Nàng không giống như quân nhân không có tôn nghiêm này, nàng và hắn khác nhau! Lập trường của nàng vĩnh viễn không thay đổi, tuy theo Tịch Ân là thân mật với kẻ thù, nhưng nói thật, toàn bộ không ảnh hưởng tới nàng!
Vẻ mặt căm hận im lặng nổi lên đôi mắt nàng, lời Tịch Ân nói khiến Lộ hở ra một phần ngụy trang của mình.
Khinh Hồng nhìn thấy thế, hắn kinh ngạc trừng to đôi mắt, trong chốc lát không thể tin được nữ tử này toát ra oán hận, không phải là Lị Lị bảo sao nghe vậy thường ngày sao.
Khóe miệng Tịch Ân mang theo nụ cười, ý bảo đáp án Khinh Hồng tìm ra cũng giống hắn.
“A Liệt không phải là một vị minh quân, chuyện này mọi người đều biết.” Tịch Ân bỗng nhiên nói.
Lộ giương mắt nhìn hắn, không biết vì sao hắn nhắc tới A Liệt, nàng đương nhiên biết A Liệt không phải là minh quân, nhưng A Liệt không có đức không có tài, không liên quan tới chuyện của nàng, điều nàng quan tâm chính là lợi ích của bản thân, không có thời gian quan tâm tới người không được tích sự gì.
“Vương Á Khắc Tư đánh dẹp hắn, thay thế hắn, nhân dân sẽ thấy rõ ai mới là minh quân chân chính, và vấn đề phân biệt chủng tộc cũng sẽ không tồn tại.” Hắn có lòng tin sâu sắc với Á Khắc Tư , tin chắc rằng Á Khắc Tư có khả năng mang đến cho nhân dân cuộc sống tốt đẹp.
“Thế nhưng ta nghe người ta nói, vương Á Khắc Tư cũng không bắt được A Liệt, không phải sao?” A Liệt tuyệt đối sẽ không cam tâm mất đi tất cả, cho dù không đoạt lại giang sơn, với tính cách A Liệt cũng sẽ gây rối ở các nơi, không cho Á Khắc Tư sống dễ chịu.
Mà về phần nàng… sau khi ổn định xong A Liệt sẽ hận không thể mang nàng bầm thành vạn mảnh, nhớ lại lúc trước nàng ở trước mặt A Liệt cam đoan sẽ có cách lật đổ tình thế, chiến thắng Á La Tư, kết quả chỉ là miễn cưỡng nói có lệ với hắn, lúc này, hắn nhất định nghĩ biện pháp tính sổ với nàng!
Nàng lạnh lùng nhếch lên nụ cười âm tà, nàng không sợ A Liệt tìm tới nàng, chỉ với một người A Liệt sao có thể khiến nàng để vào mắt, tà ma pháp của nàng đủ để khiến A Liệt muốn sống không được, muốn chết cũng không xong. Nếu như A Liệt chán sống, nàng sẽ vui vẻ tiễn hắn đi về cõi cự lạc.
“A Liệt không phải là người dẽ dàng bỏ cuộc, hắn sẽ quay lại.” Tịch Ân nói. Chàng đã xem qua, rất nhanh sẽ gặp lại A Liệt.
“Như vậy thật tốt, thật tốt quá, có thể tìm được hắn sớm một chút, tìm được hắn, dù sao, cũng là chuyện tốt.” Bọn họ khó mà có cùng một quan điểm.
“Nhưng ta cũng đoán rằng tà ma nữ Lộ cũng cũng sẽ xuất hiện.” Tịch Ân cố ý ở trước mặt nàng nhắc tới tà ma nữ Lộ, sau đó chú ý nét mặt của nàng.
“Nếu, nếu có thể một, một lưới bắt hết, đó là, đó là cái phúc của nhân dân, may mắn.” Lộ cười tủm tỉm, sắc mặt không hề thay đổi, ngay cả một chút lo lắng cũng không hề để lộ ở giọng nói và thân thể.
Hừ! Trước khi Tịch Ân phát hiện ra thân phận thật của nàng, nàng sẽ giết chết hắn trước, khiến hắn không kịp phản ứng, ôm hối hận xuống địa ngục.
Nhìn trộm nàng không có một phản ứng gì, trong lòng Tịch Ân có chút chứng thực, hắn cười thần bí.
“Tà ma nữ Lộ kia là nữ nhân rất tà ác, nếu ngày nào không sớm tìm được nàng, nhân dân sẽ không được an tâm!” Thương binh Phổ Mạn nghe được bàn luận của bọn họ, cũng lập tức góp thêm vào câu chuyện.
“Nàng có kinh khủng thật như vậy không?” Thương binh Á La Tư không biết sự lợi hại của tà ma nữ Lộ, bọn hắn chỉ biết tà ma nữ Lộ luôn luôn là bại tướng dưới tay tư tế Tịch Ân, cho nên không cảm thấy nàng có gì lợi hại đáng nói.
“Đúng vậy! Tà ma pháp của nàng vô cùng lợi hại, nghe nói người thường đã gặp nàng, không có cách nào không phục dưới chân của nàng, nghe theo mệnh lệnh của nàng mà hành sự, mang nhân cách bán cho nàng.” Thương binh Phổ Mạn rùng mình một cáu, nhớ tới lúc từng nghe nói lời đồn đãi này.
“Vậy thật sự là đáng sợ.” Thương binh Á La Tư nghe vậy biến sắc.
“Ta còn nghe nói sư phụ Hắc Đế Hà của nàng ngay cả linh hồn người chết cũng có thể thao túng, hai thầy trò các nàng âm tà như nhau.”
Thương binh Phổ Mạn nhỏ giọng nói, rất sợ hắn nói vậy khiến kẻ xấu nghe thấy, sợ nhất còn bị tà ma nữ Lộ biết được, đến lúc đó hắn chết như thế nào cũng không biết.
“Thực sự là tà môn như thế sao? !” Các thương binh Á La Tư nghe xong đều bị nghẹn họng nhìn trân trối, không thể tin được lại tồn tại ma pháp đáng sợ như vậy.
Vẻ mặt căm hận im lặng nổi lên đôi mắt nàng, lời Tịch Ân nói khiến Lộ hở ra một phần ngụy trang của mình.
Khinh Hồng nhìn thấy thế, hắn kinh ngạc trừng to đôi mắt, trong chốc lát không thể tin được nữ tử này toát ra oán hận, không phải là Lị Lị bảo sao nghe vậy thường ngày sao.
Khóe miệng Tịch Ân mang theo nụ cười, ý bảo đáp án Khinh Hồng tìm ra cũng giống hắn.
“A Liệt không phải là một vị minh quân, chuyện này mọi người đều biết.” Tịch Ân bỗng nhiên nói.
Lộ giương mắt nhìn hắn, không biết vì sao hắn nhắc tới A Liệt, nàng đương nhiên biết A Liệt không phải là minh quân, nhưng A Liệt không có đức không có tài, không liên quan tới chuyện của nàng, điều nàng quan tâm chính là lợi ích của bản thân, không có thời gian quan tâm tới người không được tích sự gì.
“Vương Á Khắc Tư đánh dẹp hắn, thay thế hắn, nhân dân sẽ thấy rõ ai mới là minh quân chân chính, và vấn đề phân biệt chủng tộc cũng sẽ không tồn tại.” Hắn có lòng tin sâu sắc với Á Khắc Tư , tin chắc rằng Á Khắc Tư có khả năng mang đến cho nhân dân cuộc sống tốt đẹp.
“Thế nhưng ta nghe người ta nói, vương Á Khắc Tư cũng không bắt được A Liệt, không phải sao?” A Liệt tuyệt đối sẽ không cam tâm mất đi tất cả, cho dù không đoạt lại giang sơn, với tính cách A Liệt cũng sẽ gây rối ở các nơi, không cho Á Khắc Tư sống dễ chịu.
Mà về phần nàng… sau khi ổn định xong A Liệt sẽ hận không thể mang nàng bầm thành vạn mảnh, nhớ lại lúc trước nàng ở trước mặt A Liệt cam đoan sẽ có cách lật đổ tình thế, chiến thắng Á La Tư, kết quả chỉ là miễn cưỡng nói có lệ với hắn, lúc này, hắn nhất định nghĩ biện pháp tính sổ với nàng!
Nàng lạnh lùng nhếch lên nụ cười âm tà, nàng không sợ A Liệt tìm tới nàng, chỉ với một người A Liệt sao có thể khiến nàng để vào mắt, tà ma pháp của nàng đủ để khiến A Liệt muốn sống không được, muốn chết cũng không xong. Nếu như A Liệt chán sống, nàng sẽ vui vẻ tiễn hắn đi về cõi cự lạc.
“A Liệt không phải là người dẽ dàng bỏ cuộc, hắn sẽ quay lại.” Tịch Ân nói. Chàng đã xem qua, rất nhanh sẽ gặp lại A Liệt.
“Như vậy thật tốt, thật tốt quá, có thể tìm được hắn sớm một chút, tìm được hắn, dù sao, cũng là chuyện tốt.” Bọn họ khó mà có cùng một quan điểm.
“Nhưng ta cũng đoán rằng tà ma nữ Lộ cũng cũng sẽ xuất hiện.” Tịch Ân cố ý ở trước mặt nàng nhắc tới tà ma nữ Lộ, sau đó chú ý nét mặt của nàng.
“Nếu, nếu có thể một, một lưới bắt hết, đó là, đó là cái phúc của nhân dân, may mắn.” Lộ cười tủm tỉm, sắc mặt không hề thay đổi, ngay cả một chút lo lắng cũng không hề để lộ ở giọng nói và thân thể.
Hừ! Trước khi Tịch Ân phát hiện ra thân phận thật của nàng, nàng sẽ giết chết hắn trước, khiến hắn không kịp phản ứng, ôm hối hận xuống địa ngục.
Nhìn trộm nàng không có một phản ứng gì, trong lòng Tịch Ân có chút chứng thực, hắn cười thần bí.
“Tà ma nữ Lộ kia là nữ nhân rất tà ác, nếu ngày nào không sớm tìm được nàng, nhân dân sẽ không được an tâm!” Thương binh Phổ Mạn nghe được bàn luận của bọn họ, cũng lập tức góp thêm vào câu chuyện.
“Nàng có kinh khủng thật như vậy không?” Thương binh Á La Tư không biết sự lợi hại của tà ma nữ Lộ, bọn hắn chỉ biết tà ma nữ Lộ luôn luôn là bại tướng dưới tay tư tế Tịch Ân, cho nên không cảm thấy nàng có gì lợi hại đáng nói.
“Đúng vậy! Tà ma pháp của nàng vô cùng lợi hại, nghe nói người thường đã gặp nàng, không có cách nào không phục dưới chân của nàng, nghe theo mệnh lệnh của nàng mà hành sự, mang nhân cách bán cho nàng.” Thương binh Phổ Mạn rùng mình một cáu, nhớ tới lúc từng nghe nói lời đồn đãi này.
“Vậy thật sự là đáng sợ.” Thương binh Á La Tư nghe vậy biến sắc.
“Ta còn nghe nói sư phụ Hắc Đế Hà của nàng ngay cả linh hồn người chết cũng có thể thao túng, hai thầy trò các nàng âm tà như nhau.”
Thương binh Phổ Mạn nhỏ giọng nói, rất sợ hắn nói vậy khiến kẻ xấu nghe thấy, sợ nhất còn bị tà ma nữ Lộ biết được, đến lúc đó hắn chết như thế nào cũng không biết.
“Thực sự là tà môn như thế sao? !” Các thương binh Á La Tư nghe xong đều bị nghẹn họng nhìn trân trối, không thể tin được lại tồn tại ma pháp đáng sợ như vậy.
/62
|