“ Nương nương, đây là bồi thường cho hoa tai của người có đủ không ?” Tư Lãng khóe miệng mỉm cười, ánh mắt loan lên.
“ Đủ đủ….” Tử Tuyết gật lia lịa, “ hận không thể lập tức ôm hộp vào trong lòng.”
“ Ma quân khách khí.” Phong Mạch Hàn giật mình, thật sự là dọa người, nháy mắt đã tới phía sau Tử Tuyết, bắt được tay của nàng, “ chỉ là một cái hoa tai mà thôi, hoàng hậu của ta hay nói giỡn thôi.”
Tử Tuyết nhe răng trợn mắt muốn thoát ra khỏi sự kiềm chế của Phong Mạch hàn. Nhưng không có hiệu quả, chỉ có thể liếc mắt, dùng âm thanh vừa đủ cho hai người nghe thấy, “ ngươi làm gì chứ ? ngươi thu mỹ nữ của ngươi, ta thu trân châu của ta, chúng ta không xâm phạm lẫn nhau….”
“ Ngươi tốt nhất câm miệng lại cho ta, nếu không hừ hừ….” Phong Mạch Hàn tức giận uy hiếp nói.
Tử Tuyết nháy mắt rụt cổ, tên kia không chừng nói được làm được. Vì thế rầu rĩ ngồi ở bên người Phong Mạch Hàn.
“ Linh Nhi tham kiến nương nương.” Tư Linh Nhi lúc này càng tỏ ra nhu thuận, nàng thật không nghĩ tới nữ nhân lôi thôi như vậy lại là ma hậu ? lỡ đâu nàng ta không đáp ứng mình nhập cung thì làm sao bây giờ ?
“ Ha ha.” Tử Tuyết nhìn nàng lại nở nụ cười. “ Linh Nhi muội muội đừng khách khí.” Thậm chí còn bước xuống tự tay nâng nàng dậy, “ về sau đều là người một nhà , không nên khách khí a.”
Khuôn mặt của Phong Mạch hàn đã muốn đen thui không còn bộ dáng, nữ nhân này, tại sao vẫn không ẩn số lộ bài a ?
Tử Tuyết lại không để ý tới thái độ của Tư Linh Nhi, vẫn lôi kéo tay tay nàng, “ chậc chậc, muội muội thật xinh đẹp, tin tưởng ma hoàng điện hạ sẽ rất yêu thích….”
Tư Linh Nhi có điểm thụ sủng nhược kinh, nàng không nghĩ tới nữ nhân này lại không ghi hận sự vô lý của nàng, vì vậy nhất thời có điểm ngượng ngừng , “ thực xin lỗi việc khi sáng….”
“ Được rồi.” Tử Tuyết cắt lời nàng, “ Hiểu lầm mà thôi.” Nói xong nhíu mày nhìn thoáng qua Phong Mạch Hàn, không phải muốn thị uy một chút với nữ nhân sao ? vậy đến đây đi, đến bao nhiêu ta thu bấy nhiêu, xem ngươi thế nào ứng phó….
Phong Mạch hàn bỗng nhiên có chút hối hận khi để cho nữ nhân hậu cung, việc này có tính là do bản thân mình chưa thật sự nắm rõ hết không ? Nữ nhân không phải đều đố kỵ nhau sao ? tại sao nữ nhân này lại có thể hào phóng như vậy ?
Một đáp án duy nhất có thể giải thích chính là nàng không thích chính mình.
Điều giải thích này làm cho Phong Mạch Hàn thực ảo nảo, tung hoành ma giới, cho dù là yêu hay ma chỉ cần là nữ tử khi thấy mình không phải đều điên cuồng mê luyến sao ? nhưng tại sao nữ nhân này lại không thích mình ? Không, chuyện như vậy hắn tuyệt đối sẽ không cho phép xảy ra, chỉ có hắn mới có quyền không thích nữ nhân, tuyệt đối không cho phép bất cứ nữ nhân nào cự tuyệt chính mình !
Tư Lãng nhìn khuôn mặt tức giận của Phong Mạch Hàn khóe miệng vi kiều, việc này cũng thật ngoài dự kiến của hắn, không nghĩ lại có thể dễ dàng tiếp nhận muội muội của mình.
Tử Tuyết thấy biểu tình trêu chọc của Tư Lãng, không khỏi hất mũi hừ một cái, nam nhân đều không phải người tốt, bao gồm cả ngươi nữa. Sau đó không thèm quan tâm tới bọn họ, lập tức lôi kéo Tư Linh Nhi ra khỏi ma điện, “ đi thôi, ta giúp ngươi sắp xếp tẩm cung.”
Để lại hai nam nhân hai mặt nhìn nhau tất nhiên cũng không nói gì.
“ Muội muội mấy tuổi ?” Tử Tuyết kéo tay nàng, thanh âm ôn nhu, nhưng trong lòng lại suy nghĩ tốt nhất là làm cho Phong Machh Hàn yêu thương nàng này, như vậy mình sẽ có thể thoát thân.
“ một vạn hai ngàn tuổi.” Tư Linh Nhi cũng thực thuận.
Sặc ? Tử Tuyết suýt nước bị chết bởi nước miếng của mình, lúc này mới ý thức mình đã phạm tới cái sai lầm cơ bản, đó là đem toàn bộ những cái trước mắt này là người. Hơn một vạn tuổi ? ngoan ngoãn, chính mình không biết đã luận hồi bao nhiêu lần a ?
“ Tỷ tỷ thì sao ?” Tư Linh Nhi thật ra bản tính rất đơn thuần, chẳng qua thân phận trời sinh tôn quý nên bản tính có chút hỏng mà thôi.
“ Ta.” Tử Tuyết che miệng, chẳng lẽ muốn nói cho nàng biết mình mới hai mươi tuổi ? như vậy còn không sợ bị mọi người cười chết sao ? hai mươi tuổi nhưng lại cùng xưng hô tỷ muội với một lão quái vật một vạn hai trăm tuổi ?
“ Cô nương “ May mắn lúc này Cúc Tâm cùng Tiểu Thanh, Tiểu Bạch đi tới, làm cho vấn đề này bị đè xuống.
“ Các ngươi đến rất đúng lức, nhanh chuẩn bị tẩm cung mới cho phu nhân.”
“ Cô nương a.” Tiểu Thanh nở nụ cười, “ chuyện này Bạch Dương tổng quản đã sớm chuẩn bị tốt, cũng không đến phiên chúng ta động thủ đâu nha ?”
Bạch Dương ? Tử Tuyết nhớ tới lão nhân toàn thân trắng bóng, thì ra hắn là tổng quản .
“ Đủ đủ….” Tử Tuyết gật lia lịa, “ hận không thể lập tức ôm hộp vào trong lòng.”
“ Ma quân khách khí.” Phong Mạch Hàn giật mình, thật sự là dọa người, nháy mắt đã tới phía sau Tử Tuyết, bắt được tay của nàng, “ chỉ là một cái hoa tai mà thôi, hoàng hậu của ta hay nói giỡn thôi.”
Tử Tuyết nhe răng trợn mắt muốn thoát ra khỏi sự kiềm chế của Phong Mạch hàn. Nhưng không có hiệu quả, chỉ có thể liếc mắt, dùng âm thanh vừa đủ cho hai người nghe thấy, “ ngươi làm gì chứ ? ngươi thu mỹ nữ của ngươi, ta thu trân châu của ta, chúng ta không xâm phạm lẫn nhau….”
“ Ngươi tốt nhất câm miệng lại cho ta, nếu không hừ hừ….” Phong Mạch Hàn tức giận uy hiếp nói.
Tử Tuyết nháy mắt rụt cổ, tên kia không chừng nói được làm được. Vì thế rầu rĩ ngồi ở bên người Phong Mạch Hàn.
“ Linh Nhi tham kiến nương nương.” Tư Linh Nhi lúc này càng tỏ ra nhu thuận, nàng thật không nghĩ tới nữ nhân lôi thôi như vậy lại là ma hậu ? lỡ đâu nàng ta không đáp ứng mình nhập cung thì làm sao bây giờ ?
“ Ha ha.” Tử Tuyết nhìn nàng lại nở nụ cười. “ Linh Nhi muội muội đừng khách khí.” Thậm chí còn bước xuống tự tay nâng nàng dậy, “ về sau đều là người một nhà , không nên khách khí a.”
Khuôn mặt của Phong Mạch hàn đã muốn đen thui không còn bộ dáng, nữ nhân này, tại sao vẫn không ẩn số lộ bài a ?
Tử Tuyết lại không để ý tới thái độ của Tư Linh Nhi, vẫn lôi kéo tay tay nàng, “ chậc chậc, muội muội thật xinh đẹp, tin tưởng ma hoàng điện hạ sẽ rất yêu thích….”
Tư Linh Nhi có điểm thụ sủng nhược kinh, nàng không nghĩ tới nữ nhân này lại không ghi hận sự vô lý của nàng, vì vậy nhất thời có điểm ngượng ngừng , “ thực xin lỗi việc khi sáng….”
“ Được rồi.” Tử Tuyết cắt lời nàng, “ Hiểu lầm mà thôi.” Nói xong nhíu mày nhìn thoáng qua Phong Mạch Hàn, không phải muốn thị uy một chút với nữ nhân sao ? vậy đến đây đi, đến bao nhiêu ta thu bấy nhiêu, xem ngươi thế nào ứng phó….
Phong Mạch hàn bỗng nhiên có chút hối hận khi để cho nữ nhân hậu cung, việc này có tính là do bản thân mình chưa thật sự nắm rõ hết không ? Nữ nhân không phải đều đố kỵ nhau sao ? tại sao nữ nhân này lại có thể hào phóng như vậy ?
Một đáp án duy nhất có thể giải thích chính là nàng không thích chính mình.
Điều giải thích này làm cho Phong Mạch Hàn thực ảo nảo, tung hoành ma giới, cho dù là yêu hay ma chỉ cần là nữ tử khi thấy mình không phải đều điên cuồng mê luyến sao ? nhưng tại sao nữ nhân này lại không thích mình ? Không, chuyện như vậy hắn tuyệt đối sẽ không cho phép xảy ra, chỉ có hắn mới có quyền không thích nữ nhân, tuyệt đối không cho phép bất cứ nữ nhân nào cự tuyệt chính mình !
Tư Lãng nhìn khuôn mặt tức giận của Phong Mạch Hàn khóe miệng vi kiều, việc này cũng thật ngoài dự kiến của hắn, không nghĩ lại có thể dễ dàng tiếp nhận muội muội của mình.
Tử Tuyết thấy biểu tình trêu chọc của Tư Lãng, không khỏi hất mũi hừ một cái, nam nhân đều không phải người tốt, bao gồm cả ngươi nữa. Sau đó không thèm quan tâm tới bọn họ, lập tức lôi kéo Tư Linh Nhi ra khỏi ma điện, “ đi thôi, ta giúp ngươi sắp xếp tẩm cung.”
Để lại hai nam nhân hai mặt nhìn nhau tất nhiên cũng không nói gì.
“ Muội muội mấy tuổi ?” Tử Tuyết kéo tay nàng, thanh âm ôn nhu, nhưng trong lòng lại suy nghĩ tốt nhất là làm cho Phong Machh Hàn yêu thương nàng này, như vậy mình sẽ có thể thoát thân.
“ một vạn hai ngàn tuổi.” Tư Linh Nhi cũng thực thuận.
Sặc ? Tử Tuyết suýt nước bị chết bởi nước miếng của mình, lúc này mới ý thức mình đã phạm tới cái sai lầm cơ bản, đó là đem toàn bộ những cái trước mắt này là người. Hơn một vạn tuổi ? ngoan ngoãn, chính mình không biết đã luận hồi bao nhiêu lần a ?
“ Tỷ tỷ thì sao ?” Tư Linh Nhi thật ra bản tính rất đơn thuần, chẳng qua thân phận trời sinh tôn quý nên bản tính có chút hỏng mà thôi.
“ Ta.” Tử Tuyết che miệng, chẳng lẽ muốn nói cho nàng biết mình mới hai mươi tuổi ? như vậy còn không sợ bị mọi người cười chết sao ? hai mươi tuổi nhưng lại cùng xưng hô tỷ muội với một lão quái vật một vạn hai trăm tuổi ?
“ Cô nương “ May mắn lúc này Cúc Tâm cùng Tiểu Thanh, Tiểu Bạch đi tới, làm cho vấn đề này bị đè xuống.
“ Các ngươi đến rất đúng lức, nhanh chuẩn bị tẩm cung mới cho phu nhân.”
“ Cô nương a.” Tiểu Thanh nở nụ cười, “ chuyện này Bạch Dương tổng quản đã sớm chuẩn bị tốt, cũng không đến phiên chúng ta động thủ đâu nha ?”
Bạch Dương ? Tử Tuyết nhớ tới lão nhân toàn thân trắng bóng, thì ra hắn là tổng quản .
/34
|