Phong Mạch Hàn thế nhưng lại không động đũa, chỉ duỗi tay lập tức xuất hiện một chai thủy tinh trong suốt.
Ánh mắt Tử Tuyết bị lung lay một chút, không tự giác ngước lên một chút, đương nhiên miệng vẫn đang ăn không nhàn rỗi.
Cái chai thật khá ! Tử Tuyết cảm thán, có thể là ngọc nha ? Không biết có giá trị bao nhiêu ?
Phong Mạch Hàn nhíu mày một chút, sau đó đổ ra một ly chậm rãi uống.
“ Thơm quá a.” Tử Tuyết hấp hấp cái mũi, ánh mắt bắt đầu đăm đăm, nhìn Phong Mạch Hàn thật không phong độ uống một mình, cổ họng nàng có chút khát khát, vừa rồi ăn không ít thịt nhưng cũng chưa có người nào đem cho nàng chén nước.
“ Muốn uống ?” Phong Mạch Hàn khi uống đến ly thứ hai, mới ra vẻ phát hiện bên cạnh có một nữ nhân đang chảy nước miếng.
Tử Tuyết như gà mổ thóc gật gật đầu không tử chủ, vẻ mặt hướng tới nhưng trong lòng lại thầm mắng. “ nam nhân này thật không phong độ, tuy rằng không có điểm nào dễ coi nhưng đối với nữa nhân cũng thật không tôn trọng nha ? chẳng lẽ không hiểu đạo lý <ưu tiên phụ nữ.>….”
Phong Mạch Hàn nhíu mày, nhìn thoáng qua chất lỏng trong ly, khóe miệng có chút mỉm cười quỷ dị , sau đó dùng tay đảo ly đưa qua.
Tử Tuyết kinh hỉ cầm lấy ly, nhìn nhìn chất lỏng trong suốt, mùi hương kia a, còn chưa uống đã muốn chảy hết nước miếng. Vội vàng dùng đầu lưỡi nhỏ nhỏ liếm một chút, ân, ngọt, có cảm giác giống nước trái cây, vì thế ngưỡng cổ một cái đổ hết vào miệng.
Nhất thời cảm thấy từ yết hầu đến bụng có cảm giác lạnh lạnh, một loại cảm giác không nói nên lời, Tử Tuyết nhanh chóng yêu thích loại đồ uống ngọt ngào này.
“ Còn muốn uống ?” ý cười của Phong Mạch Hàn ngày càng đậm.
“ có thể chứ ?” Tử Tuyết gật đầu, “ đây là cái gì vậy ? hương vị thật tuyệt.”
“ Van hoa quỳnh tương.” Phong Mạch Hàn nói lạnh nhạt, “ nếu thích, như vậy về sau mỗi ngày đều có thể uống.”
Lời vừa nói ra, ngoại trừ Tử Tuyết là không có phản ứng, mọi người trong đại sảnh đều không tránh khỏi kinh ngạc một chút, vạn hoa quỳnh tương là tinh hoa của ma giới, chính là kết tinh của các loại hoa trải qua ngàn năm tu luyện, nghe nói, mỗi một cây hoa qua một ngàn năm mới có thể luyện thành một giọt.
Bởi vì mỗi cây hoa đều hút lấy tinh khí của thiên địa, hơn nữa lại mang ma tính trên thân cho nên phàm là vạn vật tu hành, chỉ cần một giọt là có thể tăng lên ngàn năm công lực.
Mà hiện tại ma hoàng lại đem cho Tử Tuyết cùng uống, cũng thật là quá xa xỉ đi?
Đương nhiên, Tử Tuyết lại tuyệt không biết vạn hoa quỳnh tương này lại lợi hại như thế nào, nếu bản thân không có tu vi sẽ bị nó khống chế.
Nàng lại cũng cho rằng đồ uống ở ma giới khẳng định đều là như vậy.
Rốt cục, ăn no uống đủ, Tử Tuyết vừa lòng đứng lên, vỗ vỗ bả vai Phong Mạch Hàn, một bộ dáng < cả hai cùng tốt > biểu tình, “ cám ơn cơm chiều của ngươi, cám ơn đồ uống của người, ta trở về ngủ, ngủ ngon.”
Nói xong, liền đi ra ngoài, hơn nũa còn nói với hai cung nữ đã dẫn mình đến, “ phiền toái hai người đưa ta trở về.”
Hai cung nữ liếc mắt nhìn Phong Mạch Hàn trên mặt không có biểu tình gid, liền cúi đầu mang theo Tử Tuyết ra ngoài.
“ Đúng rồi, tên gọi của các ngươi là gì ?” Tử Tuyết vừa đi vừa hỏi , “ ta thật không biết xưng hô như thế nào.”
“ Nô tỳ Tiểu Thanh.” Cung nữ áo xanh trả lời trước.
“ nô tỳ Tiểu Bạch.” Cung nữ áo trắng tiếp trả lời.
“ Tiểu Thanh, Tiểu Bạch ?” Tử Tuyết toái niêm, “ tên rất hay, rất dễ nhớ ….” Nói xong đã chuyển tới gấp khúc của hành lang.
“ Các ngươi chậm một chút.” Tử Tuyết bỗng nhiên cảm thấy cả người nóng lên, đầu bắt đầu choáng váng, hai tiểu cung nữ sao lại lắc lư a ? không phải hai người sao? tại sao lập tức biến thành bốn ?
“ Cô nương làm sao vậy ?”
“Đầu ta thật choáng váng nha.” Tử Tuyết nói xong, ánh mắt đóng lại. việc gì cũng không biết.
Ánh mắt Tử Tuyết bị lung lay một chút, không tự giác ngước lên một chút, đương nhiên miệng vẫn đang ăn không nhàn rỗi.
Cái chai thật khá ! Tử Tuyết cảm thán, có thể là ngọc nha ? Không biết có giá trị bao nhiêu ?
Phong Mạch Hàn nhíu mày một chút, sau đó đổ ra một ly chậm rãi uống.
“ Thơm quá a.” Tử Tuyết hấp hấp cái mũi, ánh mắt bắt đầu đăm đăm, nhìn Phong Mạch Hàn thật không phong độ uống một mình, cổ họng nàng có chút khát khát, vừa rồi ăn không ít thịt nhưng cũng chưa có người nào đem cho nàng chén nước.
“ Muốn uống ?” Phong Mạch Hàn khi uống đến ly thứ hai, mới ra vẻ phát hiện bên cạnh có một nữ nhân đang chảy nước miếng.
Tử Tuyết như gà mổ thóc gật gật đầu không tử chủ, vẻ mặt hướng tới nhưng trong lòng lại thầm mắng. “ nam nhân này thật không phong độ, tuy rằng không có điểm nào dễ coi nhưng đối với nữa nhân cũng thật không tôn trọng nha ? chẳng lẽ không hiểu đạo lý <ưu tiên phụ nữ.>….”
Phong Mạch Hàn nhíu mày, nhìn thoáng qua chất lỏng trong ly, khóe miệng có chút mỉm cười quỷ dị , sau đó dùng tay đảo ly đưa qua.
Tử Tuyết kinh hỉ cầm lấy ly, nhìn nhìn chất lỏng trong suốt, mùi hương kia a, còn chưa uống đã muốn chảy hết nước miếng. Vội vàng dùng đầu lưỡi nhỏ nhỏ liếm một chút, ân, ngọt, có cảm giác giống nước trái cây, vì thế ngưỡng cổ một cái đổ hết vào miệng.
Nhất thời cảm thấy từ yết hầu đến bụng có cảm giác lạnh lạnh, một loại cảm giác không nói nên lời, Tử Tuyết nhanh chóng yêu thích loại đồ uống ngọt ngào này.
“ Còn muốn uống ?” ý cười của Phong Mạch Hàn ngày càng đậm.
“ có thể chứ ?” Tử Tuyết gật đầu, “ đây là cái gì vậy ? hương vị thật tuyệt.”
“ Van hoa quỳnh tương.” Phong Mạch Hàn nói lạnh nhạt, “ nếu thích, như vậy về sau mỗi ngày đều có thể uống.”
Lời vừa nói ra, ngoại trừ Tử Tuyết là không có phản ứng, mọi người trong đại sảnh đều không tránh khỏi kinh ngạc một chút, vạn hoa quỳnh tương là tinh hoa của ma giới, chính là kết tinh của các loại hoa trải qua ngàn năm tu luyện, nghe nói, mỗi một cây hoa qua một ngàn năm mới có thể luyện thành một giọt.
Bởi vì mỗi cây hoa đều hút lấy tinh khí của thiên địa, hơn nữa lại mang ma tính trên thân cho nên phàm là vạn vật tu hành, chỉ cần một giọt là có thể tăng lên ngàn năm công lực.
Mà hiện tại ma hoàng lại đem cho Tử Tuyết cùng uống, cũng thật là quá xa xỉ đi?
Đương nhiên, Tử Tuyết lại tuyệt không biết vạn hoa quỳnh tương này lại lợi hại như thế nào, nếu bản thân không có tu vi sẽ bị nó khống chế.
Nàng lại cũng cho rằng đồ uống ở ma giới khẳng định đều là như vậy.
Rốt cục, ăn no uống đủ, Tử Tuyết vừa lòng đứng lên, vỗ vỗ bả vai Phong Mạch Hàn, một bộ dáng < cả hai cùng tốt > biểu tình, “ cám ơn cơm chiều của ngươi, cám ơn đồ uống của người, ta trở về ngủ, ngủ ngon.”
Nói xong, liền đi ra ngoài, hơn nũa còn nói với hai cung nữ đã dẫn mình đến, “ phiền toái hai người đưa ta trở về.”
Hai cung nữ liếc mắt nhìn Phong Mạch Hàn trên mặt không có biểu tình gid, liền cúi đầu mang theo Tử Tuyết ra ngoài.
“ Đúng rồi, tên gọi của các ngươi là gì ?” Tử Tuyết vừa đi vừa hỏi , “ ta thật không biết xưng hô như thế nào.”
“ Nô tỳ Tiểu Thanh.” Cung nữ áo xanh trả lời trước.
“ nô tỳ Tiểu Bạch.” Cung nữ áo trắng tiếp trả lời.
“ Tiểu Thanh, Tiểu Bạch ?” Tử Tuyết toái niêm, “ tên rất hay, rất dễ nhớ ….” Nói xong đã chuyển tới gấp khúc của hành lang.
“ Các ngươi chậm một chút.” Tử Tuyết bỗng nhiên cảm thấy cả người nóng lên, đầu bắt đầu choáng váng, hai tiểu cung nữ sao lại lắc lư a ? không phải hai người sao? tại sao lập tức biến thành bốn ?
“ Cô nương làm sao vậy ?”
“Đầu ta thật choáng váng nha.” Tử Tuyết nói xong, ánh mắt đóng lại. việc gì cũng không biết.
/34
|