Cùng lúc đó, đại quân Liễu gia ở phía đối diện đã sớm có phản ứng đáp trả. Thật nhiều đóa sen như mây đen hiện ra, hợp thành một mảnh lờ mờ che chắn cho cánh quân tiên phong đang lơ lửng trên không của nhà họ Liễu.
“Hừ!”
Đại hán tóc đỏ cười lạnh một tiếng. Đại kỳ màu tím trong tay bọn họ cũng không phải bảo vật bình thường. Những thứ này chính là Tử Dương Ma Hỏa kỳ mà Hoàng Phủ thế gia mật chế. Bên trong có chứa Tử Dương ma hỏa cực kỳ lợi hại khiến cho Ma Nhân Thiên Tượng cảnh cũng không dám đón đỡ trực diện, huống chi là đám Ma Nhân cấp thấp của Liễu gia.
Thật vậy, ngay khi hỏa trụ màu tím chạm đến đám mây đen kịt trước mặt đại quân Liễu gia, phòng tuyến này liền bị xé rách thành từng lỗ hổng một cách đơn giản. Vô số cột lửa màu tím rơi xuống như mưa, nhằm thẳng về phía cánh quân tiên phong của nhà họ Liễu. Những kẻ bị ngọn lửa tím biếc liếm phải, toàn thân lập tức bùng cháy dữ dội sau đó biến thành tro tàn trong nháy mắt. Một vòng hỏa vũ qua đi, đại quân Liễu gia đã có hai đến ba trăm binh sĩ tử thương.
Đại hán tóc đỏ lộ vẻ vui mừng, thừa dịp trận hình đại quân bên phía đối phương đại loạn, liền thúc giục hào quang trên người, hiện ra một bộ chiến giáp màu lam mang theo ánh sáng cùng màu bao bọc toàn thân. Tiếp đó, y iền hóa thành một đạo lam quang, đánh về phía đại quân đối diện. Thân ở giữa không trung, trong tay đã lóe lên hào quang, tế ra một thanh trường thương lam sắc. Thân thương phát ra ánh sáng chói mắt. Chỉ thấy đại hán tóc đỏ liên tục xuất chiêu, mấy chục đạo thương ảnh như những đóa lam hoa lập tức hiển hiện, nhằm thẳng về phía đạo quân tiên phong của nhà họ Liễu. Mỗi chiêu mỗi thức đều chuẩn xác đánh trúng một gã binh sĩ Liễu gia. Hàng loạt âm thanh “Phốc, phốc, phốc!” qua đi, mười mấy tên binh sĩ đã ngã gục trong tiếng la thảm thiết. Đại hán tóc đỏ dù gì cũng là Ma Nhân cấp Thiên Tượng, đối phó với loại binh sĩ bình thường này tự nhiên chỉ như chém dưa thái quả mà thôi.
“Giết!”
Lại có ba đạo thân ảnh bay ra từ đoàn quân tiên phong của quân đoàn Huyết Sát, đó là một nam tử cao gầy, một lão già đầu tóc bạc trắng cùng một người thanh niên mặt đen. Khí tức trên người bọn họ cho thấy cả ba đều là tồn tại Thiên Tượng cảnh.
Trong tay nam tử cao gầy bỗng hiện ra một thanh đại kiếm màu đỏ thắm. Theo từng tràng chú ngữ vang lên, đại kiếm lập tức rời khỏi tay người điều khiển. Nương theo từng tràng phượng gáy cao vút, hào quang trên thân kiếm liền chiếu rọi như bông hoa bung cánh rồi hóa thành một đầu Hỏa Phượng lớn chừng trăm trượng tỏa ra Linh áp cực nóng, khiến cho không gian xung quanh không ngừng chấn động. Hai mắt Hỏa Phượng bắn ra hồng quang dài hơn một trượng, nương theo một tiếng thét dài phẫn nộ, chụp về phía quân đoàn Liễu gia.
Một tiếng ầm vang!
Hỏa Phượng phun ra ngọn lửa màu đỏ rộng chừng mười trượng. Mười gã binh sĩ gần đó không kịp tránh đi liền bị ngọn lửa bao bọc rồi biến thành tro tàn trong nháy mắt.
Lão già đầu bạc cùng thanh niên mặt đen cũng lần lượt tế ra Pháp bảo của mình, một mặt kính màu xanh và một hạt châu màu đen. Theo hào quang Pháp bảo chớp nhá không ngừng, lại có lượng lớn binh sĩ Liễu gia tử thương dưới tay bọn họ.
Trong lúc, bốn gã Ma Nhân Thiên Tượng ra tay, cánh quân tiên phong của quân đoàn Huyết Sư cũng không hề đình chỉ công kích. Liễu gia mặc dù ra sức chống cự nhưng vẫn bị tổn thất không dưới ngàn người. Trái lại, quân đoàn Huyết Sư bên này chỉ bị mất đi một hai trăm người mà thôi.
“Tốt!”
Nhìn thấy thành quả trước mắt, đại hán tóc đỏ không khỏi cảm thấy vui vẻ. Khi y đang định tiếp tục chém giết, bên trong đạo quân tiên phong của Liễu gia chợt bay ra một đạo hư ảnh cự phủ cao chừng trăm trượng, mang theo mảnh lớn hào quang màu xanh lá, mạnh mẽ chém xuống. Đại hán tóc đỏ thấy vậy liền tỏ vẻ khinh miệt. Trường thương màu lam trong tay tỏa sáng, bắn ra một đạo thương ảnh khổng lồ giao chiến với công kích của đối phương giữa không trung. Một tiếng nổ mạnh rung trời chuyển đất, hai đạo hư ảnh một lam một lục đồng thời vỡ vụn, hóa thành vô số điểm sáng giăng bủa đầy trời!
Hào quang trên cao còn chưa tán đi, bên trong đại quân nhà họ Liễu đã chợt xuất hiện một gã cự hán cao chừng mấy trượng, đầu mọc một sừng, hai mắt đỏ bừng, trong tay nắm chặt một thanh cự phủ không ngừng cháy lên quang diễm xanh lá. Đại hán tóc đỏ thấy vậy liền nheo mắt đánh giá thì thấy đối phương thình lình cũng là tu sĩ Thiên Tượng hậu kỳ giống y. Sau khi cự hán một sừng xuất hiện, lại có hai đạo nhân ảnh bay ra từ trong đại quân của Liễu gia. Một thiếu phụ áo lục cùng một lão già tóc tai rũ rượi, cả hai đều là Ma Nhân đẳng cấp Thiên Tượng. Sau khi thét lớn một tiếng, hai người liền phóng ra một tấm lưới lớn màu xanh cùng một thanh quải trượng vàng nhạt. Dưới sự liên thủ của họ, công kích điên cuồng của ba người nam tử cao gầy bên phía quân đoàn Huyết Sư tạm thời đã bị chặn đứng.
Kết quả sau mấy vòng giao phong, quân đoàn Huyết Sư đã chiếm được không ít lợi thế. Cự hán một sừng của Liễu gia bị trúng chiêu liền bay ngược về lại bên trong đại quân. Gần như lập tức, hai gã thống lĩnh Thiên Tượng cảnh còn lại bên phía Liễu gia nhận thấy tình hình không ổn cũng liền thu hồi thế công, thối lui về sau. Đại quân Liễu gia vốn đã rơi vào hoàn cảnh xấu, lúc này ba gã chủ soái lại bỏ chạy thục mạng, những người còn lại đâu còn chiến ý.
“Ô! Ô! Ô!”
Đại quân Liễu gia phát ra ba tiéng kèn hiệu ra lệnh rút lui. Binh sĩ nghe vậ lập tức co rút trận hình, bỏ chạy tán loạn về phía xa xa.
“Đuổi theo!”
Lúc này, đại hán tóc đỏ đã giết đến đỏ mặt, nào chịu tha cho cánh quân tiên phong của đối phương chay thoát. Hơn nữa, nếu như có thể toàn diệt quân đoàn mai phục này của Liễu gia, y tự nhiên sẽ lập được đại công.
“Thống lĩnh đại nhân, giặc cùng chớ đuổi!” Nam tử cao gầy tiến tới bên cạnh, lên tiếng cảnh tỉnh đại hán tóc đỏ.
“Ngươi biết cái gì, hôm nay phải giết bọn chúng đến mức không còn manh giáp! Nếu để thời cơ chiến đấu mất đi ta sẽ bắt ngươi để hỏi tội!” Đại hán tóc đỏ trừng mắt liếc nhìn nam tử cao gầy bên cạnh sau đó phất tay thu hồi trường thương màu lam, ra hiệu cho binh sĩ phía trước đuổi theo. Theo tiếng kèn hiệu ra lệnh tiến công trong doanh trướng, hơn vạn tên Ma Nhân của quân đoàn Huyết Sư lập tức tạo thành trận hình công kích có dạng mũi tên, đuổi sát phía sau đại quân Liễu gia.
...
Hậu phương quân đoàn Huyết Sư, tám chính vạn binh sĩ Ma Nhân mặc chiến giáp màu tím đang xếp thành trận thế bao phủ phạm vi mười dặm, giống như đám mây khổng lồ màu tím phô thiên cái địa xẹt qua ở độ cao vài chục trượng. Tại lầu các trung tâm quân đoàn, giờ phút này chỉ còn lại ba người Hoàng Phủ Ngọc Phách, Triệu Thiên Dĩnh cùng Liễu Minh. Những kẻ còn lại chẳng biết đã rời khỏi phi xa từ lúc nào. Nữ tử Hoàng Phủ đang lạnh nhạt quan sát trận bàn đưa tin lơ lửng trước người. Sau khi truyền đến tin tức đầu tiên, quân tiên phong liền không có liên lạc gì nữa. Về phần người truyền tin là một vị phó Thống Lĩnh, chỉ nói cánh quân tiên phong chiếm thượng phong hiện đang thừa thắng xông lên. Câu nói ngắn gọn, giống như bởi vì thời gian cấp bách cũng không nói rõ tình huống cụ thể. Thế nhưng Hoàng Phủ Ngọc Phách thấy vậy lại không hạ lệnh cho quân đoàn Huyết Sư tăng tốc về trước tiếp viện mà vẫn giữ nguyên tiến độ hành quân hiện tại.
“Sư tôn, cánh quân tiên phong tham công liều lĩnh, giờ phút này e rằng đã lọt vào cạm bẫy của Liễu gia. Chúng ta có nên đề thăng tốc độ, tiếp ứng cho bọn họ một chút?” Triệu Thiên Dĩnh đang đứng cạnh Hoàng Phủ Ngọc Phách nhẹ giọng đề nghị.
“Không cần, ta tự có chừng mực.” Hoàng Phủ Ngọc Phách chớp mắt, trả lời một cách thản nhiên.
Triệu Thiên Dĩnh khẽ nhíu đôi mi thanh tú. Tuy rằng nàng cảm thấy vô cùng nghi hoặc bất quá cũng không hỏi thêm gì nữa. Liễu Minh cũng liếc nhìn Hoàng Phủ Ngọc Phách, trong mắt hiện lên thần sắc khó hiểu. Lần này tập kích cứ điểm Liễu gia, nàng ta chỉ nhờ Liễu Minh hỗ trợ đối phó với đám Ma Thi của đối phương những lại không nói rõ chiến thuật cụ thể với hắn.
“Chẳng lẽ ý định của Hoàng Phủ Ngọc Phách là dùng cánh quân tiên phong làm thám tử để tìm hiểu ngọn nguồn quân đoàn của đối phương...” Liễu Minh âm thầm suy đoán.
...
Cùng lúc đó, đại hán tóc đỏ dẫn đầu cánh quân tiên phong đuổi sát không rời quân đoàn Liễu gia. Binh sĩ hai bên tựa hồ đồng dạng khinh trang thượng trận, một rượt một đuổi tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách mấy trăm dặm. Đến khi xung quanh tràn ngập hắc vụ đen sì như mực, đại hán tóc đỏ mới dần tỉnh táo lại, phát hiện bản thân đã mang đại quân xông vào sâu trong núi Hắc Phong. Lại đúng lúc này, binh sĩ Liễu gia vốn đang tan rã bỗng nhiên đồng loạt, không hề chạy trốn.
Sưu sưu sưu!
Ba đạo nhân ảnh thình lình bay ra từ giữa đại quân, đúng là ba gã thủ lĩnh Thiên Tượng cảnh lúc trước, cự hán một sừng, thiếu phụ áo lục cùng lão già tóc vàng. Đại hán tóc đỏ mơ hồ dự cảm một loại điềm xấu đang kéo tới. Nhưng vào lúc này, hắc vụ bốn phía bỗng nhiên cuộn lên kịch liệt tiếp đó nhanh chóng lan tràn ra, trong chốc lát bao vây đại hán tóc đỏ và hơn vạn binh sĩ tiên phong vào giữa. Khi sử dùng thần thức quét qua, đại hán tóc đỏ không khỏi giật mình. Phạm vi mười dặm bên trong hắc vụ, vô số Ma Nhân giáp xám không biết từ đâu hiện ra, tạo thành trận thế hình vuông liếc nhìn không thấy điểm cuối.
“Thống lĩnh, không xong, chúng ta bị bao vây!”
Nam tử cao gầy cùng hai vị phó Thống Lĩnh Thiên Tượng cảnh vội vàng tiến đến bên cạnh đại hán tóc đỏ. Ai nấy đều có vẻ kinh hoàng thất thố. Lời vừa rồi rõ ràng là thừa thải vì ai nấy đều thấy được tình huống hiện tại.
“Tham công rước họa rồi!”
Phần lưng của đại hán tóc đỏ lúc này đã ướt sũng mồ hôi lạnh. Đại quân Liễu gia xung quanh tối thiểu cũng có bảy tám vạn người, rõ ràng là quân đoàn chủ lực của đối phương. Càng làm cho y cảm thấy tuyệt vọng chính là, nơi trung tâm của đại quân trước mặt, một người đàn ông áo xám dung mạo bình thường đang lạnh lùng bắt chéo hai tay sau lưng, trên người tản ra khí tức sâu không lường được, nghiễm nhiên là một vị đại năng Thông Huyền.
Trong lúc đại hán tóc còn đang suy nghĩ, một lá cờ đen đã chậm rãi bay ra từ trên người đối phương, mang the từng vòng năng lượng màu đen không ngừng tán ra bốn phía. Đại hán tóc đỏ thấy vậy làm sao còn không rõ, vị đại năng kia đã dùng ma bao hắc phiên kia tạo thành hắc vụ bao phủ núi Hắc Phong nhằm che giấu mười vạn phản quân từ đó bố trị trận thế mai phục này.
“Tất cả mọi người kết thành trận thế hình tròn. Quân đoàn chủ lực của chúng ta đang ở phía sau, chỉ cần có thể thủ vững một lát, Ngọc Phách tôn giả sẽ mang đại quân chủ lực ứng cứu!” Đại hán tóc đỏ nghiêm nghị quát lớn.
Nghe được lời này, binh sĩ vốn đang nhốn nháo rốt cuộc cảm thấy trấn định hơn một í. Hơn vạn người nahnh chóng kết thành phương trận hình tròn nghiêm mật. Gần như cùng lúc, mười bức tường chắn màu máu cũng được mở ra, chính là Huyết Sư thuẫn đã xuất hiện khi trước. Trong lúc đó, bốn vị Ma Nhân Thiên Tượng đã tập trung ở trung tâm của vòng tròn. Đại hán tóc đỏ sau khi trấn định tinh thần liền lật tay lấy ra trận bàn đưa tin đồng thời phất tay đánh ra mấy đạo pháp quyết. Thế nhưng chỉ sau một khắc, sắc mặt của y bỗng nhiên trở nên khó coi. Thì ra trận bàn đưa tin lúc này không hề nảy sinh chút phản ứng nào. Thấy vậy, đai hán tóc đỏ lại lấy ra Linh phù đưa tin thế nhưng phù chú trên tay cũng đồng dạng không hề nổi lên hào quang.
“Hừ!”
Đại hán tóc đỏ cười lạnh một tiếng. Đại kỳ màu tím trong tay bọn họ cũng không phải bảo vật bình thường. Những thứ này chính là Tử Dương Ma Hỏa kỳ mà Hoàng Phủ thế gia mật chế. Bên trong có chứa Tử Dương ma hỏa cực kỳ lợi hại khiến cho Ma Nhân Thiên Tượng cảnh cũng không dám đón đỡ trực diện, huống chi là đám Ma Nhân cấp thấp của Liễu gia.
Thật vậy, ngay khi hỏa trụ màu tím chạm đến đám mây đen kịt trước mặt đại quân Liễu gia, phòng tuyến này liền bị xé rách thành từng lỗ hổng một cách đơn giản. Vô số cột lửa màu tím rơi xuống như mưa, nhằm thẳng về phía cánh quân tiên phong của nhà họ Liễu. Những kẻ bị ngọn lửa tím biếc liếm phải, toàn thân lập tức bùng cháy dữ dội sau đó biến thành tro tàn trong nháy mắt. Một vòng hỏa vũ qua đi, đại quân Liễu gia đã có hai đến ba trăm binh sĩ tử thương.
Đại hán tóc đỏ lộ vẻ vui mừng, thừa dịp trận hình đại quân bên phía đối phương đại loạn, liền thúc giục hào quang trên người, hiện ra một bộ chiến giáp màu lam mang theo ánh sáng cùng màu bao bọc toàn thân. Tiếp đó, y iền hóa thành một đạo lam quang, đánh về phía đại quân đối diện. Thân ở giữa không trung, trong tay đã lóe lên hào quang, tế ra một thanh trường thương lam sắc. Thân thương phát ra ánh sáng chói mắt. Chỉ thấy đại hán tóc đỏ liên tục xuất chiêu, mấy chục đạo thương ảnh như những đóa lam hoa lập tức hiển hiện, nhằm thẳng về phía đạo quân tiên phong của nhà họ Liễu. Mỗi chiêu mỗi thức đều chuẩn xác đánh trúng một gã binh sĩ Liễu gia. Hàng loạt âm thanh “Phốc, phốc, phốc!” qua đi, mười mấy tên binh sĩ đã ngã gục trong tiếng la thảm thiết. Đại hán tóc đỏ dù gì cũng là Ma Nhân cấp Thiên Tượng, đối phó với loại binh sĩ bình thường này tự nhiên chỉ như chém dưa thái quả mà thôi.
“Giết!”
Lại có ba đạo thân ảnh bay ra từ đoàn quân tiên phong của quân đoàn Huyết Sát, đó là một nam tử cao gầy, một lão già đầu tóc bạc trắng cùng một người thanh niên mặt đen. Khí tức trên người bọn họ cho thấy cả ba đều là tồn tại Thiên Tượng cảnh.
Trong tay nam tử cao gầy bỗng hiện ra một thanh đại kiếm màu đỏ thắm. Theo từng tràng chú ngữ vang lên, đại kiếm lập tức rời khỏi tay người điều khiển. Nương theo từng tràng phượng gáy cao vút, hào quang trên thân kiếm liền chiếu rọi như bông hoa bung cánh rồi hóa thành một đầu Hỏa Phượng lớn chừng trăm trượng tỏa ra Linh áp cực nóng, khiến cho không gian xung quanh không ngừng chấn động. Hai mắt Hỏa Phượng bắn ra hồng quang dài hơn một trượng, nương theo một tiếng thét dài phẫn nộ, chụp về phía quân đoàn Liễu gia.
Một tiếng ầm vang!
Hỏa Phượng phun ra ngọn lửa màu đỏ rộng chừng mười trượng. Mười gã binh sĩ gần đó không kịp tránh đi liền bị ngọn lửa bao bọc rồi biến thành tro tàn trong nháy mắt.
Lão già đầu bạc cùng thanh niên mặt đen cũng lần lượt tế ra Pháp bảo của mình, một mặt kính màu xanh và một hạt châu màu đen. Theo hào quang Pháp bảo chớp nhá không ngừng, lại có lượng lớn binh sĩ Liễu gia tử thương dưới tay bọn họ.
Trong lúc, bốn gã Ma Nhân Thiên Tượng ra tay, cánh quân tiên phong của quân đoàn Huyết Sư cũng không hề đình chỉ công kích. Liễu gia mặc dù ra sức chống cự nhưng vẫn bị tổn thất không dưới ngàn người. Trái lại, quân đoàn Huyết Sư bên này chỉ bị mất đi một hai trăm người mà thôi.
“Tốt!”
Nhìn thấy thành quả trước mắt, đại hán tóc đỏ không khỏi cảm thấy vui vẻ. Khi y đang định tiếp tục chém giết, bên trong đạo quân tiên phong của Liễu gia chợt bay ra một đạo hư ảnh cự phủ cao chừng trăm trượng, mang theo mảnh lớn hào quang màu xanh lá, mạnh mẽ chém xuống. Đại hán tóc đỏ thấy vậy liền tỏ vẻ khinh miệt. Trường thương màu lam trong tay tỏa sáng, bắn ra một đạo thương ảnh khổng lồ giao chiến với công kích của đối phương giữa không trung. Một tiếng nổ mạnh rung trời chuyển đất, hai đạo hư ảnh một lam một lục đồng thời vỡ vụn, hóa thành vô số điểm sáng giăng bủa đầy trời!
Hào quang trên cao còn chưa tán đi, bên trong đại quân nhà họ Liễu đã chợt xuất hiện một gã cự hán cao chừng mấy trượng, đầu mọc một sừng, hai mắt đỏ bừng, trong tay nắm chặt một thanh cự phủ không ngừng cháy lên quang diễm xanh lá. Đại hán tóc đỏ thấy vậy liền nheo mắt đánh giá thì thấy đối phương thình lình cũng là tu sĩ Thiên Tượng hậu kỳ giống y. Sau khi cự hán một sừng xuất hiện, lại có hai đạo nhân ảnh bay ra từ trong đại quân của Liễu gia. Một thiếu phụ áo lục cùng một lão già tóc tai rũ rượi, cả hai đều là Ma Nhân đẳng cấp Thiên Tượng. Sau khi thét lớn một tiếng, hai người liền phóng ra một tấm lưới lớn màu xanh cùng một thanh quải trượng vàng nhạt. Dưới sự liên thủ của họ, công kích điên cuồng của ba người nam tử cao gầy bên phía quân đoàn Huyết Sư tạm thời đã bị chặn đứng.
Kết quả sau mấy vòng giao phong, quân đoàn Huyết Sư đã chiếm được không ít lợi thế. Cự hán một sừng của Liễu gia bị trúng chiêu liền bay ngược về lại bên trong đại quân. Gần như lập tức, hai gã thống lĩnh Thiên Tượng cảnh còn lại bên phía Liễu gia nhận thấy tình hình không ổn cũng liền thu hồi thế công, thối lui về sau. Đại quân Liễu gia vốn đã rơi vào hoàn cảnh xấu, lúc này ba gã chủ soái lại bỏ chạy thục mạng, những người còn lại đâu còn chiến ý.
“Ô! Ô! Ô!”
Đại quân Liễu gia phát ra ba tiéng kèn hiệu ra lệnh rút lui. Binh sĩ nghe vậ lập tức co rút trận hình, bỏ chạy tán loạn về phía xa xa.
“Đuổi theo!”
Lúc này, đại hán tóc đỏ đã giết đến đỏ mặt, nào chịu tha cho cánh quân tiên phong của đối phương chay thoát. Hơn nữa, nếu như có thể toàn diệt quân đoàn mai phục này của Liễu gia, y tự nhiên sẽ lập được đại công.
“Thống lĩnh đại nhân, giặc cùng chớ đuổi!” Nam tử cao gầy tiến tới bên cạnh, lên tiếng cảnh tỉnh đại hán tóc đỏ.
“Ngươi biết cái gì, hôm nay phải giết bọn chúng đến mức không còn manh giáp! Nếu để thời cơ chiến đấu mất đi ta sẽ bắt ngươi để hỏi tội!” Đại hán tóc đỏ trừng mắt liếc nhìn nam tử cao gầy bên cạnh sau đó phất tay thu hồi trường thương màu lam, ra hiệu cho binh sĩ phía trước đuổi theo. Theo tiếng kèn hiệu ra lệnh tiến công trong doanh trướng, hơn vạn tên Ma Nhân của quân đoàn Huyết Sư lập tức tạo thành trận hình công kích có dạng mũi tên, đuổi sát phía sau đại quân Liễu gia.
...
Hậu phương quân đoàn Huyết Sư, tám chính vạn binh sĩ Ma Nhân mặc chiến giáp màu tím đang xếp thành trận thế bao phủ phạm vi mười dặm, giống như đám mây khổng lồ màu tím phô thiên cái địa xẹt qua ở độ cao vài chục trượng. Tại lầu các trung tâm quân đoàn, giờ phút này chỉ còn lại ba người Hoàng Phủ Ngọc Phách, Triệu Thiên Dĩnh cùng Liễu Minh. Những kẻ còn lại chẳng biết đã rời khỏi phi xa từ lúc nào. Nữ tử Hoàng Phủ đang lạnh nhạt quan sát trận bàn đưa tin lơ lửng trước người. Sau khi truyền đến tin tức đầu tiên, quân tiên phong liền không có liên lạc gì nữa. Về phần người truyền tin là một vị phó Thống Lĩnh, chỉ nói cánh quân tiên phong chiếm thượng phong hiện đang thừa thắng xông lên. Câu nói ngắn gọn, giống như bởi vì thời gian cấp bách cũng không nói rõ tình huống cụ thể. Thế nhưng Hoàng Phủ Ngọc Phách thấy vậy lại không hạ lệnh cho quân đoàn Huyết Sư tăng tốc về trước tiếp viện mà vẫn giữ nguyên tiến độ hành quân hiện tại.
“Sư tôn, cánh quân tiên phong tham công liều lĩnh, giờ phút này e rằng đã lọt vào cạm bẫy của Liễu gia. Chúng ta có nên đề thăng tốc độ, tiếp ứng cho bọn họ một chút?” Triệu Thiên Dĩnh đang đứng cạnh Hoàng Phủ Ngọc Phách nhẹ giọng đề nghị.
“Không cần, ta tự có chừng mực.” Hoàng Phủ Ngọc Phách chớp mắt, trả lời một cách thản nhiên.
Triệu Thiên Dĩnh khẽ nhíu đôi mi thanh tú. Tuy rằng nàng cảm thấy vô cùng nghi hoặc bất quá cũng không hỏi thêm gì nữa. Liễu Minh cũng liếc nhìn Hoàng Phủ Ngọc Phách, trong mắt hiện lên thần sắc khó hiểu. Lần này tập kích cứ điểm Liễu gia, nàng ta chỉ nhờ Liễu Minh hỗ trợ đối phó với đám Ma Thi của đối phương những lại không nói rõ chiến thuật cụ thể với hắn.
“Chẳng lẽ ý định của Hoàng Phủ Ngọc Phách là dùng cánh quân tiên phong làm thám tử để tìm hiểu ngọn nguồn quân đoàn của đối phương...” Liễu Minh âm thầm suy đoán.
...
Cùng lúc đó, đại hán tóc đỏ dẫn đầu cánh quân tiên phong đuổi sát không rời quân đoàn Liễu gia. Binh sĩ hai bên tựa hồ đồng dạng khinh trang thượng trận, một rượt một đuổi tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách mấy trăm dặm. Đến khi xung quanh tràn ngập hắc vụ đen sì như mực, đại hán tóc đỏ mới dần tỉnh táo lại, phát hiện bản thân đã mang đại quân xông vào sâu trong núi Hắc Phong. Lại đúng lúc này, binh sĩ Liễu gia vốn đang tan rã bỗng nhiên đồng loạt, không hề chạy trốn.
Sưu sưu sưu!
Ba đạo nhân ảnh thình lình bay ra từ giữa đại quân, đúng là ba gã thủ lĩnh Thiên Tượng cảnh lúc trước, cự hán một sừng, thiếu phụ áo lục cùng lão già tóc vàng. Đại hán tóc đỏ mơ hồ dự cảm một loại điềm xấu đang kéo tới. Nhưng vào lúc này, hắc vụ bốn phía bỗng nhiên cuộn lên kịch liệt tiếp đó nhanh chóng lan tràn ra, trong chốc lát bao vây đại hán tóc đỏ và hơn vạn binh sĩ tiên phong vào giữa. Khi sử dùng thần thức quét qua, đại hán tóc đỏ không khỏi giật mình. Phạm vi mười dặm bên trong hắc vụ, vô số Ma Nhân giáp xám không biết từ đâu hiện ra, tạo thành trận thế hình vuông liếc nhìn không thấy điểm cuối.
“Thống lĩnh, không xong, chúng ta bị bao vây!”
Nam tử cao gầy cùng hai vị phó Thống Lĩnh Thiên Tượng cảnh vội vàng tiến đến bên cạnh đại hán tóc đỏ. Ai nấy đều có vẻ kinh hoàng thất thố. Lời vừa rồi rõ ràng là thừa thải vì ai nấy đều thấy được tình huống hiện tại.
“Tham công rước họa rồi!”
Phần lưng của đại hán tóc đỏ lúc này đã ướt sũng mồ hôi lạnh. Đại quân Liễu gia xung quanh tối thiểu cũng có bảy tám vạn người, rõ ràng là quân đoàn chủ lực của đối phương. Càng làm cho y cảm thấy tuyệt vọng chính là, nơi trung tâm của đại quân trước mặt, một người đàn ông áo xám dung mạo bình thường đang lạnh lùng bắt chéo hai tay sau lưng, trên người tản ra khí tức sâu không lường được, nghiễm nhiên là một vị đại năng Thông Huyền.
Trong lúc đại hán tóc còn đang suy nghĩ, một lá cờ đen đã chậm rãi bay ra từ trên người đối phương, mang the từng vòng năng lượng màu đen không ngừng tán ra bốn phía. Đại hán tóc đỏ thấy vậy làm sao còn không rõ, vị đại năng kia đã dùng ma bao hắc phiên kia tạo thành hắc vụ bao phủ núi Hắc Phong nhằm che giấu mười vạn phản quân từ đó bố trị trận thế mai phục này.
“Tất cả mọi người kết thành trận thế hình tròn. Quân đoàn chủ lực của chúng ta đang ở phía sau, chỉ cần có thể thủ vững một lát, Ngọc Phách tôn giả sẽ mang đại quân chủ lực ứng cứu!” Đại hán tóc đỏ nghiêm nghị quát lớn.
Nghe được lời này, binh sĩ vốn đang nhốn nháo rốt cuộc cảm thấy trấn định hơn một í. Hơn vạn người nahnh chóng kết thành phương trận hình tròn nghiêm mật. Gần như cùng lúc, mười bức tường chắn màu máu cũng được mở ra, chính là Huyết Sư thuẫn đã xuất hiện khi trước. Trong lúc đó, bốn vị Ma Nhân Thiên Tượng đã tập trung ở trung tâm của vòng tròn. Đại hán tóc đỏ sau khi trấn định tinh thần liền lật tay lấy ra trận bàn đưa tin đồng thời phất tay đánh ra mấy đạo pháp quyết. Thế nhưng chỉ sau một khắc, sắc mặt của y bỗng nhiên trở nên khó coi. Thì ra trận bàn đưa tin lúc này không hề nảy sinh chút phản ứng nào. Thấy vậy, đai hán tóc đỏ lại lấy ra Linh phù đưa tin thế nhưng phù chú trên tay cũng đồng dạng không hề nổi lên hào quang.
/1550
|