Editor: Gà
Thương Mặc Tuyết có chút khó xử: Mẫu Đơn, muội đừng như vậy, Phi Nhi không phải nữ nhân khác, muội cũng hi vọng Mị được hạnh phúc mà, không nên sống trong khổ sở sao?
Đây cũng chính là lý do lúc đầu y bài xích Quý Phi Nhi, cũng có nguyên nhân vì Mẫu Đơn trong đó, nhưng y biết Quý Phi Nhi chính là Tử Huyên, nên không hề can thiệp vào nữa.
Ngàn năm trước, y có thể thấy được Mẫu Đơn có tình cảm với Túc Ly Mị, nhưng ả và Tử Huyên là tỷ muội tốt, trái tim Túc Ly Mị không hề có ả, ả chỉ là một người ngoài cuộc. Sau khi đại chiến Thần Ma nổ ra, Tử Huyên bị ép buộc phải nhảy xuống Tru Tiên đài, Túc Ly Mị trọng thương ngủ say, Mẫu Đơn khóc trước mặt y nói, ả nguyện ý gánh chịu tất cả khổ sở vì Túc Ly Mị, ả cũng nguyện ý chết vì Tử Huyên.
Khi đó y lập tức cảm động, an ủi ả mọi việc đều sẽ khá hơn, chờ Mị trở về, nhất định có thể thấy được tâm ý của ả.
Nhưng làm sao y có thể biết, sau khi Mẫu Đơn trở về Thiên Đình, không cam lòng chịu được năm tháng chờ đợi, tịch mịch khó nhịn đã chủ động quyến rũ Tiên Đế. Thậm chí, ngay cả đại chiến Thần Ma lần đó, mồi dẫn hỏa, chính là ả.
Đây rốt cuộc là ý gì, cho dù Mị không chịu nói cho muội biết, nhưng chẳng lẽ huynh cũng muốn gạt muội sao? Mặc Tuyết, muội tin tưởng huynh như vậy, không lẽ huynh không tin muội sao? Mẫu Đơn vô cùng ủy khuất, khiến trong lòng Thương Mặc Tuyết rất khó chịu. Đúng vậy, ngàn năm trước, Mẫu Đơn làm nhiều việc cho bọn họ như vậy, tại sao y có thể gạt ả được chứ?
Mị lo lắng sợ chuyện Quý Phi Nhi chính là Tử Huyên bị tiết lộ ra ngoài sẽ bất lợi với nàng, nhưng Mẫu Đơn không phải người khác, ai cũng có thể đề phòng, nhưng không thể không tin tưởng Mẫu Đơn, vì nàng chính là người cùng bọn họ đi qua những tháng ngày mưa gió.
Được, vậy huynh nói cho muội biết, nhưng muội tuyệt đối không thể cho Mị biết là huynh nói, nếu không huynh chết chắc.
Vì vậy, y nói ra toàn bộ chân tướng.
Không, chuyện này không thể nào! Mẫu Đơn biến sắc: Mặc Tuyết, ít nhất huynh cũng nên tìm lý do hợp lẽ hơn để gạt muội chứ, Tử Huyên đã sớm hồn phi phách tán, làm sao nàng có thể còn sống được.
Đây thật sự là chuyện đáng buồn cười nhất trên đời rồi.
Lúc này, muội cảm thấy huynh cần phải lừa muội sao? Hơn nữa muội nên biết, huynh chưa bao giờ đùa giỡn với muội.
Nhưng, chuyện này quá hoang đường, huynh nói xem làm sao muội có thể tin đây là sự thật chứ? Huynh nói nữ nhân kia là Tử Huyên sao? Nàng có chỗ nào giống Tử Huyên, hơn nữa nàng hoàn toàn không biết muội, muội là tỷ muội tốt của Tử Huyên, làm sao nàng có thể không quen muội chứ?
Trước đây, khi biết chân tướng này, huynh cũng khiếp sợ không tin nổi như muội, nhưng trên đời này luôn có sự trùng hợp như vậy. Năm đó Mị mạo hiểm tính mạng chỉ có thể cứu được một phách của Tử Huyên, vì giữ được phách này, hắn đã liên tục nuôi dưỡng trong nguyên thần của bản thân, cần một số lượng lớn âm hồn để tư dưỡng, cho nên, Mị đã thú rất nhiều nữ tử, nhưng những nữ nhân kia đều sống không qua nổi đêm động phòng hoa chúc, đến tối đều bị hút hồn phách trở thành một cổ
Thương Mặc Tuyết có chút khó xử: Mẫu Đơn, muội đừng như vậy, Phi Nhi không phải nữ nhân khác, muội cũng hi vọng Mị được hạnh phúc mà, không nên sống trong khổ sở sao?
Đây cũng chính là lý do lúc đầu y bài xích Quý Phi Nhi, cũng có nguyên nhân vì Mẫu Đơn trong đó, nhưng y biết Quý Phi Nhi chính là Tử Huyên, nên không hề can thiệp vào nữa.
Ngàn năm trước, y có thể thấy được Mẫu Đơn có tình cảm với Túc Ly Mị, nhưng ả và Tử Huyên là tỷ muội tốt, trái tim Túc Ly Mị không hề có ả, ả chỉ là một người ngoài cuộc. Sau khi đại chiến Thần Ma nổ ra, Tử Huyên bị ép buộc phải nhảy xuống Tru Tiên đài, Túc Ly Mị trọng thương ngủ say, Mẫu Đơn khóc trước mặt y nói, ả nguyện ý gánh chịu tất cả khổ sở vì Túc Ly Mị, ả cũng nguyện ý chết vì Tử Huyên.
Khi đó y lập tức cảm động, an ủi ả mọi việc đều sẽ khá hơn, chờ Mị trở về, nhất định có thể thấy được tâm ý của ả.
Nhưng làm sao y có thể biết, sau khi Mẫu Đơn trở về Thiên Đình, không cam lòng chịu được năm tháng chờ đợi, tịch mịch khó nhịn đã chủ động quyến rũ Tiên Đế. Thậm chí, ngay cả đại chiến Thần Ma lần đó, mồi dẫn hỏa, chính là ả.
Đây rốt cuộc là ý gì, cho dù Mị không chịu nói cho muội biết, nhưng chẳng lẽ huynh cũng muốn gạt muội sao? Mặc Tuyết, muội tin tưởng huynh như vậy, không lẽ huynh không tin muội sao? Mẫu Đơn vô cùng ủy khuất, khiến trong lòng Thương Mặc Tuyết rất khó chịu. Đúng vậy, ngàn năm trước, Mẫu Đơn làm nhiều việc cho bọn họ như vậy, tại sao y có thể gạt ả được chứ?
Mị lo lắng sợ chuyện Quý Phi Nhi chính là Tử Huyên bị tiết lộ ra ngoài sẽ bất lợi với nàng, nhưng Mẫu Đơn không phải người khác, ai cũng có thể đề phòng, nhưng không thể không tin tưởng Mẫu Đơn, vì nàng chính là người cùng bọn họ đi qua những tháng ngày mưa gió.
Được, vậy huynh nói cho muội biết, nhưng muội tuyệt đối không thể cho Mị biết là huynh nói, nếu không huynh chết chắc.
Vì vậy, y nói ra toàn bộ chân tướng.
Không, chuyện này không thể nào! Mẫu Đơn biến sắc: Mặc Tuyết, ít nhất huynh cũng nên tìm lý do hợp lẽ hơn để gạt muội chứ, Tử Huyên đã sớm hồn phi phách tán, làm sao nàng có thể còn sống được.
Đây thật sự là chuyện đáng buồn cười nhất trên đời rồi.
Lúc này, muội cảm thấy huynh cần phải lừa muội sao? Hơn nữa muội nên biết, huynh chưa bao giờ đùa giỡn với muội.
Nhưng, chuyện này quá hoang đường, huynh nói xem làm sao muội có thể tin đây là sự thật chứ? Huynh nói nữ nhân kia là Tử Huyên sao? Nàng có chỗ nào giống Tử Huyên, hơn nữa nàng hoàn toàn không biết muội, muội là tỷ muội tốt của Tử Huyên, làm sao nàng có thể không quen muội chứ?
Trước đây, khi biết chân tướng này, huynh cũng khiếp sợ không tin nổi như muội, nhưng trên đời này luôn có sự trùng hợp như vậy. Năm đó Mị mạo hiểm tính mạng chỉ có thể cứu được một phách của Tử Huyên, vì giữ được phách này, hắn đã liên tục nuôi dưỡng trong nguyên thần của bản thân, cần một số lượng lớn âm hồn để tư dưỡng, cho nên, Mị đã thú rất nhiều nữ tử, nhưng những nữ nhân kia đều sống không qua nổi đêm động phòng hoa chúc, đến tối đều bị hút hồn phách trở thành một cổ
/120
|