**********
Tô Linh Phong phi đao bắn thẳng vào người một con độc nhuyễn trùng, phát ra tiếng "vút vút", phi một đao vào sâu trong cơ thể của độc nhuyễn trùng tạo thành vết thương rất lớn, một loại chất lỏng màu xanh lục khiến người ta chán ghét vô cùng chảy ra từ trên người cổ độc nhuyễn trùng, trong đội có mấy cô gái vừa mới nôn một trận xong, nhìn thấy cảnh này lại tiếp tục nôn tiếp.
Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!
Độc nhuyễn trùng biến dị thuộc vào ma trùng cấp độ ba, hẳn là sức mạnh của độc nhuyễn trùng phải đạt đến cấp độ bốn rồi? Thế mà tiểu phi đao kia lại có thể phá được hàng phòng ngự? Mọi người đồng loạt kinh hãi!
Tô Linh Phong có thể gọi là miễn cưỡng hài lòng với uy lực của thử nghiệm này.
Độc nhuyễn trùng biến dị đau nhức vô cùng, nước màu xanh chảy ra từ thân hình mập mạp có chứa thành phần ăn mòn mọi vật và biến chúng thành thứ bùn đặc quánh ở đầm lầy, chỗ vết thương kia vẫn đang chảy ra dịch xanh lại hòa vào cùng với lớp bùn nhão kia khiến cho lũ nhuyễn trùng giống như những tên béo bị xì mỡ.
Mồm chúng phun ra một loại dịch thể màu trong suốt, sau đó lại biến thành màu nâu vàng và bốc lên một mùi tanh tưởi khó ngửi.
Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!
"Ọe..." Cuối cùng Bùi Ngọc Khiết cũng không nhịn được mà khom người nôn mửa.
"Ọe..." Tiểu Bạch cũng không chịu được phải ói ra, "Loại côn trùng này thật khiến cho người ta phát ghét mà..."
"Ố! Minh Thần của ta ơi, thật là một cô gái đáng thương, đến cả chút chuyện như thế cũng không chịu nổi sao? Thật không biết kế tiếp nàng ta làm sao bây giờ nữa... Ô ha ha ha..."
"Mẹ là mạnh nhất! Mẹ thật uy phong! Mẹ là vô địch thiên hạ!" Đoàn Tử mặc kệ những thứ khiến người ta chán ghét kia, không nôn ọe mà chú tâm vào việc trợ uy cho mẹ mình.
Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!
"Ngọc Khiết, muội lùi về phía sau một chút rồi tăng thêm chúc phúc cho chúng ta, đừng nhìn những thứ buồn nôn này nữa!" Bùi Kim Cát đưa tay kéo Bùi Ngọc Khiết về phía sau lưng mình rồi đâm kiếm vào độc nhuyễn trùng biến dị theo hướng Tô Linh Phong phá phòng ngự.
Ba võ sĩ Mặc Hạo Thiên, An Tri Hiểu và Lâm An Chi đứng che ở đằng trước, đảm nhiệm việc yểm trợ và phòng ngự cho mọi người.
Khi Mặc Hạo Thiên tiến vào trạng thái chiến đấu thì khí tràng bỗng thay đổi trở nên mạnh mẽ hơn, tâm trí cũng rất nhanh trở nên cứng cỏi, trong lòng cũng đã sinh ra miễn dịch với thứ côn trùng đáng buồn nôn kia, giữ vững trách nhiệm của bản thân để đối đầu với nọc độc của ma trùng và công kích chúng.
Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!
An Tri Hiểu là một cô nàng rất hào sảng, trời sinh nàng đã khác với các cô gái bình thường ở chỗ có tế bào hiếu chiến, thần kinh cũng có chút khác biệt với các cô gái bình thường, cho nên ban đầu khi đối mặt với độc nhuyễn trùng biến dị thì cũng chỉ thấy hơi buồn nôn, nhưng sau đó lại hưng phấn vô cùng, hơn nữa thấy những con độc nhuyễn trùng biến dị kia càng đau đớn thì nàng càng thấy phấn chấn!
Trái ngược với Mặc Hạo Thiên và An Tri Hiểu – hai con người ở phương diện nào đó có chút không bình thường thì Lâm An Chi thật thảm hại. Từ bé đã quen sống an nhàn sung sướng, được mọi người trong nhà nuông chiều hết mực nên đã sớm không thể thay đổi được điệu bộ quý tộc và tâm lý cao hơn người một bậc. Tuy rằng hắn ta cũng đã đi theo Mặc Hạo Thiên tham gia các hoạt động rèn luyện vài lần, có điều hắn ta vẫn luôn cho rằng bản thân tuy là lính đánh thuê, cũng là người mạo hiểm nhưng về bản chất lại khác nhau, những người đó là vì muốn sinh tồn nên phải mạo hiểm, còn hắn mạo hiểm chỉ vì muốn nâng cao thực lực, cho nên hắn chưa bao giờ cho rằng mình không cần ủy khuất bản thân tiếp nhận những thứ mình không muốn, như bây giờ thì tốt rồi, trong không khí tỏa ra thứ mùi kinh khủng của loài sâu đáng buồn nôn này khiến cho bệnh quý tộc của hắn ta phát tác...
Trán hắn ta đổ mồ hôi, sắc mặt trắng bệch, tay chân cũng trở nên vô lực, lồng ngực cảm thấy ngột ngạt khó thở, rất khó chịu! Thế nhưng khi nhìn thấy biểu tình không hề thay đổi của Tô Linh Phong khi phi đao vào ma trùng to béo kia thì hắn ta lại bị kích thích, hắn ta chỉ có thể cố gắng chịu đựng, tuyệt đối không cho phép bản thân lùi bước! Hắn ta tuyệt đối không cho phép bản thân thua kẻ phế vật mê trai kia!
Trên thực tế, hắn ta thực sự không bằng "Phế vật mê trai" trong mắt hắn ta kia, hơn nữa chênh lệch còn thật rất lớn, chỉ có điều... Hắn ta vẫn luôn tự lừa mình dối người, tuyệt đối không chấp nhận sự thật này...
Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!
Hoa Nhược Hề cũng coi như đủ tư cách làm kiếm sĩ, mặc dù rất buồn nôn nhưng vẫn kiên trì làm chủ lực cùng Bùi Kim Cát, tuy rằng sắc mặt khá là khó coi thế nhưng động tác ra tay lại ngoan lệ vô cùng.
Hứa Nặc là một cô gái mạnh mẽ, hơn nữa lại là một cường giả vô cùng mạnh, nàng rất muốn cảm ơn Tô Linh Phong vì đã dạy cho nàng học kiếm, cũng cảm kích Tô Linh Phong vì trong thời gian rèn luyện đã mang theo nàng đi cùng, thật ra trong lòng nàng rất rõ ràng, loại hoạt động rèn luyện này thì cần gì phải có phải thị nữ đi theo bên người, Tô Linh Phong chẳng qua là muốn để nàng mau chóng nâng cao thực lực.
Tự nhiên có cơ hội như vậy, có một chủ nhân như vậy, nàng có lý do gì để mà chùn bước? Cho nên rất tàn nhẫn đâm về phía cơ thể to béo của độc nhuyễn trùng biến dị...
Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!
Thủy Thanh Thanh không ngừng phóng ra chất tạo bùn lầy, phóng Thủ Trừu Cân, linhlực đã sớm cạn kiệt, nàng nuốt một viên thuốc phục hồi linh lực xong liền quay đầu lại nhìn Bùi Ngọc Khiết còn đang ra sức nôn mửa, "Công chúa Ngọc Khiết, cô đang làm cái quái gì thế? Gia tăng vòng sáng chúc phúc đi chứ! Gia tăng linh lực cho ta để ta còn công kích!" Bình thường Thủy Thanh Thanh là một cô gái rất ôn hòa điềm đạm, tính tình lại tốt bụng, rất dễ chung sống, nhưng lúc này mỗi một câu nói đều thể hiện rõ sự phẫn nộ, có thể thấy được nàng ấy đang rất nóng nảy.
Bùi Ngọc Khiết nén giận, liếc mắt nhìn Thủy Thanh Thanh rồi cắn răng đứng lên, nàng ta tuyệt đối không thể để loại dân thường thấp kém hèn mọn kia lên mặt với mình được, thầy Thương Ngô vẫn còn ở phía sau nhìn mà...
Nàng ta quơ pháp trượng trong tay, bắt đầu ngâm câu thần chú, gia tăng vòng sáng chúc phúc cho các thành viên trong đội.
Năng lực chiến đấu của đội ngũ cuối cùng cũng ổn định hơn.
Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!
"Tiểu Phong Phong cố lên~~ Tiểu Phong Phong thật là lợi hại
Tiểu Phong Phong, nàng thật là chất quá đi
"
Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!
Đoàn Tử dùng câu thông chủ sủng để hò hét cổ vũ cho Tô Linh Phong, Nguyệt Quang ở phía sau cũng hò hét cổ động khiến khóe miệng Tô Linh Phong khẽ giật, trán đen ngòm...
Tiếu Minh Lãng bị hấp dẫn bởi phi đao trong tay của Tô Linh Phong, trong lòng âm thầm tán thưởng, tiểu tiểu thư quả thật là một luyện kim sư tài năng, còn chế ra loại tiểu đao có sức mạnh to lớn như thế, y quyết định chờ cuộc chiến kết thúc, y nhất định phải nghiên cứu mới được.
Dịch Thủy Giác đi sâu vào trong vực, trông thấy đủ các loại cỏ độc thì liền trở nên khác hoàn toàn với dáng vẻ lười biếng thường ngày, ver mặt trở nên nghiêm túc lạ thường, tầm nhìn chuyên tâm, trong mắt ngoại trừ thảo dược ra thì không còn cái gì khác, cho dù khí thế ngút trời ở phía trước thì hắn cũng tuyệt nhiên coi như không nhìn thấy.
Mặc Vấn Trần và Tá Dịch nhìn chằm chằm vào cuộc chiến ở phía trước, vẻ mặt ra chiều suy nghĩ.
Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!
Cuối cùng, Tá Dịch liếc mắt nhìn Mặc Vấn Trần rồi mở miệng nói: "Thương Ngô, huynh có thấy chỗ này rất kỳ lạ không? Trong vực tự nhiên lại có nhuyễn trùng độc biến dị!"
"Ừ." Mặc Vấn Trần nhìn chằm chằm vào mấy con độc nhuyễn trùng biến dị kia, cau mày nói: "Lại còn không phải loại biến dị bình thường..."
"Vậy... có nên để bọn họ ở chỗ này tiếp tục rèn luyện không?"
Mặc Vấn Trần trầm ngâm một lát, nói: "Cứ nhìn tiếp đi."
Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!
"Tá Dịch điện hạ, Thương Ngô các hạ, ở đây có phải có cái gì đó không thích hợp không?" Tiếu Minh Lãng cũng đứng lên đề phòng.
"Bây giờ còn rất khó để nói."
"Sợ cái gì! Có ta ở đây, bảo đảm Tiểu Phong Phong sẽ bình yên vô sự." Nguyệt Quang nói.
Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!
/300
|