**********
Phyllis thấy Tất Duy Tư cau mày, vẻ mặt nghiêm túc cũng không dám nhiều lời nữa, hung dữ trừng mắt với Tô Linh Phong rồi thối lui đến giữa đội, vung vẩy pháp trượng trong tay, để đồng đội lần lượt công kích, phòng ngự, làm các thao tác chúc phúc.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tô Linh Phong nhướn mày, thì ra tiểu nha đầu này là linh thuật sĩ hệ Sinh mệnh, lúc chiến đấu thì có vai trò như vú em của đồng đội, quả thực là vô cùng tiện lợi.
"Không được phép lại gần, nhanh tránh ra, nếu không lúc động thủ làm ai bị thương, đâm chết ai thì tự người đó nhận xui đi!" Từ Mông quẳng ánh mắt âm hàn ra cảnh cáo, quét một vòng đám người đang xem trò hay.
Lời Từ Mông vừa nói ra, đại đa số người vây xem đều tự giác dạt ra, giữ khoảng cách an toàn.
Từ Mông là cường hào ác bá ở trấn này, thực lực của bản thân và thủ hạ đều không yếu chút nào, dân bản xứ và một vài người đơn thế yếu từ ngoài tới cũng đều không muốn đắc tội với chúng.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Mấy nhà phiêu lưu chỉ sợ làm ra chuyện gì ảnh hưởng tới lợi ích của mình, đương nhiên chẳng ai nhúng tay vào chuyện này làm gì, đều đứng một bên xem kịch.
Từ Mông cũng không nhiều lời, thét lên một tiếng, đám thủ hạ đều đồng loạt xông lên.
"Phyllis, tăng chúc phúc cho bọn họ!" Tất Duy Tư nhìn thoáng qua Tô Linh Phong và Tá Dịch, ra hiệu cho Phyllis.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
"Dựa vào cái gì chứ! Ta không thèm chúc phúc thêm cho hai tên lừa đảo đâu!"
"Phyllis! Bây giờ không phải lúc để cô bốc đồng!" Tất Duy Tư vừa dùng trường kiếm chống đỡ một đại đao đang chém tới, vừa quét ánh mắt sắc bén về Phyllis.
Phyllis không cam tâm mà nhếch môi, nhưng vẫn nghe lời vung vẩy pháp trượng, tăng trạng thái chúc phúc cho Tô Linh Phong và Tá Dịch.
Tô Linh Phong nhìn thoáng qua thiếu niên tóc vàng tên Tất Duy Tư này, trong lòng âm thầm tán thưởng lý trí và sự quyết đoán của hắn. Từ Mông và đám thủ hạ tính ra đông gấp đôi bọn họ, kẻ thù của kẻ thù chính là đồng minh, bây giờ tốt nhất là nên vứt bỏ hiềm khích, cùng chiến đấu mới là sáng suốt.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Đội của Tất Duy Tư hiển nhiên đã cùng nhau chiến đấu rất nhiều lần, vai kề vai phối hợp rất ăn ý.
Đẳng cấp của bọn họ cũng thuộc tầm bình bình, hai linh thuật sĩ, hai võ sĩ, trong đó có Tất Duy Tư là đại kiếm sĩ, Phyllis là linh thuật sĩ sơ cấp, còn lại những người khác đều là trình độ trung bình.
Chức nghiệp hệ vật lý được linh thuật sĩ bảo hộ, không cho kẻ thù tới gần, linh thuật sĩ hệ băng trung cấp chuyên kỹ năng đánh xa, Phyllis đứng chính giữa không ngừng tăng quầng sáng chúc phúc và phóng thích kỹ năng cầm máu.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tuy đám người Từ Mông rất đông nhưng trong lúc này vẫn chưa làm gì được nhóm bọn họ, nhưng bọn họ muốn phá vòng vây xông ra cũng không dễ gì, dù sao thì quân số hai bên cũng chênh lệch quá xa. Hơn nữa thực lực của Tất Duy Tư và Từ Mông cũng là đồng cấp.
Mà bên Tô Linh Phong và Tá Dịch cũng khá là buồn cười, Tá Dịch nhẹ nhõm vung kiếm, cũng không thấy hắn phóng đấu khí, thân kiếm cũng chẳng có kiếm khí gì, nhưng kiếm chém xuống lại vô cùng chính xác, lại không tổn thương tính mạng của ai.
Mọi người nhìn thấy Tá Dịch không phóng kiếm khí mà vẫn có thể phá vỡ khí giáp của võ sĩ trung cấp, trong lòng đều không hẹn mà cùng bất ngờ, đại kiếm trong tay hắn chắc chắn là bảo khí cực phẩm! Rất nhiều ánh mắt tham lam phóng tới, người xông lên muốn chém Tá Dịch ngày càng nhiều...
Tô Linh Phong lúc mới đầu cũng không bị ai để ý, nàng phát đấu khí cấp một, trong hỗn chiến quả thật thế này cũng có phần khó coi..
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tô Linh Phong cũng lấy làm vui vẻ vì không có ai chú ý, cứ nhắm vào mấy tên bị Tá Dịch đâm mà đá mấy cái vào chỗ trí mạng, dưới sự chỉ dẫn của Tiểu Bạch còn quơ được vài túi tiền...
Việc mờ ám của Tô Linh Phong đều rơi vào mắt Tá Dịch, hắn cũng chỉ câm nín lắc đầu, tiểu nha đầu này thực biết đục nước béo cò...
Rốt cục cũng có một võ sĩ trung cấp tấn công Tô Linh Phong, nàng lách mình thoát khỏi công kích của hắn, bàn tay ngưng tụ đấu khí, chụp lên người y một cái, áp giáp bằng đấu khí trên người y "choang" một tiếng rồi vỡ nát tan!
Dao găm trong tay kề lên cổ y, động tác dứt khoát, một tơ máu vẩy ra, võ sĩ kia cũng không kịp rên lấy một tiếng mà ngã xuống đất, chết không nhắm mắt!
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trông thấy cảnh này, mọi người đều không tin nổi mà mở to mắt.
/300
|