ngân quang từ chỗ ngọn núi khổng lồ phía trên nhảy lên dựng lên, hướng đối diện ngọn núi khổng lồ kích bắn mà đi.

Ma Thứ thấy thế, trong tay hiện ra một cái mâm tròn màu vàng (lớn cỡ lòng bài tay), pháp quyết thúc giục, pháp lực lập tức tuôn ra.

Kích thước mâm tròn lập tức tăng vọt, thời gian trong nháy mắt liền biến thành đường kính hơn mười trượng cực lớn, kim quang lóng lánh lơ lửng trước người.

Ma Thứ thân là tinh cổ phó Cốc chủ tự nhiên biết rõ kiếm tu chi thuật sắc bén, khi Diệp Thiên Mi thi triển kiếm thuật, liền tế ra phòng ngự Pháp Khí.

Mặt khác tên lão giả râu ngắn sắc mặt trầm xuống, một tay ném ra ngoài một viên cầu màu đen, trên hai tay không ngừng bấm pháp quyết, đồng thời miệng lẩm bẩm.

Phốc một tiếng, trên viên cầu màu đen xuất hiện phù ngũ sắc phù văn một hồi mơ hồ biến hóa, một thân ảnh Ngô Công cái khổng lồ dần hiện ra trước người.

Thân ảnh Ngô Công cao hơn hai mươi trượng toàn thân đỏ thẫm, hai mắt ánh sáng màu đỏ chớp động, trên người quanh quẩn một tầng huyết vụ, làm cho người ta một loại cảm giác quỷ dị đáng sợ.

Giờ phút này, một tiếng tiếng gào chát chúa, kiếm quang màu bạc đã thoáng hiện trước mâm tròn mà Ma Thứ tế ra, mắt thấy muốn trảm đến tại mâm tròn, ngân quang bỗng nhiên bạo liệt, thoáng hóa thành gần trăm đạo kiếm ảnh hướng bốn phương tám hướng bắn đi.

Trong tiếng tiếng kêu thảm thiết, máu bắn tung tóe ở giữa không trung, phụ cận liền có hai gã Ngưng Dịch cảnh chết thảm tại chỗ.

Vài tên Ngưng Dịch cảnh còn lại, thấy tình cảnh này, cảm thấy hoảng hốt, nhao nhao tế ra Phù Lục Linh Khí nhằm bảo vệ cho bản thân.

Trong lúc nhất thời, đủ loại hào quang chớp động, kiếm quang tiếp tục lan ra, Phanh Phanh không ngừng bên tai, màn hào quang hộ thể của bốn gã Ngưng Dịch cảnh bị kiếm quang đánh vỡ vụn, tiếng kêu gào thê thảm vang lên thịt nát xương tan. (Khoảnh khắc vậy có kịp kêu không :D ?)

Chỉ còn lại có hai gã tu vi cao nhất Ngưng Dịch cảnh hậu kỳ, nhưng khuôn mặt có vẻ như tuyệt vọng...

Giữa không trung, một tiếng hừ lạnh truyền ra, Diệp Thiên Mi thân ảnh bỗng nhiên thoáng hiện, cổ tay rung lên, lúc này lại xuất hiện mảng kiếm quang lóe lên rồi biến mất.

Hai gã Ngưng Dịch cảnh hậu kỳ run lên lùi về sau, nhưng ... liền cảm thấy cổ họng ... cũng không thốt được một tiếng, thân hình bị chém thành vô số đoạn.

Đáng thương cho vài tên Tinh Cốc Linh Sư còn chưa thấy rõ thân ảnh Diệp Thiên Mi, đã bị kiếm quang đánh chết.

Đây hết thảy biến hóa cực nhanh, như là tốc độ ánh sáng vậy!

Muốn chết.

Ma Thứ mắt thấy chính mình hơi sơ sẩy, đã để cho Diệp Thiên Mi không coi vào đâu đánh chết nhiều thuộc hạ, y không khỏi vừa sợ vừa giận, hét lớn một tiếng, tay trái bấm pháp quyết, tay phải nhẹ nhàng điểm lên mâm tròn.

Mâm tròn lập tức vạch phá không trung, hướng Diệp Thiên Mi bay tới.

Một bên, một hồi gió tanh thổi đến, thân ảnh khổng lồ Ngô Công mơ hồ, liền bỗng nhiên xuất hiện ở trước người Diệp Thiên Mi, Cự Túc (hình như cái chân con rết) sắc bén khẽ động, lúc này phát ra Xùy xùy âm thanh hướng Diệp Thiên Mi điên cuồng đâm tới, đồng thời trong miệng phun ra từng đoàn từng đoàn khói độc màu xanh lá cây.

Bởi vì động tác thật quá nhanh, chỉ có thể thấy từng đạo đỏ thẫm tàn ảnh như ẩn như hiện gần Diệp Thiên Mi, giống như ma quỷ.

Diệp Thiên Mi quát một tiếng, trước người màu bạc kiếm ảnh hiện ra, thỉnh thoảng cùng Xích Ảnh đánh tới cùng một chỗ, phát ra tiếng nổ lớn.

Lúc này, mâm tròn xé gió bay tới, đụng vào kiếm ảnh, chỉ thấy thân ảnh màu trắng lóe lên, người liền ở tại chỗ bỗng nhiên biến mất.

Điên cuồng xoay tròn bên trong, mâm tròn từ chỗ Diệp Thiên Mi trước kia vòng qua một cái, lưu lại tàn ảnh, nhưng một tiếng rít lên về sau, lại hóa thành một đoàn kim quang bay trở về trước người Ma Thứ.

Sau một khắc, không gian chấn động, Diệp Thiên Mi liền xuất hiện phía trên thân ảnh Ngô Công khổng lồ.

Chỉ thấy nàng một tay bấm niệm pháp quyết, một trường kiếm màu bạc chém xuống, thân kiếm lập tức cuộn ra một đạo kiếm quang vừa thô vừa to, cực kỳ chói mắt, chọn hướng đỉnh đầu Ngô Công hung hăng chém tới.

Nhưng thấy Riiiiiiiiiit ... một tiếng, thân ảnh huyết quang Ngô Công khổng lồ tản ra, cuối cùng bị cự kiếm ảnh trực tiếp từ trên xuống dưới chém thành hai nửa.

Tên Tinh Cốc Trưởng lão thấy Ngô Công bị trảm tỏ vẻ giận dữ, đột nhiên nhìn hướng Ma Thứ một cái (nháy mắt :D), chợt một tay lại ném ra ngoài một cái viên cầu, bấm niệm pháp quyết, viên cầu trong lại biến hóa ra một thân ảnh Thiềm Thừ khổng lồ cao mấy trượng.

Thiềm Thừ sau khi hạ xuống, chân sau quyền quỳ trên mặt đất, chân trước chèo chống, phần bụng một hồi cổ động, bỗng nhiên cự miệng hé mở, phun ra mấy đoàn sương mù màu xanh, cuồng phong xuất hiện, thoáng chốc liền đem Diệp Thiên Mi bao phủ trong đó.

Ma Thứ thấy thế lập tức hiểu ý, trong mắt dữ tợn chợt lóe lên, lúc này đột nhiên cắn đầu lưỡi một cái, há mồm phun ra một cái tinh huyết phun hướng mâm tròn, mâm tròn lập tức kim quang đại thịnh, trên không trung một hồi mơ hồ sau liền biến mất không thấy gì nữa.

Diệp Thiên Mi không kịp đề phòng bị sương mù màu xanh lá cây vây vào trong, lông mày cau lại, trường kiếm màu bạc hướng không trung ném đi, quay tít trên đỉnh đầu, tầng tầng kiếm quang như thác nước, quanh thân phòng kín không kẽ hở.

Lúc này sau lưng Diệp Thiên Mi, kim quang chợt lóe lên, mâm tròn khổng lồ lăng không chợt xuất hiện, va chạm vào tầng kiếm quang màu bạc.

Lập tức tiếng bạo liệt vang lớn, một cỗ vô hình man lực tuôn ra, lập tức đụng nát mấy tầng kim quang.

Ngân quang ảm đạm, sắc mặt Diệp Thiên Mi tái nhợt.

Hôm nay ngươi đừng hòng rời khỏi đây, lão phu đem ngươi tế phu nhân ta. - Ma Thứ thấy thế đại hỉ, một tiếng rống to, trên tay pháp quyết lăng không nhẹ nhàng điểm ra.

Lập tức, mâm tròn liên tiếp tách ra tám cái giống như đúc, phân bố theo bốn phương tám hướng xung quang Diệp Thiên Mi.

Thực lực Ma Thứ có thể so với Hóa Tinh hậu kỳ, tên Trưởng lão kia thực lực Hóa Tinh sơ kỳ, hai người liên thủ, dù là Hóa Tinh sơ kỳ Diệp Thiên Mi có kiếm tu chi thuật lợi hại, cũng không phải đối thủ của bọn hắn.

Giờ phút này, khí tức của Diệp Thiên Mi tuy rằng yếu đi, nhưng đôi mắt vẫn sáng ngời.

Hai bàn tay như ngọc trắng nhẹ nhàng khép lại, như đang thi triển một loại pháp quyết huyền ảo vô cùng.

Thân thể chung quanh bỗng nhiên ngân quang đại thịnh, cũng lăng không xoáy lên một đạo vừa thô vừa to như vòi rồng, đem sương mù thổi tán đi, tất cả kiếm quang thu vào, lại lần nữa hóa thành một đạo ngân quang vây quanh thân thể.

Không tốt, nàng muốn chạy trốn. - Thấy vậy, Ma Thứ đồng tử có chút co rụt lại, trên tay pháp quyết thúc giục đã đến cực hạn, lại là mười sáu cái mâm tròn giống như đúc huyễn hóa ra, lại đem Diệp Thiên Mi bốn phía hư không vây khốn.

Sau một khắc, dưới bàn chân Diệp Thiên Mi, ngân quang ngưng tụ, một thanh Ngân Kiếm khổng lồ lăng không hiển hiện.

Phốc .

Cự Kiếm khẽ rung lên, tức thì biến mất không thấy gì nữa, xuất hiện ngoài trăm trượng.

Lúc này, một cự bàn màu vàng, tức thì lóe lên chia làm hai mảnh, cũng không biết lúc nào bị chém mà ra.

Bạch y nữ tử ngự Cự Kiếm bấm niệm pháp quyết liền bỗng nhiên cùng thân Cự Kiếm hợp hai làm một, hóa thành một đạo ngân quang chói mắt phá không bắn đi, trên không trung chỉ lưu lại một vệt dài màu bạc.

Là ngự kiếm phi hành độn thuật trong truyền thuyết !

Không thể để cho ả chạy thoát, đuổi theo! - Ma Thứ như đang gầm thét.

Yên tâm, ta sớm đoán được ả không địch lại, chắc chắn chạy thục mạng, ta đã chuẩn bị ở sau. - Lão giả râu ngắn cười hắc hắc, rồi khoanh chân cố định, trong miệng nói lẩm bẩm.

Phanh ! Lão giả thân hình như ẩn như hiện, từng vòng hắc vụ rung động khuếch tán ra, cũng nhanh như chớp hướng tiền phương kích bắn ra.

Oanh! Oanh! Oanh! liên tiếp trong nổ vang!

Ba đầu Cự Thù, Cự Mãng, Cự Hạt - cao hơn hai mươi trượng ngưng tụ ra hướng Điệp Thiên Mi chạy trốn.

Trên đỉnh đầu Cự Thù, lão giả râu ngắn thuấn di xuất hiện ở đó, vẫn đang ngồi xếp bằng.

Cùng lúc đó, sau lưng Diệp Thiên Mi như xé gió vang lên, một đoàn kim quang lướt đến, là Ma Thứ đang đuổi theo.

Diệp Thiên Mi sắc mặt không thay đổi, nhưng trong nội tâm thở dài một hơi, bỗng nhiên há mồm phun một cái, phun ra hư ảnh một thanh tiểu kiếm màu bạc dài vài tấc, hình dạng giống thanh Cự Kiếm như đúc.

Hơn nữa, hư ảnh tiểu kiếm lớn cỡ bàn tay, ngân quang đã nồng đậm đến mức độ cực kì khủng bố, giờ phút này trong lòng bàn tay Diệp Thiên Mi xuất hiện một vòng màu bạc kiêu dương.

Là kiếm phôi chi linh! - Diệp Thiên Mi đã khổ tâm bồi luyện nhiều năm.

Ngón tay ngọc nhẹ nhàng bắn ra, hư ảnh tiểu kiếm hóa thành một đạo ngân kiếm quang hơn trăm trượng, lóe lên tức thì về sau, tựa như sau cơn mưa cầu vòng xuất hiện.

Bỗng... một tiếng hét thảm vang lên!

Lão giả râu ngắn và con Cự Thù, lập tức bị kiếm quang kết liễu, vô luận hộ thân Cương Khí hay các loại Linh Khí hộ thể đều bạo liệt mà vỡ, như không có tác dụng.

Nguyên Linh Phi Kiếm! - Ma Thứ trợn mắt nổi giận gầm lên một tiếng, trong thanh âm lại tràn đầy kiêng kị, không khỏi hơi chậm lại.

Kiếm quang lập tức xuất hiện, lập tức biến mất!

Chỉ là một cái hô hấp, kiếm quang liền bỗng nhiên hóa thành từng điểm ngân quang tán loạn, một lần nữa hiện thân ảnh lão giả râu ngắn.

Giờ phút này, vị Tinh Cốc Trưởng lão, toàn thân tuôn ra từng trận huyết vụ, thân thể vô lực từ trên đầu Cự Thù ngã xuống, khí tức lập thấp tới cực điểm!

Mà lão giả dưới thân Cự Thù vốn vẫn không nhúc nhích, nhưng một lát sau, một cơn gió nhẹ thổi qua, liền bỗng nhiên hóa thành bột phấn tan vỡ.

Cùng lúc đó, Diệp Thiên Mi trong tay vẫn đang cầm tiểu kiếm màu bạc, một ngụm máu tươi phun ra, gương mặt tái nhợt.

Tiểu kiếm màu bạc trong tay dần biến mất, lần nữa thi triển ra ngự kiếm phi hành, hóa thành một đạo ngân cầu vồng bay đi.

/1550

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status