Ma Thiên Ký

Q.5 - Chương 1085 - Nhiệm Vụ Của U Vương

/1550


Bích Viêm đi đến bên cạnh bàn, tự mình pha một bình linh trà, rót cho Liễu Minh một ly mang theo hương trà nhàn nhạt phiêu tán.

Liễu Minh nhìn chén trà trước người nhưng không vội cầm lên.

Thấy Liễu Minh cẩn thận như vậy Bích Viêm cũng không cảm thấy phật lòng. Thay vào đó, y tự rót cho mình một ly linh trà rồi mới tiếp tục câu chuyện:

Không dối gạt Ẩn Hàn huynh thân phận thật của Bích mỗ chính là U Vương, một trong những U Tướng dưới trướng U Thủy Quân.

Liễu Minh nghe vậy, không khỏi biến sắc.

Tuy hắn sớm mơ hồ đoán được Bích Viêm thân phận tuyệt không đơn giản, nhưng không nghĩ tới Bích Viêm lại chính là U Tướng của U Thủy Quân.

Ẩn Hàn huynh không cần khẩn trương, việc này có nguyên do của nó. Chỉ có đạo hữu mới có thể giúp được ta. Hơn nữa tại hạ tin tưởng Ẩn Hàn huynh nếu là nghe xong chắc có lẽ không cự tuyệt.

Bích Viêm thản nhiên nói tiếp, trong lời nói để lộ ra sắc thái tự tin.

Liễu Minh nghe vậy cũng không vội lên tiếng xen ngang.

Nếu là tại hạ không lầm, Ẩn Hàn huynh tu luyện hẳn là Long Hổ Minh Ngục Công? Thấy Liễu Minh không có mở miệng cự tuyệt, Bích Viêm đột nhiên hỏi dò.

Bích Viêm huynh nói không sai, thứ tại hạ tu luyện chính là công pháp này. Chẳng lẽ các hạ biết gì về nó hay sao? Liễu Minh thản nhiên thừa nhận, đồng thời hỏi ngược một câu.

Ha ha, thế thì không phải. Bất quá tại hạ có biết một chút về lai lịch của công pháp này. Bích Viêm ngáp một cái trả lời.

Tại hạ tuy rằng dưới cơ duyên xảo hợp, tu luyện công pháp này, nhưng biết không nhiều lắm về lai lịch của nó, kính xin Bích Viêm huynh chỉ giáo một chút. Liễu Minh ánh mắt chớp động nói.

Chỉ giáo thì không dám nhận. Theo ta được biết, kỳ thật công pháp này là do một vị U Vương tên là 'Minh Ngục' sáng chế mấy vạn năm trước, đã từng thịnh truyền một thuở. Nhưng chỉ có vị U Vương sáng chế ra công pháp này sử dụng thành thục, ngoài ra rất ít tu sĩ U Tộc có thể đem công pháp này tu luyện đến đại thành. Rất nhiều tộc nhân U Tộc nắm trong tay công pháp này không biết vù nguyên nhân gì, chỉ đem công pháp tu luyện đến cảnh giới nhất định, mà không có cách nào tiến thêm một bước then chốt. Lại nói, công pháp mặc dù có chút tác dụng đối với rèn thể, nhưng nếu không thể luyện ra Minh Ngục sẽ khiến uy lực của nó giảm mạnh, trở nên kém những môn Minh công khác. Cho nên Long Hổ Minh Ngục Công đối với U tộc bình thường là một cái gân gà, hiện tại hiếm người tu luyện. Bích Viêm khoát tay áo chậm rãi nói ra.

Thì ra là thế, Bích Viêm huynh quả nhiên kiến thức sâu rộng. Liễu Minh gật gật đầu, lộ ra vẻ chợt hiểu.

Long Hổ Minh Ngục Công có nguồn gốc từ Cửu U Minh Giới. Hơn nữa theo lời Bích Viêm, công pháp này tựa hồ có thiếu hụt lớn, bất quá Liễu Minh một mực tu luyện đến nay, mặc dù có chút khó khăn, tựa hồ cảm thấy cũng không đến mức khó có thể tu luyện tới đại thành.

Chẳng lẽ công pháp này, ngược lại thích hợp cho Nhân tộc tu luyện hay sao?

Khi Liễu Minh còn đang âm thầm suy nghĩ , Bích Viêm tiếp tục chậm rãi nói:

Ẩn Hàn huynh năm đó sử dụng công pháp này tu luyện đến Giả Đan, hôm nay lại đã Kết Đan thành công , thật không hổ bốn chữ thiên tư trác tuyệt. Bất quá Ẩn Hàn huynh còn chưa biết công pháp này uy lực không chỉ giới hạn như vậy. Nếu không năm đó Minh Ngục U Vương, cũng không thể chỉ dựa vào công pháp này, tạo thành uy chấn một phương.

A, chẳng lẽ công pháp này lại có chỗ nào thiếu xót, kính xin đạo hữu chỉ điểm một chút. Liễu Minh nghe vậy, kinh hãi, vội vàng hỏi một câu.

Năm đó hắn từ mặt trên Lưu Ảnh Bích tại Man Quỷ Tông mới thu hoạch được bộ Long Hổ Minh Ngục Công. Tổng cộng chia làm sáu tầng, hôm nay sáu tầng đã toàn bộ tu luyện xong, Kết Đan sau khi thành công, đã có sáu Long sáu Hổ, nhưng hiển nhiên nếu muốn tiến thêm, đã là ngàn vạn khó khăn. Nhưng công pháp này được Thông Huyền Cảnh U Vương sáng chế, nếu nói bên trong còn nhiều chỗ huyền diệu điều thì hoàn toàn dễ hiểu.

Hắn đi vào Bích U Thành được một khoảng thời gian, hiển nhiên cũng có nghe ngóng một chút tình hình trong thành.

Bích U Thành là một trong những chủ thành của U Thủy Vực, là nơi U Vương cư trú, dưới trướng U Vương tự nhiên không thiếu thủ hạ. Bên trong Bích U Thành, thủ hạ U Vương chủ yếu chia làm hai thế lực lớn, một trong số đó chính là Bích U Quân, tương đương với hộ vệ quân đoàn bình thường ở thành trì Cửu U, chịu trách nhiệm quản lý trật tự hằng ngày trong thành.

Phần lớn nhân số của đôi quân này, đều là một ít U Tướng tùy ý chọn lựa trong U tộc, trở thành thuộc hạ của U Vương. Thế lực còn lại do chính U Vương lựa chọn làm hộ vệ, cũng là binh sĩ thân tín nhất của U Vương 'U Thủy Quân'.

Nhân số của U Thủy Quân ngược lại không chiếm nhiều lắm, nhưng mỗi người đều là thành viên trung tâm, U Thủy Quân U Tướng càng được xem là tâm phúc của. Phàm là nhân vật có thể được Thông Huyền Đại Năng để ý đến, hiển nhiên đều không phải hạng tầm thường.

Thì ra Bích Viêm huynh lại có địa vị cao như vậy, chẳng trách lại có thể tìm được tại hạ dễ dàng như vậy, thật sự là thất kính. Liễu Minh tâm niệm nhanh chóng thay đổi, đồng thời chắp tay nói ra.

Ẩn Hàn huynh không cần lo ngại. Tại hạ cũng là hôm nay tại buổi đấu giá này từ trên ngẫu nhiên nhìn thấy đạo hữu. Trước đó, ta quả thật không biết Ẩn Hàn huynh cũng tới Bích U Thành, nếu không đã sớm tiến đến bái phỏng một phen. Bích Viêm hặc hặc cười một tiếng nói.

Liễu Minh hắc hắc một tiếng, trên mặt không lộ ra bất cứ thần sắc gì, từ chối cho ý kiến.

Tốt rồi, tán gẫu liền dừng ở đây. Kỳ thật tại hạ mời Ẩn Hàn huynh tới đây, đích thật là có một chuyện muốn thỉnh Ẩn Hàn huynh tương trợ. Bích Viêm thu hồi dáng tươi cười thần sắc ngưng trọng nói ra.

A, sự tình mà nhân vâtj như Bích Viêm huynh cũng không thể giải quyết được lại khiến tại hạ cảm thấy tò mò đôi chút. Liễu Minh đuôi lông mày nhảy lên, làm ra tư thế rửa tai lắng nghe.

Kỳ thật việc này xuất phát từ một nhiệm vụ Bích U đại nhân tự mình phân phó bối mươi năm trước. . . Bích Viêm khẽ thở dài một tiếng, chậm rãi nói.

Chuyện liên quan đến sự tình của U Vương đại nhân căn bản không phải là một kẻ vừa mới tiến cấp Chân Đan như tại hạ có thể dính vào. Đạo hữu không cần nói nữa hơn nữa ngươi vẫn nên mời những người có đủ năng lực tương trợ.

Liễu Minh vừa nghe đến đó, sắc mặt đại biến mở miệng cắt ngang, trực tiếp lên tiếng cự tuyệt.

Long Hổ Minh Ngục Công sở dĩ khó tu luyện đến đại thành, mà dù cho về sau có tu luyện đến đại thành cũng không thể hiện uy lực lớn nhất là do thiếu đi pháp môn phụ trợ. Pháp môn này, có lẽ năm đó Minh Ngục U Vương cố ý giấu giếm, cho nên số người biết được rất ít. Trùng hợp là, tại hạ mấy trăm năm trước đã từng ngẫu nhiên đạt được một quyển 'Minh Ngục bản chép tay', hẳn là di vật của Minh Ngục U Vương. Trong đó không chỉ có ghi lại toàn bộ bí quyết tu luyện Long Hổ Minh Ngục Công cùng pháp môn phụ trợ đặc thù mà còn một ít tâm đắc tu luyện cùng cảm ngộ của U Vương về môn Minh công này. Ẩn Hàn huynh hẳn hứng thú với bản chép tay này chứ”. Bích Viêm không nhanh không chậm nói, vung tay lên từ trong tay áo lấy ra một quyển điển tịnh màu lam nhạt phong cách cổ xưa.

Liễu Minh ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào bản điển tịch, sắc mặt âm tình biến hóa, toàn thân vẫn không nhúc nhích đứng lên.

Bản chép tay kia quả thật có giá trị to lớn đối với hắn. Không riêng gì phụ trợ công pháp Long Hổ Minh Ngục Công, chỉ cần là tâm đắc tu luyện của đại năng Thông Huyền đã có thể xem vật báu vô giá rồi.

“Như tại hạ mới vừa nói, chỉ cần Ẩn Hàn huynh nguyện ý giúp ta một tay, bản chép tay xin được dâng tặng đạo hữu .

Bích Viêm thấy thần sắc biến hóa của Liễu Minh, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, tiếp tục nói.

“Bản chép tay trân quý như thế, đạo hữu thực lòng muốn đem ra trao đổi”. Liễu Minh rút cuộc mở miệng, ngược lại hỏi một câu.

Hắc hắc, vật ấy tuy rằng quý hiếm, nhưng ta sớm lật xem qua vô số lần rồi, trong đó chỉ có một ít nội dung có liên hệ đến Long Hổ Minh Ngục Công mà thôi. Lại nói, số lượng tộc nhân tu luyện Long Hổ Minh Ngục Công trong U tộc cũng rải rác không có mấy, coi như ta có đêm đi đấu giá, chỉ sợ cũng không cách nào đạt được khoản lợi vừa ý. Cũng chỉ Ẩn Hàn huynh vừa mắt với nó, mới xem điển tịch này là vật báu vô giá. Nếu không ta cũng không đơn giản xuất ra. Bích Viêm hắc hắc một tiếng về sau, không thèm để ý chút nào trả lời.

Bích huynh cuối cùng muốn cho Ẩn mỗ hỗ trợ như thế nào? Đạo hữu nếu như nguyện ý dùng vật chân quý đó làm thù lao, việc này khẳng định không phải chuyện đùa. Tại hạ thực lực có hạn, tuy rằng rất muốn bản chép tay, nhưng đối với bản thân mạng nhỏ càng thêm quý trọng. Liễu Minh ánh mắt trở nên tỉnh táo nói.

Tựa như tại hạ lúc trước nói ra, việc này là năm đó U Vương đại nhân tự mình phân phó xuống, trong đó tường tận nội dung, tại hạ vẫn không thể tiết lộ trước. Cái này Minh Ngục bản chép tay đối với Ẩn Hàn huynh mà nói, giá trị không thể đo lường, nếu muốn đạt được, sao có thể không bốc lên chút ít mạo hiểm? Bích Viêm nghe vậy, ánh mắt một hồi lập loè.

Liễu Minh lập tức im lặng.

Bích Viêm tức thì không vội không chậm nâng chung trà lên, lại nhấp một miếng Linh trà, tựa hồ đoán chắc Liễu Minh sẽ không cự tuyệt.

Tốt, việc này ta đáp ứng, không biết Bích Viêm huynh khi nào khởi hành? Không biết qua bao lâu về sau, Liễu Minh rút cuộc thở dài một hơi nói.

Hắn cân nhắc thật lâu, rút cuộc vẫn rất muốn Minh Ngục bản chép tay, hơn nữa dùng thực lực của hắn bây giờ, hoàn toàn không nguy hiểm chút nào.

“Ẩn Hàn huynh quả nhiên sảng khoái, tại hạ vì nhiệm vụ lần này, còn muốn mời mấy vị đạo hữu khác, hai tháng về sau lại tụ họp. Bích Viêm gặp Liễu Minh đáp ứng xuống, hặc hặc cười một tiếng, đứng lên.

Tốt lắm, tại hạ liền về chỗ ở trước, Bích Viêm huynh chuẩn bị kỹ càng, lại đến tìm tại hạ là được. Liễu Minh cũng đứng lên, hướng Bích Viêm cáo từ một tiếng, liền quay người đi ra ngoài.

Ẩn Hàn huynh chậm đã! Bích Viêm mở miệng gọi lại Liễu Minh.

Liễu Minh nghe vậy, xoay người lại, ánh mắt lộ ra một tia rủ xuống.

Bích Viêm giương một tay lên, đem trong tay màu lam điển tịch vứt cho Liễu Minh.

Liễu Minh theo bản năng bắt lấy, tùy ý nhìn lướt qua, có chút không rõ ý tưởng nhìn về phía Bích Viêm:

Bích huynh, đây là ý gì?

“Nhiệm vụ lần này, Long hổ minh ngục công có tác dụng lớn, hôm nay tuy rằng các hạ đã tu luyện sâu đậm nhưng khoảng cách đến đại thành còn có một khoảng lớn. Bản chép tay trước cho ngươi, hy vọng Ẩn Hàn huynh có thể trong vòng hai tháng tìm hiểu tu luyện đến đại thành. Hai tháng về sau, tại hạ sẽ tiến đến khảo sát Ẩn Hàn huynh, chỉ có đạt đến tiêu chuẩn tại hạ mong muốn, chúng ta mới có thể khởi hành. Bích Viêm vẻ mặt tươi cười giải thích nói.

Như là. . . Ẩn mỗ đến lúc đó còn không có đạt đến Bích Viêm huynh yêu cầu, hoặc là cầm lấy vật ấy, trực tiếp chạy mất, cái kia lại nên như thế nào? Liễu Minh vuốt ve trong tay điển tịch, sau một lúc lâu, giống như cười mà không phải cười hỏi một câu.


/1550

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status